Hơn 50 caption, stt về mùa đông lạnh giá, dành cho những tâm hồn cô đơn tìm kiếm một chút ấm áp giữa tiết trời u ám.
07/05/2025
Nội dung bài viết
Cái lạnh thấu tận xương của mùa đông như một dấu ấn khó quên, làm trái tim thêm phần tê tái. Những caption, stt về mùa đông này sẽ là nguồn an ủi cho những ai đang cảm thấy cô đơn trong những ngày giá lạnh.
Mùa đông mang theo không khí lạnh lẽo, khiến người ta dễ dàng chìm vào cảm giác cô đơn, vắng vẻ và mong mỏi một bờ vai ấm áp. Cùng khám phá 50+ caption, stt về mùa đông buồn, để tìm chút đồng cảm trong mùa lạnh này.
Những caption, stt mùa đông lạnh giá đầy cảm xúc, khiến trái tim thêm phần lắng đọng giữa cơn gió mùa rét mướt.
1. Đông đến, khiến những ngày tháng nhớ nhung lại ùa về, nhớ anh và những khoảnh khắc xuân ấm áp.
2. Mùa đông đến, em không cảm thấy lạnh vì có anh bên cạnh, sự ấm áp của tình yêu xua tan tất cả giá buốt ngoài kia.
3. Mùa đông đến cùng gió lạnh, làm lòng người thêm phần se sắt, khiến người ta gọi đây là mùa của những cảm xúc buồn man mác.
4. Mùa đông đến cùng những cơn gió rét căm căm, khiến lòng người như càng thêm lạnh lẽo, tạo nên một mùa rét se lòng khó quên.
5. Gió đông thổi qua, sáng nay trời lạnh đến tê tái, nhưng cái lạnh trong trái tim dường như còn buốt hơn thế.
6. Mùa đông tàn lụi vào đầu xuân, rồi lại tái sinh vào cuối mùa thu, như một chu kỳ không bao giờ ngừng lại.
7. Mọi người có thể nói nhiều về mùa hè, nhưng những lời nói ấy đều chẳng còn ý nghĩa gì khi mùa đông về.
8. Bình tĩnh lại và hãy tận hưởng những ngày mùa đông, vì mùa đông không phải lúc nào cũng dài như ta nghĩ.
11. Khi được hỏi mùa đông yêu thích nhất là gì, tôi chỉ có một câu trả lời: đó là khoảnh khắc khi mùa đông đi qua.
12. Mùa đông ăn kem là trải nghiệm tuyệt vời nhất, vì hương vị của nó trở nên ngọt ngào hơn khi bạn thưởng thức thật chậm rãi, chẳng lo kem tan chảy.
13. Mùa đông đến thật dịu dàng, những cơn gió heo may khẽ làm khô đôi môi, như một dấu hiệu của sự tĩnh lặng mùa lạnh.

Caption, stt về mùa đông cô đơn, khi mỗi cơn gió lạnh dường như mang theo nỗi buồn lạc lõng, khiến tâm hồn thêm phần trống vắng.
1. Cơn gió mùa đông đến, cuốn theo cả những người thân yêu, bạn bè và cả những ký ức xưa cũ, như một giấc mơ vỡ tan.
Mùa đông năm nay sao lạnh đến thế! Mỗi làn gió như cắt vào da thịt, khiến con người thêm phần lạc lõng trong cái lạnh tê buốt.
Lạnh lẽo bên ngoài, và cái lạnh ấy như len lỏi vào tận sâu trong trái tim, khiến cảm giác cô đơn dâng trào.
3. Mùa đông mang đến cho ta những cảm xúc lẫn lộn, có lúc vui tươi, háo hức nhưng cũng có những khoảnh khắc tĩnh lặng và nỗi buồn không tên.
4. Trong bốn mùa của năm, mùa đông là mùa mang nhiều sắc thái cảm xúc nhất: mùa của tình yêu, mùa cưới, mùa kỷ niệm, và là mùa của những nỗi nhớ khôn nguôi.
5. Mùa đông mang theo những ký ức về một thời không buồn, không đau, nhưng vẫn đọng lại trong lòng vì dấu ấn của những ngày xưa quá sâu đậm và không thể phai mờ.
6. Khi chiều buông xuống, hoàng hôn nhạt dần sau chân trời, lòng tôi lại nhớ về những ngày nắng ấm. Và rồi mùa đông lại đến, lặng lẽ như một lời thì thầm từ xa.
7. Mùa đông đến bất ngờ, như một cơn gió thoảng qua, nhẹ nhàng nhưng đủ để làm trái tim bồi hồi, nhớ lại những khoảnh khắc đã qua.

