20 Bài thơ đặc sắc nhất về Đà Lạt – Thành phố của thi ca
Nội dung bài viết
1. Đà Lạt Trong Ánh Trăng Mờ
Trăng lấp lánh mờ ảo trong sương sớm
gió thoảng đồi xa như vọng tiếng người
móng ngựa khua trên con dốc quạnh quẽ
rơi nhẹ nhàng một chiếc lá thông rơi
Em nhóm lửa bằng củi khô nho nhỏ
lửa cháy lên lấp đầy khoảng trống đôi ta
tôi ngẩn ngơ nhìn em – ánh mắt ấy
ấm trà kia vừa sôi đã ngập ngừng
Em có biết chẳng ai hờ hững cả
than hồng kia cháy rực cả tim người
mà ngọn lửa vẫn vờ như lặng lẽ
khói thông bay mang theo nỗi bồi hồi…
Tác giả: Nguyễn Duy

2. Ghé Thăm Đà Lạt Mộng Mơ
Đường lên Đà Lạt sớm nay
Cờ bay rực rỡ giữa trời mây
Xe nối dài như dòng nước chảy
Thông reo theo gió hát mê say!
Anh trở lại rồi, lại đến đây
Hồ Xuân lãng đãng áng mây bay
Lời anh gửi theo làn gió nhẹ
Gửi đến em bao đắm đuối ngất ngây.
Năm trước cũng chốn này xưa ấy
Cỏ may thơm dịu dưới rừng cây
Cùng em sánh bước trong chiều nắng
Bóng soi Hồ Xuân, tay nắm tay!
Giờ anh trở lại, vẫn nơi đây
Vẫn thông rì rào, vẫn gió bay
Chỉ còn tình em trôi theo gió
Mình anh ngơ ngẩn… giữa cỏ may…
Tác giả: Phạm Ngọc Toàn

3. Đà Lạt – Thành Phố Của Nỗi Nhớ
Đường quanh co dẫn về hồ Than Thở
Lần đầu ghé thăm phố ngàn hoa
Hoa nở ngợp trời, lòng chợt vỡ òa
Ôi Đà Lạt, mộng mơ trong sương khói
Trên đồi cao những hàng thông thầm lặng
Phía bên kia dâu đỏ chín môi cười
Sau lưng là hoa, sắc hương đầy nhựa sống
Trước mắt buồn, hồ Hương lặng chơi vơi
Nhưng than ôi!
Cảnh đẹp mấy cũng không làm dịu nổi
Lòng rượi buồn vì tơ hồng vướng lối
Người đông đúc, mà lòng sao trống trải
Như khóc òa giữa cơn giông tơi bời
Thôi thì…
Cứ rong chơi hết một ngày “than thở”
Ký ức mờ xa theo mây lững lờ trôi
Mây vẫn buồn, và lòng người vẫn thế
Ta cứ buồn – một mình – ta mà thôi
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

4. Đà Lạt – Mùa Vắng Em
Hoàng hôn lạnh lẽo phía chân mây
Nhạn lạc về đâu giữa trời đầy?
Đông sang lạc lõng trong sương giá
Tìm nhau bao kiếp chẳng sum vầy
Anh thích bước giữa con đường vắng
Tà dương trải nhẹ bóng chiều rơi
Khói thuốc mơ màng rơi ký ức
Gió hát thầm thì phố sương rơi
Đà Lạt mùa này mưa vẫn bay
Sắc hoa lặng lẽ nhạt màu phai
Trăng xuống, đêm buông cùng mưa đổ
Mà bóng em xưa chẳng trở lại
Đà Lạt mùa này nhớ bóng em
Tóc rối thơm nồng giữa êm đềm
Vai gầy, tay nhỏ, hồn nhè nhẹ
Em có hòa tan giữa bóng đêm?
Ôi Đà Lạt – hồn thơ rũ rượi
Phố đèn hoa che mất ánh trăng
Ngàn hoa vẫn nở mà sao lạnh
Phố vẫn cô đơn, phố ngỡ ngàng!
Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

