Khám Phá 20 Bài Thơ Đặc Sắc Của Nhà Thơ Bùi Minh Huế
Nội dung bài viết
1. HÁT VỚI NỒNG NÀN
Em theo dòng mùa Hạ
Về lại miền yêu thương
Giữa cánh đồng cỏ mát
Nghe gió hát bên đường
Ở đó có đôi mắt
Nhốt em trong sự dịu dàng
Những lời yêu thương đượm
Vang vọng suốt tháng Tư
Em tìm trong ánh nắng
Hương hoa của mùa yêu
Thơm ngát từng sợi tóc
Khát khao thương nhớ đong đầy
Đôi bàn tay ấm áp
Và bờ vai rộng mềm mại
Em tựa vào, mải mê
Trong giấc mơ ngọt ngào
Em theo mùa Hạ trở lại
Tìm trong đó tình yêu lớn lao
Trái tim em bừng cháy
Hớp lấy tình anh nồng nàn
Bùi Minh Huế

2. NGƯỜI CÓ VỀ HÁT TẶNG PHỐ LỜI YÊU?
Đã lâu rồi phố không còn nghe tiếng ru
Ngay từ lúc người xa rời nơi ấy
Ngọn đèn đường vẫn đứng yên lặng lẽ
Ánh sáng mờ vàng như đêm lạnh đượm buồn
Phố đợi chờ mãi một ngày tái ngộ
Đôi mắt rưng rưng giữa chiều Hạ biếc
Vàng tím Bằng Lăng rơi trong tiếc nuối
Điệp vàng mùa qua, nhớ nhung bước chân quen
Phố lặng lẽ đếm từng mùa Sen trôi
Hương gió lang thang tìm tóc rối
Lời ru xưa vang vọng nghẹn ngào nỗi tội
Hạ sắp qua, người vẫn chưa về
Phố vẫn giữ lời thề, chờ đợi mãi
Người nơi xa có nhớ về nơi hẹn cũ?
Dẫu yêu thương đã say giấc trong mơ
Phố gửi gắm nỗi niềm, những xót xa
Hương Ngọc Lan gọi về những thiết tha
Mưa đầu Hạ làm mờ đi những đêm trắng
Gom nỗi nhớ, ủ hương cùng hoa nắng
Mong bình yên sẽ đến trong từng ngày qua
Tiếng ve rả rích, phố mỗi chiều
Phố bần thần, cô đơn, tàn tạ quá
Khúc hát đôi bờ ngọt ngào thăm thẳm
Phố mong người trở về, hát lời yêu thương
Bùi Minh Huế

3. THƯ TÌNH GỬI GIÓ
Em gửi thư tình theo làn gió
Mong hoa cỏ gọi mùa yêu về
Ngàn lời yêu anh say đắm
Nhớ nhung giăng mắc trong mỗi buổi chiều
Gió mở thư tình, để đọc từng lời
Heo may thổi, ấm áp bao nỗi niềm
Lời thương nhớ như thấm dần vào tim
Mùa yêu lan tỏa rộng khắp mênh mông
Em yêu anh trong sự ngây ngô
Trao anh hết thảy một đời yêu thương
Thầm lặng giấu thư vào trong gió
Khao khát nhớ mong, đầy vơi mỗi ngày
Ước mong một chiều ta gặp lại
Ngồi bên anh, uống cạn men yêu thương
Say sưa trong hương cỏ nồng nàn
Ôm anh, nói hết tất cả nỗi lòng.
Tình em như mùa Thu chín muồi
Thắm đẫm trong từng bức thư yêu
Nhớ anh ngàn lần muốn thổ lộ
Gửi gió, giấu đi trong mỗi chiều
Bùi Minh Huế

4. NGƯỜI CÓ CÒN VỀ?
Người ơi, có còn nghe nữa không?
Hồng Hồng, Tuyết Tuyết, bừng sáng đêm trăng
Chát tòm trống, nhịp vỗ vang vọng
Đàn ngân cung bậc, ngát hương trần gian
Người ơi, còn say đắm câu hát?
Sân đình dưới ánh trăng lộng lẫy
Lắc lư theo nhịp phách, tiếng hờn quyện
Men say ngập tràn, mắt rưng rưng nhìn
Người ơi, có còn yêu thương nữa?
Má hồng chọn kiếp cầm ca lướt qua
Lệ buồn thấm dần trong từng câu hát
Mùa vui nhạt nhoà, tháng ngày trôi qua
Gió Đông thổi, rung cành táo mỏng manh
Quả rơi, lạnh lẽo sân đình thưa vắng
Bóng người nhạt nhoà trong tà áo xưa
Ngày qua, dáng trúc còn lưu lại chút hình hài
Tình tang tơ hồng vẫn còn đong đầy
Chiêm bao đêm, mơ về một dáng xưa
Ngày nào người về nghe hát, đón chờ
Bên nhau, duyên lỡ chờ đợi một lần nữa
Bùi Minh Huế

