10 thi phẩm xuất sắc nhất của thi hào Bùi Giáng
Nội dung bài viết
1. Thi phẩm: Anh về Bình Dương
Anh về Bình Dương
Thi sĩ: Bùi Giáng
Anh về đất rộng Bình Dương
Trái ngon lá biếc con đường cỏ tơ
Môi cười nắng ấm vần thơ
Nụ cười Nam Việt bấy giờ dịu êm
Em về gánh mộng triền miên
Chào xuân nghiêng nón bụi liền gió bay
Mắt ngời trong trẻo đong đầy
Mây buồn như lệ giăng đầy giấc mơ
Yêu nhau cảm động đến giờ
Anh về đất cũ nghiêng chào quê hương.


2. Thi phẩm: Bên quán cà phê
Bên quán cà phê
Thi sĩ: Bùi Giáng
Gửi Thanh Niên xuân
Cà phê vô tận mưa tuôn
Thành thân vô lượng vui buồn gọi nhau
Em đi lối trước vườn sau
Chào Xuân nào biết nỗi sầu mưa bay
Niềm vui bất tuyệt tràn đầy
Xuân xanh mênh mông rạo rực trong tim
Sát-na hiện tại phiêu diêu
Tương lai tuyết nở muôn điều hồng hoa
Cà phê nhớ buổi hôm qua
Chén trà hẹn ước ngày ta gặp lại
Ông từ vĩnh biệt xa xôi
Buồn vui vô tận giữa đời phù du...
Xuân 95


3. Kiệt tác: Phụng Hiến
Phụng Hiến
Thi sĩ: Bùi Giáng
Con có ngờ: ắt hẳn phải vậy
Đôi khi con siết chặt đôi tay
Nàng thơ trần thế tuôn dòng lệ
Thì thầm rằng: khắc cốt phút giây
B.G.
Ngày tàn phai tôi chẳng còn ở lại
Lên đường đi chưa biết đến phương nào
Vấn vương mãi cõi trần gian mãi mãi
Nơi tôi sống vẹn cả niềm đau
Cây cỏ đất trời sương đêm trăng sáng
Đã dõi theo từng bước của đời tôi
Hít thở gió trời mênh mang bát ngát
Dừng bên sông bến vắng lúc chia phôi
Hoàng hôn xuống, bình minh lên nhịp nhàng
Ngàn sao xanh nhường bước ánh hồng tươi
Ngày rực rỡ đêm dịu dàng tiếp nối
Đón tôi về trong nước mắt nụ cười
Tôi đã gửi hồn mình bao lần thế
Cho mây xa tơ liễu ở bên đường
Trao vào tay vạn vật đời muôn vẻ
Trái tim nồng thổn thức những yêu thương
Sông trắng bạc mở lòng tôi rộng mở
Trăng vàng khơi cánh mộng vút lên cao
Gió thổi mãi đưa hồn theo bốn phía
Ba phương trời cùng khóc giữa đêm thâu
Những giọt lệ tuôn bao lần thổn thức
Những nụ cười tròn mấy độ xuân sang
Những quay mặt lặng im trong ngần ngại
Những bắt tay rung động cả không gian
Bạn tri âm coi tôi như ruột thịt
Những người em dâng cả dạ cho anh
Bạn đường đời xem tôi là kẻ dại
Những người em vụt mất nghĩa chân thành
Hỡi trần thế! tôi về đây sống
Tìm đâu đây ý nghĩa lầm than
Ngẩng nhìn mây trời cao vời vợi
Cúi xuống nhìn đất thấp đen huyền
Tôi chấp nhận trăm lần đau đớn
Bàng hoàng trong những cơn mộng du
Điên cuồng để được tỉnh thức
Mù loà cho thỏa tình yêu
Tôi nguyện một lòng chung thủy
Qua bao thác ghềnh điên đảo
Thân xương máu dẫu yếu mềm
Cùng em lên thác xuống ghềnh
Em đứng mũi anh chịu sào
Bàn tay nâng đĩa muối gừng
Tôi nguyện yêu trần gian ấy
Bằng cả tâm hồn thể xác
Xin yêu mãi yêu không ngừng
Hỡi trần gian bướm chuồn chuồn
Cỏ hoang kiến bé sâu bọ
Cả vi trùng cũng yêu luôn
Còn một ngày còn yêu mãi
Còn một đêm dưới sao trời
Cánh mộng vẫn tung không ngại
Với tay níu lấy bầu trời
Nhưng em ơi ta biết rõ
Sẽ vĩnh biệt cõi trần gian
Ta gục đầu tay buông xuôi
Xuân sắp tàn phai mất rồi
Đêm ướt đẫm hai hàng lệ
Bàn tay khô tựa lá vàng
Hoa rụng đầy trong sương lạnh
Đỡ sao cánh rụng tơi bời
Ta gửi lại lời đau đớn
Lời yêu thương phụng hiến em
Rồi gục đầu trên trang giấy
Em thì thầm đừng tuyệt vọng
Còn thơ mãi với trời hồng
Nguồn: Bùi Giáng, Mưa nguồn, NXB Hội nhà văn, 1993

