Top 10 bài phân tích sâu sắc nhất về thi phẩm 'Chuyện cổ tích về loài người' của Xuân Quỳnh (Ngữ văn 6 - Bộ Kết nối tri thức)
Nội dung bài viết
1. Phân tích đặc sắc bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Bài mẫu số 4
'Chuyện cổ tích về loài người' là viên ngọc quý trong kho tàng thơ thiếu nhi của Xuân Quỳnh, in đậm dấu ấn phong cách sáng tác độc đáo của nữ sĩ.
Mở đầu tác phẩm, Xuân Quỳnh đã khắc họa thế giới sơ khai qua lăng kính trẻ thơ đầy ngộ nghĩnh:
'Trời sinh ra trước nhất/Chỉ toàn là trẻ con/Trên trái đất trụi trần...'
Cả vũ trụ thuở hồng hoang hiện lên trong gam màu đen tĩnh lặng. Sự xuất hiện của trẻ em mở ra chuỗi sáng tạo kỳ diệu: mặt trời tỏa sáng, cỏ cây khoác áo xanh, muôn hoa khoe sắc... Tất cả đều vì nhu cầu nhận thức của trẻ thơ.
Đặc biệt xúc động là hình ảnh người mẹ - nguồn cội yêu thương:
'Nhưng còn cần cho trẻ/Tình yêu và lời ru...'
Những lời ru ngọt ngào chở theo cả vũ trụ thu nhỏ, từ 'cái bống cái bang' đến 'vị gừng rất đắng', thấm đẫm tình mẫu tử thiêng liêng.
Thế giới trẻ thơ còn được bồi đắp bởi bà với kho tàng cổ tích bất tận, bởi bố với những bài học về thế giới rộng lớn, và thầy cô - những người dẫn đường vào tri thức.
Bằng giọng thơ trong trẻo, Xuân Quỳnh không chỉ tái hiện hành trình văn minh nhân loại mà còn gửi gắm tình yêu thương vô bờ dành cho trẻ thơ.

2. Phân tích tinh tế bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Bài mẫu số 5
'Chuyện cổ tích về loài người' của Xuân Quỳnh là bản giao hưởng bằng thơ về sự hình thành thế giới loài người. Trích từ tập 'Lời ru trên mặt đất' (1978) và 'Bầu trời trong quả trứng' (1982), bài thơ ngũ ngôn này là lời tụng ca về sự ra đời của vạn vật đều vì con người, đặc biệt là trẻ thơ.
Bằng thể thơ năm chữ giản dị, Xuân Quỳnh đã vẽ nên bức tranh nguyên sơ khi trái đất chỉ toàn trẻ con - những thiên thần đầu tiên của nhân loại. Thế giới ấy còn trần trụi, chưa có màu xanh của cỏ cây, chưa có ánh sáng mặt trời.
Rồi từng bước, từng bước, vũ trụ dần hình thành: ánh mặt trời xuất hiện để trẻ con nhìn thấy, cỏ cây mọc lên để trẻ con nhận biết màu sắc. Mẹ sinh ra với lời ru ngọt ngào, bố xuất hiện để dạy con nhận thức thế giới:
'Muốn cho trẻ hiểu biết/Thế là bố sinh ra...'
Bài thơ không đơn thuần kể lại sự tiến hóa của loài người, mà còn là thông điệp sâu sắc về tình yêu thương trẻ thơ. Mỗi sự vật sinh ra đều để phục vụ nhu cầu nhận thức và phát triển của trẻ em.
Xuân Quỳnh bằng trái tim nhân hậu đã biến một đề tài tưởng chừng phức tạp thành câu chuyện giản dị mà sâu sắc, nhắc nhở chúng ta phải nâng niu, chăm sóc tuổi thơ - nguồn cội của nhân loại.

