10 Áng thơ tinh tuyển về loài hoa Tigon - Gửi gắm tình yêu và nỗi niềm
Nội dung bài viết
1. TÌNH KHÚC HOA TIGON
Có loài hoa thay lời yêu thương
Thanh tao từng cánh trắng trong thuần khiết
Bừng nở giữa bình minh xanh biêng biếc
Đẹp tựa nàng thiếu nữ buổi xuân thì...
Nâng nhành hoa e ấp khépmày mi
Sao đau thương hình trái tim tan vỡ
Như mảnh tình vừa chớm nở
Đã vội tàn theo cánh pháo phù du...
Hoa lặng thầm chẳng đượm mùi hương
Mong manh tựa giọt sương sớm
Bao giờ hết những cuộc tình ly biệt
Để Tigon thôi buồn bã đong đưa...
Tác giả: Lệ Thủy

2. SẮC MÀU TIGON
Tháng mười ghé cửa hiên nhà
Tigon khoe sắc thắm đậm đà duyên ta
Dịu dàng sắc thắm nồng nà
Mang theo kỷ niệm xưa qua tháng ngày
Nhẹ nhàng e ấp đắm say
Ong bướm rộn ràng vui vầy bên hoa
Chuyện tình thuở ấy thiết tha
In sâu ký ức - đóa hoa Tigon...
Tác giả: Thanh Thuý

3. LỜI TRÁCH HỜN
Thuở ấy ai trao lời yêu
Cho em mộng mị sớm chiều đợi trông
Lời nguyền son sắt thề mong
Khi chàng viết tặng vần thơ ngọt ngào
Mỗi chiều điểm phấn tô dao
Tay trong tay bước tựa đào liễu xưa
Tigôn tơ kết đan đưa
Nhìn hoa tan vỡ đời chàng khổ đau
Má hồng chịu phận bể dâu
Người đi kẻ ở mưu sầu giăng tơ
Nhìn hoa tim vỡ bơ vơ
Vì đâu ôm mối tương tư não nùng
Tại anh chẳng ngỏ cầu hồng
Hay ai bẻ gãy nhịp cung duyên tình
Sông ngăn cách trở đôi mình
Uyên ương lỡ dở đành thành xót xa
Ngày vui pháo đỏ rượu hoa
Em buồn khép lại chuyện ta thuở nào
Lời thề theo gió bay cao
Nhìn hoa tan vỡ, trách vào ai đây?
Tác giả: Đào Vịnh
22/2/2022

4. KHÚC TÌNH TIGON
Tigon hồng thắm dưới nắng mai
Tựa tà áo cũ bạn ngày xa xưa
Nhớ thương vạt áo phất phơ
Cuốn hồn theo nỗi sầu tư vấn vương...
Cánh hoa e ấp sau tường
Suối tóc mềm lả hương bưởi dịu êm
Giá ngày ấy bớt rụt rè
Đâu để lỡ nhịp duyên mềm hoa yêu
Chiều chiều ngắm bóng liễu xiêu
Tim rung theo nhịp tình yêu chưa lời
Xa xôi vẫn đợi chờ người
Trong tim đọng mãi một trời Tigon.
München CHLB Đức 16/11/2021
Dương Hoàng Lân.

