15 Áng thơ tuyệt bút về Hồ Tây
Nội dung bài viết
1. Khúc hoài niệm phượng hồng
Phượng hồng rực rỡ khắp trời
Chiều buông thơ thẩn bên hồ mênh mang
Gió lay cánh phượng nhẹ nhàng
Rải đầy lối cũ nhuộm vàng kỷ niệm
Nghiêng nghiêng cánh đỏ như thềm
Trang sách ép hoa ghi thêm nỗi lòng
Dẫu mai cách trở ngàn phương
Phượng hồng Hồ Tây vấn vương tâm hồn
Cánh rơi ngày tháng chất chồng
Nỗi nhớ dâng đầy, nỗi mong chẳng vơi
Phượng rơi vẫn đỏ rạng ngời
Hồ Tây vắng bóng người ơi nơi nào
Tác giả: Nguyễn Đức Sảng


2. Thu vàng Hà Nội
Hà Nội se lạnh cuối thu
Hương hoa sữa quyện gió đông chớm về
Cành vàng rơi nhẹ thềm quê
Chuông chùa Trấn Quốc vọng lê mặt hồ
Hồ Tây sương khói mờ mờ
Sớm mai gió thổi sóng xô thuyền buồm
Dạo chùa cầu phúc an khang
Nguyện cầu Thăng Long bình an vạn nhà
Hồ Gươm soi bóng hàng cây
Hàng Than cốm mới đong đầy duyên xưa
Hàng Đào lụa thắm đong đưa
Đồng Xuân nhộn nhịp, Tràng Tiền đông vui
Hàng Bạc lấp lánh nắng trời
Cầu Thê Húc đỏ người người vào đền
Cà phê Thủy Tạ êm đềm
Tháp Rùa cổ kính in nghiêng bóng chiều
Quanh hồ thơ thẩn bao điều
Hương hoa sữa gọi mời yêu trà nồng
Tượng vua Lý sừng sững trông
Ngàn năm văn hiến vẫn lòng thủ đô
Tác giả: Phạm Mạnh Hùng


3. Hoài niệm Hồ Tây
Bỗng thấy nhớ Hồ Tây buổi sớm
Xuân thì thầm trong gió phiêu du
Mênh mang sóng nước một màu thu
Vẫn nguyên vẹn niềm yêu thương ấy
Trời trong vắt một màu mây trắng
Nụ cười em đọng mãi thời gian
Tình yêu như nước hồ mênh mang
Theo năm tháng càng thêm sâu lắng
Dòng thơ tình vẫn trào dâng mãi
Em gửi anh từng khoảnh khắc đời
Ân tình như nắng sớm rạng ngời
Cùng tiếng cười hạnh phúc ngập tràn...
Tác giả: Lan Dạ Hương


4. Hẹn mùa phượng thắm
Tháng năm phượng đỏ bên hè
Hương thơm quyện mái tóc thề ngày xưa
Hồ Tây sóng vỗ lời đưa
Liễu buông tóc biếc nắng hè đợi mong
Bướm vàng dạo khúc tương phùng
Tuổi xuân phơi phới trong lòng nhớ nhung
Trưa hè chuyện trò vô cùng
Duyên thề còn đó, giận hờn còn đây
Bên nhau những buổi chiều nay
Mộng lành ấp ủ bàn tay trao ngời
Nào ngờ gió bão cuộc đời
Chiến trường gọi, biết mấy lời từ ly
Lệ em thấm ướt hàng mi
Vòng tay siết chặt nói gì được đâu
Ngày mai xa cách đôi bầu
Trận tiền ác liệt, dãi dầu nắng mưa
Buồn theo sóng nước đong đưa
Lời thương tiếc nuối như vừa cách xa
Ngày mai đôi ngả chia ta
Lời thề son sắt vẫn là nguyên đây
Chờ anh chiến thắng về đây
Tình xưa vẹn nguyên những ngày thương yêu
Nào ngờ gió cuốn sớm chiều
Chiến tranh khốc liệt, bao điều không qua
Ngày về phượng đã lìa hoa
Hồ Tây lặng sóng, bóng ta đơn côi
Hoàng hôn rơi xuống chân trời
Kỷ niệm xưa cũ, một thời nhớ thương
Tác giả: Xuân Thủy


