Top 30 bài thơ báo tường đặc sắc và đầy ý nghĩa nhân Ngày Nhà Giáo Việt Nam
Nội dung bài viết
1. Người lái đò
Con ngồi lặng lẽ nhìn dòng sông quê.
Đột nhiên lòng chùng xuống nhớ về trường xưa
Ánh nắng chiều đã khuất, hoàng hôn buông xuống
Bến sông xưa, con đò đã vắng bóng.
Con bồi hồi, những cảm xúc dâng trào
Nhớ về một thời thơ ấu rất đỗi thân thương
Thầy cô ơi, những tháng ngày xưa cũ
Vẫn mãi theo con, đau đáu trong lòng.
Nhìn con đò lặng lẽ, qua những con sóng
Con thấu hiểu tình yêu và trách nhiệm nghề giáo
Vững vàng tay lái vượt qua bão táp
Thầy cô là ngọn đèn sáng soi đường.
Bao thế hệ đã rời xa mái trường
Như những cánh chim bay về phương trời mới
Con sẽ luôn giữ trong lòng hình ảnh
Người lái đò chở chúng con đến bến bờ tri thức.
Không chỉ là kiến thức trong sách vở
Thầy cô còn trao gửi niềm tin yêu mãnh liệt
Để chúng con vững bước trên con đường đời
Dù gian nan hay thăng trầm cũng chẳng ngại ngần.
Con muốn gửi những lời tri ân đến thầy cô
Xin gửi lòng biết ơn sâu sắc tới những người vĩ đại
Những cống hiến không ngừng nghỉ của thầy cô
Chắc chắn sẽ luôn tỏa sáng trên khắp thế giới.
Phạm Thanh Dương


2. Tri ân công ơn thầy cô
Ngày Hiến chương Nhà giáo đang gần kề
Với lòng tôn kính, ngưỡng mộ thầy cô
Những vần thơ, câu chữ lặng lẽ
Gửi trao bao yêu thương và tri ân sâu sắc.
Ngày xưa dưới mái trường thân yêu
Thương thầy cô, mái tóc bạc phơ
Ít ai hiểu được khó khăn vất vả
Vì cơm áo, đời thầy cô vẫn tần tảo sớm khuya.
Trải qua bao tháng ngày gian nan
Dạy bảo chúng con bằng cả trái tim
Giờ tan lớp, thầy cô lại gánh vác
Đêm về soạn giáo án, vất vả không ngừng.
Giờ mái tóc đã điểm bạc theo năm tháng
Nhưng lòng ân nghĩa vẫn khắc ghi trong tim
Chắp cánh ước mơ, trao kiến thức
Gửi gắm niềm tin qua từng lớp học.
Giờ đây, con mới hiểu tấm lòng thầy cô
Vì sao công ơn ấy mãi khắc sâu trong lòng
Chữ tâm là kim chỉ nam của người thầy
Đò ngang cập bến, trọn vẹn tình nghĩa thầy trò.
Dù đất nước có thay đổi thế nào
Người lái đò vẫn mãi là ngọn đèn soi sáng
Với dáng mẹ hiền từ, dịu dàng
Chắp cánh cho bao ước mơ bay xa.
Với cuộc sống vẫn còn nhiều khó khăn
Với giá lương chưa đủ, vẫn bao vất vả
Nhưng thầy cô vẫn trọn vẹn yêu nghề
Với niềm tin rằng chính sách sẽ thay đổi.
Vần thơ này viết ra, dù còn thiếu sót
Nhưng con vẫn muốn gửi tấm lòng tri ân
Vì công ơn của thầy cô mãi khắc ghi
Trong tim con, lòng biết ơn luôn sâu đậm.
Phạm Hải


3. Mặt trận không tiếng súng
Bài thơ em dành tặng thầy cô
Đã trao em những ước mơ rộng mở
Phấn bụi rơi, nhưng tình yêu thương
Thầy cô dạy em bằng cả trái tim.
Cô ơi, trong những chiến trường vô hình
Cô trao chúng em trí thức và tình yêu
Như chăm sóc từng mầm sống non
Cây xanh vươn cao, vững chãi cho tương lai.
Tình thầy cô không bao giờ phai
Dù năm tháng trôi qua, tóc bạc mái đầu
Em kính chúc thầy cô mãi khỏe mạnh
Chúc thầy cô mãi trẻ trung, vui vẻ.
Trần Liên - CB


4. Ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11
Chúc mừng Ngày Nhà Giáo Việt Nam
Chúc thầy cô một ngày ngập tràn niềm vui
Trăm năm xây dựng sự nghiệp cao quý
Cho đời sáng lên những nụ cười vinh quang.
Từ thuở cha ông đã dạy bảo
Nghe lời Bác dạy, trồng người là trọng
Ngày đêm dù mưa nắng chẳng ngừng
Con đò vẫn vững vàng, vượt bao gian khó.
Mỗi lần đò cập bến, hạnh phúc dâng trào
Những học trò kính trọng, lòng thêm biết ơn
Ngành giáo dục cao quý làm sao
Tâm hồn cao thượng, thầy cô mãi kính yêu.
Vũ Diệu


5. Tri ân công ơn thầy cô
Bài học đầu tiên, cô như người mẹ hiền
Những lời dạy dịu dàng, ấm áp bao la
Nét phấn nghiêng nghiêng, ký ức khắc sâu
Mang theo con suốt quãng đường đời.
Bài học đầu tiên, về đất nước, non sông
Về rừng vàng biển bạc, về con cháu Rồng Tiên
Những bài học thiêng liêng từ ngàn xưa
Vẫn mãi ở trong lòng con, không phai mờ.
Bài học đầu tiên, Toán, Văn, Lịch sử
Từng câu, từng chữ cô thầy dạy dỗ
Nhớ mãi không quên, khắc ghi trong trí óc
Những bài học quý giá, là hành trang suốt đời.
Tháng ngày trôi qua, lớp học vẫn vang
Cô dạy em bao điều hay, thầy trao tri thức
Những bài học làm người, những giá trị đạo đức
Giúp em trưởng thành, vững bước trên đường đời.
Mai này khi em lớn khôn, bay cao
Nhưng lòng không quên ơn cô thầy dạy dỗ
Dù đi đâu, em vẫn ghi nhớ
Công ơn của thầy cô, một đời biết ơn.
Vũ Phương Chung


6. Tấm lòng thầy cô
Công lao thầy cô, trời biển cũng khó mà đong đếm
Ơn thầy cô, trò nhớ mãi, ghi sâu trong tim
Tuổi thơ bước những bước đầu tiên
Nhờ thầy cô dẫn dắt, từng câu chữ vỡ lòng.
Thầy cô trao trò kiến thức, rèn đức tính
Đưa tình yêu thương từ những ngày đầu
Gửi trao sự ấm áp từ sân trường
Chuyến đò yêu thương, thầy cô dạy ta đi đến tương lai.
Giáo dục cao quý, cao hơn tất cả
Tạo ra nhân tài, dựng xây đất nước
Thầy cô, ngọn đèn soi sáng lớp học
Với từng bài giảng, tiếp thêm động lực cho chúng em.
Trò ngoan với đức tính tốt, tài năng
“Tâm hồn cửa sổ” sớm mai rạng rỡ
Thầy cô luôn dạy chúng em điều hay
Cho sức trẻ vươn cao, bay xa mãi.
Ngày nào em cũng nhớ, lòng đầy ân tình
“Hiến chương nhà giáo” trào dâng trong em
Nhớ bàn tay cô cầm phấn chỉ dạy
Nhớ tóc thầy phủ phấn, tấm lòng vẹn toàn.
Vì công lao thầy cô, em trưởng thành hôm nay
Cảm ơn thầy cô, trọn vẹn yêu thương
Ngày “Hiến chương nhà giáo” kính dâng lời chúc
Chúc thầy cô mãi vui khỏe, sống lâu mãi bên đời.
TG: Hoa Minh


7. Nghề giáo viên
Có một nghề, tay đầy phấn bụi
Vất vả hơn cả cày ruộng khô cằn
Với nhiệt huyết, thầy cô dựng xây
Đức độ tỏa sáng, mẫu mực như mẹ cha.
Trường lớp là ngôi nhà thân yêu
Trò nhỏ như con, thầy cô chăm sóc
Ngày ngày, từng lời dạy nhỏ
Để các em mai sau không lạc lối trong đời.
Ánh đèn khuya vẫn sáng trong đêm
Từng nét chữ mang tình yêu thương
Trang giáo án như những lời thì thầm
Nhắc nhở thầy cô dốc lòng vì trò.
Bài chưa xong, thầy cô vẫn thức khuya
Vì trách nhiệm với bao thế hệ
Cùng nhau cố gắng, thầy trò chung sức
Với ngọn lửa nhiệt huyết sáng ngời trong tim.
Giờ dù cách xa, hình bóng thầy cô
Vẫn đọng lại sâu trong lòng mỗi trò
Bao thế hệ nguyện nhớ ơn thầy cô
Tự hào nghề giáo, ngọn đuốc không bao giờ tắt.
Tg Yên Đào