5. Từ Những Bờ Hoa – Gió Về Đà Lạt
Tôi bất chợt gặp lại tuổi thơ xưa
Bên bờ hoa quỳ vàng trong nắng mới
Con đường sỏi trắng ngân vang lời gọi
Phố lẩn khuất sau đồi thông mênh mông
Gió rì rào đánh thức trái tim hồng
Sương ve vuốt bước chân về phố cũ
Thông đang vào mùa đơm trái ngọt
Nghe trong lá vọng về tiếng thì thầm
Như trò chơi thuở ấy dịu êm
Vừa chạm mặt đã tan vào hư ảo
Căn gác nhỏ còn hằn lời hò hẹn
Trên bậc thềm ướt đẫm cánh hoa rơi
Đồi thông cao mây lững thững chơi vơi
Thành phố ẩn sau trời xanh ảo ảnh
Dãy Langbiang dang tay ôm ấp mộng
Hương ngát nào theo gió thoảng về đây
Đường quanh co, tường vi hồng rực cháy
Sương nhẹ bay trên chiều Đà Lạt buông
Hoa “đừng quên tôi” tím bên thềm vắng
Tùng biếc xanh hát với mây và hương
Chiều nghiêng nắng rót vàng như cổ tích
Phố mái nghiêng ánh lên câu chuyện xưa
Trang sách cũ một thời tôi từng đọc
Cứ ngỡ đâu rồi, vẫn mãi chưa quên
Tôi trở lại, giao ước cùng hồn xưa
Để sống mãi trong chiều vàng Đà Lạt
Tóc ai bay, mỏng như câu hát
Từ bờ hoa – gió lại thổi về…
Tác giả: Trần Nhật Thu

6. Thành Phố Trong Sương Mờ Ảo
Đà Lạt ngàn hoa khoe sắc tươi
Sớm tinh mơ sương phủ đất trời
Bên hồ Than Thở tình rơi lệ
Thung lũng yêu thương vắng tiếng cười
Phố thị rộn ràng muôn sắc thắm
Vườn hoa rực rỡ tỏa ngát hương
Một lần ghé đến lòng vương vấn
Nhớ mãi Đà Lạt, nhớ chẳng nguôi
Tác giả: Vũ Hùng Việt

7. Băng Qua Miền Hoang Vu
Đêm cao nguyên thao thức
Trăng gầy thấm lệ cay
Tôi ngồi nghe gió hú
Gào lên giữa hoang bay
Tháng năm xưa khép mặt
Ép tiếng ve học trò
Phượng hồng rơi từng giọt
Lặng lẽ vào thơ mơ
Đêm cao nguyên lộng gió
Thổi qua miền hoang tôi...
Tác giả: Đặng Văn Chương

8. Hồ Than Thở – Âm Vang Nỗi Nhớ
Tiếng thở vọng qua bao thế kỷ
Lời than ngân giữa gió đại ngàn
Mối tình cũ hóa thành huyền thoại
Hồn cao nguyên còn mãi lang thang
Du khách tìm về hồ Than Thở
Lạnh se lòng trong mắt hồ thu
Xứ mộng mơ bảng lảng mây sương phủ
Phiêu diêu hồn giữa sắc sương mù
Phải chăng tiếng rừng thổn thức gọi
Kéo mây chiều qua thung lũng yêu xưa
Cuộc tình dở dang trời như ướt lệ
Chuông chùa ngân từng tiếng đẫm mưa
Tác giả: Đỗ Toàn Diện

