9 Bài văn xuất sắc nhất đóng vai nhân vật ông Sáu kể lại câu chuyện xúc động 'Chiếc lược ngà'
Nội dung bài viết
4. Mẫu bài văn ấn tượng: Hóa thân thành ông Sáu tái hiện câu chuyện 'Chiếc lược ngà'
Những năm tháng xa nhà đi kháng chiến, nỗi nhớ con gái bé bỏng luôn thiêu đốt trái tim tôi. Mỗi lần vợ lên thăm, chỉ dám mang theo tấm ảnh nhỏ để tôi được ngắm nhìn con qua khung hình ảo. Khi được về phép, niềm hạnh phúc dâng trào khiến bước chân tôi như bay trên con đường về nhà. Bỗng thấy bóng hình cô bé tóc ngang vai trong chiếc áo trắng đang chơi dưới gốc xoài, tim tôi thắt lại. Không đợi thuyền cập bến, tôi nhảy vội lên bờ, giọng nghẹn ngào gọi:
- Thu con!
Nhưng đáp lại là ánh mắt ngơ ngác, đôi mắt tròn xoe đầy hoảng sợ. Tôi đau đớn thốt lên:
- Ba đây mà con!
Con bé bỗng tái mặt, bỏ chạy vào nhà gào lên:
- Mẹ ơi! Bà ơi!
Trái tim người cha như vỡ vụn. Những ngày ở nhà, tôi cố gắng gần gũi nhưng Thu kiên quyết từ chối mọi sự vỗ về. Đến bữa ăn, con bé nhất quyết không chịu gọi "ba", chỉ nói trống không:
- Vô ăn cơm!
Rồi khi cơm sôi, thay vì nhờ tôi giúp, nó cố sức tự làm, dù đôi tay nhỏ bé vụng về. Bữa cơm chiều định mệnh ấy, khi tôi gắp miếng trứng cá ngon nhất cho con, nó hất đổ cả chén cơm. Giận quá, tôi đánh con - cú đánh mà đến giờ vẫn khiến lòng tôi quặn đau.
Ngày chia ly, khi tôi chuẩn bị lên đường, bất ngờ tiếng gọi "Ba...a...a...ba!" vang lên. Con bé chạy tới ôm chặt lấy cổ tôi, nước mắt đầm đìa:
- Ba ở nhà với con!
Lúc ấy tôi mới biết, vết sẹo trên mặt đã khiến con không nhận ra cha. Nơi chiến trường, tôi tỉ mẩn làm chiếc lược ngà khắc dòng chữ "Yêu thương tặng Thu con". Nhưng số phận nghiệt ngã, trong trận đánh cuối cùng, tôi chỉ kịp trao chiếc lược cho đồng đội, dặn dò họ trao tận tay con gái. Trong khoảnh khắc cuối đời, tôi thấy Thu mỉm cười với cha, và tôi thanh thản khép lại cuộc đời người lính.


5. Bài văn mẫu đặc sắc: Nhập vai ông Sáu kể lại áng văn 'Chiếc lược ngà' đầy cảm xúc
Là người lính Nam Bộ, tôi đã theo tiếng gọi Tổ quốc bỏ lại sau lưng mẹ già và đứa con thơ dại. Những năm tháng chiến tranh khốc liệt khiến cha con chúng tôi cách biệt. Mãi đến khi con lên tám, tôi mới có dịp trở về trong nỗi nhớ thương khôn nguôi. Đêm trước ngày về, tôi thao thức không ngủ, lòng nôn nao mong sớm được ôm con vào lòng.
Khi thuyền vừa cập bến, thấy bóng hình cô bé áo đỏ chơi trước nhà, trái tim tôi như ngừng đập. Tôi bước vội, giọng nghẹn lại:
"Thu ơi, con!"
Nhưng đáp lại là ánh mắt hoảng sợ. Vết thẹo chiến trận trên mặt tôi đỏ ứng lên khi xúc động, khiến con bé bật khóc rồi chạy biến. Ba ngày phép ngắn ngủi trở thành chuỗi ngày đau đớn khi con gái kiên quyết không nhận cha. Đến bữa ăn, nó nhất quyết không chịu gọi "ba", dù nồi cơm sôi cũng không chịu nhờ tôi giúp.
Ngày chia ly, khi tôi đã tuyệt vọng nghĩ mình sẽ ra đi trong sự hờ hững của con, thì bất ngờ tiếng gọi "Baaaa" vang lên nghẹn ngào. Con bé chạy tới ôm chặt lấy tôi, nước mắt đầm đìa:
"Con không cho ba đi nữa!"
Hóa ra vết thẹo chiến tranh đã khiến con không nhận ra cha. Trở lại chiến trường, tôi nâng niu làm chiếc lược ngà khắc dòng chữ "Yêu thương tặng Thu con". Mỗi lần nhìn ngắm nó, tôi như thấy bóng hình con gái bé bỏng. Chiến tranh có thể chia cắt gia đình, nhưng không thể xóa nhòa tình phụ tử thiêng liêng. Và tôi chiến đấu không chỉ vì Tổ quốc, mà còn vì ngày đoàn tụ với con yêu.