8. Thơ chúc mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam
Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam yêu dấu
Vui tươi khắp đất trời mừng hội lớn
Giây phút này, ân tình vô bờ
Xin kính dâng tặng thầy cô những hoa tươi.
Nhớ công thầy cô dày công miệt mài
Với biết bao nhọc nhằn, tâm huyết ngàn năm
Đêm đêm thao thức dưới ánh đèn
Trang giáo án miệt mài, khắc khoải lòng người.
Bằng kho tàng tri thức bền lâu
Với lòng kiên trì, thầy cô luôn tận tụy
Trong mỗi lớp học, thầy cô khuyên dạy
Rèn luyện đạo đức, nâng đỡ tâm hồn.
Ngày qua ngày, thầy cô vẫn âm thầm
Giúp thế hệ mai sau vươn lên lớn mạnh
Chân thành gửi lời chúc đến thầy cô
Chúc bình an, hạnh phúc, ngập tràn niềm vui.
- Vô danh -


9. Dâng tặng các thầy cô kính yêu
Mừng ngày Nhà Giáo Việt Nam trân quý
Con đường quê hương, phố phường rực rỡ sắc hoa
Niềm vui lan tỏa từ những tiếng ca
Gương mặt trò tươi rói, hoa tặng thầy kính yêu.
Thầy vui sướng đón nhận những bó hoa
Trái tim thầy nở ra bao niềm hạnh phúc
Tình thầy bao la, ấm áp như cha mẹ
Yêu trò hết lòng, dìu dắt tới thành công.
Thầy mong trò học giỏi, vươn xa mãi
Trở thành những người trí thức, dựng xây đất nước
Thầy cô luôn mong trò luôn có đức, có tài
Chúng em ghi nhớ lời thầy dạy suốt đời.
Thầy cô là người khai sáng tâm hồn trẻ
Khơi dậy trí tuệ, dệt nên những con người có ích
Với nghề thầy, nghề cao quý tuyệt vời
Xã hội luôn tôn vinh, nhắc nhở thế hệ mai sau.
Tiên học lễ, hậu học văn, lời thầy nhắn nhủ
Tôn sư trọng đạo, ngàn năm lưu truyền
Nước nhà thịnh vượng nhờ vào tri thức
Hiền tài dẫn lối cho quốc gia hùng mạnh.
Thầy cô là những người tiên phong
Khiến xã hội ngày càng phát triển, văn minh hơn
Mong đất nước vươn lên tầm cao mới
Sánh vai cùng các quốc gia, góp phần xây dựng thế giới.
Vinh danh công lao thầy cô, những người gieo hạt giống trí tuệ
Chúc thầy cô mãi vững vàng trên con đường giảng dạy
Yêu nghề, tận tâm, thành công và hạnh phúc
Trò luôn kính trọng và yêu quý thầy cô.
- Vô danh -


10. Khi thầy nghỉ hưu
Cây phượng già im lìm trong mùa hạ oi ả
Giọng thầy trở nên nghẹn ngào, trầm lắng:
"Các em ơi... hè này là kỳ cuối cấp rồi..."
Chút xao xuyến, bụi phấn mờ mịt bay xa.
Ngày hôm qua như mới đây, khi ta bước vào trường
Nhớ bao giờ thương cây lúa búp thẳng mọc lên
Thầy ươm mầm, gieo hạt giống cho tương lai
Đất quê hương vang lên tiếng gọi đồng dao.
Ngày mai thầy về, liệu sân trường này có vắng lặng?
Hay tiếng cười của thầy sẽ vẫn vang vọng trong gió?
Chẳng thể tránh khỏi những lần sóng gió, thầy ơi
Nhưng từng bài học thầy dạy sẽ sống mãi trong lòng chúng con.
Ngày mai thầy về, gió nắng sẽ vẫy gọi
Như vai áo bạc màu của một thời gian khó
Con muốn gọi thầy, nhưng tim nghẹn lại
Đã bao lần con nổi loạn, và thầy vẫn kiên nhẫn chỉ bảo.
- Vô danh -


