Tuyển tập 21 bài văn tả dòng sông lớp 5 ấn tượng nhất
Nội dung bài viết
Bài văn mẫu số 4: Miêu tả dòng sông quê hương
Quê tôi có dòng sông Hồng uốn lượn như dải lụa đào. Con sông ấy đã ghi dấu biết bao kỷ niệm tuổi thơ tôi, trở thành người bạn thủy chung dù năm tháng trôi qua.
Nhìn từ trên cao, sông Hồng tựa dải lụa mềm mại vắt ngang đồng bằng Bắc Bộ. Dòng nước đỏ phù sa bồi đắp phù nhiêu cho những ruộng mía, nương dâu xanh ngát. Ngày thường, sông hiền hòa như người mẹ dịu dàng, là nguồn sống của bao gia đình. Mẹ tôi - người lái đò sông nước - thường bảo: "Hiểu sông như hiểu lòng người".
Nhà thơ Tế Hanh từng viết về dòng sông quê:
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Sông Hồng quê tôi mang vẻ đẹp riêng: buổi sáng lấp lánh áo vàng dưới nắng mai, trưa hè rực rỡ sắc nắng, chiều về lại dịu dàng đón những tiếng cười trẻ thơ. Đêm xuống, dưới ánh trăng, sông khoác lên mình chiếc áo lụa vàng lung linh, là nơi chúng tôi thả những ngọn đèn hoa ước mơ.
Nhưng khi mùa lũ về, sông thay đổi hoàn toàn. Nước cuồn cuộn đỏ ngầu khiến tôi hoảng sợ tưởng sông "bị phù phép". Mẹ giải thích đó là quy luật tự nhiên, sau cơn giận dữ, sông lại trở về hiền hòa, tiếp tục vai trò người mẹ thiên nhiên bồi đắp phù sa.
Giờ đây, mỗi lần về quê, tôi vẫn thường ra bờ sông ngắm những con đò xuôi ngược, lắng nghe tiếng sông thì thầm kể chuyện năm xưa. Dòng sông ấy mãi là một phần không thể thiếu trong trái tim tôi.

Bài văn mẫu số 5: Dòng sông tuổi thơ
"Quê hương mỗi người chỉ một/Như là chỉ một mẹ thôi". Câu hát ấy cứ vang mãi trong em mỗi lần nhớ về dòng sông quê - người bạn thủy chung của tuổi thơ. Con sông ấy không chỉ là dòng nước mát lành mà còn là ký ức ngọt ngào khắc sâu trong tim.
Dải lụa trắng mềm mại ấy uốn mình qua cánh đồng lúa xanh rì, ôm ấp xóm làng nhỏ. Dòng sông lặng lẽ như đang trầm tư ngắm nhìn bóng tre nghiêng mình soi bóng. Những trưa hè, mặt nước lấp lánh như tấm gương khổng lồ phản chiếu cả mây trời. Chiếc thuyền nan nhỏ lững lờ trôi như chiếc lá vàng mùa thu. Bỗng chú bói cá xanh biếc như viên ngọc lao vút xuống làn nước trong veo.
Tuổi thơ em gắn liền với những trưa hè tắm mát bên sông. Tiếng cười giòn tan hòa cùng làn nước mát lạnh. Dòng sông như người mẹ dịu dàng ôm ấp đàn con thơ. Khi hoàng hôn buông, mặt nước nhuộm hồng, tiếng mái chèo khua nước lanh canh như bản nhạc chiều êm dịu. Đêm về, trăng vàng dát bạc mặt sông, tạo nên khung cảnh đẹp như trong cổ tích.
Con sông ấy đã nuôi dưỡng bao thế hệ, tưới mát những cánh đồng, mang phù sa bồi đắp cho quê hương. Em ước mong dòng sông mãi giữ được vẻ đẹp thuần khiết, để mỗi lần trở về, em lại được sống với những kỷ niệm ngọt ngào nhất.

