13 Bài thơ tuyệt vời nhất về hoa bằng lăng
Nội dung bài viết
1. Nỗi sầu tím bằng lăng
Tác giả: Nguyễn Minh Phú
Ngày xưa, em say mê màu tím
Em bảo rằng sắc tím là của tình yêu chung thủy
Nhánh bằng lăng, hoa tím đẹp tuyệt vời
Hoa ấy tím cả vào từng trang sách
Anh yêu mối tình đầu, ngây ngô chưa hiểu hết
Đẹp dịu dàng trong tà áo tím bằng lăng
Những đêm cùng nhau ngồi dưới ánh trăng
Màu áo ấy vẫn sáng ngời, huyền ảo
Trái tim anh cũng cảm nhận được điều ấy
Tình yêu này chỉ có sắc tím và em
Những lá thư em đọc, bóc ra từng tờ
Trong đó anh vẫn gửi cánh bằng lăng
Hoa bằng lăng bay nhẹ trong gió
Tím cả bầu trời, tím cả giấc mơ
Mùa hè ơi, anh vẫn chờ, vẫn đợi
Mỗi mùa hoa đến, anh lại mong ngóng
Cánh bằng lăng nằm yên trong trang vở
Tím vẫn ngọt ngào, tinh khiết vô ngần
Nhưng em đã xa, chọn màu hồng tươi mới
Để lại nỗi buồn và sắc tím phai dần
Cánh bằng lăng, lặng lẽ rơi rụng
Chỉ còn lại cuống, đài hoa khô héo
Kỷ niệm ngày xưa giờ chỉ còn là mộng
Sắc tím ấy giờ đã tắt, để lại nỗi nhớ
Mộng ước của chúng ta, dưới ánh trăng mờ
Đã tan vỡ như mây bay trong gió
Ánh trăng xưa giờ đã bị che khuất
Màu áo ấy giờ đã mang đầy nỗi buồn, sầu tím biệt.


2. Màu sắc phai nhạt
Tác giả: Dạ Thi
Bằng lăng tím nở rộ trong mùa này
Bước chân trở lại con phố xưa
Khoé mắt rưng rưng lệ tuôn trào
Thời gian quay lại, nỗi buồn tê tái
Mới năm ngoái, tay ngại ngần nắm lấy
Hai tình nhân gửi trao những niềm thương
Thời gian trôi qua, chỉ một năm thôi
Nhưng lòng người thay đổi, ai có thể hiểu được
Sắc tím phai dần, đổi màu nhạt
Chút duyên xưa giờ như đã phôi phai
Giữa trưa hè, nhặt cánh hoa rơi
Xếp lại thành bốn chữ: phai phôi tình yêu


3. Nỗi nhớ hoa bằng lăng
Tác giả: Hoàng Lan
Em trở lại con phố xưa, nơi ta đã từng đi qua
Nhìn hoa tím rơi, lòng anh ngập tràn kỷ niệm xưa
Ngày em đến, anh trao cành hoa tím, dịu dàng
Em cười tươi, nụ cười ấy mãi đọng trong tim anh
Em bước đi trên con phố nhỏ, anh vẫn theo sau
Phố vắng, chỉ còn em lặng lẽ, anh không nỡ rời
Ngày qua ngày, em vẫn đi qua con đường ấy
Hoa bằng lăng khoe sắc tím ngọt ngào, mê đắm lòng người
Màu tím ấy là màu em yêu, thơm ngát tình yêu
Ánh nắng chiếu lên, khiến sắc tím thêm phần long lanh
Con phố xưa giờ hoa tím không còn nữa
Màu yêu thương giờ chuyển thành nỗi nhớ đau đớn
Em có nghe chăng, lòng anh nức nở khôn nguôi?
Gió lay cành hoa, anh tưởng như thấy bóng em.


4. Bến hạ tím bằng lăng
Tác giả: Mạc Phương
Bởi trong lòng luôn lắng đọng một nỗi niềm.
Thơ là cách tôi gửi gắm tâm tư mỗi ngày.
Dẫu chưa từng gặp mặt, chưa bao giờ nắm tay,
Nhưng giữa chúng ta, như có một sự kết nối vô hình.
Muộn màng, môi em vẫn đỏ thắm, đôi má đào vẫn xinh đẹp,
Cả những năm tháng mong đợi vẫn đong đầy sự chân thành.
Thời gian cứ vội vã trôi qua, chẳng đợi ai,
Tình yêu như làn sương, khói tan biến trong gió.
Chiều hôm nay, bến hạ vắng vẻ, không một bóng người,
Con đò cô đơn, lặng lẽ chở nụ cười của hoàng hôn.
Bằng lăng vẫn nặng nỗi niềm, đong đầy tâm hồn tôi,
Sắc tím ấy, nhung nhớ về một người đã xa.
Ve kêu vang trong gió, khúc nhạc buồn như vẫn vọng lại,
Giống như tiếc nuối mùa xuân đã qua.
Chúng ta chỉ là người lạ, vô tình gặp nhau trong đời,
Chia sẻ chút nụ cười, mà sao mãi không thể quên.
Tôi ngẩng đầu lên, nhìn trời cao hỏi,
Chân mây, mặt đất, liệu có bến nào cho chúng ta gặp nhau nữa không?


