Top 6 Bài văn phân tích nhân vật "tôi" trong tác phẩm Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ (Ngữ văn 7) xuất sắc nhất
Nội dung bài viết
1. Bài tham khảo số 4
Trong guồng quay hối hả của cuộc sống hiện đại, con người thường bận rộn với công việc và vật chất. Truyện ngắn Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ dẫn dắt ta trở về những khoảnh khắc chậm rãi, để trân trọng những điều giản dị và nuôi dưỡng tâm hồn. Đó là những bài học nhỏ, mà người cha dạy con về tình yêu thương và lòng biết ơn. Tác giả muốn nhắc nhở rằng, chỉ cần biết lắng nghe và quan sát kỹ hơn, bạn sẽ thấy thế giới này thật đáng trân quý. Những điều ấy tôi đã học được từ cậu bé trong truyện, từ nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần, và từ chính tác phẩm Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ.
Nhân vật "tôi" là một cậu bé khoảng 10 tuổi, sống ở vùng quê, không hề bị ảnh hưởng bởi sự hiện diện của internet hay công nghệ hiện đại. Điểm đặc biệt của truyện là những câu thoại trong sáng, ngây thơ nhưng lại vô cùng dí dỏm và ấm áp. Gia đình cậu bé rất tuyệt vời, nơi người cha dạy con những điều giản dị nhất. Người cha dẫn con ra vườn, bảo cậu nhắm mắt rồi chạm vào từng bông hoa để đoán tên; lúc đầu cậu bé đoán sai, nhưng cha không trách mà khuyến khích, dần dần cậu bé đoán đúng từng bông, rồi tiếp tục tập đoán khoảng cách đến hoa, khiến chú hàng xóm phải thốt lên: "Thật không thể tin nổi, cháu có con mắt thần!"
Cậu bé kể lại câu chuyện một cách nhẹ nhàng, đầy hân hoan và hào hứng khi trải nghiệm những trò chơi nhỏ cùng cha. Nếu người cha là tấm gương tuyệt vời truyền đạt bài học quý giá, thì cậu bé cũng là đứa trẻ ngoan ngoãn biết lắng nghe và tiếp thu những điều hay. Qua những bài học ấy, cậu biết yêu quý hoa cỏ, trân trọng món quà và biết ơn người trao tặng. Ai đó từng nói rằng "người biết yêu thương cây cỏ, động vật là người mang trong mình hạt mầm của lòng nhân ái". Với những bài học quý báu từ cha, cậu bé chắc chắn sẽ trưởng thành thành người tốt với lối sống đẹp.
Qua hình ảnh nhân vật "tôi", tác giả gửi gắm bài học về lòng biết ơn và tình yêu thương trong cuộc sống. Chính tình yêu thương sẽ làm cho cuộc đời chúng ta hạnh phúc hơn mỗi ngày.