Bài văn mẫu số 6: Bức tranh sông quê
Quê hương em có một dòng sông như dải lụa mềm uốn quanh làng, mang theo bao kỷ niệm thân thương. Không biết sông bắt nguồn từ đâu, chỉ thấy khi chảy qua làng, nó lượn khúc dịu dàng rồi mải miết trôi về phía chân trời xa. Lòng sông rộng chừng ba bốn trăm mét, hai bên bờ là những hàng tre xanh nghiêng mình soi bóng nước. Buổi sớm mai, nắng vàng đan qua ngọn tre rồi nhảy múa trên mặt sóng lăn tăn. Tiếng người gánh nước, tiếng cười đùa rộn rã khúc sông quê. Chiều về, sông khoác lên mình tấm áo hoàng hôn rực rỡ. Đêm xuống, trăng vàng vắt ngang tre làng, dát bạc mặt sông lấp lánh. Những trưa hè oi ả, dòng nước mát lành xua tan cái nóng, đem lại tiếng cười giòn tan cho lũ trẻ chúng em. Có những ngày mưa lũ, sông trở nên dữ dội, cuồn cuộn phù sa đỏ ngầu. Nhưng sau mỗi cơn giận, sông lại hiền hòa như xưa, tiếp tục nuôi dưỡng những mùa vàng bội thu. Dòng sông ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong trái tim mỗi người con xa quê.

Bài văn mẫu số 8: Dòng sông tuổi thơ
Quê hương - hai tiếng gọi thân thương chứa đựng biết bao kỷ niệm đẹp. Với em, quê hương là dòng sông hiền hòa uốn quanh làng, là người bạn thân thiết từ thuở ấu thơ. Từ nhỏ, em đã gắn bó với dòng sông ấy. Sáng sớm, sông lặng lẽ trong làn sương mỏng như cô gái đang ngủ. Trưa hè, dòng nước mát lành xua tan cái nóng oi ả, đón em vào lòng như người mẹ dịu dàng. Nhớ lại lần đầu tập bơi, em uống no nước rồi mới học được cách làm bạn cùng sông. Giờ đây, em có thể bơi lội như con rái cá, vui đùa cùng những bông lục bình tím biếc. Khi hoàng hôn buông, sông khoác lên mình tấm áo đỏ rực. Đêm về, trăng vàng soi bóng, biến dòng sông thành dải lụa bạc lấp lánh. Dù giờ đây xa quê, em vẫn nhớ mãi hình ảnh dòng sông thân yêu - người bạn dịu dàng luôn đem đến cho em những giấc ngủ ngon lành.

Bài văn mẫu số 7: Sông Hậu - Linh hồn Cần Thơ
Cần Thơ - mảnh đất phương Nam đã gắn bó với em từ thuở ấu thơ, nơi có dòng sông Hậu hiền hòa như dải lụa mềm ôm ấp Bến Ninh Kiều. Sáng sớm, sông khoác tấm áo sương mờ ảo, hàng dừa nghiêng mình chải tóc. Khi nắng mai lên, mặt nước lấp lánh sắc hồng đào, những con thuyền nhẹ trôi như bức tranh thủy mặc. Trưa hè, sông im lìm dưới cái nắng chói chang, ánh lên màu vàng óng như mật ong. Chiều về, sông trầm mặc với sắc tím dịu dàng, điểm xuyết những đám lục bình trôi lững lờ. Đêm xuống, ánh đèn thành phố hòa cùng bóng trăng vàng tạo nên khung cảnh huyền ảo. Mùa xuân, sông Hậu khoác áo mới, từng đoàn thuyền đánh cá trở về với khoang đầy ắp tôm cá, tiếng hò reo rộn rã khắp mặt sông. Nhưng đáng buồn thay, màu xanh trong lành ngày nào giờ đã nhường chỗ cho màu đen ngòm vì rác thải. Em từng chứng kiến cảnh người ta vô tư xả rác xuống dòng sông, lòng đau như cắt. Ước mong sao mọi người cùng chung tay bảo vệ dòng sông thân yêu này, để sông Hậu mãi là niềm tự hào của vùng đất Tây Đô.

