Top 10 bài văn tả cảnh mùa đông sâu sắc nhất
Nội dung bài viết
1. Mùa đông là thời gian tuyệt vời nhất trong năm.
Mùa đông, dù lạnh lẽo, vẫn mang đến cho tôi những cảm giác ấm áp và niềm vui khó tả. Vào một buổi sáng mùa đông, khi mọi thứ còn im lìm và vắng lặng, tôi đã dũng cảm thức dậy, bước ra khỏi chăn và đi dạo một mình. Không khí trong lành, yên tĩnh đến lạ, dường như mọi vật xung quanh đang chìm trong giấc ngủ sâu. Các cây bàng đã rụng hết lá, những cánh hoa như đang buồn bã, không còn sức sống. Cảnh vật xung quanh im lìm, không tiếng chim hót, không tiếng chó sủa, mọi thứ như đang ngừng lại trong sự tĩnh lặng của mùa đông. Mặt hồ phẳng lặng, không một sinh vật nào lên mặt nước. Chỉ mong mặt trời sớm xuất hiện, dù chỉ là vài tia nắng yếu ớt để mang lại sự ấm áp và sức sống cho không gian này. Mùa đông, dù lạnh giá, lại khiến tôi biết trân trọng những khoảnh khắc ấm áp trong cuộc sống.

2. Một ngày mùa đông mưa phùn ẩm ướt.
Mùa đông, trong cái lạnh tê tái, lại mang đến một đặc trưng không thể nhầm lẫn: những cơn mưa phùn mỏng manh nhưng dai dẳng. Sáng nay, sau khi thức dậy, em vẫn còn cảm nhận được cái lạnh của mùa đông len lỏi vào trong từng ngóc ngách của căn phòng. Hôm nay là chủ nhật, em được nghỉ học. Nhưng khi ra ngoài, không khí lạnh của mưa phùn thật khó chịu. Mưa không lớn, nhưng lại kéo dài, mang theo sự ẩm ướt khó chịu của mùa đông. Từ đêm qua, cơn mưa vẫn tiếp tục đến sáng nay. Đường phố vắng vẻ, chỉ thỉnh thoảng mới có người đi qua. Bầu trời xám xịt, mọi người đều mặc áo khoác dày và áo mưa. Mặc dù trời không còn mưa to, nhưng không khí vẫn ẩm ướt và lạnh lẽo. Sau một buổi sáng trôi qua, mẹ về nhà mang theo những món ăn nóng hổi như khoai lang nướng, giúp cả gia đình quên đi cái lạnh của mùa đông. Khoai chín, cả gia đình quây quần bên nhau, trong không khí ấm áp của bếp lửa. Một ngày mùa đông trôi qua như vậy, không ồn ào, không vội vã, chỉ có sự bình yên của gia đình và cái lạnh lặng lẽ của mùa đông.

3. Mùa đông lạnh đến cắt da cắt thịt.
Tạm biệt mùa thu êm dịu, mùa đông đã đến từ lúc nào chẳng ai hay. Chỉ biết rằng gió mùa đông bắc mỗi ngày lại càng thổi mạnh hơn, làm xóm làng chìm trong sương mù mỏng manh mỗi buổi sáng sớm.
Mùa đông, với cái lạnh tê tái đến mức cắt da cắt thịt, đôi khi còn mang theo tuyết rơi, làm cho mọi thứ quanh ta trở nên lạ lẫm. Cây cối, không còn giữ được sự tươi xanh như mùa xuân, tất cả đều trơ trọi và khô cằn. Cuộc sống của mọi người trong xóm cũng vì thế mà thay đổi theo từng mùa.
Mùa đông, mặt trời mọc muộn và lặn sớm hơn so với mùa hè. Khi mùa hè trời sáng từ năm giờ sáng, mùa đông lại u ám cho đến tận sáu giờ. Xóm em, nằm dưới chân núi, vào sáng sớm mùa đông, cả xóm như bị bao phủ bởi một làn sương mù dày đặc, mọi người thường dậy muộn, và thời gian học của chúng em cũng được điều chỉnh muộn hơn. Khi ra ngoài, ai cũng phải khoác lên mình chiếc áo ấm, găng tay, tất và mũ len mới dám bước ra khỏi nhà.
Gió mùa đông bắc thổi lạnh buốt, dù có nắng cũng chỉ là những tia sáng yếu ớt, không đủ để làm ấm không khí. Những cây cối trơ trọi, những luống rau khô héo, không thể mọc lên vì cái lạnh. Dù vậy, mùa đông vẫn mang đến vẻ đẹp riêng, dù có những đợt rét đậm, rét hại nhưng cũng đem lại vẻ đẹp của tuyết và sương mù. Cuối ngày, mọi người lại quây quần bên mâm cơm ấm cúng, cùng nhau sẻ chia, và mùa đông lại như một phần không thể thiếu trong bốn mùa tuần hoàn của đất trời.

