Tuyển tập 18 bài thơ đặc sắc của nhà giáo - thi sĩ Lê Gia Hoài
Nội dung bài viết
1. Bài thơ: Chiều Sơn La - Khúc tình ca vùng cao
CHIỀU SƠN LA
Chiều về Sơn La bảng lảng
Hương lau thơm ngát phố chiều
Pha Luông nghiêng bóng thương yêu
Soi vào hồn anh day dứt.
Then ngân nga bên suối biếc
Giọng em trong trẻo ngàn thông
Ban chiều nhuộm sắc biên cương
Ôi sao mà thương đến thế!
Lòng anh chơi vơi theo khói
Sương chiều đọng giọt nhớ nhung
Nụ cười em gái vùng cao
Đã đánh cắp hồn anh mất.
Chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi
Mà chân người đã lạc đường
Biết tìm về đâu hỡi phương
Khi xuôi kia xa vời vợi?
Gửi lại trời mây Tây Bắc
Chiều Sơn La tựa huyền thoại
Lời thương nhớ mãi khắc ghi
Theo anh suốt cả cuộc đời...


2. Bài thơ: Cánh Hoa Bay - Khúc hoài niệm tuổi học trò
CÁNH HOA BAY
Anh trở về con đường xưa rợp bóng
Lần theo ký ức một thời xa vắng
Tìm lại em trong vần thơ cũ
Để lạc lối giữa nỗi nhớ mênh mang.
Bồi hồi quá - hàng me in dấu nắng
Tiếng cười nào vọng lại buổi tan trường
Tà áo trắng ngày xưa còn thơm mãi
Gió vô tình mang theo vạn yêu thương.
Lặng nhìn mây trôi qua ô cửa lớp
Cánh hoa rơi - bao nỗi nhớ chưa nguôi
Ai vô tình quên lời hẹn ước
Để phượng buồn đứng lặng giữa đơn côi.
Dừng chân hỏi hoàng hôn xa ngái
Mái tóc thề giờ ở phương nào?
Ôm nỗi nhớ một mình anh hoang vắng
Gửi tâm tình theo gió thổi lao xao.
16/06/2008


3. Bài thơ: Gửi gì cho tháng tám - Heo may ơi
GỬI HEO MAY
"Tuổi mười lăm... em chớm nở thiếu nữ"
Heo may hỡi! Mang gì về tháng tám
Để thu sang vương vấn mãi không thôi
Hoa sữa nồng nàn trong vòng tay bỡ ngỡ
Ai khẽ trao em chiều phố vắng bóng người.
Heo may hỡi! Pha màu nắng thu vàng
Hạ cuối rồi, mũi kim khâu áo trắng
Hạ cuối rồi, ai lặng thầm viết mãi
Cho ve rơi lối cũ chẳng về thăm.
Heo may hỡi! Thì thầm cùng triền đê
Để hoa cúc vàng tươi hơn tà áo
Tóc em bay làm tim ai xao xuyến
Đứng ngóng chờ bóng dáng thu xưa.
Heo may hỡi! Gửi gì vào mắt em
Để trang vở bỗng bừng lên sắc thắm
Xao động quá, hình như em đã khóc
Đã thương thầm... nhớ trộm... đến ai kia.
Lê Gia Hoài


4. Bài thơ: Vườn mẹ mùa thu
VƯỜN MẸ MÙA THU
Hạ tan trong sớm mai
Vườn mẹ xanh nắng mới
Bướm trắng đôi cánh mỏng
Dập dìu khúc thuơng.
Tiếng chim gọi bình minh
Lẫn vào vòm lá quả
Ngọt ngào từng giọt nắng
Thành trái chín hồng say.
Mướp hé nụ cười tươi
Đón thu về rộn rã
Heo may vừa chớm đến
Hoa vàng rực sân thơm.
Tre già đứng lặng yên
Bên dòng kênh năm cũ
Gọi măng non vừa nhú
Vươn thẳng giữa trời xanh.
Vườn quê mãi thanh bình
Trong tình thương vô hạn
Bao mùa thu vẫn đợi
Con về với mẹ hiền.
05/08/2018
Lê Gia Hoài


5. Bài thơ: Những nỗi nhớ tháng chín
THÁNG CHÍN HOÀI NIỆM
Tháng chín về mang theo làn heo may
Lơ đãng vờn bên khung cửa nhỏ
Hương hoa sữa cuối trời thu phảng phất
Lời yêu thương thắm đỏ ráng chiều tà
Tháng chín về phố xưa chìm phiêu lãng
Thu thổn thức cùng cánh diều chơi vơi
Ai trở lại sau cơn giông cuộn xoáy
Tìm hoài trong ký ức áo màu xanh
Tháng chín về từng giọt nắng mong manh
Kết nhớ thương thành màn mưa bảng lảng
Mưa ngâu cuối con đường xa vời vợi
Gợi trong ai mối tình đầu ngày xưa
Tháng chín về anh đứng lặng bên đường
Nhìn hàng cây trút lá đầy tâm tưởng
Lòng bồi hồi nhớ về em da diết
Tháng chín này hóa đá đợi bóng em
Lê Gia Hoài


