20 Bài thơ tri ân sâu sắc các anh hùng liệt sĩ
Nội dung bài viết
1. Bài thơ: Thăm thẳm chờ... – Tác giả: Lâm Bình
THĂM THẲM CHỜ...
Thơ: NS Lâm Bình
Anh vẫn ở nơi xa thẳm lắm…
Chưa một lần trở lại như ngày ấy từng hứa
Mẹ đợi anh, thăm thẳm bao mùa nắng mưa
Gió hanh hao, mưa rơi khô khốc giọt đời.
Mẹ mắt nhòa cay cạnh bếp tro tàn
Hoa ngẩn ngơ giữa con đường rụng lá
Người mẹ chờ… mà chẳng rõ nơi anh ở
Lối làng quen vẫn quạnh vắng bóng người.
Nhớ thương trải khắp đôi miền xa vợi…
Cứ đến tháng Bảy là tim Mẹ lại chờ
Mong tin con giữa ngổn ngang năm tháng
Là Mẹ Việt Nam – tượng đài bất tử
Dâng trọn trái tim cho đất nước yên bình.
Dù nhớ, dù đau – Mẹ vẫn cắn răng Mẹ vẫn đợi, vẫn lặng lẽ như xưa Con và đồng đội bình yên bên dòng Vàm Cỏ
Chưa một lần chạm má con thân yêu
Chim ríu rít ca dao giữa ánh mai vàng
Mắt Mẹ ngân ngấn Xuân trời phảng phất
Lửa ấm lòng… Mẹ mãi đợi anh về!


2. Bài thơ: Chiến Tranh – Tác giả: Phan Thúc Định
CHIẾN TRANH
Tác giả: Phan Thúc Định
Khi tôi cất tiếng khóc đầu đời, đất nước đã yên bình
Nhưng đau thương vẫn lặng lẽ âm vang trong ký ức
Chiến tranh – với tôi là những câu chuyện chưa thành tiếng
Là bóng dáng các bác lính già trở về không vẹn nguyên hình!
Làng tôi nhỏ thôi – vài chục phận người
Chân gỗ, xe lăn, ánh mắt mù xa vắng
Đêm trở trời – tiếng la hét vang như vết sẹo
“Bắn! Bắn!” vọng về từ một cõi chiến trường!
Làng tôi nằm bên núi Nhón, cạnh Thành Vinh
Ngày xưa ấy là tâm bão bom đạn Mỹ
Chiến tranh – với tôi là những hố sâu hoắm hoác
Là những nấm mộ câm lặng suốt tháng năm dài.
Chùa miếu giờ còn trơ trọi bãi đất hoang
Tượng gỗ dạt trôi trên dòng kênh lạnh vắng
Chiến tranh – là dáng Mẹ già lặng đêm nghe gió
Bên vách nhà run run tưởng bóng con về…
Làng Văn, hè 2018.
Cụ Định.


3. Bài thơ: Tưởng nhớ các chị – Tác giả: Vũ Đức Lưu
TƯỞNG NHỚ CÁC CHỊ
Tác giả: Vũ Đức Lưu
Đất nước hôm nay rạng ngời thanh bình
Chiến tranh lùi xa – bao người còn ở lại
Ngã ba Đồng Lộc – nơi mười chị ngã xuống
Gương dũng cảm, hi sinh – ngời ngợi tự hào.
Giữa mưa bom, dưới bóng loang chiến đấu cơ Mỹ
Tọa độ chết vẫn kiên cường bám trụ
Những nữ anh hùng tuổi đôi mươi sáng rực
Lấp hố bom thù, mở lối cho xe qua.
Cuộc đời các chị hóa khúc ca hùng tráng
Trong trường ca Việt Nam đánh Mỹ kiêu hùng
Đã ra đi – hơn nửa thế kỷ vẫn khắc ghi
Toàn dân tộc khắc ghi – Tổ quốc ghi công.
Tuổi thanh xuân – những mái tóc dài tha thướt
Dòng máu đỏ cuộn trào nơi huyết quản căng đầy
Tuổi hai mươi – mãi vẹn nguyên trinh nữ
Xin cúi đầu – thắp nén hương lòng!
Hà Nội, 18/7/2018


