12 Bài văn xúc động nhất viết về khoảnh khắc chia xa mái trường Tiểu học (lớp 5)
Nội dung bài viết
1. Những dòng cảm xúc chân thành khi rời xa ngôi trường Tiểu học thân yêu - Bài số 4
Bước chân cuối cùng ra khỏi cánh cổng trường Lê Quý Đôn, tim tôi chợt thắt lại. Cánh cổng ấy giờ đây như một dấu mốc không thể quay về, khắc sâu vào ký ức tuổi thơ.
Khoảnh khắc tung chiếc mũ tốt nghiệp, những giọt nước mắt bất ngờ lăn dài. Chẳng vì lý do gì cụ thể, chỉ là cảm xúc ùa về như cơn lũ - những ngày đầu bỡ ngỡ, những bài học đầu đời, những người bạn cùng lớp, người thầy tận tâm. Tất cả chợt hiện về rõ mồn một...
Năm năm qua đi trong một cái chớp mắt. Tôi ước thời gian ngừng trôi khi khoác lên mình chiếc áo cử nhân nhí. Những quả bóng bay mang theo ước mơ học trò cứ thế bay cao, bay xa. Dù trí nhớ có phai mờ, khoảnh khắc ấy sẽ mãi nguyên vẹn trong tim.
Cả ngày hôm ấy, tôi đếm từng giây phút cuối cùng. Thời gian sao trôi nhanh khác thường. Những cậu bạn trai vẫn tinh nghịch như thường lệ, còn chúng tôi - những cô bé lớp 5 - khóc nức nở như muốn gửi gắm tất cả vào những giọt nước mắt. Tôi sẽ nhớ mãi những trận cãi vã rồi làm lành, những trò đùa tinh quái. Đặc biệt, tôi khắc ghi hình ảnh cô giáo - người mẹ hiền thứ hai của 27 đứa trẻ chúng tôi, người đã dìu dắt từng bước chân vào đời.
Ngày ấy sẽ mãi là ký ức không thể nào quên!

2. Những dòng tâm tư khi chia tay mái trường Tiểu học - Bài số 5
Thời gian như cánh én bay, thoắt cái đã năm năm trôi qua. Vẫn nguyên vẹn trong con ký ức về ngày đầu tiên được mẹ dắt tay đến trường Tiểu học Lê Quý Đôn, bước vào lớp học dành cho những cô cậu học trò vừa rời xa trường mẫu giáo.
Ấn tượng đầu tiên là sân trường rộng mênh mông và thư viện ngập tràn sách quý. Những ngày đầu bỡ ngỡ giữa không gian mới lạ, nhưng ánh mắt ấm áp của thầy cô đã xua tan mọi e dè. Suốt năm tháng qua, thầy cô như người lái đò tận tụy, cầm tay nắn nót từng nét chữ, truyền đạt từng con chữ đầu đời. Những lời giảng ấm áp, những lúc chúng con vấp ngã được nâng đỡ, tất cả đã trở thành hành trang quý giá.
Trong từng bài giảng, con thấu hiểu không chỉ là tri thức mà còn là cả tấm lòng người thầy. Những thành tích đạt được đều nhờ công ơn dưỡng dục của các thầy cô. Giờ đây, mỗi khoảnh khắc trôi qua đều khiến con muốn níu giữ. Ngôi trường Lê Quý Đôn đã trở thành mái nhà thứ hai với biết bao kỷ niệm khó phai.
Thầy cô kính yêu ơi! Hành trang vào đời của chúng con sẽ mãi mang theo hình bóng thầy cô - những người lái đò thầm lặng. Con sẽ nhớ mãi bàn tay ấm áp xoa đầu, giọng nói dịu dàng đầy trìu mến. Những tiếng trống khai trường rộn rã, những buổi ngoại khóa sôi nổi, tất cả sẽ mãi in sâu trong tim.
Các bạn học sinh thân mến! Phía trước còn bao điều mới mẻ đang chờ đón, nhưng trong tim chúng ta sẽ mãi giữ hình ảnh mái trường Lê Quý Đôn thân yêu. Xin gửi lòng biết ơn sâu sắc đến quý phụ huynh đã luôn đồng hành và tin yêu.
Hoa phượng thắm đỏ sân trường
Ve ngân rộn rã vấn vương nỗi niềm
Ngày đầu bỡ ngỡ bước lên
Giờ đây lưu luyến nhớ thêm từng ngày
Dẫu mai trên những đường dài
Chữ hay toán giỏi không phai lời thầy
Bóng hình in đậm trong đây
Tuổi thơ một thuở sum vầy bên nhau
Xin kính chúc các thầy cô sức khỏe dồi dào, tiếp tục chèo lái con thuyền tri thức. Chúc các em học sinh luôn chăm ngoan, học giỏi, làm rạng danh ngôi trường mang tên nhà bác học Lê Quý Đôn.