6. Tuyển chọn bài văn mẫu tả dòng sông ấn tượng số 9
Việt Nam tự hào với hệ thống sông ngòi trù phú, trong đó sông Hồng như tấm lụa đào vắt ngang thủ đô, gắn bó máu thịt với đời sống người Hà Nội. Buổi sớm tinh mơ, dòng sông khoác lên mình tấm áo sương mờ huyền ảo, những con thuyền đánh cá nhẹ nhàng rẽ sóng. Khi nắng mai tỏa rạng, mặt sông lấp lánh phù sa như dát vàng, hòa cùng nhịp sống rộn rã của phố phường. Chiều về, sông Hồng nhuộm sắc tím biếc, in bóng cầu Long Biên cổ kính - chứng nhân lịch sử hàng thế kỷ. Đêm xuống, trăng vàng vằng vặc soi bóng, biến dòng sông thành bức tranh thủy mặc sống động.

7. Tuyển tập bài văn miêu tả dòng sông ấn tượng - Phần 10
Dòng sông quê hương luôn là nơi lưu giữ những ký ức đẹp nhất của tuổi thơ. Với tôi, những buổi chiều hè bên dòng sông là khoảnh khắc đáng nhớ nhất. Khi nắng chiều dịu xuống, lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra bãi bồi đùa nghịch, xây lâu đài cát hay mò trai dưới những tảng đá lớn. Dòng sông như người mẹ hiền ôm ấp chúng tôi trong làn nước mát lành, trong vắt như pha lê.
Khoảnh khắc đẹp nhất là khi hoàng hôn buông xuống, dòng sông khoác lên mình chiếc áo đỏ cam rực rỡ. Chúng tôi thường gọi đó là 'dòng sông máu' và cùng nhau ngồi im lặng ngắm nhìn. Những con sóng lăn tăn vỗ nhẹ, những chiếc thuyền mệt mỏi trở về bến sau ngày dài làm việc. Tiếng cười nói của ngư dân tràn đầy niềm vui khi trở về với thành quả lao động.
Về đêm, dưới ánh trăng vàng vằng vặc, dòng sông trở nên huyền ảo với những gợn sóng lấp lánh. Gió đêm mát rượi thổi qua mang theo hương vị đồng quê. Dòng sông quê tôi không kiêu sa lộng lẫy, mà dịu dàng, thân thương như một người bạn tri kỷ. Dù đi xa đến đâu, tôi vẫn mãi nhớ về nơi ấy - nơi ghi dấu những kỷ niệm đẹp nhất của tuổi thơ.

8. Tuyển tập bài văn miêu tả dòng sông ấn tượng - Phần 11
Con sông Tiền thân thương đã trở thành một phần máu thịt trong ký ức tuổi thơ tôi. Dòng sông ấy không chỉ là nguồn sống mà còn là tấm gương phản chiếu cả một trời kỷ niệm. Buổi sớm mai, mặt nước phẳng lặng như tờ, đến trưa lại lấp lánh ánh vàng dưới nắng, và khi đêm về, sông khoác lên mình chiếc áo bạc lung linh dưới ánh trăng vàng.
Hai bên bờ, những rặng tre nghiêng mình làm duyên, từng cơn gió nhẹ đưa những chiếc lá rơi lả tả như những con thuyền giấy nhỏ xinh. Dòng sông không chỉ là nơi cung cấp phù sa màu mỡ cho những cánh đồng, mà còn là chứng nhân cho bao thế hệ lớn lên, trưởng thành. Tiếng cười đùa của trẻ con, tiếng giặt giũ rôm rả của các bà các mẹ, tất cả đã hòa quyện thành bản nhạc đồng quê êm đềm.
Xa quê đã lâu, nhưng trong tim tôi, dòng sông ấy vẫn chảy mãi không ngừng, như một dòng chảy bất tận của ký ức và tình yêu quê hương.

