Tuyển tập 10 Áng thơ đẹp nhất ngợi ca vẻ đẹp Lâm Đồng
Nội dung bài viết
1. Khúc giao mùa Đà Lạt
Nắng Thu vàng mật ngọt trải muôn nơi
Vườn cúc nở rực rỡ dệt gấm trời
Thu đến rồi trời xanh vời vợi thế
Ánh vàng tơ giăng lối tận đồi xa
Hoàng hôn buông tơ nắng mỏng mơ màng
Gió heo may vuốt ve miền sơn cước
Ký ức xưa bỗng ùa về rạo rực
Thầm khắc ghi phút giây ấm bên nhau
Thu sang rồi muôn sắc hoa khoe màu
Đất trời ban tứ thời trong một sớm
Hạ - Thu về khí trời trong dịu mát
Đông - Xuân qua sương lạnh phủ mờ sương
Dạo phố hoa lộng lẫy những con đường
Men dốc núi hay tường vi biệt thự
Say đắm mãi những tâm hồn mộng mị
Nắng chiều tà dát vàng cả không gian
Em đứng đó ngắm cảnh trời mênh mang
Trên đỉnh Langbiang lòng tràn hạnh phúc
Phóng tầm mắt ngắm bốn phương tám hướng
Đà Lạt ơi! Thiên đường giữa nhân gian.
- Đặng Giá -


2. Tình sầu phố núi Bảo Lộc
Gửi em cả trời Bảo Lộc mênh mang
Những dốc quanh co phố núi dịu dàng
Gửi em chút tình đầu phai bạc trắng
Đến cuối đường chưa trọn vẹn câu thơ
Muốn gửi theo làn sương chiều e ấp
Dáng ai nghiêng trong sương núi chơi vơi
Nơi ấy liệu em còn gì lưu luyến
Con đường xưa sương phủ kín bờ vai
Chốn viễn xứ hẳn không sầu ly biệt
Trời Cali nắng có đủ ấm cho em?
Em đi rồi để lại bao nhung nhớ
Sương vẫn đầy theo bước lạc giữa đêm
Phương trời ấy biết bao giờ gặp lại
Ánh dương tà và giọt sương mong manh
Dẫu thế nào cũng không là Bảo Lộc
Trời B'Lao giờ đã khuất chân trời...
Gửi em trọn tình người nơi phố núi
Chỉ tiếc rằng sương chẳng giữ được em
Mai này nếu bước chân em trở lại
Còn tình tôi với sương trắng vai mềm.
- Sưu tầm -


3. Hoài niệm Đà Lạt
Ôi Đà Lạt! Thành phố của mộng mơ
Hồ Than Thở sương mờ bay phảng phất
Thác Cam Ly ru lòng người thổn thức
Để hồn ai thao thức mãi không thôi
Đồi Thông xao Hai Mộ đẫm sầu rơi
Bao lữ khách ngậm ngùi thương tiếc nuối
Mối tình đầu dang dở đời bỏ ngỏ
Duyên phận nào trớ trêu đến xót xa
Xuân Hương kia soi bóng nước lung linh
Gương hồ biếc long lanh từng gợn sóng
Thành phố ngàn hoa lòng ai vấn vương
Một lần đến là nhớ mãi không quên
Thông reo buồn hoàng hôn rớt bâng khuâng
Sắc lam tím se lòng người lữ thứ
Tiếng chuông nhà thờ ngân vang thổn thức
Rung động hồn ai nỗi nhớ khôn nguôi
Xa rồi đây sao lòng cứ bồi hồi
Gói kỷ niệm một thời không phai nhạt
Xứ Hoa Đào ước mong ngày trở lại
Đà Lạt ơi! Vẫn đẹp mãi trong mơ
- Huy Hạnh -


4. Khúc tình Đà Lạt
Đà Lạt hỡi! Thành phố lạnh tim tôi
Muôn sắc hoa làm xao xuyến lữ khách
Gió mang theo tiếng chuông chùa thánh thót
Thông vẫy chào giữa biển mây trời xa
Đà Lạt ơi! Cuối cùng ta đã đến
Ấp ủ bao ngày tháng nhớ mong chờ
Trải lòng ra giữa đêm dài thao thức
Gửi trọn yêu thương vào từng vần thơ
Đà Lạt hỡi! Chốn mộng mơ diệu kỳ
Là muối mặn ướp thơ đầy cảm xúc
Là ngọt ngào nụ hôn đầu e ấp
Là men say đắm giấc mộng tình nồng
Đà Lạt ơi! Người có biết hay không?
Tình yêu ấy - rung động đầu đời mãnh liệt
Có lẽ trong tim sẽ không bao giờ phai nhạt
Còn hơi thở là còn yêu mãi không thôi!
Tác giả: Lục Bình


