Top 10 Bài văn tả bác bảo vệ trường em ấn tượng nhất
Nội dung bài viết
1. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ số 4 - Người gác cổng tận tâm
Bước vào năm học đầu cấp hai với bao bỡ ngỡ, tôi may mắn được bác bảo vệ trường ân cần đón chào. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, bác đã chiếm trọn tình cảm của tôi bằng sự hiền hậu đặc biệt.
Bác khoác lên mình dáng vẻ của người đã trải nghiệm cuộc đời: mái tóc điểm bạc, làn da ngăm rám nắng và đôi mắt sâu chứa đựng bao câu chuyện. Đôi bàn tay chai sần với những ngón tay gân guốc kể về năm tháng lao động miệt mài. Ấn tượng nhất là nụ cười ấm áp luôn thường trực trên khuôn mặt chữ điền, xua tan vẻ ngoài tưởng chừng nghiêm nghị.
Trong bộ trang phục giản dị - chiếc áo phông bạc màu, quần âu đã sờn và chiếc mũ lưỡi trai cũ kỹ, bác dành tình yêu thương đặc biệt cho chú cún lông trắng - người bạn trung thành luôn quấn quýt bên bác.
Tôi nhớ mãi buổi đầu đến trường, khi đang ngập ngừng trước cổng, bác đã chủ động hỏi han và dẫn tôi tận tình từ nhà xe đến tận lớp học. Những cử chỉ ấy khiến trường học trở nên thân thuộc lạ thường.
Bác như vị hiệp sĩ thầm lặng, ngày đêm chăm lo cho ngôi trường. Có bác, mỗi ngày đến lớp trở nên ấm áp và an toàn hơn bao giờ hết. Tình cảm tôi dành cho bác cứ thế lớn dần theo năm tháng.


2. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ số 5 - Người gác cổng tâm huyết
Bác Long - người bảo vệ trường em - là một nhân cách đáng trân trọng với nụ cười luôn thường trực trên môi. Bác đã gắn bó với ngôi trường này từ trước khi em vào học, trở thành bức tường thành vững chắc bảo vệ sự bình yên cho chúng em.
Ở cái tuổi gần lục tuần, bác Long vẫn giữ được dáng vẻ khỏe khoắn trong bộ quân phục đã phai màu. Khuôn mặt vuông vức với đôi lông mày rậm và làn da đỏ au khiến nhiều người e ngại, nhưng ẩn sau đó là trái tim nhân hậu. Cuộc đời bác trải qua nhiều mất mát - vợ mất sớm, con cái ở xa - nhưng bác vẫn giữ được sự lạc quan đáng ngưỡng mộ.
Ngày nào cũng vậy, từ 5 giờ sáng bác đã bắt đầu công việc: mở cửa lớp học, quét dọn sân trường, hướng dẫn học sinh xếp xe ngay ngắn. Dù công việc bận rộn nhưng chưa bao giờ em thấy bác cáu gắt hay mệt mỏi.
Với em, bác còn là người ông thứ hai. Những chiều chờ mẹ đón, bác thường kể chuyện thời chiến tranh, tự tay đóng cho em chiếc ghế gỗ nhỏ xinh, hay dúi vào tay em những viên kẹo ngọt ngào. Kỷ niệm đáng nhớ nhất là lần em tặng bác chiếc kẹp tóc, bác chỉ cười hiền và nói: "Đồ này dành cho các cô bé xinh xắn như cháu thôi".
Bác Long mãi là hình ảnh đẹp đẽ nhất trong ký ức tuổi thơ em - người bảo vệ không chỉ canh giữ ngôi trường mà còn sưởi ấm trái tim bao thế hệ học trò.


3. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ số 6 - Người lính già nơi cổng trường
Ngôi trường nhỏ của chúng tôi may mắn có được một vị bảo vệ đặc biệt - một cựu chiến binh với tâm hồn đẹp như chính cuộc đời bác đã trải qua.
Bác năm nay đã ngoài sáu mươi, dáng người vạm vỡ trong bộ quân phục đã phai màu. Làn da đen sạm loang lổ vết sẹo như bản đồ ghi lại những năm tháng chiến trường. Đôi mắt tinh anh cùng đôi lông mày rậm toát lên vẻ cương nghị. Chiếc chân gỗ - di chứng chiến tranh - đã trở thành một phần không thể tách rời của bác, bước đi vững vàng khiến nhiều người không nhận ra.
Sáng nào cũng vậy, khi bình minh chưa ló dạng, bác đã thức dậy chăm sóc ngôi trường như đứa con tinh thần của mình. Từ việc kiểm tra từng phòng học, sửa chữa đồ đạc đến chăm bón vườn cây sau trường - tất cả đều được bác làm với sự tỉ mỉ của người lính kỷ luật.
Ẩn sau vẻ ngoài nghiêm nghị là một tâm hồn nghệ sĩ. Bác như một kho tàng sống với vốn kiến thức phong phú từ dân ca, ca dao đến thơ văn cổ. Những trưa hè, tiếng hát chèo ấm áp của bác vang lên khiến sân trường như bừng sáng.
Bác đã chọn ngôi trường làm nhà, coi thầy cô như anh em và xem học trò chúng tôi như con cháu. Hình ảnh bác mỗi chiều lầm lũi một mình khiến chúng tôi thầm cảm phục - đó là hiện thân của một thế hệ đã hi sinh cả tuổi xuân cho Tổ quốc, và giờ đây vẫn lặng lẽ cống hiến cho thế hệ tương lai.


4. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ số 7 - Người gác cổng tận tâm
Bác Tường - người bảo vệ trường em - như một vị thần canh giữ ngôi đền tri thức, luôn âm thầm bảo vệ sự bình yên cho mái trường thân yêu. Hình ảnh bác đã trở nên vô cùng thân thuộc với bao thế hệ học trò.
Dù đã ngoài ngũ tuần, bác vẫn giữ được dáng vẻ khỏe khoắn với thân hình cao ráo, khuôn mặt vuông vức toát lên vẻ cương nghị nhưng đôi mắt lại ẩn chứa sự hiền từ. Trong bộ đồng phục xanh lơ với phù hiệu trường trang trọng, bác như một người lính thực thụ canh giữ 'tòa lâu đài' tri thức của chúng em.
Công việc hàng ngày của bác là chuỗi những việc tưởng chừng nhỏ bé: mở cổng trường từ sớm tinh mơ, chăm sóc từng bồn hoa, quét dọn sân trường, hướng dẫn phụ huynh... Nhưng điều đáng quý là bác luôn hoàn thành mọi việc với sự tận tụy không biết mệt mỏi. Giọng nói dõng dạc của bác như truyền thêm năng lượng cho mọi người.
Đặc biệt vào giờ tan học, bác trở thành 'chỉ huy' phân luồng giao thông trước cổng trường, giúp phụ huynh đón con thuận tiện mà không gây ùn tắc. Bác Tường chính là tấm gương về tinh thần trách nhiệm và lòng yêu nghề mà chúng em luôn ngưỡng mộ.


5. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ số 8 - Người giữ gìn sự bình yên
Trong ký ức tuổi thơ của em về mái trường tiểu học, hình ảnh bác bảo vệ hiền lành đã trở thành một phần không thể thiếu. Bác như người hùng thầm lặng ngày đêm bảo vệ sự bình yên cho ngôi trường nhỏ.
Bác đã gắn bó với trường từ bao năm tháng, trước cả khi em bước chân vào lớp một. Ở cái tuổi gần lục tuần, bác vẫn giữ được dáng vẻ khỏe khoắn với thân hình cao lớn, đôi tay chắc nịch. Mỗi lần bác đánh trống, âm thanh giòn giã vang khắp sân trường như nhịp tim của ngôi trường thân yêu.
Khuôn mặt bác phúc hậu với nụ cười ấm áp dành cho học trò, nhưng cũng rất nghiêm nghị khi có ai vi phạm nội quy. Đôi mắt đen ẩn dưới hàng lông mày rậm luôn quan sát tỉ mỉ mọi hoạt động trong trường.
Công việc hàng ngày của bác là chuỗi những việc tưởng chừng nhỏ bé nhưng vô cùng quan trọng: đánh trống báo giờ, canh giữ cổng trường, tuần tra các lớp học. Đặc biệt, bác luôn là người cuối cùng rời trường khi chiều tà, cầm đèn pin kiểm tra từng góc nhỏ.
Bác không chỉ là người bảo vệ mà còn như người làm vườn chăm sóc cây cối, người thầy dạy chúng em ý thức giữ gìn của công. Nhờ có bác, ngôi trường của em luôn là không gian an toàn, xanh sạch đẹp cho những tiếng cười trẻ thơ.


6. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ số 9 - Người lính già và những câu chuyện thời chiến
Trong ký ức tuổi thơ của chúng tôi về mái trường, bác Nam - người bảo vệ giản dị - đã trở thành một phần không thể thiếu. Bác như người ông hiền từ của cả ngôi trường, lặng lẽ chứng kiến từng thế hệ học trò trưởng thành.
Ở cái tuổi lục tuần, bác có dáng người mảnh mai trong bộ đồng phục xanh lam đã bạc màu cùng chiếc mũ cối quen thuộc. Khuôn mặt rám nắng in hằn dấu vết thời gian, nhưng đôi mắt bác mới thật sự đặc biệt - ấm áp như nắng xuân, có thể truyền tải mọi cung bậc cảm xúc từ vui vẻ đến trách móc khi chúng tôi mắc lỗi.
Bác từng là cựu chiến binh, và căn phòng nhỏ của bác giữa hai dãy nhà như một bảo tàng sống với những kỷ vật chiến tranh. Chúng tôi thường quây quần nghe bác kể chuyện thời kháng chiến - những câu chuyện sống động như thước phim lịch sử, khiến chúng tôi khi thì hồi hộp, khi thì nghẹn ngào.
Đôi tay nhỏ nhắn nhưng đầy sức mạnh của bác luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Có lẽ chính sự hiền hậu và tấm lòng nhân ái đã khiến bác trở thành người thân của cả trường. Mỗi khi nghĩ đến ngày phải xa trường, xa bác, lòng chúng tôi lại quặn thắt. Nhưng bác vẫn thường an ủi: "Chỉ cần ta nhớ về nhau, khoảng cách nào cũng không quan trọng".


7. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ trường học ấn tượng
Giữa bầu trời tuổi thơ nơi mái trường thân yêu, có một người âm thầm gieo yêu thương qua những công việc giản dị - bác bảo vệ trường em. Ở cái tuổi ngoài 50, mái tóc bác đã điểm bạc như sương mai, nhưng nụ cười luôn rạng rỡ như nắng ấm.
Khuôn mặt vuông chữ điền phúc hậu in hằn dấu vết thời gian với những vết chân chim quanh đôi mắt tinh anh. Bác như cuốn từ điển sống với kho tàng ký ức về thời kháng chiến hào hùng, mỗi câu chuyện kể lại là một bài học nhân văn sâu sắc. Hình ảnh bác chăm sóc từng luống hoa, từng chú cá vàng hay ân cần mời chúng em vào phòng tránh nắng khi tan trường đã khắc sâu vào tâm trí.
Bác không chỉ là người giữ cổng trường mà còn là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa thế hệ vàng anh hùng với những mầm non tương lai. Mỗi ngày đến trường, em lại thêm trân quý những bài học làm người từ chính cuộc đời bình dị mà cao đẹp của bác.


8. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ trường học đặc sắc
Mỗi bình minh đến trường, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt em là dáng người lom khom của chú bảo vệ - người thầm lặng gìn giữ mái trường thân yêu. Chú Bảo như một cây cổ thụ đã gắn bó với ngôi trường này qua bao mùa mưa nắng.
Ở cái tuổi ngũ tuần, chú mang vẻ đẹp của thời gian với làn da rám nắng, đôi mắt sâu ẩn chứa bao câu chuyện đời. Những nếp nhăn trên vầng trán cao như bản đồ ghi dấu một đời vất vả. Đôi bàn tay sần sùi của chú đã quen với công việc quét lá, kiểm tra từng lớp học trong đêm khuya thanh vắng.
Chú là hiện thân của sự kiên nhẫn và tình yêu thương vô bờ. Mỗi lời nhắc nhở học trò của chú đều ấm áp như lời cha dạy con. Dưới bóng dáng còng lưng ấy là một trái tim vàng, một nghị lực phi thường của người gác đêm thầm lặng. Em thầm cảm phục chú - người đã biến công việc bình thường thành nghệ thuật chăm sóc và bảo vệ.


9. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ - Người lính già nơi mái trường
Bác Chính - người lính già với tấm lòng vàng, đã gắn bó với ngôi trường em hơn một thập kỷ như một người cha thứ hai của học trò. Dáng người cao gầy in hằn dấu tích chiến trường, cánh tay trái không còn nguyên vẹn nhưng trái tim bác vẫn đập những nhịp yêu thương vô bờ.
Dưới bộ quân phục bạc màu thời gian, bác là hiện thân của sự nghiêm trang mà gần gũi. Mỗi tiếng trống báo giờ của bác đều đặn như nhịp tim của ngôi trường. Đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa bao câu chuyện về một thời oanh liệt, về những thế hệ học trò đã trưởng thành từ mái trường này.
Bác dạy bảo chúng em bằng sự bao dung của người từng trải. Những bài học về lòng tự trọng, về sự chân thành được bác truyền đạt qua từng câu chuyện nhỏ. Mỗi khi học trò gặp khó khăn, bác sẵn sàng giúp đỡ như người cha chăm lo cho đàn con. Em tin rằng hình ảnh bác - người lính già kiên cường, người bảo vệ tận tụy sẽ mãi là tấm gương sáng trong trái tim mỗi học sinh.


10. Bài văn mẫu tả bác bảo vệ - Người giữ lửa cho mái trường
Bác bảo vệ trường em như một người lính canh giữ giấc ngủ bình yên cho ngôi trường thân yêu. Dáng người vạm vỡ với khuôn mặt chữ điền đầy nếp nhăn phong sương, bác là hiện thân của sự kiên định và tình yêu thương vô bờ.
Mỗi sớm tinh mơ khi sương còn đọng trên lá, bác đã có mặt để mở cổng đón những bước chân học trò. Đôi mắt tinh anh quan sát từng góc sân, bàn tay chai sạn ghi chép tỉ mỉ mọi hoạt động. Bác nghiêm khắc như người cha nhưng cũng ấm áp như người ông, luôn biết cách chỉ bảo chúng em bằng những bài học nhẹ nhàng mà sâu sắc.
Đêm về, khi cả trường chìm trong yên lặng, bác vẫn cần mẫn đi tuần như người gác đêm thầm lặng. Những bước chân chậm rãi quanh sân trường trở thành nhịp điệu quen thuộc của đêm khuya. Em thầm cảm phục sự hy sinh thầm lặng ấy - người đã dành trọn tâm huyết để giữ gìn mái trường như ngôi nhà thứ hai của mình.


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn chi tiết cách nén và giải nén file với Winrar và Winzip

Top 10 điện thoại giá 4 triệu tốt nhất hiện nay

Top 3 bộ gõ tiếng Trung hàng đầu dành cho điện thoại

Top 8 Nhà hàng tuyệt vời tại TTTM SC VivoCity, Quận 7, TP. HCM

Mẹo tăng độ nhạy cảm biến vân tay trên điện thoại iPhone và Android
