Top 10 bài tản văn đặc sắc về Tết
Nội dung bài viết
1. Vị Tết
Nhiều người từng nói: "Càng lớn càng cảm thấy Tết không còn vui như thuở bé. Nhớ lắm hương vị Tết xưa". Thực ra, Tết vẫn nguyên vẹn, chỉ là chúng ta đã thay đổi. Những đứa trẻ ngày xưa mong đợi Tết với bao háo hức, được mặc đồ mới, nhận phong bao lì xì, quây quần bên nồi bánh chưng, thỏa thích vui chơi mà không lo nghĩ, giờ đây đã trưởng thành, gánh vác nhiều trách nhiệm hơn, bị cuốn vào guồng quay của cuộc sống vật chất và xã hội. Đôi khi, chúng ta bận rộn quá mà quên mất giá trị tinh thần. Cái cảm giác thảnh thơi, yên bình đã biến mất, và do đó, Tết cũng trở thành nỗi niềm không còn như trước.
Tết không phải đã phai nhạt, mà chính căn nhà ngày càng rộng lớn vì mỗi đứa trẻ đều phải đi xa. Bữa cơm đoàn viên vắng dần những người thân yêu. Những hương vị Tết xưa cũng dần lùi xa: không còn nước lá mùi hay mùi bồ kết cháy trong đêm 30 nữa. Mỗi dịp Tết, chúng ta chỉ còn lại những ký ức xưa cũ, những khoảnh khắc giản dị nhưng chứa đầy tình cảm gia đình.
Vậy mà, khi đi xa, cảm giác nhớ nhà, nhớ Tết lại càng đậm. Tết là lúc để trở về, để cảm nhận lại mùi hương lá mùi, mùi bồ kết, để quét sân cho mẹ, để đoàn tụ bên mâm cơm ấm cúng, và để hiểu ra rằng, Tết không thay đổi, chỉ có chúng ta là thay đổi. Chỉ cần chúng ta còn có nơi để trở về, Tết sẽ luôn đậm đà, vẹn nguyên như ngày xưa.
Hãy về nhà, chắc chắn bạn sẽ cảm nhận được mùi vị của Tết.
Thanh Nguyễn


2. Tết...
Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ còn một cái Tết nữa là kết thúc một năm. 365 ngày vất vả lao động, tất cả chỉ để tạo dựng một mái ấm hạnh phúc, một nơi thật sự ấm no. Nhưng liệu ai trong chúng ta cũng thực sự mãn nguyện với những gì đã qua? Bởi ngoài kia, vẫn còn bao mảnh đời khốn khó, những thân phận vật vã mưu sinh giữa đêm khuya lạnh giá. Những ngày cuối năm, nhịp sống càng trở nên hối hả, tất bật, tất cả đều mong đợi một cái Tết trọn vẹn.
Tết đã gần kề! Chỉ còn hơn một tháng nữa thôi. Trẻ con sẽ vui mừng trong những bộ quần áo mới, háo hức nhận những phong bao lì xì đầy màu sắc. Người già ngồi yên lặng bên cành đào, cành mai, tâm trí mơ màng theo dòng thời gian, ánh mắt yêu thương dõi theo con cháu. Những người trưởng thành lại bận rộn lo toan, suy nghĩ về bao vấn đề, từ tiền bạc đến công việc. Mỗi người, mỗi tâm trạng, mỗi cảm xúc riêng biệt của những ngày cuối năm.
Tết đến rồi! Ai cũng muốn dành chút thời gian lau dọn, trang hoàng nhà cửa, nhất là khu vực thờ cúng, để đón Tết thật sạch sẽ, tươm tất. Khói hương nghi ngút, hòa cùng cái lạnh của mùa đông, mang đến những hy vọng, những ước mơ về một năm mới tốt lành.
Tết đến, ai cũng muốn chuẩn bị đầy đủ bánh kẹo, hoa quả, đào mai, quất… Rồi vào đêm giao thừa, gia đình sum vầy bên nhau, cùng nhau trò chuyện, thưởng thức những món ăn, tận hưởng hạnh phúc trong từng khoảnh khắc.
Tết đến rồi! Một năm nữa lại trôi qua, mái tóc lại thêm vài sợi bạc, nhưng niềm vui và nỗi buồn lại đan xen trong lòng mỗi người.
Cậu Tú


3. Tết ở quê
Tết ở thành phố nhộn nhịp, rực rỡ với những con phố đầy hoa, tiệm tết ngập tràn đủ thứ màu sắc, người người vội vã sắm sửa. Nhưng Tết ở làng quê lại mang một vẻ đẹp bình dị và yên ả riêng biệt.