5. KHI CHÚNG MÌNH XA NHAU
Thành phố khi chúng mình xa nhau
Hàng cây buồn rơi từng chiếc lá lặng lẽ
Nắng chìm vào giấc ngủ, phố thêm vắng vẻ
Mưa giăng dày, làm mờ cả sắc hoàng hôn
Chúng mình xa nhau, thành phố dường như buồn hơn
Phố dài thêm, nối tiếp nỗi nhớ vô bờ
Đôi mắt buồn vời vợi bên ô cửa sổ
Tiếng thở dài nhẹ rơi theo từng giọt mưa
Thành phố vắng, thiếu vắng những cuộc đón đưa
Góc phố lẻ loi, bước chân đơn côi
Chiều tĩnh mịch, ánh nhìn xa xăm ngẩn ngơ
Quán café vắng, tiếng nhạc rời rạc, buồn bã
Mình xa nhau, phố phủ trắng mưa rơi
Câu thơ rưng rức, nghẹn ngào trong lòng
Nhớ thương dồn nén sâu tận trong lồng ngực
Đêm dài trắng xóa, mắt thức đếm mưa rơi…
Bùi Minh Huế

6. HƯƠNG XƯA
Em gỡ mùa từ mái tóc rối
Lược nhẹ nhàng, ánh trăng ngà vương
Gió ru êm từng câu chuyện cũ
Kể về vùng đất tháng Ba xa
Nơi ấy vườn hoa trắng thơm ngát
Hương hoa nở theo gió nồng nàn
Mùa cài hoa lên mái tóc em
Nhớ về những ngày tháng đã qua
Mùa ấy thơm như mùi tóc em
Là men tình ngọt ngào không nguôi
Tuổi em vừa chớm xuân thì
Đôi mươi với những kỷ niệm yêu thương
Lược chải nhẹ những sợi tóc dài
Trăng xua tình khúc ngất ngây
Hoa trắng mơn man trên làn môi
Hương tình thơm ngát, đầy đặn yêu thương
Rồi một sớm em ra đi vội vã
Hoa rơi nhẹ trên vườn vắng
Rèm mi buồn, lệ nhoà bờ mi
Mùa qua đi không níu được giấc mơ
Em gỡ mùa từ tóc rối ngày ấy
Tìm lại những hương xưa lắm nhớ
Gió mang em về miền ký ức
Nhắc về những ngày mưa mộng mơ
Mùa hoa qua đi, hương tàn phai
Nhưng có người còn nhớ mãi không quên
Về miền cổ tích tháng Ba năm ấy?
Bùi Minh Huế

7. TÌNH THƠ TRÊN LÁ CỎ
Em đón mùa thơ viết trên lá cỏ
Lối cũ mù sương giăng phủ lối đi
Rêu phong giấu kín bước chân người lữ khách
Gọi tên ai mang nỗi nhớ về mùa Thu
Màu lá cỏ không còn xanh như xưa
Sắc vàng nhuộm lên những câu chữ buồn bã
Em gửi nỗi nhớ vào màu lá ấy
Câu thơ buồn, tình thương giấu ở đâu?
Xước nhẹ bàn tay vào lá cỏ rơi
Tìm hơi ấm xưa trong gió hanh hao
Em thấy trái tim mình lạc nhịp
Nhặt lại những vần thơ rơi rớt
Em không ngờ rằng ta lại xa nhau
Buổi hoàng hôn phai trong màn sương mù
Ngày tháng trôi qua, lòng người nhạt nhoà nỗi nhớ
Heo may về, lá cỏ úa vàng trong Thu
Mùa đi qua, có ai đợi, ai chờ?
Câu thơ buồn trong lá cỏ xác xơ
Em chỉ ước một lần được ở lại Thu xưa
Ngồi bên nhau viết nên tình yêu bằng cỏ thơ..
Bùi Minh Huế

