Top 10 bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý lớp 5 xuất sắc nhất
Nội dung bài viết
1. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 4
Ngay cạnh nhà em là gia đình của bác hàng xóm đã về hưu. Bác Hậu tuy gần 60 tuổi nhưng vẫn rất nhanh nhẹn và tinh anh trong mọi việc.
Mỗi sáng đi học, em đều thấy bác dậy sớm, tay cầm cái làn đầy ắp hoa quả và thức ăn cho ngày mới. Bác luôn tươi cười với mẹ con em mỗi khi chào hỏi, nụ cười hiền hậu ấy làm lòng em ấm áp. Bác có mái tóc dài pha lẫn vài sợi bạc, thường búi gọn sau gáy. Dáng bác cao, hơi đậm người, bước đi nhẹ nhàng nhưng chắc chắn. Làn da bác có vài đốm nâu nhưng đôi mắt vẫn sáng và tràn đầy tình thương.
Điều em quý nhất là bác rất dịu dàng, không bao giờ la mắng trẻ con. Bác luôn quan tâm và thương yêu chúng em, mỗi lần đi chợ hay đi lễ về, bác đều gọi tụi em lại để cho quà. Những chiếc kẹo, gói bánh của bác khiến em cảm thấy vui và xúc động. Bác rất thích chăm sóc cây cảnh, sáng sáng em thường thấy bác tưới nước và tỉa cành lá thật cẩn thận. Khi chúng em đá bóng làm gãy cành cây, bác chỉ mỉm cười và nhẹ nhàng nhắc nhở chúng em cẩn thận hơn.
Có một lần em bị điểm kém, em buồn và ngồi khóc ở công viên gần nhà. Bác Hậu tình cờ thấy, hỏi han rồi dỗ dành em về nhà. Bác nhẹ nhàng động viên, giải thích rằng ai cũng có lúc sai sót, khuyên em sẽ cố gắng chăm học hơn. Em nghe lời bác và về nhà, lần đó bố mẹ không la mắng em nữa.
Em yêu quý bác hàng xóm vì bác không chỉ tốt với em mà còn với mọi người quanh xóm. Bố mẹ luôn dặn em phải biết lễ phép và trân trọng tình cảm của bác Hậu.

2. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 5
Dân gian có câu "Bán anh em xa, mua láng giềng gần" để nhắc nhở ta về giá trị của tình xóm làng thân thiết. Trong những người hàng xóm ấy, em đặc biệt quý mến bác Tâm – người đã gắn bó với gia đình em từ thuở bé.
Nhà em nằm trong con ngõ nhỏ, nơi mọi người thân thiết như người thân trong nhà. Bác Tâm là hàng xóm đối diện, dáng người nhỏ nhắn, gầy gò – kết quả của những năm tháng lao động vất vả. Dù tuổi đã ngoài năm mươi, bác vẫn giữ thói quen tập thể dục đều đặn nên trông bác khỏe mạnh hơn tuổi thật. Nước da bác sạm đen pha chút dấu vết của thời gian, gương mặt trái xoan hiện lên nét khắc khổ nhưng chứa đựng sự kiên cường, bền bỉ của một đời người.
Nụ cười của bác tuy không hoàn hảo với hàm răng không đều nhưng luôn tỏa ra sự ấm áp và thân thiện. Dù khóe mắt có những vết chân chim, đó lại là minh chứng cho một cuộc đời đầy trải nghiệm. Những đốm tàn nhang trên má càng làm tăng thêm vẻ duyên dáng đặc biệt của bác. Đôi mắt bác hơi mờ và đỏ – dấu hiệu của những năm tháng làm việc giữa bụi cát và nắng gió. Mái tóc dài ngang lưng được búi gọn bằng chiếc cặp cũ kỹ – món quà yêu thương của con gái bác – điểm những sợi bạc lấp ló.
Bàn tay gầy guộc nhưng kiên cường ấy đã nuôi lớn hai con và chăm sóc chu đáo cho chồng. Đó chính là biểu tượng của tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh thầm lặng. Em yêu quý bác như người thân bởi bác không chỉ giúp đỡ gia đình em khi mới chuyển đến mà còn luôn dõi theo và dạy dỗ em nhiều điều hay lẽ phải khi bố mẹ bận rộn.
Như chính tên gọi của mình, bác Tâm sống trọn vẹn bằng tấm lòng chân thành, khiến em luôn kính trọng và cảm phục sâu sắc.

3. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 6
Tuổi thơ của em gắn liền với gia đình, làng xóm và những kỷ niệm ngọt ngào nơi quê nhà. Trong những tháng năm ấy, hình ảnh bác Liên - người hàng xóm mà em yêu quý nhất - luôn in đậm trong tâm trí em.
Bác Liên ngoài bốn mươi tuổi, là giáo viên tiểu học tận tâm. Gia đình bác chuyển đến khu này khi em mới lên bốn, thuận tiện cho công việc giảng dạy và sinh hoạt. Bác có dáng người cao, hơi gầy, mái tóc dài đen mượt buông ngang lưng, thường được búi gọn gàng sau gáy bằng chiếc nơ xanh thắm gắn bông hoa tinh tế. Làn da trắng hồng mịn màng, khiến em ao ước có được vẻ đẹp ấy khi lớn lên. Khuôn mặt trái xoan của bác thanh thoát với hàng tóc mai ôm nhẹ hai bên má, ánh mắt nâu dịu dàng dưới hàng mi cong vút, đôi lông mày thanh tú khiến em nhiều lần ngẩn ngơ ngắm nhìn. Chiếc mũi dọc dừa hài hòa, đôi môi luôn nở nụ cười ấm áp khiến ai cũng cảm thấy gần gũi, thân thiện mỗi khi trò chuyện cùng bác.
Bác là người hiền hậu, chu đáo, luôn bắt đầu ngày mới từ sáng sớm để chuẩn bị cho công việc. Trong thời gian rảnh, bác thường sang thăm hỏi các cụ già trong xóm, lắng nghe và sẻ chia những câu chuyện đời thường với ánh mắt đầy sự thấu hiểu và chân thành. Bác luôn hết lòng giúp đỡ mọi người trong xóm khi gặp khó khăn, đồng thời khéo léo làm dịu những tranh luận bằng lời khuyên sâu sắc và công bằng.
Với nghề giáo viên, bác luôn tận tâm chăm chút cho từng bài giảng, thường thức khuya soạn bài, chấm bài để ngày mai đến lớp chuẩn bị kỹ càng. Bác còn mở lớp học miễn phí cho trẻ em nghèo, khiến ngôi nhà nhỏ của bác mỗi tối thứ tư vang tiếng cười nói và bài học, khiến em càng thêm yêu mến bác. Dù bận rộn, bác vẫn luôn quan tâm, dạy dỗ gia đình nghiêm khắc nhưng đầy yêu thương, góp phần vun đắp thành công của chồng và các anh chị.
Đối với em, bác như người mẹ thứ hai, luôn dành cho em tình cảm dịu dàng, quan tâm từng bước đi học, động viên mỗi khi em vấp ngã với câu nói khích lệ "Thất bại là mẹ thành công". Những lúc em gặp khó khăn, bác không ngần ngại giảng giải từng chi tiết đến khi em hiểu. Em thường sang nhà bác chơi, nghe bác kể những câu chuyện xưa của các anh chị, tự nhủ sẽ giúp bác nhiều điều nhỏ bé để bác vui lòng. Lần em bị sốt cao, bác đã ở bên cạnh cùng mẹ thức suốt đêm, không rời đi dù có được đề nghị nghỉ ngơi, khiến em cảm nhận được tình thương sâu sắc và sự ấm áp vô cùng. Bố mẹ luôn coi bác là tấm gương sáng để em học tập và mong em sẽ trở thành người tốt đẹp như bác.
Dù giờ đây gia đình bác đã chuyển nơi ở mới vì công tác, những ký ức về bác Liên vẫn mãi là niềm yêu thương khắc sâu trong tim em.

4. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 7
Tổ dân phố nơi em sinh sống là một cộng đồng văn hóa mẫu mực, nơi mọi người đều sống và làm việc theo pháp luật, xây dựng nếp sống văn minh, trở thành tấm gương sáng cho các thế hệ trẻ học tập và noi theo. Trong số những người hàng xóm ấy, em ngưỡng mộ nhất là bác Ba – người luôn gương mẫu trong từng hành động và lời nói. Mọi việc làm và cách cư xử của bác đều thấm nhuần pháp luật và văn hóa ứng xử tinh tế. Qua những câu chuyện kể của mọi người trong khu phố và chứng kiến tận mắt những việc bác làm, em càng thêm yêu quý và kính trọng bác Ba hơn bao giờ hết.
Bác Ba ngoài bốn mươi tuổi, vóc dáng cao ráo, cân đối, làn da rám nắng khỏe mạnh. Gương mặt vuông chữ điền toát lên sự nghiêm nghị nhưng cũng chan chứa phúc hậu. Mái tóc điểm bạc, vết chân chim trên khuôn mặt là dấu tích của thời gian và trải nghiệm. Bàn tay chai sạn ấy lại toát lên vẻ khoẻ khoắn, tượng trưng cho sức lao động bền bỉ và tinh thần sống văn minh của bác.
Mẹ em từng kể câu chuyện về một lần đứa cháu họ của bác Ba có hành động không đúng: một đêm nọ, cậu bé phun sơn bậy bạ lên tường khu phố. Dù có thể bao che, bác Ba vẫn kiên quyết để cháu trai nhận lỗi, trực tiếp xin lỗi mọi người và mua vôi trắng về tô lại bức tường, khẳng định rằng sống đúng pháp luật là trách nhiệm của mỗi công dân.
Bên cạnh đó, bác Ba còn nổi bật với lối sống văn hóa trong gia đình và cộng đồng. Gia đình bác nhiều năm liền được công nhận là gia đình văn hóa. Mọi hành xử của bác đều toát lên sự thân thiện, dễ gần, và bác luôn tích cực tham gia các hoạt động của khu phố. Cách dạy con, chăm sóc gia đình của bác kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại, tạo nên một hình mẫu sống đẹp cho mọi người noi theo.
Bác Ba thật sự là tấm gương sáng về đời sống pháp luật và văn minh mà em luôn ngưỡng mộ và kính trọng.

5. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 8
Ngôi nhà em ở thuộc một khu phố nhỏ, không rộng lớn nhưng ngập tràn niềm vui và sự nhộn nhịp bởi những ngôi nhà san sát nhau. Trong số những người hàng xóm thân thiết, em yêu quý nhất là bác Hùng sống ngay cạnh nhà.
Ngôi nhà của bác Hùng mang nét cổ kính của thời gian, toát lên sự ấm cúng và gắn bó. Bác sống cùng vợ, đôi con trai lớn học ở thành phố thi thoảng về thăm. Bác và bác gái thân thiện, luôn khuyến khích em sang chơi thường xuyên. Mẹ em bảo rằng khi về già, cuộc sống của hai bác có phần cô đơn, nên em thường mang hoa quả sang thăm bác mỗi khi có thời gian.
Bác Hùng là người đam mê văn thơ và cây cối. Mỗi lúc rảnh rỗi, bác thích ngồi đọc sách hoặc chăm sóc khu vườn nhỏ, nơi nuôi dưỡng niềm vui và sự thanh thản trong tâm hồn. Khi đó, khuôn mặt hiền hậu của bác như trẻ lại, ánh mắt rạng ngời niềm vui. Đôi bàn tay chai sần, có nhiều vết sẹo, là minh chứng cho những tháng năm tham gia kháng chiến đầy cam go của bác.
Em thích nghe bác kể lại những câu chuyện hào hùng của quá khứ, khiến em - một người trẻ sinh ra sau chiến tranh - cảm nhận được sự sống động của những thời khắc không thể nào quên. Mỗi buổi sáng, bác đều đi bộ ra công viên gần nhà rồi mới bắt tay vào chăm sóc vườn cây. Thi thoảng, khi cây nở hoa, bác hay cắt gửi cho em, khiến em vô cùng thích thú.
Em rất quý mến bác Hùng, bác như người ông thân thương, gần gũi và dễ mến. Em sẽ thường xuyên sang chơi với bác hơn nữa.

6. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 9
Bác Tư, người hàng xóm gần nhà em, là một người bán cà rem dạo mà em vô cùng quý mến.
Khuôn mặt bác in đậm những nếp nhăn của một đời lam lũ, mái tóc điểm sương hoa râm, ánh mắt hiền hòa ẩn chứa biết bao lo toan. Đôi môi nứt nẻ mang dấu vết của thời gian, thân hình bác sừng sững, phong trần theo năm tháng. Mỗi lần ra đường, bác chỉ khoác lên mình chiếc áo cũ bạc màu và đôi giày rách đã theo chân bác qua biết bao nẻo đường.
Bác đẩy thùng cà rem đi khắp phố phường, tiếng rao dõng dạc vang vọng giữa trời xanh: “Cà rem đây! Cà rem năm trăm một cây đây!”. Tiếng rao ấy như vang mãi trong tâm trí bao đứa trẻ, những lời nhại lại thân thương của bọn em. Những lúc rảnh rỗi, bác thường dành thời gian trò chuyện với em, dặn dò:
– Cháu hãy cố gắng học hành, đi học là niềm hạnh phúc lớn lao. Không học, cháu sẽ phải vất vả lao động tay chân, khổ như bác đấy!
Cuộc sống của bác thật gian khó, ngoài giờ bán cà rem, bác còn làm biết bao công việc vất vả khác, thức khuya dậy sớm không hề than phiền. Thế nhưng, trong lòng bác luôn ánh lên sự hiền hòa, chân thành và dễ mến. Dù gian khổ, bác vẫn giữ được những phẩm chất tốt đẹp, là tấm gương sáng cho em học theo.
Bác Tư ơi! Bác mãi là người hàng xóm mà em thương yêu nhất.

7. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 10
Ông bà em đã lớn tuổi, sức khỏe yếu dần nên bố mẹ quyết định chuyển về sống chung để tiện chăm sóc. Chính trong khoảng thời gian ấy, em có cơ hội quen biết cô Liên – một cô giáo mầm non và cũng là người hàng xóm thân thiết của gia đình.
Cô Liên sở hữu dáng người mảnh mai, cao dong dỏng, khuôn mặt thanh tú với làn da trắng hồng và đôi mắt to hiền dịu sau lớp kính cận dày. Mái tóc đen dài ngang lưng luôn được cô chải chuốt gọn gàng, thường búi sau gáy rất duyên dáng. Khi đi dạy, cô thường mặc áo cổ điển phối cùng quần Âu; còn ở nhà thì giản dị với áo phông và quần soóc. Những ngày hè oi ả, cô lại mặc những chiếc váy hoa xòe xinh xắn đầy nữ tính.
Cô thường xuyên sang chơi nhà em, mang theo những món quà nhỏ dễ thương như cặp tóc nơ hồng, gói bim bim hay truyện tranh thiếu nhi. Sự quan tâm của cô còn thể hiện qua những lúc ông bà đau ốm, cô không ngần ngại giúp dọn dẹp, nấu ăn và ngồi ăn cùng ông bà, mang lại sự ấm áp và an lòng cho cả nhà. Cô còn thường xuyên thăm hỏi sức khỏe của ông bà sau giờ làm, khiến mọi người trong gia đình đều quý mến và xem cô như một thành viên thân thiết.
Sắp tới cô sẽ lấy chồng và rời xa nơi đây, để lại trong em nỗi buồn man mác và sự lưu luyến sâu sắc. Dẫu vậy, em luôn mong cô tìm được hạnh phúc trọn vẹn và thành công trên con đường sự nghiệp phía trước.

8. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 1
Con người không chỉ sống riêng lẻ mà luôn hòa quyện trong sự sẻ chia của cộng đồng xung quanh. Tình làng nghĩa xóm vốn là truyền thống quý báu ông cha ta lưu giữ bao đời. Em rất yêu quý những người hàng xóm của mình, nhưng trong số đó, cô Vi – người họ hàng xa và cũng là hàng xóm thân thiết của gia đình em, luôn chiếm một vị trí đặc biệt trong lòng.
Cô đã ngoài bốn mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn, thậm chí có khi còn thấp hơn em. Làn da rám nắng của cô là minh chứng cho những ngày lao động vất vả dưới ánh mặt trời gay gắt của mùa hè. Tóc cô mỏng nhưng dài, thường được búi gọn sau đầu, khi xõa ra thoang thoảng hương bưởi dịu nhẹ, bởi cô ưa gội đầu bằng bồ kết và hoa bưởi – một nét truyền thống tinh tế trên mái tóc cô.
Dù không mang vẻ đẹp kiều diễm, cô Vi lại toát lên hình ảnh người phụ nữ Việt cần cù, chăm chỉ. Đôi mắt cô đôi lúc ánh lên vẻ man mác buồn nhưng vẫn ấm áp dịu dàng. Em ấn tượng nhất là đôi bàn tay chai sần, gân guốc, dấu tích của cuộc đời lao động không ngừng nghỉ, đã vun trồng biết bao mùa màng bội thu. Mỗi sáng sớm cô ra đồng, đến khi trời tối mới về, cuộc sống của cô đượm đầy những vất vả thầm lặng.
Cô sống một mình, thường lặng lẽ trở về nhà sau những ngày dài. Nhưng trong cô không hề có chút yếu đuối nào, mà là sức mạnh kiên cường tự chủ cuộc đời. Nhà em thường sang thăm, mang theo bát canh hay đĩa thức ăn để cô đỡ vất vả lúc chiều muộn. Cô cũng rất mực quý mến gia đình em, thỉnh thoảng biếu vài mớ cua tươi hay rổ tép từ đồng. Tình nghĩa làng xóm ngày một sâu sắc, từ lúc em bé cô đã tận tình chăm sóc, giờ em lớn cô vẫn luôn bên cạnh giúp đỡ. Dù cô một mình cấy hai mẫu ruộng, em vẫn khâm phục sức bền bỉ và nghị lực của người phụ nữ ấy.
Làm nghề nông, cô thấu hiểu mọi nhọc nhằn, khi mùa hè trời mưa bất chợt, cô lại chạy đi giúp người vun lại đống thóc, giữ gìn mùa màng khỏi tổn thất. Bởi tấm lòng giúp đỡ và sự cần cù không ngừng, cô được mọi người xung quanh quý trọng sâu sắc.
Cô Vi mãi là người hàng xóm thân thương nhất đối với gia đình em. Dù cô ngày một già đi, em ngày một trưởng thành, tình cảm của hai bên vẫn luôn bền chặt. Dù có đi đâu xa, trong tim em luôn khắc ghi hình ảnh người phụ nữ tốt bụng, đã gắn bó với tuổi thơ và tuổi trẻ của em.

9. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 2
Anh Nam là người hàng xóm ngay sát nhà em. Anh hơn em năm tuổi nhưng sở hữu nhiều đức tính quý báu mà em luôn ngưỡng mộ. Ai trong làng cũng đều quý mến anh.
Anh có dáng người cao ráo, làn da rám nắng in dấu những khó khăn cuộc sống, tạo nên vẻ mạnh mẽ, đậm nét trên gương mặt anh. Đôi mắt đen sâu thẳm luôn ánh lên sự trìu mến và tin tưởng. Khuôn mặt tròn, vầng trán rộng cùng nụ cười duyên với chiếc răng khểnh khiến anh trở nên thân thiện, dễ gần. Giọng nói trầm ấm của anh như phản chiếu tính cách hiền hòa, đôi lúc pha chút hài hước duyên dáng khiến mọi người xung quanh cảm thấy ấm lòng.
Mái tóc đen bóng được cắt tỉa gọn gàng càng làm nổi bật sự lanh lợi trên khuôn mặt. Sống cùng ông nội, còn bố mẹ đi xa, anh tự mình đảm đương mọi việc trong nhà, đôi bàn tay rắn chắc với những vết chai sần chứng minh cho sự vất vả và trưởng thành vượt bậc.
Học tập xuất sắc, anh biết cách phân bổ thời gian hợp lý, luôn là học sinh giỏi trong các môn tự nhiên và được thầy cô, bạn bè quý mến vì sự hòa đồng, khiêm tốn. Ngoài giờ học, anh phụ ông nội chăm sóc đàn gà, nấu cơm, giặt giũ chu đáo. Thỉnh thoảng em sang nhờ anh giải bài toán, dù bận rộn anh vẫn kiên nhẫn giúp đỡ, nét mặt rạng ngời giọt mồ hôi làm em càng thêm trân trọng sự kiên trì của anh.
Em thấy anh là người vui vẻ, cởi mở và lạc quan. Em học anh sự quyết đoán khi anh tự mình xác định mục tiêu tương lai ngay từ lớp mười, không cần ai định hướng. Anh từng nói với em: siêng năng, bền bỉ và không ngừng cố gắng chính là chìa khóa mở cánh cửa thành công. Anh là tấm gương sáng để em noi theo.
Với em, anh Nam không chỉ là người hàng xóm mà còn như người anh trai thân thiết. Em hứa sẽ cố gắng học tập và sống tốt như anh.

10. Bài văn tả người hàng xóm mà em yêu quý số 3
Xung quanh ta, bên cạnh gia đình còn có những người hàng xóm tốt bụng, trong đó bác Hoàng – người hàng xóm sát bên nhà em, là một tấm gương sáng về sự tận tâm và đôn hậu.
Bác Hoàng là người đàn ông hòa đồng, vui vẻ, luôn gần gũi và rộng lượng. Hiện bác là bác sĩ, mở phòng khám tư tại nhà. Năm nay bác đã năm mươi tuổi, sống cùng bác gái, trong khi con cái đều đi làm xa, lâu mới trở về. Vì vậy, bác luôn yêu quý và cưng chiều em như người thân trong gia đình. Mái tóc dày đen điểm bạc, làn da bánh mật cùng vóc dáng cao gầy tạo nên hình ảnh một người đàn ông trưởng thành và phúc hậu. Khuôn mặt vuông chữ điền hiền từ, đôi mắt nhỏ đen láy với những nếp nhăn nhỏ quanh khóe mắt càng làm tăng thêm vẻ nhân hậu.
Bác thường đeo kính, khiến khuôn mặt thêm phần trí thức. Đôi bàn tay bác to lớn, nổi đồi mồi và chai sần dấu tích của cuộc đời lao động bền bỉ. Bác luôn nở nụ cười tươi, tạo cảm giác ấm áp và dễ gần. Trong mắt em, bác là hình ảnh của sự lịch sự, đứng đắn, thường mặc áo sơ mi, quần âu thơm tho khi ra ngoài, còn khi làm việc trong phòng khám, bác khoác trên mình chiếc áo blouse trắng đặc trưng.
Bác như một người ông, người cha và bạn thân của em. Trong công việc, bác nghiêm túc, tận tâm; trong cuộc sống lại gần gũi, thân thiện. Dù có đi đâu xa, em sẽ không bao giờ quên người hàng xóm tốt bụng này.

Có thể bạn quan tâm

Khám phá các loại sữa rửa mặt tự làm tại nhà dành cho bạn

Khám phá 30+ Font chữ đẹp chuyên dụng cho thiết kế Banner

9 lời khuyên du lịch giúp bạn hòa nhập và trải nghiệm văn hóa bản địa một cách trọn vẹn

Top 30+ Font chữ dễ thương đẹp mắt và ấn tượng nhất

Khám phá sự đa dạng các loại dầu ăn hiện nay để bảo vệ sức khỏe gia đình bạn.