2. Bài tham khảo số 5
Đến với tác phẩm “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần, độc giả dễ dàng cảm nhận được sự kiên trì và niềm yêu thiên nhiên sâu sắc nơi nhân vật “tôi”. Nhân vật ấy đã để lại ấn tượng mạnh mẽ bằng khả năng tinh nhạy trong việc nhận biết đồ vật và tình yêu thương gia đình trọn vẹn.
Điều đầu tiên gây chú ý là sự bền bỉ, ham học hỏi của cậu bé khi luyện tập đoán tên từng bông hoa bằng cách nhắm mắt sờ chạm. Dù ban đầu còn nhiều lần sai sót, cậu vẫn không nản lòng mà luôn tiếp nhận bài học từ bố với tinh thần lạc quan, cầu tiến.
Qua những trò chơi cùng bố, tài năng nhận biết các vật thể của nhân vật “tôi” dần được bộc lộ. Cậu bé nhanh chóng chinh phục cả khu vườn bằng giác quan đặc biệt. Người cha còn nâng thử thách khi giấu kẹo trong nhà để cậu tìm bằng âm thanh, khiến chú Hùng phải thán phục gọi cậu là “chàng trai có con mắt thần”. Không chỉ vậy, chính khả năng này đã cứu sống thằng Tí khỏi cơn đuối nước, làm mọi người ngỡ ngàng và cảm phục. Cậu bé tiếp tục phát triển kỹ năng bằng việc ngửi để nhận biết tên loài hoa và chiến thắng trò chơi một cách thuyết phục.
Điểm nhấn nổi bật ở nhân vật “tôi” còn là tình cảm sâu đậm với gia đình và sự trân trọng những món quà quý giá. Cậu yêu cái tên thằng Tí bởi sự du dương như bài hát, coi khu vườn như món quà vô tận, và đặc biệt là tình yêu vô bờ dành cho người cha – món quà lớn lao không thể đo đếm. Câu nói “A! Món quà của tui đây rồi. Ôi cái món quà này bự quá” như chứa đựng sự gắn kết mật thiết, chân thành giữa hai cha con.
Tình yêu thiên nhiên trong trái tim cậu bé cũng dâng tràn như những bông hoa tươi thắm mà cậu luôn coi là người dẫn đường. Dù nhắm mắt, hương thơm và sắc màu của hoa vẫn hướng cậu đến đúng lối đi, thể hiện tình cảm chân thành và sâu sắc dành cho cuộc sống.
Với ngôi kể thứ nhất, nhân vật “tôi” tự nhiên bày tỏ tâm tư, tình cảm dành cho gia đình, thiên nhiên và cuộc sống qua ngôn từ giàu sức gợi và hình ảnh trong sáng, tinh nghịch. Qua đó, nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần thể hiện niềm trân trọng, ngợi ca vẻ đẹp hồn nhiên, ấm áp của tuổi thơ cùng tình yêu gia đình và thiên nhiên sâu sắc.

3. Bài tham khảo số 6
Truyện ngắn Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần dẫn dắt ta chậm rãi qua những khoảnh khắc đời thường, tìm về những giá trị nhỏ bé và vun đắp tâm hồn. Đó là những bài học yêu thương và lòng biết ơn mà người bố dành tặng cho con.
Truyện kể dưới ngôi thứ nhất với nhân vật “tôi” là cậu bé ham học hỏi và sở hữu khả năng đoán trúng nhiều sự vật. Mở đầu là lời giới thiệu về khu vườn do bố trồng, nơi cậu được rèn luyện sự kiên nhẫn qua trò chơi nhắm mắt sờ từng bông hoa và đoán tên. Dù ban đầu sai nhiều lần, cậu không nản chí mà tiếp tục luyện tập dưới sự động viên của bố. Chẳng bao lâu, cậu đã nhận biết được tất cả các loài hoa trong vườn. Khả năng đó còn mở rộng khi cậu có thể tìm đồ vật trong bóng tối, đoán khoảng cách qua tiếng bước chân, khiến chú Hùng trầm trồ gọi cậu là “chàng trai có con mắt thần”. Không chỉ dừng lại ở trò chơi, khả năng ấy còn cứu thằng Tí thoát khỏi nguy cơ đuối nước, khiến mọi người đều cảm phục và biết ơn.
Nhân vật “tôi” còn là hình ảnh của sự nhân hậu, trân trọng những giây phút bên gia đình. Cậu yêu cái tên thằng Tí vì âm thanh du dương như một bản nhạc, và khi nhắm mắt chạm tay gọi tên từng món quà, cậu vô tình chạm tay bố và hào hứng reo lên: “A! Món quà của tui đây rồi. Ôi món quà này bự quá!” – lời nói chứa chan tình cảm sâu đậm dành cho người cha thân yêu.
Đặc biệt, cậu bé gửi gắm tình yêu thiên nhiên qua cuộc trò chuyện tưởng tượng cuối truyện, xem khu vườn như món quà vô tận và những bông hoa như người dẫn đường. Khả năng đoán tên loài hoa của cậu xuất phát từ tình cảm chân thành, sự thấu hiểu và trân trọng thiên nhiên.
Bố là người truyền dạy những bài học quý giá, còn cậu bé là người biết lắng nghe và cảm nhận. Qua những bài học ấy, cậu biết yêu thương, hiểu rằng mỗi món quà đều đẹp và cần biết ơn người trao tặng. Có người từng nói: “Người biết yêu thương cỏ cây, động vật là người mang trong mình hạt mầm của lòng nhân ái.” Với nền tảng ấy, chắc chắn cậu bé sẽ trở thành người tốt với cuộc sống đẹp đẽ.
Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ không chỉ xây dựng hình ảnh nhân vật “tôi” đầy ấn tượng mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về yêu thương và biết ơn, những giá trị quý báu trong đời sống.