5. Mùa hoa tím về
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Anh có hay không khi mùa Hạ đến, em đợi anh từng ngày, mong chờ những lời yêu thương vội vàng.
Ngày xưa chúng ta cùng chung lớp, cùng ngồi dưới mái trường,
Và màu tím của hoa bằng lăng còn đọng lại trong từng bài thơ xưa.
Khi mùa rét đến, bông hoa tím vẫn khoe sắc, đưa hương thơm nhẹ nhàng,
Sương buổi sáng vương trên cành cây non.
Cây bằng lăng, nơi khắc tên của đôi ta, vẫn đứng đó, chứng kiến lời thề son sắt,
Nhưng mùa xuân đã qua, anh không quay về nữa.
Tiếng ve sầu nghe như khắc khoải dưới bóng cây,
Trái tim em nặng trĩu bao nỗi nhớ thương.
Chúng ta đã lạc mất nhau, mỗi người đi trên con đường riêng,
Đằng sau là phố xá yên tĩnh, không còn vội vàng nữa.
Chuyện tình đầu năm ấy giờ chỉ còn là ký ức,
Mùa hoa tím trôi qua, nhạt nhòa trong miền ký ức xưa.


6. Nỗi nhớ về hoa tím bằng lăng
Tác giả: Bảo Châu
Mùa hoa bằng lăng đã qua đi, nhưng nỗi nhớ vẫn còn vương lại.
Em vội vàng rời xa, bỏ lại những dấu vết yêu thương trên con đường cũ.
Ta vẫn lặng lẽ, ngắm nhìn hoa tím rơi, cảm nhận được tình yêu thuở nào còn lại.
Bằng lăng ngày xưa, đong đầy yêu thương giờ chỉ còn là kỷ niệm, hoài niệm một thời không thể quên.
Em đã đi, nhưng trong trái tim ta, em vẫn luôn hiện hữu, vẹn nguyên như những cánh hoa tím.
Cứ mỗi mùa đông về, ta lại chờ đợi, chờ em trở lại, dù biết rằng khoảng cách giữa hai ta là vô tận.
Để nỗi nhớ, tình yêu, và hoa tím vẫn mãi đong đầy, đợi em quay về trong những tia nắng ấm áp của mùa xuân.
Với mỗi giây phút, với từng cánh hoa, ta lại mong chờ được gặp lại em. Đợi em, dù bao lâu nữa.


7. Nỗi thương cánh hoa bằng lăng
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Bằng lăng, hoa tím của nỗi nhớ xa xăm, mang theo những hoài niệm về một thời yêu thương đã qua.
Em có nhớ không những chiều tà, trên con đường xưa đầy lá vàng bay, ta nắm tay nhau, cùng bước đi dưới ánh nắng dịu dàng của mùa hè.
Có những khoảnh khắc ngọt ngào như nụ cười của em, những lời nói yêu thương, những nụ hôn trao nhau đong đầy ước hẹn của ngày xưa.
Những năm tháng ấy, tình yêu ta đã thắm đượm trong những lời hẹn, những kỷ niệm không thể phai mờ, dù cho thời gian có trôi qua, dù cho ta có xa nhau.
Và giờ đây, khi hoa bằng lăng đã đơm bông, khi thời gian đã phai nhạt bóng hình ngày xưa, ta vẫn không thể quên, vẫn nhớ về người con gái với đôi mắt nai, mái tóc dài ngát hương, người mà ta từng yêu thương biết bao.
Tình yêu ấy, dù xa cách, vẫn vẹn nguyên trong trái tim này, như những cánh hoa tím vẫn mãi đong đầy những hoài niệm.