Mỗi dịp Tết, người dân quê tôi đều vội vã với mùa vụ. Khi bình minh chưa ló dạng, sương mù vẫn phủ kín làng quê, nhưng các bà, các mẹ, các chị đã ra đồng từ sớm. Tiếng nói cười vang vọng từ những con đường nhỏ, trên các thửa ruộng mướt xanh, nơi những đường cày vẫn còn in dấu vết, và những mạ non vừa mới gieo xuống. Cứ mỗi khi mặt trời lên cao, là lúc cánh đồng trở nên xanh tươi, như một tấm thảm mềm mại dưới ánh nắng xuân. Sau khi thu hoạch, các xóm tổ chức quét dọn, sơn lại những ngôi nhà văn hóa xóm, và trang trí những khẩu hiệu đón Tết đầy khí thế, với lời chúc mừng Đảng, mừng Xuân.
Vào ngày 23 tháng Chạp, khi cúng ông Công ông Táo, mỗi nhà đều chuẩn bị một cây nêu đẹp, với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Những chiếc đèn đủ màu sắc sáng rực, cắm trên những cành đào, cành mai, báo hiệu một năm mới đầy tài lộc. Những chiếc bánh mứt, hoa quả được chuẩn bị từ trước, nhưng ở quê, người dân còn tự tay làm những món ăn Tết từ chính vườn nhà, như rau cải, xà lách, khoai lang, rau bầu, hay những bắp cải tròn đầy dưới ánh nắng xuân. Những ao làng cũng trở thành nơi đánh bắt cá tôm, bữa ăn Tết ở quê luôn đầy đủ, với những món thịt lợn, thịt trâu, thịt bò, được chuẩn bị tỉ mỉ bên bếp lửa, tạo nên không khí ấm cúng, thân mật.
Vào chiều 29 Tết, khi gia đình tụ tập lại để gói bánh chưng, bánh tét, tất cả mọi người đều tham gia. Bà chẻ lạt, tôi lau lá dong, mẹ ngâm nếp và chuẩn bị nhân bánh. Những chiếc bánh vuông vức, hình trụ được gói gọn gàng, được sắp xếp vào nồi, hơ tay quanh lửa. Cả gia đình quây quần bên nồi bánh, trò chuyện, quên đi cái lạnh của mùa đông. Khi bánh chín, những chiếc bánh nhỏ được bóc ra, thơm dẻo, ấm nóng, khiến ai cũng vui mừng.
Ngày cuối năm ở quê thật đặc biệt. Tiếng trống nhà thờ họ vang lên, không khí ấm áp, thiêng liêng. Buổi sáng 30, trẻ con xúng xính trong những bộ quần áo mới, xách túi quà, hát vang trên đường tới nhà thờ, miệng mỉm cười, chân huýt sáo. Tết đến đầy lo toan nhưng cũng không thiếu những niềm vui giản dị, như những ngày xưa cũ. Tết ở quê đã hình thành trong tôi những ký ức đẹp đẽ về tuổi thơ, và vẫn sống mãi trong trái tim mỗi người chúng tôi.
Hà Vinh Tâm


4. Thược dược gọi Tết
Đúng dịp cận Tết, Hà Nội như một bức tranh huyền bí, lấp lánh trong làn mưa bụi lất phất, mảnh sương mờ nhẹ nhàng phủ lên từng con phố trong cái lạnh se sắt của mùa đông cuối. Sau một ngày dài căng thẳng, tôi quay trở về nhà, giữa dòng người vội vã và những chiếc xe nối đuôi nhau như mắc cửi. Bất chợt, giữa phố, một chiếc xe đạp cũ kỹ chở đầy thược dược sắc màu rực rỡ như bừng sáng giữa làn sương mờ. Tôi không thể ngừng dừng lại, mua ngay một bó hoa thược dược tươi đẹp cùng vài cành violet. Lạ lùng thay, mỗi lần ngắm nhìn thược dược, tôi lại cảm nhận Tết đang đến gần, với những ký ức về mùa xuân xưa ùa về như một làn sóng cảm xúc.
Ngày Tết xưa, mẹ tôi thường dắt tôi đi chợ hoa vào sáng tất niên. Mỗi lần đến, chúng tôi chọn những cành thược dược rực rỡ, hòa cùng sắc tím của violet, sắc đỏ của hoa đồng tiền, và hương sắc của những loài hoa khác. Khi về nhà, mẹ ngâm hoa vào chậu nước để chúng tươi lại, rồi cẩn thận tỉ mỉ cắm vào chiếc bình men màu lam. Đó là những khoảnh khắc thanh tao, bình dị mà không bao giờ tôi quên được.