4. Bài tham khảo số 1
Với tình yêu thương vô tận dành cho trẻ thơ, thiên nhiên và cuộc sống, nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần đã khắc họa những liên tưởng đầy cảm xúc qua ánh mắt ngây thơ của nhân vật "tôi". Nhân vật này ẩn chứa trong lòng mình một tình yêu sâu sắc với thiên nhiên và gia đình thân thương.
Truyện kể dưới ngôi thứ nhất, nhân vật "tôi" là cậu bé ham học hỏi và sở hữu khả năng đoán chính xác nhiều sự vật. Mở đầu, "tôi" giới thiệu khu vườn do bố trồng, nơi mà bố đã rèn luyện sự kiên nhẫn qua trò chơi nhắm mắt, sờ từng bông hoa rồi đoán tên chúng. Ban đầu, cậu mắc nhiều sai sót nhưng không nản lòng, kiên trì luyện tập dưới sự khích lệ của bố. Chẳng bao lâu, cậu đã có thể nhận biết hết các loài hoa trong vườn.
Từ đó, "tôi" phát hiện ra khả năng đoán trúng mọi vật xung quanh mà không cần mở mắt, thậm chí đoán khoảng cách qua tiếng bước chân. Chú Hùng ngạc nhiên khen ngợi: "cháu có con mắt thần". Khả năng ấy không chỉ là trò chơi mà còn giúp "tôi" cứu thằng Tí khỏi đuối nước. Khi mọi người chưa biết tiếng hét từ đâu, "tôi" nhanh chóng xác định vị trí: "Cách đây khoảng ba chục mét, hướng này!", khiến ai nấy đều trân trọng, biết ơn.
Không chỉ có tài năng, "tôi" còn là cậu bé nhân hậu, yêu thương và trân quý từng khoảnh khắc bên gia đình. Cậu yêu cái tên thằng Tí vì nghe như một giai điệu du dương. Khi nhắm mắt chạm tay gọi từng món quà, vô tình chạm tay bố, cậu vui vẻ kêu lên: "A! Món quà của tui đây rồi. Ôi cái món quà này bự quá!" – biểu hiện rõ tình cảm yêu thương dành cho người cha thân yêu.
Đặc biệt, "tôi" gửi gắm tình yêu thiên nhiên qua cuộc đối thoại tưởng tượng cuối truyện, xem khu vườn là món quà vô tận và những bông hoa là người dẫn đường. Khả năng đoán tên hoa không cần mở mắt chính nhờ trái tim dành trọn tình yêu và sự thấu hiểu thiên nhiên.
Bằng lối kể chuyện ngôi thứ nhất, nhân vật "tôi" tự bộc lộ những suy tư, cảm xúc riêng biệt. Cùng với hình ảnh gần gũi và ngôn từ giàu hình ảnh, tác phẩm làm nổi bật tính cách và nét đặc trưng của nhân vật.
Qua nhân vật "tôi", Nguyễn Ngọc Thuần truyền tải cái nhìn trìu mến dành cho trẻ thơ, đồng thời thể hiện tấm lòng yêu thương sâu sắc với con người và cuộc sống muôn màu.