9. Tuyển tập bài văn miêu tả dòng sông ấn tượng - Phần 12
Quê hương tôi có con sông xanh biếc/Nước gương trong soi bóng những hàng tre - hai câu thơ ấy như khắc sâu vào tâm khảm mỗi người con xa xứ. Dòng sông quê tôi, một nhánh nhỏ của sông Hồng, đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận.
Mỗi mùa sông mang một vẻ đẹp riêng: mùa xuân hiền hòa như người mẹ dịu dàng, mùa hạ cuồn cuộn phù sa, mùa thu lãng mạn với ánh trăng vàng, mùa đông trầm mặc suy tư. Hai bên bờ, những rặng tre xanh mướt soi bóng, những cánh đồng lúa trải dài tít tắp được nuôi dưỡng bởi dòng sữa ngọt ngào của sông.
Tuổi thơ tôi gắn liền với những buổi chiều tắm sông, những lần bắt cá, những trưa hè nằm dài trên bãi cỏ ngắm mây trôi. Dòng sông ấy giờ đã trở thành nỗi nhớ da diết trong tim những đứa con xa quê, là hiện thân của một miền quê yên bình, ấm áp nghĩa tình.

10. Tuyển tập bài văn miêu tả dòng sông ấn tượng - Phần 13
Quê hương trong tâm trí tôi là bức tranh thủy mặc với cánh đồng lúa mênh mông và dòng sông uốn lượn như dải lụa. Dòng sông ấy không chỉ là cảnh vật mà còn là người bạn tri kỷ nuôi dưỡng tâm hồn thơ trẻ. Mỗi sớm mai, sông khoác lên mình tấm áo phù sa màu mỡ, những con thuyền đánh cá nhẹ nhàng rẽ sóng, tiếng kéo lưới xào xạc hòa cùng tiếng chim gọi bầy.
Hai bên bờ sông, những lũy tre xanh rì rào trong gió như kể chuyện ngàn xưa. Tôi nhớ những chiều chăn trâu, nằm dài trên bãi cỏ ngắm những đám bèo trôi lững lờ, lắng nghe nhịp thở của dòng sông. Dòng nước mát lành ấy không chỉ tưới tắm cho ruộng đồng mà còn gột rửa bao nhọc nhằn của người dân quê. Khi hoàng hôn buông xuống, mặt sông lấp lánh ánh vàng, in bóng những rặng tre nghiêng mình như những nàng thiếu nữ làm duyên.
Dòng sông quê tôi còn là nhịp đập của sự sống, là nguồn cội nuôi dưỡng bao thế hệ. Dù đi xa đến đâu, trong tim tôi vẫn vẹn nguyên hình ảnh dòng sông tuổi thơ - dòng sông của ký ức, của tình yêu quê hương sâu nặng.

11. Tuyển tập bài văn miêu tả dòng sông ấn tượng - Phần 14
Sông Thương quê tôi như dòng sữa ngọt ngào nuôi dưỡng tuổi thơ tôi. Mỗi sớm mai, khi ánh bình minh vừa hé, dòng sông đã lấp lánh như tấm gương khổng lồ, những gợn sóng nhỏ xô đuổi nhau như đang chơi trò trốn tìm với nắng sớm. Gió sông mát rượi vuốt ve những lọn tóc vàng hoe của đứa trẻ làng quê, mang theo hương vị ngọt ngào của phù sa và cỏ nội.
Khi mặt trời lên cao, dòng sông khoác lên mình chiếc áo thủy tinh lấp lánh, mẹ tôi bảo đó là 'hoa nắng trời ban'. Hai bên bờ, những đám rành rành trắng muốt điểm xuyết trên nền xanh của cỏ lá, tạo nên bức tranh thủy mặc sống động. Sông Thương không chỉ đẹp mà còn là nguồn sống vô tận - mang phù sa bồi đắp cho đồng lúa, đem tôm cá nuôi lớn bao thế hệ.
Trong ký ức tôi, sông Thương mãi là người bạn thủy chung của những trưa hè ngụp lặn, những đêm trăng hò hét cùng lũ bạn. Dòng sông ấy đã trở thành 'mảnh hồn làng' thiêng liêng trong trái tim mỗi người con xa quê.