4. Bài thơ: Vòng tay dang dở – Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
VÒNG TAY DANG DỞ
Tác giả: Trịnh Thanh Hằng
Tạm biệt nhé, em yêu dấu dịu dàng
Một nụ hôn ngây dại buổi sang ngang
Vòng tay xưa chưa kịp khép dịu dàng
Đành ở lại khi anh vào trận tuyến.
Ánh mắt em dần xa trong bịn rịn
Trường Sơn xanh anh dấn bước quân hành
Giữa đại ngàn thăm thẳm ngút trời xanh
Đêm trải đất, sương giăng làm chăn gối.
Bàn chân trần rướm máu qua từng lối
Chàng học trò chưa từng chịu gió sương
Có những đêm thức trắng chẳng ngơi đường
Hành quân gấp xuyên lòng miền Quảng Trị.
Dù rèn luyện, lòng anh luôn sẵn chí
Vẫn ngỡ ngàng khi khốc liệt bủa vây
Đạn dội bom, máu đỏ rực trời mây
Không lùi bước, dù thân tan thịt nát.
Thành cổ kia mênh mang như biển hát
Đạp gian nguy anh vẫn tiến không ngừng
Phút giây ấy – thân nhẹ như hư không
Xương với máu kết thành dòng bất tử.
Anh nằm lại, thanh thản bên ruộng lúa
Chập chờn mơ ánh mắt ấy năm nào
Cô thôn nữ đưa tiễn buổi chia xa
Giờ dang rộng vòng tay ôm đất Mẹ.
Mùi bưởi quê thoảng trên làn tóc nhẹ
Ru anh vào giấc ngủ giữa bình yên
Phía quê nhà còn vọng tiếng ru nghiêng
Vẫn vẹn nguyên một nụ hôn dang dở.
Người con gái vẫn khắc hoài trăn trở
Cuộc chiến xưa chia cắt mối tình đầu
Ngày khải hoàn đất nước rợp cờ sao
Em ở lại với vòng tay bỏ ngỏ.
Anh đi rồi, tuổi xuân ai dang dở
Vấn vương hoài cháy đỏ cả thời gian
Giờ nơi anh, Đất Mẹ đã gần hơn
Mà vẫn đợi… một vòng tay dang dở.


5. Bài thơ: Ngôi mộ vô danh – Đoàn Thị Hồng Sương
NGÔI MỘ VÔ DANH
Tác giả: Đoàn Thị Hồng Sương
Ngôi mộ giữa nghĩa trang yên lặng,
Một chiều mưa, tôi đến viếng thăm.
Hàng cây thinh lặng, lá rơi khẽ khàng,
Sợ chạm vào giấc ngủ nghìn thu của anh.
Khi anh ra đi, hành trang mang theo
Tiếng hát ru dịu dàng của mẹ,
Tiếng bập bẹ tập nói của em thơ.
Quê hương cháy trong lửa khói tang thương,
Tim anh thắt lại trước nỗi mất mát.
Mẹ ngày đêm mong con trở về mau.
Thời gian trôi, khát vọng thành đau đớn,
Con đã hy sinh, xác vẫn chưa tìm thấy.
Mẹ rã rời, đổ gục, lòng tan nát!
Hòa bình rồi, sao anh vẫn biệt tích?
Tôi đặt vòng hoa lên ngôi mộ vô danh.
Chốn yên nghỉ không tên, chỉ dấu quê hương,
Đồng đội xưa còn lại tuổi đã già,
Ngậm ngùi nghẹn ngào, nuốt nước mắt thương,
Vĩnh biệt anh – người lính vô danh.
Tôi chào anh, chào người chiến sĩ
Ngự trên ngôi mộ vô danh.
Dẫu không tên, anh vẫn là Chiến Sĩ,
Tên đất nước ghi khắc trong trái tim,
Như giọt máu hồng hòa trong triệu triệu yêu thương.
Long An, 19/7/2018


