Top 11 Bài văn mẫu kể lại trải nghiệm đáng nhớ dành cho học sinh lớp 6 - Tuyển tập hay nhất
Nội dung bài viết
4. Bài văn tham khảo: Kỉ niệm buồn về điểm 3 đáng nhớ
Kính gửi các bạn, hôm nay tôi muốn chia sẻ một kỉ niệm mà mỗi khi nhớ lại, lòng tôi vẫn thấy bồi hồi. Đó là ngày tôi nhận điểm 3 môn Văn - con số đã dạy tôi bài học nhớ đời về sự chủ quan.
Hôm ấy, cô Hường trả bài kiểm tra với vẻ mặt không vui. Khi bài làm được đặt trước mặt, tôi choáng váng nhìn thấy điểm 3 đỏ chói. Tim tôi như ngừng đập, bàn tay run run gập vội trang giấy. Xung quanh, các bạn đang rạng rỡ với điểm cao, còn tôi - cây Văn của lớp - lại nhận kết quả thảm hại.
Dòng phê bình "Bài văn lạc đề" của cô như lưỡi dao cứa vào lòng tự ái. Thì ra, trong khi đề yêu cầu tả dòng sông, tôi lại mải miết kể về kỉ niệm tuổi thơ. Tất cả chỉ vì thói kiêu ngạo: nộp bài đầu tiên mà không kiểm tra, say sưa với ánh mắt ngưỡng mộ của bạn bè.
Khoảnh khắc đắng cay nhất là khi Liên - người vừa đạt điểm 8 đầu tiên - hỏi thăm tôi. Làm sao tôi có thể thổ lộ rằng mình bị điểm 3? Ánh mắt thất vọng của cô giáo, nụ cười hồn nhiên của bạn bè càng khiến nỗi xấu hổ thêm sâu sắc. Bài học về sự khiêm tốn và cẩn trọng ấy đã theo tôi suốt những năm tháng sau này.


5. Bài văn mẫu: Con thuyền ước mơ
Đó là mùa hè năm tôi học lớp bốn, khi tình bạn đặc biệt giữa tôi và bé Nhi bắt đầu. Gia đình Nhi khi ấy như con thuyền lạc giữa bão tố: bố nghiện ngập, mẹ đưa con về sống với bà ngoại - hàng xóm nhà tôi.
Một chiều hè nắng vàng, thấy Nhi buồn, tôi rủ em đi chơi. Giọng Nhi nghẹn ngào khi kể về ước mơ có 'con thuyền gia đình' mà em từng mơ ước. Tôi liền gấp tặng em chiếc thuyền lá tre, nhưng em buồn bã thả xuống dòng sông. Con thuyền mắc cạn giữa dòng, như chính gia đình em.
Không ngần ngại, tôi lao xuống dòng nước đục ngầu vớt thuyền. Suýt chìm trong hố bùn, tôi vẫn giữ được con thuyền và trao cho Nhi với lời hứa: 'Một ngày nó sẽ bơi xa'. Đêm đó tôi sốt cao vì ngâm nước lâu, nhưng giữ kín chuyện với mẹ.
Kỳ diệu thay, một năm sau bố mẹ Nhi đoàn tụ. Chúng tôi lại ra sông thả những chiếc thuyền mới - lần này chúng trôi xa tít tắp. Chiếc thuyền lá tre năm ấy trở thành biểu tượng đẹp đẽ về sức mạnh của niềm tin và tình bạn thuở thiếu thời.


6. Bài văn mẫu: Phong kẹo niềm tin
Trong hành trình tri thức của tôi, cô Tâm - giáo viên dạy Toán - không chỉ là người thầy mà còn là người mẹ thứ hai. Ngôi nhà nhỏ màu hồng của cô trở thành nơi ươm mầm tri thức, nơi tôi nhận được tình yêu thương vô bờ từ năm lớp 2.
Nhưng năm lớp 6 ấy, sự tự tin thái quá đã khiến tôi nhận bài học nhớ đời. Kỳ thi học kỳ I, bài toán cuối cùng đánh gục tôi. Con điểm 7.75 như gáo nước lạnh dội vào niềm kiêu hãnh. Đứng trước lớp, tôi run rẩy thốt lên con số khiến cả phòng im bặt. Ánh mắt thất vọng thoáng qua của cô còn đau hơn bất cứ lời trách móc nào.
Phong kẹo sôcôla - món quà nhỏ cô dành cho những ai đạt điểm cao - lần đầu tiên không thuộc về tôi. Món quà 4.000 đồng ấy bỗng trở nên vô giá, biểu tượng cho sự công nhận và niềm tin mà tôi đã đánh mất.
Nhưng chính sự 'nghiêm khắc yêu thương' ấy đã thổi bùng quyết tâm trong tôi. Học kỳ II, tôi mang về điểm 9.25 rực rỡ. Nước mắt hạnh phúc của cô ngày ấy là bài học sâu sắc nhất về ý chí vượt khó. Giờ đây, mỗi lần đi ngang ngôi nhà màu hồng, lòng tôi lại trào dâng lòng biết ơn vô hạn với người lái đò tận tâm của đời mình.


