Top 5 Bài văn thể hiện vẻ đẹp tuyệt vời của đảo Cô Tô
Nội dung bài viết
1. Bài văn cảm nhận vẻ đẹp của đảo Cô Tô - Ngữ văn 6 số 4
Kí là một thể loại văn học tự sự mang trong mình những yêu cầu đặc biệt, khác biệt so với truyện ngắn hay tiểu thuyết. Điều đặc trưng nhất chính là tính chân thực và khách quan, không phải hư cấu hay tưởng tượng. Mặc dù cách ghi chép có vẻ đơn giản, nhưng đằng sau đó là một công việc tinh tế, đầy sáng tạo. Người viết kí phải truyền tải cho độc giả những câu chuyện thực tế thông qua cái nhìn và cảm nhận riêng biệt của mình. Chính cái ‘tôi’ của tác giả đã thổi hồn vào những sự vật, cảnh vật tưởng chừng rất bình dị, nhưng qua nghệ thuật, chúng trở nên sống động và kỳ diệu. Cô Tô của Nguyễn Tuân là một ví dụ điển hình, nơi người nghệ sĩ đã thể hiện một cái nhìn sâu sắc và tinh tế về vùng đất này, làm cho nó sống dậy qua từng câu chữ.
Toàn cảnh Cô Tô được mở ra ở phần đầu như một cánh cửa, giúp người đọc có cái nhìn bao quát về vùng đất, nhưng cái ấn tượng mà nơi này để lại thì lại vô cùng sâu sắc. Chúng ta như lạc vào một không gian và thời gian hoàn toàn khác biệt. Nhà văn đã làm mới những điều tưởng chừng quen thuộc, để đưa chúng ta quay về với quá khứ xa xôi. Cái “một ngày trong trẻo, sáng sủa” của đảo Cô Tô không chỉ là hiện tại, mà nó như một kết nối, một sợi dây nối liền giữa quá khứ và hiện tại, qua cái nhìn xuyên thời gian của người nghệ sĩ. Câu văn vừa có sự thanh khiết của thời gian, vừa mang trong mình dấu ấn của lịch sử và những biến động của tự nhiên. Để có được bầu trời Cô Tô trong sáng như hôm nay, là nhờ vào một tâm hồn tinh tế, trẻ trung, biết giữ gìn vẻ đẹp ấy.
Cảnh vật trên đảo không chỉ sống động về màu sắc, mà còn tràn đầy cảm xúc. Bầu trời xanh thẳm, cây cối trên núi đảo, biển cả mênh mông như được hiện lên qua một lớp kính mới lau sạch. Mỗi màu sắc như được tinh chỉnh một cách tỉ mỉ, để tạo nên một khung cảnh đẹp như tranh vẽ. Cái cảm giác tươi mới ấy chỉ có thể tìm thấy ở một nơi như Cô Tô, nơi mà mỗi ngày lại là một câu chuyện mới, một cuộc sống mới. Bức tranh ấy không chỉ là thiên nhiên, mà còn là hình ảnh của những con người, những mối quan hệ gắn bó chặt chẽ, thân thiết như anh em trong một gia đình.
Cảnh mặt trời mọc ở Cô Tô là một cảnh tượng hùng vĩ và tuyệt đẹp. Với nhà văn, đây là một khoảnh khắc hiếm hoi, chỉ có thể trải nghiệm bằng sự kiên nhẫn và đam mê. Để có thể chứng kiến khoảnh khắc ấy, nhà văn phải dậy từ lúc canh tư, đi qua con đường đá đầy thử thách. Nhưng với lòng háo hức, ông không ngần ngại. Và rồi, ông đã được đền đáp bằng một cảnh tượng không thể nào quên. Mặt trời mọc trên biển Cô Tô như một bức tranh tuyệt đẹp, sáng rực lên từng khoảnh khắc. Nhà văn miêu tả cảnh ấy với sự tinh tế tuyệt vời, so sánh ánh sáng mặt trời như lòng đỏ của quả trứng gà, căng tròn, đầy đặn, gợi lên sự sống mãnh liệt của thiên nhiên.
Cái giếng nước ngọt trên đảo Thanh Luân là trung tâm của sự sống ở đây, như một biểu tượng của tình người và sự cần thiết của nước ngọt trong cuộc sống. Giếng nước ấy không phải là một giếng thần thoại, mà là một thứ giếng rất thực, gắn liền với đời sống của người dân đảo. Hình ảnh giếng nước ấy gợi lên những ký ức về những giếng làng, những bến nước quê hương, là nơi mọi người đến để lấy nước, để tìm về sự thanh bình trong cuộc sống. Nó còn là hình ảnh của sự nuôi dưỡng, như dòng sữa mẹ nuôi con, gắn liền với sự sống và tình thương yêu của con người.
Văn phong của Nguyễn Tuân trong bài kí này thật đặc sắc. Mỗi câu văn của ông đều chứa đựng những hình ảnh đẹp, những sự liên tưởng độc đáo. Ông không chỉ tả cảnh vật, mà còn tạo ra một không gian sống động, đầy cảm xúc. Mỗi câu chữ như được đúc kết từ chính cảm nhận sâu sắc của tác giả, làm cho mỗi cảnh vật hiện lên như một bức tranh nghệ thuật. Tuy nhiên, trong sự tài hoa ấy, vẫn có những nhược điểm nhỏ, như việc quá phóng đại chi tiết, làm cho câu chuyện có phần loãng đi. Nhưng chính điều đó cũng là đặc trưng của một nhà văn lớn, luôn luôn sáng tạo và không ngừng đổi mới trong cách nhìn nhận cuộc sống.