5. Khúc ngân thác Bảo Lộc
Đời phiêu bồng mỏi gối, dừng chân chơi
Nơi ngày xưa anh đến - bến mộng đời
Thoáng hương xưa phảng phất miền trà thơm
Chẳng về phố thị, anh ghé thăm
Sương trắng xóa đại ngàn xanh thăm thẳm
Tìm em áo lụa mắt biếc dịu dàng
Bước ngang phố nhỏ tim bừng tỉnh thức
Trời đất giao hòa trong sắc mây ngàn
Cầu vồng bảy sắc thêm màu mê đắm
Nghe thác đổ như tim mình thổn thức
Chạm mảnh tình xưa vỡ vụn bâng khuâng
Hòa nhịp đập vào cõi tiên diệu kỳ
Sự sống miên man lan tỏa khắp nơi
Tinh túy đất trời vút cao tận mây
Đambri ơi, em có còn chờ?
Tác giả: Ngọc KTS


6. Đà Lạt - Thành phố ngàn sắc hoa
Bao ngày mong đợi được đến nơi này
Tay trong tay dạo bước miền Đà Lạt
Thành phố mộng mơ với trời trong vắt
Rừng thông vi vu khúc nhạc tình say
Em khát khao được gặp anh nơi đây
Cùng trải nghiệm tàu lượn vờn thác bạc
Hồ Xuân Hương bốn mùa xanh mướt mát
Hương hoa ngào ngạt tỏa khắp không gian
Đà Lạt ngàn hoa đẹp tựa thiên đường
Lữ khách ngẩn ngơ trước vườn hoa rực rỡ
Đồi mộng mơ mang vẻ buồn trầm mặc
Vẫn làm say đắm biết bao tâm hồn
Thung lũng Tình Yêu đẹp đến ngất ngây
Khiến bao người đắm say không nỡ bước
Giữa mê cung nghe lòng mình thổn thức
Em đến Xứ Hoa mà vắng bóng anh!
Thơ: Mạc Phương


7. Những vần thơ gói nhớ
Ta trở về miền cao nguyên mộng mơ
Nhặt vần thơ xưa bên triền dốc đá
Hồ Than Thở con thuyền xưa thân thuộc
Mang theo về cả mối tình ngày nao
Tím bằng lăng đong đưa trong gió thoảng
Như mời gọi bước chân ai vừa đến
Đồi thông xanh đôi lứa hòa quyện
Giữ chân người yêu mến xứ sương mờ
Ta về rồi sao lòng vẫn bâng khuâng
Bao năm tháng chung bước đường tình tự
Hạt mưa bay đếm thời gian ngược gió
Mộng mơ ơi, ước được kề bên nhau
Nay trở lại Đà Lạt thấy cô đơn
Chiều sương lam không còn hương muối mặn
Tím hoàng hôn đã dần phai sau núi
Để lại đây gió lạnh thổi qua lòng
Tháng năm trôi ta vẫn mãi đợi mong
Được trở về trong vòng tay ấm áp
Mỗi giấc mơ thì thầm như nhắn nhủ
Người yêu ơi xin đừng để em chờ
Nay ta về lưu luyến khắp bến bờ
Những vần thơ xưa còn chưa trọn vẹn
Lòng bồi hồi cứ ngỡ như có thể
Em bên ta nở nụ cười ngày xưa
Ngắm bước chân người qua lại vội vã
Bên Hồ Điệp vàng tươi lòng mời gọi
Em ơi em trái tim đang thổn thức
Đà Lạt ơi! Xin gói nhớ... vào thơ...
Thơ: Bảo Châu