8. VỀ BIỂN CUỐI THU
Cuối Thu rồi, anh hãy về với biển đi
Nghe gió ru từng đợt sóng êm đềm
Biển dịu dàng, ôm lấy những đám mây trắng
Chở mùa Thu vào cơn sóng lăn tăn
Sóng vỗ về như lời chia tay buồn
Cố giấu mùa Thu vào trong vỏ ốc
Như Dã Tràng, suốt đời mơ mộng
Tin rằng tình yêu sẽ đọng lại nơi đây
Về đi anh, về với biển trong chiều nay
Cùng em níu giữ mùa Thu không trôi
Hai ta tay trong tay, ngập tràn yêu thương
Xây lâu đài tình ái trên cát vàng
Cuộc đời vẫn đổi thay, không thể ngừng
Mùa Thu nơi đây vẫn cứ thế trôi đi
Anh về đi, đừng chậm chễ nữa
Biển và em không thể giữ được Thu mãi
Bùi Minh Huế

9. ĐI VỀ PHÍA MẶT TRỜI
Người ta thường bảo nhau
Hãy bước về phía mặt trời,
nơi tràn ngập niềm vui và hạnh phúc,
nơi cánh đồng hoa cúc vàng rực nắng,
đàn chim hát khúc ca du dương lúc bình minh
Phía mặt trời ngàn hoa nở dưới ánh nắng
đồng cỏ xanh tươi, tràn đầy sức sống
niềm vui nảy mầm trong mỗi trái tim
gió thổi nhẹ, mang theo tình yêu tuổi đôi mươi
Đi về phía mặt trời
đêm về ngắm những cánh sao rơi
đặt tay lên trái tim, ước vọng những điều chưa thể thổ lộ.
nụ cười tươi trong những câu hỏi muôn màu
về một tương lai rực rỡ như ánh mặt trời
Phía mặt trời, liệu hạnh phúc có tồn tại?
Liệu cánh đồng cúc có mãi vàng tươi,
vườn tình yêu có nở hoa kết trái ngọt ngào?
Hương hoa chín, ngọt ngào trong mỗi buổi chiều tà?
Bùi Minh Huế

10. XA RỒI ƯỚC HẸN VÀNG HOA
Em không còn ngồi lại những kỷ niệm cũ nữa
Khi mùa thu qua, dọc theo những đồi hoa gió
Dã Quỳ nở rực vàng dưới ánh hoàng hôn đỏ rực
Núi rừng tỏa hương thơm ngát của hoa cỏ ngập tràn
Em không còn đan những mộng ước xa vời
Cùng mùa lá vàng, theo gió đưa về cội
Liệu trước bình minh, anh còn muốn thú tội?
Xoá đi những lời thề hẹn dưới ánh trăng tròn
Em không còn khắc hình anh trong những nỗi nhớ mong
Để mắt em thôi không nhòe lệ đắng
Ban mai, ngắm Dã Quỳ nở rực rỡ trong nắng
Tô thêm sắc vàng lên mắt môi em ngọt ngào
Bao điều thực hư, pha lẫn giữa dối gian
Lâu lắm rồi em không bận lòng về anh
Vệt nắng cuối chiều không thắp lên ngọn lửa hồng
Em để tim mình thắp sáng bằng ngàn đoá Quỳ vàng
Dù có những cơn dế kêu vọng trong đêm, vỡ mộng và trăng tan
Lang thang trên đồi hoa gió, thả hồn vào ký ức
Nhớ - quên hòa quyện giữa hương cỏ ngọt ngào
Em thấy lòng mình yên bình, tĩnh tại...
Bùi Minh Huế