2. Cảm nhận vẻ đẹp của đảo Cô Tô qua văn bản Ngữ văn 6, số 5
Mỗi người đều có những sở thích riêng biệt, có người yêu thích vẻ đẹp của những con sông uốn lượn, người lại say mê với những cánh đồng lúa bát ngát. Riêng em, trái tim em luôn hướng về hình ảnh mặt trời mọc trên biển. Đó là một khoảnh khắc kỳ diệu, trong sáng và huyền bí mà văn bản 'Cô Tô' của Nguyễn Tuân đã ghi dấu mãi trong tâm trí em.
Khi làn sương đêm vẫn còn vương vấn trên mặt biển, màn sương nhẹ nhàng, mờ ảo bao phủ không gian, đảo Cô Tô dường như bị giấu kín trong một lớp sương mù mờ ảo. Sóng biển vẫn đều đặn vỗ về bờ cát trắng, như một bản nhạc tình không lời, vĩnh cửu giữa biển khơi.
Từ phương Đông, ánh sáng hồng nhẹ nhàng lan tỏa, nhuộm màu sắc huyền bí lên mặt biển. Cảnh vật như tỉnh dậy từ giấc ngủ sâu, biển xanh trở nên trong vắt, chân trời như một tấm kính rạng ngời, xóa tan mây mù, xóa sạch bụi bặm. Mặt trời từ từ nhô lên, một quả cầu sáng chói, tròn trịa và đầy đặn như lòng đỏ trứng gà thiên nhiên. Cảnh tượng ấy làm em cảm nhận được sự trọn vẹn của đất trời, một lễ vật dâng lên mừng cuộc sống của những ngư dân cần cù trên biển cả mênh mông.
Khi mặt trời đã lên cao, ánh sáng hồng từ mặt biển lan tỏa khắp không gian. Biển Cô Tô hiện lên rực rỡ, xanh ngắt và tươi mới. Màu xanh của cây cỏ trên đảo, màu xanh ngọc bích của biển cả, tất cả hòa quyện vào nhau tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Cảnh vật thêm phần sinh động khi mọi người đang tắm giặt, lấy nước ngọt bên giếng nước của đảo. Dường như không có nơi nào vui tươi như vậy, ngay cả những chợ quê đất liền cũng không thể sánh bằng.
Mặt trời lên cao, chiếu sáng rực rỡ khắp nơi. Trên nền trời trong vắt, biển như khoác lên mình một lớp màu sắc mới. Những chiếc thuyền lại nối nhau ra khơi, và những cánh buồm rực rỡ dưới ánh mặt trời như những cánh bướm bay lượn trên mặt biển xanh. Trong không gian ấy, một con hải âu bay vút lên, đôi cánh vẫy nhẹ trong gió. Cảnh tượng đó làm người đi biển cảm thấy tràn đầy hy vọng, rằng mỗi chuyến đi sẽ mang lại điều kỳ diệu.
Bình minh trên biển Cô Tô đẹp đến mê hồn, như một bức tranh sơn mài tuyệt mỹ. Dù có đi đâu, em sẽ luôn hướng về vùng biển đảo này, mong một ngày được tận mắt chứng kiến vẻ đẹp kỳ vĩ của thiên nhiên nơi đây.

