Tuyển tập 11 bài thơ đặc sắc của thi nhân Hoàng Minh Tuấn
Nội dung bài viết
1. Áng thơ: Hạ cháy
HẠ CHÁY
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội 23/5/2018
Hạ trong anh vẫn rực lửa triền miên
Trái tim yêu khắc khoải niềm thương nhớ
Những cuồng si thuở hồng phai phượng đỏ
Những ân tình cháy bỏng những siết ghì!
Hạ ngày xưa em nhỉ buổi chia ly
Giữa thi cử và tình yêu đôi ngả
Một nửa cho em, nửa kia bài vở
Cả hai đều thiêng liêng lắm em ơi!
Hạ giã biệt, lòng đau nhói nhớ ai
Hạ sự nghiệp, đam mê cùng học tập
Chọn đường này e đường kia lỡ mất
Nhưng anh đã trọn vẹn cả đôi đường!
Ôi may mắn! Em ơi thật lạ thường
Cả hai nửa chẳng điều gì tan biến
Ngày tiễn đưa ôm em vào lòng chặt
Nửa yêu thương HẠ CHÁY những môi hôn!

2. Áng thơ: Nhận
NHẬN
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 27/6/2018
Nhận chút xuân ấm áp dịu dàng
Trong nắng vàng trải dài vô tận
Hoa bưởi trắng ngẩn ngơ hương toả
Ngát không gian thanh khiết ngọt ngào.
Nhận chút mưa xuân lất phất bay
Cỏ cây như ngây ngất men say
Đâm chồi non xanh màu hy vọng
Lộc biếc đâm chồi đón nắng mai.
Nhận chút tình tha thiết đắm say
Để lòng anh vương vấn không thôi
Để yêu em trọn đời son sắt
Để nhớ thương mãi chẳng phai phôi.
Giấc mơ tình nhận lại đầy vơi
Cho tình ta say mãi không thôi
Để tình kết hoa thơm ngọt ngào
Duyên vợ chồng trăm năm vẹn tròn!

3. Thi phẩm: Nắng tháng bảy
NẮNG THÁNG BẢY!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 5/7/2018
Hà Nội ơi, tháng bảy nắng chói chang
Phượng đỏ rực như thiêu như đốt cháy
Con phố vắng lặng im trong nắng gắt
Chỉ tiếng xe vang vọng giữa trưa hè.
Em yêu dấu, nếu muốn trở về đây
Xin đừng về khi hè đang rực lửa
Mặt đường bỏng, nắng như mưa thiêu đốt
Thương em nhiều, xin hãy đợi thu sang.
Tình đôi ta vẫn nồng nàn tha thiết
Như nắng hè cháy bỏng giữa tim anh
Đợi thu vàng tô thắm mối tình xanh
Em hãy về, Hà Nội mong em lắm!
Dù nắng tháng bảy như lò lửa đỏ
Thiêu đốt cả phố phường thân yêu
Anh vẫn chờ, vẫn đợi mãi không điêu
Đợi thu tới, tình ta càng say đắm!

4. Áng thơ: Tình biển với thuyền
TÌNH BIỂN VỚI THUYỀN
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 20/7/2018
Đêm thu buồn, biển lặng sóng êm đềm
Thuyền vắng bóng, trăng soi miền biển cả
Sóng không về, biển cô đơn lặng lẽ
Gắng kìm lòng không dám gọi bão giông.
Nhớ thuyền nhiều, biển giấu kín trong lòng
Trăng thương cảm, biển buồn rơi lệ đắng
Những đêm dài biển cô đơn trống vắng
Biển nhớ thuyền da diết lắm thuyền ơi!
Cuộc đời trôi biết bao nỗi đầy vơi
Biển cần lắm bờ vai người sẻ chia
Thuyền hãy về cho biển nguôi nhung nhớ
Thuyền hãy về, biển hứa sẽ dịu êm.
Để biển hôn lên mạn thuyền yêu thương
Sóng vỗ nhẹ như tình say nồng thắm
Hôn thuyền mãi khiến trăng thôi không đám
Ngập ngừng che mặt sau lớp mây bay.
Thuyền nghe nhé, biển yêu thuyền suốt đời
Cứ đi đi nếu chưa tìm thấy hạnh phúc
Nhưng nếu chẳng có tình nào sâu đậm
Hãy quay về biển vẫn đợi thuyền hoài!

