Top 10 Bài văn xuất sắc đóng vai họa sĩ kể lại 'Lặng lẽ Sa Pa' - Nguyễn Thành Long (Dành cho học sinh lớp 9)
Nội dung bài viết
1. Tác phẩm đóng vai họa sĩ tái hiện 'Lặng lẽ Sa Pa' - Phiên bản đặc sắc số 4
Là một họa sĩ đã đi qua nhiều miền đất, gặp gỡ bao con người để tìm nguồn cảm hứng sáng tạo, nhưng cuộc gặp gỡ định mệnh ở Sa Pa với chàng trai trẻ làm công tác khí tượng đã khắc sâu vào tâm khảm tôi.
Trên hành trình công tác, khi xe dừng nghỉ, người tài xế kể cho chúng tôi nghe về một thanh niên kỳ lạ - người được mệnh danh 'cô độc nhất thế gian' với nỗi khát khao được gặp gỡ đồng loại. Câu chuyện ấy khiến tôi và cô kỹ sư trẻ bồi hồi tò mò. Người lái xe say sưa miêu tả về chàng trai 27 tuổi làm công tác khí tượng địa cầu trên đỉnh Yên Sơn cao ngất. Có lần, chỉ để được trò chuyện với ai đó, anh đã dũng cảm đẩy khúc gỗ lớn chắn đường.
Bất ngờ thay, từ xa xuất hiện bóng dáng nhỏ nhắn với gương mặt rạng ngời chạy về phía chúng tôi. Đó chính là nhân vật trong câu chuyện! Cái cách anh trao quà rồi vội vã bỏ đi khiến tôi mỉm cười nghĩ thầm: 'Chắc vì khách đến đột ngột nên chưa kịp dọn dẹp'.
Nhưng thật bất ngờ, khi bước lên những bậc thang đất, tôi thấy anh đang cẩn thận hái hoa. Sau khi tặng bó hoa tươi thắm cho cô gái trẻ, anh say sưa kể về công việc thầm lặng mà cao quý của mình. Dù vất vả nơi rừng núi heo hút, anh vẫn tìm thấy niềm vui trong sự cống hiến. Điều đáng quý là anh kể không phải để than thở, mà như chia sẻ về một lẽ sống đẹp.
Không gian sống gọn gàng, ấm cúng của anh khiến tôi ấn tượng. Khi nhấp ngụm trà thơm phức pha bằng nước mưa Yên Sơn, tôi chợt nhận ra mình đang run rẩy xúc động. Tôi vừa khám phá được một tâm hồn đẹp - nguồn cảm hứng sáng tạo mà tôi hằng mong ước. Với người nghệ sĩ, còn hạnh phúc nào bằng việc phát hiện vẻ đẹp tiềm ẩn để đưa vào tác phẩm? Tôi vội phác họa gương mặt anh vào sổ tay. Chàng trai ấy thật đáng yêu, nhưng cũng khiến tôi trăn trở về những suy tư nơi đỉnh cao hai nghìn sáu trăm mét ấy.
Ba mươi phút ngắn ngủi trôi qua trong tiếc nuối. Trước khi chia tay, tôi hứa chắc sẽ trở lại để hoàn thành tác phẩm về anh. Món quà làn trứng ấm áp từ tay anh khiến chúng tôi thêm lưu luyến.