8. Hoa tím bằng lăng - Dấu yêu của một thời
Tác giả: Phú Sĩ
Em còn nhớ một thời mơ mộng, khi hoa tím bằng lăng nở giữa màn đêm tĩnh mịch. Những cánh hoa e ấp như những lời yêu thương chưa dám nói, nhẹ nhàng lan tỏa hương thơm ngọt ngào, in đậm trong trái tim anh.
Thời học trò ngây ngô, những mùa hè trôi qua trong im lặng, khi em còn là cô gái áo trắng đứng giữa những cánh hoa tím rụng. Những đêm dài ngập tràn nỗi nhớ, lòng thẩn thờ, mang theo mối tình thơ ngây.
Ngày tháng trôi đi, mùa hoa tím cũng dần phai nhạt, nhưng tình yêu và những kỷ niệm vẫn mãi vẹn nguyên trong trái tim này. Cánh bằng lăng không còn thầm thì trong gió, nhưng mỗi mùa hè lại dâng lên một nỗi nhớ sâu lắng.
Giờ đây, khi hoa tím lại nở rộ, anh lại nhớ về một thời áo trắng, một thời yêu thương trong sáng. Những ước mơ ấy giờ chỉ còn là những tiếc nuối cho một thời đã qua, khi hoa bằng lăng vẫn đẹp như ngày ấy, khi tình yêu chưa bao giờ phai mờ.


9. Hương tím bằng lăng - Những lời thầm thì trong chiều tĩnh lặng
Tác giả: Dung Kim
Chiều Hà Nội, khi ánh nắng dịu dàng vương trên từng con phố, hương hoa tím bằng lăng lại phảng phất trong không gian. Mùa xuân về, hoa tím khoe sắc, như một lời nhắc nhở của ký ức đã phai mờ. Lòng bâng khuâng, nhớ lại những mùa thi ngày nào, khi ánh nắng chiều và tiếng hò hẹn làm ấm lòng người.
Câu hẹn thề vẫn còn văng vẳng đâu đây, trong những khoảng lặng của buổi chiều. Ánh mắt yêu thương, nụ cười ngọt ngào như vẫn đọng lại nơi đây. Tấm lòng em, anh còn nhớ mãi, như những lần siết chặt tay nhau, trao gửi một phần tình yêu vào trong từng khoảnh khắc giản đơn.
Nguyện cầu cho tình yêu ấy, dù có bao biến cố, vẫn vẹn nguyên trong trái tim, giữ mãi những kỷ niệm đẹp. Những điều mong ước, từng chút một, từng ngày trôi qua, đều gắn liền với ánh nắng sớm mai, và những lần chúng ta cùng nhau chia sẻ buồn vui. Những yêu thương thầm lặng, những câu chuyện chưa nói hết, nhưng tình cảm lại đong đầy qua từng dòng thơ, từng chiếc khăn hồng thêu chữ Thương và Nhớ.

10. Mùa hoa tím - Khúc giao mùa trong ký ức
Tác giả: Hoàng Trọng Lợi
Những cánh hoa tím bằng lăng nở rộ, nhuộm màu tím cả bầu trời. Đó là dấu hiệu của những kỷ niệm xưa, những khoảnh khắc đã qua mà lòng người không thể nào quên. Mùa hoa nở, cũng là mùa tuổi trẻ vương vấn với những ước mơ, hoài bão, và những chiều tà áo trắng phất phơ, lướt qua sân trường rợp bóng cây.
Con đường ấy, có những chiếc lá rơi nhẹ nhàng, có gió thoảng qua làm rung rinh những cánh hoa tím, tạo thành một thảm hoa lãng mạn dưới chân. Và chúng ta, hai người bước bên nhau mà chẳng biết phải nói gì, ngập ngừng trong những bước đi nhẹ nhàng, như sợ đánh thức những cảm xúc cũ. Tình yêu ấy, giản đơn nhưng đầy dư âm.
Mỗi mùa hoa tím về lại khiến lòng người không khỏi bồi hồi. Những hình ảnh xưa, con đường năm cũ, vẫn đậm sâu trong ký ức, như một phần không thể thiếu của những ngày xưa ấy. Hoa tím mùa nào cũng nở, và mỗi lần hoa nở lại là dịp để nhớ về những bước chân đã từng đi qua con đường ấy, nơi có những cảm xúc chưa bao giờ phai mờ.