3. Khám phá chiều sâu bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Bài phân tích số 6
Xuân Quỳnh trong 'Chuyện cổ tích về loài người' đã dệt nên bức tranh thơ mộng về buổi bình minh của nhân loại, nơi mọi sự sống đều khởi nguồn từ trẻ thơ.
Khổ thơ đầu mở ra vũ trụ nguyên thủy với hình ảnh đầy ám gợi:
'Trời sinh ra trước nhất/Chỉ toàn là trẻ con...' - một thế giới tinh khôi chưa vương bụi trần, nơi bóng tối còn bao trùm vạn vật.
Rồi từng lớp lang, cuộc sống dần hình thành: ánh mặt trời xua tan bóng đêm, người mẹ xuất hiện với những lời ru đong đầy hương sắc cuộc đời 'Từ cái bống cái bang/Từ cánh cò rất trắng...'. Bà mang đến kho tàng cổ tích mở ra thế giới tâm hồn, bố dạy con nhận thức vũ trụ bao la.
Đặc biệt sâu sắc là hành trình văn minh nhân loại qua hình ảnh trường lớp, thầy giáo - những cột mốc đánh dấu sự trưởng thành của trí tuệ. Bài thơ như lời tụng ca về sự phát triển của loài người, mà ở đó, tình yêu thương trẻ thơ là cội nguồn của mọi sáng tạo.

4. Khám phá tầng sâu ý nghĩa bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Phân tích mẫu số 7
Xuân Quỳnh trong 'Chuyện cổ tích về loài người' đã dệt nên bức tranh thơ mộng về buổi bình minh của nhân loại, nơi mọi sự sống đều khởi nguồn từ trẻ thơ.
Khổ thơ đầu mở ra vũ trụ nguyên thủy với hình ảnh đầy ám gợi:
'Trời sinh ra trước nhất/Chỉ toàn là trẻ con...' - một thế giới tinh khôi chưa vương bụi trần, nơi bóng tối còn bao trùm vạn vật.
Rồi từng lớp lang, cuộc sống dần hình thành: ánh mặt trời xua tan bóng đêm, người mẹ xuất hiện với những lời ru đong đầy hương sắc cuộc đời 'Từ cái bống cái bang/Từ cánh cò rất trắng...'. Bà mang đến kho tàng cổ tích mở ra thế giới tâm hồn, bố dạy con nhận thức vũ trụ bao la.
Đặc biệt sâu sắc là hành trình văn minh nhân loại qua hình ảnh trường lớp, thầy giáo - những cột mốc đánh dấu sự trưởng thành của trí tuệ. Bài thơ như lời tụng ca về sự phát triển của loài người, mà ở đó, tình yêu thương trẻ thơ là cội nguồn của mọi sáng tạo.

5. Khám phá chiều sâu tư tưởng bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Phân tích mẫu số 8
Xuân Quỳnh - nữ thi sĩ tài hoa đã dệt nên 'Chuyện cổ tích về loài người' như một khúc hoan ca về buổi sơ khai của nhân loại. Bài thơ là cách lý giải đầy sáng tạo về nguồn cội loài người qua lăng kính trẻ thơ.
Bức tranh thế giới nguyên thủy hiện lên thật sinh động:
'Trời sinh ra trước nhất/Chỉ toàn là trẻ con...' - một vũ trụ tinh khôi chưa vết bụi trần, nơi bóng đêm còn bao trùm vạn vật.
Rồi từng bước, từng bước, vạn vật lần lượt hiện hình: mặt trời tỏa sáng giúp trẻ nhìn rõ, cây cỏ khoác áo xanh cho trẻ nhận biết màu sắc, tiếng chim hót đem lại âm thanh cuộc sống. Tất cả đều vì nhu cầu khám phá của trẻ thơ.
Đặc biệt xúc động là hình ảnh người mẹ - nguồn cội yêu thương:
'Cho nên mẹ sinh ra/Để bế bồng chăm sóc...'
Những lời ru ngọt ngào chở theo cả vũ trụ thu nhỏ, thấm đẫm tình mẫu tử thiêng liêng. Bà xuất hiện với kho tàng cổ tích mở ra thế giới tâm hồn, bố dạy con nhận thức vũ trụ bao la.
Hành trình văn minh nhân loại được khép lại bằng hình ảnh trường học - nơi ươm mầm tri thức. Bài thơ như lời tụng ca về sự phát triển của loài người, mà ở đó, trẻ thơ là trung tâm của mọi sáng tạo.

