Khám phá Top 10 bài thơ tình yêu tuyệt vời nhất của nhà thơ Tố Hữu
Nội dung bài viết
1. Tương tri
Anh chẳng hỏi em từ đâu đến
Em lạc bước giữa dòng đời vô định
Hỏi làm chi, em ơi, giữa cuộc đời này
Chỉ thêm nỗi buồn chia lìa khôn nguôi.
Anh đã hiểu rằng em
Sống trong cảnh đời phiêu bạt
Trôi dạt giữa bụi đường sương gió
Chốn xó chợ, góc thềm không yên.
Chiều nay gió lạnh thổi về
Đưa em về chốn anh
Em ơi, dù nghèo, chẳng có gì ngoài tình cảm
Chỉ còn lại chút tấm lòng gửi gắm.
Anh nhìn em, im lặng
Nhẹ nhàng đặt tay lên mái tóc em
Vẻ rối bời, tóc xòa che ngang trán.
Chúng ta nhìn nhau, không lời
Em chẳng nói, anh cũng chẳng thốt lời
Hai trái tim lạc lõng giữa đời
Chỉ còn tình thương trong thâm tâm...
Huế, tháng 11-1937
Nguồn: Tố Hữu, Từ ấy, NXB Văn học, 1959


2. Anh cùng em
Anh và em lại cùng nhau trở về Huế
Quê hương thân thương, với núi Ngự sông Hương
Chúng ta lại dạo bước, theo những con đường xưa
Trở về với tuổi xuân xanh, những ngày đã qua…
Em, cô gái tỉnh Thanh, mười bảy mùa trăng
Giữa kinh thành rực rỡ ánh vàng son
Gió mùa thu Cách mạng bất ngờ thổi về
Khẽ nâng đôi cánh chim non bay lên
Vút bay vào ánh sáng của lý tưởng cao đẹp.
Từ nơi bùn đất, em vươn lên tỏa sáng
Anh, lúc hai mươi lăm, bừng bừng sức trẻ
Dù trải qua bao năm tháng đấu tranh, tù đày
Vẫn ngỡ ngàng khi nắm lấy bàn tay
Của em, cô bạn xinh tươi, dịu dàng
Tình yêu đến, nhẹ nhàng như thế, trong tâm hồn bận rộn.
Chúng ta lần đầu gần nhau sáng ấy, đắm say
Anh lặng lẽ ngắm đôi má em ấm hồng
Những má trắng ngọt ngào, ửng lên đỏ thắm
Và tình yêu bén duyên, như đã từ lâu hẹn ước.
Chúng ta cùng đi, dù có bao gian nan
Và để lại trong lòng Huế những ký ức ngọt ngào hôm nay.
Về thăm mái nhà xưa, đôi cây nhãn già, trái khế ngọt
Trường lớp cũ, Trưng Vương, Quốc học
Tuổi thơ ngây, trong sáng, yêu đời
Áo trắng ngày ấy giờ thay áo tím một thời.
Qua những tháng ngày lửa đạn, Huế vẫn tươi đẹp lạ kỳ!
Đứng trên cầu Tràng Tiền, ngắm nước trong xanh
Nhìn qua Đập Đá, Khách sạn Hương Giang
Nhìn xuống Đông Ba, chợ tấp nập, đàng hoàng
Mặc ai tham vọng, anh và em vẫn bên nhau
Ôi! Những ngày ấy, anh vẫn không thể quên
Nhớ lại Thuận Hoá, nhớ anh Ba chủ hiệu
Nhớ chợ Cống, vườn ai, thương anh Lưu, anh Diểu
Nhớ những ngày lạnh lẽo nơi ngục tù
Nhớ Hồ Tịnh Tâm, thơm ngát sen trắng, sen hồng
Vẫn nhớ những đêm hè, một mình anh si già lẩn trốn.
Quê hương đau thương, ba mươi năm chiến tranh
Chảy máu Thanh Lương, đổ nát Phù Lai
Nhưng giờ đây, chúng ta lại được sống yên vui
Nhà ngói mới, rực rỡ màu chiến thắng.
Trăm lần lạy mẹ, mộ chí vắng lặng
Xin rước mẹ về, nơi chốn Thiên Thai
Con tiếp tục đi, dù tuổi đã bảy hai, đầu bạc
Nếu ai còn mơ hồ, em ơi, về thiện ác
Chúng ta không bao giờ thay đổi niềm tin
Không bao giờ cầu xin hạnh phúc
Tự do không cúi đầu, không quỳ gối.
Dẫu đôi lần, mắt ta có lạc lối
Nhưng con đường của ta, ta vẫn bước đi!
Nhân dân là sức mạnh vĩ đại của đất nước
Mùa xuân mới đang bừng lên phía trước…
Chúng ta đi mãi, không bao giờ quay đầu lại
Cho đến khi kiệt sức, tàn hơi.
Tất cả sẽ qua, chỉ còn lại Con người
Còn mãi, bản tình ca của cuộc đời!