5. Thi phẩm: Thương quê
THƯƠNG QUÊ!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 23/7/2018
Quê hương ơi! Nhớ lắm! Thương nhiều!
Bão giông bất chợt cuốn theo dòng.
Nước ngập trắng đồng như biển rộng,
Làng quê tan tác giữa mênh mông.
Sóng cồn gió giật bủa vây quanh,
Trời giận hờn trút hết cơn kinh.
Tiếng trẻ lạc đàn kêu thảm thiết,
Núi rừng nghe cũng đứt từng khúc ruột.
Mẹ già ngồi lặng nhìn mưa bay,
Thóc gạo, vườn rau chìm biển sâu.
Trời đất mênh mông không chỗ dựa,
Bờ đê kiệt sức chẳng chống đỡ nổi.
Mưa vẫn trút xuống ào ào,
Ai hay khi nào ngừng cơn giận?
Bao giờ trở lại cánh đồng xưa?
Trẻ đến trường, trâu ra ruộng?
Bao giờ nước rút về sông?
Bao giờ đồng hết ngập ngụa?
Dẫu biết trời cao có lỗi,
Nhưng người cũng lắm sai lầm.
Rừng xanh bị chặt từng ngày,
Lấy chi chắn lũ, ngăn mưa?
Liệu người có tỉnh ra chăng?
Đừng phá rừng thêm khổ dân!
Bão giông còn đến bao lần,
Cầu mong lần tới qua mau!

6. Thi phẩm: Lưu luyến khúc giao mùa
LƯU LUYẾN KHÚC GIAO MÙA!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 25/7/2018
Nhớ làm sao những ngày cuối hạ sang,
Nắng vàng hoe vờn mái tóc liễu buông,
Hương ổi chín thoảng trong chiều vấn vương,
Khúc giao mùa lòng chứa chan lưu luyến!
Cánh phượng thắm còn ngập ngừng chưa rụng,
Vẫn đỏ rực, vẫn nồng nàn say mê,
Gió heo may khẽ lướt qua thầm thì,
Mặt hồ gợn long lanh sương sớm trắng!
Gió lay nhẹ cho lá vàng rơi rụng,
Nắng thu vàng e ấp đợi thu sang,
Đêm trăng bàng bạc tỏa khắp làng làng,
Phố vắng nghe hương thu về thì thầm!
Mưa cuối hạ ngọt ngào mang nỗi nhớ,
Lá vàng bay theo gió cuốn lang thang,
Như vấn vương một mùa hạ vội vàng,
Thu e ấp đang chào hạ chia tay!
Khúc giao mùa lòng bâng khuâng khó tả,
Nửa muốn thu về, nửa tiếc hạ qua,
Để tâm hồn vương vấn mãi thiết tha,
Khúc giao mùa xin đừng qua vội vã!

7. Áng thơ: Trăn trở lúc giao mùa
TRĂN TRỞ LÚC GIAO MÙA
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 26/7/2018
Hạ đã qua sao còn đứng lại,
Cuối hè này nồng nàn oi ả
Như người yêu vấn vương không rời
Đã say rồi cứ ngóng trông mãi
Vương vấn chi khi tình còn đó
Mưa ngâu về mang theo thu sang
Thu đến rồi có còn say đắm
Thu qua đi có nhớ hạ vàng?
Biết bao người không mong thu tới
Lại bao kẻ muốn tiễn hè đi
Ai còn đau đáu lòng giao mùa
Người nào hiểu nỗi nhớ trong tôi?
Tìm đâu thấy phượng hồng ngày ấy
Anh vẫn hoài thương nhớ hạ ơi!
HẠ ĐÃ XA THEO MÂY TRÔI
THU VỀ LIỆU CÓ TÌM TÔI BAO GIỜ

8. Thi phẩm: Nhớ mẹ
NHỚ MẸ!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Con chào đời cha đi biền biệt,
Mẹ thương bình ở lại quê nghèo,
Tình quê gắn bó xiết bao,
Lời ru câu hát ngọt ngào tuổi thơ.
Con mãi nhớ suốt đời không quên,
Cuộc đời mẹ lam lũ sớm hôm.
Nồi cơm manh áo chắt chiu,
Sáu con khôn lớn hiếu trung vẹn toàn.
Cha phương xa, mẹ gánh cả nhà,
Khi con hư roi mẹ quật đau.
Rơi rơi giọt lệ ngắn dài,
Con đau nhưng thấm lời hay mẹ răn.
Quê nghèo khó lam làm vất vả,
Sáu miệng ăn mẹ phải lo toan.
Chiêm mùa nối tiếp đôi vai,
Hạn hán lũ lụt dạ hoài lo âu.
Tiền học phí chưa đâu vào đấy,
Sách vở bút mực biết bao nhiêu.
Đồng quê tôm cá đong đầy,
Cùng nhau mẹ vượt gian nan tháng ngày.
Bao nhọc nhằn cay đắng nếm trải,
Rồi thành công gặt hái vinh quang.
Làng trên xóm dưới vui mừng,
Đàn con thành đạt rạng danh quê nhà.
Tưởng an nhàn khi về già yếu,
Vì cháu con mẹ chẳng nghỉ ngơi.
Theo từng bước cháu con đi,
Tuổi già mẹ vẫn tảo tần sớm khuya.
Có gì thiêng bằng tình mẫu tử,
Mẹ đi rồi... nhớ lắm... thương ơi!
Mẹ về cõi phúc thiên đường,
Ngày tiễn đưa lệ đẫm vai gầy.
Thắp nén hương lòng con ghi khắc,
Gia tộc ta đoàn kết bên nhau.
Trên dưới thuận hòa yêu thương,
Gia đình hạnh phúc ấm nồng tình thân.
Hà Nội, 30/7/2018