3. Cảm nhận vẻ đẹp của đảo Cô Tô - Ngữ văn 6 số 1
Nguyễn Tuân là một nhà văn tài ba, nổi bật với các tác phẩm tuỳ bút và kí. Mỗi tác phẩm của ông không chỉ thể hiện sự tài hoa mà còn bộc lộ phong cách đặc biệt, sự hiểu biết sâu rộng về nhiều mặt và một ngôn ngữ phong phú, sắc sảo. 'Cô Tô' là phần kết của bài kí cùng tên, mang đến cho người đọc những ấn tượng sâu sắc về thiên nhiên và con người nơi đây, những cảm nhận mà nhà văn đã thu nhặt trong chuyến thăm đảo.
Mở đầu, tác giả mô tả cảnh đảo Cô Tô sau cơn bão. Trong buổi sáng tươi sáng, thiên nhiên ở đây hiện lên như một bức tranh tươi mới, trong trẻo. Bầu trời trong vắt, cây cối xanh mướt, biển xanh lam đậm đà, và cát vàng giòn, tất cả đều như được tái sinh. Nguyễn Tuân đã khéo léo chọn lựa những hình ảnh tiêu biểu nhất để khắc họa cảnh sắc thiên nhiên, từ bầu trời trong sáng, nước biển xanh lam đến những đồi cát vàng óng ánh. Những yếu tố này không chỉ làm cho đảo Cô Tô trở nên đẹp đẽ, mà còn phản ánh tình yêu thiên nhiên sâu sắc của nhà văn.
Vẻ đẹp của Cô Tô còn được tô điểm thêm bằng cảnh mặt trời mọc trên biển, một khoảnh khắc vô cùng hùng vĩ và tuyệt mỹ. Nguyễn Tuân đã miêu tả rất tinh tế: mặt trời dần nhô lên từ biển, tròn trĩnh, giống như quả trứng thiên nhiên được đặt trên một mâm bạc khổng lồ, xung quanh là những sắc màu rực rỡ của bình minh. Mỗi chi tiết trong đoạn văn này đều đầy ắp sự tươi mới và một ấn tượng rất riêng biệt, làm người đọc cảm nhận được vẻ đẹp kỳ diệu của thiên nhiên Cô Tô.
Bức tranh Cô Tô còn được làm sống động hơn nhờ vào hình ảnh sinh hoạt lao động của người dân đảo. Tại giếng nước ngọt bên ria đảo, những người dân chài miệt mài gánh nước từ giếng xuống thuyền. Cảnh vật hiện lên thật yên bình và tấp nập, tạo nên một không khí sống động nhưng cũng không kém phần thanh thản. Qua ngòi bút của Nguyễn Tuân, người đọc cảm nhận được sự gắn bó giữa thiên nhiên và con người, sự giản dị nhưng cũng rất đỗi kỳ vĩ của cuộc sống trên đảo.
Cuối cùng, bài văn đã mang đến một cái nhìn sâu sắc về Cô Tô - một vùng đảo xinh đẹp của Tổ quốc, nơi thiên nhiên và con người hòa quyện, tạo nên vẻ đẹp tươi sáng và đầy cảm xúc, khơi gợi trong lòng người đọc sự yêu mến và trân trọng.

