15 Áng Thơ Lay Động Lòng Người Về Sài Gòn
Nội dung bài viết
1. SÀI GÒN - NHỮNG NGÀY THƯƠNG DA DIẾT
Sài Gòn ơi, có những ngày lòng quặn đau!
Phố xá chia lìa bởi hai bờ nhung nhớ
Khoảng trống mênh mông hóa vụn vỡ
Những kiếp người chật vật giữa dòng đời.
Sài Gòn có những ngày ta xa cách rồi.
Em đếm bước chân trống vắng nẻo đường xưa
Góc phố thân quen chìm trong tĩnh lặng
Vắng bóng người qua như thuở nào.
Sài Gòn có những ngày khao khát ồn ào
Nhịp sống hối hả, nụ cười rạng rỡ
Con phố giờ đây buồn hiu quạnh
Hàng me già buồn bã dưới mưa rơi.
Sài Gòn có những ngày thưa vắng bóng người
Phố xá vắng tanh thành nỗi nhớ
Bao mảnh đời chơ vơ giữa dòng đời vội vã
Vật lộn với cơm áo đời thường.
Sài Gòn có những ngày gian nan vô cùng.
Dịch bệnh vây quanh, đời nghèo khó
Đói kém len vào từng ngõ nhỏ
Người lương thiện cũng khổ vì miếng ăn.
Em vẫn nơi đây chẳng quản gian nan
Chỉ xót xa trước ánh mắt trẻ thơ ngây dại
Chúng mong ngày bình yên trở lại
Không còn chia cách như thuở nào.
Sài Gòn có những ngày mưa xối xả ồn ào
Ước mưa cuốn đi bao nỗi đau
Những điều thân quen bỗng xa lạ
Để thành phố hồi sinh ngày mới.
Sài Gòn có những ngày người thương nhau thật nhiều.
Chia sẻ từng bữa cơm đạm bạc
Ánh mắt bao dung chạnh lòng thương cảm
Những phận người tha phương nơi đất khách.
Sài Gòn có những ngày thương đến nao lòng!
- Nghinh Nguyễn -


2. SÀI GÒN KHI THU VỀ
Thu Sài Gòn thoáng chút heo may
Nắng dịu dàng ru trong làn gió mát
Phượng đong đưa từng chiếc lá vàng rơi rụng
Phủ kín lối đi một sắc thu vàng
Chiều buông xuống sương khói nhẹ lan
Ánh nắng cuối ngày trên tường rêu phong
Hàng me trầm tư trong hoàng hôn
Lá bàng chuyển dần sang sắc đỏ
Thu Sài Gòn lòng nghe bâng khuâng
Mây xám xịt giăng đầy trời cao
Cơn mưa đến vội rồi đi
Để lại con đường ngập tràn lá rụng
Thu Sài Gòn không lạnh buốt
Chỉ man mác một nỗi niềm
Như hè còn vương vấn
Nên thu thiếu đi nét buồn
Chiều thu mưa buồn rơi
Gió thu nhè nhẹ gợi nhớ
Trời xanh ngắt tiễn hạ
Vang vọng thuở yêu thương
Thu Sài Gòn đẹp lạ thường
Hoàng hôn buông trời bảng lảng
Cảm nhận niềm vui trong trẻo
Gió heo may thoảng quanh mình.
- Thanh Hùng -