6. Bài thơ: Xúc cảm Đồng Lộc – Lan Thanh
XÚC CẢM ĐỒNG LỘC
Tác giả: Lan Thanh
Áp thấp lại về, trời mưa trắng xóa,
Thương lắm, đất Hà Tĩnh hiền hòa.
Anh đã đến, tìm em giữa gian khó –
Các cô gái của Đồng Lộc thân thương.
Mắt sim tím đượm, chơi vơi lạc lối,
Hương bồ kết thoang thoảng, ngọt nồng nàn,
Rối bời bao thương nhớ chưa nguôi.
Em ơi, tuổi hai mươi xanh mãi,
Giữa chiến trường khốc liệt, em vững vàng.
Em có biết, cả nước hướng trọn niềm tin, đau đáu ngóng chờ?
Năm mươi năm trôi qua, thời gian vùi lấp,
Nhưng hình hài sông núi không phai mờ,
Trái tim em là những vì sao sáng tỏ,
Chiếu rọi đêm đen, soi rạng Đồng Lộc –
Những cô gái anh hùng mãi ngời sáng.
– Lan Thanh


7. Bài thơ: Em đến thăm anh – Trương Túy Anh
EM ĐẾN THĂM ANH
Thơ: Trương Túy Anh
Tháng bảy về, em đến bên anh,
Nghĩa trang liệt sĩ – nơi hẹn ước xưa.
Bao lần nước mắt đẫm, nghẹn ngào trong cổ họng,
Dưới hàng dương thẳng tắp, đếm hoài không thôi.
Anh có nhớ chăng những vần thơ năm ấy?
Vội nhét vào tay em trước khi xe lăn bánh.
Em vẫy chào, mắt đỏ hoe ướt đẫm,
Hẹn ngày trở về, em nhé, chờ anh.
Một ngày đông giá, trời xám xịt mây mù,
Mưa rơi lạnh buốt, gọi giận dữ về.
Nước mắt em tuôn rơi không ngừng,
Bàn tay cầm tin đau báo tử đến.
Tháng bảy về, nghĩa trang liệt sĩ yên bình,
Hương khói bay hòa cùng hương hoa thơm.
Người đến viếng, lòng nghẹn ngào xúc động,
Nhớ về bao người nằm lại chốn xa.
Tên anh như bản tình ca bất tử,
Ngân vang mãi trong tim bao người thương.
Em đặt trên mộ anh nhành hoa tươi,


8. Bài thơ: Sao anh mãi không về – Hồ Viết Bình
SAO ANH MÃI KHÔNG VỀ
Tác giả: Hồ Viết Bình
Hơn bốn mươi năm trôi qua, anh ơi,
Hồn anh phiêu dạt phương trời nào?
Nước mắt mẹ tuôn rơi không ngớt,
Chờ mãi thành người thiên cổ thương đau.
Em lặng lẽ tìm anh khắp Thành Cổ,
Lắng nghe tiếng cây cỏ thì thầm kể,
Mùa hè đỏ lửa, bao nỗi đau thương,
Nơi này chôn giấu những liệt sĩ anh hùng.
Anh đang ở đâu? Hãy cất tiếng gọi,
Hay báo mộng để em tìm được anh.
Trước khi mẹ khuất núi trời cao,
Chỉ ước đưa anh về trong vòng tay.
Bây giờ em đã hơn sáu mươi tuổi,
Ước mơ ấy vẫn chưa thành hiện thực.
Kỷ niệm ngày xưa vẫn còn vẹn nguyên,
Anh đâu rồi, sao mãi không về?
Để lòng em vẫn day dứt, nghẹn ngào.