Mẹ tôi truyền lại cho tôi rất nhiều bí quyết để hoa tươi lâu. Một trong những bí kíp đó là cắt bỏ lá dưới cành để tránh lá rữa mục trong nước, khiến hoa nhanh héo. Cắt cuống hoa dưới nước và vát một cách nhẹ nhàng cũng giúp hoa dễ dàng hút nước hơn, duy trì sự tươi tắn lâu dài. Các bà mẹ cũng hay chia sẻ những “mẹo” khác như cho vào nước cắm hoa một chút thuốc B1, aspirin, giấm trắng, đường hoặc nước cốt chanh. Quan trọng nhất là phải thay nước thường xuyên để giữ cho hoa luôn tươi mới và đẹp suốt mùa Tết.
Với người Hà Nội, thược dược là loài hoa không thể thiếu trong dịp Tết. Theo truyền thống, hoa thược dược là biểu tượng của may mắn, thành công, và sự viên mãn, chỉ đứng sau hoa mẫu đơn. Mỗi đóa thược dược rực rỡ mang đến niềm vui, sự phú quý và hạnh phúc cho gia đình. Trong tình yêu, loài hoa này còn là biểu tượng của sự vĩnh cửu và gắn bó. Chính vì vậy, không ít đôi uyên ương chọn thược dược làm hoa cưới, cầu chúc cho hạnh phúc lâu dài.
Thược dược, với tên khoa học là Dahlia variabilis Desf, có nguồn gốc từ Mexico, là loài cây thân thảo sống lâu năm. Đặc biệt, thược dược có sự phong phú về màu sắc như tím, cam, hồng, đỏ, trắng, huyết dụ... Mỗi bông hoa thược dược lại chứa đựng sự hòa quyện của các sắc màu tinh tế, với cánh hoa xếp lớp như tổ ong hoặc tạo thành những hình dáng thú vị, từ cánh đơn đến cánh kép. Khi đứng giữa cánh đồng thược dược đang nở rộ, ta cảm nhận được một luồng năng lượng tươi mới, mạnh mẽ, tràn đầy hy vọng.
Với những người con xa Hà Nội, Tết luôn mang đến nỗi nhớ nhung về những điều giản dị, gần gũi. Một lần, tôi mang hoa thược dược và violet về làm quà cho người bạn Hà Nội đang sống xa xứ. Khi nhận bó hoa, bạn tôi mừng rỡ, và nói: “Ôi, bạn đã mang cả Tết Hà Nội vào trong này rồi…” Đó là khoảnh khắc đầy cảm xúc, khiến lòng tôi cũng ấm áp lạ thường.
Mùa xuân về, tôi vẫn nhìn thấy những cánh đồng hoa thược dược nở rực rỡ dưới làn mưa bụi, đẹp tựa như một bức tranh hoàn hảo của đất Kinh Kỳ. Hoa thược dược không chỉ là vẻ đẹp trước mắt mà còn là ký ức không thể phai mờ của những ai đã từng sinh sống nơi đây. Chiều nay, tôi cắm một bình thược dược cho riêng mình, và nhớ về những người bạn thân yêu: “Thấy hoa thược dược là thấy Tết”...
Bài Vy Anh


5. Kí ức Tết xưa
Tôi luôn nhớ về những cái Tết xưa, những ngày mà dù nghèo khó, gia đình vẫn tràn ngập niềm vui và ấm áp. Những ngày đó, có lẽ vì thiếu thốn vật chất mà người ta lại biết trân trọng hơn những khoảnh khắc đoàn tụ, yêu thương, để xua tan đi những lo toan, tìm về bên nhau trong không khí bình dị mà đầm ấm.
Cái Tết xưa ấy, mẹ tôi thường cắt lá dong, nhắc chúng tôi làm sạch từng lá một. Bố và anh thì quét lại vôi cho căn nhà ngói đã cũ. Tôi nhớ như in cảm giác mỗi năm nhà cũng thay một chiếc áo mới, dù chỉ là lớp vôi trắng. Mẹ hay cười khi tôi so sánh nhà với chúng tôi, bảo rằng chỉ cần có điều kiện, mẹ sẽ may cho ba chị em những bộ quần áo mới, không chỉ chờ đến Tết.
Tôi rất thích những khoảnh khắc cả nhà quây quần làm bánh chưng. Mẹ bảo chúng tôi phải học cách làm bánh chưng để sau này khi lớn, có thể tự tay làm cho gia đình. Tôi vội vàng, háo hức lắm, nắm những nắm đỗ chín mà mẹ đã chuẩn bị từ trước. Mẹ biết tôi thích đỗ bở, nên lúc nào cũng chuẩn bị dư ra một chút để tôi có thể nếm thử, và quả thật, mỗi lần như thế, tôi lại cảm thấy vui sướng vô cùng.