8. Mùa đông đến, có người bảo mùa đông không lạnh vì tình yêu ấm áp, nhưng cũng có người ngồi đợi mùa đông qua trong những giọt nước mắt đắng cay.
9. Hãy đánh thức tôi khi mùa hè trở lại, để tôi có thể quên đi cái lạnh của mùa đông và đón nhận những ngày tươi đẹp phía trước.
10. Mùa đông lạnh buốt, không chỉ gió ngoài trời mà cả trong lòng cũng cảm thấy giá lạnh đến xót xa.
11. Giữa tiết trời mùa đông tê tái, tôi một mình trong căn phòng lạnh lẽo, ngập tràn cảm giác cô đơn và những nỗi nhớ không thể gọi thành tên.
12. Gió đầu mùa thổi qua thật lạnh, tự nhiên cảm thấy tâm hồn mình khó tả… một chút nhớ nhung, một chút buồn bã… tất cả hòa quyện thành những cảm xúc mơ hồ, chẳng thể nói thành lời.
13. Một làn gió nhẹ se lạnh, chút sương mờ, đủ để lòng tôi chùng xuống, quay lại tìm về những ký ức xưa, những kỷ niệm vô tình bị thời gian chôn vùi. Mưa rơi và cái lạnh của mùa đông làm tôi lặng người, cho hồn mình bay bổng.
14. Để kỷ niệm trôi theo gió cuối đông, nhốt nỗi nhớ vào những vùng đất băng giá, vùi chôn nỗi buồn trong những đợt tuyết rơi, còn tôi sống trong những khoảnh khắc bình yên và thanh thản.
15. Mùa đông lại về, cùng với làn gió lạnh thấu da, như thể mỗi cơn gió là một nhắc nhở về sự cô đơn sâu sắc trong lòng.

16. Mùa đông lạnh giá, con phố nhỏ ngày nào vắng lặng đến lạ. Anh bước đi lặng lẽ, lòng chợt thắt lại với bao cảm xúc đan xen: chút buồn, chút tiếc nuối, chút hy vọng, và chờ đợi một tình yêu đã vỡ vụn.
17. Mùa đông đến, tìm em giữa đêm lạnh lẽo, bao nhiêu cơn gió buốt giá thổi qua. Mùa đông ôm em thật lâu, biết em chỉ có mình em, giữa bốn bức tường cô đơn.
18. Mình sợ cô đơn, nhưng mãi đến khi mùa hè qua, mùa thu cũng trôi qua, mùa đông tự lúc nào đã phủ lên bậc thềm trước nhà, mình vẫn là đứa trẻ, co ro trong những nỗi buồn quá lớn, mà tấm chăn nhỏ bé không đủ che đậy nỗi cô đơn này.
19. Em tìm về những ấm áp riêng của mùa đông lạnh, biết rằng mùa đông rồi cũng sẽ qua, và tất cả nỗi cô đơn sẽ dần trôi theo dòng thời gian.
20. Đừng buồn vì mùa đông này chúng ta chưa có ai bên cạnh. Chúng ta vẫn sống, và đâu đó, mùa đông sẽ mang đến những điều ấm áp từ chính chúng ta.
Mùa đông thất tình, với những cơn gió lạnh buốt, những kí ức vỡ vụn, ta chẳng còn ai để chia sẻ những khoảnh khắc ấy.
1. Mùa đông năm nay thiếu vắng em, thiếu đôi bàn tay ấm áp của người. Đến nửa đêm, đột nhiên mắt anh nhòe đi, ướt đẫm vì nhớ em.
2. Cơn gió mùa đông lạnh lùng thổi qua, làm trái tim em đóng băng. Em đau đớn khi nhận ra anh đã có người khác bên cạnh.
3. Mùa đông đến, mang theo những cơn gió rét cắt da, khiến lòng người thắt lại. Đây chính là mùa mà người ta gọi là mùa rét se lòng.
4. Gió mùa đông ùa về, sáng nay lạnh đến tê tái, nhưng chẳng gì lạnh bằng nỗi băng giá trong trái tim em.
5. Mùa đông với những gam màu trầm ấm, và một chiếc túi trắng xinh xắn sẽ khiến bạn cảm thấy ấm áp hơn trong những ngày lạnh lẽo này.