9. Bài thơ: Một thời chưa qua – Phan Huy Hùng
MỘT THỜI CHƯA QUA
Tác giả: Phan Huy Hùng
Nửa đêm lên đường xung phong
Giữa trận lửa khói mịt mùng
Xung phong!
Thịt xương bay trong không trung
Phất cao lá cờ đỏ thắm
Vui say giữa tiếng xung phong...
Bốn mươi năm đã trôi qua
Giữa phố phường cuộc sống đẹp tươi
Tay chỉ thẳng về phía trước
Tiếng gọi xung phong vẫn vang vọng!
Suốt cuộc đời vẫn thấm đẫm máu xương
Tiếng gọi ấy vẫn không ngừng vang vọng
Và trong giấc ngủ sâu
Khi vợ con yên giấc mơ lành
Một mình tôi vẫn thầm thì xung phong...
Mai đây khi đất đai nặng bước chân
Hồn tôi như cơn lốc cuốn xoáy
Tiếng gọi xung phong mãi khắc ghi!
——————


10. Bài thơ: Thơ viết ở nghĩa trang liệt sĩ – Doãn Kim Oanh
Thơ Viết Ở Nghĩa Trang Liệt Sĩ
Tác giả: Doãn Kim Oanh
Bên những tấm bia mộ vô danh,
Tôi gặp những nụ cười tuổi trẻ,
Những con yêu của bao người mẹ,
Tổ quốc ơi, thương nhớ vô bờ.
Chiến tranh đã qua, lòng vẫn nặng trĩu,
Tháng bảy về, mưa ngâu rơi đẫm mái,
Mẹ già mòn mỏi ngóng chờ anh mãi,
Mẹ hóa thành mây khói, tan biến rồi.
Xin anh về một lần với em thôi,
Hoa cúc nở, chim họa mi vẫn hót,
Về với em, hương trầm thơm ngát nhẹ,
Hát mãi về anh, chàng trai trẻ anh hùng.
Anh đang ở đâu giữa muôn điệp trùng,
Bia mộ trắng, nghìn năm thương nhớ mãi,
Hỡi các anh, linh hồn không tuổi,
Suốt đời này em chẳng thể quên đâu.


11. Bài thơ: Những người con bất tử – Phan Trung
NHỮNG NGƯỜI CON BẤT TỬ
Tác giả: Phan Trung
Ta lặng im giữa biển chiều bình yên,
Hoàng hôn ngả ánh hồng rực rỡ vời.
Ngẫm cuộc đời mình trải qua bão giông,
Những nốt thăng trầm trong gian khó ấy.
Mang thân lính từ thuở còn bé nhỏ,
Thiếu sinh quân chịu khổ luyện thành tài.
Nóng bỏng thao trường chai sần bàn tay,
Tâm chí thép trải dài cùng năm tháng.
Hiện còn sống nhờ dòng máu thắm đỏ,
Của đồng đội thầm lặng đẫm bao đau.
Hy sinh đó nơi biển đảo, rừng sâu,
Cao nguyên đá hay đầu sóng Tổ quốc.
Những anh ngã vẫn mang hồn đất nước,
Trái tim hồng tôi tiếp bước những anh.
Trước lá cờ thề cùng trời xanh,
Chung nhịp đập giữ yên bình bờ cõi.
Anh còn sống, hỡi đồng đội thân thương!
Chiến công vang vọng sẽ mãi còn ghi.
Trong lòng tôi, trong tim những người đi
Mang dòng máu son dân tộc Việt Nam!


12. Bài thơ
Ngoại ơi!
Tác giả: Phan Thu Hà
Chiều nay con trở về bên ngoại,
Lặng lẽ ngắm mái tóc bạc phơ bay.
Nỗi buồn ngoại giấu sâu trong tâm,
Nụ hôn dịu dàng gieo mầm yêu thương.
Hơn trăm tuổi như chim hạc cuối trời,
Gió mưa chất chứa giữa dòng vô thường... ngoại ơi!
Phan Thu Hà


