Top 15 bài văn tả cây đa cổ thụ làng em hay nhất dành cho học sinh lớp 4
Nội dung bài viết
1. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em - mẫu số 4
Khi bước vào làng, ai cũng ấn tượng với cây đa già vươn mình sừng sững từ đầu làng. Cây đa này đã trăm tuổi, tán cây rộng mênh mông che phủ một khoảng đất lớn.
Thân cây to lớn, những rễ cây vươn lên như những con trăn khổng lồ quấn quýt lấy nhau. Xung quanh gốc chính là hàng chục gốc phụ khiến cây thêm phần uy nghi, vững chãi. Từ xa, bóng cây đa nổi bật trên nền trời xanh rộng lớn.
Bóng cây tỏa mát rộng, chim chóc thường bay về làm tổ trên các cành, tạo nên tiếng ríu rít vui tai. Khi nắng chang chang, người dân và học sinh thường ghé gốc đa nghỉ chân, thưởng thức ly chè xanh của cô Hoa dưới gió nồm mát rượi. Cảm giác ấy xua tan mọi mệt nhọc.
Tuổi thơ chúng em gắn liền với cây đa, đặc biệt là chiếc lá đa to, dày, bóng loáng. Chúng em khéo léo xé mép lá làm sừng, buộc dây chuối khô tạo thành "con trâu lá đa" xinh xắn. Hình ảnh bầy trâu lá đa với sừng cong cong và đầu gục gặc thật sống động khiến chúng em mê mẩn.
Vào chiều hè oi bức, chúng em tụ tập dưới bóng cây đa rộng để thả diều và tận hưởng gió mát. Chúng em yêu cây đa làng mình và thường lấy nước từ sông về tưới để cây thêm xanh tốt.


2. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em - mẫu số 5
Làng quê em rộn ràng với nhiều cảnh đẹp khiến ai đi xa cũng đều bâng khuâng nhớ thương. Trong tâm trí em, mái đình cổ rêu phong yên bình dưới bóng cây đa cổ thụ luôn hiện lên rõ nét mỗi khi trở về quê nội.
Cây đa đã tồn tại từ bao đời, bà nội kể rằng từ thuở bà còn bé, cây đã đứng đó che bóng mát cho trẻ con trong làng vui chơi. Có thể cây đã tròn trăm tuổi. Những rễ đa chằng chịt vươn lên mặt đất, lan rộng giữ cho thân cây vững chãi trước bao cơn bão. Dù bão giông đến, cây vẫn hiên ngang và che mát cho mọi người. Rễ cây to dài như những con mãng xà im lìm nằm trên đất, cũng là nơi người dân thường ngồi nghỉ chân sau ngày làm đồng, còn bọn trẻ thì thích thú chơi đùa. Rễ phụ đung đưa như chiếc râu dài của chú bạch tuộc.
Thân cây đa to lớn, phải đến ba bốn người mới ôm xuể. Vỏ cây màu nâu thẫm, thô ráp đầy nét già nua. Thân cây cao gần tám mét, chia thành ba nhánh lớn tỏa tán rộng, ngọn cây hướng thẳng lên trời xanh thăm thẳm.
Lá đa dày, rộng hơn bàn tay, xanh đậm. Khi lá rụng, lũ trẻ hay nhặt về làm quạt hay chiếc mũ xinh xắn đội đầu. Tán đa như chiếc ô khổng lồ xanh mướt, trên cành điểm những bông hoa li ti, rồi kết trái đỏ mọng mùa hè - món quà ngọt ngào của tuổi thơ. Làn gió nhẹ qua, lá cây rì rào khẽ hát, chim chóc ríu rít về làm tổ tạo nên âm thanh rộn ràng.
Cây đa đầu làng chứng kiến biết bao đổi thay, vui buồn của người dân. Mỗi lần về quê, em và bạn bè lại tụ tập chơi đùa dưới bóng mát, thả hồn vào những trò chơi dân gian. Khách ngang qua cũng thường dừng chân bên gốc đa, thưởng thức chén chè xanh và nghe tiếng chim ca văng vẳng trong gió.
Em yêu cây đa không chỉ vì vẻ đẹp cổ kính mà còn vì nó gắn bó với tuổi thơ ngọt ngào. Cây đa như người ông hiền từ, dang rộng vòng tay che chở và chào đón từng người con làng trở về. Em mong gốc đa cổ thụ sẽ mãi xanh tươi, là người bạn thân thiết của quê hương em.


3. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 6
Ngay cạnh sân đình làng em, có một cây đa cổ thụ sừng sững, mang trong mình biết bao năm tháng lịch sử mà không ai nhớ rõ bắt đầu từ khi nào. Cây đa cao lớn, tán lá rộng phủ bóng mát một góc sân rộng rãi, được người dân ví như vị thần che chở cho cả làng.
Thân cây to lớn đến nỗi phải cần đến 5-6 người ôm mới xuể, vỏ cây gồ ghề, xù xì với những u nhô lên làm người ta liên tưởng đến những vết sần tự nhiên trên thân cây. Cây đứng hiên ngang giữa con đường làng, bên dưới là giếng nước và sân đình – những biểu tượng thân thương gắn bó mật thiết với cuộc sống của người dân nơi đây.
Bộ rễ cây đa nổi lên trên mặt đất như đàn trăn khổng lồ, ngoằn ngoèo khắp nơi, là nơi mọi người thường ngồi nghỉ ngơi, hóng gió sau những ngày lao động mệt nhọc. Mặc dù bộ rễ trông như sắp bật ra khỏi mặt đất, nhưng chúng vẫn bám sâu chắc chắn, giúp cây vượt qua bao trận bão lớn mà không hề lung lay.
Tán lá xanh tươi xòe rộng với vô số cành nhỏ chi chít không thể đếm xuể. Những chiếc lá đa dày, to và chắc chắn, có những chiếc như quạt mo mà bà em thường dùng. Lá chỉ rơi khi có cơn gió mạnh, còn lại vẫn bền chắc theo năm tháng. Chúng em thường nhặt lá đa về để viết thơ hoặc chơi đánh chuyền dưới bóng mát của cây.
Cây đa khổng lồ ấy không chỉ là biểu tượng của làng em mà còn là niềm tự hào của mọi người, góp phần làm nên vẻ đẹp truyền thống và sự gắn bó bền chặt trong cộng đồng. Những ai đi xa cũng luôn nhớ về, mong một ngày trở về thăm cây đa – người bạn thân thiết của tuổi thơ bên giếng nước và sân đình thân yêu.


4. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 7
Đầu làng em sừng sững một cây đa cổ thụ, có lẽ đã trải qua hàng trăm năm tháng. Thân cây to lớn uy nghi, bộ rễ ngoằn ngoèo như những con trăn khổng lồ uốn lượn trên mặt đất. Xung quanh là hàng chục gốc phụ nâng đỡ, tạo nên thế vững chãi hiên ngang. Từ xa hàng cây số, bóng cây đa vẫn vươn cao vượt qua hàng rào tre, sừng sững trên nền trời trong xanh.
Bóng cây phủ mát một khoảng rộng rãi, nơi chim chóc làm tổ và ríu rít suốt ngày. Trên con đường nắng chang chang, khách dừng chân bên quán tranh nghỉ mát, nhâm nhi bát nước chè xanh đậm đà, tận hưởng luồng gió nồm nam mát lành thổi qua, mọi mệt nhọc dường như tan biến hết.
Tuổi thơ chúng em gắn bó với cây đa bằng những trò chơi thú vị. Lá đa xanh bóng, to và dày, khi cuộn lại được tạo thành sừng trâu, kết hợp với dây chuối khô làm thành "con trâu lá đa" sống động, những chú trâu bố, trâu mẹ, nghé tơ quây quần bên nhau, làm sao mà không thích thú!
Những chiếc búp đa khô màu nâu, nhặt về làm kèn, thổi lên tiếng "toe" vang vang, kèm theo tiếng cười giòn tan. Chiều hè, bọn em thường tụ tập dưới bóng cây đa thi thả diều. Bờ con kênh bên cánh đồng là nơi lí tưởng, những cánh diều bay cao trong tiếng sáo vi vu, ngân nga khắp không gian.
Ông em kể rằng cây đa ấy đã chứng kiến biết bao sự kiện lớn nhỏ của làng. Lá cờ đỏ sao vàng đầu tiên từng phấp phới trên ngọn đa, cuộc mít tinh thành lập chính quyền cách mạng đầu tiên cũng diễn ra dưới bóng cây. Trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, những lần tiễn đưa thanh niên lên đường nhập ngũ đều diễn ra nơi đây. Cây đa không chỉ là chứng nhân lịch sử mà còn là nơi bà con tụ họp, trao đổi chuyện đời dưới bóng mát thân quen.


5. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 8
Quê hương – hai tiếng giản dị mà sâu lắng, luôn khắc khoải trong tim mỗi người. Với người này, quê là cánh đồng bát ngát cò bay, với người khác, quê là dòng sông êm đềm ôm trọn xóm làng. Còn với em, quê hương chính là cây đa cổ thụ sừng sững đầu làng.
Chẳng ai biết cây đa ấy đã đứng đó bao lâu, chỉ biết rằng từ khi em còn bé tí, nó đã như một chứng nhân vững chãi của thời gian. Thân cây to lớn đến mức ba chúng em nắm tay nhau ôm vẫn không hết. Những cành cây vươn tỏa tứ phía như những cánh tay khổng lồ dang rộng che chở. Rễ đa ngoằn ngoèo trên mặt đất như những con rắn hổ mang uyển chuyển, trong khi phần lớn rễ đã cắm sâu hút dưỡng chất nuôi cây xanh tốt.
Lá đa to hơn bàn tay người lớn một chút, vân lá trải dài từ cuống tới tận mép lá. Từ xa nhìn lại, cây đa như chiếc ô xanh khổng lồ che mát cả một khoảng rộng lớn. Nơi đây là chốn nghỉ ngơi mát lành cho bà con sau những ngày lao động vất vả, cũng là sân chơi yêu thích của chúng em. Những trưa hè oi bức, được ngồi dưới gốc đa hóng mát là điều tuyệt vời không gì sánh bằng.
Chiều xuống, khi mặt trời nhuộm vàng khắp trời, gốc đa trở thành sân khấu cho bao trò chơi như ô ăn quan, nhảy dây, đá bóng của chúng em. Hình ảnh cây đa đã ăn sâu vào trái tim mỗi người dân làng, là điểm tựa tinh thần bất diệt. Ai đi xa trở về, điều đầu tiên là tìm về bóng cây thân quen ấy.
Em yêu cây đa lắm – người bạn, người thân luôn bên cạnh, sẻ chia mọi vui buồn của cuộc sống.


6. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 9
Mỗi người có một quê hương riêng với những hình ảnh thân thuộc và vẻ đẹp khó quên. Quê hương em gắn liền với mái đình, sân chùa, và đặc biệt là cây đa cổ thụ đứng uy nghi đầu làng – như linh hồn của cả bản làng.
Cây đa ấy đã có mặt từ bao thế kỷ, gần trăm năm tuổi, vững chãi như một người khổng lồ ôm trọn khoảng đất rộng. Những rễ đa sần sùi, to lớn cuộn tròn như những con trăn khổng lồ nằm vắt vẻo trên mặt đất. Thân cây nâu sậm, quanh đó những thân cây phụ khỏe mạnh nối liền thành một khối kiên cố, dù giông tố có gào thét cũng không làm lay chuyển. Cành đa vươn dài như những bắp tay vạm vỡ, tỏa rộng che phủ cả một vùng.
Lá đa xanh mướt, mọc dày đặc như một chiếc ô khổng lồ che chắn mưa nắng cho người dân làng. Chim chóc rộn ràng bay về làm tổ, tiếng hót líu lo vang vọng khắp không gian. Những tia nắng hè xuyên qua kẽ lá tạo thành những vệt sáng lung linh trên mặt đất. Từ những chùm tua rua dài trên cành, em liên tưởng đến ông già làng với bộ râu dài rậm rạp luôn trông nom và bảo vệ làng.
Dưới gốc đa, người nông dân nghỉ chân sau buổi cày đồng, nhấp ngụm nước mát rượi xua tan mệt nhọc; bọn trẻ con chúng em tung tăng nô đùa, trèo cành, reo hò vang rộn mỗi buổi chiều dịu dàng. Tối đến, dân làng tụ tập dưới bóng cây trò chuyện, ngắm trăng sáng huyền diệu. Ông em từng kể cây đa thiêng liêng, là linh hồn của làng, cần được giữ gìn cẩn trọng như báu vật truyền đời. Lời ấy luôn khắc sâu trong lòng em, bởi cây đa không chỉ cổ kính mà còn gắn bó sâu sắc với tâm hồn quê hương.
Năm tháng trôi qua, cây đa vẫn hiên ngang đứng đó. Dù giờ em ít về quê, mỗi lần trở về vẫn tìm đến gốc đa thân thương, ngắm nhìn khung cảnh làng xưa và cảm nhận niềm tự hào về mảnh đất chôn nhau cắt rốn của mình.


7. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 10
Làng quê em không chỉ nổi tiếng với những cánh đồng xanh mướt rộng lớn mà còn bởi bóng dáng cây đa cổ thụ đứng sừng sững nơi đầu làng, biểu tượng tự hào của người dân nơi đây.
Gần hai trăm năm qua, cây đa lặng lẽ chứng kiến bao đổi thay. Từ xa, tán cây tròn như chiếc nấm xanh khổng lồ vươn rộng, mang lại bóng mát dịu dàng. Thân chính to lớn, thân phụ mọc tua tủa, tạo nên thế đứng vững chãi giữa bão giông. Những vết u bướu sần sùi trên thân cây nâu sẫm như dấu tích của thời gian, bên trong là dòng nhựa ngọt ngào vẫn miệt mài nuôi sống cây. Rễ cây vươn lên khỏi mặt đất, cuộn mình như đàn trăn khổng lồ quấn quýt gốc đa. Mùa xuân đến, cây nở những chùm hoa li ti tinh khôi, rồi chuyển dần thành những quả vàng như hạt ngọc lấp lánh, thu hút chim muông về tụ hội làm sân làng thêm rộn ràng.
Cuộc sống người dân làng em gắn bó mật thiết với cây đa. Sau những giờ làm đồng mệt nhọc, mọi người quây quần dưới gốc đa trò chuyện, thắt chặt tình làng nghĩa xóm. Chiều về, lũ trẻ con thoả thích đùa vui bên tua rua rủ xuống, làm trâu lá đa, chơi ú tìm quanh các hốc cây. Tiếng cười trong trẻo vang xa làm chim phải giật mình bay đi. Ngồi dưới bóng cây râm mát, ngắm cánh đồng bát ngát và vầng trăng tròn sáng tỏ, lòng em chợt dâng trào tình yêu quê hương sâu đậm. Cành đa ngày càng vươn dài, như dấu ấn để người xa quê nhận ra mái làng thân thương mỗi khi trở về. Sức sống kiên cường của cây đa cũng chính là tấm gương phẩm chất bền bỉ, đôn hậu của người dân quê em. Bao kỉ niệm ấu thơ đẹp đẽ cũng được lưu giữ vẹn nguyên dưới bóng cây già ấy.
Em thương yêu cây đa cổ thụ – linh hồn thiêng liêng của làng quê em.


8. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 11
Bất cứ ai ghé qua sân đình làng em đều không khỏi ngỡ ngàng trước cây đa cổ thụ uy nghi, tán lá xòe rộng trải dài như chiếc ô khổng lồ che phủ cả một khoảng trời.
Cây đa ấy như một người khổng lồ vững chãi đứng ngay giữa con đường làng, bên dưới là giếng nước cổ và sân đình - những biểu tượng gắn bó không thể tách rời của làng quê. Người già trong làng vẫn thường nhắc lại câu ca dao thân quen mà cô giáo em từng dạy:
“Cây đa, bến nước, sân đình”
Thân cây to đến mức phải năm, sáu người mới có thể ôm trọn, lớp vỏ xù xì, sần sùi làm nổi bật vẻ cổ kính, khác hẳn những loài cây khác. Trên thân, những u bướu lạ mắt như dấu ấn của thời gian dài đằng đẵng mà cây đã trải qua.
Bộ rễ như đàn trăn lớn bò lổm ngổm trên mặt đất, vươn ra rộng, làm nơi trú ngụ mát mẻ cho bà con trong làng mỗi khi ngồi hóng gió. Dù rễ nổi lên bề mặt đất, nhưng lại bám sâu và chắc chắn, chẳng cơn bão lớn nào có thể làm cây đa này gục ngã.
Tán lá xum xuê, phủ rộng với vô vàn nhánh nhỏ đan xen, mỗi chiếc lá to, dày dặn, có chiếc to như chiếc quạt mo mà bà em hay dùng để quạt mát ngày hè.
Người dân trong làng dù đi xa đâu cũng thường xuyên quay về thăm cây đa, ngắm nhìn sự lớn lên vững chãi của nó. Với nhiều người, cây đa không chỉ là một cây cổ thụ mà còn là chứng nhân cho những ký ức tuổi thơ thân thương gắn bó trọn đời.


9. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 12
Ngay cổng làng em, cây đa cổ thụ sừng sững đứng đó như một người mẹ hiền lành dang rộng vòng tay che chở cho cả xóm làng nhỏ bé của em.
Cây đa ấy đã đồng hành cùng ngôi làng qua bao biến cố lịch sử, từ những ngày kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ khốc liệt. Bà em từng kể, từ khi bà còn nhỏ, cây đa đã vững chãi giữa trời đất. Thân cây to lớn như cột đình, chúng em dù nắm tay nhau vòng quanh cũng không thể ôm trọn được. Lớp vỏ sần sùi màu nâu đậm in dấu thời gian rêu phong, cổ kính. Từ thân cây, nhiều cành to lớn vươn xa, tạo thành tán cây rộng lớn, ôm lấy cả khoảng không gian xung quanh.
Vào những ngày hè nắng gắt, tán cây như chiếc ô khổng lồ phủ bóng mát, gốc đa trở thành nơi dừng chân nghỉ ngơi lý tưởng cho các bác, các cô sau ngày lao động vất vả, cũng là sân chơi náo nhiệt của chúng em khi chiều về. Bộ rễ cây bám chặt vào lòng đất tạo nên sự vững chắc, những chiếc lá đa bầu dục, xếp san sát nhau, là nguyên liệu cho những trò chơi xếp lá đầy sáng tạo của bọn trẻ chúng em.
Cây đa không chỉ là chứng nhân lịch sử của làng, mà còn là người bạn thân thiết của tuổi thơ, góp phần tạo nên biết bao kỷ niệm đẹp đẽ bên mái làng thân yêu.


10. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 13
Nổi bật giữa sân đình làng em là cây đa cổ thụ, thân cao vút cùng những tán lá rộng lớn uy nghi tựa như người anh hùng trấn giữ làng quê.
Ngay từ xa, dù chưa đến cổng làng, em đã thấy ngọn cây đa xanh mướt vươn cao, thân cây to lớn đến nỗi vòng tay của hai người lớn cũng chẳng ôm hết được. Những cành cây khỏe khoắn, chắc nịch mọc ra từ thân cây phủ lớp vỏ nâu sậm điểm xuyết rêu xanh, toát lên vẻ cổ kính trường tồn. Bộ rễ đa dạng, lớn mạnh, mọc chắc vào lòng đất như những con rắn khổng lồ, trong khi những rễ phụ mềm mại lại rủ xuống như dải lụa, tạo nên sự hài hòa giữa sự vững chắc và nét dịu dàng. Lá đa to, như bàn tay người lớn, đan xen che phủ khắp sân đình, tạo nên bóng mát rộng lớn.
Dưới gốc đa là nơi diễn ra nhiều hoạt động văn hóa đặc sắc của làng, từ các buổi họp mặt cho đến lễ hội truyền thống. Cây đa như tấm ô che mát cho bà con nghỉ ngơi, thư giãn sau những giờ lao động mệt nhọc. Đối với chúng em, cây đa còn là người bạn thân thiết, nơi ghi dấu những trò chơi tuổi thơ như đuổi bắt, đánh chắt, đánh chuyền dưới bóng cây mỗi buổi chiều.
Em yêu cây đa của làng, bởi nó không chỉ là biểu tượng của làng quê nghèo mà còn là phần hồn không thể tách rời của tuổi thơ em.


11. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 14
“Quê hương là gì hở mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu?
Quê hương là gì hở mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều.”
Quê hương – hai tiếng giản đơn mà chan chứa tình thương. Nhắc đến quê hương là nhắc đến lũy tre xanh rì rào, cánh đồng lúa mênh mông, dòng sông mát lành dưới nắng hè. Và hình ảnh thân thương không thể thiếu chính là cây đa, bến nước, sân đình – biểu tượng của làng quê em. Quê em có một cây đa cổ thụ vững chãi, in sâu trong tâm hồn em như một dấu ấn đẹp.
Cây đa ấy không rõ từ bao giờ đã đứng đó, theo lời nội kể, cây đa đã tồn tại từ rất lâu. Nó sừng sững, oai vệ như một chiến binh can trường, chứng kiến biết bao thế hệ sinh ra, lớn lên rồi rời quê đi xa, để rồi lại trở về. Cây đa gắn liền với những ký ức đau thương của chiến tranh Pháp – Mỹ, những vết sẹo thời gian in hằn trên thân cây. Đứng đầu làng, bên đồng lúa xanh ngát, gốc đa cạnh chiếc giếng cổ, thân cây cao năm sáu mét, gốc cây to đến mức bảy tám người ôm vẫn chưa hết.
Vỏ cây màu nâu đặc trưng, sần sùi, xù xì những vết xước như những kỷ niệm của một thời gian khó. Cành đa to khỏe, chắc nịch như bắp tay người dũng sĩ, tỏa bóng che chở cả làng. Tán lá xanh mướt, sum suê, như chiếc ô khổng lồ giữa trời. Lá đa to, hình bầu dục, gân lá nổi rõ, mỗi chiếc như bàn tay rộng lớn. Bộ rễ đa to lớn, lổm chổm trên mặt đất, uốn lượn như những chú rắn khổng lồ đi tìm nguồn sống. Dù mưa bão, gió lớn, cây vẫn đứng vững, càng thêm mạnh mẽ. Quả đa mùa hạ chín ngọt, vị chan chát đặc trưng.
Cây đa là kỷ niệm tuổi thơ em và là người bạn thân quen của dân làng. Đó là những trò chơi trốn tìm, chuyền thẻ, bịt mắt bắt dê dưới bóng mát. Là những buổi trưa hè cô bác ngồi hóng gió, trò chuyện. Là hình ảnh bác nông dân nghỉ ngơi sau vụ mùa, bác trâu già thong thả nằm lim dim dưới gốc đa. Là chiều chiều tụi nhỏ thả diều, bắt bóng, tiếng chim ríu rít hòa cùng khúc ca tuổi thơ. Là bóng đa soi mình dưới mặt nước trong vắt mỗi trưa hè. Là ánh trăng tròn rọi bóng đa huyền ảo đêm rằm. Và những lúc em giận hờn, gốc đa là nơi tâm tình, sẻ chia và vỗ về.
Cây đa tượng trưng cho sức sống mãnh liệt, sự trường tồn và bình yên của làng quê. Nó là nét văn hóa đặc sắc của làng Việt, mang vẻ đẹp cổ kính, gần gũi cần được trân trọng và bảo vệ.
“Cây đa gọi gió đến,
Cây đa vẫy chim về,
Đa một ngày một lớn,
Và nuôi thêm nhiều ve…”
Hình ảnh cây đa quê hương đi vào hồn thơ bao thế hệ một cách tự nhiên, giản dị mà sâu sắc, mãi là dấu ấn đẹp nhất trong tâm hồn em.


12. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 15
“Cây đa, giếng nước, mái đình” – những hình ảnh thân quen hòa quyện tạo nên linh hồn của mỗi làng quê Việt Nam. Ở đầu làng em, một cây đa cổ thụ vươn mình sừng sững như người khổng lồ thầm lặng bảo vệ, che chở cho cả làng.
Theo lời kể của các cụ trong làng, cây đa này đã ngót nghét hơn trăm năm tuổi. Những rễ đa lổm chổm vươn lên khỏi mặt đất, cuộn tròn mạnh mẽ tựa như những con mãng xà khổng lồ uốn lượn. Thân cây to lớn đến nỗi phải 3, 4 đứa trẻ mới ôm xuể. Xung quanh gốc đa còn những rễ phụ mọc từ cành cây, vươn thẳng xuống đất, tạo nên một khung cảnh vừa cổ kính vừa uy nghiêm. Dưới bóng mát của cây đa, bác Ba mở quán nước nhỏ, nơi người nông dân dừng chân nghỉ ngơi sau những ngày lao động vất vả.
Tán cây um tùm rộng lớn như một chiếc ô khổng lồ che phủ khoảng đất rộng bên dưới. Cành lá sum suê cũng là mái nhà của biết bao loài chim muông, nơi chúng xây tổ và hòa ca những khúc hát líu lo suốt ngày. Mỗi buổi chiều tan học, em cùng bạn bè nhặt những chiếc lá đa vàng rơi để sáng tạo thành những con trâu, con dế bằng lá – những ký ức tuổi thơ ngọt ngào hòa cùng với cây đa trăm tuổi.
Cây đa vẫn vững chãi, chứng kiến từng đổi thay của làng quê. Dù xóm làng có đổi thay, cây đa vẫn đứng đó, như chiến binh thầm lặng ngày đêm canh giữ bình yên cho làng. Nó trở thành biểu tượng thiêng liêng, là ký ức đẹp đẽ thêu dệt tuổi thơ của biết bao thế hệ người dân quê chân chất, mộc mạc.


13. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 1
Ai bước chân vào làng em đều không thể rời mắt khỏi cây đa cổ thụ đứng đầu làng – biểu tượng nghìn đời gắn bó với bao thế hệ quê hương.
Đó là cây đa to lớn, phủ đầy rêu phong mang vẻ đẹp cổ kính, sừng sững như vị thần khổng lồ che chở cho cuộc sống bình yên và ấm no của dân làng. Gốc cây rộng lớn như cột đình, mấy đứa trẻ chúng em ôm vòng cũng không hết. Thân cây vững chắc vươn lên cao, tỏa ra muôn vàn cành nhỏ, già nua, đầy uy nghi. Rễ cây bám chặt lòng đất, có những rễ vươn lên khỏi mặt đất tựa như những con trăn khổng lồ đang trườn mình. Tán lá trải rộng, bao phủ cả một khoảng không gian rộng lớn.
Mỗi lần tan làm đồng, các bác nông dân lại ra ngồi dưới tán đa, tận hưởng làn gió mát lành dịu dàng như bàn tay mẹ. Từ cành cây mọc ra những dây leo mềm mại nối liền mặt đất tạo nên một khung cảnh đầy chất thơ và hoang dã. Tụi trẻ chúng em vẫn hay truyền tai nhau rằng trong cây có một thế giới bí ẩn, huyền diệu và thơ mộng biết bao. Những khi hạn hán, người dân lại đến đây khấn cầu với lòng mong ước bình an, mưa thuận gió hòa. Cây đa đã trở thành một phần không thể tách rời của làng em, là ký ức gợi nhớ của những ai đã xa quê.
Em yêu cây đa biết bao, mong rằng cây sẽ trường tồn cùng thời gian, sống mãi với làng quê thân thương.


14. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 2
Có một loài cây lặng lẽ chứng kiến bao đổi thay của làng quê, âm thầm đồng hành cùng những bước chân người dân nơi đây – đó chính là cây đa cổ thụ đầu làng em. Thời điểm cây đa xuất hiện, không ai trong làng có thể nhớ rõ, nhưng cây vẫn luôn hiện diện như một phần linh hồn của mảnh đất này.
Nhìn từ xa, cây đa trông như người vệ sĩ trung thành, sừng sững đứng bảo vệ sự bình yên cho làng quê. Những rễ cây to khỏe, chắc chắn vươn sâu vào lòng đất hút lấy nguồn dinh dưỡng, trong khi một vài rễ khác vươn mình lên mặt đất như những dải lụa uốn lượn. Thân cây to lớn, phải đến năm người mới ôm trọn, lớp vỏ sần sùi màu nâu bạc là minh chứng cho tuổi đời lâu năm và sự gắn bó bền chặt với làng.
Các cành cây tỏa rộng, đan xen dày đặc, tạo thành tán lá xanh mướt mát che phủ một khoảng đất rộng rãi. Lá đa lớn như những chiếc quạt nan thu nhỏ, xanh đậm với mặt sau phủ một lớp lông mịn mềm mại. Dưới tán lá mát là nơi lý tưởng để bà con trong làng nghỉ ngơi. Những bác nông dân mệt nhọc sau buổi đồng ra đây hóng gió, xua tan mệt nhọc, còn những chú trâu thảnh thơi nằm ngủ dưới bóng cây, tạo nên khung cảnh bình yên và thân thương.
Mỗi buổi chiều, chúng em lại tụ tập dưới gốc đa, chơi chuyền, đuổi bắt, kể những câu chuyện vui, tiếng cười vang vọng rộn ràng khắp làng. Cây đa cùng với bến nước, con đò đã trở thành hình ảnh biểu tượng thân thương của quê hương em. Em yêu biết bao cây đa – nét đẹp giản dị nhưng đậm đà hồn quê.


15. Bài văn tả cây đa cổ thụ làng em số 3
Em sinh ra và lớn lên giữa thành phố sầm uất, nơi những toà nhà cao vút chạm trời thay thế cho những tán cây xanh mát. Chính vì thế, mỗi lần hè về quê ngoại, hình ảnh cây đa cổ thụ đầu làng đã in đậm trong tâm trí em một ấn tượng khó phai.
Ngay từ xa, bóng cây trải rộng như một tấm thảm xanh khổng lồ, tán lá xanh mượt lan tỏa ra bốn phía. Những cành cây lớn chắc khỏe tựa như những thân cây cổ thụ ở sân trường em, vươn dài ra che chắn và nâng đỡ từng chiếc lá đa to tròn như những chiếc quạt xanh ngát. Trên những cành to là vô vàn cành nhỏ hơn, điểm xuyết những sợi dây tơ mỏng manh bay nhẹ trong gió như những chiếc rèm trong suốt.
Dưới gốc đa có những hốc nhỏ ấm áp, nơi mấy bác gái trong làng bày quán nước mộc mạc phục vụ bà con, cũng là nơi tụ tập vui chơi của bọn trẻ chúng em trong suốt những tháng hè. Tiếng cười nói, tiếng chơi đùa vang xa, hòa cùng những trò chơi dân gian như ô ăn quan, trốn tìm và cả những trò chơi tưởng chừng rất đơn giản mà ấm áp tình quê.
Ngoại kể rằng cây đa này đã tồn tại từ rất lâu, không ai nhớ rõ ngày trồng, chỉ biết nó đã đồng hành cùng bao thế hệ trong làng. Với những người con xa quê, hình ảnh cây đa đầu làng chính là biểu tượng thân thương của mảnh đất chôn nhau cắt rốn. Dù thời gian em ở lại đây ngắn ngủi, nhưng tình cảm và kỷ niệm gắn bó đã khiến em cảm thấy mình cũng như một người con đích thực của quê hương này. Khi trở về thành phố, em vẫn thường ngoái lại nhìn bóng cây, thấy những dây tơ hồng nhẹ nhàng vẫy gọi trong gió như lời chào tạm biệt dịu dàng.
Em rất yêu quý cây đa ấy và luôn mong đợi dịp hè tới để lại được trở về, được vui đùa dưới bóng cây thân thương.


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn xóa tin nhắn Facebook nhanh chóng và triệt để

Giải pháp khắc phục lỗi không truy cập được Facebook hiệu quả 100% - Cập nhật 2025

Ảnh bìa Facebook màu đen đẹp mê hoặc, phong cách và đầy cá tính

Khám phá 4 địa chỉ mua đặc sản Hạ Long - Quảng Ninh không thể bỏ qua

Cách bảo vệ tài khoản Facebook an toàn, tránh nguy cơ bị tấn công