6. Bài thơ: Khúc gọi xuân
KHÚC XUÂN VỌNG
Đất trời chợt thu gần
Xuân ngân lời tình tự
Sương tan trong nắng mới
Phố hồng lên bình minh
Xuân gọi cánh én về
Xao xuyến cành lộc biếc
Gió đong đầy hương cũ
Thoảng trong lá mơ phai
Xuân gọi bước chân ai
Thướt tha dáng yêu kiều
Nhịp đời như sóng vỗ
Lòng ai tím mộng yêu
Xuân gọi bao khát khao
Về trong miền nhớ thương
Ai ngồi bên ngõ vắng
Đợi người thắp yêu đương
Lê Gia Hoài


7. Bài thơ: Trở về đại ngàn
KHÚC HỒN ĐẠI NGÀN
Em ơi, anh chẳng về phố thị đâu
Dẫu nơi ấy mây ngũ sắc giăng mắc
Đèn đêm lấp lánh phố khuya huyền ảo
Những khúc tình ca mê đắm dạ vàng.
Hãy trả anh về với núi rừng hoang
Để được ngắm mặt trời chiều rực rỡ
Để yêu thương những con đường hoa trắng
Những cánh ban mong manh giữa đại ngàn.
Cho anh về với nắng gió miên man
Với đồi xanh, với trời đêm lồng lộng
Với vầng trăng bên dòng suối mộng mị
Hương trầm thơm quyện mái tóc em bay.
Đưa anh về bản nhỏ chiều nay
Để yêu mãi cỏ may còn hoang dại
Để nhớ thương dáng em bên rừng lau
Và quê nghèo với lá xanh hao gầy.
Xin cho anh được sống trọn đời này
Trong tình em dịu dàng như suối mát
Để tim anh ngân lên lời tha thiết
Yêu trọn đời đại ngàn... núi thẳm... em!
Lê Gia Hoài


8. Bài thơ: Buổi dạy cuối
GIỜ HỌC SAU CÙNG
Buổi dạy cuối thầy lên lớp hôm nay
Không phải để truyền bài văn cũ kỹ
Mà gửi gắm những điều thầy ấp ủ
Chín năm dài trước phút chia xa
Rồi mai kia
Các em như cánh chim xa
Bay tới chân trời đầy mới lạ
Thỏa sức khám phá bao điều kỳ vĩ
Nhưng trước tiên thầy mong các em
Trưởng thành như thầy hằng mong đợi
Vấp ngã biết đứng lên không sợ hãi
Vượt gian nan để đạt tới thành công
Hãy giữ mãi tấm lòng nhân ái
Biết bao dung với những lỗi lầm
Biết yêu thương những phận người khốn khó
Sống chân thành với trái tim trong sáng
Dù mai sau
Là bác sĩ hay kỹ sư
Là doanh nhân hay người thợ mỏ
Xin hãy nhớ
Trao đời ngọn lửa từ tim mình
Ngày mai tới
Biển lớn đón những ước mơ
Dù phương trời nào
Bến sông xưa vẫn đợi
Người khách cũ về báo tin vui
Lê Gia Hoài


9. Bài thơ: Gửi mộc miên và em
MỘC MIÊN VÀ EM
Tháng ba về, mộc miên bừng tỉnh giấc
Kiêu hãnh khoe sắc thắm giữa trời xanh
Gió thì thào lời thương lời nhớ nhung
Hoa mỉm cười - vô tư không đếm xỉa
Ôi mộc miên! Sao giống em ngày ấy
Hồn nhiên như nắng sớm ban mai
Vô tư như gió, trong trẻo như mây
Khiến bao kẻ si tình say đắm
Tôi trở về nơi sâu thẳm tâm hồn
Nhớ bóng hình em cùng hoa thuở trước
Sao ngọt ngào, sao tinh khôi đến thế
Để riêng tôi ôm mãi suốt thanh xuân
Em đi rồi, tình xưa cũng phân vân
Tôi lạc bước nơi phố chiều vắng lặng
Mộc miên cũ giờ chát chua vị đắng
Rụng tơi bời bên lối nhỏ hoang vu
Vắng bóng em, hoa chẳng thể xinh tươi
Không còn rạng ngời trong nắng mới
Cầm trên tay cánh hoa vừa lìa cành
Tôi bất chợt thầm gọi tên em...
Lê Gia Hoài