4. Mùa đông mang theo nỗi nhớ thấm vào trái tim.
Nếu ai hỏi em điều gì làm mùa đông trở nên đặc biệt, em sẽ đáp rằng đó là những ngày có mưa phùn rơi lất phất trên cửa sổ. Cái lạnh và những hạt mưa nhỏ, mỏng manh tạo nên một không gian yên bình, ấm áp lạ kỳ. Em thích ngắm nhìn khung cảnh mùa đông qua lớp kính mờ của cửa sổ, nơi mưa vẫn rơi như không muốn dừng lại, và gió thì thổi lạnh đến tê buốt. Mùa đông mang đến một cảm giác u uẩn, mờ ảo, như muốn quấn lấy tâm hồn mỗi người.
Cây cối trong mùa đông như cũng chìm vào trong giấc ngủ, những chiếc lá bàng vàng rơi từng chiếc, cuộn tròn trên mặt đất. Gió mùa đông bắc thổi mạnh, khiến mọi vật xung quanh như trở nên tĩnh lặng. Mưa phùn rơi đều, thấm vào từng ngóc ngách của vạn vật, tạo nên một không gian buồn, nhưng cũng rất đẹp.
Trong những ngày này, em chỉ muốn quây quần bên gia đình, cùng nhau ngồi bên bếp lửa, thưởng thức những món ăn đơn giản nhưng đầm ấm. Mưa phùn mùa đông làm cho em thêm yêu những giây phút bình dị ấy, khi mà mỗi người chỉ cần bên nhau là đủ. Cái lạnh mùa đông như cũng làm con người thêm gần gũi, dễ chia sẻ, dễ cảm nhận nỗi nhớ. Em nhớ ba, nhớ những lúc cả gia đình quây quần, hạnh phúc và ấm áp bên nhau. Những ngày mùa đông mưa phùn, thật sự là những ngày em sẽ nhớ mãi.

5. Mùa đông, cành cây trơ trụi, khẳng khiu giữa gió lạnh.
Từ tháng 11 trở đi, thời tiết bắt đầu chuyển xấu, cái lạnh cứ thế len lỏi vào từng ngóc ngách của không gian. Gió mùa đông bắc ào đến, mang theo những trận mưa giá khiến ai ai cũng ngại ra khỏi chiếc chăn ấm hay căn nhà nhỏ của mình. Mùa đông không có cái nắng rực rỡ của mùa hè, mà thay vào đó là bầu trời xám xịt, mờ mịt. Những đám mây u ám không buồn thay đi, chỉ còn lại một màu trắng xám, khiến cả thế giới như chìm vào sự ảm đạm. Mặt trời, nếu có, cũng chẳng thể xuyên qua lớp mây dày đặc ấy.
Những hàng cây trơ trụi cành lá, khẳng khiu trước gió, như những người chiến binh già đang chống chọi với cái lạnh tê tái. Chỉ cần một cơn gió thổi qua, những chiếc lá vàng rơi xuống, khiến cảnh vật thêm phần xám xịt. Mùa đông như một bức tranh thiếu màu sắc, chỉ có hai gam màu xám trắng chủ đạo, làm cho khung cảnh trở nên mờ ảo, đầy lặng lẽ.
Những gánh hàng rong, những bà bán hoa cứ lặng lẽ bước qua trong làn sương mù. Cảnh vật mờ ảo như bước ra từ một thế giới khác. Mưa phùn, mưa dai dẳng, không giống những cơn mưa bất chợt của mùa hạ. Nó làm cho không gian càng thêm buồn bã, ướt đẫm, và cũng không thể thiếu đi cảm giác lạnh giá.
Vì mưa phùn rất nhẹ, nhưng lại khiến người ta không thể nào tránh khỏi cái lạnh, từng hạt mưa mảnh rơi xuống làm ướt áo, ướt người. Đường phố lúc này vắng lặng, chỉ có những người đi bộ với áo khoác dày, khăn len và mũ trùm kín đầu, chỉ còn lại đôi mắt sáng. Khu vui chơi vào mùa đông trở nên vắng lặng, không một tiếng động, không còn ai đi dạo ngoài trời. Nhưng dù thế, mùa đông với mưa phùn vẫn có một vẻ đẹp riêng, một sự yên tĩnh mà ai đó luôn muốn tận hưởng. Mỗi mùa đông đều mang đến một chút yêu thương riêng biệt mà không mùa nào có thể thay thế được.