11. ĐỪNG NÍU EM VÀO GIẤC MƠ ANH
Xin đừng níu em lại trong giấc mơ của anh
Khi Thu vẫn chưa kịp chín
Tình yêu thầm kín vẫn chưa thể hé lộ
Và anh vẫn giấu ở đâu, chẳng rõ nơi nào?
Đêm lặng im, chỉ có gió thì thầm nhẹ nhàng
Trăng thượng tuần ánh sáng mờ nhạt, bạc phếch
Em đã biết trái tim em chẳng thể hát lên nữa
Những khúc nhạc mùa Thu, ngập tràn cảm xúc
Trong em, nỗi buồn vương vấn như sương mù sớm
Pha trộn giữa đau đớn và những niềm vui chưa trọn vẹn
Em vẫn chưa thể chạm đến niềm vui giản đơn
Tiếng thở dài, kéo dài như mùa mưa ngâu
Đêm Thu dài, liệu giấc mơ sẽ đưa em về đâu?
Hãy buông đi, đừng níu kéo bằng những hình ảnh mờ ảo
Em đã một lần yêu, để dành cả ngày đêm dệt áo
Nhưng chỉ nhận lại những gai nhọn đâm rỉ máu trái tim
Những khúc tình Thu ngân lên bản nhạc không lời
Đôi mắt em, như trời ngâu mịt mù, lối mòn
Đôi môi em, vẫn chưa tô đầy màu nắng hồng
Em không thể ngồi lại để nghe anh kể chuyện đâu
Anh biết mà, chúng ta không thể dễ dàng bắt đầu lại
Xin đừng níu em nữa, đừng nói gì thêm nữa
Đêm tàn rồi, sáng mai, hoa sẽ nở ngoài cửa
Anh dậy đi, đừng để giấc mơ Thu vĩnh viễn tan biến...
Bùi Minh Huế

12. VẼ HÌNH EM BẰNG MÀU NỖI NHỚ
Anh vẽ hình em bằng màu của những nỗi nhớ
Khi Thu đến, Ngâu giăng phủ trắng con phố buồn
Hương hoa sữa thoảng đâu đó, nhè nhẹ trong gió
Anh ngồi lặng, đếm những giọt mưa tuôn rơi
Ngày ta xa nhau, mùa Hạ đỏ cuối cùng
Thu chớm đến, nhưng lá vàng chưa kịp trải
Em lặng im, giấu những điều chưa thể nói ra
Anh thở dài, bước chân lang thang giữa phố vắng
Nhìn mây trắng trôi theo gió về phía biển
Anh nhớ những ngày mình đã ở bên nhau
Nhớ từng câu nói của em, khắc sâu trong tim
Phố phường lung linh trong ánh nắng, đầy sắc màu
Anh không thể tin rằng chúng ta đã xa nhau như thế?
Sao em lại vội vàng buông lơi tình cảm như vậy?
Dù mùa Thu về, có chút buồn trong lòng
Cũng chỉ là những cơn ngâu, mưa ướt lá vàng rơi
Em có biết anh nhớ em đến nhường nào?
Anh vẫn vẽ hình em trong tâm trí mình suốt ngày đêm
Rồi mỗi đêm, anh tựa vào Thu, ước mong sẽ nắm tay em
Cùng nhau đi hết mùa yêu...
Bùi Minh Huế

13. MÙA TÓC RỐI
Gió mang hương tóc rối mùa thu quay lại
Anh nhớ da diết mùi thơm con gái thuở ấy
Kỷ niệm vui em mang theo đi khắp nơi
Nhưng ký ức buồn thì vẫn đọng lại nơi anh
Ước chi thời gian quay về những mùa tóc xuân tươi đẹp
Khi chưa biết tình yêu mong manh như cỏ dại
Ngày tháng bình yên, chẳng biết giông bão
Tóc em bồng bềnh, như mây, như hoa trong gió
Cơn gió nào đưa bình yên lướt qua xa vắng
Để mùa nơi anh giờ chỉ còn con đường hoang vắng, thềm nhà cũ
Màu hoa xưa theo tóc em buồn rũ rượi
Những sắc tím mơ màng, trăn trở bao mùa sau
Anh đứng lặng, vá víu những vết thương xưa cũ
Mơ về tóc rối thơm ngát, ôm ấp vai em ngày ấy
Liệu gió có quay ngược lại miền hoang sơ, nơi ấy có thấy em?
Tóc rối gọi dậy bao lời yêu trong đêm tối
Bùi Minh Huế