3. Tâm sự của em trước giờ rời xa mái trường Tiểu học - Bài số 6
Chỉ còn vài tháng ngắn ngủi nữa thôi, tôi sẽ rời xa mái trường Tiểu học thân yêu - nơi đã gắn bó suốt năm năm tuổi thơ. Một nỗi buồn man mác cứ thế len lỏi, khi nghĩ đến khoảnh khắc chia tay thầy cô - những người lái đò tận tụy, xa bạn bè - những người đồng hành cùng tôi trên những trang sách đầu đời. Cấp một không chỉ dạy ta con chữ, mà còn dạy cách làm người. Mỗi thầy cô như một người làm vườn kiên nhẫn, ươm mầm tri thức và nhân cách. Nhớ làm sao những giờ ra chơi rộn rã tiếng cười, những buổi lao động lấm lem bùn đất, hay dãy ghế đá nơi chúng tôi từng chia nhau từng chiếc kẹo ngọt ngào. Ôi! Những ký ức đẹp như trang giấy trắng ngày đầu cắp sách.


Khoảnh khắc tuổi thơ dưới mái trường Tiểu học (Nguồn: Internet)" />
Tình cảm thầy trò thiêng liêng qua nét bút đầu đời (Nguồn: Internet)
4. Nhật ký chia tay: Những dòng cảm xúc về mái trường Tiểu học
Trái tim non nớt của tôi thổn thức khi nhận ra mùa phượng cuối đã về. Mỗi góc sân, hàng cây đều trở thành kỷ vật vô giá. Tôi sẽ nhớ mãi bục giảng in dấu những bài giảng say sưa, nhớ cả tiếng ve ngân nga như bản nhạc chia ly. Thương nhất là ánh mắt trìu mến của cô giáo chủ nhiệm - người mẹ hiền thứ hai đã dìu dắt chúng tôi qua bao tháng ngày. Có lẽ lớn lên là hành trình của những lần chia xa, nhưng mái trường này mãi là tổ ấm đầu tiên nơi tôi học được bài học quý giá nhất: 'Tri thức làm người ta vĩ đại, nhưng tình yêu thương mới khiến ta trọn vẹn'.
Lớp 5 - năm học cuối cùng dưới mái trường Tiểu học thân yêu đã đến. Trong tôi dâng trào cảm xúc khó tả khi sắp phải chia tay cô giáo - người mẹ hiền thứ hai, và những người bạn cùng bàn từ thuở cắp sách. Năm năm qua không chỉ là những bài học chữ mà còn là bài học làm người. Tôi nhớ như in lần trốn học bị phạt đứng góc lớp, nhớ cả khoảnh khắc tranh giành cục tẩy với bạn làm cả hai cùng khóc. Những kỷ niệm ấy như những trang nhật ký đầy màu sắc của tuổi thơ.
Ngày chia tay, lời cô dặn dò vẫn văng vẳng: 'Các con hãy yêu thương và nhớ về nhau'. Chúng tôi ôm nhau khóc, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt non nớt. Nhưng sau tất cả, chúng tôi hiểu rằng chia tay là để bước vào hành trình mới, nơi ước mơ sẽ được chắp cánh.