5. Tình khúc hoàng hôn
Hoàng hôn buông lòng vấn vương Hồ Tây
Nhớ thương ùa về những ngày phố cổ
Thu sang nhè nhẹ gió đong lá đổ
Làm nghiêng nghiêng cành rụng xuống lối đi
Chiều Tây Hồ sương khói phủ bốn bề
Hàng liễu rủ như tình thầm than thở
Một mình em gom từng niềm thương nhớ
Duyên đôi mình sao cứ mãi bâng khuâng
Gió lặng im mặt nước chẳng xao động
Dòng sông buồn ôm mối tình cô liêu
Ngồi bên nhau giữa trời xa lạnh lẽo
Tình thấm sâu vào từng nhịp tim yêu
Em cùng anh kiếm tìm hạnh phúc mãi
Duyên nợ này như kim giữa biển khơi
Nhưng bóng em vẫn dịu dàng hiện hữu
Sẽ bên nhau khi sóng gió cuộc đời
Tác giả: Hồng Hoa


6. Lời con về thăm Bác
Con về đây kính viếng Người ơi
Lệ nghẹn ngào thương nhớ khôn nguôi
Dòng người thành kính vào thăm Bác
Bộ ka ki giản dị thảnh thơi
Bác vẫn nằm đây đợi chúng con
Mừng non sông thống nhất vuông tròn
Lời vàng Quốc Khánh ngày khai quốc
Vang vọng non sông tỏa sáng ngời
Thu về nắng đẹp rực hoa tươi
Hồ Tây gợn sóng nước êm trôi
Ba Đình lịch sử hồn thiêng đất
Hào quang tỏa sáng khắp muôn nơi
Mùa Thu cách mạng đẹp khôn tả
Cả nước tự hào dưới cờ sa
Vượt qua dịch bệnh ngày vui thắng
Như thấy Bác mừng vẫy tay cha
Tác giả: Đặng Giá


7. Khúc chiều Tây Hồ
Em giấu gì dưới làn nước hồ ơi
Mà chiều nay sóng gợn mãi không thôi
Gió mênh mang thổi chiều thu lồng lộng
Cuốn đi rồi chiếc khăn mỏng bồi hồi
Chiều Tây Hồ nước biếc vẫn mênh mông
Như tâm tình giữa đất trời mênh mang
Em khẽ đưa tay hong làn nắng nhẹ
Cho hồn ai thương nhớ cứ vấn vương
Tác giả: Minh Đức


8. Khúc ngợi ca Tây Hồ
Dạo bước thong dong bên hồ
Lòng thảnh thơi ngắm cảnh trời mây bay
Mặt nước lung linh sắc gương
Sóng con dập dìu vờn đùa gió lay
Ngắm dòng người nhộn nhịp qua
Lứa đôi già trẻ dạo hoàng hôn về
Liễu rủ tóc xanh lơ thơ
Tranh thủy mặc sống động giữa lòng đô
Tây Hồ hương sắc đượm nồng
Khói trầm quyện gió thoảng trong chiều tà
Chuông chùa Trấn Quốc ngân xa
Thêm nét thanh lịch cho đất kinh kỳ
Đứng ngắm lòng dâng xúc cảm
Vần thơ tuôn chảy dạt dào yêu thương
Dù xa hay ở bên đường
Một lần ghé lại Tây Hồ hỡi ai!
Tác giả: Vân Lã


