10 thi phẩm xuất sắc nhất của nữ sĩ Từ Nguyễn (Nguyễn Thị Nguyệt)
Nội dung bài viết
1. Bóng hình xưa cũ
Có những lúc lòng muốn tìm về
Một bóng hình thân thuộc ngày xưa
Giờ đã khuất nơi phương trời xa thẳm
Chìm sâu vào cõi vĩnh hằng đêm
Có những khi tim vẫn biết rõ
Mà lòng cứ chối bỏ không thôi
Người đi nhưng chưa hề xa cách
Tâm tư còn vương vấn khôn nguôi...
Lệ không rơi mà lòng quặn đau
Nỗi chia ly vĩnh viễn khôn nguôi
Hoa theo dòng nước xuôi mãi
Hỡi người xưa, phương trời nào?
(22/10/2009)


2. Dẫu họ đã đi xa...
Dẫu sao đi nữa, họ đã lìa đời
Có trẻ thơ chưa kịp biết cuộc sống
Còn đang say giấc trong vòng tay mẹ
Đã vội vã trôi vào cõi vĩnh hằng...
Có người cha bất lực nhìn con mình
Tiếng 'ba ơi' còn vang vọng khôn nguôi
Dòng lũ dữ cuồn cuộn như thác đổ
Cướp đi bao sinh mạng giữa dòng đời...
Có những thiếu nữ xuân thì
Trong phút cuối, nghĩ gì ai hay biết?
Kịp chăng một lời sau cùng nuối tiếc?
Hay chỉ còn nỗi kinh hoàng mênh mông?
Ai trong số họ ngờ đâu
Sông Lam lại trở thành nơi an nghỉ
Con sông đi vào bao khúc ca du dương
Sao định mệnh lại phũ phàng đến thế?
Trên bờ sông, những khuôn mặt đau thương
Những người cha, người chồng tê tái
Những người mẹ, người vợ đẫm lệ
Ngơ ngác, bàng hoàng, mỏi mắt trông chờ...
Rồi mai đây khi nước sông trong xanh
Chảy hiền hòa qua lòng Hà Tĩnh
Khách qua sông dừng chân Hồng Lĩnh
Lặng thương cho những phận người...
21/10/2010


3. Tình yêu cần lối về
Ai có thể khuyên can được trái tim
Trong tĩnh lặng, tự nhủ lòng mình thế
Cuộc sống vốn dĩ đầy bể dâu
Hãy nâng niu từng chút yêu thương bé nhỏ!
Có những phút giật mình nghi ngờ
Tưởng chính mình đã phụ lòng tin cậy
Nhưng xin đừng để tiếng lòng tắt lịm
Vì tình yêu luôn cần lối trở về...
Ta biết mình còn những cơn mộng mị
Những nỗi niềm không thể giãi bày
Nhưng đâu dễ hóa thân thành ngọn gió
Cuốn đi hết muộn phiền, đau đáu...
Chẳng dám mơ về chốn bồng lai
Giữa bộn bề xin giữ riêng mình góc nhỏ
Chút bình yên ấp ủ trong tim
Đủ ấm lòng nuôi dưỡng ước mơ...
(26/4/2009)

4. Những suy tư triết lý
Thế giới sẽ ra sao khi niềm tin tan biến?
Triệu cánh tay giơ lên trong hụt hẫng?
Ồ, nào phải
Chỉ riêng ta ngây ngô
Hạt bụi nhỏ nhoi giữa đại dương mênh mông...
Thương thay kiếp người bé nhỏ của ta
Chao đảo giữa dòng đời cuộn chảy
Đã bao lần cố níu giữ
Rồi lại miệt mài đuổi theo
Những ánh hào quang phù phiếm!
Khi sóng xô tan, có gom nhặt vui buồn?
Để trưởng thành hơn
Hay mãi là đứa trẻ trong trò định mệnh?
Được - mất, sáng - tối, hợp - tan...
Quay cuồng theo bánh xe số phận
(31/7/2010)


5. Nỗi niềm đau đáu
Hành trình mỗi người mỗi vẻ
Dẫu nặng nhẹ nào thể chối từ
Những cảm xúc thoáng qua dù nắm bắt
Có nguyên vẹn mãi nơi sâu thẳm lòng?
Một lần vuốt tóc, một nụ hôn ngọt ngào
Lời thì thầm nhẹ hơn cả làn gió
Ánh mắt trao nhau hơn vạn lời không nói
Người đi rồi... lòng còn đọng chút gì?
Rồi mai đây tất cả phôi pha
Những thân quen thành xa lạ
Ký ức như muốn quay đi vội vã
Còn ai ngồi nhặt nhạnh từng mảnh yêu thương?
Dấu yêu phai nhạt, tim cũng dần nguội lạnh
Ngày sau, ngày nữa... còn nghĩa chi đâu?
Khi lửa tình đã tàn phai, nhàu héo
Gió chiều thoảng qua...
Lá rì rào đau!
30/12/2010