4. Cảm nhận vẻ đẹp của đảo Cô Tô - Ngữ văn 6 số 2
Nguyễn Tuân, với tác phẩm "Cô Tô", đã đưa chúng ta vào một không gian thiên nhiên đầy huyền bí và kỳ diệu. Đoạn miêu tả mặt trời mọc trên biển không chỉ là một bức tranh tuyệt đẹp, mà còn là một kiệt tác nghệ thuật tinh tế, thể hiện lòng yêu đời, khát khao khám phá vẻ đẹp tuyệt vời của tác giả.
Như một họa sĩ tài ba, Nguyễn Tuân không chỉ ghi lại vẻ đẹp mà còn thổi hồn vào cảnh vật, khiến cho cảnh mặt trời mọc trên biển như được dệt nên từ những sợi tơ óng ánh của trí tưởng tượng phong phú. Rạng đông ở Cô Tô được miêu tả như một bức tranh tinh khiết, chân trời và ngấn biển trong như một tấm kính, không còn bụi bặm của cơn gió, của mây mù. Mặt trời từ từ nhô lên, tròn trĩnh và dịu dàng như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên, khiến người ta ngẩn ngơ chiêm ngưỡng. Hình ảnh so sánh này không chỉ chân thực mà còn lấp lánh vẻ kỳ ảo, như một giấc mơ dịu êm, khiến người đọc cảm nhận được vẻ đẹp thực tại lẫn tưởng tượng hài hòa trong từng câu chữ.
Nguyễn Tuân tiếp tục khắc họa vẻ đẹp của mặt trời bằng những hình ảnh ví von đầy ấn tượng. Quả trứng hồng hào đặt trên mâm bạc rộng lớn, mang đến một cảm giác trang trọng, uy nghi. Cảnh tượng ấy không chỉ mô tả vẻ đẹp thiên nhiên mà còn là một lễ phẩm dâng tặng cho những người lao động trên biển, những con người gắn bó với mênh mông sóng nước. Câu văn ấy tràn ngập sự tôn kính, gợi lên niềm tự hào với sức lao động vĩ đại của con người biển cả.
Đặc biệt, những cánh chim bay lượn trên biển đã thêm phần hoàn thiện bức tranh bình minh. Những cánh nhạn, cánh hải âu bay lượn nhẹ nhàng, như điểm xuyết thêm cho không gian bao la ấy một chút sinh động, một chút thơ mộng. Đây là một chi tiết nhỏ nhưng lại mang đậm chất thơ, khẳng định tài năng của Nguyễn Tuân trong việc kết hợp giữa văn xuôi và thơ ca, giữa thực tại và mộng tưởng.
Bức tranh bình minh trên biển Cô Tô mà Nguyễn Tuân vẽ ra không chỉ là một cảnh vật đơn thuần, mà là một tác phẩm nghệ thuật đầy cảm xúc, chứa đựng tình yêu và sự kính trọng đối với thiên nhiên, con người. Dù chưa một lần được chứng kiến bình minh trên biển, nhưng nhờ những dòng viết của Nguyễn Tuân, em cảm nhận được vẻ đẹp kỳ diệu ấy, cảm thấy lòng mình dâng lên niềm yêu thương với vùng đảo xa xôi ấy. Cảm ơn Nguyễn Tuân, người đã mở ra cánh cửa đến với "Cái đẹp" cho chúng ta.