Khoảnh khắc xúc động trong ngày chia tay (Nguồn: Internet)

Tình cảm cô trò trong ngày bịn rịn chia xa (Nguồn: Internet)
5. Những dòng cuối cùng trong sổ lưu bút
Thời gian như cánh én vụt qua, từ cậu bé lớp 1 rụt rè nép sau lưng mẹ, giờ tôi đã sắp là cựu học sinh của ngôi trường này. Những trò nghịch ngợm tuổi học trò, những lần bị phạt đứng góc lớp, cả tiếng ve râm ran báo hiệu hè về - tất cả sẽ chỉ còn là ký ức.
Mai này, khi bước qua cánh cổng trường lần cuối, tôi sẽ mang theo hành trang là tình bạn trong sáng, lòng biết ơn thầy cô và những bài học đầu đời quý giá. Dù có đi đâu, trái tim tôi vẫn luôn hướng về nơi này - nơi đã dạy tôi cách cầm bút viết những nét chữ đầu tiên của cuộc đời.
Thuở nào còn ngây ngô trong bộ đồng phục lớp 1 quá khổ, giờ đây tôi đã lớn khôn để nhận ra giá trị của những ngày tháng dưới mái trường Tiểu học. Nhớ làm sao tiếng trống trường điểm từng nhịp, nhớ những giờ ra chơi rượt đuổi dưới tán phượng đỏ, nhớ cả mùi phấn trắng trên tà áo dài cô giáo.
Chia tay ư? Đó là khi chúng tôi gói ghém những kỷ niệm vào góc ký ức đẹp nhất. Rồi sẽ có ngôi trường mới, bạn bè mới, nhưng không gì thay thế được nơi đã dạy tôi bài học đầu tiên về tình người. Tạm biệt nhé, ngôi nhà thứ hai của tuổi thơ tôi!

Những người bạn cùng lớp dưới bóng mát sân trường (Nguồn: Internet)

Khoảnh khắc ấm áp giữa cô trò trước ngày chia xa (Nguồn: Internet)
6. Những ngày cuối dưới mái trường thân yêu
Thời gian như cánh én vụt qua, năm năm học sắp khép lại. Tôi đến trường sớm hơn mọi ngày, muốn lưu giữ từng khoảnh khắc cuối cùng. Bình minh lên, những tia nắng đầu tiên khẽ đánh thức ngôi trường còn đang chìm trong sương sớm. Gốc bàng già - nơi chúng tôi từng chơi bi, đá cầu - giờ đứng lặng yên như đang suy tư. Từng góc sân, hàng cây đều gợi nhớ những kỷ niệm khó phai.
Sáng nay, tôi thấy trường mình đẹp lạ thường! Những giọt sương long lanh đọng trên lá như ngàn viên pha lê nhỏ. Cây phượng nở hoa đỏ rực tựa ngọn đuốc thắp sáng cả góc sân. Tôi ngồi dưới gốc bàng, lắng nghe tiếng lá xào xạc kể về năm năm qua. Rồi bất chợt, tiếng cười đùa của lớp 5B vang lên, hai mươi tám gương mặt thân quen hiện ra trước mắt. Cô giáo chủ nhiệm vẫn với nụ cười hiền hậu ấy, người đã dìu dắt chúng tôi từ những nét chữ đầu tiên.
Lòng tôi bỗng thắt lại khi nhận ra mình sắp phải rời xa nơi này. Ước gì thời gian ngừng trôi để tôi mãi được là cô học trò nhỏ dưới mái trường Tiểu học. Dẫu biết rằng phía trước còn nhiều chặng đường mới, nhưng trái tim tôi sẽ luôn giữ lại góc nhỏ này - nơi tuổi thơ tôi đã lớn lên từng ngày.