3. TÌNH SÂU GỬI LẠI SÀI GÒN
Sài Gòn ơi, từng ngày trằn trọc
Phố nép mình trong nhịp thở cô liêu
Góc quán xưa, lối mòn em yêu
Giờ lặng lẽ ôm trọn niềm thương nhớ
Sài Gòn hỡi, thuở nào ta yêu dấu
Tuổi thanh xuân với trang sách trên tay
Bước chân đi khắp nẻo đường dài
Lòng rộn rã gửi trao bao tình cảm
Sài Gòn ơi, vẫn nguyên vẹn nỗi niềm
Bước chần chừ muốn ghé lại một lần
Giấu nỗi đau cùng phố phường âm thầm
Từng con hẻm đang vật vã giữa dịch
Sài Gòn ơi, lệ thầm rơi khóe mắt
Nén đau thương, ướt đẫm mi sầu
Nụ cười xưa giờ khuất nẻo nào đâu
Vì cách trở nên hai đầu nhung nhớ
Sài Gòn ơi, chờ ngày tươi sáng
Phố lên đèn, ta hội ngộ vui tươi
Thỏa nỗi mong chờ bao tháng cách xa
Dịch qua đi, sum vầy trong hạnh phúc
Sài Gòn ơi, rồi sẽ rộn ràng
Đón bốn phương về lập nghiệp an cư
Tấm lòng người Sài Gòn bao dung
Gặp khó khăn, sẵn sàng chia sẻ
Sài Gòn ơi, rồi nhịp sống hồi sinh
Cuộc sống này lại rộn rã tiếng cười
Đêm Sài Gòn ngời sáng muôn nơi
Phố của ta vẫn nghiêng mình đón nắng
- Sưu Tầm -


4. THU VÀNG SÀI GÒN
Sài Gòn thu, mưa bay lá nhẹ rơi
Cây trơ trụi, lòng xót xa từng nhánh
Gót thu về mang chút heo may lạnh
Gửi phương xa nỗi nhớ chất đầy
Đừng mơ chi buổi chiều lá rụng đầy
Để bâng khuâng vương vấn mãi không thôi
Tiếng xưa xào xạc đến bao giờ
Một chiếc lá rơi, lòng buồn cũng đủ
Đừng thương chi chuyện Ngưu Lang - Chức Nữ
Duyên buồn muôn thuở, mưa Ngâu lạnh giá
Nước mắt dành cho hội ngộ năm sau
Đến bao giờ lá theo mưa về cội
Ngõ vắng lặng, cửa nhà ai khép lại
Vệt nắng vàng loang lổ dấu mưa đêm
Bước chân đi, nỗi nhớ dịu êm
Sẽ nhớ lắm, tình đi không trở lại
Sẽ buồn lắm, một ngày mai xa cách
Ai tìm ai giữa thu vắng hương nồng
Ta lạc nhau trong bóng tối mênh mông
Hương ngọc lan thoảng đâu đây, mùi rêu cũ
-PNT-
Sài Gòn, 10.2021


5. CHIỀU GIÓ SÀI GÒN
Chiều Sài Gòn gió đổi thay
Lòng nghe trống vắng, bời bời nỗi niềm
Biết trao ai tiếng yêu thương
Dẫu rằng muộn màng, dẫu rằng ngập ngừng
Chiều Sài Gòn mưa rơi rơi
Một mình phố vắng, cô đơn lạnh lùng
Biết cùng ai bước song hành
Đêm về bóng ngả chập chờn phố xa
Chiều Sài Gòn lạnh vô cùng
Bàn tay trống trải, tim không chốn về
Biết tìm đâu hơi ấm nào
Xua đi giá lạnh, sưởi ấm tâm hồn
Chiều Sài Gòn cô đơn quá
Ly cà phê đắng, một mình ta thôi
Biết tìm ai để sẻ chia
Những năm tháng thật, những lời chân thành
Chiều Sài Gòn đôi lứa qua
Bao cặp tình nhân tay trong tay nồng
Em ơi, biết đâu dạo ấy
Giả vờ ta đã yêu rồi, được không?
- Kim Mi -