13. Cảm phục
Thơ Nguyễn Ruyến
Mẹ liệt sĩ mang nỗi buồn sâu thẳm
Ngóng trông con qua tháng năm dằng dặc...
Tóc đã bạc, lòng đau thương thắt lại
Đêm về nghe tiếng ru vọng mãi không nguôi...
Vợ liệt sĩ nỗi đau càng chất chứa
Tin dữ ập đến như sấm ngang trời
Chồng hy sinh, em cô đơn đêm dài
Con đò nhỏ tròng trành giữa bão giông.
Thân gầy yếu lo đồng ruộng úng ngập
Nuôi con thơ, chăm sóc cha mẹ già
Ngày nối ngày, cuộc đời khắc nghiệt
Không danh hiệu, chỉ chất chứa thương nhớ.
Con liệt sĩ mang thiệt thòi muôn thuở
Từ khi sinh ra đã vắng bóng cha
Chỉ trong mơ mới thoáng thấy hình dáng
Mơ hồ trong những lần tưởng tượng.
Muốn sẻ chia cũng chỉ trong ý nghĩ
Qua lời mẹ kể chuyện về cha xưa
Dẫu người ngã xuống mãi mãi xa xưa
Đành bất hiếu không vành khăn trắng tang.
Làm sao kể hết những hy sinh thầm lặng
Của người thân liệt sĩ giữa đời thường
Mong trải lòng, lan tỏa muôn phương
Ngợi ca lẽ sống, lời cảm phục sâu xa.
Ninh Bình, 07.2018


14. Sử xanh muôn đời
Thơ Dương Quốc Nam
Tháng Bảy đã về trên khắp nẻo đường,
Tri ân Liệt sĩ lòng dâng ngập thương.
Gia đình, đoàn thể, quê hương thân yêu,
Gương sáng Liệt sĩ soi bước mỗi ngày.
Hôm nay đến thăm các anh nơi ấy,
Tổ quốc muôn nơi lệ hòa nghẹn ngào.
Nhớ ơn các anh, lòng dân dâng trào,
Tự hào con cháu người cha anh kiên trung.
Hào khí anh hùng ghi khắc sử xanh,
Nước nhà tôn vinh mãi mãi muôn đời.
Tri ân sâu sắc từng người,
Đời bừng nở hoa tươi rạng rỡ khôn nguôi.
Tri ân Liệt sĩ vun đắp tương lai,
Quê hương đổi mới, cờ hồng tung bay rạng ngời./.


15. Tri ân tháng Bảy
Thơ Nguyễn Ruyến
Tháng Bảy về đây, tri ân vẹn nguyên
Nhớ thương, xót xa từ chốn gần xa
Người yên nghỉ bên quê nhà
Người vang vọng hồn ca đất người...
Ngàn năm Đất nước dòng sông trôi
Cánh cò ấp ủ lời mẹ ru ngọt ngào
Chớ nuôi hận thù bao đau
Yêu thương đồng loại như là thương thân
Thế mà giặc cũ không quên
Từ Ân đến Tần, Triệu, Hán, Ngô, Lương
Rồi Tùy, Tấn, Tống, Đường trường
Ngàn năm Bắc thuộc, lệ thương chan hòa
Ba lần chống giữ quân Nguyên
Chiến thắng tưởng sẽ bình yên non sông
Thế rồi lại đến Minh, Thanh
Pháp, Nhật, Mỹ cũng góp phần thảm thương
Đuổi Pôn Pốt, xua tà lộng hành
Bình yên phủ lấp những vết thương sâu
Quê hương vươn tới tương lai
Hoa Đoàn kết thắm hoài một khúc ca
Khí thiêng thấm núi sông chiều tà
Hồn Liệt sĩ trải ngàn phương hòa nhập
Muôn đời ghi mãi công đức
Tri ân tháng Bảy nặng lòng yêu thương.
Ninh Bình, 07.2019