11. Lục bát mừng ngày Nhà giáo 20-11
Nhân dịp ngày Nhà giáo thân yêu
Xin dâng niềm cảm xúc, lời chúc chân thành
Tâm tư gửi trọn vần thơ ấm áp
Chúc thầy cô vững bước gieo mầm nhân tài.
Thầy cô mãi nở nụ cười hiền
Đem niềm vui kiến thức trao dồi bao lớp trẻ
Tấm lòng thầy cô như biển cả rộng lớn
Dành trọn cả đời mình vì những thế hệ tương lai.
Ước mơ thầy cô giản dị, trọn vẹn
Thấy trò vươn lên trong học tập, thành nhân
Chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc
Để trao truyền tình yêu và tri thức mãi mãi.
Trò ơi, hãy ghi nhớ từng lời thầy dạy
Đừng quên rèn đức, luyện tài để đền đáp công ơn.
- Vô danh -


12. Nhớ cô giáo trường làng xưa
Bao năm xa phố, quên làng cũ
Nhớ con bướm trắng bay trên lối quê
Nhớ từng buổi học bài vỡ lòng
Thương cô giáo xưa, bao kỷ niệm dịu dàng.
Với nét chữ xiêu nghiêng, tấm lòng dịu dàng
Vẫn in dấu sâu trong trái tim này
Nhớ bàn tay cô trao ấm áp bao năm tháng
Ngày thơ ấu mãi chẳng thể phai mờ.
Vở cũ còn đọng màu mực đỏ
Chữ cô viết, nhớ mãi không nguôi
Nhớ lại trường xưa, nhớ về quê hương
Chỉ ước ao một lần được quay về thăm cô.
- Vô danh -


13. Nghe thầy đọc thơ
Em lắng nghe thầy đọc thơ mỗi sớm
Tiếng thơ vang vọng, đỏ rực ánh nắng vàng
Như mái chèo khua nhẹ trên dòng sông xa
Như lời bà năm xưa ru ta ngủ đêm trăng
Tiếng thơ ngân vang, như gió thu dạo chơi
Như tiếng mưa rơi giữa bầu trời xanh thẳm
Thêm yêu biết bao, tình mẹ qua tiếng hát
Thêm yêu đất trời, khi nghe thầy đọc thơ.
- Trần Đăng Khoa -


14. Thầy và chuyến đò xưa
Thời gian lặng lẽ trôi qua
Con đò xưa kể lại câu chuyện một thời
Có người chèo đón đưa suốt con đường dài
Mặc cho bụi phấn bay giữa trưa hè oi ả
Chuyến đò ấy bay bổng như những cánh diều
Nhưng khách xưa rồi cũng lãng quên dần
Bến xưa giờ không còn tên gọi
Sông vắng lặng, không còn tiếng cười vui
Giọt sương rơi, đượm buồn bên đời
Tóc thầy giờ đã bạc màu, chiều đông về
Mắt thầy mệt mỏi, xa xăm trông
Cây bơ vơ đứng lặng lẽ giữa dòng thời gian.
- Nguyễn Quốc Đạt -


15. Người lái đò
Cuộc đời một dòng sông dài
Rồi có mấy ai đứng đợi bến bờ?
"Muốn qua sông phải nhờ đò"
Đường đời muôn bước phải dựa vào người thầy.
Tháng năm vất vả dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đã đưa bao người qua.
Qua sông, để lại nụ cười tươi
Tình yêu thương, thầy tặng chúng em.
Con đò ấy như mái đầu sương
Luôn theo ta trên muôn phương, suốt đời này.
Khúc sông ấy vẫn còn mãi
Thầy tiếp tục đưa bao chuyến đò qua sông…
- Vô danh -


16. Thầy
Hôm nay cơn gió vô tình thổi mạnh
Con bỗng thấy tóc thầy đã bạc màu
Chỉ nghĩ đó là bụi phấn rơi
Mà sao lòng con cứ mãi xao xuyến, không nguôi.
Bao năm rồi? Đã bao nhiêu năm trôi qua, thầy ơi?
Học trò đã ra đi, còn thầy vẫn ở lại
Mái chèo ấy là những viên phấn trắng
Và thầy là người lái đò kiên nhẫn
Đưa chúng con đi, vững bước tương lai.
Thời gian ơi, xin đừng vội trôi qua
Cho chúng con một lần nữa, khoanh tay cúi đầu
Gọi tên thầy với tất cả tình yêu thương...
- Ngân Hoàng -


