Top 5 bài văn cảm nghĩ hay nhất về tác phẩm "Cầu Long Biên - chứng nhân lịch sử" của Thúy Lan
Nội dung bài viết
1. Bài văn cảm nghĩ về tác phẩm "Cầu Long Biên - chứng nhân lịch sử" số 4
Văn bản nhật dụng "Cầu Long Biên - chứng nhân lịch sử" mang đến cho người đọc không chỉ những thông tin quý báu về một di tích biểu tượng của Hà Nội mà còn khơi dậy những rung cảm sâu xa qua lăng kính riêng biệt của người viết. Cầu Long Biên không chỉ là chứng tích mà là chứng nhân sống động, đã trải qua bao biến cố thăng trầm cùng thủ đô, in dấu trong trái tim hàng triệu người dân đất Việt.
Ngay từ đầu, bài viết đã đưa ra một nhận định bao quát ở hai tầng: gốc gác lịch sử và giá trị biểu trưng, nơi cây cầu trở thành nhân vật trung tâm trong bản hùng ca của dân tộc. Lối viết đan xen giữa thuyết minh và cảm xúc, giữa lý trí và ký ức, khiến từng chi tiết như được thổi hồn. Cầu Long Biên hiện lên không chỉ với vóc dáng sắt thép mà với linh hồn của thời đại, vượt xa giới hạn của một công trình kỹ thuật thông thường.
Hình ảnh cây cầu được khắc họa vừa thơ mộng vừa hiện thực. Từ dáng vẻ uốn lượn tựa dải lụa cho đến những dữ liệu lịch sử về thời kỳ khánh thành, bài viết không ngần ngại nói đến cả mặt hào nhoáng lẫn góc khuất: những cái chết âm thầm, những nỗi đau bị lãng quên trong quá trình xây dựng. Cây cầu hiện lên như một bản hòa âm đa chiều, nơi quá khứ và hiện tại quyện vào nhau, tạo nên chiều sâu lịch sử khó phai mờ.
Những dòng văn mang tính hồi ký làm sống dậy tuổi thơ của biết bao thế hệ, gắn với dòng sông, bãi dâu, ánh đèn phố cổ. Và trong những năm tháng kháng chiến chống Mỹ, cầu Long Biên trở thành biểu tượng bất khuất. Bằng những con số lạnh lùng nhưng đầy sức gợi, tác giả đã thổi vào chúng ngọn lửa của niềm tin và lòng tự hào. Những nhịp cầu rách nát, tả tơi, vẫn đứng vững giữa mênh mông trời nước, như minh chứng cho sức sống mãnh liệt của dân tộc.
Đến hiện tại, dù bị các cây cầu hiện đại khác làm lu mờ, Long Biên vẫn giữ nguyên vị trí thiêng liêng trong tâm trí người dân và du khách. Hình ảnh những bước chân trầm ngâm của du khách quốc tế, những góc chụp tĩnh lặng, là minh chứng sống cho sự bất tử của biểu tượng này. Người thuyết minh không chỉ là người kể chuyện mà là người kết nối tâm hồn giữa quá khứ và tương lai, giữa người Việt và bạn bè năm châu.
Kết lại, bài viết mở ra một viễn cảnh tươi sáng khi niềm tin và tình yêu dành cho cầu Long Biên trở thành chiếc cầu nối, đưa trái tim du khách đến gần hơn với đất nước Việt Nam trong hành trình hội nhập và phát triển.