16. Mãi mãi tuổi hai mươi
Thơ Dũng Lê
(Kính viếng Liệt sỹ Nguyễn Văn Lợi *)
Nước mắt tôi rơi khi anh ngã xuống
Đạn thù xé nát tấm áo sau lưng
Trời Trị Thiên cao xanh vời vợi
Rừng Trường Sơn đón anh về đất mẹ.
Tôi viết những câu thơ khóc người khuất
Lợi nằm lại mãi mãi tuổi hai mươi
Vĩnh Phú quê hương còn nhớ mãi tên anh
Tâm hồn tôi đau xót máu tim rơi.
Nhớ những lúc vai kề vai sát cánh
Tay chuyền điếu thuốc cùng chung hơi thở
Nhường nhau giọt nước uống cuối cùng
Ánh mắt trao nhau nụ cười chiến thắng.
Hôm nay thơ tôi khóc trong lặng lẽ
Đất Trị Thiên ru Lợi ngủ ngàn thu
Hẹn ngày mai đồng đội sẽ trở lại
Đất nước hòa bình, đón anh về bên mẹ.
Chiến dịch còn dài, Dũng đi nhé Lợi
Lợi nghỉ yên đây, tuổi hai mươi mãi mãi!
Viết tại Mặt trận Huế - Trị Thiên
15/4/1974


17. Những chiến sỹ vô danh
Thơ Bùi Vĩnh Chuyên
(Dâng tặng các liệt sỹ hy sinh năm 1947 tại căn cứ địa cách mạng xã Sơn Dương, huyện Hoành Bồ, tỉnh Quảng Ninh)
Các anh yên nghỉ đây
Giữa gió núi, mưa ngàn rơi
Cánh thông reo vi vút mãi
Bia mộ sừng sững thẳng hàng.
Bảy mươi hai năm trôi qua
Tuổi các anh vẫn không phai
Súng vẫn kề bên tay trái
Tổ quốc vẹn nguyên đầu vai.
Mắt các anh rạng ngời sáng
Chiếu soi đường cho thế hệ sau
Thắp nén hương tưởng nhớ anh
Mây trôi phủ trắng rừng chiều vắng.
Mấy lá thư chưa gửi hết
“Tết này con về bên Mẹ yêu”
Địch từ Đồng Đăng, Đá Trắng
Xả đạn cuồng loạn như thú dữ
Nồi bánh chưng đại đội còn nóng
Cũng tan hoang giữa chiến trường Sơn Dương.
Máu đỏ sôi sục như họng súng
Tuốt gươm, bóp cò giữa bom đạn
Cỏ cây cũng biến thành vũ khí
Bốn mươi chín quân thù nằm lại Sơn Dương.
Giây phút giao tranh anh thành bất tử
Áo rách mảnh quần gửi lại rừng xanh
Không tên tuổi, không nơi chốn sinh
Anh là chiến sỹ vô danh thiêng liêng.
Nắng lung linh bên tượng đài liệt sỹ
Bầy trẻ thơ phấp phới khăn quàng đỏ
Hoa hồng kết vòng nguyệt quế thắm
Các anh cười mừng đất nước xuân sang.
22/12/2018


18. Bài thơ: Về Quảng Trị - Phạm Hồng Giang
VỀ QUẢNG TRỊ
Tác giả: Phạm Hồng Giang
Ngày ấy con trở về Quảng Trị trời trong xanh,
Nắng Trường Sơn trải dài trên những tấm bia mộ,
Bao người cùng chung ngày giỗ, lòng khắc khoải,
Thắp nén hương trầm, mờ mờ rêu phong cổ kính.
Ngày ấy con về bên dòng Thạch Hãn trong trẻo,
Mái chèo nhẹ khua, ru êm con sông mẹ,
Thầm lặng dịu dàng, em à xin yên nghỉ,
Dưới lòng đất sâu kia, chốn anh nằm yên.
Ngày ấy con đến bên cây Bồ Đề linh thiêng,
Bên đài tưởng niệm, dấu tích thiêng liêng đó,
Phật đã sinh ra trên vùng đất hiếm có,
Đưa lối cho con tìm về người thân thương.
Ngày ấy con dừng chân bên đồi Bến Tắt,
Những mộ phần trống trải, gió đèo rì rào thổi,
Trường Sơn dài ngút ngàn, đèo cao thổi gió,
Bao người mãi giữ trọn tuổi hai mươi xanh.
Dẫu chỉ một lần, con xin trở về lại,
Thắp nén hương thơm dâng lên người anh hùng,
Tổ quốc trong tim, ngời sáng mãi không phai!
21/07/2018 - Hồng Giang