5. Bài văn cảm nhận vẻ đẹp của đảo Cô Tô - Ngữ văn 6 số 3
Nguyễn Tuân là một trong những tên tuổi lớn của văn học Việt Nam hiện đại. Ông đã để lại dấu ấn sâu đậm với những tác phẩm miêu tả sống động về con người và cảnh sắc trong công cuộc xây dựng đất nước. Cô Tô, một hòn đảo nhỏ trong vịnh Bắc Bộ, là một phần của tập Kí, xuất bản năm 1976, được nhà văn khắc họa bằng ngòi bút tài hoa, ghi lại những ấn tượng tuyệt vời về phong cảnh hùng vĩ và con người lao động cần cù nơi đây. Cảnh sắc của quần đảo Cô Tô hiện lên trong những trang viết của ông với vẻ đẹp tươi mới, thanh bình, và gắn kết chặt chẽ với hình ảnh ngư dân ngày đêm vươn khơi bảo vệ cuộc sống và mưu sinh. Điều này thể hiện rõ qua tình yêu sâu sắc của ông đối với thiên nhiên và những con người gắn bó với biển cả.
Bài văn trong sách giáo khoa là đoạn trích cuối cùng, miêu tả một cách tinh tế ba khung cảnh đẹp của đảo Cô Tô, nơi thiên nhiên và sinh hoạt của con người hòa quyện với nhau. Cảnh vật sau cơn bão, dưới ánh sáng của bình minh, như một bức tranh sống động, trong đó màu xanh tươi của cây cối, màu vàng ấm áp của cát và màu trắng của sóng vỗ khiến người đọc không thể rời mắt. Nhà văn miêu tả từ góc nhìn cao, từ mái đồn trên đảo, nơi mắt người có thể ôm trọn cảnh sắc xung quanh. Từ đó, tình yêu đối với mảnh đất này dâng trào trong lòng người đọc.
Những hình ảnh miêu tả mặt trời mọc trên biển Đông là điểm nhấn nổi bật trong đoạn trích. Nguyễn Tuân đã so sánh mặt trời như quả trứng thiên nhiên tròn trịa, hồng hào và sáng rực, khắc họa vẻ đẹp kỳ vĩ của bức tranh đại dương mênh mông. Tác giả cũng miêu tả biển cả như một mâm bạc rộng lớn, phản chiếu ánh sáng của bình minh, tạo nên một không gian hùng vĩ, giàu cảm xúc. Không chỉ có thiên nhiên hùng vĩ, cảnh vật con người trên đảo cũng được miêu tả với sự bình yên, ấm áp, nơi mỗi công việc, dù là nhỏ nhất, đều toát lên vẻ đẹp lao động chân chất, thanh thoát của người dân nơi đây.
Nguyễn Tuân đã rất tinh tế khi miêu tả đời sống sinh hoạt của người dân Cô Tô, từ những hình ảnh bình dị như cái giếng nước ngọt, đến những cảnh hoạt động khẩn trương nhưng vẫn mang đậm nét thanh bình của cuộc sống. Những ngư dân nơi đây đã quen với sóng gió và khắc nghiệt của thiên nhiên, nhưng cũng luôn yêu quý mảnh đất của mình. Cảnh thuyền chuẩn bị ra khơi và hình ảnh chị Châu Hòa Mãn tiễn chồng lên đường là minh chứng cho vẻ đẹp mạnh mẽ, kiên cường và yêu thương của người dân Cô Tô.
Qua đoạn trích này, chúng ta càng thêm yêu mến và tự hào về Tổ quốc Việt Nam, về những vùng đất giàu đẹp và những con người cần mẫn, sẵn sàng đối mặt với thử thách để bảo vệ mảnh đất quê hương.

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn cách tách và kết nối bảng trong Word

Tuyển tập những hình ảnh đẹp nhất về cô gái mang nỗi buồn, sự cô đơn và nỗi đau thất tình

Khám phá vẻ đẹp tự nhiên của hoa Xuyến Chi - Tuyển tập những hình ảnh hoa Xuyến Chi đẹp nhất

Top 12 Địa Chỉ Mua Gạch Ốp Lát Đẹp Và Uy Tín Nhất Tại Đà Nẵng

Lẩu Thái hải sản với vị chua cay đặc trưng sẽ làm ấm lòng bạn và xua tan cái lạnh giá của mùa đông.