6. ĐÊM THAO THỨC PHỒN HOA
Đêm Sài Gòn gió lạnh lùng tràn qua
Ai hay biết lòng ta cô đơn thế
Người vừa đến chớp mắt đã xa khuất
Niềm vui chưa kịp đã hóa nỗi buồn
Đêm Sài Gòn lá rơi nghiêng bóng tối
Bước chân lẻ loi trong cõi vắng không
Giọt lệ nóng hổi rơi trên môi đắng
Sao tình người thay đổi quá phũ phàng?
Đêm Sài Gòn trăng sáng tỏa ngời
Tình đôi ta mong manh như sương khói
Lời yêu chưa kịp thốt thành câu
Đã hững hờ buông tay lạnh giá
Đêm Sài Gòn gió lạnh buốt vai gầy
Bao mộng ước tan theo làn sương sớm
Đêm thành phố rực rỡ ánh đèn màu
Một bóng đơn côi ôm ký ức xưa...
- Trương Tuyết Nghi -


7. BÌNH MINH SÀI THÀNH
Sài Gòn bừng sáng rạng đông
Trời xanh mây trắng dịu dàng đắm say
Phố xưa thương nhớ dâng đầy
Người xưa năm ấy tình say ngọt ngào
Nhớ phút giây trao gửi yêu thương
Mộng mơ đôi lứa bên đường tay trong
Nhớ lời hò hẹn thủy chung
Đêm ngày thương nhớ trong lòng khôn nguôi
Lời yêu ước hẹn trọn đời
Trăm năm tóc mây chung lời đợi mong
Sài Gòn ngày mới mênh mông
Gửi về kỷ niệm thuở nồng say yêu
Tình ta mãi mãi không phai
Hạ về hò hẹn ngọt ngào trao nhau...
- Minh Đức -
21.06.22


8. SÀI GÒN - MÃI MỘT MÙA XUÂN
Sài Gòn xuân, thành phố trẻ trung
Sức sống dồi dào diệu kỳ biết mấy
Vượt qua bao chông gai, san bằng trở ngại
Ba thế kỷ vẫn tràn đầy nhựa sống
Sài Gòn xuân, xanh ngát mênh mông
Nắng vàng rực rỡ khắp phố phường
Hoa hướng dương như mặt trời nhỏ
Bồ câu trắng điểm tô an bình
Sài Gòn xuân, áo blouse trắng tinh
Giữa lằn ranh sinh tử mong manh
Đôi cánh thiên thần không mệt mỏi
Đem thành phố trở lại bình yên
Trận tuyến im lìm không tiếng súng
Dìu nhau qua khúc quanh cuộc đời
Bao người lặng thầm hy sinh
Cho Sài Gòn mãi xanh tươi sắc xuân
.............
Lịch sử Sài Gòn đã 324 năm. Thành phố được khai sinh năm 1698 khi Lễ Thành Hầu Nguyễn Hữu Cảnh (1650-1700) theo lệnh Chúa Nguyễn vào Nam thiết lập bộ máy cai trị đầu tiên cho vùng đất phương Nam.
- Nga Nguyễn -


9. CHIỀU MƯA SÀI THÀNH
Mưa hạ chiều nay giăng lối nhớ
Gió mây bối rối khoảng trời xa
Phố vắng bâng khuâng đường lạ bước
Người xưa giờ đã nhạt phai màu...
Sài Gòn nay lối cũ vắng tanh
Cơn mưa chiều rơi từng giọt thương
Em còn nhớ chăng Sài Gòn ấy
Trái tim nồng ấm mãi vấn vương
Sài Gòn nhớ, đêm dài thao thức
Phố đèn vàng ủ rũ chờ mong
Bao kỷ niệm xưa còn đọng lại
Nơi hẹn hò nở đóa tình đầu
Mưa hạ chiều xa lòng bỗng nhớ
Muốn thổ lộ bao nỗi niềm riêng
Anh vẫn khắc ghi chiều mưa ấy
Bên nhau rạng rỡ nụ cười duyên
- Minh Đức -