9. Vũ điệu Tây Hồ
Hồ mênh mông sen hồng e ấp
Mây phiêu du lững thững chân trời
Bóng kiều nhân dạo bên hồ nước
Hương sen nồng say đắm lòng người
Muồng Hoàng Yến vàng tươi rực rỡ
Hoa đèn lồng e thẹn nắng mai
Chuông Trấn Quốc ngân nga lời Phật
Tiếng mõ thiền nhịp bước thời gian
Trúc Bạch hồ lung linh gương nước
Đền Quán Thánh uy nghiêm giữa đời
Trăng non mảnh treo ngang mái tóc
Trâu vàng ơi thổn thức đất trời
Bằng lăng tím trầm tư suy ngẫm
Phượng hồng tươi thơ thẩn cùng nắng
Sen trắng ngần thanh khiết biết bao
Lứa đôi bên hồ trao ánh mắt
Đèn thành phố muôn màu rực rỡ
Phủ Tây Hồ se chỉ hồng duyên
Tơ tình nồng say trong men rượu
Khúc nhạc lòng ngân mãi không thôi
Sóng Tây Hồ xanh trong vời vợi
Hè bên hồ mộng mị đôi ta
Thiên đường nhỏ nơi trần thế ấy
Tây Hồ ơi! Say đắm lòng người
Tác giả: Phạm Lê Huân


10. Hoài niệm chiều Tây Hồ
Đâu rồi những chiều Tây Hồ gió thổi?
Thuở đôi ta cháy bỏng những yêu thương
Bàn tay ấm nắm nhau trong nắng chiều
Dẫn nhau vào cõi mộng đầy mê say
Em giờ đâu khi lòng anh giông bão?
Mỗi độ thu về đau đáu nhớ nhung
Sóng hồ xưa giờ đục màu ly biệt
Như ngậm ngùi lời hẹn ước phôi pha
Mùa thu cũ trong tim anh vỡ tan
Thành muôn vàn lá rụng khắp lối đi
Đâu dòng nước ngọt ngào xưa mát rượi
Thuở tình đầu xanh biếc tựa liễu rủ
Cúc vàng kia vẫn tươi cười nắng mới
Lối quen xưa chân bỗng nặng nề hơn
Dòng thời gian bao đổi thay dâu bể
Sao mặt hồ vẫn dạt dào con sóng?
Dù mơ hồ lòng anh luôn mong đợi
Biết hy vọng chỉ là ảo ảnh thôi
Một bóng hình giữa dòng người tấp nập
Ước hiện lên... giữa phố chiều nhớ thương
Tác giả: Nguyễn Hưng


11. Đông Hà Nội - Khúc tình si giữa lòng phố cổ
Hồ Gươm trong sương mai, đền Ngọc Sơn thấp thoáng bóng liễu buông,
Tháp Bút viết nỗi niềm lên trời xanh,
Tình đông giá lạnh mà sao ấm áp đến nao lòng.
Mây trắng bảng lảng qua những cành cây trơ trụi,
Ghế đá đường Thanh Niên chờ đợi bước chân đôi lứa,
Hồ Tây vắng lặng gợi bao nỗi bồi hồi,
Nơi đôi môi trao nhau ấm áp giữa chiều đông.
Đông Hà Nội - mùa của những cánh bàng đỏ thắm,
Phố cổ điểm xuyết bằng những giỏ hoa xinh,
Bãi sông Hồng rực rỡ sắc cúc vàng,
Rạp Tháng Tám - nơi bao tâm hồn mộng mơ tìm về.
Vườn hoa Lý Thái Tổ khoe sắc thắm,
Gò Đống Đa lặng lẽ ôm giấc mộng vàng,
Hồ Thiền Quang - từng chiếc lá vàng rơi xào xạc,
Lòng thiếu nữ chênh vênh giữa mộng và thực.
Khúc "Đêm Đông" da diết nỗi niềm,
Người con gái Hà Thành dệt mộng tơ vương,
Đêm cô đơn thổn thức nỗi sầu riêng,
Tiếng đàn ai vang vọng khúc uyên ương.
Đông Hà Nội - mùa của yêu thương và nhung nhớ,
Nơi tình yêu đong đầy trong từng con phố,
Bóng diễm kiều còn vương vấn mãi Tràng An,
Đông Thăng Long - khúc tình ca lắng đọng nghìn năm.
Tác giả: Phạm Lê Huân


12. Sớm xuân - Khúc giao mùa dịu dàng của đất trời
Sớm xuân thả bước nhẹ nhàng
Hồ Tây lãng đãng sương vàng phủ bay
Chuông chùa vọng giữa mây ngày
Sóng khua nhè nhẹ thuyền ai lững lờ
Dịu dàng ai nở nụ cười
Bên khóm Đỗ Quyên ngập ngừng e thẹn
Chàng ơi xin hãy đợi em
Cùng nhau dạo bước xuân mềm mến yêu
Thơ: Nguyễn Như


