11 Áng thơ tinh tuyển của thi nhân Tú Uyên
Nội dung bài viết
1. Tác phẩm
ĐỢI CHỜ...
Thơ: Tú Uyên
Bao mùa trăng lặn sao tàn
Hai ta chẳng được ngồi bên tâm tình
Đời xô nghiệt ngã bất bình
Hay do chính mối tình mình xước đau?
Giữa dòng nhân thế bể dâu
Tìm hoài vết nứt chia đôi lối về
Em nguyền con giáp thứ mê
Còn anh chẳng nghĩ đàn bà rắn vương
Chỉ nghe lời cứng vô thường
Tiếng yêu ẩm mốc phủ sương lạnh lùng...
Bàn tay nắm chẳng còn nồng
Khô khăng lạnh giá như đồng xa xôi
Đêm quay giật thức giữa đời
Gối chăn ướt đẫm lệ rơi mỏi mòn...
Nhìn con ánh mắt bồn chồn
Van xin đừng chạm vào hồn chia ly
Tuổi thơ đâu biết đường đi
Chỉ cần chạm nhẹ... lối chia đôi người
Bao mùa...
Em hỡi...
Đợi mãi một lời yêu thôi?

2. Tác phẩm
GỬI CON TUỔI MƯỜI LĂM
Thơ: Tú Uyên
Cha viết cho con tuổi trăng tròn
Tuổi mười lăm không còn là trẻ nữa
Trao con nửa tình thương cha dành dụm
Nửa kia là dòng sữa mẹ ngọt ngào
Con đến đời như ánh sao sa
Giữa thu vàng khi chiều vừa chớm bóng
Cha xúc động, mẹ con nghẹn lòng
Đôi mắt tròn ngơ ngác nhìn cha
Biết rằng ngày ấy không xa
Con sẽ tung cánh bay qua mái nhà
Cha chúc con đường đời vững bước
Nhưng mãi là cô gái nhỏ nhà ta
Con yêu dấu!

3. Tác phẩm
TẶNG CON NGÀY 1/6
Thơ: Tú Uyên
(Gửi các thiên thần nhỏ, đặc biệt dành cho công chúa của cha)
Cha kể con nghe về mầm xanh
Chưa kịp vươn mình đã lụi tàn
Chưa uống giọt sương mai tinh khiết
Chưa đón bình minh rạng ngời sang
Cha kể con nghe những số phận
Chưa từng được nghe điệu à ơi
Chưa biết cánh võng đong đưa mẹ
Ru hời trong tiếng thở thời trôi
Cha chỉ con nhìn những thân bé
Lặn lội mưu sinh tựa cánh cò
Gương mặt lấm lem mồ hôi ướt
Đôi mắt ngây thơ lặng ngắm đời
Con ơi! May mắn hơn bạn nhỏ
Còn cha dìu bước suốt đường dài
Hãy nhìn xa về chân trời mới
San sẻ yêu thương khi có thời
Bởi đời như biển dâu biến đổi
Ấm tình nhân ái quý hơn vàng!

4. Tác phẩm
TỰ RĂN
Thơ: Tú Uyên
(Thể thơ lưu thủy)
Trầm luân nào phải bởi mùa sinh?
Sướng khổ do duyên cũng tại mình
Nếu đã thanh bần đâu sợ nhục
Còn hơn phú quý để cầu vinh
Vì lời nghiệt ngã quên tình nghĩa
Bởi kẻ tà tâm phụ nghĩa tình
Gửi mấy lời vàng ghi lấy đạo
Sen đài hướng Phật niệm kinh lành.

5. Tác phẩm
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN 1
Thơ: Tú Uyên
Người phụ nữ ấy
Giấu lệ vào màn đêm
Cắn môi chặt
Ngăn tiếng nức nở
Một mình trăn trở khi đời say giấc
Đối diện cùng trăng sao thao thức không ngừng...
Người phụ nữ ấy
Chôn chặt khát khao
Những cuồng nhiệt, giận hờn yêu đương
Bao đêm qua
Khóc cho thời ngây dại
Khi tình yêu chỉ là bến bờ xa cách...
Người phụ nữ ấy
Chẳng dám mơ ước chi
Vì mộng tưởng xa vời
Mà tay với chẳng tới
Đêm nay, và bao đêm lặng lẽ
Khóc cho đời, khóc những dở dang...
Người đàn bà đa đoan...
Đa sầu đa cảm...