4. Tác phẩm: Ống điên
Ống điên
Thi sĩ: Bùi Giáng
Ông điên từ thuở hôm qua
Đến hôm nay nữa tính ra ba ngày
Trời xanh về dự hội này
Thành thân thiên hạ mai sau vẹn tròn
* * *
Ông điên từ buổi ban đầu
Đến khi đuôi đứt ruột đau não nùng
Mù tăm biển cạn sông cùng
Bụi hồng tan tác khắp vùng trần gian


5. Thi phẩm: Chào Nguyên Xuân
Chào Nguyên Xuân
Thi sĩ: Bùi Giáng
Xin chào nhau giữa lối đi
Xuân tươi phía trước, miên vi phía sau
Tóc xanh dẫu có phai màu
Cây xanh vẫn hẹn cùng nhau thề nguyền
Xin chào nhau giữa hiện tiền
Ngàn năm đứng ngắm cây hiền mây bay
Trời nghiêng xuống đất vơi đầy
Bờ sông in bóng hình này bóng kia
Xin chào nhau giữa bàn tay
Năm ngón nhỏ nhoi phô bày ngón con
Những ngón thon nhỏ héo mòn
Chào nhau một thuở vẫn còn nhớ nhau
Xin chào nhau giữa môi đào
Hồng phai lệ chảy khát khao chưa tròn
Thân này cam chịu héo hon
Giờ vui bất diệt hóa cơn cỏ cành
Xin chào nhau giữa bụi thành
Nhìn xa áng mây nghiêng mình hỏi han
- Người từ phương ấy lang thang?
- Tôi về từ cố hương làng xa xôi
- Bước chân sao gió đầy vơi?
- Lời thêm vô nghĩa, xuân ngời đón ai
- Đất trời giấc mộng dài dai?
- Gặp nhau đâu phải ngẫu mai tình cờ
- Biệt ly rồi sẽ tương phùng
Giữa hương sắc Nguyên Xuân cùng gặp nhau
Nguồn: Bùi Giáng, Mưa nguồn, NXB Hội nhà văn, 1993

6. Tác phẩm: Chiều đông
Chiều đông
Thi sĩ: Bùi Giáng
Bảy giờ nghi hoặc trào dâng
Sương mù mélite lá bàng thô sơ
Viết câu trong tiếng mịt mờ
Mưa nguồn bỏ lại từ giờ xa xôi
Đồng hoa dày xéo tơi bời
Than van đầu ngọn cây trời trổ bông
Rừng chanh núi ngát hương đồng
Gò sương cỏ nội lục hồng đan nhau
Tám giờ vội vã qua mau
Từ thanh âm mới nguyên màu đêm nay
Sương mù ký ức thở dài
Bảy tám giờ quên đêm ngày cách xa
Sáu giờ ghi lại ngân nga
Dòng hoang dại đã trôi qua miền này
Núi rừng trở lại đêm nay
Sương mù sắp tới bỗng cười ngây thơ
Nguồn: Bài ca quần đảo, Bùi Giáng, Nxb Nguyễn Đình Vượng, 1973 (tái bản)