10. Bài thơ: Khúc tình hạ
KHÚC TÌNH HẠ
Hạ chợt thức giữa trời mênh mông
Phượng đỏ nghiêng cánh lửa hồng
Sắc thắm dệt nên niềm nhớ
Trái tim anh - em có hay?
Ve ngân khắc khoải trong chiều
Bằng lăng tím nỗi thương yêu
Ngày mai cách xa muôn dặm
Còn nhớ lời yêu đầu tiên?
Lớp cũ mực tím vương đầy
Đậm nhạt sao kể cho vơi
Lời thương gửi lại sân trường
Để mắt ai đẫm mưa rơi
Ký ức rồi sẽ cô đơn
Khi bóng em khuất chân trời
Em về khoác áo duyên mới
Hạ cũng buồn như lòng tôi!
Lê Gia Hoài


11. Bài thơ: Khúc hạ thiêu đốt
KHÚC HẠ THIÊU
Tiết cuối đã điểm rồi em nhỉ
Thơ xưa ai cất giữ nơi nào
Trong anh nắng hạ vàng hoang lạnh
Kỷ niệm hờ hững dễ phai sao
Hạ cháy bỏng sắc tím không phai
Bằng lăng buồn đợi mưa qua mau
Hàng mi em sao chiều nay lạ
Chớp mãi cho lệ ướt đôi bờ
Tuổi mộng mơ về đâu em hỡi
Khi anh lạc giữa miền hoài niệm
Gió cuốn đi anh tìm mãi kiếm
Sắc hạ vàng thương nhớ thuở nào
Tất cả xa rồi còn lại đâu
Bóng em theo cánh phượng thiêu rơi
Hạ gần đấy mà lòng anh thấy
Chân trời tan tiếng ve lạc loài
Lê Gia Hoài


12. Bài thơ: Mùa rừng thay áo
RỪNG ĐỔ LÁ
Rừng thay áo
Niềm vui xưa héo úa
Chút hững hờ
Đẩy nắng lạc bước đường
Rừng thay áo
Mạch nguồn không níu giữ
Sông cạn nước
Buồm trắng lẻ loi trôi
Rừng thay áo
Trăng khuyết hao gầy
Lời hẹn thề
Tan thành tro bụi
Rừng thay áo
Xuân đi không dấu vết
Chỉ nỗi buồn
Trong lá khô xơ xác
Rừng thay áo
Đời vẫn vui như thế
Dù ồn ào
Vẫn nhớ mãi ngày xưa
Lê Gia Hoài


13. Bài thơ: Khúc tráng ca biển đảo
TRƯỜNG CA BIỂN ĐẢO
Tổ quốc tôi vươn mình theo sóng vỗ
Bốn ngàn năm biển hát khúc ân tình
Từ hồng hoang cha truyền dòng máu Lạc
Mẹ khai mở hồn thiêng đất nước mình
Còn in dấu bước chân xưa trên cát
Mai An Tiêm lưu lạc chốn hoang sơ
Giữa đảo xa vẫn nguyên lòng hiếu nghĩa
Chờ ngày về theo sóng vỗ quê nhà
Khi phong ba dâng trào lòng biển cả
Máu cha ông thắm đỏ lá cờ sao
Sóng Bạch Đằng ngàn năm ghi chiến tích
Vang núi sông khúc khải hoàn ngày nào
Có những khi biển động cơn giận dữ
Sóng gào thét nỗi đau thương
Bến Nhà Rồng Người ra đi tìm lối
Mang tự do về giải phóng quê hương
Hôm nay đó Trường Sa vùng sóng dậy
Lính canh ngày giữ biển mẹ bình yên
Hoàng Sa ơi lòng dâng trào khát vọng
Đảo thiêng liêng - phần máu thịt không rời
Những con sóng mang hình hài đất nước
Mãi dạt dào nơi chân trời xa
Mãi ngân vang lời yêu thương tha thiết
Để non sông Việt mãi khúc tình ca
Lê Gia Hoài


14. Bài thơ: Khi em đã xa
KHOẢNG CÁCH VÔ HÌNH
Em đi phố cũ buồn tênh
Dấu chân phai nhạt gió thành bụi bay
Mưa sầu giăng kín chân mây
Thơ anh đông cứng nỗi đầy nhớ nhung
Em đi nắng cũng lạnh lùng
Tình tan nửa chặng bềnh bồng nơi nao
Yêu thương rơi giữa khúc sầu
Trái tim hoang vắng gục đầu thở than
Em đi thế giới khuyết sang
Trăng đêm vỡ đổ muôn vàn nhớ mong
Chân trời giông bão mịt mùng
Tim anh thác lũ sông tràn nghẹn ngào
Em đi tình cũ phai hao
Lời yêu biết gửi về đâu bây giờ
Quay về nối lại giấc mơ
Nguyên vẹn câu hát tình thơ thuở nào
Lê Gia Hoài