2. Bài văn cảm nghĩ sâu sắc về tác phẩm "Cầu Long Biên - chứng nhân lịch sử" số 5
Cầu Long Biên, nối đôi bờ sông Hồng tại Hà Nội, được khởi công năm 1898 và hoàn tất sau bốn năm dưới bàn tay thiết kế của kiến trúc sư người Pháp Ép-phen. Trải qua bao thăng trầm lịch sử, dù hiện nay bên cạnh đã có thêm những cây cầu hiện đại như Thăng Long hay Chương Dương, cầu Long Biên vẫn lặng lẽ tồn tại như một chứng nhân sống động của thủ đô.
Khi mới hoàn thành, cầu mang tên viên Toàn quyền Pháp Đu-me, và người dân quen gọi là cầu Đu-me. Với chiều dài 2290m, cây cầu như dải lụa sắt uốn lượn vắt ngang sông Hồng, nặng tới 17 nghìn tấn, là biểu tượng kỹ thuật và thành quả của cuộc khai thác thuộc địa lần thứ nhất của Pháp ở Việt Nam. Tuy nhiên, đằng sau vẻ đẹp ấy là bao mồ hôi, xương máu của những người dân Việt bị bóc lột tàn nhẫn.
Năm 1945, cầu chính thức mang tên Long Biên. Cầu có đường sắt ở giữa, hai bên là đường ô tô và hành lang cho người đi bộ, phản ánh bối cảnh giao thông thời bấy giờ. Cây cầu không chỉ hiện diện trong thực tế mà còn khắc sâu trong ký ức qua sách giáo khoa, bài thơ, và hình ảnh quen thuộc của bao thế hệ học sinh.
Dù chưa vào lớp, tôi đã thuộc nằm lòng những câu thơ ngây thơ nhưng đầy xúc cảm:
Hà Nội có cầu Long Biên
Vừa dài vừa rộng bắc trên sông Hồng
Tàu xe đi lại thong dong
Người người tấp nập gánh gồng ngược xuôi…
Đứng trên cầu ngắm màu xanh của bãi ngô, mía, chuối bên Gia Lâm, tôi thấy lòng nhẹ tênh và bình yên lạ. Khi hoàng hôn buông xuống, ánh đèn thành phố hiện lên như sao sa, gợi bao mộng tưởng. Nhìn xuống mặt nước, tôi nhớ những ngày đầu năm 1947 – ngày Hà Nội tiễn Trung đoàn Thủ đô lên đường, in đậm trong thơ Chính Hữu và nhạc Lương Ngọc Trác:
Những đêm ra đi đất trời bốc lửa
Cả đô thành nghi ngút cháy sau lưng...
Trong kháng chiến chống Mỹ, cầu Long Biên trở thành mục tiêu đánh phá ác liệt. Mười lần bị bom đánh, bảy nhịp bị phá, bốn trụ sập. Đợt sau tiếp tục bị tàn phá với hàng trăm mét bị hỏng. Mỗi lần bom rơi, cây cầu lại đứng lên hiên ngang. Có lần, sau trận ném bom la-de năm 1972, tôi vội vã chạy lên cầu trong nghẹn ngào và nước mắt khi bị chặn lại bởi những người lính gác.
Ngày nay, giữa những công trình mới, Long Biên lặng lẽ như một biểu tượng sống động. Tôi thường đưa khách du lịch nước ngoài đến đây, mong họ cảm nhận được linh hồn của Hà Nội qua từng nhịp cầu cổ kính ấy – một cây cầu nối liền quá khứ và hiện tại, nối trái tim du khách với đất nước Việt Nam.
Bài viết “Cầu Long Biên – chứng nhân lịch sử” cùng với “Bức thư của thủ lĩnh da đỏ” và “Động Phong Nha” được xếp vào loại văn bản nhật dụng – những văn bản phản ánh trực tiếp các vấn đề thiết thực trong đời sống hiện đại như môi trường, văn hóa, nhân quyền… Dù không định hình thể loại, chúng mang lại chiều sâu nhận thức cho người đọc.
Tác phẩm là bút kí, đậm màu hồi tưởng, ghi lại những sự kiện, hình ảnh và cảm xúc chân thật của tác giả. Không bị ràng buộc bởi cốt truyện, bài viết như dòng hồi ức sống động, lay động lòng người qua từng chi tiết giản dị nhưng sâu sắc.