Khoảnh khắc lưu luyến trước khi rời xa mái trường (Nguồn: Internet)

Khung cảnh bình yên của trường Tiểu học buổi sáng (Nguồn: Internet)
7. Lưu bút cuối cùng về mái trường Lê Hồng Phong
Trường Tiểu học Lê Hồng Phong - ngôi nhà thứ hai đã nuôi dưỡng tâm hồn em suốt năm năm qua. Mỗi góc sân, hàng cây nơi đây đều thấm đẫm kỷ niệm. Hôm nay đến trường sớm làm nhiệm vụ trực nhật, em có dịp chiêm ngưỡng trọn vẹn vẻ đẹp giản dị mà thân thương của ngôi trường.
Cổng trường màu xanh phai màu thời gian mở rộng đón em từ sớm tinh mơ. Dãy lớp học im lìm trong ánh bình minh, những chiếc bàn gỗ in hằn dấu vết của bao thế hệ học trò. Em thích thú ngắm nhìn khu vườn sinh thái với những đóa hoa đang chào đón ngày mới, thư viện trường nơi chứa đựng cả thế giới diệu kỳ qua từng trang sách.
Khi tiếng trống trường vang lên, không gian bừng lên sức sống lạ thường. Những bước chân nhỏ vội vã, tiếng cười giòn tan hòa cùng tiếng chim hót tạo nên bản giao hưởng buổi sáng. Rồi tất cả lại chìm vào yên lặng khi giờ học bắt đầu, chỉ còn tiếng gió thì thầm qua tán phượng.
Em sẽ nhớ mãi hình ảnh lá cờ Tổ quốc tung bay giữa sân trường, nhớ từng lời cô giảng ấm áp, nhớ cả những giờ ra chơi đùa vui dưới bóng cây xà cừ già. Ngôi trường này không chỉ dạy em con chữ mà còn dạy em cách yêu thương, cách trân trọng những điều giản dị nhất. Dù mai này có đi xa, em sẽ luôn mang theo hình bóng mái trường thân yêu trong trái tim mình.

Ngôi trường thân yêu qua ống kính máy bay (Nguồn: Internet)

Giây phút trang nghiêm trong buổi lễ chào cờ đầu tuần (Nguồn: Internet)
8. Những ngày cuối dưới mái trường Phương Mai
Ngôi trường THCS Phương Mai thân yêu của em nằm khiêm tốn giữa những khu tập thể cũ kỹ. Cái tên giản dị ấy đã trở thành một phần ký ức không thể phai mờ trong tâm trí em. Mỗi sớm mai, cánh cổng xanh rộng mở như vòng tay ấm áp đón chúng em vào lớp, nhưng cũng nghiêm khắc với những ai đến trễ.
Sân trường nhỏ hẹp hình chữ nhật là nơi chứng kiến bao kỷ niệm. Những buổi chào cờ chật ních học sinh, những giờ thể dục với bài tập đặc biệt vì không gian hạn chế - tất cả đều trở nên đáng nhớ. Cây bàng, cây phượng vẫn âm thầm tỏa bóng che chở chúng em qua nắng mưa. Khu vườn sinh thái nhỏ xinh là nơi chúng em khám phá thế giới tự nhiên kỳ diệu.
Hai dãy nhà tầng màu vàng rực rỡ chứa đựng biết bao điều thú vị. Phòng máy tính hiện đại, thư viện với kho tàng tri thức, những lớp học khang trang treo đầy thành tích thi đua. Dù cơ sở vật chất không hoành tráng, nhưng tình yêu thương của thầy cô và sự nỗ lực của học trò đã làm nên chất lượng giáo dục luôn dẫn đầu.
Em sẽ nhớ mãi nơi này - nơi đã dạy em không chỉ kiến thức mà còn bài học về sự thích nghi, nỗ lực vượt khó. Dẫu mai này có đi xa, hình ảnh mái trường Phương Mai bình dị sẽ mãi in sâu trong tim em.

Giờ thể dục đặc biệt dưới mái trường Phương Mai (Nguồn: Internet)