6 bài phân tích xuất sắc nhất về hình tượng ông đồ trong thi phẩm cùng tên của Vũ Đình Liên
Nội dung bài viết
4. Bài phân tích chọn lọc
Vũ Đình Liên - nhà thơ tiên phong của phong trào Thơ mới, đã để lại cho đời những tác phẩm nghệ thuật đặc sắc. "Ông đồ" là thi phẩm xuất sắc thể hiện nỗi hoài cổ về một nét đẹp văn hóa đang dần mai một.
Bài thơ ra đời trong bối cảnh Nho học suy tàn, hình ảnh ông đồ và chữ Nho trở thành dĩ vãng. Hai khổ đầu tái hiện thời hoàng kim:
"Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua"
Bức tranh xuân rực rỡ với sắc đào, màu giấy điều, nét bút "phượng múa rồng bay" cùng tiếng ngợi khen của người đời.
Hai khổ tiếp theo là bức tranh tương phản đầy xót xa:
"Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu"
Nghệ thuật nhân hóa khiến giấy mực cũng mang nỗi niềm. Lá vàng rơi cùng mưa bụi gợi không khí tàn lụi.
Khổ cuối là lời khắc khoải:
"Năm nay hoa đào nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ"
Bài thơ với ngôn từ giản dị mà sâu lắng, thể hiện tấm lòng trân trọng của tác giả với giá trị văn hóa truyền thống.


5. Bài phân tích tinh tế
Đầu thế kỷ XX, khi văn hóa phương Tây du nhập, nền Hán học dần mất vị thế. Vũ Đình Liên qua "Ông đồ" đã khắc họa tinh tế số phận những nhà nho - từ trung tâm văn hóa trở thành kẻ lạc lõng giữa thời hiện đại.
Bài thơ như bức tranh song đôi: thời hoàng kim với cảnh "phượng múa rồng bay" khi ông đồ được trọng vọng, và cảnh suy tàn khi "giấy đỏ buồn không thắm/Mực đọng trong nghiên sầu". Nghệ thuật nhân hóa khiến vật vô tri cũng mang nỗi niềm.
Kết cấu đầu cuối tương ứng với hình ảnh hoa đào - biểu tượng của sự tuần hoàn, làm nổi bật cấu tứ "cảnh cũ người đâu". Câu hỏi tu từ cuối bài: "Những người muôn năm cũ/Hồn ở đâu bây giờ?" như tiếng thở dài cho một giá trị văn hóa đã khuất.
Thể thơ năm chữ với nhịp điệu linh hoạt, khi dồn dập náo nức, khi trầm lắng suy tư, cùng bút pháp tả cảnh ngụ tình đã tạo nên một kiệt tác đầy ám ảnh về sự chuyển mình của thời đại.


6. Bài phân tích chuyên sâu
Vũ Đình Liên đã khắc họa nên một bức chân dung đầy ám ảnh về ông đồ - biểu tượng của nền Hán học suy tàn. Bài thơ mở ra bằng hình ảnh rực rỡ: "Mỗi năm hoa đào nở/Lại thấy ông đồ già" với những nét chữ "phượng múa rồng bay" được người đời trầm trồ, để rồi khép lại trong nỗi xót xa: "Năm nay hoa đào nở/Không thấy ông đồ xưa".
Nghệ thuật tương phản được sử dụng tài tình: từ không gian nhộn nhịp với giấy đỏ mực tàu đến cảnh quạnh hiu với "lá vàng rơi trên giấy/Ngoài giời mưa bụi bay". Biện pháp nhân hóa "giấy đỏ buồn", "mực đọng nghiên sầu" khiến vật vô tri cũng mang nỗi niềm.
Kết cấu vòng tròn đầu cuối tương ứng với hình ảnh hoa đào - biểu tượng của sự tuần hoàn, làm nổi bật sự biến mất của một giá trị văn hóa. Câu hỏi tu từ cuối bài như tiếng thở dài cho một thời vàng son đã khuất, gợi lên nỗi niềm hoài cổ sâu lắng.


