Top 10 Bài thơ chế bá đạo nhất về đời sống sinh viên
Nội dung bài viết
1. Học thầy
Học Thầy
Không có tao, thầy chẳng dạy ai
Tiên học lễ, hậu học... ăn chơi
Học đi đôi với hành, hành kèm theo tỏi
Tiếng Anh lưu loát, gặp khó... chuyển ngôn
Học, học nữa, học hoài, rớt... học tiếp!
Học, học nữa... hộc máu mà rớt
Không yêu học chết mòn vì lạnh
Không học yêu... chẳng ngóc nổi lên
Học để làm gì, thi để làm chi
Tú Xương còn rớt huống chi là mình
Giám thị nhìn em cười như nắng
Em nhìn lại, nước mắt dâng trào
Cổng đại học như tầng mây xa vợi
Ruộng đồng đón chờ dưới bước chân
Học trò giờ... nghịch như quỷ dữ
Mười đứa học, chín đứa chơi thôi
Ba đứa đến lớp thì hai đứa ngủ
Đứa còn lại... ngáp ngắn ngáp dài
Học thiệt nhiều, quần áo chẳng có thay
Học thật hay, vẫn mặc hoài một bộ
Học cho lắm cũng ăn mắm với cà
Học tà tà vẫn mắm cà mà sống
Học cho cố cũng tắm mà cởi truồng
Học lùi lũi... cũng cởi truồng mà tắm
Giấc ngủ bắt đầu từ tiết ba
Giật mình tỉnh dậy... tiết năm trôi

2. Bức tranh thất nghiệp của sinh viên sau tốt nghiệp
Bức tranh thất nghiệp của sinh viên sau tốt nghiệp
Đầu đường Xây dựng bơm xe
Cuối phố Kinh tế lại về bán chè
Ngoại thương đi bán kem bè
Bên Nhạc viện thổi kèn đám ma
Ngân hàng ngồi đếm đô la
In vàng mã sống qua từng ngày
Sư phạm mộng ước làm thầy
Giờ thay kế toán tính ngay đề lô
Điện lực chẳng dám nói bô
Lặng lẽ phụ hồ đổ trát từng phiên
Lập trình thì chẳng có duyên
Giờ đi bán thuốc, ngồi riêng pha trà
Nông nghiệp chợt thấy xót xa
“Phận em chỉ biết lùa trâu chạy đồng”
Thương mại đâu chẳng thấy bóng
Thì ra đi buôn, bán rong tứ bề
Ngoại ngữ lặng lẽ đam mê
Giờ ngồi viết sớ, xem bói dạo chơi
Báo chí bán giấy vụn rơi
Chạy xe chở thuê bên trời Đồng Xuân
Bách Khoa vật lộn từng phần
Bán đồ hỏng, nhặt từng dây đồng
Mỹ thuật khắc đá chất chồng
Chạm bia mộ, mong mong đổi đời
Địa chất hai sọt trên vai
Bán than, rao khắp phố dài ngõ sâu
Thuỷ sản sống cũng cơ cầu
Sáng cân cá nhỏ, cuối làng rao vang
Hàng hải mộng ước huy hoàng
Ngồi mơ trúng số tậu tàu ra khơi
Bác sĩ, y tá một thời
Giờ về chích heo, xa vời giấc mơ...