6. Mùa đông mang một vẻ đẹp riêng biệt, đầy quyến rũ.
Mùa đông đến, theo quy luật của thiên nhiên, mùa xuân qua rồi hè tới, mùa thu tàn là lúc mùa đông về, mang theo cái lạnh thấu da. Đất nước Việt Nam, dù nhỏ bé, lại có sự chuyển mùa đầy thú vị. Mùa đông đến, đường phố vắng dần, mọi người trở nên hối hả hơn, vội vàng trở về nhà để tìm chút ấm áp bên chiếc lò sưởi. Ánh nắng mùa đông yếu ớt, không đủ để làm ấm mặt đất, và trời cũng tối sớm hơn bao giờ hết.
Cây cối trong mùa đông như ngừng lại, những cành cây khẳng khiu, trơ trụi lá, chỉ cần một cơn gió nhẹ là tất cả sẽ rụng xuống. Mùa đông chẳng có tiếng chim hót, chẳng có những bụi cỏ xanh tươi, mọi thứ dường như chìm vào giấc ngủ lạnh lẽo. Bức tranh mùa đông này thiếu đi sự sôi động của các mùa khác, chỉ còn lại màu xám trắng của bầu trời và mặt đất.
Đặc biệt, mùa đông luôn có những cơn mưa phùn nhẹ nhàng, không đủ để làm ướt hết cơ thể nhưng lại thấm vào từng thớ thịt. Mưa phùn mang đến cảm giác lạnh lẽo, âm ỉ nhưng cũng rất yên bình. Vào những ngày như thế, ngồi bên cửa sổ, nhâm nhi một tách trà nóng và ngắm nhìn những giọt mưa rơi tí tách là khoảnh khắc tuyệt vời. Mùa đông, dù lạnh giá, lại chứa đựng những nét đẹp riêng biệt khiến ai cũng phải yêu thích. Những bước chân hối hả trên đường, những người bận rộn kiếm sống, tất cả hòa quyện vào bức tranh mùa đông đầy sức sống, nhưng cũng đầy lặng lẽ.

7. Mùa đông trên quê hương em mang nét riêng đầy ấn tượng.
Mùa đông đã trở lại, mang theo cái lạnh giá, và xóm nhỏ ven sông quê tôi lại chìm trong không gian màu xám đặc quánh. Sáng sớm, sương mù phủ kín cành cây và bãi cỏ. Gió lùa vào tận nhà, quấn quanh người đi đường. Mặt nước sông phẳng lặng, chỉ có một màu lam thẫm như thấm đẫm cái lạnh. Những hàng cây khẳng khiu bên bờ sông, trụi lá, đứng lặng lẽ như chứng nhân của mùa đông lạnh buốt. Lác đác là tiếng chim non gọi nhau giữa không gian tĩnh lặng, những chiếc lá vàng rơi lả tả trong gió.
Những cây cổ thụ ven sông đứng như ngẫm nghĩ trước sự tàn tạ của mùa đông, còn những cây gãy sau cơn bão lớn, dòng nhựa trong cây dạt dào tuôn chảy. Đất và nước quê hương mang theo một mùi phù sa nồng đượm, như muốn nói rằng, dù thời tiết khắc nghiệt đến đâu, cuộc sống vẫn tiếp tục. Trên mái hiên, những giọt nước mưa rơi tí tách như đang thì thầm hỏi sông rằng: “Sông ơi, nước của ngươi từ đâu mà dạt dào đến vậy?”
Buổi trưa, thôn xóm trở nên nhộn nhịp hơn khi người dân đi làm đồng về. Cánh đồng trắng xóa, những thửa đất được cày lên, đợi chờ nắng mưa thuận hòa để gieo trồng. Mùi hương nước ruộng thoang thoảng trong không khí. Chiều đến, khói bếp bay lên từ những ngôi nhà, hòa cùng mây trời, vẽ nên một bức tranh mùa đông thanh bình, nhưng cũng đầy lặng lẽ.
Những con đường lắng đọng trong bóng tối khi màn đêm buông xuống, tiếng côn trùng trong lòng đất vang lên như lời thì thầm. Nhà nhà đóng cửa, gió vẫn thổi và mưa vẫn rơi đều ngoài hiên. Mùa đông mang đến sự tĩnh lặng, nhưng cũng là lúc con người không ngừng làm việc, chuẩn bị cho những mùa vụ mới, ươm mầm hy vọng cho mùa xuân sắp tới. Quê hương tôi, dù trong cái lạnh giá, vẫn tràn đầy sức sống.