6. Chiều buông, nắng yếu dần, hoàng hôn dần khuất sau chân trời. Sẽ nhớ những ngày ấm áp này, vì ngày mai mùa đông đã về.
7. Một chút không khí se lạnh, một làn sương mong manh đủ để chạm vào ký ức xưa cũ, gợi lại những cảm xúc đã bị lãng quên. Mưa và cái lạnh của mùa đông đủ để thả hồn vào những suy tư.
8. Trời đã vào đông chưa anh? Để những chú dơi tìm giấc ngủ sâu, còn em cứ lang thang, ôm lấy cái lạnh giá băng, tưởng chừng mùa đông đã thực sự về.
9. Khi khoác chiếc áo ấm vào người, tôi bỗng nhớ ra rằng mùa đông này anh không còn bên tôi nữa, không còn người để giữ ấm cho tôi như trước.
10. Mùa đông không nói lời nào, lặng lẽ bước ra cửa. Nó ra đi không trọn vẹn, khiến trái tim tôi đau nhói vì những tiếc nuối còn vương vấn.
11. Làm sao có thể quên đi cái hơi ấm ấy, đôi tay ấy và cả con người ấy? Em tan biến như những bông tuyết ngoài trời mùa đông, nhẹ nhàng và lặng lẽ.

12. Không, dù cô đơn nhưng tôi vẫn yêu mùa đông. Có lẽ chỉ là lười thêm chút thôi. Với những kẻ cô đơn, đêm khuya chính là lúc cảm xúc dâng trào mạnh mẽ nhất.
13. Mùa nào cũng mang nỗi buồn riêng, nhưng bạn có thể dẹp bỏ cô đơn nếu biết rõ mình cần gì và khi nào thì đủ.
14. Không phải mùa đông làm trái tim ta buồn, mà chính nỗi buồn đã chực chờ trong lòng, khiến mùa đông thêm lạnh lẽo.
15. Những ngày mưa lạnh, gió bão, nỗi buồn cứ vây lấy ta. Nhưng rồi, cứ để lạnh đi, vì lúc vui ta lại chẳng biết tìm niềm vui đâu.
16. Mùa đông đến chẳng có gì khó khăn cả. Chỉ cần nhắm mắt và quên đi người ấy, liệu có thể không?
17. Mùa đông đang tới, cái lạnh ngoài trời chẳng bằng cái lạnh trong lòng khi anh vắng bóng.
18. Em là cô gái với đầy ắp mộng mơ và chút lãng mạn. Dù mùa thu qua, đông đến hay xuân về, em vẫn tin rằng một ngày nào đó, sẽ có ai đó khiến trái tim em bừng tỉnh, làm tan chảy lớp băng giá trong lòng em.
19. Mùa đông là mùa của cái lạnh, của những yêu thương, của những đôi bàn tay nắm chặt, không muốn buông.
20. Mùa đông vẫn vậy, nhưng nếu mùa đông này ở một nơi xa, không có gia đình, không có người thân, không có tình yêu, chỉ còn lại sự cô đơn lặng lẽ, thì cảm giác ấy lại đậm sâu hơn bao giờ hết.
21. Không phải buồn bã, không phải đau đớn. Nhưng lại không thể nào nhạt nhòa. Lần tình cờ gặp lại, trước nụ cười ấy, trái tim tôi bỗng thắt lại, như cơn gió lạnh của mùa đông vương qua, mang theo những tia nắng yếu ớt.
22. Ở xa, ánh mặt trời mùa đông dần lóe sáng. Dù thật khó để thấy được ánh nắng trong cái rét lạnh này, nhưng khi được nhìn thấy, nó lại đẹp hơn tất thảy mọi thứ. Tình yêu và hạnh phúc không phải thứ gì xa vời, chúng không phụ thuộc vào vẻ ngoài, địa vị hay hoàn cảnh, mà nằm trong ánh mắt của những trái tim đang yêu, là nơi sẵn sàng mở rộng để đón nhận những tia nắng ấm áp.
23. Mùa đông năm nay không còn hương vị như mùa đông năm ấy, bởi vì anh không còn bên em nữa.