7. Bài văn mẫu: Lời xin lỗi không kịp nói
Đó là câu chuyện về lỗi lầm tuổi thơ mà tôi mãi không thể quên. Tôi và Nam - đôi bạn thân từ thuở mầm non, nhưng khi vào tiểu học, chúng tôi dần xa cách vì học khác trường.
Một chiều nọ, khi đang vật lộn với bài văn tả cảnh biển, tôi chạy sang nhờ Nam giúp đỡ. Căn nhà thân quen vẫn vậy, từ chú chó Alaska Rex đến góc học tập ngăn nắp của Nam. Nhưng chính lúc Nam đi lấy sách, tôi đã phạm phải sai lầm lớn - đọc trộm nhật ký của bạn.
Những dòng tâm sự ngây ngô về ước mong được ăn kem, nỗi buồn khi bố mẹ cãi nhau... khiến tôi không thể dừng lại. Cho đến khi Nam bắt gặp, ánh mắt giận dữ và thất vọng của cậu ấy khiến tôi hoảng sợ bỏ chạy.
Đêm đó, tôi trằn trọc không yên. Nhưng định mệnh đã không cho tôi cơ hội xin lỗi. Sáng hôm sau, bức thư từ Nam thông báo cậu ấy đã cùng gia đình sang Canada định cư. Lời xin lỗi của Nam trong thư càng khiến tôi day dứt hơn - đáng lẽ tôi mới là người cần nói lời ấy.
Đến giờ, mỗi khi nhớ lại, tôi vẫn ước có thể quay ngược thời gian để sửa chữa lỗi lầm ấy. Bài học về sự tôn trọng riêng tư và giá trị của lời xin lỗi đúng lúc đã theo tôi suốt những năm tháng sau này.


5. Gợi ý bài mẫu số 8: Hành trình khám phá ký ức
Ký ức đáng nhớ không đơn thuần là những khoảnh khắc tươi vui, mà đôi khi chính những trải nghiệm không may lại khắc sâu thành bài học quý giá. Em từng trải qua một tai nạn nhỏ trên đường đến trường - sự kiện tuy không vui nhưng đã dạy em những bài sinh động về an toàn và sự tỉnh táo khi tham gia giao thông.
Cuộc sống vốn dĩ là chuỗi những bất ngờ không báo trước. Cái ngày định mệnh ấy, khi chiếc xe đạp bất ngờ đâm sầm vào phía sau, cả người lẫn xe em lao vút xuống bờ mương, là khoảnh khắc kinh hoàng mà đến giờ mỗi khi nhớ lại, tim em vẫn thắt lại. Những mảnh vỡ của chiếc lồng xe, sách vở tung tóe, và cơn đau ê ẩm nơi chân trái đã trở thành hồi ức không thể nào quên.
Tai nạn ấy dạy em bài học xương máu về hậu quả của việc dàn hàng khi đi xe. Không chỉ khiến em mất nhiều ngày không dám đụng vào xe đạp, mà còn giúp em nhận ra: an toàn không bao giờ là yếu tố có thể xem nhẹ. Đôi khi, chính những trải nghiệm đau đớn lại trở thành ký ức giá trị nhất, nhắc nhở ta sống cẩn trọng và trân quý từng khoảnh khắc bình yên.


6. Gợi ý bài mẫu số 9: Tình bạn đáng trân quý
Trong hành trình trưởng thành, tôi may mắn có được người bạn tri kỷ tên Phương. Chúng tôi cùng nhau trải qua biết bao kỷ niệm đẹp, nhưng có một lần ngã xe đã trở thành dấu mốc khắc sâu tình bạn đẹp đẽ giữa hai đứa.
Vào năm lớp 3, trong một buổi sáng đến trường, chiếc xe máy đi ẩu đã khiến tôi ngã nhào xuống đường. Trong khoảnh khắc hoảng loạn ấy, Phương đã trở thành điểm tựa vững chắc. Cậu không chỉ giúp tôi đứng dậy mà còn lo lắng từng li từng tí: phủi bụi quần áo, kiểm tra vết thương, rồi quyết định gửi xe để đèo tôi đến trường. Những câu hỏi "Cậu có đau lắm không?" của Phương vang lên như lời động viên ấm áp nhất.
Sự việc ấy đã dạy tôi bài học quý giá về tình bạn chân thành. Đôi khi, chính trong những lúc khó khăn, ta mới thực sự hiểu được giá trị của người luôn bên cạnh mình. Phương đã chứng minh rằng tình bạn đích thực không nằm ở những lời nói hoa mỹ, mà ở hành động quan tâm và sự hy sinh thầm lặng.