8. Mùa đông khép lại một chu kỳ, mở ra mùa mới.

9. Mùa đông lạnh giá, khắc nghiệt nhưng đầy sự đoàn tụ.
Khi mùa xuân qua đi, hè đến, thu tàn và mùa đông lại quay về, mang theo cái lạnh cắt da, gió bấc lùa qua từng ngõ nhỏ. Nhưng chính trong sự khắc nghiệt của mùa đông, con người lại xích lại gần nhau hơn. Ai cũng quây quần bên lò sưởi, sưởi ấm cho nhau trong những buổi tối giá lạnh.
Gió mùa thổi về, báo hiệu mùa đông đã chính thức đến, bầu trời u ám, không còn ánh nắng ấm áp. Thay vào đó, những đám mây xám xịt bao phủ, tạo nên một không gian tĩnh mịch, trầm lặng. Cái lạnh lẽo của mùa đông khiến đường phố trở nên vắng lặng, mọi người ít ra ngoài hơn, chỉ trừ khi có việc quan trọng.
Cây cối đã trút hết lá, những cành cây khẳng khiu vươn lên như những cánh tay gầy guộc trong tiết trời lạnh buốt. Buổi sáng sớm, không còn tiếng chim hót, chỉ có sự yên ắng của thiên nhiên. Bác mặt trời thức dậy muộn, khi mọi người đã vội vã ra ngoài đi làm, mặc những chiếc áo len dày và quàng khăn để bảo vệ mình khỏi cái lạnh cắt da.
Mặt hồ phẳng lặng, không một gợn sóng, dường như thiên nhiên cũng đang chìm trong giấc ngủ dài của mùa đông. Thành phố trong những ngày đông trở nên ảm đạm, mọi thứ như lắng đọng lại. Cả một ngày dài trôi qua trong sự lặng lẽ, cho đến khi đêm về, mọi người đều trở về nhà, tìm đến sự ấm áp bên lò sưởi và bữa cơm gia đình.
Những ngày đông lạnh giá mang đến cảm giác cô đơn, nhưng cũng chính là dịp để chúng ta thêm gần gũi, yêu thương và thấu hiểu nhau hơn. Bởi lẽ, mùa đông không chỉ là sự khắc nghiệt mà còn là lúc mùa xuân sẽ đến, đem theo sự sống mới, mang lại sức sống cho mọi vật.

10. Mùa đông, mùa của sự yên lặng và lắng đọng.
Năm nào cũng vậy, mùa đông đến, như một dấu chấm cuối cùng kết thúc một chu kỳ của thiên nhiên. Cái lạnh của mùa đông, gió bấc thổi lạnh buốt và những cơn mưa phùn mỏng manh, tạo nên một cảm giác đặc biệt không thể tìm thấy ở bất kỳ mùa nào khác. Bây giờ, mùa đông đã tràn về, mang theo hơi lạnh thấm vào từng ngóc ngách. Lòng người như cũng trở nên trầm lặng hơn trong cái giá lạnh ấy.
Những cơn gió mạnh rít qua khung cửa, không gian trong phòng ấm áp, nhưng khi bước ra ngoài, sương mù dày đặc và bầu trời u ám khiến mọi thứ trở nên mờ ảo. Cây cối trơ trụi, chỉ còn lại những cành khẳng khiu đón gió. Những chiếc lá vàng, những hạt mưa nhẹ rơi rơi, tạo nên một không gian đượm buồn.
Bóng dáng con người cũng trở nên lặng lẽ hơn, trong những bộ quần áo ấm, khoác ngoài là chiếc áo mưa để đối mặt với cái lạnh của mùa đông. Học sinh được nghỉ học, chỉ còn những cánh đồng vắng lặng, những bức tranh mùa đông mờ ảo hiện ra trước mắt.
Đến trưa, ánh sáng mặt trời vẫn không chịu ló ra, và khi đêm đến, ánh sáng cũng nhường chỗ cho màn đêm bao phủ, chỉ còn lại sự yên tĩnh của đêm đông. Không gian này chỉ có tiếng gió thổi, tiếng chó sủa từ xa vang vọng trong đêm.
Tuy cái lạnh cắt da cắt thịt, nhưng em lại rất thích mùa đông, bởi trong cái lạnh ấy, có một ngọn lửa ấm áp của gia đình. Mùa đông có thể lạnh, nhưng khi ngồi bên những người thân yêu, trong ngôi nhà ấm cúng, mùa đông chẳng còn lạnh nữa.

Có thể bạn quan tâm

Hướng Dẫn Cách Vẽ Biểu Đồ Trong Excel

Top 5 địa chỉ trang điểm cô dâu xuất sắc nhất tại Chư Sê, Gia Lai

Hướng dẫn đếm số từ trong Microsoft Word

Cách để Sống vô cảm một cách khôn ngoan

Cách để Tránh Cảm giác Lúng túng trong Giao tiếp Xã hội