5. Bài tham khảo số 2
Đọc đoạn trích "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" của nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần, người đọc không khỏi ấn tượng trước khả năng đoán vật, tình yêu thiên nhiên và sự gắn bó sâu sắc với gia đình của nhân vật "tôi". Nhân vật ấy mang đến những cảm xúc khó phai trong lòng độc giả.
Trước hết, "tôi" hiện lên là một cậu bé kiên trì, ham học hỏi khi không ngừng luyện tập việc "nhắm mắt sờ từng bông hoa rồi đoán tên". Dù lần đầu đoán sai nhiều lần, cậu vẫn không nản lòng mà đón nhận bài học từ bố với tâm thế lạc quan, say mê.
Qua những trò chơi cùng bố, tài năng của "tôi" dần được bộc lộ rõ nét. Chỉ trong thời gian ngắn, cậu có thể nhận biết hết các loài hoa bằng cách nhắm mắt và chạm vào cánh hoa. Tiếp đó, bài tập khó hơn khi bố giấu kẹo trong nhà để cậu tìm, rồi khả năng đoán khoảng cách qua tiếng bước chân khiến chú Hùng thán phục gọi là "đôi mắt thần". Tài năng ấy không chỉ là trò chơi mà còn cứu thằng Tí thoát khỏi đuối nước, khiến mọi người cảm phục và ngỡ ngàng. Sau cùng, "tôi" còn chiến thắng khi đoán tên loài hoa qua mùi hương.
Điểm sáng trong nhân vật "tôi" còn là tình cảm yêu thương gia đình và trân trọng những "món quà" cuộc sống. Cậu yêu tên thằng Tí vì âm thanh vang lên như giai điệu du dương, đồng thời xem khu vườn là "món quà bất tận" và người bố là món quà quý giá nhất. Câu nói vui tươi "A! Món quà của tui đây rồi. Ôi cái món quà này bự quá!" chứa đựng tình cảm sâu đậm dành cho người cha thân yêu.
Bên cạnh đó, tình yêu thiên nhiên trong trái tim "tôi" luôn dạt dào. Cậu có thể đoán chính xác tên từng loài hoa và xem "những bông hoa chính là người đưa đường" vì dành trọn tấm lòng cho thiên nhiên. Ngay cả lúc nhắm mắt, hương sắc vẫn dẫn dắt cậu bước đi đúng hướng.
Có thể khẳng định, qua ngôi kể thứ nhất xưng "tôi", tác giả đã để nhân vật tự bày tỏ những suy tư, cảm xúc chân thành với gia đình, người thân và thiên nhiên tươi đẹp. Ngôn từ giàu hình ảnh, trong sáng góp phần tôn lên vẻ hồn nhiên, trong trẻo của nhân vật.
Qua nhân vật "tôi", nhà văn Nguyễn Ngọc Thuần thể hiện lòng trân quý, ngợi ca vẻ đẹp tinh khôi và ấm áp của tuổi thơ, đồng thời gửi gắm tình yêu thương sâu sắc với gia đình, thiên nhiên và cuộc sống.