24. Những đóa cúc họa mi, nở giữa mùa đông, gửi chút hương hoa về miền xa, thay lời tôi nói rằng tình yêu mãnh liệt đến dường nào, như những ngày nắng ấm áp giữa mùa đông giá rét.
25. Cả hai đều yêu nhau, nhưng cả hai lại không thể thổ lộ nỗi lòng. Nếu có người thứ ba xuất hiện, một trong họ sẽ phải giữ im lặng mãi mãi.
26. Chúng ta rồi sẽ quên đi, sẽ không còn nhớ nhung như trước nữa. Nhưng trong một góc khuất của ký ức, vẫn luôn có những kỷ niệm đẹp, những thứ quý giá mà ta gọi đó là thanh xuân.
27. Cái lạnh của mùa đông như thúc giục người ta vội vàng hơn. Lướt qua một góc phố, thoáng chốc, tôi nhận ra bóng dáng những bông cúc họa mi trắng muốt. Mùa của em không ồn ào rực rỡ, nhưng lại đủ làm xao xuyến bao trái tim.
28. Mùa đông đâu có lạnh nếu chỉ là chia xa, mùa đông đâu có lạnh nếu thiếu đi những bàn tay yêu thương.
29. Hôm qua nắng còn dịu dàng thế mà sáng nay đã thấy mùa đông đến trước ngõ… Nóng hay lạnh, chỉ người trong cuộc mới thấu hiểu được cảm giác ấy.
30. Những đóa cúc hoạ mi nở vào mùa đông. Em mang theo cái lạnh đầu đông, mang cả hương cúc hoạ mi đặc trưng của miền Bắc, và mang theo cả tình yêu thương bao la.
31. Mùa đông năm ấy, dù không trọn vẹn nhưng lại đầy ắp những cảm xúc khó quên. Trên suốt hành trình, tôi tự hỏi: Liệu những người xung quanh có cảm thấy buồn, cảm thấy thiếu thốn như tôi không?
32. Điều tôi yêu thích không phải là cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông, mà là những ngày se lạnh, gió mùa như thế này, vừa đủ để ta cảm nhận sự yên bình.
33. Mùa đông đã thực sự về rồi. Chưa bao giờ lòng tôi lại trống rỗng đến vậy. Tại sao ư? Vì cái lạnh khiến trái tim tôi co lại, chẳng còn chỗ cho những cảm xúc khác.
34. Mùa đông có thể se lạnh, nhưng khi bên cạnh người mình yêu, mọi thứ trở nên ấm áp lạ kỳ. Hi vọng mùa đông năm nay, ai cũng có một ai đó ở bên để sưởi ấm tâm hồn.
35. Tháng 10, từng cơn gió thu đông làm trái tim tôi se lại. Gió đông dù lạnh, nhưng sao lại lạnh hơn trái tim tôi lúc này?
36. Mùa đông đến, tìm em trong đêm lạnh, vùi mình trong cái rét mướt. Mùa đông ôm em thật chặt, biết rằng em chẳng có ai bên cạnh để sẻ chia.
37. Lạnh thì mùa nào chẳng lạnh. Chỉ có điều, mỗi năm, cảm giác lạnh lại có sự khác biệt riêng.
38. Sài Gòn, những ngày trở lạnh, khó khăn lắm mới đón được chút nắng, khó khăn lắm mới sưởi ấm được trái tim đang lạnh giá. Liệu anh có thể đưa em đi đâu đó, để tránh xa cái lạnh này?
39. Em từng yêu mùa đông, nhưng giờ em lại ghét mùa đông vì anh đã bỏ rơi em đúng vào cái lạnh giá của mùa đông năm ấy.
Thơ về mùa đông buồn, mang nỗi cô đơn lặng lẽ trong từng nhịp gió, từng cơn rét mướt của mùa lạnh.