3. Mưa Rơi
Mưa rơi lất phất trên những tán lá
Mái tóc em ướt, đẫm nước mưa
Đôi má em ửng đỏ, ngập ngừng e thẹn
Muốn hôn em, nhưng lại thôi, sợ em ngượng ngùng.
Tay anh nắm chặt bàn tay nhỏ bé của em
Xa nhau, nhưng chẳng muốn buông tay, chẳng muốn rời xa.
Em bước đi, mưa rơi trên con đường đất
Bùn non bám chặt đôi chân em trên đồi Phù Ninh
Em đi, anh cứ mãi nhớ dáng hình em
Cái khăn mỏ quạ, chiếc áo nâu giản dị của em.
Chiều nay, vắng lặng rừng sâu
Mưa ào ào, suối lũ vỡ bờ, chẳng biết tìm đâu mà gặp.
Ước gì anh có thể hóa thành cánh chim
Bay theo em, hót vào lòng em những lời êm ái, để xua tan nỗi buồn trong trái tim anh.


4. Lạ chưa
Lạ chưa, mặc dù vẫn ở bên em
Nhưng anh vẫn không thể ngừng nhớ, muốn gần em hơn nữa!
Anh lo em giận, lo em buồn
Nhưng đôi khi anh lại khiến em cô đơn, em buồn chẳng nói ra...
Lạ chưa, sao đôi hồn này lại có thể gần gũi đến vậy
Như chim đôi cánh bay lên trời cao, hòa vào mây trắng
Lạ chưa, sao ta lại có thể đi suốt quãng đời này
Như hình với bóng, bên nhau tháng ngày trôi qua?
Em cười, nụ cười của em cũng làm anh vui lây
Anh đau, em lại rơi nước mắt, cảm thấy xót xa trong lòng
Qua bao nhiêu giông bão, vui buồn, thăng trầm
Tình yêu của chúng ta, liệu có mấy ai hiểu được?
Tình yêu là thế, em à!
Hai người yêu nhau, hòa thành một, trăm năm vẫn vậy...


5. Đêm thu quan họ
Lắng nghe những giai điệu quan họ trong đêm thu
Chìm đắm trong mây trời, thăm thẳm tình người
Gió thổi, trăng lên, mời gọi, mơ màng
Mắt em quyến rũ, nụ cười như vầng trăng sáng nơi quê nhà
Người ơi! Đừng đi, đừng rời xa
Bâng khuâng chia tay, thuyền mạn héo hắt, buồn
Ai sẽ nhớ, ai sẽ quên, ai sẽ trở về?
Chỉ còn mình ta, hẹn nhau đến lúc khác, bên nhau cùng người.
Đêm thu Bắc Giang, 14-10-1986
Nguồn: Tố Hữu, Một tiếng đờn, NXB Văn học, 1992


6. Mới
Em ơi, thế nào là mới?
Liệu có bao giờ nào là cũ, khi đất trời luôn biến chuyển từng ngày?
Vòng đời cứ xoay vần, không ngừng nghỉ
Từ vô tận cho đến vô cùng, chẳng bao giờ ngừng đổi thay.
Như những mầm non, vẫn mãi xanh tươi
Quả rơi xuống rồi lại mọc lên từ đất
Cây lại mọc, cành lại đâm chồi, đơm hoa
Mùa xuân rồi sẽ lại đến, như xuân trước, tiếp nối xuân sau.
Như tình yêu của chúng ta, vẫn bền vững
Dù xa cách, ta lại gần nhau, mặn nồng hơn bao giờ hết
Như đoá hoa hồng mới nở, hay hương xưa ủ trong lòng hoa cũ.
Em ơi, dù đời này có bao lần gió mưa
Tình yêu chúng ta vẫn mới, như lần đầu gặp gỡ!


7. Sợ
Đêm lạnh, mái lều rơm đơn sơ, không cửa không liếp
Chúng ta ôm nhau trên sàn nứa, sát lại bên nhau
Cảm nhận hơi ấm từ đôi tay, trong không gian tĩnh lặng
Sợ tiếng gà gáy báo hiệu sáng mai, sợ thời gian trôi quá nhanh...


