Top 15 bài thơ nổi bật của nhà thơ Phạm Hùng
Nội dung bài viết
1. Bài thơ: YÊU NHIỀU LẮM
YÊU NHIỀU LẮM
Tác giả: Phạm Hùng
Yêu nhiều lắm mà chưa có cơ hội nói ra
Lỗi lầm này... nay đã rõ ràng em ơi
Mải mê rong ruổi tìm kiếm đời
Mà anh quên mất người bên cạnh mình.
Không má hồng, chẳng xinh như mộng
Chẳng ngọt ngào như cơn gió yêu
Đôi khi còn... nói nhiều quá
Chắc em khó chịu, cứ phải lo lắng suốt ngày?
Yêu... yêu mãi đôi tay chai sạm
Nếp nhăn hằn trên khóe mi hiu quạnh
Hỏi đâu những nét xuân thì?
Em mang đi theo cả những nhọc nhằn cuộc đời.
Chồng lãng tử, rong ruổi muôn nơi
Để lại đằng sau những bề bộn, em gánh vác
Tóc xanh giờ đã rối bù
Tinh mơ, chạng vạng... em vẫn lo toan chẳng ngừng.
Ba đứa trẻ, không biết tự bao giờ
Tiếng gọi “Ba” làm lòng anh chợt xao xuyến
Mình ơi! Xin lỗi em thật nhiều
Yêu em, và mong em tha thứ cho anh nhé!
Yêu em nhiều lắm! Không cần tìm kiếm đâu nữa
Hiểu rồi em ơi... Em như vầng trăng
Anh mong mình là mặt hồ yên bình
Để ôm trọn tình yêu, dâng trọn nghĩa tình!
PH. 03.03.16.

2. Bài thơ: CHẲNG PHẢI TÌNH NHÂN
CHẲNG PHẢI TÌNH NHÂN
Tác giả: Phạm Hùng
Chúng ta không phải là đôi tình nhân
Chỉ là hai người mang chung một gánh nợ đời
Vắt mồ hôi cùng nhau vượt qua những đêm lạnh lẽo
Chia sẻ nhau từng bước đi, cùng nơi tránh nắng, trú mưa.
Ừ, đã bao lần anh đưa đón em,
Những đứa trẻ gọi chúng ta là Cha, là Mẹ
Cùng vui mừng khi con mạnh khỏe
Và cũng chìm đắm trong nỗi buồn khi con ốm đau.
Chẳng phải tình nhân,
Nhưng vẫn luôn gần gũi, yêu thương nhau
Vẫn mặn nồng trong từng đêm cùng nhau
Vẫn vướng víu với những mối bận tâm, đợi chờ
Có lúc giận hờn, trách móc nhưng lại nhanh chóng làm lành.
Không phải tình nhân,
Thế mà thời gian cứ vội vã trôi đi
Bỗng một ngày nhìn lại mái đầu đã điểm sương
Người dưng ơi, dù cuộc sống có bao nhiêu khó khăn
Chúng ta vẫn mãi đồng hành bên nhau, chẳng rời xa!
PH. 14.02.2017.

3. Bài thơ: CẢM ƠN NGƯỜI
CẢM ƠN NGƯỜI
Tác giả: Phạm Hùng
Ơn dạy dỗ, con chưa thể đền đáp kịp
Như bóng chim, như đàn cá trôi về xa
Dù biết Thày chẳng mong, chẳng đợi mà
Con vẫn cảm thấy trong lòng mình day dứt.
Những câu chữ vội vã, con gửi đến Thày
Cảm ơn Người... đã luôn dõi theo, chăm lo
Gieo trồng Nhân, gánh vác bao công lao
Để bao thế hệ học trò thành đạt.
Người mang đến tình thương vô bờ bến
Không phai nhạt dù thời gian qua mau
Với học trò, chẳng tính toán, chẳng mong cầu
Để rồi tóc Người bạc trắng vì bụi phấn.
Chẳng cần phải cho đi để nhận lại
Nhìn trẻ thơ đổ lệ, mừng vui vô bờ
Con và Thày, hai người dưng lạ lẫm
Sao Người dạy bảo, chẳng chút ngần ngại?
Ơn nghĩa ấy, con xin ghi khắc mãi
Cảm ơn Người... trẻ dại gửi lời tri ân!
Một vài câu ngây ngô kết vần câu chữ
Chúc Thày mãi an yên bên người thân yêu!
PH. 08.11.2016.

