10 Áng thơ xuất sắc nhất của nhà thơ Nguyễn Đình Huân
Nội dung bài viết
1. Điệu Xoang Tây Nguyên
Anh trở lại với nắng gió cao nguyên
Thưởng thức rượu cần Y Miên ấm nồng
Là men say hay nụ cười rạng rỡ
Gặp em lần đầu đã ngỡ ngàng say
Gió vi vu tóc em bay nhẹ nhàng
Dã quỳ vàng e ấp bên sườn núi
Cà phê đen hương thơm nồng quyến rũ
Thành phố lên đèn khi chiều xuống dần
Em uyển chuyển trong điệu xoang rộn rã
Theo nhịp cồng say đắm dưới lửa hồng
Ánh mắt long lanh gợi tình sơn cước
Anh chìm đắm trong men say Buôn Mê
Tây Nguyên hoang sơ quên lối về nhà
Phải chăng vì hương cà phê nồng ấm
Hay điệu múa em cuồng nhiệt vần vũ
Mang theo về giấc ngủ thật an lành
Chia tay em nhận đóa hoa núi xinh
Hoa rừng dịu dàng của miền đất thẳm
Mơ một ngày cùng nắm tay song bước
Giữa dòng đời ngược xuôi mãi bên nhau.


2. Miền Quê Hải Dương
Anh ngập tràn tự hào về quê hương
Hải Dương ơi - mảnh đất của yêu thương
Thanh Hà nức tiếng vải thiều đỏ thắm
Ngọt ngào hương quyện theo gió dịu dàng
Gia Lộc dưa thơm ngát cả không gian
Lương Định Của - người mang hồn lúa mới
Bưởi cam căng mọng ngọt lành môi nhớ
Ổi Lệ Rơi danh tiếng vọng muôn phương
Đất này sinh những anh hùng lẫy lừng
Mạc Thị Bưởi kiên trung đời bất khuất
Trạng nguyên lừng lẫy phương Bắc cúi đầu
Mạc Đĩnh Chi - trí tuệ vượt trùng dâu
Chí Linh hùng vĩ sông sâu Kiếp Bạc
Giặc xâm lăng chỉ tìm đường đoạn mạch
Côn Sơn vang vọng khúc nhạc suối ngàn
Nguyễn Trãi lui về ẩn dật an nhàn
Chu Văn An nối gương vàng sáng mãi
Văn miếu Mao Điền tài hoa rạng rỡ
Hải Dương quê anh - đất mẹ anh hùng
Dù đi đâu vẫn một lòng thủy chung
Em có hiểu tấm lòng người quê ấy?


3. Không Thể Nào Quên
Ngày vắng anh, nỗi nhớ cứ dài thêm
Anh có hay đêm buồn em thao thức
Có những khi một mình em trăn trở
Bóng hình anh cứ quẩn quanh không thôi
Ngày em đi chắc anh cũng bồi hồi
Em lặng thinh, lòng ngập tràn day dứt
Vẫn biết rằng tình đời đâu dễ được
Nhưng sao lòng cứ tiếc nuối khôn nguôi
Duyên phận mình sao quá đỗi bẽ bàng
Yêu thương nhiều mà chẳng thành đôi lứa
Như dòng sông một bên bồi bên lở
Kỷ niệm xưa tưởng mới hôm qua thôi
Em phải theo người bước tới phương trời
Lệ chia ly rơi ướt đầy khóe mắt
Giờ cách xa hai đứa mình xa cách
Em lẻ loi nơi đất khách quê người
Trách mình sao dại khờ quá anh ơi
Xa anh rồi lòng đầy vơi cay đắng
Thương mối tình một thời say đắm lắm
Bao năm rồi vẫn chẳng thể quên anh