7. Gợi ý bài mẫu số 10: Bài học từ vườn ông
Trong ký ức tuổi thơ của tôi, hình ảnh ông nội luôn gắn liền với khu vườn xanh mướt - nơi chứa đựng những bài học đầu đời quý giá nhất. Ông không còn nữa, nhưng những gì ông để lại vẫn mãi đâm chồi trong tâm hồn tôi.
Mỗi sớm mai, ông cháu tôi lại cùng nhau ra vườn. Ông dạy tôi không chỉ cách chăm cây mà còn cách lắng nghe nhịp sống của thiên nhiên: "Con hãy nhắm mắt và cảm nhận". Tiếng lá xào xạc như bản nhạc của đất trời, tiếng chim hót vang vọng khắp không gian, hương thơm ngọt ngào của trái chín - tất cả tạo thành bức tranh sống động mà đến giờ tôi vẫn nhớ như in.
Chiều về, dưới tán cây râm mát, ông kể cho tôi nghe về cuộc đời mình. Những câu chuyện không phải cổ tích mà là bài học về lòng kiên trì, về cách đối nhân xử thế. Ánh mắt ông sáng lên khi nhắc về quá khứ, để lại trong tôi niềm kính phục vô bờ.
Khu vườn giờ đã khác, nhưng mỗi khi đứng dưới tán cây xưa, tôi vẫn nghe văng vẳng giọng nói ấm áp của ông. Những bài học từ thiên nhiên và cuộc sống ông truyền dạy đã trở thành hành trang quý giá, giúp tôi vững bước trên đường đời.


8. Bài học cuộc sống: Tình mẫu tử thiêng liêng
Trong vũ trụ tình cảm của tôi, mẹ là mặt trời tỏa sáng ấm áp. Một người phụ nữ đơn thân với đôi bàn tay gầy guộc nhưng trái tim thì rộng lớn vô cùng, mẹ đã dành cả cuộc đời để bù đắp cho tôi những thiếu thốn.
Tôi nhớ như in cái buổi chiều năm lớp 8, khi mải mê vui chơi mà quên cả thời gian. Về đến nhà trong tâm trạng nơm nớp chờ đợi lời trách mắng, nào ngờ chỉ thấy căn nhà im lặng với mâm cơm còn nóng hổi. Bước vào phòng mẹ, tôi chết lặng khi thấy mẹ nằm bất động, khuôn mặt đỏ bừng vì cơn sốt. Trong khoảnh khắc ấy, tôi chợt nhận ra mình đã vô tâm đến nhường nào.
Bằng tất cả sự vụng về của một đứa trẻ lần đầu chăm người ốm, tôi vội vã đắp khăn lạnh, nấu cháo, chạy đi mua thuốc. Khi mẹ tỉnh lại và mỉm cười nhìn tôi, nụ cười ấy như xé tan mọi lớp vỏ ích kỷ trong lòng. Tôi ôm chầm lấy mẹ, nước mắt tuôn rơi cùng lời xin lỗi nghẹn ngào. Mẹ chỉ khẽ vuốt tóc tôi: "Không sao đâu con!" - ba từ giản dị mà chứa đựng cả biển trời bao dung.
Sau hôm đó, tôi hiểu rằng tình mẹ không cần những lời hoa mỹ. Đó là bát cơm nóng dù đang ốm, là nụ cười nhẫn nại sau những mệt nhọc. Như nhà thơ Chế Lan Viên từng viết: "Con dù lớn vẫn là con của mẹ/Đi suốt đời, lòng mẹ vẫn theo con". Mẹ chính là điểm tựa bình yên nhất mà cuộc đời ban tặng cho tôi.


9. Bài học tuổi thơ: Kỷ niệm dưới mưa
Những hạt mưa rơi rả rích hôm nay đưa tôi trở về ký ức tuổi thơ - một ngày mưa rào năm lớp 2 đã dạy tôi bài học nhớ đời. Đó là câu chuyện về sự hiếu thắng ngây ngô và hậu quả không ngờ.
Ngày ấy, khi cơn mưa bất chợt ập xuống sân trường vắng, lũ trẻ chúng tôi biến những vũng nước thành sân chơi kỳ thú. Trong niềm vui hồn nhiên, tôi thách thức bản thân với vũng nước lớn nhất. Cú nhảy thất bại khiến tôi nằm bẹp dưới làn nước bắn tung tóe, ướt như chuột lột. Khoảnh khắc mẹ xuất hiện với ánh mắt giận dữ vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức.
Trận cảm sốt kéo dài cả tuần sau đó đã trở thành bài học đắt giá. Nhưng hơn cả sự trừng phạt, đó là lần đầu tiên tôi hiểu được nỗi lo lắng của mẹ ẩn sau cơn giận. Giờ đây, mỗi khi trời đổ mưa, tôi vẫn mỉm cười nhớ về đứa trẻ ngày ấy - một phiên bản nghịch ngợm nhưng đáng yêu của chính mình.
Kỷ niệm ấy trở thành cột mốc đánh dấu sự trưởng thành, dạy tôi biết lắng nghe lời khuyên và hiểu rằng đôi khi, thất bại nhỏ lại mang đến bài học lớn.