8. Lời mời Bảo Lộc
Anh có về cùng em đến Bảo Lộc không?
Nơi hương cà phê đắng nồng thấm môi thắm
Ngọt ngào sánh đượm cả trời mây trắng
Vị trà ô long chát ngọt đọng bờ môi
Uống cả rừng sâu chẳng cạn tình đôi ta!
Về Bảo Lộc ngắm thác ĐamB'ri bạc
Giọt nước long lanh đọng lại tình em
Sợi khăn tơ vàng óng ả bờ vai
Em nguyện cùng anh xây tổ ấm nơi đây
Ôi Bảo Lộc! Dịu dàng như tơ lụa
Suối reo ca khúc tình tự ngàn đời
Em yêu anh như rừng sâu quên lối
Như dây leo bịt lối anh đi
Bảo Lộc quê em bốn mùa xanh mát
Lời ru à ơi vang khắp nẻo đường
Nong tằm vàng ươm, bàn tay son sắt
Yêu em - cô gái B'Lao thủy chung
Anh có về cùng em chốn này không?
Để em đợi suốt bốn mùa giăng lưới
Hồ Nam Phương vọng tiếng hò thương nhớ
Em nguyện thề qua hết mấy mùa ngâu
Vần thơ đọng trên đèo Bảo Lộc
Vẫn nguyên vẹn một tấm lòng son
Núi Đại Bình sừng sững giữa trời
Em treo chiếc khăn voan đầy sương khói
Đợi chàng dũng sĩ giữa rừng xanh
B'Lao sương giăng vang khúc tình ca
ĐamB'ri hùng vĩ - Anh có về không?
Về Bảo Lộc nghe trăng rằm ca hát
Điệu quan họ: Người Bắc Ninh kết bạn phương Nam
Lộc trời đất kết tinh hồn người Việt
Ôi mảnh đất linh thiêng đường Thái Tổ
Em cất cao lời ca đất nước
Gói trọn tình anh suốt dọc đường dài
Anh có về Bảo Lộc với em không?
Tác giả: Minh Nguyệt


9. Đà Lạt – Lâm Đồng: Miền quê thơ mộng của cao nguyên
Vẻ đẹp Đà Lạt tựa giấc mơ,
Lời thơ dạt dào tình đất mẹ.
Quê hương ấy – chốn ta thương nhớ,
Xinh tươi, trong lành giữa đại ngàn.
Nơi thiên nhiên ban tặng điều kỳ diệu,
Độc nhất vô nhị khắp Tây Nguyên.
Không gian như chốn bồng lai tiên cảnh,
Hòa cùng giai điệu núi rừng cao.
Thung lũng Mai Anh Đào rực rỡ,
Thung lũng Tình Yêu ngọt ngào say.
Bao cảnh sắc tuyệt vời khó tả,
Gợi nhớ gợi thương mãi không phai.
Hồ Than Thở, Xuân Hương lặng lẽ,
Lòng người bâng khuâng nỗi vấn vương.
Đồi Mộng Mơ – công trình nghệ thuật,
Thiết tha chờ đón bước chân ai.
Datanla – thác reo mời gọi,
Bao la hùng vĩ giữa đại ngàn.
Vườn hoa muôn sắc khoe hương thắm,
Chan hòa bên nhau tựa tri âm.
- Sưu tầm và chắt lọc -


10. Đà Lạt - Thành phố ngàn thơ trong sương
Bước chân đến miền đất tựa mơ,
Biệt thự trắng tinh khẽ đón sương mai.
Đồi thông xanh ngắt ôm nắng sớm,
Đêm về thành phố rực ánh đèn vàng.
Thác Cam Ly hát khúc thuỷ âm,
Thiền viện Trúc Lâm tỏa hương trầm.
Đà Lạt ơi - nỗi niềm xa xứ,
Cảnh sắc thần tiên mãi khắc ghi.
- Thơ Trần Thiên -


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn đăng ký và sử dụng Claude AI trên điện thoại một cách đơn giản và hiệu quả

Khám phá những màu sắc mang lại vận may cho 12 con giáp trong năm Giáp Thìn 2024

Cách giữ cửa sổ Windows luôn nổi bật trên cùng, ghim cửa sổ làm việc trên Desktop

Top 11 quán cà phê mở cửa 24/24 tại Sài Gòn được yêu thích nhất bởi khách hàng, phục vụ xuyên đêm để bạn tận hưởng không gian và thức uống chất lượng.

13 Kỹ Năng Quan Trọng Để Trở Thành Người Giao Tiếp Xuất Sắc