15. Bài thơ: Xuân hồn em
XUÂN TỪ EM
Anh nhìn thấy xuân trong màu nắng mới
Vấn vương vai áo lụa dịu cuối đông
Khi bóng em thoáng qua miền lối vắng
Cả không gian như muốn vượt dòng sông
Gió xuân ơi! vuốt nhẹ mái tóc mềm
Mang theo hương cỏ non tràn nỗi nhớ
Giữa sân trường ai đứng chờ lặng lẽ
Bâng khuâng theo từng sợi nắng lung linh
Anh thấy xuân trên môi em thắm thiết
Ngày em sang tựa thiên thần giáng thế
Lộc non xanh vườn tình em hé nở
Chạm vào anh - xuân đến tự bao giờ
Như tháng giêng ong bướm về tình tự
Hoa xoan rơi tím ngát lối đi quen
Em ngân nga khúc tình ca thương mến
Xuân trong em làm xanh biếc hồn anh
Nguyên Tiêu / Xuân Đinh Dậu
Lê Gia Hoài


16. Bài thơ: Thuở ấy
THUỞ ẤY
Ngày ấy em hờn dỗi
Gió chuyển mùa sang đông
Áo tôi vương bụi đất
Lạnh tràn ngập cánh đồng
Ngày ấy em rơi lệ
Trời bất chợt mưa ngâu
Tóc tôi vàng nắng cháy
Chớp xé ngang bầu trời
Giờ em về xứ lạ
Ai thay em giận hờn
Để trò chơi năm cũ
Không còn ai đòi đền
Giờ tình đầu phai úa
Giọt lệ xưa còn nguyên
Em có khi nào khóc
Đếm nỗi buồn thay tôi?
Lê Gia Hoài


17. Bài thơ: Khúc chiều xanh
KHÚC CHIỀU XANH
Một chiều tím biếc trong tôi
Mây trinh kết đóa phượng rơi nhớ nhung
Cánh mềm rụng trắng trang vở
Cho tình cháy đỏ nắng hồng mùa sang
Một chiều lạc bước lang thang
Con đường hoa cỏ ngập tràn hương xưa
Bước em in dấu lối mờ
Nghe gió xôn xao lòng vừa nhớ thương
Một chiều chim sáo qua sông
Mưa bay đồng vắng mênh mông xa gần
Tóc em buông xõa thanh xuân
Nỗi niềm trả lại nắng ngần sân trường
Một chiều ngồi đếm yêu thương
Góc quen cuối hạ vấn vương bóng người
Em không về... chiều rơi rơi
Tiếng ve cũng hóa lời mời đợi mong
Một chiều... hóa khúc thơ lòng!
Lê Gia Hoài


18. Bài thơ: Khúc ca đá
KHÚC CA ĐÁ
Triệu năm trầm tích ai thấu hiểu
Đá ngủ say trong lòng đất sâu
Bỗng chốc tim ta bừng tỉnh giấc
Trước nỗi niềm đá phận lưu đày
Chưa từng gửi thơ tình vào đá
Nên đâu hay đá cũng rêu phong
Hôm nay lòng bỗng dâng bâng khuâng
Khi biết đá cũng đong lời yêu
Tây Bắc ơi! Suối nguồn thơm ngát
Những tâm hồn tươi mát ngàn lau
Nhọc nhằn gửi vào trong tiếng hát
Đá oằn lưng giấu nỗi đau thương
Thời gian qua đá vẫn nguyên vẹn
Hóa thành hoa khát vọng ngàn đời
Em yêu ơi! Có khi nào thấy
Trái tim anh hóa đá vì em
Lê Gia Hoài


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn ghi âm cuộc gọi trên iPhone một cách chuyên nghiệp

Tuyển chọn các món nộm giòn ngon lý tưởng cho những ngày hè oi ả, giúp bạn thêm phần thư thái và tận hưởng hương vị tươi mới.

Top 8 quán bún bò Huế ngon nhất tại Quận 4, TP. HCM

Top 10 Bài Thơ Hay Nhất Về Hành Trình Người Thợ Xây Dựng

Top 10 loại tinh dầu tràm tốt nhất dành cho bé sơ sinh và mẹ bầu được ưa chuộng hiện nay