10. Hành trình chinh phục môn Toán
Tuổi thơ tôi gắn liền với những trang vở thơm mùi giấy mới, những nét chữ tròn trịa được cô giáo khen ngợi. Nhưng đối với môn Toán - môn học mà tôi từng coi là nỗi ám ảnh - đã trở thành câu chuyện về sự trưởng thành đáng nhớ nhất.
Nhờ sự sắp xếp tinh tế của cô giáo, tôi được ngồi cạnh Hà - cô bạn lớp trưởng giỏi toán. Những buổi học nhóm cùng bạn đã thắp lên trong tôi ngọn lửa đam mê với những con số. Hà không chỉ dạy tôi cách giải bài tập mà còn truyền cảm hứng để tôi tìm thấy vẻ đẹp của logic toán học.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất là bài kiểm tra toán định mệnh. Khi nhận tờ giấy nháp từ Hà, tôi đứng trước lựa chọn khó khăn: chấp nhận sự giúp đỡ hay tự mình vượt qua? Quyết định từ chối tờ giấy ấy đã trở thành bước ngoặt. Trong phút chót, những kiến thức cô dạy bỗng sáng rõ, giúp tôi hoàn thành bài thi một cách trọn vẹn.
Con số 8 đỏ chói trên bài kiểm tra ngày ấy không chỉ là điểm số, mà còn là minh chứng cho sự trưởng thành của tôi. Câu chuyện này dạy tôi bài học quý giá: thành công ngọt ngào nhất là thành công do chính mình tạo ra.


11. Bài viết tham khảo số 3: Khoảnh khắc tỉnh ngộ
Tiết trả bài hôm ấy mãi khắc sâu trong tâm trí em - khoảnh khắc choáng váng khi nhận điểm 3 môn Văn, điểm số thấp nhất từ khi bước vào ngưỡng cửa lớp 6.
Cô Thanh trả bài với ánh mắt không vui khi đặt vở em xuống bàn. Những trang giấy lật nhanh để lộ hàng điểm 8, 9 đỏ thắm quen thuộc, rồi bất ngờ dừng lại trước con số 3 to tướng. Tim em như ngừng đập, cả thế giới chao nghiêng trước sự thật phũ phàng ấy.
"Lạc đề!" - lời phê của cô vang lên trong đầu khi em đọc lại đề bài. Thì ra thay vì tả cảnh dòng sông gắn với kỷ niệm tuổi thơ, em lại mải miết kể chuyện. Có lẽ vì quá tự tin vào năng lực, em đã nộp bài đầu tiên mà quên mất lời cô dặn phải kiểm tra kỹ. Niềm kiêu hãnh của "cây Văn lớp" giờ tan thành mây khói.
Giọng thì thào hạnh phúc của Hà bên tai: "Lan ơi, tớ được 7 điểm rồi!" càng khiến em quặn lòng. Kẻ từng xem điểm 7 là tầm thường giờ đây phải ôm nỗi xấu hổ vì điểm 3. Ánh mắt thất vọng của cô, nỗi lo sợ khi nghĩ đến bố mẹ - những người luôn đặt niềm tin vào em - khiến bước chân về nhà trở nên nặng trĩu.
Nhưng chính vòng tay ấm áp của mẹ nơi cổng nhà đã giúp em tỉnh ngộ. Không thể dối lòng người mẹ kính yêu, em òa khóc trong vòng tay mẹ. Đêm ấy, em nghiêm túc xem lại bài. Điểm 3 trở thành bài học quý giá nhắc nhở em khiêm tốn, cẩn trọng hơn. Em tự hứa sẽ không để lặp lại sai lầm này, sẽ phấn đấu giành lại những điểm 9, 10 xứng đáng với niềm tin của mọi người.


Có thể bạn quan tâm

Khám phá những tiện ích Add-ons đặc sắc dành cho Google Docs

Phương pháp chèn và sao chép file PDF vào Word nhanh chóng và chính xác nhất

9 Địa chỉ khám chữa Tiểu đường uy tín nhất tại TP.HCM

Hướng dẫn cúng lễ và bài văn khấn Rằm tháng Giêng năm 2025 chính xác nhất

Khám phá hương vị trà C2 được yêu thích nhất