5. TÌNH KHÚC TIGON
Đông về ơi, hãy chậm bước chân
Cho cây lá còn vương vấn xuân
Những chiếc lá vàng rơi thổn thức
Xào xạc lời ru tiễn biệt ngần
Ta về nhặt lá thuở vàng ươm
Ký ức ngọt ngào một trời thương
Của mùa thu cũ mùa thu ấy
Em đi để lại nửa hồn vương
Em đến tựa giấc mộng bình yên
Bên giàn tigon nụ cười duyên
Ánh mắt em làm ta ngơ ngẩn
Say đắm hồn nhiên tuổi thanh xuân
Em trao ta những giấc mơ hồng
Nồng nàn nhung nhớ những đợi mong
Có những giận hờn cùng âu yếm
Có nụ hôn nồng cháy trong tim
Em đi như sương khói mờ xa
Để ta ôm mối tình đậm đà
Tigon trước ngõ vừa chớm nụ
Vắng bóng người xưa nhớ thiết tha
Ta gửi yêu thương theo gió bay
Tigon đỏ thắm gửi tay ai
Hai nửa tim yêu dường khăng khít
Mặc đông về lạnh giá bên ngoài
Dẫu thời gian phai nhạt sắc hương
Em vẫn nguyên vẹn chốn thiên đường
Trong tim ta mãi không phai nhạt
Theo suốt đường đời những vấn vương
Đông về rồi em có hay chăng?
Gió đông hờn dỗi vẫn lang thang
Tigon hai nửa tim quấn quýt
Như chẳng muốn rời nửa bước ngang
Đông về rồi lòng những bâng khuâng
Gió đông vô tình cứ xoay vần
Tigon run rẩy hình tan vỡ
Nửa hồn ta cũng hóa tro tàn
Ta gửi lòng vào chén rượu nồng
Thấp thoáng bóng em thoáng qua song
Đôi môi ấm nồng hơi thở cũ
Đời thực hay giấc mộng liêu trai?
Ta gửi hồn theo khói sương tan
Bỗng thấy em đâu đó dịu dàng
Trên tay nửa trái tim rạn vỡ
Cùng ta hòa điệu khúc yêu đương
Ta về với thực tại bây giờ
Tigon buồn gió thổi vi vu
Bóng em xa vắng mờ nhân ảnh
Sao mắt ta bỗng chốc ngẩn ngơ...
Tác giả: Vũ Như
17/10/2021

6. HUYỀN THOẠI TIGON
Loài hoa phớt hồng - huyền tích xưa
Đẹp tựa tranh thơ giữa gió lùa
Tigon đong đưa trên giàn nhỏ
Thờ ơ trước bụi trần đua chen
Hoa dại mà sao lộng lẫy thay
Nụ hồng tô điểm nét xuân tươi
Lấp lánh trong nắng vàng rực rỡ
Như nụ cười duyên dáng ban mai
Thuở ấy nguyện thề đôi lứa
Trăm năm son sắt chẳng phai mờ
Giờ đây tan vỡ lời thề cũ
Theo dòng thời gian cuốn đi xa
Ta về nhặt cánh hoa tàn úa
Lòng héo hon tựa nụ hoa khô
Bỗng dưng lệ ứa mi sầu thảm
Tim rướm máu hồng tựa Tigon
Tác giả: Mai

7. BÓNG DÁNG TIGON
Trần gian muôn vạn đóa hoa tươi
Sao ta chọn loài hoa tim vỡ thôi
Phải chăng duyên tình thường dở dang
Bao lần tim nát tựa cánh hoa...
Tình đời hững hờ trôi vô định
Lặng lẽ băng qua mọi thác ghềnh
Trái tim hóa đá chìm sông bạc
Giữa biển người hoang vắng hồn hoa
Trăng kia kiêu hãnh trên cao
Như trêu gan ruột lệ trào mi sầu
Tâm tư dày vò trong cô tịch
Giật mình đêm vắng nỗi cô đơn
Mắt xa vời vợi phương trời
Tim bỗng quặn thắt từng hồi đớn đau
Sao cứ phải bận lòng thương nhớ
Để ngày dài ôm nỗi đau hoài...
Tác giả: Song Linh

8. ĐÓA HOA TAN VỠ
Thơ tình người viết để đời sau
Vẫn mãi ngân nga vẫn ngọt ngào
Vẫn đọng trong tim niềm thương cảm
Vẫn còn thổn thức giữa chiêm bao
Thời gian phủ bụi chẳng phai mờ
Chẳng thể vùi lấp mảnh hồn thơ
Để lòng ai đó thêm bồi hồi
Để thoáng chút buồn trong mộng mơ
Người đi qua mối tình đầu
Trái tim khắc khoải nỗi đau thẳm sâu
Tình tan như đóa hoa tan vỡ
Mang trọn niềm đau suốt dải dầu
Người đi bỏ lại bến sông
Giấu tình sâu kín trong lòng không phai
Hồn như cánh hoa Tigon ấy
Lả tả rơi theo gió cuốn bay
Nhớ thương mối tình ban đầu
Tiếc nuối mối duyên thuở ngọc ngà
Bên chồng hờ hững ngày tháng
Để đời hoa mãi xót xa
Người xa rồi cớ chi sầu
Sao còn lệ ướt đẫm bờ mi
Sao tim còn thổn thức
Sao vùi xuân sắc một thời đi
Người tiếc tình xưa lắm phải không
Để tim cô độc rỉ máu hồng
Rồi người dệt mộng trong vô vọng
Ôm nỗi buồn riêng mênh mông
Tình cờ gặp đóa hoa tan
Hồn nhiên đỏ trắng bên đường
Bỗng lòng chợt nhớ
Chuyện tình buồn thương
Hoàng hôn tím ngắt mây trời
Tigon phai nhạt sắc màu
Ai còn thương nhớ
Ai còn ngẩn ngơ
Đọc lại vần thơ nhói lòng
Nỗi buồn vô cớ mênh mông
Vẫn còn đâu đó niềm đau cũ
Vẫn thương thay phận má hồng...
Tác giả: Bình Nguyễn