Ngày xưa, tôi và anh trai cũng hay tự tay làm pháo. Những quả pháo từ giấy vở, những quyển sách cũ, và bột thuốc súng, cùng với những bánh pháo dài, những quả pháo cối lớn. Anh tôi bảo, pháo nhà mình phải nổ to nhất, dài nhất mới oách. Và rồi, chúng tôi đã thử thắp một quả pháo cối vào bếp nhà bác hàng xóm, để xem nó có nổ lớn không. Khi pháo nổ, tro trong bếp bay tứ tung, phủ kín cả nồi cám lợn. Lần đầu tiên, tôi nghe tiếng pháo nổ lớn như vậy, nhưng cũng là lần đầu tôi cảm nhận được cái đau đớn khi mẹ đánh chúng tôi vì nghịch dại. Tuy nhiên, tiếng pháo nổ ấy vẫn như tiếng cười của một tuổi thơ vô lo, hồn nhiên.
Tôi luôn nhớ đến những đêm quây quần bên nồi bánh chưng. Bố đốt những cục than, nhúng vào nước để ngày mai làm thịt. Mẹ kể về cái Tết nghèo khó của ngày xưa, khi mà thịt chỉ là món xa xỉ. Bà kể rằng thời ấy, ông ngoại ăn một con lợn đậu, và cả làng phải chia sẻ nhau từng miếng. Những câu chuyện ấy, mẹ kể lại mỗi năm, vẫn khiến tôi rưng rưng, bởi chúng làm tôi hiểu thêm về cái thời thiếu thốn của mẹ.
Có lẽ, điều tôi khát khao nhất là những bữa cơm gia đình sum vầy, có đầy đủ bố mẹ và anh chị. Dù không phải vì đồ ăn ngon, mà vì những bữa cơm ấy là lúc chúng tôi cảm nhận được sự yêu thương và quan tâm từ bố mẹ. Bố thường nhìn lại một năm qua, nhận xét từng đứa trẻ trong nhà, nhắc nhở chúng tôi về sự quan tâm, và khuyên không được quát mắng mẹ. Đó là những giờ phút thật sự ấm áp.
Ký ức về những cái Tết xưa, dù nghèo khó, nhưng lại luôn đầy ắp yêu thương, luôn là những hình ảnh in sâu trong tâm trí tôi. Những ngày đói khổ, lam lũ, giờ đây tôi không còn muốn quay lại, nhưng chỉ mong muốn tìm lại cảm giác ấm áp của gia đình những ngày Tết xưa.
Hạnh Nguyễn


6. Tìm Tết ở trong mình
Ngày nay, nhiều gia đình trẻ chọn đi du lịch vào dịp Tết Nguyên Đán, thay vì quay quần bên gia đình như trước. Bạn bè tôi, không ít người, cũng đang ráo riết săn vé, đặt tour, và lên kế hoạch cho những chuyến đi xa để tận hưởng Tết ở những miền đất mới. Thực ra, cái gọi là 'trốn Tết' không phải là một khái niệm xa lạ, mà là xu hướng tìm kiếm sự mới mẻ, niềm vui trong những không gian khác biệt. Với không ít người, Tết giờ đây dường như không còn như xưa, không còn rộn ràng, tươi mới, mà trở nên phẳng lặng, thiếu đi những khoảnh khắc đong đầy niềm vui. Có câu nói 'vui như Tết', vậy thì ở đâu có niềm vui, ở đó chính là Tết. Du lịch mùa xuân dường như là cách để cảm nhận lại cái Tết theo một lối sống hiện đại.
Chúng tôi cũng là những người trẻ, đã chọn phương thức 'trở về' mỗi dịp Tết. Xa quê hương để lập nghiệp, nhưng Tết vẫn luôn là dịp quan trọng nhất để chúng tôi về bên gia đình. Một người bạn từng tính toán giữa việc đi du lịch Tết và chi phí về quê, và nhận ra rằng, đôi khi chi phí về quê lại cao hơn nhiều so với một chuyến đi xa. Nhưng giá trị của sự sum vầy, tình cảm gia đình, làm sao có thể đo đếm bằng tiền được? Đúng là Tết nay không còn giống như Tết xưa, nhưng chúng ta lại phải hiểu rằng Tết của người trưởng thành không thể nào giống với Tết của trẻ thơ. Và dẫu sao, cũng có những nỗi nhớ tiếc về một Tết cổ truyền đang dần xa vời, khi có người thậm chí đã nghĩ đến việc bỏ Tết cổ truyền để thay thế bằng Tết Tây, với lý do tinh thần toàn cầu hóa. Điều này không phải là không có lý do của nó.
Tôi nhớ từng đọc một câu của một nhà thơ: 'Hãy bớt kêu ca và đừng đòi hỏi mọi thứ phải theo ý mình. Muốn tìm gì, hãy nhìn từ bên trong.' Và có lẽ, trong từng suy nghĩ ấy, chúng ta cũng nên tìm Tết trong chính mình. Dù cuộc sống có thay đổi, có xô bồ đến đâu, nhưng những giá trị cốt lõi vẫn luôn vẹn nguyên trong trái tim mỗi người. Bữa cơm đoàn viên ấm cúng chiều ba mươi, với mùi hương nhang Tết quyện lẫn gió lạnh; những tiếng cười rộn rã, những lời chúc tốt đẹp; những giây phút bỏ qua hiềm khích để bắt tay nhau hòa ái; hay khoảnh khắc ngắm nhìn cánh hoa thanh tân nở rộ trong nắng xuân… Tất cả đều là những điều bất biến, không phải thói quen mà là những giá trị vĩnh cửu trong văn hóa.