6. Tác phẩm ấn tượng: Nhập vai ông Sáu kể lại áng văn 'Chiếc lược ngà' đầy xúc động
Trong cuộc đời tôi, bé Thu chính là niềm hạnh phúc lớn nhất. Tám năm xa cách, ngày được trở về thăm con là khoảnh khắc tôi mong chờ nhất. Khi thuyền chưa kịp cập bến, thấy bóng dáng cô bé áo trắng chơi dưới gốc xoài, tim tôi như ngừng đập. Tôi bước vội, giọng nghẹn lại:
"Thu ơi con!"
Nhưng đáp lại là ánh mắt hoảng sợ. Vết sẹo chiến trận trên mặt khiến con không nhận ra cha. Ba ngày phép ngắn ngủi trở thành chuỗi ngày đau đớn khi con kiên quyết từ chối tiếng "ba". Đến bữa ăn, nó nhất quyết nói trống không:
"Vô ăn cơm!"
Khi tôi đánh con vì hất cơm, nỗi hối hận cào xé lòng tôi. Nhưng rồi phút chia ly, tiếng gọi "Baaa" bất ngờ vang lên nghẹn ngào. Con bé chạy tới ôm chặt cổ tôi, nước mắt đầm đìa:
"Ba ở nhà với con!"
Trở lại chiến trường, tôi nâng niu làm chiếc lược ngà khắc dòng "Yêu thương tặng Thu con". Mỗi đêm, tôi mài lược lên tóc, mong ngày đoàn tụ. Chiến tranh có thể chia cắt, nhưng tình cha con thì không gì ngăn nổi. Và tôi chiến đấu không chỉ vì Tổ quốc, mà còn vì ngày được trao tận tay con gái chiếc lược ngà này.


7. Bài văn mẫu ấn tượng: Đóng vai ông Sáu kể lại áng văn 'Chiếc lược ngà' đầy xúc động
Trong căn lán dột nát giữa cơn mưa rừng, tôi lấy ra chiếc lược ngà đang làm dở - kỷ vật dành cho con gái bé bỏng. Tám năm xa cách, nỗi nhớ Thu cứ cháy bỏng trong tim. Khi thuyền vừa cập bến, thấy bóng dáng cô bé áo bông chơi dưới gốc cây, tim tôi như ngừng đập. Tôi bước vội, giọng nghẹn lại:
"Thu ơi con!"
Nhưng đáp lại là ánh mắt hoảng sợ. Vết sẹo chiến tranh đã khiến con không nhận ra cha. Ba ngày phép ngắn ngủi trở thành chuỗi ngày đau đớn khi con nhất quyết từ chối tiếng "ba". Đến bữa ăn, nó vẫn nói trống không:
"Vô ăn cơm!"
Phút chia ly, khi tôi đã tuyệt vọng, bất ngờ tiếng gọi "Baaa" vang lên nghẹn ngào. Con bé chạy tới ôm chặt cổ tôi, nước mắt đầm đìa:
"Ba ở nhà với con!"
Trở lại chiến trường, tôi nâng niu làm chiếc lược ngà khắc dòng "Yêu thương tặng Thu con". Mỗi đêm, tôi mài lược lên tóc, mong ngày đoàn tụ. Chiến tranh có thể chia cắt, nhưng tình cha con thì không gì ngăn nổi. Và tôi chiến đấu không chỉ vì Tổ quốc, mà còn vì ngày được trao tận tay con gái chiếc lược ngà này.


