Top 10 bài thơ tình yêu đặc sắc của nhà thơ Chế Lan Viên
Nội dung bài viết
1. Hoàng Hôn
Cây nhẹ nhàng thì thầm theo gió
Bóng tối lặng lẽ vẽ hồn thơm trên con đường
Chùa xa vời vợi, có lẽ rất xa
Lòng tin rót xuống, chuông vang khắp
Đêm cũng dần buông xuống trong tâm hồn anh
Em hãy để sương mờ nhẹ nhàng, xoa dịu
Em hãy để ánh sáng lan tỏa trên lá
Và tình yêu nhớ nhung, em chính là em.


2. Khúc Ca Chiều
Nắng dịu dàng như lớp vải lụa đã cũ
Che chở gốc cây già, lá xanh trĩu nặng
Chiều buông xuống, gió nhẹ nhàng không hương
Lên cao cành lá, bụi đường chẳng gợi nhớ
Ôi sự im lặng vẫn ôm chặt nàng, không bao giờ phai
Chiều vĩnh hằng ngại ngùng chia ly, khóc một mình
Hồn bao la lôi cuốn những đam mê
Đam mê say đắm quyến rũ tâm hồn bay bổng
Ôi, để cho nỗi đau thương trong hồn khép lại
Ôi, để cho sương lạnh làm mát mẻ không gian
Giữa chiều, gió nhẹ, không chút hương
Tình yêu của chúng ta như bụi đường mong manh
Bay lên bầu trời, đôi cánh không thể nâng nổi
Cánh tình yêu nặng trĩu, lòng mỏng manh
Và giữa chiều hoang vắng, nghìn vạn vực sâu cô liêu
Chờ đợi hồn ta trong bóng chiều lặng lẽ
Ôi, sự im lặng của nắng chiều không thể phai
Cảm giác ngỡ như ngàn năm không quen biệt ly
Lá cây than khóc trong tiếng rì rào của cành
Sóng thời gian chảy như dòng nước xanh bến bờ
Che chở gốc cây già, lá lại rủ xuống
Áo xuân khoác lên tấm nắng vàng như lụa
Hồn tôi nghe xót xa, một nỗi buồn thấm thía
Một đám tang đưa hồn xuống nơi u ám
Cành cây xanh biếc, nắng vừa tắt, chiếu lên
Lòng tôi buồn như đám tang không tiếng gọi
Và hồn tôi là đám tang vô hình ấy
Được vỗ về trong cơn gió lá thở than?


3. Chùm Nhỏ Thơ Yêu
Anh và em như biển cả và đất liền, xa cách muôn trùng
Vào giữa đêm vắng, anh lắng nghe sóng vỗ về nơi em
Em vốn gần gũi, sao giờ lại hóa xa xôi
Sắp gặp em rồi, nhưng sóng lại xô đẩy anh xa thêm
Anh không ngủ, có lẽ vì em cũng đang nhớ
Trời sao rực cháy, giữa chúng ta chẳng thể phai
Em nhắm mắt, để lòng anh tĩnh lặng như gió
Để cho bầu trời sao yên tĩnh, rụng xuống một đêm đầy hoa.


4. Khoảng Cách
Khi em quay lưng, vầng trăng ngả bóng
Chúng ta như hai điểm cách biệt trên trái đất
Nhưng khi ánh mắt chúng ta giao hòa
Thì chẳng còn gì gọi là khoảng cách giữa đôi ta.


5. Chia
Em bước đi về phía ấy, nơi xa lạ
Anh mang nỗi buồn vơi đi một phần
Chia sẻ từng hạt mưa nhỏ
Cùng nắng cuối chiều gượng gạo
Cái hôn ban sáng bỗng hóa thành cơn mưa chiều muộn
Chia cho cơn mưa ấy, để em vắng bóng
Tia nắng ấm như gần kề bên nhau
Nhưng rồi, khoảng cách thành cơn nắng lạ
Chia sẻ gì khi ánh nắng ấy đã xa
Để rồi em, trong nỗi đau, vắng bóng.