4. Lời Nhắn Gửi Chồng
Con cái giờ đã lớn khôn rồi
Em chỉ cần anh điều nhỏ nhoi thôi
Chiều tan sở xin anh về bên vợ
Bao muộn phiền, bao lo toan vất vả
Xin gửi lại hết ngoài ngõ mà về
Về bên em - tổ ấm của đôi ta
Nơi bình yên gột rửa bao mệt nhọc
Để cả nhà quây quần trong bữa tối
Bát canh rau em nấu cũng ngọt ngào
Em chỉ mong anh dạy dỗ các con
Chúng đã lớn, không còn thơ dại nữa
Ngoài kia anh vất vả bao sóng gió
Về nhà mình - bến đỗ của yêu thương
Cuộc sống này vẫn còn lắm đắng cay
Nhưng gia đình ta luôn đầy ắp tiếng cười
Dù sang hèn, dù ngọt bùi cay đắng
Ta vẫn bên nhau trọn vẹn nghĩa tình
Em không đòi hỏi điều gì cao xa
Chỉ mong anh giữ trọn lời hôm nay
Để mái ấm ta luôn đầy hạnh phúc
Bình yên nhé, anh yêu của đời em!


5. Khát Khao Tuổi Thơ
Bao năm xa cách bóng hình quê nhà
Mẹ già nơi xóm cũ vẫn đợi chờ
Cho con chốn nương thân khi mỏi gối
Khi đời xô dạt những lúc tối tăm
Con trở về lối cũ thuở ấu thơ
Đêm nằm nghe dế khúc tình ca vọng
Chợt ấm lòng sau bao ngày lưu lạc
Cùng mẹ hiền bát cơm quê đậm tình
Mẹ là bến bờ cho con neo đậu
Dù đông lạnh vẫn ấm áu tình thương
Nhớ thuở nào khi còn bé dại
Tan trường về cơm mắm với rau vườn
Tóc mẹ giờ như bông trắng đầu non
Tóc con cũng phai màu theo tháng năm
Bình minh quê êm đềm chim hót gió
Khoảnh khắc thiêng bình yên đến lạ thường
Ngồi bên mẹ tan biến mọi muộn phiền
Nhớ kỷ niệm một thời trai trẻ
Con ước gì được sống lại ngày xưa


6. Những Vết Thương Chiến Tranh
Chiến tranh qua đi để lại nỗi đau
Bao cảnh đời tan nát dưới mưa bom
Mẹ mất con nơi chiến trường xa thẳm
Vợ mất chồng chẳng tìm thấy di hài
Có người lính không về với quê hương
Chỉ để lại nỗi đau vương vấn mãi
Có chiến binh lạc lối giữa đời thường
Tỉnh giấc mơ thấy thế giới đổi thay
Biết trách ai khi lịch sử đã qua
Tất cả đều là nạn nhân chiến tranh
Các anh dâng hiến tuổi thanh xuân
Cho Tổ quốc bình yên và thịnh vượng
Để hôm nay trẻ thơ vui cắp sách
Để đồng quê lúa chín vàng bát ngát
Các anh đi chẳng đòi hỏi công lao
Về với đồng cày cuốc chẳng ngại ngần
Áo lính phai màu dưới nắng mưa dãi
Vẫn kiên cường giữa bão tố phong ba
Cho ruộng đồng thêm xanh ngát mùa màng
Cho non sông ngày càng thêm rạng rỡ


7. Hà Nội Mùa Đông
Hà Nội đông về gió lạnh thấu xương
Chiều đông phố cũ bàng trơ cành khẳng khiu
Lá vàng rơi xào xạc bước chân ai
Gánh hàng rong lặng lẽ qua phố vắng
Hà Nội muôn đời vẫn thế đấy thôi
Xa rồi mới thấy lòng quặn thương nhớ
Có lẽ bởi nơi này còn có em
Cô gái Đông thành môi hồng má đỏ
Như đóa cúc mi e ấp nắng thu
Ngày ấy ngượng ngùng khi anh tỏ tình
Hà Nội đông về cây nghiêng bóng chiều
Muốn ôm em trong cái lạnh đầu mùa
Trao nhau hôn nồng say đắm
Lời yêu ngọt ngào ấm áp tình ta
Sài Gòn cách trở dẫu không xa xôi
Nhưng về bên em chỉ là giấc mộng
Tình xưa phai nhạt theo tháng năm
Thời gian ơi sao không quay ngược lại?