8. Bài văn mẫu ấn tượng: Đóng vai ông Sáu kể lại truyện ngắn 'Chiếc lược ngà' đầy xúc động
Trong những năm tháng kháng chiến chống Pháp, tình cha con của tôi dành cho bé Thu trở thành nguồn sức mạnh vô tận. Xa cách từ khi con chưa tròn tuổi, tôi chỉ biết nhìn con qua những tấm ảnh nhỏ - kỷ vật quý giá nhất trong ba lô người lính. Mỗi lần vợ lên thăm, nỗi nhớ con lại trào dâng khi không thể mang theo đứa bé qua những chặng đường nguy hiểm.
Ngày được về phép, hình ảnh cô bé tóc ngang vai áo bông chơi trước sân khiến tim tôi như ngừng đập. Tôi bước vội, giọng nghẹn lại:
"Thu ơi con!"
Nhưng đáp lại là ánh mắt ngơ ngác. Vết sẹo chiến tranh đã khiến con không nhận ra cha. Ba ngày phép ngắn ngủi trở thành chuỗi ngày đau đớn khi con nhất quyết từ chối tiếng "ba". Đến bữa ăn, nó vẫn nói trống không:
"Vô ăn cơm!"
Phút chia ly, khi tôi đã tuyệt vọng, bất ngờ tiếng gọi "Baaa" vang lên nghẹn ngào. Con bé chạy tới ôm chặt cổ tôi, nước mắt đầm đìa:
"Ba mua cho con cây lược nghe ba!"
Trở lại chiến trường, tôi nâng niu làm chiếc lược ngà khắc dòng "Yêu thương tặng Thu con". Mỗi đêm, tôi mài lược lên tóc, mong ngày đoàn tụ. Nhưng số phận nghiệt ngã, trong trận đánh cuối cùng, tôi chỉ kịp trao chiếc lược cho đồng đội, dặn dò họ trao tận tay con gái. Trong khoảnh khắc cuối đời, tôi thấy Thu mỉm cười với cha, và tôi thanh thản khép lại cuộc đời người lính.


9. Bài văn mẫu ấn tượng: Đóng vai ông Sáu kể lại áng văn 'Chiếc lược ngà' đầy xúc động
Là người lính Nam Bộ, tôi đã theo tiếng gọi Tổ quốc bỏ lại sau lưng mẹ già và đứa con thơ dại. Những năm tháng chiến tranh khốc liệt khiến cha con chúng tôi cách biệt. Mãi đến khi con lên tám, tôi mới có dịp trở về trong nỗi nhớ thương khôn nguôi. Khi thuyền vừa cập bến, thấy bóng hình cô bé áo đỏ chơi trước nhà, trái tim tôi như ngừng đập. Tôi bước vội, giọng nghẹn lại:
"Thu ơi, con!"
Nhưng đáp lại là ánh mắt hoảng sợ. Vết thẹo chiến trận trên mặt tôi đỏ ứng lên khi xúc động, khiến con bé bật khóc rồi chạy biến. Ba ngày phép ngắn ngủi trở thành chuỗi ngày đau đớn khi con gái kiên quyết không nhận cha. Đến bữa ăn, nó nhất quyết không chịu gọi "ba", dù nồi cơm sôi cũng không chịu nhờ tôi giúp.
Ngày chia ly, khi tôi đã tuyệt vọng nghĩ mình sẽ ra đi trong sự hờ hững của con, thì bất ngờ tiếng gọi "Baaaa" vang lên nghẹn ngào. Con bé chạy tới ôm chặt lấy tôi, nước mắt đầm đìa:
"Ba mua cho con cây lược nghe ba!"
Trở lại chiến trường, tôi nâng niu làm chiếc lược ngà khắc dòng "Yêu thương tặng Thu con". Nhưng số phận nghiệt ngã, trong trận đánh cuối cùng, tôi chỉ kịp trao chiếc lược cho đồng đội, dặn dò họ trao tận tay con gái. Trong khoảnh khắc cuối đời, tôi thấy Thu mỉm cười với cha, và tôi thanh thản khép lại cuộc đời người lính.


1. Bài văn mẫu ấn tượng: Đóng vai ông Sáu kể lại áng văn 'Chiếc lược ngà' đầy xúc động
Là người lính Nam Bộ, tôi đã rời xa gia đình khi bé Thu - con gái yêu của tôi - mới tròn một tuổi. Bảy năm dài xa cách, nỗi nhớ con cứ cháy bỏng trong tim. Ngày được về phép, hình ảnh cô bé tóc ngang vai áo đỏ chơi trước nhà khiến tim tôi như ngừng đập. Tôi bước vội, giọng nghẹn lại:
"Thu ơi con!"
Nhưng đáp lại là ánh mắt hoảng sợ. Vết sẹo chiến tranh đã khiến con không nhận ra cha. Ba ngày phép ngắn ngủi trở thành chuỗi ngày đau đớn khi con nhất quyết từ chối tiếng "ba". Đến bữa ăn, nó vẫn nói trống không:
"Vô ăn cơm!"
Phút chia ly, khi tôi đã tuyệt vọng, bất ngờ tiếng gọi "Baaa" vang lên nghẹn ngào. Con bé chạy tới ôm chặt cổ tôi, nước mắt đầm đìa:
"Ba mua cho con cây lược nghe ba!"
Trở lại chiến trường, tôi nâng niu làm chiếc lược ngà khắc dòng "Yêu thương tặng Thu con". Nhưng số phận nghiệt ngã, trong trận đánh cuối cùng, tôi chỉ kịp trao chiếc lược cho đồng đội, dặn dò họ trao tận tay con gái. Trong khoảnh khắc cuối đời, tôi thấy Thu mỉm cười với cha, và tôi thanh thản khép lại cuộc đời người lính.


