Top 5 tản văn cảm động nhất về tuổi đôi mươi
Nội dung bài viết
1. Nhật ký gửi cô gái 20 tuổi của tôi
Tuổi 20 - khoảng thời gian đẹp nhất đời người. Bạn đã vẽ nên tuổi trẻ mình bằng những gam màu nào? Còn tôi, tuổi 20 của tôi là bức tranh nhiều cung bậc.
Ở cái tuổi ấy, tôi yêu say đắm lần đầu. Lần đầu biết thế nào là yêu, là vui buồn tột độ, là những nỗi đau xé lòng. Tôi ngây thơ nghĩ tình đầu là mãi mãi, để rồi khi nhận lời chia tay, trái tim như vỡ vụn.
Nhưng chính nỗi đau ấy dạy tôi: tình yêu không phải tất cả. Chúng ta có thể vượt qua mọi nỗi đau. Tuổi 20 dạy tôi hiểu được nhiều điều, nhưng trái tim vẫn luôn là điều khó hiểu nhất.
Tuổi 20 còn dạy tôi rằng thất bại chính là bước đệm. Nếu không có những vấp ngã, làm sao biết ai thực sự bên mình? Làm sao hiểu giá trị của câu 'thất bại là mẹ thành công'?
Tôi học cách sống có trách nhiệm. Không còn được phép ích kỷ, mọi hành động đều phải suy nghĩ. Và trên hết, tôi nhận ra dù có lớn thế nào, trong mắt bố mẹ tôi vẫn là đứa trẻ ngày nào. Những cuộc gọi 'đã ăn cơm chưa', những lời nhắc 'mặc ấm vào' khi gió mùa về - đó là tình yêu vô điều kiện.
Những lúc mệt mỏi, tôi chỉ ước được về nhà, ăn bữa cơm mẹ nấu, xem bóng đá cùng bố. Đơn giản vậy thôi mà ấm áp lạ thường.
Cảm ơn tuổi 20 đã cho tôi những bài học quý giá để trưởng thành.
Nguyễn Minh Tuệ


2. Những mùa hoa nở trong tôi ở tuổi đôi mươi
Gửi em - cô gái tuổi 20 của tôi,
Cuộc đời đã quá khắc nghiệt với em phải không?
Năm 16 tuổi, tôi mơ mộng giữa thế giới cổ tích, tin vào chốn cầu vồng huyền ảo. Tuổi 16 ngỡ mình đã lớn, nào ngờ chỉ là đứa trẻ tập làm người trưởng thành. Tôi tưởng mình cô đơn nhất thế gian, nào biết sau mỗi vấp ngã vẫn có bàn tay nâng đỡ. Giờ nhìn lại, tôi ước được một lần sống lại tuổi hồn nhiên ấy.
17 tuổi - năm tháng đầy hối tiếc. Những ánh mắt khinh miệt, nụ cười chế nhạo như dao cứa vào lòng. Tôi ghét cái không khí ngột ngạt ấy, ghét cả bản thân vì đã yêu một người khiến mình phá vỡ mọi nguyên tắc. Nhưng chính nỗi đau ấy dạy tôi cách xây tường thành bảo vệ trái tim.
18 tuổi trôi qua lặng lẽ với nỗi cô đơn làm bạn. Lỡ mất cơ hội vào đại học mơ ước, tôi bước vào cuộc sống mới với trái tim trống vắng. Giữa thủ đô hoa lệ, tôi thấm thía nỗi lẻ loi của kẻ xa nhà.
19 tuổi, tôi gặp ánh sáng của đời mình. Người ấy đến như cơn gió xuân phá tan băng giá trong tim. Lần đầu tiên tôi học cách mở lòng, tin tưởng và yêu thương hết mình. Nhưng số phận trớ trêu, khi tôi dám buông bỏ mọi phòng thủ cũng là lúc mất đi tất cả.
20 tuổi - mất mát chồng chất. Người thân ra đi, tình yêu tan vỡ, tôi đứng giữa cuộc đời với trái tim rỉ máu. Nhưng em ơi, nếu vượt qua được những ngày tháng này, em sẽ mạnh mẽ hơn bất cứ ai. Hãy cứ khóc đi, rồi ngày mai lại đứng dậy. Bởi sau mưa giông, trời lại sáng.
Ngày 11/6/2020 - ngày tôi không kịp ôm người thân lần cuối. Nhưng tôi biết, ở nơi nào đó, họ vẫn dõi theo và mong tôi sống thật hạnh phúc.
Latte


3. Món quà vô giá mẹ trao
(Gửi con gái yêu nhân ngày sinh nhật tuổi 20)
Tháng Bảy về với nắng vàng như mật ong, len lỏi qua từng con phố, đọng lại trên vai áo những người mưu sinh. Nhưng trong lòng mẹ, tháng Bảy lại ngọt ngào bởi đó là tháng con chào đời - món quà vô giá Thượng đế ban tặng.
Nhớ ngày ấy, sau cơn vượt cạn đau đớn, mẹ được ôm thiên thần nhỏ 3,7kg vào lòng. Mái tóc đen nhánh, đôi môi chúm chím, con là bông hướng dương rực rỡ nhất đời mẹ. Những tháng ngày đầu thai nghén khó nhọc bỗng chốc trở thành kỷ niệm ngọt ngào.
Con lớn lên từng ngày như cây non vươn mình đón nắng. Những bước chập chững đầu đời, những phiếu bé ngoan đầu tiên, những buổi biểu diễn văn nghệ - mỗi khoảnh khắc đều in sâu trong tim mẹ. Mẹ nhớ mãi hình ảnh con gái nhỏ xíu tự giác ngồi chờ cô giáo, đôi mắt trong veo đầy tự lập từ thuở lên ba.
Rồi con trưởng thành, vượt xa cả sự mong đợi của mẹ. 12 năm đèn sách với bảng vàng thành tích, con gái mẹ giờ đã là nữ sinh đại học xinh xắn, thông minh. Dù xa nhà, mẹ biết con sẽ vững vàng bước tiếp - bởi trong con đã có hành trang quý giá nhất: tấm lòng nhân hậu, ý chí kiên cường và trái tim ấm áp.
Tuổi 20 - mùa đẹp nhất của đời người. Con hãy cứ bay xa, khám phá thế giới rộng lớn, theo đuổi những ước mơ. Dù có thế nào, mẹ luôn là bến đỗ bình yên chờ con trở về. Bởi với mẹ, con mãi là gia tài quý giá nhất, là tất cả thanh xuân và hạnh phúc đời mẹ.
Mẹ yêu con, công chúa nhỏ của mẹ!
Đoàn Hạnh