6. Bài tham khảo số 3
Nguyễn Ngọc Thuần là một cây bút trẻ xuất sắc của văn học Việt Nam đương đại, với giọng văn tinh tế và đầy nhân văn. Tác phẩm nổi bật của anh, Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ, là một thiên truyện thấm đẫm tình yêu với thiên nhiên, trẻ thơ và cuộc sống. Qua lăng kính hồn nhiên và giàu cảm xúc của nhân vật "tôi" – một cậu bé sống nơi làng quê yên bình – tác giả đã khơi gợi trong lòng người đọc những rung động sâu sắc về tình thân, lòng biết ơn và khát vọng cảm nhận thế giới bằng trái tim.
Trong nhịp sống hiện đại xô bồ, câu chuyện như một khoảng lặng dịu dàng dẫn ta về với những điều giản đơn mà sâu sắc. Những trò chơi mà người bố nghĩ ra – như bịt mắt đoán hoa, đoán khoảng cách, tìm kẹo – không chỉ là trò giải trí mà còn là những bài học sâu xa về sự kiên trì, rèn luyện và cảm nhận thế giới bằng nhiều giác quan. Qua từng lần luyện tập, từ sai đến đúng, từ lạ lẫm đến thuần thục, nhân vật "tôi" dần hình thành nên một trực giác đặc biệt, một "đôi mắt thần" giúp cậu hiểu và yêu thêm những điều quanh mình.
Sự tài hoa của cậu bé không đến từ bẩm sinh mà là kết quả của quá trình được bố dẫn dắt nhẹ nhàng, kiên nhẫn, vừa gần gũi vừa giàu cảm hứng. Cậu không chỉ học cách phân biệt loài hoa, cảm nhận khoảng cách, mà còn học cách yêu thương, thấu hiểu người khác và trân trọng từng món quà nhỏ từ cuộc sống. Đỉnh điểm là chi tiết cậu cứu bạn khỏi đuối nước – một hành động vừa cảm động, vừa thể hiện rõ giá trị của những gì cậu đã tiếp thu.
Đằng sau những trò chơi ấy là sự gắn bó thiêng liêng giữa cha và con, là bài học sâu sắc về tình cảm gia đình. Cậu bé gọi bố là "món quà bự nhất của đời mình", một cách diễn đạt vừa ngây thơ vừa lay động, khiến ai đọc cũng cảm thấy ấm lòng. Những chi tiết nhỏ như vậy đã tạo nên một thế giới nhân văn tràn đầy yêu thương, nơi con trẻ được nuôi dưỡng trong sự dịu dàng của người lớn và thiên nhiên.
Ngôn ngữ truyện ngắn giàu hình ảnh, trong sáng mà giàu chất thơ. Những bông hoa không chỉ là thực thể sinh học, mà còn là biểu tượng của cái đẹp, của sự dẫn dắt, là ánh sáng trong đêm tối, là bàn tay mềm mại dìu bước con người. Chính tình yêu thiên nhiên sâu sắc ấy giúp nhân vật "tôi" có thể kết nối với cuộc sống bằng tất cả các giác quan, và sống trọn vẹn từng khoảnh khắc.
Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ là một minh chứng sống động cho sự kết hợp hài hòa giữa nghệ thuật kể chuyện và triết lý sống giản dị mà sâu sắc. Tác phẩm không chỉ giúp thiếu nhi khám phá vẻ đẹp của thế giới xung quanh mà còn khơi dậy trong người lớn niềm tin, tình yêu và sự trân trọng cuộc sống. Nhờ ngôi kể thứ nhất chân thực và xúc động, tác phẩm mở ra một thế giới nội tâm phong phú của nhân vật "tôi", khiến người đọc như được sống cùng, trải nghiệm cùng và lớn lên cùng cậu bé.
Không ngạc nhiên khi Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ giành giải Nhất cuộc thi Văn học Thiếu nhi lần III và chiếm được cảm tình sâu sắc của nhiều thế hệ độc giả. Đây là một tác phẩm mà mỗi lần đọc lại đều mang đến những phát hiện mới mẻ, nhẹ nhàng nhưng thấm thía, khiến ta càng thêm tin vào giá trị của sự yêu thương và lòng biết ơn trong cuộc đời.

Có thể bạn quan tâm

Tổng đài hỗ trợ Zalo: 1900 561 558 - Đường dây nóng chuyên giải đáp mọi thắc mắc và hỗ trợ người dùng một cách nhanh chóng, hiệu quả.

Hướng dẫn đồng bộ tin nhắn Zalo giữa điện thoại và máy tính

Top 10 Kiệt Tác Âm Nhạc Việt Nam - Vang Mãi Muôn Đời

Hướng dẫn chi tiết cách xóa tài khoản Zalo vĩnh viễn

CMD là gì? Tìm hiểu các lệnh CMD cơ bản và nâng cao trong Windows