14. EM CÒN NHỚ VỀ BÊN PHỐ?
Lại thêm một mùa Sen nữa
Hoa tàn theo bước Hạ dần trôi đi
Sao em chưa trở về bên phố?
Mắt em buồn, ánh nhìn đọng lại nơi xa vắng
Góc phố, cây bàng vẫn lặng lẽ đợi chờ
Ô tán rộng xoè ra, che kín cả con đường
Sấu già vẫn lặng lẽ thay lá qua mỗi mùa
Quả vàng rụng, đơn côi giữa lối xưa
Phố vắng, nhớ em nhiều quá
Hồn tôi đau đáu, hoa lòng rưng rức buồn
Ngắm trăng, uống chút tình thơ rồi khóc
Lệ nhòe như rượu suông, chảy trôi trong đêm
Đêm về, tôi đứng bên bờ đê đón gió
Hương Sen ngan ngát, thơm nồng trong không gian
Quốc kêu gọi bạn, lẻ loi giữa vạn vật
Vắng lặng, chỉ còn lại những tiếng quen thuộc
Không biết bao mùa qua nữa
Sen tàn, phố cũng già đi theo năm tháng
Em có nhớ về bên phố?
Tóc em còn hương ủ tình si không?
Bùi Minh Huế

15. HƯƠNG CAFE NHỚ
Tháng Tư về, có gì khác đâu anh?
Góc phố quán cafe vắng lặng em đứng đợi
Mưa bụi vẫn giăng trên hàng cây khô héo
Cành trơ cứng trong gió lạnh buổi chiều
Lối xưa vẫn còn in dấu chân bước vội
Rêu phong phủ kín, lời yêu chưa thể phai
Lá khô rơi, uốn cong như những câu hỏi
Giờ đây, anh ở nơi đâu?
Em không thể trả lời câu hỏi đầy nuối tiếc
Anh bỏ phố, để lại hương cafe nồng nàn
Qua quán xưa, lòng em như mắc nợ
Liệu anh có nhớ, hay đã quên hết rồi?
Mùa có mang theo chút nắng trong trẻo
Hay mang theo những đóa hoa như ngày ấy bên phố?
Liệu có làm dịu đi bao đêm dài thao thức?
Có làm anh nhớ mãi, những câu hẹn thề
Góc phố xưa, bóng em mỏng manh, vai gầy
Tháng Tư đến, lòng em càng thêm khắc khoải
Dạ khúc tình yêu, mong anh trở về, hát cùng em
Gọi nắng ấm, trải đầy con phố yêu thương.
Bùi Minh Huế

16. VÔ TÌNH ANH!
Anh vô tình thật đấy
Thả những lời yêu vào không trung
Gió mang chúng đi xa, chỉ còn lại trong đôi mắt em
Em, như đóa hoa cỏ tím
Bay lượn vào vai anh, nhẹ nhàng như một cơn gió
Hương mùa yêu lặng lẽ mời gọi
Ngọt ngào như trái chín trên cành
Và anh vô tình hát lên
Giọng ấm áp chứa đầy yêu thương
Khai mở lửa lòng em, bùng cháy rực rỡ trong từng chiều tà
Mắt anh vô tình, đắm chìm trong ngọt ngào
Nhốt em vào đó, trong sự êm đềm và sâu thẳm
Rối lòng em, xuyến xao từng nhịp đập
Anh vô tình, vẫn thế
Ở lại trong trái tim em
Rượu cay nồng, men say đầy đắm
Chuốc em say, cho hồn em tan biến
Em ngây ngô, tin anh và yêu anh
Bao nhiêu dại khờ, bỗng chốc tan biến
Xô em ngã, nhưng vẫn chẳng thể dừng lại
Anh vô tình, như cơn mưa mùa yêu
Chúng ta đã từng, và giờ đây chỉ còn lại... nỗi nhớ.
Bùi Minh Huế

17. SÓNG VÀ EM
Em không muốn trở thành con sóng
Trôi nổi trên mặt biển, thầm lặng trong lòng anh
Ngược xuôi giữa bao dòng chảy vô hình
Sóng em nghiêng ngả, bấp bênh giữa chiều
Dẫu trong lòng nhớ anh đến vô cùng
Em cũng không thể nói ra lời
Em không muốn gào thét như sóng
Vỡ òa, bọt trắng cuộn lên bạc đầu
Anh từng nói tình yêu anh như biển cả
Mênh mông, không thấy được chân trời
Em lặng lẽ, trái tim tủi hờn âm thầm
Đêm qua đêm, bạn em chỉ là những vần thơ
Em không muốn là con sóng nữa
Em chỉ muốn là chính em thôi
Yêu anh suốt kiếp này, mãi mãi
Dù vật đổi sao dời, tình không phai.
Bùi Minh Huế