9. Đà Lạt – Mộng Mơ Và Sắc Hoa
Dắt em qua phố chiều sương phủ
Gió khẽ lay mây trắng nhạt nhòa
Đà Lạt chiều nay như mộng vỡ
Hoa vàng rắc lối, hương lan xa
Dã quỳ kiêu hãnh sắc vàng rực
Cúc đại đóa đón mùa thu sang
Phăng-xê tím thẫm hôn hoàng hôn
Đồi Cù lộng gió, nắng reo vang
Thác Cam Ly đổ vang trên đèo
Langbiang thương nhớ vườn hoa xưa
Sương giăng trắng lối, mây lơ đãng
Hoa Đà Lạt mộng mị như thơ
Tình yêu còn đọng nơi Than Thở
Hồ Xuân Hương vọng gọi cao nguyên
Đà Lạt tình duyên và nợ nhớ
Hương sắc ngả nghiêng đến Sài Gòn
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

10. Đà Lạt Những Ngày Cuối Thu
Trở về từ độ cuối thu
Đà Lạt ơi, sương mù vẫn trong ta!
Thành phố hoa rực rỡ bao la
Gợi lòng ta những chiều xưa thổn thức
Mây trắng lặng lẽ trôi chầm chậm
Tiếng ai ca vọng lại – nhớ thầm
Giấu niềm riêng nơi miền lặng vắng
Đà Lạt ơi, nỗi nhớ ngập trong tim
Tác giả: Hồng Liễu

11. Một Ngày Chợt Nhớ
Nhấp nhô đồi, mái ngói mênh mang
Dốc dài hun hút, bước chân mỏi ngàn
Anh lê lết giữa chiều nghiêng vội vã
Thung lũng yêu xưa giờ ở nơi nào
Phố đêm nay se lạnh ngỡ chiêm bao
Hoa vẫn rực, chợ tràn ngàn sắc thắm
Quán nhỏ nghiêng cành phượng tím lặng
Tình cờ thôi, ta lại gặp nhau
Nụ cười em như sao sa đáy mắt
Lọn tóc bay cho phố nhẹ nhàng hơn
Anh bối rối – tim như khẽ thắt
Chỉ bởi em – một thoáng rất vô tình
Hồ Xuân Hương chập chờn sương giăng phủ
Giấc mơ xưa ùa về quá hồn nhiên
Em thẹn thùng, tay vân vê tà áo
Sợ một mai anh tiếc nuối triền miên
Anh không thể mang theo đêm Đà Lạt
Chỉ có thể mang một bóng hình thôi
Kỷ niệm cũ rót vào tim vị mặn
Phượng tím buồn… lặng lẽ rơi không lời
Tác giả: Nguyễn Ngọc Hùng

12. Chiều Vàng Trên Đà Lạt
Hoàng hôn phủ tím chân đồi
Rừng thông lặng lẽ, tôi ngồi một mình
Nghe tiếng suối như lời xa vắng
Gió chiều ngân nga khúc thu ca
Thung lũng tình yêu nhớ mưa rơi
Đôi lứa bên dốc thì thầm yêu thương
Lá vàng rơi trên thềm vắng lặng
Dã quỳ tỏa hương giữa không gian
Đồi thông có hai ngôi mộ nhỏ
Gọi đêm về mượt mà sương giăng
Tác giả: Hồng Liễu

13. Thành Phố Lặng Lẽ Và Buồn Thấm
Thành phố buồn, bước chân tôi rảo nhẹ
Mưa lất phất nhuộm ướt tâm hồn hoang
Cuộc sống trôi trong những mơ ảo
Buồn nặng trĩu lòng hóa thành sầu.
Thành phố buồn, ai thấu nỗi niềm này?
Đồi thông Hai Mộ ôm đầy sầu khổ
Hồ Xuân Hương lặng lẽ cúi đầu
Giữa sắc tím hồ Than Thở xa xôi.
Thành phố buồn, giọt sương lạc lõng rơi
Muôn sắc hoa tỏa hương ngát dịu dàng
Tại sao thuyền xuôi ngược dấu vết xưa?
Trái tim quằn quại chống chọi nỗi đau.
Thành phố buồn, lạnh như tim đóng băng
Hàng thông reo như khói mơ bay lạc
Khóc cho hồn tan vỡ màu phai nhạt
Bước trên đường tình, cúi đầu ngỡ ngàng.
Thành phố buồn, giấc mơ yêu tan vỡ
Sân ga lặng thinh ly biệt đớn đau
Tàu rời xa mang theo nỗi cô đơn
Ghen hờn đọng lại giữa quá khứ sâu!
Tác giả: Long Vương