Từ ngày còn học, tôi đã từng thích thú với những hình ảnh Tết trong các tác phẩm văn học, như trong 'Chợ Tết' của Đoàn Văn Cừ hay những bài viết của Vũ Bằng. Những Tết ấy, vừa cổ điển vừa tràn đầy sự tươi mới, thấm đẫm tình yêu thương và sự lạc quan. Mỗi tác phẩm, mỗi ký ức về Tết đều khắc sâu trong lòng người đọc một cảm giác rất riêng biệt về mùa xuân, về Tết của mỗi gia đình, mỗi vùng miền. Tết có thể thay đổi theo thời gian, nhưng cái cốt lõi của nó – tinh thần sum vầy, đoàn tụ – chưa bao giờ mất đi. Đọc 'Việt Nam phong tục' của Phan Kế Bính, ta cũng nhận ra rằng, Tết xưa và nay dù có khác biệt, nhưng những giá trị về tinh thần, về sự gắn kết vẫn không thay đổi.
Những đứa trẻ của chúng tôi vẫn háo hức mong đợi Tết đến, thích thú với những chuyến tàu về quê, những sân ga nhộn nhịp, những cuộc gọi từ ba mẹ dặn dò, và những phong vị Tết rất riêng, rất quen thuộc. Trong những chuyến đi ấy, những cuộc gọi ấy, Tết vẫn còn tồn tại, dù có đôi khi không thể về quê, nhưng Tết vẫn luôn được tìm thấy trong lòng người, trong tình cảm gia đình, trong sự gắn kết và yêu thương. Tết năm nay, dù chúng tôi không thể đoàn tụ bên ba mẹ, nhưng trong những ký ức về khói hương, về mứt gừng mẹ nấu, về cái Tết xưa cũ vẫn còn đọng lại trong tim, chúng tôi sẽ cùng nhau đón Tết, tìm lại những gì đã mất và cảm nhận niềm hạnh phúc đơn giản của sự bình an, của việc được sống và yêu thương.
Hoàng Đào Ngọc Trinh


7. Tết trong tôi là những khoảnh khắc vô giá
Mùa Tết đến gần, trên quê hương tôi, những hạt mưa bụi nhẹ rơi trong không khí lạnh, làm sáng lên từng giọt sương mỏng manh trên ngọn cỏ. Những đợt gió mang theo hạt mưa bay lơ lửng, khẽ chạm vào tóc, vào áo người đi chợ sắm Tết, khiến họ vội vã hơn, sợ ướt và lạnh. Dù mùa đông vẫn còn lạnh, nhưng cây cối lại tươi tắn, rạo rực chuẩn bị đón chào một mùa xuân mới. Những ngày giáp Tết ở quê tôi ngập tràn không khí nhộn nhịp, đặc biệt là chợ huyện, nơi mọi người tụ hội từ sáng sớm, trao đổi câu chuyện, cùng nhau chọn mua đủ thứ, từ hoa Tết, tranh vẽ, đến thịt cá, rau quả... Tết đến gần, không khí càng thêm vội vã, nhộn nhịp, nhưng vẫn giữ được sự giản dị, thân thương. Cảnh vật làng quê cũng thay đổi, từ những con đường được quét dọn sạch sẽ đến những ngôi nhà quây quần chuẩn bị cúng lễ, dọn dẹp bàn thờ. Trong không gian ấy, là những mùi hương thơm ngào ngạt từ bếp lửa, từ những món ăn đặc trưng của Tết, làm cho lòng người thêm ấm áp. Tết cũng là dịp sum vầy, khi những người con xa quê trở về bên gia đình. Tuy nhiên, không phải ai cũng có thể về quê đón Tết, nhiều người con chỉ có thể nhìn mẹ từ xa, gửi nỗi nhớ trong từng hồi ức. Dẫu có đổi thay theo thời gian, Tết vẫn là một khoảng lặng đẹp, là thời gian để nhớ về những gì đã qua, những kỷ niệm xưa. Mỗi mùa Tết về, tôi lại thấy lòng mình nặng trĩu những hoài niệm về những cái Tết xưa, về những người thân đã khuất, về không khí ấm áp quây quần bên mâm cỗ gia đình.