7. Kiệt tác: Lá trút hoa cồn
Lá trút hoa cồn
Thi sĩ: Bùi Giáng
Cuối năm rào giậu khép duyên
Trên thân thể mọc Cô Tiên đi tu
Trời xanh thẳm tạc lời thù
Mắt xanh mày dựng thiên thu vĩnh hằng
Tình mây phủ kín mông lung
Vọng lên từ cõi băng giá đầu nguồn
Một hàng chậm một hàng nhanh
Rừng ơi nhớ biển xa xăm khôn cùng
Thân tàn vũ trụ hoang lương
Hùm gào ngục thất môi hường hé hoa
Người về cõi đất bao la
Nhớ xuân địa ngục gọi ta chẳng lời
Hoa cồn kiều diễm gió vời
Lá cồn em có còn người trao nhau
Chiêm bao phấn diễm biên cương
Đêm sầu mộng loạn đọa đường mê cung
Một vùng xuôi ngược biển đông
Ba thu lơ đễnh thần thông hội trường
Trình tâu Hắc Đế U Vương
Già Lam Bản Xứ mở đường sầu thương
Mộng dài một thoáng thiên đường
Ba thu diệu vợi nguyên sương mịt mùng
Một vùng xuôi ngược biển đông.
Nguồn: Mưa nguồn và Lá hoa cồn, NXB An Tiêm tái bản, Saigon, 1973


8. Tác phẩm: Mai sau em về
Mai sau em về
Thi sĩ: Bùi Giáng
Em về thế kỷ sau xa
Trăng kia còn giữ nguyên màu thuở nao?
Ta đi gửi lại đôi câu
Lá rơi có vọng giữa sương mịt mù?
Nhớ thương lạnh giá bao giờ
Đường thu chia lối chân trời mênh mông
Kia phồn hoa chốn đô thành
Đây hồn cỏ nước khóc tình ngang tang
Càn khôn xưa của riêng chàng
Đài vũ trụ cũ thiếp mang riêng mình
Giờ đón bước em xinh xinh
Sầu đau nhan sắc bất bình làm sao
Nguồn: Bùi Giáng, Mưa nguồn, NXB Hội nhà văn, 1993


9. Thi phẩm: Ai đi tu
Ai đi tu
Thi sĩ: Bùi Giáng
Trời buồn đất thở than ư
Ban đầu em đã vội tu hành rồi
Chân trời hận dậy khắp nơi
Lỗi từ phương trượng u hoài niềm hoa
Bây giờ ngẫm lại người ta
Thử xem thiên hạ ai là đi tu?


10. Tác phẩm: Mắt buồn
Mắt buồn
Thi sĩ: Bùi Giáng
Dặm khuya ngắt tạnh mù khơi
(Nguyễn Du)
Mây trời xưa cũ phai mòn
Chiêm bao dậy sóng riêng còn đôi tay
Thân này với mảnh hình hài
Thân này với cả canh dài gió mưa
Cá khe nước cõng lên bờ
Ruộng hoang khóc giữa đêm mờ tháng giêng
Tạ từ tháng chạp nghiêng nghiêng
Trang sử cũ vẫn triền miên trôi hoài
Trăng gió gửi lại cho đời
Sóng ngang ngửa giữa lời thề hoa tươi
Người yêu bóng ma xa vời
Tiên nga trên trời bỏ lại hình hài
Giờ đây riêng đối diện ai
Đôi mắt khóc chỉ còn hai ngân hà
Nguồn: Bùi Giáng, Mưa nguồn, NXB Hội nhà văn, 1993

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn thiết lập Chrome luôn khởi động ở chế độ ẩn danh trên Win 10 và Android

Hướng dẫn chi tiết cách cài đặt file APK trên Android

Hướng dẫn chi tiết cách cài đặt file APK trên máy tính PC

Hướng dẫn chi tiết cách tạo tài khoản Google Play trên máy tính

Cách làm Sting sữa thơm ngọt, một thức uống gắn liền với bao ký ức tuổi thơ của nhiều thế hệ.