2. Tác phẩm đặc sắc đóng vai họa sĩ tái hiện 'Lặng lẽ Sa Pa' - Phiên bản ấn tượng số 5
Ngắm bức phác thảo từ chuyến đi Lào Cai, lòng tôi dâng trào cảm xúc. Nét vẽ hiện lên hình ảnh chàng thanh niên nhỏ bé đang chạy từ sườn đồi xuống, gương mặt rạng rỡ với ánh mắt lấp lánh niềm say mê sống - thứ ánh sáng thuần khiết nhất của tâm hồn.
Chàng trai Lào Cai ấy mang trong tim ngọn lửa yêu nước mãnh liệt. Nhớ lại ngày hai cha con cùng viết đơn tòng quân, khi cha được chọn vào Nam chiến đấu, nỗi hụt hẫng trong anh như vết cứa sâu vào tuổi trẻ. Nhưng không cam chịu bất lực, anh chọn con đường riêng để cống hiến - công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn cao vời vợi.
Cuộc sống nơi đỉnh cao 2.600 mét là chuỗi ngày đối mặt với cô đơn và hiểm nguy. Bốn tiếng một lần, kể cả lúc một giờ sáng giá buốt, anh vẫn kiên trì ghi chép số liệu chính xác. Gió rít, tuyết phủ, sự im lặng đáng sợ của núi rừng - tất cả không khuất phục được ý chí sắt đá. Đôi khi, chỉ để được trò chuyện, anh sẵn sàng lăn khúc gỗ chặn đường xe qua.
Điều khiến tôi kinh ngạc là cách anh biến nơi hoang vu thành tổ ấm. Căn nhà gọn gàng với vườn rau, khóm hoa rực rỡ, đàn gà ríu rít. Cử chỉ tặng hoa cho cô kỹ sư trẻ càng cho thấy tâm hồn lãng mạn ẩn sau vẻ ngoài cứng cỏi. Anh sống không phải để chịu đựng, mà để yêu thương và cống hiến.
Giữa buổi trò chuyện, tôi chợt nhận ra mình đang đối diện với một kiệt tác sống - vẻ đẹp chân thực nhất mà người nghệ sĩ nào cũng khao khát bắt gặp. Ngòi bút tôi vụng về trước tầm vóc tâm hồn ấy. Làm sao có thể truyền tải hết niềm tin, lý tưởng và tình yêu cuộn trào trong trái tim người thanh niên?
Ba mươi phút ngắn ngủi kết thúc trong lưu luyến. Tôi hứa sẽ trở lại, không chỉ để hoàn thiện tác phẩm, mà còn để học cách sống từ anh - người hùng thầm lặng của núi rừng Tây Bắc. Bức tranh này sẽ là bản hùng ca về những con người đang âm thầm viết nên lịch sử bằng trái tim nồng nàn yêu nước.

3. Tác phẩm đặc sắc đóng vai họa sĩ tái hiện 'Lặng lẽ Sa Pa' - Phiên bản xuất sắc số 6
Hôm nay lẽ ra là bữa tiệc chia tay tôi với đồng nghiệp, nhưng tôi xin hoãn lại để đi tìm chất liệu đời sống cho đam mê hội họa. Chuyến đi dài ngày này chính là cuộc hẹn với chính mình, với những khoảnh khắc đời thường mà tôi khao khát khắc họa.
Trên chuyến xe lên Lào Cai, tôi nhường chỗ cho đôi vợ chồng trẻ người Mèo và ngồi cạnh một cô gái có đôi mắt xa xăm. Cô ấy là kỹ sư nông nghiệp mới ra trường, lên Lai Châu nhận công tác. Ánh mắt buồn man mác của cô gợi cho tôi liên tưởng về một mối tình dang dở.
Khi xe qua Sa Pa, bác lái xe khẽ hỏi liệu tôi có muốn dừng lại để vẽ. Nơi đây với những thung lũng mờ sương, những rặng đào trắng tinh khôi và đàn bò đeo chuông, là nguồn cảm hứng bất tận cho các họa sĩ. Dù trong lòng còn nhiều vương vấn, tôi cười đáp: "Ai chẳng sợ buồn, nhưng biết vượt qua để sống trọn với đam mê mới là điều đáng quý".
Giữa hành trình, chúng tôi dừng chân nghỉ ngơi. Bác lái xe nhiệt thành giới thiệu tôi với một chàng trai làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn cao 2.600m. Bốn năm trước vì quá "thèm người", chàng trai ấy đã từng chặn xe để được trò chuyện. Câu chuyện về một trí thức trẻ chọn sống cô độc giữa núi rừng khiến tôi vô cùng xúc động.
Ngôi nhà nhỏ của anh giữa rừng hoa hiện lên như một ốc đảo ấm áp. Trong khi cô kỹ sư và anh thanh niên hái hoa, tôi tìm góc sân ngồi hít thở không khí trong lành. Anh kể về công việc đo mưa, đo gió, dự báo thời tiết phục vụ sản xuất và chiến đấu với niềm tự hào khó tả. Đặc biệt, phát hiện đám mây khô của anh đã giúp quân ta tiêu diệt nhiều máy bay địch trên cầu Hàm Rồng.
Những câu chuyện về đồng nghiệp của anh - người kỹ sư miệt mài với vườn rau su hào, nhà khoa học luôn trong tư thế chờ sét - càng khiến tôi thêm ngưỡng mộ. Tôi vội phác họa những nét đầu tiên về chàng trai đặc biệt này, về sự hy sinh thầm lặng của những con người nơi biên cương Tổ quốc.
Khi chia tay, anh dúi vào tay chúng tôi túi trứng làm quà. Cái tình người ấm áp giữa núi rừng heo hút ấy khiến tôi thấm thía chân lý nghệ thuật: Hạnh phúc đích thực là được cống hiến. Tôi sẽ trở lại nơi này, để hoàn thiện bức tranh về những con người làm nên vẻ đẹp đích thực của đất nước. Lào Cai - 1970.