3. Nỗi niềm bất mãn của sinh viên thất nghiệp
THƠ BẤT MÃN CỦA SINH VIÊN THẤT NGHIỆP
Tác giả: Sở Lưu Hương
Tôi sai lầm khi chọn thi đại học
Phí 5 năm chỉ nhận lại xót xa
Mỗi tháng trọ hết tám trăm thật thà
Thêm cơm nước chẳng dưới hai ngàn rưỡi
Hết kỳ thi là mùa cưới tới
Phong bì trao, cũng ngót nghét ba trăm
Học phí mỗi năm chẳng hề âm thầm
Tính dăm bảy năm, cũng bằng dăm chiếc SH
Rồi quần áo, giày dép cùng đồng phục
Ra trường xong chẳng dễ có nghề đâu
Thương cha mẹ chỉ biết nuốt lệ sầu
Nhà làm ruộng, tiền đâu mà gánh gồng?
Xin việc dạy cũng cả trăm triệu đồng
Vào ngân hàng nửa tỷ chẳng đùa đâu
Làm hợp đồng, lương chẳng đủ ngó đầu
Hết hạn rồi, lại quay về vạch xuất
Giá ngày xưa mình đi bán cá
Hay ở nhà phụ giúp mẹ cha hơn
Hoặc vào rẫy, trồng cây, giữ vườn
Còn hơn cảnh hôm nay đầy cay đắng
Khuyên ai không có quan hệ sẵn sàng
Không tiền tài hay đầu óc khác thường
Thì chớ dại lao vào con đường học
Ở nhà chẻ điều, làm lính còn hơn
Học bây giờ chẳng phải nơi sáng tỏ
Trai hư nhiều, gái phố cũng lắm chiêu
Ở nhà đi làm, yêu thương có nhiều
Bên cha mẹ, cuộc đời thêm hạnh phúc
Học đâu chẳng phải là tri thức
Trường đời nhiều khi dạy ta nên người
Hãy tỉnh táo, suy xét cho thảnh thơi
Đừng mai mốt lại hờn... vì học!

4. Thơ hài hước: Sinh viên nghèo
Thơ hài hước: Sinh viên nghèo
Biết tặng em món gì đây?
Tiền anh chẳng có, biết xoay đường nào?
Tình nghèo chỉ biết ngọt ngào
Làm vần thơ tặng, gửi vào giấc mơ.

5. Thơ hài: Cử nhân thất nghiệp
THƠ HÀI: CỬ NHÂN THẤT NGHIỆP
Tác giả: Đâu Long
Ngày cầm bằng đỏ tươi son
Xuất sắc rạng rỡ, mà hồn chênh vênh
Công cha mẹ tảo tần bền
Xa quê đèn sách triền miên mấy mùa
Tính ra tiêu tốn chẳng thua
Triệu trăm chất chồng, mẹ chưa ngủ tròn
Tất cả gửi gắm nơi con
Từ củ khoai nhỏ, từng lon gạo đầy
Mơ đời sáng rực tràn đầy
Không còn sãi quét, gánh mây cuối làng
Tri thức dắt bước sang trang
Khỏi cảnh lội ruộng, vai mang gió trời
Mơ mình đổi mới sáng ngời
Đầu trần chân đất sẽ thời đã qua
Bằng đỏ rực cháy bao la
Ra đường xin việc...cười ra nước mắt
Công chức thẳng thừng từ chối
“Tao con cháu đầy, nhà ngươi là ai?”
Bằng đỏ chẳng phải điều hay
Bán mua ê hề, vứt đây... cũng thừa!
Doanh nghiệp... cũng chẳng thèm ưa
Hồ sơ lạc lõng vì chưa đúng nghề
Thôi đành làm phụ hồ nghe
Thử việc vào đó...lương bèo hơn ai
Thua người chạy xích lô hoài
Thua em bán báo, lượm chai ven đường
Thua luôn bé đánh giày thương
Thua cả đời sống khi thường vô lo
Bước chân gập ghềnh xô đổ
Tan mộng đổi đời, chỉ khổ thân thôi
Thất vọng nặng trĩu đôi vai
Mẹ cha mòn mỏi u hoài chờ con
Giáo dục sao quá hao mòn
Vào thì chói lọi, ra còn gì đâu
Thoát nghèo vẫn chỉ là câu
Chữ nghĩa ôm hết, cuối đầu về quê
Chờ mai cá trạch trèo cây
Sáo sông đẻ trứng, mới hay đến mình
Lúc đó bằng đỏ hữu tình
Cưỡi hạc bay thẳng, làm thinh… quy tiên!

