Tuyển tập 14 Bài thơ ngũ ngôn xúc động về quê hương (Ngữ văn 7 - SGK Kết nối tri thức)
Nội dung bài viết
1. Tác phẩm ngũ ngôn về quê hương - bản số 4
Nơi đồng quê bình dị ấy
Cha mẹ già ngóng trông từng ngày
Cánh cò bay cùng đồng lúa chín
Bao tháng năm dệt đầy nhung nhớ
Đồng quê ơi, cua cá đầy mương
Con đê nhỏ hoa nở ven đường
Sớm mai hồng long lanh giọt sương
Gọi về ký ức một thời thương
Đồng quê ơi, bùn đất dính chân
Đêm trăng rằm tỏa sáng vạn phần
Tâm hồn trong như dòng sông ấy
Tình quê nguyên vẹn trọn trăm năm
Bên triền sông điên điển vàng tươi
Hương canh chua thơm nức bữa cơm
Cá rô đồng nằm trên mâm gỗ
Mẹ dành cho con những ngọt bùi
Giờ con đi xe hơi sang trọng
Chẳng còn vết phèn trên gót chân
Nhưng lòng có còn nguyên vị ngọt
Khi nghe tiếng mẹ gọi bên thềm?
Con đường xưa cha cõng trên lưng
Ta ngựa gỗ chơi đùa khắp ngõ
Bàn tay cha chai sần vất vả
Còn ai nhớ hay đã phai mờ?
Quê hương là nơi cha mẹ ở
Quê hương là chốn ta thuộc về
Dẫu đi xa lòng luôn nhớ nhé
Gõ cửa tim khi nhớ quay về!
Ngọn đèn dầu leo lét đêm khuya
Bệnh tật nào quấy nhiễu mẹ cha
Mai một mai khi không còn nữa
Làm sao giữ được mẹ hiền ơi!

2. Áng thơ ngũ ngôn viết về quê hương - bản số 5
Quê hương ơi bình yên quá
Trời xanh biếc một màu thương nhớ
Nắng vàng tươi rót mật ngọt
Trải dài cánh đồng mênh mông sóng lúa
Lúa non xanh mướt như tơ
Đang thì con gái e ấp
Chim ca vang khúc đồng quê
Gió reo hòa điệu du dương
Tiếng sáo diều ngân nga mãi
Cùng cánh cò trắng thơ ngây
Ôi sao nghe rộn ràng thế
Như bản tình ca đất mẹ
Giai điệu trầm bổng thiết tha
Gợi bao nỗi niềm khắc khoải
Lòng em xao xuyến bồi hồi
Càng thêm yêu dáng quê nghèo
Em tạo dáng bên đồng lúa
Nụ cười chúm chím môi hồng
Ánh mắt long lanh sương sớm
In bóng triền lúa xanh rờn
Lòng bỗng dưng rộn rã lạ
Hương đồng cỏ nội ngát thơm
Ru mát dịu hồn thơ trẻ
Mời bạn về thăm quê tôi
Hè này vui biết mấy
Thảnh thơi câu cá sông quê
Bà nấu nồi canh chua cá
Vị ngon thấm đẫm tình quê
Ôi sao ngon lạ thường
Vị ngọt từ con cá đồng
Chua thanh trái me chín
Mùa hè ơi sao đáng nhớ
Ghi vào tim bao kỷ niệm
Tình làng nghĩa xóm đậm đà
Say đắm hồn quê mộc mạc
Để lòng mãi nhớ khôn nguôi

3. Tác phẩm thơ năm chữ về quê hương - bản số 6
Em trở về quê mẹ yêu thương
Tắm mình trong dòng sông tuổi nhỏ
Cùng anh về thăm miền ký ức
Hương lúa chín ngọt ngào triền đê
Về nơi ấy - quê hương dấu yêu
Ngắm cánh cò trắng bay lả lơi
Nắng chiều tím phủ màu hoài niệm
Lắng nghe điệu hò quê sâu lắng
Em trở về với tuổi thơ xưa
Gốc gạo già đứng chờ cuối ngõ
Cánh diều ai chở đầy mơ ước
Con thuyền lá trôi nhẹ trên sông
Mỗi lần về bên mảnh đất quê
Lòng bồi hồi bao nỗi nhớ thương
Vòng tay mẹ ấm nồng tình nghĩa
Khi xa rồi vẫn mãi vấn vương
Bước chân vội trên con đê nhỏ
Dòng sông quê đẹp tựa tranh thơ
Cánh bướm vàng say trong nắng mới
Đùa giỡn cùng hoa cỏ ngẩn ngơ
Về quê mẹ một chiều thu ấy
Hương đất quê nồng ấm lạ kỳ
Ngắm cánh cò bay về tổ ấm
Trái tim bỗng rộn rã niềm vui