9. Thi phẩm: Tháng ba về
THÁNG BA VỀ!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 21/3/2018
Tháng ba về, nắng xuân nhẹ nhàng trải
Lên từng cành hoa sưa trắng muốt tinh khôi
Hà Nội giao mùa trong sắc màu rạng rỡ
Xuân nhường bước để hạ về e ấp.
Tháng ba về, quê hương rực rỡ sắc gạo
Đỏ thắm trời như lửa cháy trong tim
Làng quê rộn rã tiếng cười mùa vụ mới
Cùng gieo trồng hy vọng một mùa bội thu.
Tháng ba về, phố nhà ai ngát hương bưởi
Trăng non tơ rắc ánh ngọc hiên nhà
Tình yêu chớm nở theo làn hương quyến rũ
Đắm say lòng người trong hạnh phúc ngọt ngào.
Tháng ba về, hoa ban tím miền Tây Bắc
Khoe sắc thắm giữa lòng Thủ đô
Màu tím thủy chung hay hồng e ấp
Đều gieo vào lòng bao nỗi nhớ mong.
Tháng ba về, hoa xoan e lệ nở
Tỏa hương thơm dịu nhẹ giữa đất trời
Trắng tinh khôi cùng tím ngắt nụ biếc
Gói trọn tuổi thơ trong từng cánh hoa.
Tháng ba về, đôi khi trời trở gió
Rét nàng Bân thoảng qua nhẹ nhàng
Dù ngắn ngủi nhưng đủ làm xao xuyến
Để nhớ mãi tháng ba se lạnh lòng người.
Tháng ba về, mang theo bao ước vọng
Đồng hành cùng ta suốt chặng đường đời
Dẫu mai này có phải cách xa
Vẫn khắc ghi tháng ba Hà Nội!

10. Thi phẩm: Tình nồng thắm
TÌNH NỒNG THẮM
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 25/4/2018
Từ sâu thẳm trái tim này em ơi
Anh khắc khoải nhớ về em tha thiết
Gửi theo sóng biển rì rào da diết
Như tâm tư thổn thức của đôi ta.
Em tìm anh giữa đại dương mênh mông
Theo cánh sóng xa xăm tận chân trời
Dẫu biển đời khi đục khi trong
Tình anh vẫn vẹn nguyên khúc ca yêu.
Chim trời bay khắp bốn phương trời
Sao nỗi nhớ cứ quay về bến cũ
Nơi sóng vỗ ngàn đời không đổi thay
Nơi em giữ trọn trái tim anh.
Hoàng hôn tím rực rỡ chiều tà
Cát nghiêng mình nghe sóng thì thầm
Nhịp yêu đương, nhịp nhớ thương, trăn trở...
Để biển hôn bờ đến tận bình minh...
Cánh chim về trong biển xanh thẳm
Tình nồng nàn em hỡi, em có hay?!

11. Áng thơ: Hạ lại về thắp lửa tình si
HẠ VỀ THẮP LỬA YÊU ĐƯƠNG!
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Hà Nội, 2/5/2018
Nhớ ngày xưa em với anh bên nhau
Dạo bước chiều tà bên hồ nước biếc
Trời tím hoàng hôn nhuộm màu mộng mị
Trao nhau nụ hôn ngọt ngào Tây Hồ.
Nhớ đêm nao trăng non lả lơi
Rắc ánh vàng tơ những giọt tình say
Giọt yêu thương, giọt nhớ nhung đan quyện
Thắm đượm tình ta biết mấy cho vừa.
Nhớ lối xưa phố cũ dẫn đường
Bằng lăng tím ngát dệt mối tình chung
Màu hoa thủy chung khéo chọn làm nhị
Gắn kết đôi ta chẳng muốn rời xa.
Nhớ ngày chia tay nắng đổ bên thềm
Em vẫn bên anh bước nhẹ theo cùng
Mà sao vai run, mắt ngân ngấn lệ
Dù biết anh đi rồi sẽ trở về.
Ai xui khiến mây giăng khuất trăng vàng
Lệ mưa tuôn rơi ướt đẫm mi cong
Sóng Tây Hồ dậy lòng thương nhớ
Tiễn bước người đi lòng quặn đau.
Xuân qua rồi xuân lại tới
Người yêu em nay đã về
Phượng đỏ thắm, bằng lăng tím
HẠ VỀ THẮP LỬA YÊU ĐƯƠNG!

Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn cách loại bỏ các dòng trống trong Excel một cách nhanh chóng

Top 5 địa chỉ đào tạo nghề nối mi uy tín và chất lượng nhất tại TP. Biên Hòa, Đồng Nai

Cách Lưu trữ Pin Hiệu quả

9 sai lầm thường gặp khi chế biến và ăn khoai lang.

Hàm ISNA trong Excel là gì?