Dáng Đông, mùa mà nỗi buồn lắng đọng và mọi thứ trở nên xa vời.
Vào cuối tháng, trời như không còn ánh nắng, chỉ còn lại một khoảng không buồn bã.
Kẻ ra đi không còn ước mơ, chẳng còn gì để tìm kiếm giữa bao la thế giới.
Em đã quên mất rằng nụ cười của em chính là ánh nắng giữa mùa đông lạnh lẽo.
Hay chỉ là vô tình, mọi thứ cứ đến rồi đi, chẳng ai kịp giữ lại.
Chiều xuống, hoàng hôn buông xuống sự tĩnh lặng, để lại một không gian đầy cô đơn vào ban tối.
Vì thiếu em, mùa vắng đi những đóa hoa vàng rực rỡ, để lại một không gian trống vắng.
Ta lặng lẽ bước đi, tâm hồn mênh mang trong nỗi sầu chia ly, chẳng biết tìm đâu cho hết nỗi đau này.
Bước chân mỏi mệt, trái tim nặng trĩu với những gánh nặng không thể vơi đi.
Mây vần vũ trong đêm dài, như chính nỗi nhớ không ngừng quẩn quanh trong tâm trí.
Nửa vầng trăng gầy, gom lại bóng đêm để tưới xuống mảnh vườn yên lặng suốt đêm khuya.
Ai dám nói mùa đông là khô khan như sỏi đá, khi trong mỗi cơn gió, ta lại thấy sự ấm áp lạ kỳ?
Tại sao đêm nay, trăng lại như ướt, ánh sáng yếu ớt lấp lánh dưới chân cầu, như những giọt buồn lặng lẽ rơi?
Chạnh lòng nhớ ai giữa làn khói thuốc, tâm hồn như chìm trong những kỷ niệm xưa cũ.
Tâm tư khô lạnh, như lớp băng giá bao phủ trái tim, lạnh lẽo không thể tan chảy.
Đêm rơi, những bước chân lạc lối hòa vào vô tận nỗi buồn không dứt.
Gió bất ngờ thổi qua, rồi dừng lại, như đứng khóc giữa không gian mênh mông, không nơi nương tựa.
(Huỳnh Minh Nhật)

Phố Hoàng Hôn, nơi màu sắc vội vã rời xa, để lại dấu vết của thời gian trong những khoảnh khắc lặng lẽ.
Chiều buông, phố lặng lẽ vươn mình về phía hoàng hôn, nơi mọi âm thanh đều tắt lịm.
Gió đông se sắt, từng cơn lạnh như chạm vào lòng, nép mình bên hiên, như một lời thì thầm xa xăm.
Em đứng cô đơn trong cái lạnh kéo dài, nỗi buồn cứ lặng lẽ trôi qua từng ngày.
Nơi khuôn viên cũ, anh ôm em trong lòng, nhưng lòng lại thấy trống vắng, lạc lõng giữa không gian tĩnh lặng.
Yêu thương xa vời, nhưng sao vẫn không thể dứt khỏi hy vọng, dù biết rằng mình đang xa cách.
Dẫu biết tình yêu đã tắt lịm, nhưng vẫn cảm nhận được những cơn gió lạnh thổi qua, như lời chia tay ngập ngừng trong không khí đông phong.
Hai đứa mình, lạc mất nhau đâu đó, giữa bầu trời nhuộm màu nhớ nhung, vẫn không tìm thấy lối về.
Yêu hay không yêu, xa nhau cũng vẫn không thể lòng buông bỏ.
Em là cô gái bé nhỏ, người tình của anh, luôn dịu dàng và ngọt ngào.
Đôi mắt em trong veo, hồn em thuần khiết, như một đóa hoa kiều diễm giữa đời.
Chưa một lần tình yêu chúng ta bị gián đoạn, mãi là những điều trọn vẹn và ngọt ngào.
Anh nhẹ nhàng đặt vết thương vào trái tim mình, để tình yêu tiếp tục chảy qua từng nhịp đập.
Và từ đó, mỗi hoàng hôn buông xuống là một lời nhắc nhở về những phút giây đã qua.
Đôi mắt em vẫn ngóng trông, xa xăm về phía chân trời tím lịm, như chờ đợi một điều gì đó mơ hồ.
Anh cũng chìm trong nỗi buồn, giữa phố xá ngập tràn men say.
Gọi tên em, như thể chúng ta là một phần của nhau, mãi mãi không xa rời.
(Huỳnh Minh Nhật)