12. Tuyển tập bài văn miêu tả dòng sông ấn tượng - Phần 15
Sông Hồng quê em như dải lụa đào mềm mại vắt ngang đồng bằng Bắc Bộ. Mỗi sớm mai, dòng sông bừng tỉnh trong ánh bình minh, những đoàn thuyền đánh cá giăng buồm trắng xóa, tiếng hò tiếng hát vang vọng khắp mặt sông. Hai bên bờ, những hạt sương đêm còn đọng trên ngọn cỏ như chuỗi ngọc long lanh dưới nắng mai.
Buổi trưa hè oi ả, dòng sông trở thành thiên đường của lũ trẻ chúng em. Nước sông mát lành ôm ấp những thân hình nhỏ bé đang nghịch nước, lặn hụp như đàn cá heo con. Chiều về, dòng sông khoác lên mình chiếc áo vàng rực của hoàng hôn, những con thuyền nhẹ trôi lênh đênh theo dòng nước. Đêm xuống, dưới ánh trăng bạc, chúng em thả hồn theo những câu hát, tiếng thơ, để sóng nước vỗ nhẹ ru ngủ.
Sông Hồng còn là chứng nhân của bao kỷ niệm tuổi thơ. Em nhớ như in cái ngày suýt chết đuối khi cố với chiếc nón trôi giữa dòng, may có thầy giáo kịp thời cứu giúp. Nhưng rồi em lại tiếp tục yêu dòng sông ấy, bởi nó như người mẹ hiền luôn bao dung, vỗ về dù ta có lỗi lầm. Sông Hồng quê em - dòng sông của phù sa, của ký ức, của tình yêu quê hương sâu nặng.

13. Tuyển tập bài văn miêu tả dòng sông ấn tượng - Phần 16
Tuổi thơ mỗi người đều in dấu hình bóng một dòng sông riêng. Dù sông ấy giờ chỉ còn trong ký ức hay vẫn miệt mài chảy, thì những hồi ức về nó vẫn luôn sống động trong tâm khảm. Với tôi, đó là dòng sông Hồng đỏ nặng phù sa, dòng sông đã tắm mát cả tuổi thơ tinh nghịch.
Nhớ những trưa hè trốn ông ra bờ sông chơi đùa cùng lũ bạn, bãi cát mịn trở thành công trường xây lâu đài lộng lẫy. Sông Hồng hiền hòa bồi đắp phù sa như người mẹ dịu dàng nuôi dưỡng đôi bờ. Dòng sông bắt nguồn từ vùng cao nguyên xa xôi, mang theo cả tấm lòng của đất mẹ chảy qua miền quê tôi.
Đứng trên cầu Thăng Long ngắm nhìn, những xoáy nước cuộn tròn như lưng trâu cày. Có khi sông nổi giận, nước dâng cao cuốn trôi cả những ốc đảo xanh mướt lau sậy, để rồi khi nguôi cơn, lại dịu dàng bồi đắp phù sa mới.
Dải lụa hồng ấy uốn mình qua rặng tre làng, bãi cát mộng mơ rồi chảy mãi về chân trời xa thẳm, mang theo bao câu chuyện chưa kể. Sông cứ thế âm thầm kết nối những miền quê, gánh trên mình bao kỷ niệm buồn vui của biết bao thế hệ.
Dòng chảy thời gian như nước sông cứ trôi mãi, mang đi những ngày tháng cũ nhưng để lại trong lòng người nỗi nhớ dịu êm. Trong hành trang cuộc đời tôi, sông Hồng mãi là người bạn lớn, là quê hương thu nhỏ không bao giờ phai mờ.