4. Bài văn đóng vai họa sĩ kể lại truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" - mẫu ấn tượng
Là một họa sĩ già luôn khao khát tìm kiếm cái đẹp, tôi đã có cuộc gặp gỡ đáng nhớ với một chàng trai trẻ làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Câu chuyện về anh đã để lại trong tôi nhiều suy ngẫm sâu sắc.
Trên chuyến hành trình, qua lời kể của bác lái xe, tôi được nghe về một thanh niên được mệnh danh là "người cô độc nhất thế giới". Sự tò mò đã thôi thúc tôi tìm hiểu về cuộc sống đặc biệt này.
Khi gặp mặt, tôi ngỡ ngàng trước một chàng trai 27 tuổi với công việc đo đạc khí tượng ở độ cao 2.600m. Anh từng chặn xe chỉ để được trò chuyện - chi tiết ấy khiến tôi xúc động vô cùng.
Điều làm tôi ấn tượng nhất là cách anh sắp xếp thời gian: 5 phút kể về công việc, 20 phút lắng nghe chuyện dưới xuôi. Công việc vất vả nhưng đầy ý nghĩa của anh khiến tôi thực sự cảm phục.
Không gian sống ngăn nắp, chén trà thơm ngon từ nước mưa Yên Sơn, tất cả đều toát lên vẻ đẹp tâm hồn đáng quý. Tôi vội phác họa hình ảnh anh vào sổ tay - một hình tượng nghệ thuật đầy cảm hứng.
Cuộc chia tay trong lưu luyến với lời hứa sẽ trở lại. Món quà làn trứng giản dị mà ấm áp tình người. Chuyến gặp gỡ này đã cho tôi nhận ra: cái đẹp thực sự nằm ở những hy sinh thầm lặng vì cộng đồng.

5. Bài văn đóng vai họa sĩ kể lại áng văn "Lặng lẽ Sa Pa" - mẫu tinh tế
Là người cầm cọ đã nhiều năm, tôi từng đi qua biết bao miền đất, nhưng cuộc gặp gỡ với chàng trai trẻ làm khí tượng ở Sa Pa mãi là ký ức đẹp nhất trong sự nghiệp sáng tác của tôi.
Trên chuyến hành trình, bác lái xe kể về một thanh niên được mệnh danh "người cô độc nhất thế gian". Câu chuyện về chàng trai 27 tuổi sống đơn độc trên đỉnh Yên Sơn cao 2.600m, từng chặn xe chỉ để được trò chuyện, khiến lòng tôi dâng lên bao cảm xúc.
Khi gặp mặt, tôi thực sự xúc động trước hình ảnh một thanh niên nhỏ bé nhưng rạng rỡ niềm vui. Căn nhà nhỏ của anh khiến tôi ngạc nhiên bởi sự ngăn nắp, và đặc biệt hơn là bó hoa tươi anh hái tặng cô kỹ sư. Anh phân bổ thời gian rất đặc biệt: 5 phút kể về công việc khí tượng đầy vất vả nhưng ý nghĩa, 20 phút lắng nghe chuyện dưới xuôi.
Chén trà thơm pha bằng nước mưa Yên Sơn, ánh mắt sáng ngời khi nói về công việc, tất cả đã khắc sâu vào tâm trí tôi. Tôi vội phác họa chân dung anh - một hình tượng nghệ thuật hoàn hảo, thể hiện vẻ đẹp của sự hy sinh thầm lặng.
Cuộc chia tay diễn ra quá nhanh. Món quà làn trứng giản dị cùng lời hứa sẽ trở lại của tôi. Nhưng có điều gì đó day dứt khi anh không tiễn chúng tôi xuống núi. Có lẽ đằng sau nụ cười rạng rỡ ấy là nỗi cô đơn không dễ giãi bày...