19. Bài thơ: Mẹ vẫn chờ con - Chu Long
MẸ VẪN CHỜ CON
Tác giả: Chu Long
Chiến tranh dù đã lùi xa,
Nhưng mái tranh xưa vẫn còn nghèo nàn,
Mảnh bàn, chiếc ban thờ lặng lẽ,
Di ảnh nhuốm màu thời gian phai mờ.
Đèn dầu lay động trong đêm tối,
Khói nhang quện nhẹ dưới mái tranh vàng úa.
Bát cơm mặn hạt muối, chanh ớt,
Củ khoai lang luộc, rau xanh mẹ trồng.
Con ăn nhé để lòng ấm áp,
Cho mẹ nguôi vơi cõi lòng đau đáu,
Nhìn nhang khói bay nhẹ lặng lẽ,
Trong tim mẹ, con mãi hiện về.
Mắt mẹ già mòn mỏi chờ mong,
Lưng còng dựa cửa ngóng con xa,
Bóng con biền biệt giữa sơn khê,
Chẳng một lần về thăm mẹ, quê nhà.
Mẹ già đơn chiếc một mình,
Chờ con suốt mùa xuân cuộc đời.
19/6/2018 - Chu Long


20. Bài thơ
NỖI BUỒN CỦA CHA
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ngày nhập ngũ, cha cùng con đồng hành,
Con trai quê, cha thành thị giữa lành.
Con về bảo nhà quê còn nhiều khổ,
Cha bỏ đại học, tòng quân kiên cường.
Con thấy cha, cười nói chẳng ngại ngần:
"Tiểu thư kia, da trắng quá, có làm mệt?
Súng đạn chiến trường liệu có làm con gục?
Hành quân xa xôi có khiến mệt mỏi?"
Cha mỉm cười, giọng thật thà chân thành:
“Làm lính đã quyết, cứ bước lên đường,
Đừng vội tính, chưa biết đâu tương lai,
Ta là ai giữa khói lửa chưa tan.”
Con cùng cha dạo khắp miền quê đẹp,
Nghe kể quê con dòng sông, bến nước,
Những chiều hè gió reo bản nhạc tre,
Hà Nội chỉ tiếng ve râm ran, phố chật ních xe đông ngột ngạt.
Hè oi bức, đông rét căm căm,
Giải phóng rồi, con về quê cha nhé.
Cha đâu hay ước mơ bạn cũ mất,
Trước cửa Sài Gòn bạn cha đã ngã,
Sau bộc phá mở đường ra chiến trường,
Đoàn quân xung phong, bạn nằm yên nghỉ.
Trong tay cha, bạn thân ngủ yên ngái,
Miệng bạn cười, tim cha máu tuôn rơi.
Giải phóng rồi, sao bạn bỏ đi sớm?
Ba mươi tháng tư ấy năm nào,
Cha kể xong, con ngấn lệ tuôn rơi,
Gục đầu vào cha, con thổn thức,
Giờ con hiểu, nỗi lòng của cha.
Nhiều năm rồi, ngày ấy qua đi,
Cha vẫn trở về miền quê xưa,
Cảm ơn cha cho con thấy thật rõ
Tình người lính thấm đượm trong tim cha.
Hà Nội, 1/5/2018


Có thể bạn quan tâm

Cách viết chữ nghiêng, chữ dọc và chéo trong Excel

Top 8 nhà xe uy tín nhất phục vụ tuyến Tp HCM - Sóc Trăng

Hàm Find và FindB trong Excel - Công cụ tìm kiếm chuỗi văn bản trong một đoạn văn bản khác một cách chính xác.

Hướng dẫn chi tiết cách tách dữ liệu trong cột Excel

Khám phá 5 công thức món ăn giảm cân từ đu đủ