14. Hồi ức về dòng sông tuổi thơ - Bài viết đặc sắc
Quê hương trong tôi là hình ảnh dòng sông Đào thân thương, dòng sông đã chứng kiến biết bao kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ. Đó không chỉ là một nhánh sông Hồng, mà còn là mạch sống, là linh hồn của cả vùng quê yên bình.
Sông Đào như dải lụa đào mềm mại ôm ấp xóm làng, ngày ngày bồi đắp phù sa màu mỡ. Mặt nước phẳng lặng in bóng trời mây, hai bên bờ là những hàng liễu xanh rủ bóng, tựa nàng thiếu nữ làm duyên với dòng nước.
Chiều chiều, lũ trẻ chúng tôi ríu rít bên bờ sông, tiếng cười giòn tan hòa cùng sóng nước. Những buổi tối trăng thanh, các mẹ ra sông giặt giũ, trò chuyện, dòng sông trở thành nơi gắn kết bao tâm tình làng xóm.
Sông cho tôm cá, cho nước ngọt đồng xanh, cho những chiều hè mát rượi đôi chân trần. Tôi thích nhất những lúc được ngồi lặng yên bên bờ, cảm nhận hơi thở mát lành của sông, ngắm nhìn dòng nước lững lờ trôi như nhịp sống bình yên nơi thôn dã.
Dù mai này có đi xa, trong tim tôi vẫn nguyên vẹn hình bóng dòng sông quê - người bạn tri kỷ đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi từ thuở ấu thơ. Sông Đào mãi chảy trong tôi như nhịp đập không bao giờ ngừng nghỉ của quê hương yêu dấu.

15. Dòng sông tuổi thơ - Bài viết đặc sắc số 18
Sinh ra và lớn lên bên dòng Đà giang cuồn cuộn, tôi mang trong mình những ký ức không thể phai mờ về dòng sông quê hương. Sông Đà như dải lụa mềm uốn lượn qua những triền núi, bãi ngô xanh mướt, rồi hoà mình vào biển lớn, mang theo cả hồn quê Hòa Bình.
Người già thường kể về thuở sông Đà hung dữ, mùa lũ về cuốn phăng mọi thứ trên đường đi. Những thác nước gầm réo, bọt tung trắng xóa khiến ai cũng khiếp sợ. Nhưng với tôi, sông Đà mùa cạn mới thật đẹp làm sao! Nước trong vắt lộ đáy, từng đàn cá bơi lội, những doi cát vàng mịn màng. Chiều chiều, bọn trẻ chúng tôi thỏa thích đùa nghịch trong dòng nước mát lành.
Ánh nắng trưa dát vàng mặt nước, tiếng mái chèo khua cá vang xa trong không gian tĩnh lặng. Khi hoàng hôn buông, khói lam chiều quyện lấy mặt sông, tạo nên bức tranh thủy mặc đẹp đến nao lòng.
Giờ đây, sông Đà đã khác. Công trình thủy điện Hòa Bình vĩ đại đã thuần hóa dòng sông hung dữ, biến nó thành nguồn sáng cho cả nước. Đứng trên đập nước khổng lồ, lòng bồi hồi nhớ về dòng sông ngày xưa với những doi cát vàng lấp lánh dưới nắng trưa - hình ảnh sẽ mãi khắc sâu trong tâm trí tôi.

16. Dòng sông ký ức - Bài tản văn đặc sắc số 19
"Anh đi nhớ mãi dòng sông..." - những vần thơ ấy cứ ngân nga trong tôi như khúc hát ru của quê hương. Dòng sông ấy không chỉ là nơi chứa nước mà còn là nơi cất giữ cả trời thơ ấu của tôi.
Con sông quê như dải lụa mềm uốn quanh cánh đồng. Mùa đông, sông lặng lẽ khoác tấm áo xám. Xuân về, sông bừng tỉnh trong nắng mai, lấp lánh như được dát ngàn vì sao. Những chú cá nhỏ đớp mồi tạo sóng gợn tròn xoe. Hai bên bờ, cỏ cây như reo vui đón xuân, lúa thì con gái làm duyên trong gió.
Xa xa, vài chú cò trắng chăm chỉ kiếm ăn. Dòng nước hiền hòa đưa đôi ba nhánh lục bình tím biếc trôi lững lờ. Chiều chiều, đàn vịt trắng ùa xuống sông, tiếng kêu xé tan không gian yên tĩnh.
Hè sang, sông mang phù sa bồi đắp cho đồng. Sáng sớm, sông như dải lụa hồng. Trưa về, mặt nước lấp lánh nắng vàng. Chiều tới, bờ sông rộn rã tiếng cười giặt giũ, câu cá. Lũ trẻ thích nhất là được đắm mình trong dòng nước mát.
Thu đến, nước sông trong vắt soi bóng trời mây. Mùi lúa chín hòa quyện với hương nước tạo nên mùi hương quê khó quên. Dòng sông quê mãi là người mẹ hiền ôm ấp xóm làng, là nhân chứng cho những kỷ niệm ngọt ngào. Dù đi xa, lòng người vẫn hướng về dòng sông - về nguồn cội yêu dấu.