2. Bài văn mẫu ấn tượng: Đóng vai ông Sáu kể lại áng văn 'Chiếc lược ngà' đầy xúc động
Tình cha con - thứ tình cảm thiêng liêng nhất đời tôi dành cho bé Thu. Khi lên đường kháng chiến, con gái tôi chưa đầy tuổi. Bảy năm xa cách, ngày được về phép, thấy bóng hình cô bé áo bông chơi trước nhà, tim tôi như ngừng đập. Tôi bước vội, giọng nghẹn lại:
"Thu ơi con!"
Nhưng đáp lại là ánh mắt hoảng sợ. Vết sẹo chiến tranh đã khiến con không nhận ra cha. Ba ngày phép ngắn ngủi trở thành chuỗi ngày đau đớn khi con nhất quyết từ chối tiếng "ba". Đến bữa ăn, nó vẫn nói trống không:
"Vô ăn cơm!"
Phút chia ly, khi tôi đã tuyệt vọng, bất ngờ tiếng gọi "Baaa" vang lên nghẹn ngào. Con bé chạy tới ôm chặt cổ tôi, nước mắt đầm đìa:
"Ba mua cho con cây lược nghe ba!"
Trở lại chiến trường, tôi nâng niu làm chiếc lược ngà khắc dòng "Yêu thương tặng Thu con". Nhưng số phận nghiệt ngã, trong trận đánh cuối cùng, tôi chỉ kịp trao chiếc lược cho đồng đội, dặn dò họ trao tận tay con gái. Trong khoảnh khắc cuối đời, tôi thấy Thu mỉm cười với cha, và tôi thanh thản khép lại cuộc đời người lính.


3. Bài văn mẫu ấn tượng: Đóng vai ông Sáu kể lại áng văn 'Chiếc lược ngà' đầy xúc động
Tám năm xa cách, ngày được về phép thăm con, tôi nhìn thấy bóng dáng cô bé tóc ngắn chơi trước nhà. Trái tim người cha thổn thức khi nhận ra đó chính là Thu - con gái yêu của mình. Tôi bước vội, giọng nghẹn lại:
"Thu ơi con!"
Nhưng đáp lại là ánh mắt hoảng sợ. Vết sẹo chiến tranh đã khiến con không nhận ra cha. Ba ngày phép ngắn ngủi trở thành chuỗi ngày đau đớn khi con nhất quyết từ chối tiếng "ba". Đến bữa ăn, nó vẫn nói trống không:
"Vô ăn cơm!"
Phút chia ly, khi tôi đã tuyệt vọng, bất ngờ tiếng gọi "Baaa" vang lên nghẹn ngào. Con bé chạy tới ôm chặt cổ tôi, nước mắt đầm đìa:
"Ba mua cho con cây lược nghe ba!"
Trở lại chiến trường, tôi nâng niu làm chiếc lược ngà khắc dòng "Yêu thương tặng Thu con". Nhưng số phận nghiệt ngã, trong trận đánh cuối cùng, tôi chỉ kịp trao chiếc lược cho đồng đội, dặn dò họ trao tận tay con gái. Chiến tranh có thể chia cắt, nhưng tình cha con thì không gì ngăn nổi. Và tôi chiến đấu không chỉ vì Tổ quốc, mà còn vì ngày được trao tận tay con gái chiếc lược ngà này.


Có thể bạn quan tâm

Khám phá cách đóng dấu và chèn logo vào video với Vidlogo

Hàm làm tròn lên và cách thực hiện làm tròn số trong Excel

Hướng dẫn cách gộp cột trong Excel mà không làm mất dữ liệu

Hướng dẫn chi tiết cách mua và tặng sao trên Facebook

Khám phá công thức chà bông cay Đài Loan dễ làm nhưng cực kỳ hấp dẫn, một món ăn không thể thiếu cho những ai yêu thích sự đậm đà, cay nồng.