6. Thơ sinh viên thất nghiệp: Hờn vì học
THƠ SINH VIÊN THẤT NGHIỆP: HỜN VÌ HỌC
Tác giả: Ngọc Jack
Năm năm đèn sách cày sâu
Đại học kết thúc, nguyện cầu đã xong
Hân hoan mang tấm bằng hồng
Lòng mừng khôn xiết, ước mong vỡ òa
Hối hả trở lại quê nhà
Đem khoe công mẹ, báo cha một lời
Bấy lâu vất vả cuộc đời
Nay con thành đạt, chẳng rơi nước nào
Hy vọng trọn vẹn xiết bao
Ngày mai con bước thanh tao việc làm
Đền ơn nghĩa nặng muôn vàn
Cha già tóc bạc, mẹ chan nắng chiều
Nhưng mà đời chẳng như điều
Bằng cao vẫn bị hắt hiu chối từ
Không phong bì, chẳng được ưa
Chân quê nghèo khó nên thừa ai quan?
Trầy trật giữa chốn phũ phàng
Đại học, giỏi giang… có đáng gì đâu?
Mộng mơ giờ hóa khổ đau
Cha còng, mẹ gầy vì dâu khổ đời
Bằng vàng cũng chẳng đổi lời
Tiền đâu mà trải con thời tương lai
Bao năm mượn trước trả sau
Cũng vì con học – đời sao éo le
Nghĩ mà đau thắt con tim
Biết vậy ngày đó chẳng tìm bằng chi
Làm thuê, vào lính còn ghi
Có khi đỡ tủi, chẳng bi ai nhiều
Cha là phụ hồ phiêu diêu
Vay mượn từng bữa lo điều học cho
Mẹ thì dãi nắng héo khô
Giờ nhìn lại thấy con đồ tội thân
Hờn mình vì học nhiều năm
Để giờ mộng vỡ giữa tầm mông lung
Tuổi xuân trôi mất như bông
Chỉ còn lại bóng long đong đoạn đời
Gửi lời đến những bạn ơi
Không quan hệ, chẳng một lời quen cao
Không nhà đại gia sang giàu
Xin hãy tỉnh táo trước sau học hành
Ra trường rồi lại lặng thinh
Bằng cấp đâu cứu được mình với ai
Chớ nên quá mộng tương lai
Kẻo rồi lại khóc – hờn hoài vì học!

7. Thơ chế về sinh viên thất nghiệp
Thơ chế sinh viên thất nghiệp
Tác giả: Đinh Khắc Khang
Máy cày lầm lũi qua đồng
Bốn năm đại học vẫn không nên hình
Tưởng rằng sẽ có công minh
Ai ngờ bằng đỏ lặng thinh gió lùa
Lội bùn mới thấu bùn xưa
Quan trên chẳng hiểu nỗi khổ dân nghèo
Bằng cao chỉ để làm theo
Việc làm thưa vắng, đói meo tấm lòng
Nuốt đắng vào dạ cho xong
Sinh viên thất nghiệp giữa vòng lặng câm
Bố chăn bò, mẹ gieo mầm
Cơm rau chắt bóp từng năm nuôi người
Không quyền, không thế, chẳng vơi
Giấc mơ công chức xa rời tầm tay
Thôi đành trở lại chốn này
Đồng quê, ruộng lúa, chim bay, trâu cày
Chữ thầy xin gửi lại thầy
Phận hèn dẫu học vẫn quay về đồng
Nông dân khó đổi số phận
Đành ôm gầu nước chờ mong mùa về
Nhìn đời lệ nhỏ ê chề
Rèn văn luyện chữ để về chăn trâu
Học cao đâu có giúp đâu
Vẫn là thân phận cúi đầu cu li.

