15 Áng Thơ Tinh Tuyển Của Nữ Sĩ Lâm Thị Mỹ Dạ
Nội dung bài viết
1. Truyện Cổ Tích Quê Hương
Lòng yêu truyện cổ nước nhà
Chứa chan nhân nghĩa, đậm đà tri âm
Thương người trước mới thương thân
Dẫu xa muôn dặm, tình thâm tìm về
Ở hiền gặp lại điều lành
Người ngay được độ trời dành phúc sau
Theo cùng trang cổ đi đâu
Nghe trong hơi thở ngọt ngào tiếng xưa
Nắng vàng rực, mưa trắng xóa
Sông quê êm đềm, hàng dừa soi bóng
Đời cha ông với đời con
Như dòng sông cũ chập chờn chân mây
Chỉ còn truyện cổ trong tay
Cho ta gặp lại hình hài tổ tiên
Vừa minh triết, lại nhân hiền
Một lòng bao dung, đa đoan tình đời
Hương thơm nên giữ cho người
Chăm làm no ấm cả đời ấm êm
Đẽo cày theo lối người trên
Thành cây vô dụng, uổng thêm công người
Lắng nghe truyện cổ thì thầm
Lời cha dạy thuở nào nằm trong tim
Đượm nồng chuyện những miếng trầu
Son đỏ tình người sâu thẳm biết bao
Theo ta suốt kiếp người sau
Dẫu bao năm tháng phai màu thời gian
Nhưng hồn truyện cổ Việt Nam
Vẫn ngời sáng mãi nét vàng nhân văn


2. Lời Thầm Hỏi Từ Thiên Nhiên
Như đồng lúa thì thầm cùng đất mẹ
Anh có tốt không?
Như cội cây rì rào cùng làn gió
Anh có tốt không?
Như áng mây trôi hỏi vòm trời rộng
Anh có tốt không?
Trời anh thăm thẳm bao la
Cho mây em nhẹ nhàng bay lượn
Gió anh mênh mông vô tận
Để cây em dịu dàng ve vuốt
Đất anh sâu thẳm nghĩa tình
Cho lúa em trĩu bông cúi đầu
Thế mà lòng vẫn khắc khoải
Một câu hỏi chưa nguôi ngoai
Anh có tốt không?


3. Đóa Quỳnh Đêm Trắng
Chỉ riêng hoa quỳnh mới có
Màu trắng tinh khiết đến nao lòng
Trắng ngần thuần khiết vô song
Không thể lẫn với muôn hồng thế gian
Đời hoa thơm ngát dịu dàng
Ong kia nào biết chốn nàng ngự nơi
Quỳnh e ấp nở trong đêm
Lặng thầm tỏa hương giữa đêm tịch liêu
Kiêu sa mà vẫn e thẹn
Nghiêng mình dưới ánh trăng sao
Tựa đàn thiên nga bé nhỏ
Chực bay về chốn trời cao
Chợt quên, tôi chìm vào giấc
Để lỡ mất khoảnh khắc vàng
Giây phút quỳnh vừa hé nở
Biết tìm đâu được nữa chăng?
Khoảnh khắc ấy thế nào nhỉ?
Hỡi trăng cao có hay chăng?
Hỡi sao kia có thấu hiểu?
Hỡi gió có biết tường tận?
Thời khắc ấy qua mau quá
Thời gian vội vã trôi nhanh
Làm sao xin lại được nhỉ
Một lần nữa ngắm quỳnh xinh?
Cánh hoa khép lại dần rồi
Quỳnh say giấc ngủ muộn màng
Ôi phút hiến dâng rạng ngời
Hồn tôi chưa kịp nâng niu!
Hồn tôi chưa kịp giữ gìn
Thời gian nào đứng đợi ai
Một khoảng lặng tôi lỡ quên
Là mất đi vĩnh viễn rồi


4. Vô Đề (II) - Khúc Tình Thuở Thiếu Nữ
Gửi tặng một thời con gái
Em vo tròn cả cuộc đời
Ném vào giữa lòng anh đó
Nó sẽ lăn vào tận đáy hồn anh
Sâu thẳm đến tận... vĩnh hằng
Ôi trời!
Ước chi có một cuộc đời
Để em trao trọn kiếp người
Mà không phải băn khoăn nghĩ
Rằng: cuộc đời ấy có xứng chăng?