3. Cảm nhận sâu sắc về bài viết "Cầu Long Biên – chứng nhân lịch sử" (Bài số 1)
Suốt hơn một thế kỷ, cầu Long Biên đã lặng lẽ chứng kiến bao thăng trầm lịch sử của Thủ đô Hà Nội. Dù giờ đây không còn là biểu tượng giao thông chính yếu, cây cầu vẫn là chứng nhân bất tử của lịch sử dân tộc, gắn bó với ký ức của người dân cả nước.
Bài viết "Cầu Long Biên – chứng nhân lịch sử" là một áng văn thấm đẫm chất hồi ký, chứa đựng những hình ảnh sống động và cảm xúc chân thành của tác giả. Bằng bút pháp giàu cảm hứng và kiến thức sâu rộng, nhà báo Thúy Lan đã khéo léo sử dụng biện pháp nhân hóa để thổi hồn vào cây cầu sắt trầm mặc.
Tác phẩm không chỉ đơn thuần là lời kể về một địa danh, mà là một bản hòa ca gợi nhớ ký ức, từ thuở ấu thơ ngắm sông Hồng mênh mông phù sa, đến những hình ảnh bi tráng của đoàn quân rời Thủ đô kháng chiến, gợi nhớ ca khúc "Ngày về" bất hủ. Từng chi tiết, từng hình ảnh như khắc sâu vào tâm trí người đọc về những năm tháng hào hùng, những lần cầu bị bom đạn tàn phá rồi lại kiên cường được hàn gắn.
Vượt lên trên dòng hồi tưởng, tác giả còn lồng ghép yếu tố thuyết minh rõ ràng và khách quan: cầu Long Biên được khởi công năm 1898, hoàn thành sau bốn năm do kiến trúc sư Pháp Ép-phen thiết kế, là sản phẩm của thời kỳ khai thác thuộc địa, kết tinh từ mồ hôi và xương máu của hàng ngàn dân phu Việt.
Từ biểu tượng thuộc địa, cầu Long Biên dần hóa thành niềm tự hào: là nơi chứng kiến nỗi cơ cực, nhưng cũng là biểu tượng cho sức sống bền bỉ, cho tinh thần yêu nước và ý chí kiên cường của dân tộc Việt Nam. Cây cầu hiện hữu trong thơ ca, trong ký ức và trong trái tim bao thế hệ người Hà Nội.
Ngày nay, cầu Long Biên tuy lùi về phía sau các cây cầu hiện đại như Thăng Long, Chương Dương... nhưng vẫn là điểm đến đầy cảm xúc. Du khách nước ngoài bước chậm trên từng nhịp cầu, lặng lẽ ghi lại hình ảnh và cảm nhận hồn lịch sử của mảnh đất ngàn năm văn hiến. Cây cầu – tưởng như chỉ là thép và sắt – lại mang hồn người, trở thành nhịp nối vô hình giữa các nền văn hóa, các dân tộc.
Trong giọng văn đầy chất trữ tình, tác giả truyền tải một tình yêu tha thiết với cầu Long Biên – nơi không chỉ nối đôi bờ sông Hồng, mà còn nối liền quá khứ với hiện tại, nối trái tim Việt Nam với bạn bè năm châu.


4. Bài văn cảm nghĩ về bài "Cầu Long Biên - chứng nhân lịch sử" số 2
“Cầu Long Biên - chứng nhân lịch sử” là một tác phẩm bút kí đặc sắc, nơi Thuý Lan thổi vào cây cầu trăm năm một linh hồn sống động. Từ góc nhìn của một nhà báo giàu cảm xúc, tác giả tái hiện lịch sử bi hùng của dân tộc qua hình ảnh chiếc cầu sắt bắc ngang sông Hồng – biểu tượng của lòng kiên trung và bất khuất.
Không chỉ đơn thuần là phương tiện giao thông, cầu Long Biên hiện lên như một con người có ký ức, mang nỗi đau và niềm kiêu hãnh. Ra đời trong thời kì Pháp thuộc, cây cầu đã chứng kiến biết bao mồ hôi, máu và nước mắt của người Việt bị cưỡng bức lao động. Những trang sử bị lãng quên được đánh thức trong vài dòng ngắn ngủi, nhưng nỗi bi thương thì thấm sâu và lâu dài.
Chiếc cầu ấy không chỉ đứng đó chứng kiến những cuộc kháng chiến oanh liệt mà còn là chứng nhân thầm lặng cho những hy sinh vĩ đại. Từng trận bom, từng vết nứt trên thân cầu như những vết thương không thể lành. Nhưng dẫu rách nát, cầu Long Biên vẫn sừng sững giữa trời Hà Nội, mang theo tinh thần không khuất phục của người dân thủ đô.
Qua ngòi bút thấm đẫm tình cảm và tự hào, tác giả tái hiện hình ảnh cây cầu với sự trân trọng và xao xuyến. Cầu Long Biên không chỉ là biểu tượng của quá khứ mà còn là cây cầu nối liền lịch sử với hiện tại, khiến ta càng thêm yêu mến từng thớ thép, từng dấu tích thời gian còn in hằn trên đó.
Mỗi lần bước lên cầu, tác giả lại thấy hiện về những ký ức – những đêm hành quân rực lửa, những mùa khói bom phủ kín bầu trời, hay cả những chiều bình yên ngắm nhìn màu xanh bãi mía, vườn dâu. Chính sự gắn bó ấy khiến người đọc cảm nhận được tình yêu sâu sắc, mãnh liệt với một phần hồn cốt của Hà Nội.
Bằng những cảm xúc chân thành và ngôn từ đầy chất thơ, bài văn khép lại như một bản tình ca dành riêng cho cầu Long Biên – cây cầu không chỉ nối bờ mà còn nối những tâm hồn Việt Nam yêu nước qua nhiều thế hệ.