4. Bài phân tích tham khảo
Vũ Đình Liên - thi sĩ của hoài niệm, đã khắc hoạ nên bức tranh đầy xúc động về hình ảnh ông đồ, biểu tượng của nét đẹp văn hoá truyền thống đang dần phai nhạt. Bài thơ "Ông Đồ" như dòng suối ngân vang khúc bi ca về giá trị xưa cũ:
"Mỗi năm hoa đào nở/Lại thấy ông đồ già/Bày mực tàu giấy đỏ/Trên phố đông người qua"
Những câu thơ mở đầu đưa ta về không khí Tết xưa, khi nét bút tài hoa còn được trân quý. Hình ảnh ông đồ với mực tàu, giấy đỏ trở thành biểu tượng của tri thức và nghệ thuật thư pháp.
"Bao nhiêu người thuê viết/Tấm tắc ngợi khen tài/Hoa tay thảo những nét/Như phượng múa rồng bay"
Rồi thời thế đổi thay, cái đẹp bị lãng quên: "Nhưng mỗi năm mỗi vắng/Người thuê viết nay đâu/Giấy đỏ buồn không thắm/Mực đọng trong nghiên sầu..."
Những câu hỏi cuối bài vang lên như tiếng thở dài: "Hồn ở đâu bây giờ?" - câu hỏi day dứt về sự mai một của giá trị văn hoá truyền thống.
Bài thơ không chỉ là nỗi niềm hoài cổ mà còn là thông điệp sâu sắc về việc gìn giữ bản sắc dân tộc.


5. Bài phân tích chuyên sâu
Vũ Đình Liên đã khắc họa hình ảnh ông đồ như biểu tượng xót xa của một thời văn hóa tàn phai. Bài thơ "Ông Đồ" không chỉ là nỗi hoài niệm mà còn là lời tự vấn về sự trân quý giá trị xưa:
"Nào có ra gì cái chữ Nho Ông nghè, ông cống cũng nằm co Sao bằng đi học làm thống phán Tối rượu sâm banh, sáng sữa bò"
Hai khổ đầu tái hiện hình ảnh ông đồ thời huy hoàng - nghệ sĩ thư pháp tài hoa được trọng vọng. Những nét chữ "phượng múa rồng bay" trên giấy đỏ ngày Tết từng là nét đẹp văn hóa không thể thiếu.
Nhưng rồi thời thế đổi thay: "Nhưng mỗi năm mỗi vắng Người thuê viết nay đâu?"
Cảnh tượng ông đồ lạc lõng giữa phố đông gợi nỗi xót xa: "Ông đồ vẫn ngồi đấy Qua đường không ai hay Lá vàng rơi trên giấy Ngoài trời mưa bụi bay"
Kết bài là câu hỏi day dứt: "Hồn ở đâu bây giờ?" - chất chứa nỗi niềm về những giá trị văn hóa đang dần mai một.
Bài thơ như bức tranh đầy ám ảnh về sự chuyển giao giữa cũ và mới, giữa hoài niệm và hiện tại.


6. Phân tích chuyên sâu
Vũ Đình Liên đã khắc họa hình tượng ông đồ như một biểu tượng xúc động của văn hóa truyền thống đang dần phai nhạt. Bài thơ "Ông Đồ" là bức tranh đầy ám ảnh về sự chuyển giao giữa cũ và mới:
"Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu, giấy đỏ Bên phố đông người qua"
Những câu thơ mở đầu đưa ta về không khí Tết xưa, khi nét bút tài hoa còn được trân quý. Hình ảnh so sánh "phượng múa rồng bay" gợi lên vẻ đẹp uyển chuyển của nghệ thuật thư pháp.
Nhưng rồi thời thế đổi thay: "Nhưng mỗi năm mỗi vắng Người thuê viết nay đâu?"
Cảnh tượng ông đồ lạc lõng được miêu tả đầy xúc động: "Giấy đỏ buồn không thắm Mực đọng trong nghiên sầu"
Kết bài là câu hỏi day dứt: "Hồn ở đâu bây giờ?" - như lời trách móc nhẹ nhàng mà sâu lắng về sự mai một của những giá trị xưa cũ.
Bài thơ không chỉ là nỗi niềm hoài cổ mà còn là thông điệp sâu sắc về việc gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc.


Có thể bạn quan tâm

Bí quyết khám phá tính cách bản thân

2 Tiện ích tra từ điển trên Chrome: Tiện lợi và đầy hữu ích

Hướng dẫn chi tiết cách chặn cửa sổ pop-up trên các trình duyệt Chrome, Cốc Cốc, Edge và Firefox

Hướng dẫn thiết lập Google làm công cụ tìm kiếm mặc định trên các trình duyệt Chrome, Cốc Cốc, Edge và Firefox

Top 10 Vloger trẻ nổi bật nhất Việt Nam