14. Ngẫu Hứng Mênh Mông Đà Lạt
Lang thang Đà Lạt một mình
Nghe thông gọi gió, tình gọi mây
Ban mai lạc mảnh trăng gầy
Tiếng lá rung nhẹ bên sườn đồi.
Dã quỳ say giấc ngủ yên
Chờ ngày bung nở sắc vàng mơ
Nắng non xoai xoải quanh hồ
Mắt ngựa rầu rĩ bên bờ hoang.
Chân trời tím ngỡ ngàng mơ
Mưa bụi giăng ngang lối về
Đắm chìm trong những cơn mê
Chuông chùa đâu thỉnh mãi lê thê.
Chợt buông tiếng thở dài…
Tác giả: Phạm Ánh Sao

15. Đà Lạt Dưới Ánh Trăng Mờ
Khoảnh khắc thiêng liêng bắt đầu lên,
Bầu trời mơ màng trong cảnh huyền ảo.
Trăng sao đắm chìm trong làn sương nhạt,
Như đón chờ một vần thơ xa xôi.
Hãy giữ im lặng, đừng lời nào vội,
Để lắng nghe tiếng nước hồ reo vang.
Để nghe liễu run theo gió thổi,
Và để trời giải mã những nỗi yêu.
Hàng thông lung linh đứng yên lặng lẽ,
Cành lá như chìm sâu trong bóng tối.
Thật hư lẫn lộn, khó mà phân biệt,
Sông Ngân Hà tỏa sáng giữa màn đêm.
Trời say đắm nhuộm một màu trăng bạc,
Lòng tôi lặng im chẳng nói một lời.
Không tiếng động nào phá vỡ yên bình,
Dù là vệt sao băng vụt qua trời!
Tác giả: Hàn Mặc Tử

16. Mùa Đông Dịu Dàng Ở Đà Lạt
Sương mù tan dần, gió lùa theo làn khói nhẹ
Ngực rộng mở, rừng thông trải dài vô tận
Đôi mắt dã quỳ mở to ngóng trông
Đà Lạt bước vào mùa đông đượm phong cách.
Hương hoa tỏa ngát, sắc vàng rực rỡ khắp phố núi
Hồ Xuân Hương lung linh dưới ánh đèn huyền ảo
Bức tranh thơ ấm áp giữa đêm đông lạnh giá
Sợi nhớ, sợi thương dệt nên huyền thoại tình yêu.
Con đường quanh co ôm trọn niềm mong mỏi
Màu xanh thông ngát vọng hẹn trên đỉnh cao
Lời thì thầm như mây trắng nhẹ bay
Như câu chuyện tình xưa, Đà Lạt đón chờ mùa đông.
Tác giả: Giang Hồng

17. Đà Lạt Vang Vọng Ký Ức
Hà Nội giờ đã lạnh chưa em?
Đà Lạt đổi mùa, chân bước se lạnh.
Mây tràn núi phủ mặt hồ xanh thẳm,
Hoa vàng rơi rụng giữa phố sương mù.
Thành phố run run trong giấc ngủ mơ màng,
Anh cũng nhớ em, lòng rạo rực không yên.
Hồ Than Thở vang lời thì thầm nhắn nhủ,
Em có trở về miền mộng mơ Đà Lạt?
Bên Tháp Cam Ly chiều buông mênh mông,
Nắng Thung Lũng Tình Yêu tràn đầy hoài niệm.
Đêm mưa ướt đồi thông thương nhớ Hai Mộ,
Gió lùa Truyền Lâm, ngẩn ngơ mây bay.
Hồ Xuân Hương đêm đã chìm trong say giấc?
Xao xuyến ngập tràn ký ức ngày xưa.
Lòng say đắm nhìn sương đêm nhẹ rơi,
Tay nắm tay, môi cười hạnh phúc ngọt ngào.
Lạc bước Đà Lạt, hoa khoe sắc rực rỡ,
Hồn Hà Nội bên cạnh, nhớ mãi không phai.
Đêm dạo hồ Tây, gió nhẹ vờn mái tóc,
Mùa đông dịu êm, tình yêu đong đầy.
Tác giả: Tạ Thăng Hùng