5. Bài văn cảm nhận về bài "Cầu Long Biên - chứng nhân lịch sử" số 3
“Cầu Long Biên - chứng nhân lịch sử” của Thúy Lan là một bài bút kí giàu cảm xúc và thông tin, dẫn dắt người đọc khám phá cây cầu mang đậm dấu ấn thời gian giữa lòng Thủ đô. Không chỉ đơn thuần là tư liệu lịch sử, tác phẩm còn là một lát cắt đầy chất thơ của tâm hồn, khi cây cầu hiện lên vừa hùng tráng vừa thân thương qua từng dòng hồi tưởng và cảm nhận sâu sắc.
Tác phẩm mở đầu bằng những dữ liệu lịch sử cụ thể: vị trí, thời gian xây dựng, người thiết kế… nhưng điều đọng lại không chỉ là con số khô khan mà là dòng chảy cảm xúc xuyên suốt thế kỉ, khi cây cầu như một nhân chứng thầm lặng cho bao biến thiên lịch sử của Hà Nội. Từ biểu tượng công nghiệp thời Pháp thuộc cho đến nỗi đau bị giày xéo bởi chiến tranh, cầu Long Biên hiện lên trong từng trang viết như một linh hồn gắn bó với biết bao thế hệ.
Thủ pháp nghệ thuật chuyển đổi ngôi kể linh hoạt, khi thì khách quan, lúc lại trở nên tha thiết, chủ quan, khiến người đọc bị cuốn theo từng nhịp thở của cây cầu – từ dải lụa êm đềm trong ca dao đến biểu tượng của ý chí kiên cường giữa mưa bom bão đạn. Từng chi tiết như “chiếc cầu rách nát giữa trời” hay “ứa máu” khắc họa sống động một Long Biên đau thương mà bất khuất, làm nên phẩm chất bất diệt của một biểu tượng.
Không dừng lại ở kí ức chiến tranh, bài viết còn đậm đà chất thơ khi mô tả cầu Long Biên trong tâm hồn trẻ thơ, trong ánh mắt du khách, trong dòng hoài niệm người Hà Nội. Những hồi ức giản dị – như câu thơ nhớ mãi trước giờ đến lớp, như ánh đèn phố thị nối liền bờ bên kia – đã dệt nên một bức tranh giàu chất nhân văn và thấm đẫm tình yêu quê hương.
Dù ngày nay cây cầu ấy đã “rút về vị trí khiêm nhường” giữa những công trình hiện đại, nhưng trong tâm tưởng nhiều người – và cả du khách nước ngoài – Long Biên vẫn là chứng tích sống động, chứa đựng cả một thời kì hào hùng của dân tộc. Hình ảnh những bước chân trầm ngâm in trên mặt cầu là minh chứng hùng hồn cho sức sống bền bỉ của lịch sử giữa lòng hiện tại.
Khép lại bài viết là một niềm tin sâu sắc: bằng chính tình yêu và sự trân trọng, cây cầu Long Biên sẽ tiếp tục là chiếc cầu nối con người khắp mọi phương trời đến gần hơn với đất nước Việt Nam – một biểu tượng không chỉ của lịch sử mà còn của tình hữu nghị và khát vọng hòa bình.


Có thể bạn quan tâm

12 mẫu khóa chống trộm xe máy chất lượng hàng đầu hiện nay

Hướng dẫn Đăng xuất khỏi tài khoản Facebook

Bí quyết khám phá mật khẩu

Cách Vượt Qua Giới Hạn Vùng Trên YouTube

Những mẫu cổng chào Tết đẹp mắt và ý nghĩa