5. Giọt Mưa Diệu Kỳ
Hạt mưa
Lấp lánh
Vội vã
Bay qua...
Bể nước
Mở lòng
Đất mẹ
Ngóng trông
Mầm non
Thì thầm
Gọi mưa
Xuống cùng...
Bé nhỏ
Xòe tay
Giọt mưa
Làm nhụy
Bàn tay
Hóa hoa
Từ trời
Xuống đất
Mưa nối
Nhịp cầu
Hạt mưa
Bé nhỏ
Đong đầy
Cao sâu
Bạn ơi
Ngắm nhé
Trong tay
Bé thơ
Có cả
Chân trời
Từ mây
Xuống đất
Bạn ơi
Có thấy
Nhỏ xinh
Tinh tú
Trong lòng
Tay bé
Giọt mưa
Rung rinh
Như nhớ
Ai xa


6. Kiếp Tơ Trời
Gửi tặng CLB thơ nữ Nha Trang
Từ biển xanh mênh mông phóng khoáng
Trở về đây - dòng sông biếc ngọn nguồn
Bao kiếp thơ đi tìm cái đẹp
Lang thang qua mọi ngọt bùi cay đắng
Những kiếp tơ trời
Kiếp gió
Kiếp hoa hương
Kiếp giọt mưa sa
Mỏng manh làm sao gánh vác
Nghiệp thi ca chất chứa tự ngàn xưa
Phụ nữ làm thơ trăm nỗi khổ
Thấm vào trong như cát lặng im
Thấm đến tận cùng
Thấm đến bật oà nức nở
Cảm xúc thơ
Nghẹn ngào phận mây trôi...
Phụ nữ làm thơ trăm nỗi khổ
Thấm vào trong như cát lặng im
Góc khuất nào đời không thấu tỏ
Xin sẻ cùng nhau nhẹ bước đi...


7. Giọt Sương Tinh Khôi
1.
Giọt sương
Như khoảng lặng xa xăm
Nỗi yên bình mong manh
Lấp lánh
Chợt tan
Khoảng lặng của kiếp người
2.
Giọt sương
Nỗi buồn trẻ thơ, niềm vui người lớn
Rồi em sẽ tan đi
Theo nắng mai
Nếu phải tan đi
Xin được tan đi
Dưới vầng dương
Giọt sương thầm thì...
Tôi nghe...
3.
Khi xuân về
Trái tim như giọt sương
Trên lá non hạnh phúc
Rung rinh
Trong vắt
Ngân nga...


8. Mộng Tưởng Dịu Êm
Tưởng tượng một người
Hồn trong như cỏ
Lòng rộng như trời
Cho tôi thả bước
Thảnh thơi dạo chơi
Tưởng tượng một người
Lặng yên như đá
Niềm vui nỗi khổ
Giấu chốn sâu kín
Thâm trầm, tinh tế
Ẩn mình bên trong
Tưởng tượng một người
Tấm lòng quảng đại
Khi tôi chùn bước
Đỡ nâng dịu dàng
Ngực người - chốn tựa
Ấm áp vô vàn
Sa mạc khô cằn
Người là suối mát
Cho cơn khát cháy
Ngọt ngào tan đi
Tưởng tượng một người
Hiền như đất mẹ
Nhận bao đắng cay
Vẫn ngọt trái lành
Hái quả người cho
Hồn xanh lộc biếc
Tưởng tượng một người
Bao dung - mạnh mẽ
Cho tôi thỏa thuê
Khóc như trẻ nhỏ
Không cần che giấu
Nỗi lòng thổn thức
Tưởng tượng một người
Ừ thôi... mộng tưởng...


9. Mong Manh Tựa Búp Bê
Làm sao anh đủ sâu thẳm
Cho em soi trọn bóng hình
Làm sao anh đủ rộng lượng
Che chở cả đời em yêu
Làm sao anh đủ cao vời
Để thấu hết em bé nhỏ...
Đời người bao nhọc nhằn
Đời người bao êm ái
Người phụ nữ tiến lên
Người phụ nữ lùi lại
Hỡi tôi ơi, có phải
Làm thân phận nữ nhi
Phải chăng cần nhỏ bé
Mong manh tựa búp bê
Mới dễ tìm hạnh phúc?


10. Sắc Màu Phố Phái
Người đi chợ Tết mua gà thật
Tôi tìm gà đất tuổi thơ xưa
Gà đất giờ đây nằm sâu dưới đất
Tiếng gáy ngân nga giữa nắng mưa
Bỗng thấy cầu vồng nghiêng trước mặt
Muôn hoa rực rỡ thỏ thẻ mời
Thấp thoáng giữa hoa thiên thần bé
Em gái mắt huyền đứng đợi ai...
Có khi tâm hồn mang màu phố Phái
Lặng im ngói cũ, lặng im tường
Sớm nay thời tiết như ngày xưa ấy
Lá cành ngơ ngác tỏa hương thơm.