4. Bài thơ: CẢM ƠN NGƯỜI DẮT SANG BỜ
CẢM ƠN NGƯỜI DẮT SANG BỜ
Tác giả: Phạm Hùng
Cảm xúc dạt dào như sóng vỗ bờ
Ơn Thày, đã chở con qua dòng gian nan
Người trao tri thức quý hơn bạc vàng
Dắt con qua bão tố, qua những nắng đời.
Sang bến bờ, con nghẹn ngào nhìn lại
Bên này bờ, đâu dễ bước qua đây
Vun đắp Hiếu - Đễ, con luôn ghi nhớ
Nhân - Trung, Người dạy... mãi khắc vào lòng.
Nghĩa Cô gửi, con nguyện theo dòng đời
Vun đắp giấc mơ, dựng xây chỗ đứng mai sau
Ước mong đời tươi sắc, vơi nỗi đau
Mong Người bình an, mỉm cười trong những ước mơ.
Chúc Người sức khỏe dồi dào, an bình
Hôm nay, con trẻ kính dâng lời thơ
Cảm ơn Người đã dắt con sang bờ
Vun đắp nhân nghĩa, xây dựng ước mơ trọn vẹn.
PH. 06.11.2017.

5. Bài thơ: CHO TÔI HỎI
CHO TÔI HỎI
(Vu vơ 79)
Tác giả: Phạm Hùng
Sao em giấu tháng ba vào mái tóc
Tháng chín về, hương bưởi vẫn còn vương
Sương tháng sáu em giấu trong đáy mắt
Để tôi phải chịu đựng nỗi nhớ mong.
Cho tôi hỏi, cánh đồng mềm như lụa
Chút heo may với hương cốm ngọt ngào
Của mùa trước tôi vô tình không giữ
Em giấu rồi, tay nhỏ có trao lại không?
Cho tôi hỏi em làm gì với nắng hạ
Giấu ở đâu sao đôi má em ửng hồng?
Lời tôi ngỏ trong chiều đông lạnh giá
Liệu em còn giấu trái tim em không?
Cho tôi hỏi, nửa hồn tôi em giấu
Ở nơi nào? Khổ, tôi mãi đi tìm.
PH. 05.09.18.

6. Bài thơ: Ở TRỌ TRẦN GIAN*
Ở TRỌ TRẦN GIAN*
Tác giả: Phạm Hùng
Em là khách, còn tôi người ở trọ
Nhiều lúc đau cũng bởi một chữ tình
Trả chưa hết, bụi vương trên mắt nhỏ
Thói đời ấy, giữa chốn nhân gian này.
Em miệt mài tìm kiếm trong cơn bão
Mong một lối về, cầu bình an
Tôi lặng lẽ ngắm đời hư ảo
Lửa trong tim, giờ đã tắt dần.
Hai chiếc bóng vẽ nên hai đường thẳng
Chúng song hành, khó gặp nhau
Ngày nắng, góc quán trọ tình cờ
Kẻ đi trước, người theo sau.
Chẳng biết nợ cũ từ đâu còn vướng
Mắt nhìn nhau, đầy những điều thầm kín
Em hứa hẹn, tôi mơ vẽ tương lai
Sẽ đến một ngày, cùng chung cảm xúc.
Đời vẫn vậy, sóng gió chẳng yên
Em ra đi, tôi chờ nơi góc phố
Mai nở trắng, phượng cháy đỏ
Và tôi âm thầm, chôn giấc mơ mình.
Tôi nghĩ đã dừng bước lãng tử
Rời phong sương, vào ở trọ trong tim người
Nhưng cuối cùng, trần gian níu kéo
Giờ chúng ta... đều là khách, em ơi!
PH. 22.04.2018.

7. Bài thơ: THĂM CHÙA TÂY PHƯƠNG
THĂM CHÙA TÂY PHƯƠNG
Tác giả: Phạm Hùng
Tôi đến Tây Phương vào một chiều tà
Mơ màng, lòng cũng muốn thả hồn bay
Để thử xem, Huy Cận ngày xưa viết
La-Hán nơi đây ghi lại những điều thẳm sâu...
Trầm luân vạn kiếp giữa ta bà
Ảo ảnh mờ mịt lại hiện ra
Sắc sắc không không thật khó lý giải
Khi đời là giấc mộng phù hoa chẳng bền lâu.
Lãng khách chẳng mơ về cõi Niết Bàn
Ân tình hợp tan, dễ gì hiểu thấu
Đang trong nắng, lại dầm mình trong mưa gió
Giọt lệ nào, khó tránh khỏi tuôn rơi.
Khói chiều làn phảng phất dâng núi
Hương lúa thoảng nhẹ, ngọt ngào hương quê
Bài kệ "Ná-mô..." dâng lên tiếng gọi
Giật mình, lòng lại bỗng dưng nao nao.
PH. 08.06.2017.
* Những vị La Hán chùa Tây Phương - Huy Cận.