17. Dòng sông thơ mộng - Tản văn đặc sắc số 20
Lớn lên từ dòng sữa ngọt ngào của mẹ, từ lời ru êm ái của bà, tôi mang trong tim hình ảnh dòng Hương giang thơ mộng - linh hồn của xứ Huế mộng mơ. Dòng sông ấy không chỉ đẹp ở vẻ dịu dàng kinh thành, mà còn mang trong mình sức sống mãnh liệt của một cô gái Digan hoang dại nơi thượng nguồn.
Giữa đại ngàn Trường Sơn, sông Hương cuộn chảy như bản trường ca hùng tráng, vừa rầm rộ vừa đầy trí tuệ. Khi về đến Huế, dòng sông bỗng trở nên e ấp, lững lờ như nàng thiếu nữ đang yêu. Hai bên bờ, hàng liễu rủ như mái tóc thiếu nữ, những bãi bồi xanh mướt điểm xuyết bóng trâu thong dong gặm cỏ.
Bình minh lên, sông Hương khoác tấm áo lụa vàng óng ánh. Những con thuyền nhỏ bắt đầu ngày mới, tiếng mái chèo khua nước hòa cùng tiếng chim ríu rít. Trưa về, mặt nước lấp lánh dưới nắng vàng rực rỡ. Chiều xuống, tiếng cười giòn tan của lũ trẻ tắm sông vang xa.
Đêm đến, sông Hương trở thành bức tranh thủy mặc với hàng ngàn hoa đăng bồng bềnh trôi. Đây cũng là nơi sinh thành những khúc nhạc cung đình trầm mặc, những câu hò mái nhì tha thiết. Sông Hương không chỉ là dòng nước - đó là tâm hồn Huế, là nét đẹp Việt Nam thuần khiết. Dù đi xa, hình ảnh dòng sông quê vẫn mãi chảy trong tim tôi như dòng máu nóng.

18. Hồi ức về dòng sông tuổi thơ - Bài văn số 21
Quê hương trong tôi là hình ảnh dòng sông hiền hòa uốn lượn như dải lụa mềm ôm ấp xóm làng. Dòng sông ấy không rõ từ đâu về, chỉ biết nó đã trở thành một phần máu thịt của quê nghèo yêu dấu.
Hai bên bờ, những rặng tre xanh nghiêng mình soi bóng, thỉnh thoảng có chú chim nhảy nhót hót vang khúc nhạc đồng quê. Mùa xuân, nước trong vắt như tấm gương khổng lồ. Mùa hè, dòng sông đỏ ngầu phù sa sau những cơn mưa rào. Bờ sông là nơi người dân nghỉ ngơi sau ngày lao động, chia sẻ bao câu chuyện mùa màng.
Những mẻ cá tươi ngon của bác thuyền chài, những chú cá tinh nghịch nhảy lên mặt nước tạo sóng gợn tròn xoe - tất cả làm nên bức tranh làng quê trù phú. Dòng sông như người mẹ nuôi dưỡng đồng ruộng, như người bạn tâm tình của tuổi thơ tôi.
Tôi nhớ mãi những trưa hè cùng bạn bè đùa nghịch dưới sông, những chiều câu cá, mò cua. Dòng sông đi vào lời ru ngọt ngào của mẹ, vào thơ ca nhạc họa. Mong sao mọi người cùng chung tay giữ gìn dòng sông mãi trong lành, để nó mãi là người bạn, là ký ức đẹp của quê hương.