6. Khám phá tầng sâu ý nghĩa bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Phân tích mẫu số 9
'Chuyện cổ tích về loài người' của Xuân Quỳnh là bản trường ca về sự hình thành thế giới qua lăng kính trẻ thơ, mang đến những khám phá thú vị về nguồn cội nhân loại.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh đầy ám gợi:
'Trời sinh ra trước nhất/Chỉ toàn là trẻ con...' - một vũ trụ nguyên sơ với những đứa trẻ là cư dân đầu tiên, nơi bóng tối còn bao trùm vạn vật.
Từng lớp lang cuộc sống dần hình thành: mặt trời tỏa sáng giúp trẻ nhìn rõ, cỏ cây khoác áo xanh cho trẻ nhận biết màu sắc, dòng sông xuất hiện để trẻ tắm mát. Mỗi sự vật đều vì nhu cầu khám phá của trẻ thơ mà hiện hữu.
Đặc biệt xúc động là hình ảnh người mẹ - nguồn cội yêu thương:
'Cho nên mẹ sinh ra/Để bế bồng chăm sóc...'
Những lời ru ngọt ngào chở theo cả vũ trụ thu nhỏ, từ 'cái bống cái bang' đến 'vị gừng rất đắng', thấm đẫm tình mẫu tử. Bà xuất hiện với kho tàng cổ tích, bố dạy con nhận thức thế giới, và trường học mở ra chân trời tri thức.
Bài thơ như lời tụng ca về hành trình văn minh nhân loại, nơi trẻ thơ là trung tâm của mọi sáng tạo, và tình yêu thương là cội nguồn của mọi điều kỳ diệu.

7. Khám phá chiều sâu triết lý bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Phân tích mẫu số 10
Bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' của Xuân Quỳnh là một thi phẩm ngũ ngôn độc đáo, kể lại hành trình văn minh nhân loại qua lăng kính trẻ thơ. Tác phẩm mang thông điệp sâu sắc: vạn vật sinh ra đều vì con người, đặc biệt là trẻ em - những thiên thần cần được yêu thương và chăm sóc chu đáo.
Khổ thơ đầu mở ra thế giới nguyên thủy:
'Trời sinh ra trước nhất/Chỉ toàn là trẻ con...' - một trái đất hoang sơ chưa in dấu văn minh, nơi bóng tối còn bao trùm vạn vật.
Theo dòng thời gian, vũ trụ dần hình thành: mặt trời tỏa sáng giúp trẻ nhìn rõ, cỏ cây khoác áo xanh cho trẻ nhận biết màu sắc. Người mẹ xuất hiện với tình yêu thương vô bờ:
'Cho nên mẹ sinh ra/Để bế bồng chăm sóc...'
Những lời ru ngọt ngào chở theo cả vũ trụ thu nhỏ, từ 'cái bống cái bang' đến 'vị gừng rất đắng'. Bà mang đến kho tàng cổ tích, bố dạy con nhận thức thế giới bao la. Hành trình văn minh khép lại bằng hình ảnh trường học - nơi ươm mầm tri thức.
Qua thi phẩm, Xuân Quỳnh không chỉ tái hiện sự phát triển của nhân loại mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc: hãy dành cho trẻ thơ những gì tốt đẹp nhất, bởi các em chính là tương lai của thế giới.

8. Phân tích tinh tế bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Bài mẫu số 1
Xuân Quỳnh - nữ thi sĩ của tình yêu và tuổi thơ - đã dệt nên 'Chuyện cổ tích về loài người' như một bản hòa ca về nguồn cội nhân loại. Bài thơ mở ra bằng hình ảnh trái đất thuở sơ khai:
'Trời sinh ra trước nhất/Chỉ toàn là trẻ con...' - một thế giới nguyên sơ nơi trẻ em là những cư dân đầu tiên.
Từng bước, vạn vật hiện hình: mặt trời tỏa sáng giúp trẻ nhìn rõ, cỏ cây khoác áo xanh cho trẻ nhận biết màu sắc. Người mẹ xuất hiện với tình yêu thương vô bờ:
'Nhưng còn cần cho trẻ/Tình yêu và lời ru...'
Những lời ru ngọt ngào chở theo cả vũ trụ thu nhỏ, từ 'cái bống cái bang' đến 'vị gừng rất đắng'. Bà mang đến kho tàng cổ tích, bố dạy con nhận thức thế giới. Hành trình văn minh khép lại bằng hình ảnh trường học - nơi ươm mầm tri thức.
Qua thi phẩm, Xuân Quỳnh không chỉ tái hiện sự phát triển của nhân loại mà còn gửi gắm thông điệp: hãy dành cho trẻ thơ những gì tốt đẹp nhất, bởi các em chính là tương lai của thế giới.