9. TÌNH SỬ CÀNH TIGON
Có người hỏi về loài hoa lạ
Hồng pha tím biếc sắc kiêu sa
Rằng hoa ấy giấu bao tình sử
Những mối tình say đắm thiết tha
Chuyện hoa xưa đẹp tựa bài thơ
Dệt mộng yêu đương những đợi chờ
Có lần nàng muốn tìm hoa ấy
Chàng vội vàng đi kiếm tận giờ
Cánh hoa tím ngát thật lạ kỳ
Ôm ấp bên nhau thật nặng tình
Sắc tím Tigon ôi sắc tím
Một lần ngắm đã đắm say mình
Chuyện tình xưa hoa vẫn còn đây
Sắc thắm Tigon mãi đong đầy
Hoa tim tan vỡ nghe buồn quá
Đừng vì ai mà hoa rã rời...
Sưu tầm

10. ĐÔI SẮC TIGON
Mùa thu năm ấy mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nắng tà nhuộm mái tóc mềm mại
Chờ bóng người đến với yêu thương
Người thường tay vuốt mái tóc tôi
Thở dài khi thấy nét mặt vui
Bảo rằng: "Hoa tựa tim tan vỡ
Sợ mối tình ta cũng rã rời"
Thuở ấy nào tôi hiểu được đâu
Cánh hoa chia lìa của biệt ly
Nên cười đáp: "Màu hoa trắng ngần
Là tấm lòng son chẳng phai phôi"
Ngờ đâu một lần đi lỡ bước
Giữa trời đau khổ chết yêu thương
Người xa khuất bóng lòng quặn thắt
Ngày vui pháo đỏ rợp con đường
Từ ấy thu về thu lại thu
Lòng tôi giá buốt đến bao giờ
Chồng hay tôi vẫn còn thương nhớ
Nên cứ hững hờ chẳng thiết tha
Tôi bước bên lề cuộc sống
Tình chồng nhạt nhẽo mối duyên tình
Mà thu chết dần theo năm tháng
Vẫn giấu trong tim bóng một người
Hôm nay buồn đọc tiểu thuyết
Thấy người ví cánh hoa xưa
Như trái tim hồng tan vỡ
Như máu đào phai nhạt dần
Tôi nhớ lời người năm cũ
Mùa thu xa lắc xa lơ
Giờ hiểu ra thì đã muộn
Lỡ làng duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu nắng nhạt
Chiều thu hoa đỏ rụng rơi
Gió về lạnh lùng mây vắng
Người ấy bên sông đứng chờ
Nếu biết tôi giờ có chồng
Trời ơi! Người có buồn không?
Có nghĩ đến loài hoa vỡ
Như máu tim phai, như lệ hồng?
Tác giả: TTKh

Có thể bạn quan tâm

Cách Để Tranh Luận Hiệu Quả Với Người Luôn Tự Cho Mình Là Đúng

11 điều tối kỵ trong hành trình nuôi dạy con - bài học vàng cho cha mẹ thông thái

Khám phá 32 cách phối đồ Tết 2025 vừa thanh lịch vừa thời thượng, giúp nàng tỏa sáng trong mỗi dịp Xuân về.

Bí quyết trở thành cô gái khiến mọi chàng trai đều mê mẩn

Bí quyết Tìm kiếm Cuộc gặp gỡ Tình một đêm với Phụ nữ