6. Bài văn đóng vai họa sĩ kể lại tác phẩm "Lặng lẽ Sa Pa" - mẫu sâu sắc
Là người cầm cọ đi khắp mọi miền, tôi đã có cuộc gặp gỡ đáng nhớ với một chàng trai trẻ làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Chuyến đi ấy đã thay đổi cách nhìn của tôi về vẻ đẹp thực sự của cuộc sống.
Khi xe chúng tôi dừng chân ở Sa Pa, khung cảnh hiện ra như bức tranh thủy mặc: những rặng đào trắng muốt, đàn bò đeo chuông leng keng, mây trắng lững lờ trôi trên nền trời xanh thẳm. Bác lái xe bỗng giới thiệu về "người cô độc nhất thế gian" - một thanh niên sống trên đỉnh núi cao 2.600m.
Ấn tượng đầu tiên khi gặp anh là cử chỉ ân cần gửi bác lái xe củ tam thất để ngâm rượu cho vợ bác. Căn nhà nhỏ của anh ngăn nắp đến bất ngờ, và đặc biệt hơn là bó hoa tươi anh hái tặng cô kỹ sư. Anh kể về công việc đo gió, đo mưa, dự báo thời tiết với niềm tự hào khó tả.
Tôi vội phác họa chân dung anh vào sổ tay, nhưng cảm thấy bất lực vì làm sao thể hiện hết được vẻ đẹp tâm hồn ấy. Chàng trai trẻ ấy đã dạy tôi bài học về sự hy sinh thầm lặng, về tình yêu công việc và lòng nhiệt huyết tuổi trẻ. Món quà giỏ trứng chia tay của anh trở thành kỷ vật quý giá nhất trong hành trình sáng tạo của tôi.

7. Bài văn đóng vai họa sĩ kể lại truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" - mẫu tinh tế
Mùa hè năm 1970, trên chuyến xe lên Lào Cai, tôi có cuộc gặp gỡ đáng nhớ với một chàng trai trẻ làm công tác khí tượng ở Sa Pa. Qua lời kể của bác lái xe, chúng tôi được biết về "người cô độc nhất thế gian" - một thanh niên 27 tuổi sống đơn độc trên đỉnh Yên Sơn cao 2.600m.
Khung cảnh Sa Pa hiện ra như bức tranh thủy mặc với rặng đào trắng muốt, đàn bò đeo chuông thong thả gặm cỏ. Ngay từ cử chỉ đầu tiên - tặng bác lái xe củ tam thất cho vợ bác ốm, tôi đã cảm nhận được tấm lòng nhân hậu của chàng trai này.
Điều bất ngờ nhất là khi đến nhà, thay vì dọn dẹp như tôi nghĩ, anh đang hái hoa tặng cô kỹ sư trẻ. Trong 30 phút ngắn ngủi, anh chia sẻ về công việc đo gió, đo mưa với niềm tự hào: "Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi". Câu nói ấy khiến tôi thấm thía về giá trị của lao động thầm lặng.
Tôi vội phác họa chân dung anh, nhưng làm sao thể hiện hết được vẻ đẹp tâm hồn ấy? Món quà giỏ trứng chia tay của anh trở thành kỷ vật quý giá, nhắc nhở tôi về những hy sinh thầm lặng nơi biên cương Tổ quốc.

8. Bài văn đóng vai họa sĩ kể lại truyện ngắn "Lặng lẽ Sa Pa" - mẫu tinh tế
Là họa sĩ đang tìm kiếm cảm hứng, chuyến đi Sa Pa đã mang đến cho tôi cuộc gặp gỡ đáng nhớ với một chàng trai trẻ làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn cao 2.600m. Người thanh niên 27 tuổi ấy được mệnh danh là "người cô độc nhất thế gian", nhưng lại để lại trong tôi bài học sâu sắc về lẽ sống.
Ấn tượng đầu tiên là cử chỉ tặng củ tam thất cho vợ bác lái xe - một hành động ấm áp tình người. Căn nhà nhỏ của anh khiến tôi ngạc nhiên với vườn hoa rực rỡ và những dụng cụ khí tượng được sắp xếp ngăn nắp. Anh kể về công việc đo gió, đo mưa với niềm tự hào: "Nhờ phát hiện đám mây khô của tôi mà quân ta hạ được nhiều máy bay địch trên cầu Hàm Rồng".
Điều khiến tôi xúc động nhất là cách anh nhìn nhận về sự cô đơn: "Khi làm việc, ta với công việc là đôi". Anh còn khiêm tốn giới thiệu về những người đáng quý hơn - ông kỹ sư nghiên cứu giống cây trồng, đồng nghiệp nghiên cứu sét. Họ là những anh hùng thầm lặng của thời bình.
Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi ấy đã thay đổi cách nhìn của tôi. Tôi nhận ra vẻ đẹp thực sự nằm ở những hy sinh lặng thầm vì Tổ quốc. Bức tranh về chàng trai khí tượng và những con người lặng lẽ Sa Pa sẽ là tác phẩm ý nghĩa nhất trong sự nghiệp của tôi. Và tôi nhất định sẽ trở lại nơi ấy, không chỉ để hoàn thành bức vẽ, mà còn để thấu hiểu hơn về những trái tim nhiệt huyết đang âm thầm cống hiến.