17. Vô đề
Cầm bút lên, định viết những vần thơ
Chợt nhớ hôm nay là ngày của thầy cô
Con chợt xấu hổ vì những lần tự mãn
Vì con cũng chỉ là một người như bao kẻ khác.
Cầm bút lên, điều đầu tiên con nghĩ đến
Chính là cha, mẹ, và thầy, những người dìu dắt con
Nhưng tất cả chỉ là cảm xúc vu vơ, những suy nghĩ giản đơn
Biết bao giờ con mới đủ trưởng thành để hiểu hết?
Thầy ơi! Con viết về thầy, lại “phấn trắng” và “bảng đen”
Với “kính trọng” và “hy sinh thầm lặng”...
Các con chữ xếp ngay ngắn trên trang giấy
Sao lòng con lại quặn lên vì những điều giả dối, đầy nhức nhối?
Ngày ấy đã qua, bến xe vắng lặng, trống rỗng
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù, gió mạnh thổi qua
Con đường trôi đi, xa mãi, chẳng còn là nhà nữa...
Nghe đâu đó một tiếng cũ ê a
Thầy bỗng hiện về, như một bóng hình rõ ràng
Có những điều thật giản dị
Sao giờ con mới nhận ra hết?
- Nguyễn Thị Chí Mỹ -


18. Nắng ấm sân trường
Cây điệp già tỏa bóng yêu thương,
Lá vươn mình chào đón ánh nắng dịu dàng.
Giờ học im lặng, sân trường rộng thênh thang,
Chim lặng lẽ chuyền cành, tiếng vọng tịnh yên.
Chúng em chăm chú nghe thầy phân tích từng câu thơ,
Ánh nắng nhẹ nhàng như muốn lắng nghe cùng thầy.
Gió theo cũng say mê từng vần thơ,
Và nhẹ nhàng thổi vào, mang theo hơi thở ngọt ngào từ giọng thầy.
Cả lớp hòa mình theo từng nhịp của bài giảng,
Như những cánh hoa điệp xoay tròn trong gió,
Ngày xuân tràn ngập, chim ríu rít ca vang,
Hạ xuống sân, đắm mình trong ánh nắng ấm áp.
Em ngồi yên, như uống từng giọt mật ngọt lành,
Thời gian như ngừng lại, không vội vã trôi đi nữa,
Không gian như ngừng cựa mình, chìm vào sự tĩnh lặng.
Chỉ sợ ngoài kia nắng sẽ dần tắt,
Sân trường rộng mở, đón nhận tất cả những gì tinh túy nhất.
Ánh nắng khoe trên nền trời sáng rực rỡ,
Và từng lời thầy, như những nhịp điệu ấm áp trong lòng.
Giọng thầy khiến nắng như ấm thêm,
Chìm đắm trong từng lời ngâm, say đắm trong không gian đó.
- Vô danh -


19. Nghĩa cô thầy mãi không quên
Những năm tháng trôi qua nhanh quá,
Con bỗng giật mình nhận ra, thời gian đã qua,
Những ngày xưa thân thương giờ đây chỉ còn là kỷ niệm,
Chìm vào trong dòng chảy vô tình của cuộc sống.
Con nhớ lắm những buổi sáng đẹp, cô đứng trên bục giảng,
Dạy con từng vần chữ, từng câu thơ ngọt ngào.
Cô là người dẫn con vào thế giới của tri thức,
Là người dạy con hiểu về cuộc đời đầy màu sắc.
Tình thương của cô bao la, rộng lớn như biển cả,
Vỗ về con trong những lúc buồn bã, khi con khóc.
Vầng trán cô, những nếp nhăn đầy yêu thương,
Ánh mắt cô nhìn chúng con, dịu dàng như làn sóng êm đềm.
Tuổi thơ ngây ngô của con nào đâu biết gì về nỗi buồn,
Vẫn vui đùa, gọi cô là “trại chủ” trong sự ngây thơ.
Cô dắt chúng con qua những cánh đồng cỏ tri thức,
Giúp con từng bước trưởng thành, dần dần vững vàng hơn trong cuộc sống.
Khi thời học sinh sắp kết thúc, con bỗng nhận ra điều quan trọng nhất,
Đó là tình yêu thương vô bờ mà cô dành cho chúng con.
- Vô danh -


20. Tặng cô bao đóa hồng
Gửi tặng cô những đóa hoa hồng thơm ngát,
Chứa đựng bao nhiêu tình cảm chân thành, ấm áp,
Cảm ơn cô đã dạy dỗ bao thế hệ học trò,
Đưa con đến gần hơn với ước mơ, khát vọng.
Những tháng ngày cô truyền đạt tri thức,
Giúp chúng con bước đi vững vàng trên đường đời,
Tiếng cô dạy vẫn vọng mãi, vẫn đong đầy tình yêu thương,
Chắc chắn sẽ xây đắp nên những hạnh phúc bền lâu.
- Vô danh -