6. Rét Đầu Mùa Nhớ Người Đi Phía Biển
Cái rét đầu mùa anh cảm nhận, khi em xa
Đêm dài, lạnh lẽo, chiếc chăn chia thành hai nửa
Nửa chở che em giữa vùng sóng biển
Nửa dành cho anh, nơi vắng em bên bờ.


7. Nhớ Em Nơi Huyện Nhỏ
Em đã đi về Kiến Xương, nơi mưa bão rền vang
Phòng anh mờ sương, bao nỗi nhớ dâng tràn
Nhớ em như nhớ ánh nắng dịu dàng
Chiều nay anh ốm một mình, vắng bóng em bên cạnh
Gió vẫn lùa qua, đùa giỡn quanh anh
Cửa đóng rồi nhưng lòng vẫn mở
Đường xa mấy trăm cây số, ngỡ em đã về
Đắp cho anh chăn ấm, ngồi nhìn anh say giấc
Rồi em lại đi, qua Thái Bình, lại về Kiến Xương
Để lại một bầu trời xanh thẳm bên cửa sổ.


8. Tình Ca Ban Mai
Em ra đi như buổi chiều phai, gọi đàn chim bay hết
Em trở về, như mai nở trong rừng non xanh biếc
Em ở đây, trời trưa vẫn đong đầy nắng
Tình yêu em như sao khuya, rải hạt vàng lấp lánh
Sợ gì chim sẽ bay đi, mang theo bóng chiều vội vã
Tình chúng ta như lộc biếc, gọi bình minh đến sớm
Dù nắng trưa không ở lại, ta vẫn còn sao khuya lấp lánh
Hạnh phúc như sao vàng trên đầu, chiếu sáng từng khoảnh khắc
Ngày mai, hoa em lại về, nở sáng giữa cuộc đời.

9. Nhớ
Qua đây, ta lại nhớ về mình
Gió trăng không thể thổ lộ hết nỗi lòng này
Ngọn gió riêng thổi buồn, lau nhòa bao sầu muộn
Mắt xa em, có thể nào sáng lên vì nỗi nhớ thương?
Thời gian trôi, khuất lấp trong sâu thẳm tâm hồn
Như dòng suối nhỏ, chảy xuyến qua mạch gối, nhắn nhủ nỗi niềm xót xa.


10. Những sợi tơ lòng
Tôi không muốn đất trời xoay vần nữa,
Với những tháng ngày trôi qua mịt mù, xa vắng.
Xuân đừng về, Hè đừng gieo lửa cháy!
Thu thôi sang, Đông thôi ngự trị nỗi lòng tôi!
Quả đất chuyển mình, lòng tôi chao động,
Trong vũ trụ bao la, sầu muộn lắng đọng.
Ngày tháng trôi đi, gạch Chàm rơi rụng,
Tháp Chàm đổ xuống dưới ánh trăng mờ!
Lửa hè tới, căm giận bừng lên khắp trời,
Gió thu về thấu lạnh sâu tận hồn thơ!
Chiều đông tàn, như mai xuân nở rộ,
Mà chỉ đem thêm ưu phiền vào trái tim này!
Tạo hoá ơi! Xin trả tôi về với đất Chiêm,
Để tôi trốn tránh cõi trần gian huyên náo!
Những cảnh đời chỉ khiến tôi thêm mệt mỏi,
Những vui buồn như cơn sóng cuốn trôi tất cả!
Xin cho tôi một tinh cầu lạnh giá,
Và một vì sao cô độc cuối trời xa!
Để tôi có thể sống những ngày tháng ẩn dật,
Tránh xa phiền muộn, khổ đau và lo âu!

Có thể bạn quan tâm

Khám phá 5 phương pháp trồng giá đỗ tại nhà đơn giản, an toàn mà vẫn giữ được sự tươi ngon, dễ dàng thực hiện.

Khám phá và đo lường tốc độ đánh máy - kỹ năng soạn thảo văn bản

Hướng dẫn chi tiết cách đánh số trang trong Powerpoint

Hơn 50 Mẫu PowerPoint ấn tượng dành cho bài thuyết trình

Bộ sưu tập đồng hồ đếm ngược dành riêng cho Powerpoint