10. KHÚC TÌNH SÀI THÀNH
Sài Gòn ơi, ta gọi tên người
Khi bất chợt nhớ về miền xa ấy
Hình bóng xưa bỗng ùa về sống động
Đến bên em run run tặng đóa hồng
Nhớ Sài Gòn nơi dòng sông uốn lượn
Ánh điện lung linh sắc màu phố xá
Ngã tư đông người qua như thác đổ
Hẹn gặp em giữa chốn đông vui
Ôi Sài Gòn nhớ mãi nụ cười tươi
Sao im lặng để lòng người trách móc
Sài Gòn vẫn trong ta luôn thổn thức
Đêm thâu canh lấp lánh vạn vì sao
Kỷ niệm nào cùng dạo phố bên nhau
Nụ hôn nồng tan vỡ bao khát khao
Giờ tiếc nuối chỉ còn là dở dang
Xa rồi duyên theo giấc mộng phiêu
Sài Gòn ơi, nhớ lắm ngọt ngào
Vòng tay ấy nôn nao hồn ta mãi
Dù không nói nhưng biết người còn đó
Nhói lòng đau lệ ướt mi sầu
Nhớ lạ kỳ Sài Gòn tựa như em
Luôn tươi trẻ với chút hào nhoáng
Ta nhớ mùi hương trầm theo gió thoảng
Bóng dáng ai thấp thoáng cuối con đường
Nhớ Sài Gòn với vạn nỗi yêu thương!
- Đào Văn Cứu -
08/01/2022


11. THÁNG BẢY SÀI THÀNH
Tháng bảy về rồi em có hay
Trời xanh nhạt dần sắc xám
Bởi những cơn mưa Ngâu ủ dột
Phố vắng bóng người qua
Trẻ thơ không còn nô đùa
Ve sầu lặng tiếng trốn mưa rồi
Tháng bảy về lòng anh chơi vơi
Nhớ em thêm buồn trong mưa rơi
Ngày mưa ngâu ai đứng đợi
Chờ ai giữa mịt mù mưa bay
Tháng bảy rồi cũng sẽ qua
Nỗi buồn anh hóa mưa tan
Về đi em đừng chờ đợi
Hết tháng bảy mong thu sang cùng em...
-Sưu tầm-

12. NGƯỜI SÀI GÒN - NÉT ĐẸP CHÂN PHƯƠNG
Sài Gòn trong tôi là bức tranh đời sống đa sắc màu. Từ thuở thanh xuân đến khi tóc điểm bạc, tôi thấm thía nét chân chất, bộc trực của con người nơi đây - nói một là một, hai là hai, không vòng vo.
Người Sài Gòn quý nhau ở tấm lòng, không phân biệt giàu nghèo. Quán cóc bên hè trở thành không gian của những câu chuyện đầy ắp tiếng cười. Họ sống hồn nhiên như gió, thảo thơm như nắng.
Nhịp sống hối hả chẳng ngăn được trái tim rộng mở. Ở đây, mọi nghề đều đáng trân trọng. Sài Gòn khoáng đạt đất lành, gặp một lần là nhớ mãi không quên.
Ly rượu nghĩa tình đôi khi chẳng cần biết tên tuổi. Chén chú chén anh đã thành tri kỷ. Đất phương Nam trở thành điểm hội tụ của ba miền, bên dòng Cửu Long hiền hòa.
Cách xưng hô "mày-tao" thân tình mà chân phương. Sài Gòn ơi, sao đáng yêu đến thế! Ở nơi này, người ta sống để yêu thương và được yêu thương.
- Nguyễn Đình Huân -
Sài Gòn, Ngày 18/09/2015