6. Những ngày cuối tuần
Mỗi độ cuối tuần là mỗi lần xa cách
Có ngược đời không, anh hỡi?
Người đời mong chờ ngày nghỉ
Riêng em, chỉ yêu những ngày thường!
Thứ bảy, chủ nhật - những ngày dài buồn tênh
Anh nơi xa
Em với bao bộn bề
Những lo toan chất chồng
Như bức tường ngăn cách...
Khi anh gọi, em đang giữa phố đông
Em nhấc máy, anh lại nơi nào vắng
Một dòng sông đôi bờ cách trở
Đôi ta mãi ở hai đầu!
Giữa khoảng cách này, nhớ gửi về đâu?
Yêu thương này đành cất sâu trong lòng
Cuối tuần qua trong những nhịp sống song song
Anh một phương
Em một nẻo
Trôi vô cùng!
(01/5/2009)


7. Xuân nào em trở lại?
(Gửi Th.Ng)
Nghe một tâm hồn buồn
Giữa ngày xuân ấm áp
Rộn ràng xuân chợt lắng
Thương phận người đa đoan...
Những giây phút an nhiên
Tìm hoài mà vô vọng
Gió xuân về lay động
Hạnh phúc thêm mong manh
Én xuân lại sum vầy
Riêng em tôi cô độc
Nỗi lòng ai thấu hay
Lặng thầm nuốt ngậm ngùi!
Xuân nào từng đến muộn
Duyên em mãi lỡ làng
Thuyền một lần sang ngang
Em một đời chìm nổi...
Bao giờ vườn xuân nở
Hồng má em rạng ngời?
Bao giờ xuân trở lại
Để nụ cười không xa?
(Mồng một Tết Canh Dần)


8. Chốn bình yên nơi tôi về
Đời như sóng, tôi cần nơi tĩnh lặng
Một góc thơ
Để thả hồn phiêu du
Những yên ắng nuôi tôi từng ngày qua
Giữa phồn hoa
Xin giữ riêng chốn này!
Đời như sóng, vỗ về rồi tan vỡ
Chút bình yên
Mong manh tựa sương mai
Tay ôm ngực nhủ lòng đừng lạnh giá
Sao bâng khuâng?
Sao xao xuyến không nguôi!
Đời như sóng, bên này bờ êm ả
Bờ bên kia
Lặng lẽ những niềm đau
Mắt muốn khép mà lòng không dám gạt
Nên thơ đời...
Còn mãi đó, chơi vơi!
(26/01/2010)

9. Nén tâm hương
(Viết tặng một sinh viên Ấn Độ bị bọn phân biệt chủng tộc sát hại tại Saint Petersburg ngày 24/9/2006)
Xin thắp nén hương lòng
Tiễn biệt người đã khuất
Dẫu một đời bé nhỏ giữa nhân gian
Vẫn xứng đáng được sống trọn vẹn
Được yêu thương và mơ ước!
Lòng đau đớn phẫn nộ trước hận thù
Những tâm hồn tối tăm trong đầu óc cuồng điên
Chúng đang nhúng tay vào tội ác tày trời?
Chỉ để thỏa mãn thú tính?
Xin chia sẻ nỗi đau cùng nhân loại
Gửi về bên dòng Hằng xa xôi...
Nơi người mẹ đang quặn lòng đau đớn!
Nén tâm hương
Như lời nguyện cầu chung...
(28/9/2006)


10. Lá lìa cành
(Gửi người đã đi xa...)
Khi lá lìa cành...
Xin đừng mang theo sắc xanh
Tim sẽ đau vì sao đời vội vã!
Một nỗi buồn không thể nguôi ngoai
Dấu phù du in hằn lên gương mặt...
Bước chân nào nhẹ nhàng tuổi đôi mươi
Giờ xa vắng nơi chân trời vô tận
Ngọn nến leo lét trong đêm tĩnh lặng
Câu hỏi gửi vào khoảng không
Ai còn đó để đáp lời?
Ôi những chiếc lá xa rời
Sao còn mang cả sắc trời xanh tươi?
(22/3/07)


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn tùy chỉnh Quick Access trong File Explorer

Hướng dẫn thay đổi biểu tượng phần mềm một cách sáng tạo

Top 15 quán cà phê có view đêm đẹp lung linh tại Đà Lạt

Bánh bò rễ tre với kết cấu mềm mịn, thơm ngào ngạt, không cần ủ bột hay đánh trứng, nhưng vẫn mang đến hương vị hấp dẫn không thể cưỡng lại.

6 phương pháp rút USB an toàn trên Windows mà bạn nên nắm vững