Chúng ta điên cuồng!
Đỉnh đồi lặng yên, như hòn đá chết cuối trời.
Ta trở về, nhóm lửa, thắp sáng những hoàng hôn tàn phai.
Dường như trái tim đã lạnh, chiều không còn về nữa.
Chỉ còn lại hương xưa vương vấn, lặng lẽ ngập tràn trong tâm hồn.
Chiều lặng lẽ trôi vào mây, đêm đến, khẽ dựa vào vai ta.
Gió mang theo nỗi nhớ, lệ tuôn dài ngắn không thể đoán trước.
Thở than làm chi, hỡi bầu trời đã cũ kỹ?
Buồn là gì, có thể xóa nhòa đi những vết thương đã phai?
Từ lúc ta chia ly, vĩnh viễn xa nhau, không thể quay lại.
Hoàng hôn hôm ấy nhuốm màu sầu đượm, máu đỏ nỗi đau.
Tưởng rằng theo thời gian, tình yêu cũng phai nhạt...
Nhưng hôm nay, vẫn còn vị đắng của nước mắt chia ly.
Ta rời đi, phố xưa chìm trong nỗi buồn tịch mịch.
Phận con gái, như cánh hoa thuyền quyên, yêu thương mơ hồ.
Duyên đến chỉ trong khoảnh khắc, nhưng để lại ngàn đêm lạnh giá.
Cuối cùng, ta chỉ còn lại sự lặng im, bỏ mặc với nỗi buồn lạnh lẽo.
Khói thuốc lảng vảng, bay lơ lửng trong không gian tĩnh mịch.
Chiếc áo tà bay nhẹ, thoáng qua cuối phố, để lại một nỗi cô đơn vắng lặng.
Trong làn sương khói, ta lạc lối, điên dại vì những ký ức không thể quên.
Xa cách rồi, nhưng chẳng thể nào quên, vẫn vương vấn trong lòng một cơn say.
Đêm nay, ánh trăng như sáng hơn bao giờ hết, chiếu rọi vào trái tim tàn phai.
Đêm sâu thẳm, không gian mờ mịt như hàng nghìn đêm tình yêu đắm say.
Ta nhớ người thương, không chỉ bằng nỗi đau, mà còn bằng mỗi hơi thở chờ đợi.
Ta mãi vấn vương, từng nỗi vương vấn cứ thế đan xen, không bao giờ vơi.
(Huỳnh Minh Nhật)