4. Thư gửi tuổi đôi mươi
Tuổi 20 - cánh cửa mở ra thế giới của người trưởng thành. Tôi từ giã những ngày tháng vô lo dưới mái nhà êm ấm, để bước vào hành trình tự lập đầy thử thách. Thế giới qua lăng kính tuổi 20 không còn chỉ có hai màu trắng đen, mà là bức tranh đa sắc với vô vàn sắc thái xám - nơi mọi lý tưởng đều cần được cân nhắc.
Tuổi 20 dạy tôi bài học về tình bạn chân chính. Đó không phải số lượng, mà là chất lượng. Một người bạn thực sự sẽ cùng bạn vượt qua giông tố cuộc đời, vui mừng trước thành công của bạn, và quan trọng nhất - luôn để bạn được là chính mình. Tôi học cách buông bỏ những mối quan hệ độc hại, bởi đôi khi cô đơn còn hơn ở bên người khiến ta tổn thương.
Tuổi 20 cho tôi thấu hiểu giá trị của gia đình. Những bữa cơm ấm cúng, những lời hỏi han quan tâm - đó mới chính là hạnh phúc đích thực. Tôi học cách nấu những món ăn ngon, dành thời gian chất lượng bên người thân, và trân trọng từng khoảnh khắc được yêu thương.
Tuổi 20 cũng là lúc tôi dũng cảm đối mặt với nỗi sợ, khám phá những chân trời mới. Những thất bại đầu đời không làm tôi gục ngã, mà trở thành bài học quý giá. Tôi nhận ra rằng hạnh phúc không phải đích đến, mà là hành trình ta trải nghiệm.
Cảm ơn tuổi 20 đã cho tôi những vấp ngã để trưởng thành, những niềm vui để trân quý, và quan trọng nhất - cho tôi hiểu được ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Dù thời gian có trôi đi, những ký ức đẹp đẽ này sẽ mãi là hành trang theo tôi suốt cuộc đời.
- Sarah -


5. Khi chúng ta hai mươi
Tuổi hai mươi - khoảnh khắc giao thoa đặc biệt của đời người, khi ta đủ lớn để rời xa vòng tay cha mẹ nhưng vẫn đủ trẻ để mơ những giấc mơ ngông cuồng. Đó là tuổi của những trải nghiệm đầu đời, của những bài học xương máu và cả những khám phá tuyệt vời về chính mình.
Hai mươi tuổi, tôi học cách sống tự lập trong căn phòng trọ nhỏ, nơi mỗi lần nhớ nhà chỉ biết ôm gối thầm thì. Những bữa cơm tự nấu, những hóa đơn tự trả - tất cả đều là bài học quý giá về sự trưởng thành.
Tuổi này dạy tôi cách yêu và cách buông. Một tình yêu tuổi trẻ nồng nhiệt như ngọn lửa, cháy hết mình rồi tàn lụi. Nhưng từ tro tàn ấy, tôi học được cách trân quý bản thân, hiểu rằng gia đình mới là bến đỗ bình yên nhất khi sóng gió ập đến.
Hai mươi tuổi cũng là tuổi của những chuyến đi. Balo trên vai, trái tim đầy nhiệt huyết, tôi khám phá từng miền đất mới, ghi dấu tuổi trẻ bằng những trải nghiệm không thể nào quên. Có những ngày tiền chỉ đủ cho bát mì tôm, nhưng niềm vui thì vô giá.
Tôi ngông cuồng, bướng bỉnh, sẵn sàng thử thách mọi giới hạn. Bởi tuổi trẻ này chỉ đến một lần, sai thì sửa, ngã thì đứng dậy. Quan trọng là dám sống hết mình với đam mê.
Tuổi hai mươi - khi chúng ta có thể khóc như trẻ con vào buổi tối, nhưng sáng mai lại tỉnh táo như người lớn. Khi những lo toan cơm áo gạo tiền chưa đè nặng, khi trái tim còn đong đầy nhiệt huyết và đôi chân chưa biết mỏi.
Có lẽ sau này nhìn lại, tôi sẽ mỉm cười với cô gái tuổi 20 của mình - người đã dám sống, dám yêu và dám là chính mình một cách trọn vẹn nhất.
Tác giả: Mưa Hạ


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn cách xóa bảng trong Word - Xóa Table trong Word

10 Nguyên tắc phối đồ dự tiệc cưới giúp bạn luôn nổi bật và cuốn hút

Hướng dẫn chi tiết cách tạo biểu đồ trong Excel

Hàm Arctan trong Excel là gì?

Những mẫu background đỏ cam đẹp mắt, mang đến sự rực rỡ và ấn tượng cho mọi thiết kế.