18. Đà Lạt Ta Trở Về
Đà Lạt ta trở về tìm trái thông
Tìm thấy bóng em, má hồng rạng rỡ!
Má hồng ấy chẳng bao giờ rụng,
Rụng nhẹ hồn ta chút gió bâng khuâng.
Đà Lạt ta trở lại tìm giấc mơ,
Giấc mơ ấy vẫn chưa tìm ra được!
Giận lòng sao cứ mãi lửng lơ,
Đêm giá rét vẫn lạc lõng đơn côi.
Đà Lạt ta trở về tìm trái tim,
Thuở xưa rơi rớt, biết tìm đâu đây?
Em có nhặt được, xin trao lại nhé,
Thương gã ấy mắt lim dim đợi chờ.
Tác giả: Khuyết danh

19. Thành phố mộng mơ Đà Lạt
Thành phố nghiêng mình trong chiều mưa lất phất,
Đồi núi tràn đầy nhấp nhô những nỗi nhớ.
Con đường thấm đẫm hơi thở của đất trời,
Ngàn hoa nở rực rỡ như thắp lên ngọn lửa.
Đà Lạt trôi bồng bềnh trong màn sương nhẹ.
Phố núi dịu dàng đón anh và em,
Nắng vàng rải khắp cao nguyên, mây trắng lững lờ.
Hồ Xuân Hương soi bóng trời bao la,
Rừng thông xanh reo hát theo làn gió ngàn.
Chúng ta cùng nhau đi lang thang
Trên thành phố mộng mơ như người con trở về.
Mimosa vàng rực huyền thoại,
Thung Lũng Tình Yêu vẫn chờ đợi người về.
Xứ hoa đào trong khúc ca say đắm.
Như được sống lại thời tuổi trẻ,
Thành phố như em, luôn mới mẻ,
Lặng lẽ lớn lên, mở rộng những con đường.
Đà Lạt mơ màng,
Đà Lạt yêu thương.
Tác giả: Trịnh Quốc Thắng

20. Đà Lạt chớm đông
Mùa đông nhẹ nhàng phủ lên đồi thông lạnh lẽo
Tiếng gió rì rào khẽ vờn từng tán cây
Trời cao rộng, vài đám mây lững lờ trôi
Hoa nơi triền dốc vẫn thắm sắc rực rỡ.
Tôi say mê, lặng nhìn bao cảnh vật Chập chùng ngút ngàn rừng thông bát ngát Chợt nhớ thuở xưa nơi này xa khuất Khi hết những cuộc binh đao cháy bỏng Khoảnh khắc hồi tưởng làm hồn đá cứng Tác giả: Yên Sơn
Từ đỉnh đồi phủ sương mờ bao thung lũng
Nắng cao nguyên vàng rực rỡ như tranh
Màu xanh núi non trải rộng vô vàn
Tấm lụa nắng vàng phủ nhẹ khắp vạn vật

Có thể bạn quan tâm

Những thực phẩm hỗ trợ điều trị mụn đầu trắng hiệu quả tại nhà

Công thức làm bánh hạnh nhân thơm ngon, với lớp vỏ giòn rụm và hương vị nức lòng

Bí quyết tải và cài đặt vnEdu Connect - Ứng dụng tra cứu điểm số và theo dõi kết quả học tập cho con yêu

Bà bầu có thể uống sữa tươi không đường hay không?

Khám phá 8 địa chỉ thưởng thức ẩm thực Nhật Bản tuyệt vời tại phố Kim Mã