Chúng Ta Xa Nhau
Ta chia ly khi cơn gió đông vừa mới se lạnh, đánh dấu bước ngoặt của một câu chuyện buồn.
Khi mùa thu đang tàn, những tia nắng cuối cùng nhạt dần như những ký ức không thể giữ.
Cứ ngỡ thời gian sẽ xóa nhòa tất cả, nhưng những gì còn lại vẫn in sâu trong tâm trí.
Tình yêu đã chôn vùi trong dòng ký ức, nơi mà quá khứ đã khép lại.
Ai ngờ rằng, mọi thứ lại kết thúc như thế?
Cơn mưa tình buồn đến bất ngờ, vội vã xóa đi những giấc mơ tươi đẹp.
Hối hả mang về những ký ức cũ, như những trang sách đã úa màu theo thời gian.
Ai đã hứa với em rằng, chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau?
Ai đã khiến em phải thức trắng đêm, chìm trong những nỗi niềm không thể nói ra?
Tại sao lại thế? Tại sao tôi lại phải chịu đựng những cơn đau thầm lặng này?
Liệu có phải tình yêu đã phai nhạt, khi những cảm xúc xưa không còn vẹn nguyên?
Đêm về, giọt lệ lặng thầm rơi, mang theo những nỗi niềm chưa nói.
Lòng đau nhói, nhớ em đến không thể nói thành lời…
(Huỳnh Minh Nhật)
Cũng Tại Em
Gió đông về, mang theo bao nỗi buồn, thổi qua ngõ nhỏ của tình yêu xưa.
Để lại trong em những ngóng trông, những ngày tháng chờ đợi vô vọng.
Vai em mỏng manh, áo em nhẹ tựa gió thu, dường như chẳng đủ che đi nỗi buồn.
Bàn tay em lạnh giá, trống vắng trong những đêm cô đơn dài dằng dặc.
Em cũng chỉ mong được buồn, được giận, để có thể giải thoát những cảm xúc ngổn ngang.
Hay có khi chỉ là những đêm miên man với nỗi nhớ, trong lòng trăn trở những câu hỏi không lời đáp.
Hãy cho em một lần được thương nhớ, để thấy mình không lạc lõng giữa thế gian này.
Bóng hình anh hiện lên bất chợt, như một cơn gió, nghe mà chẳng thể nắm bắt.
Mùa đông đến, lạnh lùng, khô khốc, chẳng có gì vỗ về trái tim đang chờ đợi.
Trong em, như một bức tranh chỉ có màu của bóng tối và ánh sáng, đơn sơ mà đầy u buồn.
Nhớ anh, nhớ những ngày tháng đã qua, khi mà khoảng cách chỉ là nỗi buồn giữa hai trái tim.
Con tim em, tĩnh lặng trôi giữa những dòng cảm xúc, như sóng vỗ bờ mà chẳng thể xóa đi vết sẹo.
Gió xuân mơn man qua khe cửa, vờn nhẹ từng chiếc lá, như đang tìm kiếm điều gì đó trong không gian tĩnh lặng.
Lá cuối thu rơi rụng, cuốn theo những mảnh vụn của một mùa đã qua, như nhắc nhở em về những điều đã mất.
Ôi, sao tất cả lại chỉ còn là xác xơ, như những ký ức mờ nhạt trong tâm hồn, chưa bao giờ đầy đủ.
Yêu thương đôi khi lại chỉ là những cử chỉ nhỏ nhoi, nhưng lại đủ để xóa nhòa bao nỗi buồn.
Ai đã gieo vào lòng em những lời dối trá, để giờ đây chỉ còn là nỗi đắng cay chôn giấu?
Ai đã để em lạc lõng giữa cơn mưa tầm tã, để từng giọt nước như đâm thấu tim?
Cũng chỉ vì vội vàng mà em để tình yêu đi qua, không kịp níu giữ.
Cũng chỉ vì quá tin tưởng mà em trở nên ngây ngô, mất đi chính mình.
(Huỳnh Minh Nhật)
(Trên đây là những câu caption, status về mùa đông buồn dành cho những tâm hồn cô đơn. Hy vọng bài viết đã giúp bạn tìm thấy những cảm xúc đồng điệu.)
Hãy bảo vệ sức khỏe của bạn, mua khẩu trang để an toàn khi ra ngoài tại Tripi:
Du lịch
Ẩm thực
Khám phá
Đi Phượt
Vẻ đẹp Việt Nam
Chuyến đi
Có thể bạn quan tâm

Khám phá những địa điểm du lịch nổi bật và hấp dẫn tại Tuy An, Phú Yên, nơi mỗi cảnh vật đều mang đến những trải nghiệm tuyệt vời.

Top 10 Phần Mềm Trình Chiếu Chuyên Nghiệp Nhất Năm 2025

Top 5 Phần mềm vẽ sơ đồ tư duy miễn phí hàng đầu năm 2025

Phương Pháp Thông Tắc Đường ống Thoát nước bằng Giấm

Hướng dẫn chi tiết cách bật và tắt tường lửa Avast