21. Thầy cô
Thầy như ánh sao sáng tỏa rạng,
Chỉ dẫn con đường cho mỗi bước đi,
Còn Cô là mẹ hiền thảo, từ bi,
Người dạy con yêu thương, hạt giống tri thức.
Ngày lễ chỉ một lần trong năm,
Thầy – Cô nhận tình yêu từ trò nhỏ,
Với hoa huệ, hoa cúc, nụ cười tươi thắm,
Chúng con gửi trao niềm kính yêu mênh mông.
Bao ngày tháng thầy cô nhọc nhằn vất vả,
Giờ đây, chúng con tụ họp, chúc mừng người thầy, người cô thân yêu,
Ngày nhà giáo, niềm vui tràn ngập,
Mong thầy cô sức khỏe, vững vàng tiếp bước thế hệ mai sau.
- Vô danh -


22. Hoa và ngày 20 - 11
Nụ hoa hồng năm ấy vẫn mãi tươi thắm,
Như một khoảnh khắc rực rỡ, sáng ngời,
Ngày 20 tháng 11, thầy tôi tuổi đôi mươi,
Cô tôi mặc áo dài trắng tinh khôi.
Tóc xanh cô cài lên một đóa hồng,
Ngỡ như mùa xuân mới vừa sang,
Học trò ngẩn ngơ, ngóng đợi,
Chờ đón những niềm vui hân hoan.
Nụ hoa hồng ngày ấy giờ đã tàn phai,
Thầy tôi đã bước qua tuổi bốn mươi,
Mái tóc phai màu bởi bụi phấn dày,
Vậy mà tình thương vẫn mãi vẹn nguyên.
Cành hoa cô từng cài lên mái tóc giờ còn đâu,
Áo dài trắng thuở ấy chẳng còn vang bóng,
Thầy cô – mùa quả ngọt của bao thế hệ,
Và em, bỗng nhiên trở thành một đóa hoa trong cuộc đời.
- Vô danh -


23. Gửi về cô giáo dạy Văn
Có thể bây giờ cô đã quên em,
Những học trò qua đi như dòng sông chảy mãi,
Em rời xa trường, xa cô, nhưng vẫn nhớ,
Vẫn tự nhủ sẽ trở lại thăm ngôi trường xưa.
Có thể bây giờ chiếc lá bàng non ngày em đi,
Đã chuyển màu úa nâu theo thời gian,
Nhưng ai sẽ nhặt dùm em chiếc lá ấy,
Giống như ngày xưa em ép lá giữa những trang sách thơ.
Ước gì... hiện tại chỉ là giấc mơ,
Để em có thể quay về, trở lại với lớp học xưa,
Giữa những người bạn cũ, nối lại vòng tay thân ái,
Được vui, buồn, cười, khóc cùng nhau như thuở nào.
Em vẫn nhớ mãi tiết học đầu tiên,
Lời cô dạy: “Văn học là học làm người”,
Và chẳng ai có thể học xong bài học ấy,
Chúng em nhìn nhau, khúc khích tiếng cười vui vẻ,
Len lén chuyền tay nhau những gói me dầm cuối lớp,
Giờ đây, theo dòng đời xuôi ngược,
Vị chua cay ngày ấy vẫn in đậm trên môi,
Những lúc buồn, em lại nhớ cô, nhớ những bài học cũ,
Chúng chẳng bao giờ cũ trong lòng em.
- Nguyễn Thụy Diễm Chi -


24. Tri ân
Khi mùa thu qua, đông về lạnh giá,
Tâm hồn em bồi hồi, nhớ mong thầy cô,
Người đã trao khát vọng, gieo ước mơ,
Chắp cánh cho em bay vào đời tươi sáng.
Bao chuyến đò, lặng lẽ xuôi dòng,
Ươm mầm xanh cho tương lai bừng sáng,
Thầy cô vất vả bên trang giáo án,
Với bao tâm huyết, dành trọn năm tháng qua.
Từng câu, từng chữ, vươn ra ánh sáng,
Bao lời dạy ngọt ngào, thấm đẫm tình thương,
Những đêm khuya, những buổi sớm tinh mơ,
Thầy cô âm thầm, cống hiến hết mình.
Bao thế hệ đã bước qua dòng sông,
Nhưng thầy cô vẫn luôn dõi theo, chăm sóc,
Không kể mưa gió hay bão bùng,
Vẫn âm thầm thắp sáng bầu trời mơ mộng.
Hôm nay, em viết những vần thơ này,
Để tri ân thầy cô, vô bờ bến,
Dù cuộc đời có những thăng trầm,
Em vẫn ghi nhớ công ơn dạy dỗ suốt đời.
Ngày nhà giáo hôm nay em kính chúc,
Thầy cô luôn an khang, hạnh phúc trọn vẹn,
Gia đình ấm êm, tình yêu đầy vơi,
Dù cho cách trở ngàn phương, em vẫn hoài khắc khoải,
Với lòng tri ân thầy cô, không bao giờ phai.
- Vô danh -