8. Vị Tết Hà Nội
Khi không khí xuân dâng trào, những làn gió nhẹ nhàng mang theo mùi mưa bụi lướt qua, ký ức về những mùa Tết xưa lại ùa về trong tâm hồn tôi. Đối với tôi, một đứa trẻ lớn lên giữa lòng Hà Nội trong những ngày bao cấp, Tết Hà thành luôn mang trong mình một hương vị đặc trưng, vừa gần gũi vừa đậm đà, khó quên.
Vào khoảng sau rằm tháng Chạp, mẹ tôi bắt đầu tất bật lo toan cho ngày Tết. Trong ký ức của tôi, các gian hàng bách hóa với những túi quà Tết lấp lánh đèn hoa là một phần không thể thiếu. Mẹ thường phải dậy sớm xếp hàng mua quà, còn chúng tôi, những đứa trẻ, luôn háo hức chờ đợi giây phút mẹ về, để được ngắm nghía từng món đồ trong túi. Mỗi hộp mứt Tết, chai rượu cam, gói kẹo mềm đều chứa đựng một phần hương vị Tết đậm đà, khiến lòng tôi bồi hồi mỗi khi nghĩ lại.
Những ngày giáp Tết, các cô gái lại cùng nhau đi chọn khế, mận, cà chua, táo, gừng, cà rốt về làm mứt, không chỉ để chuẩn bị cho những bữa tiệc mà còn để thể hiện tài khéo léo của mình. Tôi vẫn nhớ những buổi tối, sân khu tập thể nhà tôi rộn ràng tiếng cười nói, khi các chị gái cùng nhau chế biến mứt, còn chúng tôi thì nôn nao xin được thử từng loại mứt, vui sướng với những hương vị ngọt ngào.
Đặc biệt, Tết Hà thành trong tôi còn gắn liền với hình ảnh những chuyến tàu điện chật cứng người vào những ngày cuối năm. Các bà, các mẹ gánh hàng ra chợ, mọi người vội vàng mua sắm chuẩn bị cho Tết, còn tôi chỉ biết lặng lẽ nhìn theo bóng tàu điện, trong lòng nôn nao. Những âm thanh leng keng, tiếng còi tàu, thỉnh thoảng vang vọng trong giấc mơ của tôi mỗi dịp Tết đến xuân về.
Vào ngày 23 tháng Chạp, người Hà Nội lại rộn ràng chuẩn bị lễ cúng ông Công, ông Táo. Tôi luôn nhớ cảm giác thích thú khi được ngồi sau xe đạp anh trai, lên hồ Tây thả cá chép, tiễn ông Táo về trời. Những chú cá chép vàng bơi lượn trên mặt hồ, theo từng đợt sóng vỗ, là hình ảnh mà tôi không thể quên trong những ngày cuối năm ấy.
Cận Tết, phố Hàng Lược lại rực rỡ sắc hoa. Những cành đào bích, đào phai từ Nhật Tân, Nghi Tàm nở đầy nụ, quất Tứ Liên trĩu quả vàng ươm, tất cả đều tô điểm thêm cho không khí Tết Hà Nội. Phố Hàng Mã bán đèn lồng, hoa giấy, và những vật dụng trang trí nhà cửa, còn phố Hàng Khoai lại là nơi bày bán các loài hoa cổ truyền như violet, lay ơn... Mỗi ngôi nhà, mỗi con phố đều như khoác lên mình bộ áo mới, chào đón một mùa xuân tươi đẹp.
Gói bánh chưng, một công việc giản dị nhưng cũng đầy thiêng liêng, luôn là tâm điểm của mọi gia đình vào dịp Tết. Cả gia đình tôi cùng nhau chuẩn bị từng chiếc bánh chưng xanh, từ việc rửa lá dong, đãi đỗ, vo gạo, cho đến lúc xếp bánh vào nồi và đun sôi. Tiếng bánh sôi “lịch sịch” trong nồi là âm thanh quen thuộc, gợi lại bao ký ức tuổi thơ đầy ắp tình thương và sự đoàn viên.
Sáng ba mươi Tết, sau khi mọi việc dọn dẹp hoàn tất, mẹ tôi thường cho tôi đi chợ hoa. Cành đào phai cánh kép, những đóa thược dược rực rỡ, những bông lay ơn kiêu sa được mẹ tôi cẩn thận lựa chọn, rồi mang về cắm trong phòng khách, tạo nên một không gian Tết đậm đà sắc xuân. Những bình hoa này không chỉ mang đến vẻ đẹp, mà còn là biểu tượng của Tết, của sự sum vầy và yêu thương trong mỗi gia đình Hà thành.
Chiều tất niên, không khí Tết trở nên thiêng liêng hơn bao giờ hết, khi mỗi gia đình dâng mâm cỗ cúng gia tiên. Bánh chưng xanh mướt, gà luộc vàng ươm, nem rán giòn rụm, và mâm cỗ được bày biện tinh tế, tất cả thể hiện tấm lòng thành kính và sự trân trọng đối với tổ tiên. Mâm cỗ Tết không chỉ là sự kết hợp của những món ăn, mà còn là văn hóa, là tình cảm gắn kết trong mỗi gia đình.