18. HÀ NỘI MÙA VẮNG ANH
Em muốn nói rằng em nhớ anh vô cùng
Hà Nội mùa mưa, phố phường vắng lặng
Ánh đèn đường mờ nhạt, bàng bạc yên tĩnh
Cây sấu già đong đưa, lá nhẹ rơi theo mưa
Em nhớ anh, nhưng làm sao nói hết nỗi lòng?
Mưa rơi tí tách ngoài khung cửa sổ
Hương Ngọc Lan đã phai, chẳng còn ngọt ngào
Thu về chậm rãi, giấu kín mùi sữa vương vấn
Trăng thượng tuần lặng lẽ, mờ dần sau mây
Em chỉ biết im lặng, gom đầy nhớ vào mắt
Heo may nhẹ nhàng ôm lấy em, thấm lạnh
Nhớ anh thật nhiều, đêm trắng vấn vương
Nỗi nhớ anh miên man, thấm đẫm suốt đêm
Những con đường kỷ niệm ảo ảnh, mơ hồ
Hình bóng anh hiện lên trong những giấc mơ
Đêm lặng lẽ, em lau nước mắt ướt mi
Tiếng mưa rơi theo bước Thu vội vã đi
Cây sấu già cũng khẽ rùng mình, lá rơi
Đêm phố vắng, mưa làm không gian thêm lạnh
Hà Nội mùa vắng anh, nỗi nhớ càng sâu thêm...
Bùi Minh Huế

19. MÙA HOA SƯA
Em vẫn biết,
chúng ta không thể ở gần nhau
vì vậy mà hoa Sưa vẫn trắng nguyên vẹn như thuở ấy
những con đường thân quen vẫn thế
dù em đi qua bao lần, lòng vẫn bâng khuâng
Người ta bảo hạnh phúc là sự chờ đợi
là yêu thương, là sống vì người mình nhớ
là nghĩ đến người mà không sợ gian khó
dù một mình, lòng vẫn ngân vang khúc ca
Em vẫn ở đây
đôi mắt dõi theo nơi xa vời vợi
gọi thầm tên người trong từng nhịp thở
Khoảng cách đâu phải là rào cản
lòng tin nơi người chẳng bao giờ đổi thay
Hương Sưa ngọt ngào, nhẹ nhàng
theo từng bước chân em đi
gió thổi nhẹ, vén tóc em, gỡ bỏ nỗi buồn
cánh hoa trắng rơi trong nắng vàng, thầm nhắc nhở
liệu người có trở lại phố này để ngắm hoa Sưa?

20. EM - ĐÀN BÀ CŨ
Xin anh đừng yêu em nữa
Em đã là đàn bà cũ rồi
Xuân đã bay theo những cơn gió
mắt em đong đếm khoảng cách xa xôi
Em là người đàn bà đã cũ
Tim em hằn dấu vết của những nỗi đau
Gò má giờ đã rám nắng
Tóc em khô sạm, màu đã phai
Em là đàn bà cũ rồi
Chẳng còn mơ ước về những tháng ngày xưa
Chỉ đón bình minh, mỗi ngày bình thường
Để nỗi buồn trôi theo dòng sông
Xin anh đừng giữ lấy những ký ức
Đừng dành cho em những niềm thương
Đừng vướng bận trong những suy nghĩ không cần thiết
Vì chúng ta không thuộc về nhau
Đừng yêu em nữa
Đừng làm đau mình thêm
Cuộc đời vốn đầy những bất ngờ
Hạnh phúc đâu thể tìm thấy dễ dàng
Xin đừng yêu em nữa
Hãy xóa tên em đi
Chúng ta trở về như người dưng
Giữa dòng đời trôi qua vô tình...
Bùi Minh Huế
Hà Nội, ngày 9.4.2018

Có thể bạn quan tâm

Hình ảnh con Cáo - Tuyển tập những hình ảnh con Cáo đẹp và đáng yêu nhất

Những bức thư pháp về cha mẹ vô cùng đẹp và ý nghĩa

100+ Hình ảnh động đáng yêu và ngộ nghĩnh

Gấu bông đẹp - Những mẫu gấu bông đáng yêu và ấn tượng nhất

Sóc Bay - Tuyển tập những hình ảnh đẹp và đáng yêu nhất về loài Sóc Bay