19. Dòng sông tuổi thơ - Bài văn số 1
Trở về quê nội sau bao năm xa cách, tôi như được sống lại những ký ức tuổi thơ bên dòng sông quê. Con sông ấy không chỉ là mạch sống của cánh đồng mà còn là nhạc điệu dịu dàng ru tuổi thơ tôi.
Mỗi sớm mai, dòng sông khoác lên mình tấm áo sương mờ ảo, những rặng tre, cây đa cổ thụ in bóng như bức tranh thủy mặc. Buổi trưa, sông mang hơi mát xua tan cái nóng oi ả. Chiều về, bờ sông rộn rã tiếng cười của những người tắm mát, của những chuyến thuyền câu cá. Tôi cùng lũ bạn thường ra sông nhặt rác, góp chút công sức nhỏ bé giữ gìn dòng sông mãi xanh trong.
Dòng sông ơi, dù mai này có đi xa, tôi vẫn mãi nhớ về người bạn thủy chung của tuổi thơ, về nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất đời người.

20. Dòng sông ký ức - Bài văn số 2
Con sông quê tôi bắt nguồn từ những ngọn suối Trường Sơn xa xôi, khi về đến làng thì hiền hòa như dải lụa mềm. Nước trong vắt phản chiếu bóng tre xanh, thỉnh thoảng có chú cò trắng giật mình nhìn thấy bóng mình dưới đáy nước.
Bến sông lúc nào cũng nhộn nhịp người qua lại. Sáng sớm, mặt nước gợn sóng lăn tăn dưới những chuyến đò chở học trò áo trắng đến trường. Màu khăn quàng đỏ rực nổi bật trên nền xanh biếc của nước và lá tre.
Mùa lũ về, sông mang dòng nước đỏ phù sa, chảy xiết như muốn nhanh chóng ra biển để tránh ngập lụt cho làng. Những ngày ấy, qua đò đến lớp thật vất vả.
Dù vậy, tôi vẫn yêu tha thiết con sông quê - tình yêu muôn thuở của những đứa con xa quê.

21. Dòng sông tuổi thơ - Bài văn số 3
Mười một năm gắn bó với quê hương, trong tôi dòng sông Hồng vẫn là hình ảnh đẹp nhất. Như dải lụa đào vắt ngang đồng bằng Bắc Bộ, sông mang vẻ đẹp lúc hiền hòa, lúc rộn rã.
Bình minh trên sông thật nhộn nhịp với những đoàn thuyền đánh cá. Hai bên bờ, cỏ cây còn đọng sương long lanh. Dòng sông trôi chậm rãi, phản chiếu cả bầu trời xanh thẳm. Khi mặt trời lên cao, nắng vàng dát lên mặt nước lấp lánh.
Trưa hè, chúng tôi í ới gọi nhau tắm sông. Tiếng cười giòn tan phá vỡ không gian yên tĩnh. Dòng sông như người mẹ hiền ôm ấp lũ trẻ chúng tôi. Những đêm trăng, chúng tôi thả xuồng câu cá rồi ngâm thơ, hát ca cho đến khi thiếp đi lúc nào không hay.
Ôi dòng sông quê! Mong sông mãi mang phù sa về bồi đắp ruộng đồng, mang cá tôm về nuôi sống người dân. Dòng sông ấy đã ôm ấp bao kỷ niệm, bao ước mơ của tuổi thơ tôi.

Có thể bạn quan tâm

Hai phần mềm hiệu quả để tìm và khôi phục mật khẩu trên Word và Excel.

Khám phá cách mua sắm trên Shopee từ A-Z: Hướng dẫn nhanh chóng và hiệu quả

Top 8 dịch vụ đưa đón khách từ sân bay Tân Sơn Nhất đến Vũng Tàu đáng tin cậy nhất

Top 11 Giải thưởng điện ảnh danh giá nhất toàn cầu

Cách để Ngăn mèo cắn và cào