8. Khúc Tình Quê
Quê hương ơi! Tiếng ve ngân trưa hè
Lời ru mẹ hát à ơi dịu êm
Dòng sông quê nước vơi đầy theo tháng
Là cả trời thơ ấu của riêng ta
Tuổi thơ tôi như giấc mộng ngọt ngào
Cậu bé ngày xưa hồn nhiên đáng yêu
Tiếng sáo diều vi vút tầng không
Cánh cò trắng chao nghiêng chiều yên ả
Phiên chợ quê mong mẹ về bánh đa
Tiếng gà sáng báo bình minh thức giấc
Cánh đồng vàng hương lúa chín ngạt ngào
Dáng mẹ hiền áo nâu nón lá nghiêng
Quê hương ơi! Nhắc đến lòng xao xuyến
Bao kẻ đi xa mong ngóng trở về
Cơn mưa quê mát lành như dòng sữa
Hàng dừa xanh soi bóng nước êm đềm
Quê hương tôi nghĩa tình sâu nặng
Nơi chôn nhau cắt rốn mãi thiêng liêng


9. Giấc Mộng Phù Du
Giá nỗi buồn hóa được thành của cải
Tôi đã thành tỷ phú nhất trần gian
Nếu đem gieo sầu thương vào lòng đất
Mọc lên rừng đau khổ ngút ngàn
Ước gì tủi hờn ngọt như mật
Đời tôi đâu đến nỗi cơ hàn
Gom hết buồn đau đem ra chợ bán
Mua cho em ngọc ngà châu báu
Tôi thôi không còn là kẻ hành khất
Lang thang đầu đường xó chợ bơ vơ
Đón em về biệt thự sang trọng
Tôn nàng lên ngôi vị nữ vương
Tự hào mình hạnh phúc nhất đời
Đưa em tới đỉnh cao vinh hiển
Cuộc sống vui không gì mất mát
Bốn mùa xuân mãi ngập tràn
Than ôi! Tất cả chỉ là ảo mộng
Buồn đau vẫn chất chồng trước mắt
Đắng cay vẫn đọng lại trên môi
Em theo người, tôi tiếp tục lưu lạc


10. Về Miền Dừa Bến Tre
Anh muốn dắt em về thăm Bến Tre
Miền đất phương Nam em nghe anh kể
Nơi đồng lúa mênh mông, sông Tiền bát ngát
Mùa nước nổi phù sa bồi đắp
Hàng dừa xanh soi bóng nước lung linh
Cầu Rạch Miễu uốn mình như dải lụa
Bến Tre xưa - cái nôi cách mạng
Đội quân tóc dài kiên cường bất khuất
Mỏ Cày, Ba Tri đất lành chim đậu
Người dân nơi đây khảng khái kiên trung
Sẵn sàng hy sinh vì quê hương
Những cô gái năm nào nay thành huyền thoại
Đồng Khởi vang danh khiến quân thù khiếp sợ
Con gái Bến Tre như dừa thẳng đứng
Trong khói lửa chiến tranh vẫn hiên ngang
Nụ cười em như nắng ấm quê hương
Ghé Cồn Phụng nghe tình em thổn thức
Lúc chia tay lòng bỗng dưng lưu luyến
Tình quê, tình người quấn quýt trong tim


Có thể bạn quan tâm

Phương Pháp Học Tập Hiệu Quả

Top 11 Studio chụp ảnh bé yêu tuyệt vời nhất tại TP. HCM

Top 10 cửa hàng phụ kiện uy tín và chất lượng nhất dành cho phái đẹp tại Hà Nội

Top 10 lợi ích không ngờ của táo đỏ mà bạn chưa khám phá

Cách dùng bàn phím thay thế chuột khi gặp sự cố