6. Tác phẩm: Người đàn bà đa đoan 2
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN 2
Thơ: Tú Uyên
Người phụ nữ ấy xé đau thương
Dệt thành chiếc chiếu tơi tàn
Kéo cô đơn chẳng đủ ấm lòng
Đêm trường ngồi đợi bình minh
Sao mai vẫn nép bóng đêm dài...
Bao đêm người tự trách mình
Cúi đầu trước bóng tối vô hình
Than thân phận đa đoan
Sao đời mãi lận đận?
Nửa kiếp hồng nhan phù du
Hạnh phúc đến muộn hay chưa?
Thân tằm đâu dám mơ xa
Chỉ biết lạc giữa hồn ta...

7. Tác phẩm: Níu giữ hư không
GIỮ LẤY HƯ VÔ
Thơ: Tú Uyên
Anh vẫn mơ ngày em bất chợt đến
Hôn lên đôi mắt nâu sầu thẳm sâu
Anh lặng thinh những chiều mưa rơi mau
Người dù gần mà xa ngàn dặm...
Anh vẫn mơ một chiều tà nắng nhạt
Vòng tay ôm siết chặt một vòng tay
Gót giày chạm, tim bỗng ngập ngừng say
Mặt trời cũng nhòa trong nỗi nhớ...
Anh muốn hỏi giữa muôn trùng cách trở
Em có cùng anh níu giữ hư vô?

8. Tác phẩm
NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐA ĐOAN 3
Thơ: Tú Uyên
Người phụ nữ ấy
Chẳng bao giờ biết khóc
Lệ rơi thành giọt nặng
Lăn qua đời nhọc nhằn
Âm thầm nhặt từng mảnh yêu thương...
Người phụ nữ thách thức cùng thời gian
Kệ thân gầy xác ve, mặc đời trách móc
Mặc cho duyên phận dở dang
Cuốn đời vào những giấc mơ nhỏ...
Người phụ nữ ấy
Nửa đời đã hao gầy
Hóa vọng phu chờ mong mỏi mòn
Tình yêu vụt bay
Xa tầm với
Một mình nuốt lấy cô đơn...
Người đàn bà giờ đã cứng cỏi hơn...

9. Tác phẩm
BÃO QUÊ MẸ
Thơ: Tú Uyên
Nghe tin bão quét qua Hà Nam - quê mẹ, lòng quặn đau.
Bão về quê mẹ chiều qua
Mái tranh xiêu vẹo nóc nhà nghèo xơ
Tha phương ai kẻ đứng trơ
Thương cha thương mẹ bữa cơm đạm bạc
Mưa ngập lối cũ đêm qua
Chắc mẹ buồn lắm biết là làm sao?
Một đời vất vả lao đao
Thân cò lặn lội đồng sâu bờ bãi
Gió cuồng sáng dịu dần thôi
Rau dập măng già nhặt mót qua ngày
Quê người nghe gió thổi lay
Nhớ hiên nhà cũ bão quay cuồng về...

10. Tác phẩm
TRỞ VỀ QUÊ MẸ
Thơ: Tú Uyên
Chiều thu nắng nhạt vạt hiên
Ta về tìm lại lời ru thuở nào
Cánh cò gầy guộc nghiêng chao
À ơi tiếng mẹ ngọt ngào giấc mơ
Ta về tìm lại tuổi thơ
Tóc mẹ bạc trắng như tơ chiều tà
Mái tranh xiêu vẹo nếp nhà
Sợ cơn giông dữ, sợ xa cách vời
Sợ ngày chuối chín trên cây
Mẹ theo cánh hạc bay ngang cuối trời
Còn đâu điệu hát à ơi
Thân cò lặn lội một đời xa xăm

11. Tác phẩm
NGƯỜI VỤ GOÁ
Thơ: Tú Uyên
Sợ buổi gió cuốn anh đi mãi
Để lại em giữa dòng đời cô đơn
Bầy con thơ khản tiếng gọi cha
Tiếng đàn buồn réo rắt đêm trường...
Một sớm, em gọi chẳng thành lời
Giữa đêm đông chăn gối lạnh lùng
Vòng tay trống vỗ về phận goá
Thương chiếc lá cuối mùa bám mãi cành khô...

Có thể bạn quan tâm

Phương pháp tách nhạc từ Youtube nhanh chóng với chất lượng âm thanh cao

Cách Xác Định Dung Lượng RAM Tối Đa Cho Máy Tính Của Bạn

Khám phá 3 cách tách nhạc từ Youtube nhanh chóng và hiệu quả nhất

Top 5 Tiệm Nail & Spa Đẹp Nhất Quận Lê Chân, Hải Phòng

Cách phớt lờ bạn trai để anh ấy tự nhận ra bài học