Và rồi, khi giao thừa đến, hình ảnh bố tôi thành kính lễ cúng, dâng lời khấn nguyện cho một năm mới an lành, hạnh phúc, luôn là ký ức sâu sắc trong tôi. Sáng mồng một, khi nhận được tiền mừng tuổi, những đứa trẻ chúng tôi như được chào đón một năm mới đầy hy vọng và ước mơ.
Năm tháng trôi qua, mỗi dịp Tết về, tôi lại nhớ đến hương nước mùi già mẹ nấu trong những chiều cuối năm, nhớ về tiếng pháo tết rộn ràng, và nhớ những mùi hương dịu dàng của hoa, của khói trầm. Tết Hà thành, với những phong vị đậm đà, mãi là một phần ký ức bình yên mà tôi mãi giữ trong lòng.
Vy Anh


9. Những Ngày Giáp Tết
Sáng thức dậy, không khí se lạnh của mùa xuân vương vấn khắp nơi, những hạt mưa lấm tấm như rắc bụi trên từng con phố, tạo nên một không gian tĩnh lặng mà đầy ắp những giai điệu của mùa mới. Mỗi lần lắng nghe lời ca khúc “Mùa xuân đầu tiên” của nhạc sĩ Văn Cao, lòng người như chùng xuống, dịu lại, và tâm hồn lấp đầy cảm xúc trong những ngày cận Tết.
Phố xá vào những ngày cuối năm trở nên sôi động, nhộn nhịp. Cảnh vật như bừng tỉnh sau những tháng ngày lặng lẽ, với từng chồi non, búp lá hé nở đón chờ mùa xuân. Mỗi người như mang trong mình một nỗi bận rộn khó tả, mong đợi năm mới với niềm hy vọng an yên, tốt đẹp hơn. Cả những niềm vui, nỗi buồn của một năm cũ đều được gác lại, nhường chỗ cho không khí của những ngày Tết tới.
Những ngày giáp Tết, ai ai cũng mong muốn có một khoảng lặng, để tìm lại sự bình an trong tâm hồn, để sum vầy bên gia đình và người thân yêu. Từng cơn gió xuân nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hương sắc của mùa Tết, dường như cũng làm cho phố phường thêm ấm áp, tươi mới.
Chỉ còn ít ngày nữa là đến ngày ông Công, ông Táo về trời. Đây là một khoảnh khắc đặc biệt trong tâm thức mỗi gia đình, khi mọi người cùng nhau chuẩn bị mâm cơm tiễn đưa Táo quân. Cá chép, linh vật quan trọng trong nghi lễ này, được mong chờ sẽ hóa rồng, đưa Táo quân về trời để mang lại may mắn cho năm mới.
Sau khi tiễn ông Táo, những người con xa quê trở về nhà, cùng nhau làm lễ tảo mộ. Cả những cánh đồng, đồi núi đều tỏa ra mùi hương trầm quyện lẫn khói hương. Mỗi người trong gia đình đều quét dọn, tu sửa mộ phần của tổ tiên, tỏ lòng thành kính với thế hệ trước. Đây là một phong tục đẹp, thể hiện tấm lòng biết ơn đối với ông bà, cha mẹ và cội nguồn dòng tộc.
Cứ mỗi dịp cuối năm, tôi lại nhớ về những đêm 30 Tết ở quê hương, nơi ngôi làng ven bờ sông Đáy. Mùi trầm, mùi hoa huệ, mùi bánh chưng cháy nhẹ trong không gian, tất cả như những mảnh ghép của ký ức không thể quên. Âm thanh từ chiếc đài radio cũ phát lên những lời thơ cũng làm cho lòng người thêm ấm áp, gần gũi với Tết. Những ký ức ấy luôn sống mãi trong tôi, dù có bao lâu đi chăng nữa.
Mùa xuân lại sắp về, với những giai điệu ngọt ngào vẫy gọi. Những giọt mưa xuân rơi tí tách, những cánh hoa đào bắt đầu hé nở. Tất cả hòa cùng lời ca “Lắng nghe mùa xuân về” của nhạc sĩ Dương Thụ, như một bản hùng ca của sự tái sinh và hy vọng, một mùa xuân mới đang đến gần, mang theo ước vọng và niềm tin vào tương lai.
Vâng, những ngày giáp Tết đang đến thật gần, mang theo những cảm xúc và hy vọng tràn đầy.