9. Phân tích sâu sắc bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Bài mẫu số 2
Xuân Quỳnh trong 'Chuyện cổ tích về loài người' đã dệt nên bức tranh thơ mộng về buổi bình minh nhân loại, nơi trẻ thơ là trung tâm của vũ trụ.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh gợi cảm:
'Trời sinh ra trước nhất/Chỉ toàn là trẻ con...' - một thế giới nguyên sơ chưa in dấu văn minh, nơi bóng tối còn bao trùm vạn vật.
Từng bước, vạn vật hiện hình: mặt trời tỏa sáng giúp trẻ nhìn rõ, cỏ cây khoác áo xanh cho trẻ nhận biết màu sắc. Người mẹ xuất hiện với tình yêu thương vô bờ:
'Nhưng còn cần cho trẻ/Tình yêu và lời ru...'
Những lời ru ngọt ngào chở theo cả vũ trụ thu nhỏ, từ 'cái bống cái bang' đến 'vị gừng rất đắng'. Bà mang đến kho tàng cổ tích, bố dạy con nhận thức thế giới. Hành trình văn minh khép lại bằng hình ảnh trường học - nơi ươm mầm tri thức.
Qua thi phẩm, Xuân Quỳnh không chỉ tái hiện sự phát triển của nhân loại mà còn gửi gắm thông điệp: hãy dành cho trẻ thơ những gì tốt đẹp nhất, bởi các em chính là tương lai của thế giới.

10. Khám phá chiều sâu bài thơ 'Chuyện cổ tích về loài người' - Phân tích mẫu số 3
Xuân Quỳnh - nữ thi sĩ của tuổi thơ - đã dệt nên 'Chuyện cổ tích về loài người' như một bản hòa ca về nguồn cội nhân loại. Bài thơ mở ra thế giới nguyên thủy:
'Trời sinh ra trước nhất/Chỉ toàn là trẻ con...' - một trái đất hoang sơ chưa in dấu văn minh, nơi bóng tối còn bao trùm vạn vật.
Từng bước, vạn vật hiện hình: mặt trời tỏa sáng giúp trẻ nhìn rõ, cỏ cây khoác áo xanh cho trẻ nhận biết màu sắc. Người mẹ xuất hiện với tình yêu thương vô bờ:
'Nhưng còn cần cho trẻ/Tình yêu và lời ru...'
Những lời ru ngọt ngào chở theo cả vũ trụ thu nhỏ, từ 'cái bống cái bang' đến 'vị gừng rất đắng'. Bà mang đến kho tàng cổ tích, bố dạy con nhận thức thế giới. Hành trình văn minh khép lại bằng hình ảnh trường học - nơi ươm mầm tri thức.
Qua thi phẩm, Xuân Quỳnh không chỉ tái hiện sự phát triển của nhân loại mà còn gửi gắm thông điệp: hãy dành cho trẻ thơ những gì tốt đẹp nhất, bởi các em chính là tương lai của thế giới.

Có thể bạn quan tâm

Top 7 Siro bổ sung Omega cho trẻ được ưa chuộng nhất hiện nay

Top 6 dịch vụ làm biển quảng cáo uy tín, giá cả hợp lý tại Vĩnh Long

Khám phá cách làm món sữa chua đậu đỏ thơm ngon, dễ dàng thực hiện tại nhà mà không bao giờ chán, đảm bảo bạn sẽ thích mê ngay từ lần đầu tiên thử.

10 Tác dụng kỳ diệu của massage chân đối với sức khỏe toàn diện

Cơ hội sở hữu app bản quyền miễn phí dành riêng cho iPhone/iPad trong ngày 21/3/2018