13. Hồ Tây Chiều Đông - Khúc tình ca lạc giữa mùa gió bấc
Chiều đông anh trở về bên Hồ Tây
Sóng gợn mênh mang ôm đầy nỗi nhớ
Gió bấc về hôn nhè nhẹ mặt nước
Người bên người ấm áp giữa đông tàn
Anh muốn nắm bàn tay nhỏ bàn tay
Trao em nụ hôn ngọt ngào say đắm
Như thuở ban đầu dìu nhau từng bước
Sương giăng mờ đâu ngăn được yêu thương
Em còn nhớ những chiều đông năm ấy
Đường Thanh Niên tình mới chớm đơm hoa
Gió mùa đông chở theo lời tỏ bày
Trái tim hồng rực lửa những đêm dài
Giờ một mình lang thang trên lối cũ
Hoa Cúc Chi vẫn nở vàng như thuở
Như bóng em ngày ấy vẫn nguyên vẹn
Ngày em đi chỉ sóng hồng khẽ hát
Chiều Hồ Tây giờ chỉ còn anh thôi
Vẫn tìm em giữa mùa đông lạnh giá
Mà hồn ai đã lạc mất phương nào
Thơ: Nguyễn Đình Huân


14. Chiều Hồ Tây - Khúc bi ca của những mùa phai
Tết qua đi, đào phai màu rực rỡ
Phố đông người mà lòng vẫn cô đơn
Xuân chợt đến rồi vội vã ra đi
Cánh hoa tàn rắc buồn khắp lối cũ
Liễu ven hồ buông tóc mành thướt tha
Én lạc đàn chao nghiêng cuối chân trời
Sóng Tây Hồ cuộn trào bọt trắng xóa
Nắng chiều tà rớt lại nỗi bẽ bàng
Xuân đi rồi, ai còn lưu luyến mãi?
Thuở đắng cay cùng mặn ngọt yêu thương
Ngày chia ly đã xa tự bao giờ
Còn ai nhớ những đam mê thuở trước?
Em ra đi, đất trời như đổ vỡ
Lá vàng rơi trong nắng chiều tê tái
Gió thở than cùng tiếng lòng tan nát
Xuân ngừng thắm khi tay ai buông lơi
Trách trời xanh sao đành trao duyên phận
Yêu thương nhiều chỉ nhận lấy đắng cay
Xuân tàn phai để lại giọt lệ ngâu
Ướt nhòa đi lời thề xưa vỡ gãy
Em xa rồi, kỷ niệm vẫn còn đây
Hoàng hôn buông không thấy bóng hoa đào
Một mình anh với nỗi lòng thổn thức
Chiều Hồ Tây... sóng vỗ mãi khát khao.
Tác giả: Nguyễn Hưng


15. Hoài niệm thủ đô - Khúc tình ca về Hà Nội xưa
Hơn bốn mươi năm xa cách thủ đô
Cửa ô ba sáu vẫn đẹp như mơ
Trái tim này mãi thuộc về non nước
Hà Nội yêu dấu vẹn nguyên trong tôi
Nửa thế kỷ trôi qua bao kỷ niệm
Chiều nay bồi hồi hiện về trong thơ
Nắng hè dịu nhẹ khẽ đưa ngọn bút
Gieo vần hoài cổ ngỡ chốn xa xưa
Tác giả: Nguyễn Văn Viện


Có thể bạn quan tâm

Những lời chúc đám cưới ý nghĩa và sâu sắc nhất

Chanh có thực sự giúp làm sáng da? Những rủi ro, lợi ích và cách sử dụng hiệu quả

Những cách cắm hoa hồng tuyệt đẹp, dễ dàng làm nổi bật vẻ đẹp của nhiều không gian sống khác nhau.

Wo Ai Ni có ý nghĩa gì? Khám phá những cách tỏ tình độc đáo và đầy cảm xúc bằng tiếng Trung.

Top 8 Địa chỉ mua đồ gia dụng uy tín tại TP. Hồ Chí Minh