Đinh Tiến Hải


10. Tết của Mọi Nhà
Tết là một phần không thể thiếu trong bản sắc văn hóa người Việt, là dịp để tỏ lòng hiếu thảo, sum vầy bên gia đình. Từ bao đời nay, Tết đã trở thành biểu tượng của sự đủ đầy, hạnh phúc và hi vọng. Những câu nói quen thuộc như “có đói cũng ngày Tết, có hết cũng ngày mùa”, “vui như Tết” đã phần nào phản ánh niềm vui, sự ấm no trong những ngày đầu năm. Dù người giàu hay nghèo, ai cũng lo toan, chuẩn bị tươm tất cho ngày Tết, bởi đây là thời khắc đặc biệt để mọi người quây quần bên nhau, bỏ lại sau lưng những muộn phiền của năm cũ, chờ đón một năm mới tươi sáng hơn.
Tuổi thơ luôn gắn liền với những kỳ Tết ngập tràn sự mong chờ, dù gia đình có đủ đầy hay thiếu thốn. Trẻ em ở thành thị thì háo hức chờ đón những bộ quần áo mới, những bao lì xì, còn trẻ em ở nông thôn lại đợi Tết để được ăn những bữa cơm ngon, được mẹ may cho bộ đồ mới, mặc dù bộ đồ ấy đôi khi rộng thùng thình nhưng lại khiến trẻ con cảm thấy mình trưởng thành hơn. Những chiếc mũ, đôi dép mới được cất kỹ đến sáng mồng một, và rồi tất cả lại ngập tràn tiếng cười khi nhìn nhau trong bộ trang phục mới. Thật không có tuổi nào mà Tết lại được đón nhận một cách ngây thơ, vô tư như thế.
Với những bậc làm cha làm mẹ, Tết cũng là lúc họ bận rộn với những nỗi lo toan không ngớt. Những cái Tết của nhiều năm trước thường được chuẩn bị từ sớm. Sau mùa gặt, khi lúa đã thu hoạch, các bà mẹ quê sẽ cắt tỉa vườn tược, bán bớt một ít lúa để may sắm cho con những bộ quần áo mới. Dù là Tết, vẫn phải lo toan cho cuộc sống, từ việc chăm sóc vườn rau cho kịp Tết, đến việc mua bán nhỏ lẻ, tích cóp để có đủ thức ăn, mâm cỗ đầy đủ cúng ông bà tổ tiên. Đối với những gia đình buôn bán nhỏ, Tết cũng không ngừng lao động, với những gánh hàng rong tất tả mua bán, dành dụm cho con cái những món ăn Tết đặc trưng. Nhưng Tết không chỉ có ăn mặc, còn là sự trang nghiêm trong việc thờ cúng tổ tiên, để cầu mong một năm mới bình an, may mắn cho con cháu.
Đối với những sinh viên xa nhà hay những người đi làm ăn xa, Tết không trọn vẹn nếu không có mặt cùng gia đình. Những chuyến xe cuối năm thường đông đúc, người người vội vã trở về quê hương để kịp đón Tết. Nhưng cũng có những người không thể về nhà vì hoàn cảnh, Tết đối với họ không còn đầy đủ ý nghĩa như ngày xưa nữa. Khi gia đình thiếu vắng người thân, Tết không còn cảm giác ấm cúng trọn vẹn. Nhưng dù xa cách, dù sống ở đâu, Tết vẫn là dịp để tụ họp, ôn lại những kỷ niệm, để trong lòng mỗi người luôn nhớ về một Tết ấm áp, đầy nghĩa tình. Ngày tháng trôi qua, khi cha mẹ đã khuất bóng, những ký ức về Tết vẫn sống mãi, và phong tục đón Tết vẫn được gìn giữ qua các thế hệ, truyền từ đời này sang đời khác.
Tết, mỗi năm một lần, khi những tờ lịch cuối cùng được lật đi, là lúc người người đón chào một năm mới. Dù trong hoàn cảnh nào, Tết vẫn giữ một ý nghĩa đặc biệt đối với mỗi người Việt. Đó là lúc ta nhìn lại những gì đã làm được trong năm cũ, đồng thời đặt ra hy vọng, ước mơ cho năm mới. Tết không chỉ là của riêng ai, mà là của mọi nhà, là dịp để gia đình xích lại gần nhau, yêu thương hơn, và cùng đón một năm mới an lành.
Ai Nguyen


Có thể bạn quan tâm

Tuyển tập hình nền trà sữa đẹp nhất dành cho người yêu thích

Khám phá sữa tắm Enchanteur Naturelle mới với hương hoa hồng Pháp, mang đến làn da mềm mịn và hương thơm ngọt ngào đầy quyến rũ.

Tiết Xử Thử 2023 sẽ rơi vào ngày nào? Khám phá ý nghĩa sâu sắc của tiết khí Xử Thử trong năm nay.

Khám phá bộ sưu tập hình nền màu hồng cute đẹp nhất, mang đến sự ngọt ngào và nét đáng yêu cho thiết bị của bạn.