8. Thơ chế “Qua đèo ngang”
Thơ chế “Qua đèo ngang”
Bước vào hàng net lúc chiều tà,
Người đông chen chúc chẳng lối ra.
Lom khom vài bạn ngồi săn quái,
Lác đác bên kia mấy kẻ gà.
Nhớ bạn từng cùng chinh Beat-Up,
Thương thằng ngồi nhảy lạc 8k.
Dừng tay lặng lẽ ngồi suy ngẫm,
Một room trống rỗng, chỉ mình ta.
.........................................
Không nhạc, không loa, vắng tiếng ca,
Một bọn nghiệp dư, một bọn gà.
Mình ta lĩnh hội bao đường bước,
Đánh xong tan tác, trốn cả ra.
.........................................
Tiếng phím xen lẫn tiếng bà la,
8k văng vẳng như tiếng ma.
Cảnh Au lặng lẽ người còn nhảy,
Nhảy mãi vượt qua kiếp gà ta.

9. Thơ chế “Sinh viên thất nghiệp”
SINH VIÊN THẤT NGHIỆP
Tác giả: Sóng Xô Bờ
Phận làm trai trắng tay mòn mỏi,
Sống chật vật, tiền chẳng đủ tiêu.
Yêu đương thì vẫn cô liêu,
Đẹp trai cũng khổ, trăm điều xót xa.
Tôi tên Sóng, quê xa Phú Thọ,
Bưởi Đoan Hùng, cọ mọc xanh rì.
Học hành chăm chỉ mỗi khi,
Ra trường thất nghiệp, mộng thì vụn tan.
Học Xây dựng, giờ mang hồ vữa,
Thêm bằng cấp, xé nửa cho nhanh.
Bốn năm chẳng hiểu được ngành,
Lý thuyết lắm lối, tay đành bó tay.
Ước gì biết sớm từ nay,
Chẳng dại học, chẳng đầy gian lao.
Tiền đâu mà gỡ nỗi đau,
Thầy cô giảng giở, học sao cho thành?

10. Thơ chế "Truyện Kiều"
Trăm năm trong cõi người ta,
Nguyễn Du là tổ viết ra Kiều này.
Đọc xong Anh nghĩ đắng cay,
Vì trong truyện ấy nhiều điều trái ngang.
Người hiền bạc mệnh lỡ làng...
Đầu tiên hai ả tố nàng lộ ra.
Thúy Kiều xinh đẹp hiền hòa,
Thúy Vân lại thích tranh đua chị mình.
Kiều cam chịu cảnh điêu linh,
Đành nhường cho Vân: "Thôi đành tao thua".
Vân mừng: "Tao thắng làm vua,
Còn mày bại trận như cua vào nồi".
Kiều đau đớn: "Đồ chơi!"
Vân thì tức tối, cầm chổi lao vô.
Một phen đổ máu bất ngờ,
Kiều còn cái sọ vật vờ giữa sân.
Vân hoảng, bị tống vào Lầu Xanh,
Chưa đầy tuần đã tìm được người yêu.
Gã tên Mã Giám Sinh phiêu,
Gốc từ Võ Lâm, thân hình oai phong.
Tuổi trẻ đôi mươi còn son,
Giàu sang tài giỏi, dễ làm người mê.
Trả giá rồi rước Vân về,
Nghĩ đến khoái lạc mê tê cả người.
Quản gia đón với nụ cười,
Lùn lùn trán hói, gian người ít ai.
Gã tên là Thúc Sinh oai,
Bên vợ tên Đặng Hoạn Thư hiền lành.
Hoạn Thư khuê cát tao thanh,
Được sư nuôi dạy nghiêm minh đức lành.

Có thể bạn quan tâm

Top 9 Quán ốc ngon nổi tiếng bậc nhất tại TP. Đà Lạt, Lâm Đồng

9 Hãng taxi đáng tin cậy hàng đầu tại Hà Nội

Top 8 kênh YouTube tuyệt vời nhất để thưởng thức nhạc Lo-fi

Hướng dẫn tạo ảnh GIF từ video Youtube đơn giản và hiệu quả

Hướng dẫn chi tiết cách tăng lượt xem Youtube trên máy tính