11. Bằng lăng phố - Mùa hè trở lại trong sắc tím
Tác giả: Thu An
Sắc tím của hoa bằng lăng dần lan tỏa khắp con đường phố, báo hiệu mùa hè đã đến gần. Từng chùm hoa đong đưa dưới ánh nắng rực rỡ, khơi dậy những cảm xúc yêu thương và hoài niệm. Vào lúc này, tiếng ve gọi hè như thức tỉnh mọi giác quan, đưa ta trở lại những ngày tháng hồn nhiên, tươi đẹp.
Những đôi mắt ngỡ ngàng ngắm nhìn vẻ đẹp mơ màng của hoa tím, rồi lòng người cũng dịu lại trong làn gió nhẹ nhàng thổi qua. Hoa bằng lăng, với sắc tím mềm mại, luôn khiến ta phải dừng lại để yêu thêm con đường thân thuộc ấy. Những cánh hoa mỏng manh như lời thì thầm của thiên nhiên, để tâm hồn ta tìm lại những bình yên trong những bộn bề cuộc sống.
Con đường ấy, nơi hoa tím nở rộ, là nơi lưu giữ bao ký ức về một thời đã qua. Những mùa hoa cứ tiếp nối nhau, mang lại vẻ đẹp tươi mới cho cuộc sống, khiến lòng người thêm yêu thương và hoài niệm. Để mỗi khi hoa nở, ta lại chợt nhớ về những bước chân đã từng đi qua, những con đường đã từng dạo bước.
Hoa ơi, hãy mãi nở tươi, để sắc hương của ngươi tiếp tục lan tỏa trong từng nhịp sống, và để ta mãi yêu thương những con đường quen thuộc, nơi gắn liền bao kỷ niệm ngọt ngào của một thời đã qua.


12. Bằng lăng cánh mỏng - Những nỗi nhớ còn vương vấn
Tác giả: Thụy Cát
Chỉ còn lại một nửa mùa yêu chưa trọn vẹn, vương trên từng cánh hoa tím nở rộ. Bằng lăng đong đưa trong gió chiều, như lời gọi mời của ký ức về một thời áo trắng sân trường. Nắng và mưa cùng đổ xuống, nhưng sắc hoa tím vẫn vẹn nguyên như những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi học trò.
Nhưng tôi chỉ có một bước đơn côi trở lại, nơi cổng trường đã khép lại, nơi chỉ còn là những vết thương trong lòng không thể nguôi ngoai. Những trang giáo án cũ, những bài học vô tình rơi rớt giữa thời gian, giờ chỉ còn là nỗi nhớ mong không lời. Những kỷ niệm ấy, như những dòng phấn trắng, vẫn mãi rơi trên những mảnh đất vắng lặng, nơi bao giờ cũng có những tương tư chưa dám thổ lộ.
Thương em một thời ngây ngô, với những lời thơ đầu tiên chưa kịp nói ra, những lá thư tội nghiệp bị giấu vội trong tay áo. Những ngày ấy, dù đã qua lâu, vẫn mãi còn lại trong tôi những cảm xúc khó quên. Những khoảnh khắc ấy, dù lặng thinh, vẫn như những lời thì thầm của con tim chưa dám mở lòng.
Tôi trở về, nhưng ngày ấy vẫn mang theo nỗi buồn không lời. Giọng hát của anh vang lên trong buổi sáng sớm, dù vẫn đẹp nhưng không thể xua đi nỗi niềm đã tắt. Mùa yêu về, nhưng có lẽ chẳng ai còn nhớ ai nữa. Bằng lăng cánh mỏng vẫn vẹn nguyên, nhưng một mùa yêu đã khép lại, mang theo bao nỗi niềm xa xăm.


13. Tím bằng lăng - Nỗi nhớ mùa hè
Tác giả: Tóc Xù
Mùa hè đến, và trên gương mặt em là nụ cười tím biếc như hoa bằng lăng, nhẹ nhàng lan tỏa một mùa thi sắp tới. Bước chân em chậm lại, như sợ làm tổn thương những cánh hoa đang nở rộ, như sợ làm mất đi khoảnh khắc tươi đẹp này.
Đôi mắt em sâu thẳm, trầm lắng như đang chất chứa bao lo toan về những bài vở, về những thử thách sắp tới. Nhưng màu tím của bằng lăng vẫn vươn ra, vời vợi, mãnh liệt như tình yêu đầu đời, sao mà nhớ nhung đến vậy.
Lúc ấy, môi em nhuộm màu tím của những cánh hoa vụn vỡ, tôi như mải mê viết câu thơ ngẩn ngơ trên từng cánh hoa ấy. Tâm hồn tôi se sắt, lo sợ rằng mùa hè sẽ qua đi quá nhanh, để lại nụ cười tím và cánh hoa vụn vỡ này trong ký ức mơ hồ.
Nhớ lại những buổi chiều hè, đôi mắt, môi và nụ cười tím ngắt của em vẫn như vẹn nguyên. Những cánh hoa bằng lăng em trao cho tôi lúc bên nhau, hình ảnh ấy tôi khắc sâu vào tim. Mãi mãi, tôi sẽ mang trong tim màu tím của hoa bằng lăng, một tình yêu bất diệt trong những cánh hoa nhỏ.