11. Bức Tường Đau Thương
Bà mẹ Mỹ run run bàn tay
Lần tìm tên con giữa muôn vàn tên khác
Bức tường đen - nơi linh hồn ngủ yên
Những cái tên - những định mệnh
Những kiếp người
đã hóa khói sương
đã thành bụi gió
đã trở thành vết thương
Trong tim mẹ - người mẹ Mỹ đau thương!
Tôi chạm tay
Lướt trên từng cái tên
Sao lòng đau nhói!
Phải chăng
Tôi đến đây bằng trái tim người mẹ
Khóc cùng người mẹ mất con
Phải chăng
Tôi hóa thân thành mẹ
Người mẹ khóc con suốt mấy mươi năm
Giọt lệ khô cằn nhưng không bao giờ cũ
Rơi xuống đóa hoa tưởng niệm mong manh
Giọt lệ như giọt lửa
nóng bỏng
mẹ vẫn khóc anh
Người lính Mỹ bị gọi đi
đến Việt Nam trong cuộc chiến
Mỗi độ xuân về
Mẹ mang hoa tặng con yêu
Bàn tay gầy guộc
Vuốt lên tên con
Chàng trai mười chín tuổi
Những đóa hoa mười chín tuổi
Đóa hoa của mẹ
Con ơi, nhận lấy đi...
Mẹ tưởng tượng...
mắt ngấn lệ, khẩn khoản
Rồi thốt lên tiếng gọi ngọt ngào
Mẹ gọi tên con
Thổn thức, hy vọng
Mẹ gọi tên con khát khao chờ đợi
Doney sẽ hiện về - đầu tựa ngực mẹ
nơi cất giấu
Một trái tim
Nặng hơn cả địa cầu!
Và hoàng hôn nghe tiếng mẹ gọi
Tiếng gọi ngọt ngào, nghẹn ngào, đau đớn
Con ơi! Doney L.Jackson ơi,
Mẹ mang theo bánh sandwish
Thứ bánh con thích thuở ấu thơ đây này!
Nơi đây chỉ có một màu đêm
Những bình minh đã tắt
Tuổi trẻ xanh non đã tắt
cái ác, sự ngộ nhận, niềm ngây thơ đã tắt
Những tâm hồn lặng im...
Nhưng
Hãy nhìn xem
Những tên người đang rỉ máu
Hãy nhìn xem
Những tên người đang rỉ máu
Hãy nhìn xem
Bức tường đen như vết thương hờ
Nằm im giữa lòng nước Mỹ
Nhức nhối
không bao giờ lành lại


12. Phiên Chợ Hoài Niệm
Tuổi thơ xa tít phiên chợ quê
Theo mẹ qua sông nắm vạt áo
Nấm tươi, rau sạch, tôm cá nhảy
Gạo nếp thơm lừng kẻ bán trao
Tôi bước ngẩn ngơ buổi chợ mai
Hương ổi, thị, sim, dâu thoảng bay
Chợt thấy ông già mang quạt lạ
Lặng lẽ rao hàng suốt dặm dài
Mời chào mãi chẳng ai buồn mua
Còng lưng ép quạt đã bao mùa
Áo nâu phai nhạt, râu như tuyết
Đi hết chợ rồi, nắng đã trưa
Dừng chân gọi bác bán quạt ơi
Mua vài chiếc nhỏ để chơi vơi
Ông già chân thật nhìn tôi bảo:
- Cháu chỉ cần dùng một chiếc thôi!
Tiền mẹ dành mua thức quà quê
Tôi mua hết quạt giúp ông về
Ôm bao ngọn gió lòng rộn rã
Mỗi bước chân nghe hát lời mê
Giờ đây xa ngái chợ ngày xưa
Mùi trái cây, rau cứ đong đưa
Cá tôm như vẫn còn tung tẩy
Tôi hóa trẻ thơ mỗi giấc mơ...
Giờ đây xa tít buổi chợ mai
Tuổi đã xế chiều, tóc phai phai
Người bán quạt xưa giờ yên nghỉ
Sao gió trong tim mãi thổi hoài!