4. Áng thơ ngũ ngôn về quê hương - bản số 7
Giữa dòng sông xanh biếc
Một đóa hoa tím ngắt
Chim chiền chiện hót vang
Gọi xuân về rộn rã
Từng giọt nắng long lanh
Tôi đưa tay hứng lấy
Mùa xuân người lính trẻ
Lộc non giắt đầy mình
Mùa xuân người nông dân
Lộc trải dài cánh đồng
Tất cả như hối hả
Tất cả như xôn xao
Đất nước bốn ngàn năm
Gian nan bao thăng trầm
Như vì sao sáng mãi
Tiến về phía tương lai
Ta nguyện làm chim hót
Ta xin làm nhành hoa
Hoà vào khúc ca vui
Một nốt trầm lắng đọng
Một mùa xuân bé nhỏ
Lặng thầm dâng hiến đời
Dù tuổi xuân phơi phới
Dù khi tóc bạc phơ
Mùa xuân ta cất tiếng
Nam ai, điệu Nam bình
Non nước ngàn dặm tình
Nhịp phách tiền xứ Huế...

5. Áng thơ ngũ ngôn về quê hương - bản số 8
Nhớ mãi dòng sông quê
Cây cầu tre chòng chành
Dẫu đi khắp phương trời
Vẫn nguyên vẹn trong tim
Tình sông quê bao la
Dòng nước hiền trôi mãi
Dù chia ngàn lối về
Cuối cùng vẫn hội tụ
Nhớ ngày xưa cầu ấy
Những tháng năm gian nan
Cuộc đời nhiều đổi thay
Chở che người lam lũ
Thương cuộc sống cơ hàn
Người nông dân sớm tối
Dòng sông như dải lụa
Vuốt ve những phận người
Ôi khi nước lũ về
Thương cây cầu mỏng manh
Kẻ vô tình hờ hững
Để dòng cuốn đi rồi
Cầu đâu hỡi người ơi
Bờ bên kia đang đợi
Bờ bên này xa vắng
Không cầu qua sông sao?
Dẫu bao năm phiêu bạt
Trong tim vẫn khắc ghi
Yêu quê hương da diết
Như nước lớn đầy vơi

6. Áng thơ ngũ ngôn về quê hương - bản số 9
Tôi vừa nghe câu chuyện
Xót xa đến nao lòng
Chuyện có thể có thật
Hay chỉ là hư không?
Chuyện kể rằng trận ấy
Khi đối mặt quân thù
Hai bên ngăn cách bởi
Một nhịp cầu mong manh
Bỗng lệnh trên truyền xuống
Một đại đội tiến công
Vượt cầu sang bờ ấy
Giữa làn đạn mịt mùng
Nhưng rồi thật kỳ lạ
Khi hai bên giao tranh
Lại có lệnh từ trên
Phá cầu ngăn đường tiến
Câu chuyện chỉ đơn giản
Một đơn vị sang sông
Rồi cầu tan theo lệnh
Nghe mà đau tận lòng
Một đại đội ấy nhỉ?
Bao nhiêu người hy sinh?
Năm mươi hay trăm kẻ
Bị bỏ lại một mình?
Có thể là sự thật
Cũng có thể hư không
Sao lòng tôi quặn thắt
Nỗi đau cứ chất chồng
Ai ra lời mệnh lệnh
Khiến cầu phải tan hoang
Để đồng đội đơn độc
Giữa vòng vây hung tàn?
Dù chuyện thật hay không
Một điều còn mãi mãi
Cả đại đội anh hùng
Đã nằm lại bên sông...

7. Tác phẩm thơ ngũ ngôn về quê hương - bản số 10
Có hai tiếng thiêng liêng
Khởi đầu từ chữ V
Kết thúc bằng chữ M
Là tên gọi mến thương:
Việt Nam - quê hương tôi!
Nơi cánh cò trắng muốt
Vút bay giữa trời xanh
Nơi đồng lúa mênh mông
Vàng óng dưới nắng chiều
Ôi đất nước yêu dấu!
Bao đời nay vẫn thế
Không thể nào quên được
Tổ quốc của lòng tôi.