9. Bài văn đóng vai họa sĩ kể lại áng văn "Lặng lẽ Sa Pa" - mẫu tinh tế
Một ngày nắng đẹp, tôi cùng cô cháu gái kỹ sư thực hiện chuyến đi Sa Pa theo lời mời đặc biệt của bác lái xe. "Bác ấy hứa sẽ cho chúng ta gặp một người rất đặc biệt" - tôi nói với cháu gái khi xe bắt đầu chuyển bánh.
Khung cảnh Sa Pa hiện ra như bức tranh thủy mặc với rặng đào trắng muốt, đàn bò đeo chuông thong thả gặm cỏ. Bác lái xe tiết lộ về chàng trai 27 tuổi sống đơn độc trên đỉnh Yên Sơn cao 2.600m, làm công tác khí tượng. "Sao một thanh niên lại chọn sống như vậy?" - câu hỏi ấy cứ quanh quẩn trong đầu tôi.
Khi gặp mặt, ấn tượng đầu tiên là nụ cười rạng rỡ và đôi mắt sáng ngời của anh. Anh kể về công việc đo gió, đo mưa với niềm tự hào: "Công việc của tôi gắn liền với bao đồng nghiệp dưới xuôi". Câu nói ấy khiến tôi hiểu ra rằng sự cô đơn chỉ là vẻ bề ngoài.
Tôi âm thầm phác họa chân dung anh, dù anh khiêm tốn từ chối: "Có nhiều người xứng đáng hơn tôi". Món quà làn trứng gà chia tay và thái độ nghiêm túc với giờ làm việc của anh để lại trong tôi sự cảm phục sâu sắc.
Chuyến đi ngắn ngủi ấy đã thay đổi cách nhìn của tôi về Sa Pa - không chỉ là vẻ đẹp thiên nhiên mà còn là vẻ đẹp của những con người thầm lặng cống hiến.

10. Bài văn đóng vai họa sĩ kể lại tác phẩm "Lặng lẽ Sa Pa" - mẫu sâu sắc
Hành trình tìm kiếm cảm hứng nghệ thuật đã dẫn tôi đến Sa Pa, nơi tôi gặp một chàng trai trẻ làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn cao 2.600m. Cuộc gặp gỡ ấy đã thay đổi hoàn toàn cách nhìn của tôi về vẻ đẹp thực sự của cuộc sống.
Trên chuyến xe lên Lào Cai, qua lời kể của bác lái xe, tôi được biết về "người cô độc nhất thế gian" - một thanh niên 27 tuổi sống giữa mây ngàn gió núi. Khi gặp mặt, ấn tượng đầu tiên là cử chỉ tặng củ tam thất cho vợ bác lái xe - một hành động ấm áp tình người. Căn nhà nhỏ của anh khiến tôi ngạc nhiên với vườn hoa rực rỡ và những dụng cụ khí tượng được sắp xếp ngăn nắp.
Anh kể về công việc đo gió, đo mưa với niềm tự hào: "Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi". Câu nói ấy khiến tôi thấm thía về giá trị của lao động. Anh còn khiêm tốn giới thiệu những người đáng quý hơn - ông kỹ sư nghiên cứu giống cây trồng, đồng nghiệp nghiên cứu sét. Họ là những anh hùng thầm lặng của thời bình.
Cuộc gặp gỡ ngắn ngủi ấy đã cho tôi hình mẫu lý tưởng về người lao động mới. Bức tranh về chàng trai khí tượng và những con người lặng lẽ Sa Pa sẽ là tác phẩm ý nghĩa nhất trong sự nghiệp của tôi. Và tôi nhất định sẽ trở lại, không chỉ để hoàn thành bức vẽ, mà còn để thấu hiểu hơn về những trái tim đang âm thầm cống hiến cho Tổ quốc.

Có thể bạn quan tâm

Nghệ thuật từ chối khéo léo khi không muốn tham dự tiệc

Cách Đối phó với Những Kẻ "Đâm sau lưng"

Hướng dẫn chế biến nấm đùi gà kho nước tương đậm đà, thơm ngon, dễ làm, sẽ khiến cơm trở nên hấp dẫn hơn bao giờ hết.

Nghệ Thuật Đọc Hiểu Cử Chỉ Tán Tỉnh Của Phụ Nữ

Nghệ thuật nhận biết sự đáng tin cậy nơi một người