13. Khoảng Trời Trong Hố Bom
Người kể rằng: em, cô gái mở đường
Đêm ấy hiến mình cứu lối xe thương
Cho đoàn quân kịp giờ ra trận
Em lấy trái tim yêu nước thắp lửa
Đánh lừa quân thù. Đón nhận luồng bom...
Đơn vị tôi qua con đường mòn
Gặp hố bom nhắc người con gái ấy
Nấm mộ nhỏ, đá ngời sắc nắng
Tình đồng đội xây cao thêm mãi...
Tôi nhìn xuống hố bom đã cướp em
Mưa đọng lại một vòm trời bé nhỏ
Đất mẹ hiền hòa
Gội mát vết thương đau
Em nằm dưới lớp đất sâu
Như khoảng trời đã yên nghỉ trong lòng đất
Đêm đêm, hồn em tỏa sáng
Những vì sao lấp lánh, ngời xanh
Phải chăng da thịt em trắng trong
Đã hóa thành mây trắng?
Và ban ngày vòm trời ngập nắng
Đi qua khoảng trời em
- Vầng dương thổn thức
Hỡi mặt trời, hay trái tim em đang đập
Soi bước chân tôi
Trên chặng đường dài phía trước?
Tên đường mang tên em trao tặng
Cái chết em xanh khoảng-trời-thiếu-nữ
Tôi soi lòng mình trong cuộc đời em
Gương mặt em, bạn tôi chưa từng biết
Nên mỗi người vẽ hình em riêng!


14. Xin Đừng Ngợi Khen
Lần đầu gặp gỡ làm quen
Anh khen ánh mắt em dịu hiền
Mưa tạnh bỗng òa cơn nắng
Anh khen má em ửng hồng lên
Thấy em khóc với người tàn tật
Anh khen tấm lòng nhân ái
Nghe em sợ sấm trốn mưa
Anh khen sao em hiền thế!
Thấy em nâng niu trẻ nhỏ
Anh khen em thật dịu dàng
Khi hôn lên trang thơ hay
Ấp sách vào lòng ngực nhỏ
Tim em bỗng chợt xôn xao
Thương người thi sĩ đã khuất
Trái tim giờ ở nơi nao?
Khi đọc cuộc đời đau thương
Lòng em quặn thắt, nghẹn ngào
Anh lại khen em sâu sắc
Và bao lời khen... anh trao
Em sợ lời khen của anh
Như sợ chiều tà lạnh lẽo
Có khi ngồi một mình buồn
Trách anh sao mà hời hợt
Hãy chỉ cho em khiếm khuyết
Để em hoàn thiện chính mình
Hãy chỉ cho em điều xấu
Để em vun đắp tình anh
Anh ơi, anh có hay chăng
Vì anh em buồn biết mấy
Tình yêu nghiêm khắc là vậy
Anh ơi xin đừng khen em


15. Đại Dương Mênh Mông
Biển trời soi bóng lẫn nhau
Cho sao trời ngủ trong lòng sóng xô
Biển nhờ trời thêm mênh mông
Trời xanh tô biếc đại dương bao la
Vầng dương dù mọc nơi đâu
Cũng khởi nguồn từ phía biển xa khơi
Nơi ánh sáng đầu tiên ấy
Tỏa muôn vòng ấm áp khắp nhân gian
Biển ơi! Thăm thẳm đáy lòng
Cuộn trào mà vẫn lặng im không lời
Biển ơi cho hỏi đôi điều
Biển mặn mòi từ thuở nào vậy nhỉ?
Đừng nhặt con ốc vàng kia
Sóng xô vào tận bờ cát trắng tinh
Những gì dễ dãi đổi trao
Mấy khi bền vững được lâu biển ơi
Biển chìm trong đêm tĩnh lặng
Ðể chân trời rực rỡ bình minh
Khát khao những chân trời mới
Ta đẩy thuyền vượt sóng khơi
Dù bão giông gian khó
Biển ơi, ta chẳng ngại ngần!


Có thể bạn quan tâm

Top 5 ứng dụng lịch hàng đầu dành cho iPhone

Top 10 Địa chỉ mua điện thoại đáng tin cậy nhất tại quận Cầu Giấy, Hà Nội

Khám phá cách làm chanh lắc Brazil mát lạnh, giải tỏa cơn nóng giữa mùa hè oi ả.

Khám phá những homestay và villa lý tưởng cho các nhóm bạn và gia đình, nơi tụ họp đầy ấm cúng trong dịp đầu năm mới

Giải pháp khắc phục lỗi Instagram không thể mở hoặc ngừng hoạt động