8. Áng thơ năm chữ về quê hương - bản số 11
Xuân lại về nơi xứ lạ
Lòng bồi hồi nhớ quê cha
Việt Nam ơi! Nơi ấy
Là quê hương của ta
Ước được về bên quê mẹ
Sống giữa tình nghĩa đơn sơ
Quê nghèo mà đẹp lạ
Chứa chan bao nỗi nhớ
Mơ về ký ức xưa
Sống lại thời thơ ấu
Ôi hạnh phúc ngọt ngào
Suốt bao năm cách trở

9. Áng thơ ngũ ngôn về quê hương - bản số 12
Quê tôi nghèo giản dị lắm
Không phố xá nguy nga
Không nhà cao chọc trời
Nhưng lòng tôi vẫn đắm say
Từng ngõ nhỏ đường quê
Nơi tuổi thơ tôi đó
Vẫn thổi sáo chăn trâu
Vẫn cười vang khúc nhạc
Giờ lớn khôn đi xa
Rời quê nghèo thân thuộc
Nơi nuôi tôi khôn lớn
Trái tim vẫn khắc ghi
Một miền quê mộc mạc
Thân thương đến lạ kỳ
In sâu trong ký ức
Ôi quê hương yêu dấu!

10. Áng thơ ngũ ngôn về quê hương - bản số 13
Ôi quê hương yêu dấu
Từng ngọn cỏ xanh non
Vươn mình từ biển cả
Đến núi đồi mênh mông
Quê hương ơi trong tim
Vẫn nguyên vẹn hình bóng
Việt Nam rạng rỡ ơi
Cờ sao vàng phấp phới

11. Áng thơ ngũ ngôn về quê hương - bản số 14
Ôi mảnh đất thân yêu
Đã nuôi tôi khôn lớn
Là bến đỗ bình yên
Cho đời tôi vững bước
Mãi ghi lòng tạc dạ
Nơi tôi từng trưởng thành
Quê hương ơi dấu yêu
Vẫn đợi chờ con trở lại

12. Áng thơ ngũ ngôn về quê hương - bản số 1
Giọt sương mai long lanh
Dòng sông quê mát lành
Đóa hồng nào ngát hương
Để em ca khúc xuân...
Giọng em ngân vang vọng
Lời ca ấm tình quê
Đưa anh từ phương xa
Về với mẹ yêu thương
Đây rồi đất quê hương
Biển ngàn đời sóng hát
Trường Sơn hùng vĩ đó
Ghi chiến tích oai hùng
Đất nước đổi thay rồi
Đàng hoàng và rạng rỡ
Đôi dép xưa đâu nhỉ?
Theo Bác khắp nẻo đường...
Từng lời ca em hát
Khơi dậy nỗi nhớ nhà
Dù trong cơn mộng mị
Quê hương vẫn đợi chờ...

13. Tác phẩm thơ năm chữ về quê hương - bản số 2
Hai tiếng gọi thiêng liêng
Việt Nam - quê hương tôi
Mảnh đất cò bay lượn
Trang sử vàng chói lọi
Trẻ thơ cười rạng rỡ
Cụ già ngồi thảnh thơi
Phố đông người tấp nập
Hương phở thơm nồng nàn
Tà áo dài phất phới
Đẹp tựa ánh bình minh
Yêu biết bao điều nhỏ
Nơi tôi được sinh thành

14. Áng thơ ngũ ngôn về quê hương - bản số 3
Ôi quê hương yêu dấu
Chứa chan bao kỷ niệm
Đưa ta về tuổi thơ
Bên dòng sông trong vắt
Cánh đồng lúa mênh mông
Theo làn gió nhẹ trôi
Lũ trẻ mục đồng ấy
Thổi sáo vi vu mãi
Tiếng mẹ gọi chiều về
Thương làm sao quê nhỏ!
Trọn đời này ghi nhớ

Có thể bạn quan tâm

Cách để Vượt qua lối suy nghĩ một chiều

Cách để Giảm Bớt Tính Ích Kỷ

10 địa chỉ nhà hàng Nhật Bản tại Quận 10 đáng trải nghiệm nhất

Mẹo tắt tiếng camera trên HTC 10 - Giữ trọn khoảnh khắc trong yên lặng

Top 10+ xưởng may thời trang Hà Nội đẹp chuẩn phom, giá thành hợp lý