25. Nghề giáo vinh quang
Ngành giáo viên, nghề cao quý mãi mãi,
Thầy cô tiễn trò đi, vinh quang theo từng bước,
Mỗi năm lại như một chuyến đò ngang,
Chở bao tình cảm, gửi gắm mơ ước,
Không mong báo đáp, chỉ mong trò thành tài,
Vượt qua bão táp, vẫn một lòng yêu thương,
Thương trò như con ruột, với bao tình nghĩa,
Trồng cây để nó nở hoa, đẹp tươi, rực rỡ.
Cuộc sống vốn dĩ biến động, đổi thay,
Nhưng nghề thầy vẫn đứng vững, không phai,
Từ lúc bé thơ, đến khi già cỗi,
Đến lúc nhắm mắt, vẫn nhớ ơn thầy dạy bảo.
Không tính toán nơi đâu, ở đâu,
Tình yêu thầy trò vô giá, là quý nhất,
Kiến thức không riêng của ai,
Chỉ cần cố gắng, kiên trì, và học hỏi suốt đời.
Ngày Hiến chương, muôn lần tri ân,
Nghĩa thầy trò sâu đậm, như cha con ruột thịt,
"Trăm năm bia đá sẽ mòn",
Nhưng ơn thầy mãi khắc ghi trong lòng, mãi bền vững.
- Vô danh -


26. Trời sao...
Trời đêm, ngàn sao lấp lánh sáng,
Lấp lánh như những ước mơ tuổi học trò,
Mái trường là bức tranh thanh sắc,
Với những ánh mắt rực rỡ của thầy cô…
Trường ơi, như dòng sông mát dịu,
Giọt nước trong vắt của tri thức bao la,
Cho em tắm mình trong sự thật,
Lớn lên trong nhân nghĩa và sáng trong trẻo.
Trường ơi, nơi ta từng gắn bó,
Tuổi thơ vẹn nguyên trong từng góc nhỏ,
Bảng đen, chữ trắng khắc khoải trong tim,
Tay thầy vẫy ước mơ bay xa mãi.
Thầy chưa từng quở trách, mà chỉ khuyên bảo,
Như hoa còn e ấp trong những cành non,
Tuổi thơ cần được nuôi dưỡng cá tính,
Cho đời này thêm sắc đẹp và tươi xanh.
Cô ơi, đôi tay rộng mở,
Ôm em vào lòng, trao bao tình thương,
Mắt em long lanh lệ rơi,
Như những hạt ngọc tình yêu vô bờ.
Cô ơi, ngọt ngào trong từng lời ru,
Ngày nay đời thiếu vắng tiếng hát êm đềm,
Tình yêu trao gửi trên trang giấy,
Đưa em vào đời, làm sạch nỗi đau.
Thầy cô cùng thắp sáng ngọn đuốc,
Niềm tin và hy vọng trong mắt học trò,
Ngàn sao lấp lánh giữa bầu trời rộng,
Sáng ngời lên trong đôi mắt thơ ngây.
- Vô danh -


27. Mùa tri ân
Mùa thu tháng mười một, mùa tri ân xôn xao
Khi hơi lạnh của đông tràn về, se sắt tâm hồn
Khi bầy chim bay tìm về nơi ấm áp
Khi ký ức tuổi trẻ bỗng ùa về, như những cơn sóng vỗ về
Tìm lại dấu chân thầy, lắng nghe những kỷ niệm xưa
Tìm lại thời thơ ấu, với những trò nghịch ngợm của con trẻ
Thầy ơi! Con vẫn mãi tìm về, dù nắng mưa không ngừng
Tìm về khoảng lặng, tìm lại con đò nhỏ trong lòng
Tìm lại những lời thầy giảng dạy ngày xưa
Những hạt bụi phấn, nhẹ nhàng rơi xuống như lời nhắc nhở
Con luôn mong tìm lại chút tình thương xưa cũ
Như tìm về hơi ấm của những ngày xưa đẹp đẽ
Con sẽ trở về, nhặt lại những cành lá rơi
Gói lại yêu thương, những tháng ngày ngây ngô trong lòng.
Con sẽ về, dưới mái trường tình thương
Để được sống lại những tháng ngày dại khờ, được thầy cô che chở.
- Nguyễn Hùng -


28. Chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20 - 11
Tiếng thầy cô vang vọng vẫn không ngừng bên em,
Dù xa cách, dường như vẫn là hôm qua thôi.
Thầy dạy em từng nét chữ, một tình yêu vô bờ,
Để con thuyền đời không bao giờ cạn vắng.
Thầy cô, những người lái đò âm thầm, đưa đón học trò qua sông đời.
Đôi khi lặng thầm, đôi khi vắng bóng giữa dòng đời xuôi ngược.
Giữa bao nhiêu nẻo đường, đâu dễ tìm thấy thầy cô.
Với những vần thơ nhỏ bé này, con muốn thay lời cảm ơn,
Chúc thầy cô luôn khỏe mạnh, bình an trong suốt cuộc đời.
Thầy trò, một tình cảm khắc ghi mãi trong tim,
Dù bụi phấn đã xa, nhưng tình thương không bao giờ vơi cạn.
- Nguyễn Phượng -


29. Kính tặng thầy cô
Thầy cô như những người lái đò trên dòng sông tri thức,
Vẫn bền bỉ đưa chúng em qua từng chặng đường đời,
Không quản mưa nắng, chỉ có một niềm tin,
Chăm sóc, nuôi dưỡng tâm hồn học trò suốt bao ngày tháng.
Rèn dũa đức hạnh, trau dồi trí tuệ,
Thắp sáng niềm tin để chúng em tựa vào tương lai.
Có bao giờ mà thầy trò không đọng lại trong tim những kỷ niệm?
Những ký ức ấy luôn sống mãi, dù mỗi người đã bước vào một ngả rẽ riêng.
Dù là bác sĩ, kỹ sư, nhà giáo, hay chiến sĩ bảo vệ đất nước,
Chúng em mãi nhớ ơn thầy cô, người đã dạy dỗ chúng em nên người.
Ngày hôm nay, khi đã trưởng thành, chúng em luôn ghi nhớ công lao ấy,
Những quả ngọt hôm nay là nhờ công ơn của thầy cô đã vun trồng.
Nhân ngày nhà giáo, xin dâng lên thầy cô những đóa hoa thơm ngát,
Những lời tri ân sâu sắc nhất từ trái tim của chúng em.
- Phạm Trung -


30. Chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20-11
Trọng thầy, mới có thể trở thành thầy,
Như câu tục ngữ đã dạy, khuyên răn bao đời.
Thầy cô là những bậc hiền triết,
Người truyền thụ tri thức để thế hệ sau vươn cao.
Con đò thầm lặng mãi chờ đợi,
Nhận lấy niềm vui khi thấy con lớn khôn.
Học trò, hãy ngoan ngoãn và chăm chỉ,
Lắng nghe thầy cô, xây dựng tương lai vững chắc.
Chúng con là những ánh sáng mai sau,
Con đường tri thức dài rộng, không bến bờ.
Cùng nhau gánh vác mọi công việc,
Để bảo vệ quê hương, từ Bắc chí Nam.
Chúng con là con Hồng cháu Lạc,
Gắn kết với nhau, dù xa cách, tình vẫn đong đầy.
Hãy trau dồi học thức, thanh cao lương tri,
Để ngàn đời sau, truyền lại những giá trị quý báu.
Muốn đi xa, phải xây cầu Kiều,
Muốn thành tài, hãy yêu kính thầy cô.
- Kim Nguyệt -


Có thể bạn quan tâm

Top 10 Địa chỉ nhận làm tráp cưới đẹp và giá cả hợp lý tại tỉnh Đắk Lắk

Tuyển tập hình nền mầm non đẹp nhất, ngộ nghĩnh và đáng yêu

Những hình nền môi trường đẹp mắt, mang đến cảm giác tươi mới và gần gũi với thiên nhiên.

Nền đen tuyệt đẹp - Background đen hoàn hảo cho mọi thiết kế

Những mẫu background Covid đẹp và ý nghĩa dành cho thiết kế