13. SÀI GÒN THƯƠNG MẾN - NHỊP ĐẬP PHỒN HOA
Sài Gòn ơi, thành phố của hai mùa mưa nắng
Nắng vàng dịu dàng nâng bước chân em
Phố đông người níu bước chân thong thả
Lòng thành phố ôm trọn những công trình
Ngày trở về, ta cùng nhau hội ngộ
Ngắm Sài Gòn thay da đổi thịt từng ngày
Nhịp sống hối hả, bộn bề lo toan
Vẫn không ngăn được bước chân rong ruổi
Nhộn nhịp phố phường thêm phần sôi động
Sài Gòn tấp nập chuyện buôn bán đêm ngày
Thành phố trẻ không ngừng vươn mình mạnh mẽ
Em trở về với bao điều mới lạ
Đôi lứa yêu nhau nán lại chờ nhau
Bình minh lên, phố đã đông người qua lại
Cuộc mưu sinh vội vã những âu lo
Em trở về tìm lại miếng ngọt ngào
Góc phố xưa vẫn còn đôi gánh hàng
Cụ già niềm nở đón khách quen về
Bát bún ngon truyền qua bao thế hệ
Sài Gòn ơi, vẫn mãi đậm tình người
Em trở lại giữa muôn trùng lối mới
Như mở lòng đón khách bốn phương về
Thành phố trẻ hòa mình cùng hiện đại
Phố phường ngập tràn những tà áo xinh.
- Nguyễn Dũng -


14. SÀI GÒN NGÀY CUỐI NĂM - HỒI HƯƠNG TRONG TÂM TƯỞNG
Xuân gõ cửa, Tết chực chờ ngoài ngõ
Phương Nam ơi, lòng dâng đầy nỗi nhớ
Phiên chợ cuối năm sáng ba mươi tấp nập
Ta chẳng về, người phương xa có về chăng?
Đào quê Bắc năm nay hồng rực rỡ
Mai vàng Sài Gòn khoe sắc thắm tươi
Xa xứ lòng nhớ đào phai da diết
Nỗi niềm thương nhớ thẳm sâu trong tim
Dù nơi này đủ đầy rượu ngon hoa đẹp
Có bánh chưng từ quê nhà gửi đến
Sao lòng ta vẫn xốn xang nỗi nhớ
Cơn mưa phùn Bắc Bộ gửi được chăng?
Tết Sài Gòn nắng vàng như rót mật
Bước lang thang qua từng góc phố quen
Thấy đóa đào nhà ai bừng nở rộ
Chắc hẳn có người cũng nhớ quê hương
Bao mùa xuân qua vẫn nguyên nỗi nhớ
Sao trọn vẹn được cả hai phương trời
Miền Bắc ơi, nhớ hoa đào khôn xiết
Miền Nam ơi, thương mai vàng vô cùng.
- Nguyễn Đình Huân -


15. SÀI GÒN MÙA ĐÔNG - NỖI BUỒN PHÔI PHAI
Sài Gòn em đâu có mùa đông
Quanh năm nắng ấm dịu dàng
Bỗng mưa giăng mắc nỗi niềm trăn trở
Trời ngủ quên trong u uẩn mây vương
Nhìn mưa rơi từng giọt buồn tênh
Lòng xót xa dòng nước cuốn miên man
Phố vắng nghe tim mình hoang mang
Thầm mong nắng trở lại dịu êm
Tim bỗng lạnh giữa chiều đông hiu quạnh
Anh về đi sưởi ấm trái tim này
Lời hẹn ước theo người đi xa mãi
Để lại đây nỗi nhớ chất chồng
Xuân xanh qua phai nhạt má hồng
Tóc xanh điểm sợi bạc lòng
Sài Gòn bỗng hoàng hôn trầm mặc
Một mình ta lệ đắng lặng rơi.
- Chuyển Tạ -


Có thể bạn quan tâm

Top 8 Quán Mì Lạnh Ngon Nhất Quận Cầu Giấy, Hà Nội

Notepad++ là gì? Phân tích sự khác biệt giữa Notepad++ và Notepad thông thường

Top 10 khách sạn với thiết kế độc đáo và ấn tượng nhất trên thế giới

Hướng dẫn khắc phục lỗi phông chữ trong Word

Top 12 nhà hàng nổi tiếng và sang trọng nhất Cần Thơ