8. Lạnh lùng
Gió bắc về, làn không khí lạnh lẽo,
Nương chuối già khẽ rùng mình trước cái rét
Chim vẫn đậu thưa thớt trên những cành cây khô
Lòng người chạnh buồn, tắt dần trong ánh chiều tà...
Tìm em nơi nào, trong sương chiều mù mịt,
Chân bước đi, nhưng lòng ngập ngừng, ngại ngùng
Em đâu rồi, khi mùa đông đang tràn về,
Cây cối trơ trọi, gầy guộc dưới làn gió lạnh?
Em bối rối, tim em rơi vào im lặng,
Mùa thu đã qua, tình yêu rơi lạc trong quên lãng...
Và em sẽ bước đi, trong cô đơn, vắng vẻ,
Không ai bên cạnh, không một lời an ủi
Cửa lòng em khép lại, lạnh lùng như mùa đông
Chỉ còn anh, một bóng hình lặng thầm nhớ thương.


9. Xuân hành 92
Mùa trái chín cũng là lúc lá lìa cành,
Trong sương lạnh, đông khẽ chờ đón những mầm xuân mới.
Ngày mai ai biết được, khoảng cách nào chia rẽ?
Biển đời với bao sóng gió, thân nổi rồi lại chìm trong giông bão.
Buồn vui đan xen, bao nỗi buồn trong tim này.
Có lúc, ta mới thấy yêu thích những tia nắng ban mai, tiếng chim ríu rít gọi bình minh.
Trăm năm xuân của đất trời, có thể nào đổi thay được tiếng cười của nhân gian này?
Ai sẽ tiếc một đóa hoa đã tàn?
Hay là nỗi đau muôn giọt máu, những giọt lệ rơi theo thời gian?
Mùa xuân đã đến rồi, bạn ơi!
Ấm áp tràn về, cây cỏ lại xanh tươi dưới nắng.
Lẽ nào ta sống kiếp mong manh, chỉ để chờ đợi?
Hạnh phúc và tự do, cuộc đời này dành cho ta.
Vượt qua bao thử thách, gian khó trên con đường xa vời,
Ta sẽ vút lên cao, hát một khúc ca xuân hành, vẹn nguyên sức sống!


10. Dửng Dưng
Du khách từng bảo rằng đây là khu vườn tĩnh lặng,
Với hương thơm nhẹ nhàng, gợi nhớ một thời xa xăm.
Thời gian như ngừng trôi trong làn mây lững lờ,
Đây là xứ sở mộng mơ, nơi những vần thơ vĩnh cửu.
Cô gái dịu dàng cầm áo, bước lững thững,
Vành nón nghiêng nghiêng, chờ đợi bóng hình ai đó.
Ven dòng sông yên ả, con đò lướt nhẹ,
Và gió mai thổi qua, dịu dàng như giấc mơ dài.
Những thành quách nghìn năm đã phủ bóng lạnh,
Ngọn cờ uể oải lay trong gió, buồn bã lạ thường.
Lâu đài lộng lẫy với vẻ uy nghiêm,
Áo gấm, hài nhung, cánh phượng bay trong hoài niệm.
Ta bước trên những con đường phố Huế,
Với tâm trạng thờ ơ, không chút xao xuyến.
Không gian ngập tràn những cảm xúc mơ hồ,
Nhưng dòng nước Hương vẫn lặng lẽ trôi đi…
Ý niệm về cái chết như phơi vàng trong nắng,
Mùa thu với lá vàng rơi đầy trên con đường xưa.
Mơ ước gì về những ảo mộng đã qua?
Cây cối giờ đây tàn úa theo thời gian.
Ai từng nghĩ rằng ngàn năm đất này sẽ sinh sôi,
Cho mầm non vươn lên, lá xanh ngát một lần nữa?
Ôi, mỉa mai thay, hồn ta chỉ thấy một màu rêu phủ kín,
Sống trong những nhánh khô, tàn lụi theo năm tháng.
Ai từng nghĩ thiên đường có thật, rực rỡ ngọc ngà?
Ta chỉ thấy nơi đây là một mộ lạnh,
Chôn vùi linh hồn đắm chìm trong danh vọng giả tạo.


Có thể bạn quan tâm

Khám phá ngay cách làm hàu xào bơ tỏi thơm ngon, lôi cuốn, dễ dàng khiến bất kỳ ai cũng phải yêu thích.

Hàm DAY là hàm dùng để trả về ngày của một mốc thời gian cụ thể trong Excel.

Ngày Valentine Đỏ 14/2 mang ý nghĩa gì? Ai là người tặng quà cho ai? Ý nghĩa của ngày này là gì?

Hướng dẫn cách làm kem chuối đơn giản mà không cần bột năng hay nấu nướng, đem đến món kem tươi mát ngay tại nhà.

Top 10 Tiệm Trang Điểm Cô Dâu Đẹp Nhất Bắc Ninh