8. Bài thơ: BÊN SÔNG NẮNG RỤNG
BÊN SÔNG NẮNG RỤNG
Tác giả: Phạm Hùng
Giá như hôm ấy tôi không theo về phía ấy
Thì giờ này chẳng có sóng dâng trong lòng
Sáo vừa tách bến, qua sông
Con đò bối rối, giữa dòng nước cuốn xoay.
Trách vạt áo, sao ban ngày lại ngả nghiêng
Mặc cho gió lay, lá vẫn vui cười
Một chiều, ánh mắt tôi lạc vào
Say đường cong, quên đi bão giông cuộc đời.
Trách làn tóc, thoảng mùi hương bưởi
Trách hồ thu, chất chứa bao sợi tình
Lôi hồn tôi, trôi lạc theo
Chìm vào khúc ca mê, bồng bềnh trong mộng mơ.
Tôi tự trách, chốn ngục tù thăm thẳm
Dấn thân vào tình say đắm cuồng si
Tìm đâu thấy dáng ngà, xinh đẹp
Bên sông nắng rụng, mưa sa bến đời.
PH. 10.10.17.

9. Bài thơ: HẠT SƯƠNG ĐÊM
HẠT SƯƠNG ĐÊM
Tác giả: Phạm Hùng
Anh muốn gửi
cả một trời thương nhớ
Vầng trăng kia vì thiếu em, nên khuyết ở trên đầu
Áng mây buồn, lãng đãng mà chưa biết sẽ về đâu
Vì sao lạc... đứng bên cầu, chờ đợi trăn trở.
Anh muốn gửi cho em hạt sương đêm, dù nhỏ bé
Không thể níu giữ, dù lòng tiếc nuối ánh long lanh
Gửi về em cơn gió chập chờn, nhẹ nhàng
Vì khoảng trống bên anh giờ đây là vô tận!
Ở nơi đó, xin đừng để trăng hờn giận
Mây hãy cười lên, dù giữa đêm, còn mình em đơn côi
Vì sao em hãy mím chặt bờ môi
Đừng để bụi vương, rồi khiến lệ đắng cay đôi mắt.
Hạt sương ấy em hãy nhẹ nhàng giữ chặt
Đừng để rơi mất những khoảnh khắc nồng nàn
Gió dẫu buồn, xin em đừng để nó bay đi hoang phí
Hãy giữ lấy giây phút vàng, em nhé.
Anh hứa đấy
Rồi sẽ có ngày, anh sẽ
Tìm lại được sự long lanh của hạt sương trên phiến lá vào bình minh!
PH. 18.04.2017.

10. Bài thơ: VAN EM ĐẤY, MÙA THU MAU TRỞ LẠI
VAN EM ĐẤY, MÙA THU MAU TRỞ LẠI
Tác giả: Phạm Hùng
Van em đấy
mùa Thu hãy về nhanh thôi
Để ta tìm trong cánh lá vàng, héo hắt
Lời yêu cũ vẫn thầm thì nơi lạc lõng
Những nụ hôn vội vã, vẫn ngọt ngào.
Van em đấy
mùa Thu hãy mau quay lại
Để ta tìm ở cuối ngọn heo may
Hình bóng xưa, những ngày ta say đắm
Mái tóc huyền, óng mượt như mây trời.
Van em đấy
mùa Thu xin đừng chậm trễ
Để ta tìm chút hương sữa ngây ngất
Người rời bước, nửa hồn ta khẽ nhói
Nửa hồn kia cứ lạc lối qua ngày tháng.
PH. 5.7.2017.

11. Bài thơ: CON VỀ
CON VỀ
Tác giả Phạm Hùng
Đã lâu con chưa quay về
Phù hoa vướng bước, lạc lối phương trời
Quê nhà, nơi ấy... Mẹ ơi
Cha hẳn đang đợi, mắt xa xăm nhìn.
Con đi, bao mùa hoa chưa kết
Bưởi vẫn nở, trái chờ, lá vàng rơi
Thế mà đã qua mấy mùa đông
Con xa cách, đồng cải héo tàn.
Chắc Cha vẫn đỡ gió chiều tà
Cõng sương mai, gánh nắng xiêu vẹo
Cỏ ven đường, nặng trĩu đôi vai
Trăng khuya chắc Mẹ vẫn quàng qua đêm.
Bóng Cha dài vệt nắng đổ
Thời gian làm tóc Mẹ bạc màu
Nhìn về nơi ấy, lòng đau nỗi nhớ
Con vất vả, chỉ mong Cha, Mẹ khỏe mạnh.
Làng quê thanh đạm, giản đơn
Một mai về lại, lòng chẳng đắn đo
Chỉ mong Phật gia trì, từ bi
Cho Cha, Mẹ sống lâu, con về phụng dưỡng.

12. Bài thơ: ANH CÒN SAY MÃI VỊ NỒNG MÔI EM
ANH CÒN SAY MÃI VỊ NỒNG MÔI EM
Tác giả: Phạm Hùng
Chiều say
vạt nắng hờ hững
Phố say trong sắc màu mơ hồ.
Trăng nhảy nhót, đêm như say
Nụ cười em khắc vào tim này, ngất ngây!
Sớm mai
sóng biển gợn lên
Xuân say đón lộc, ngập tràn mộng đẹp.
Nhớ hoài
đôi mắt trong veo
Nhớ những buổi chiều trên con đò bến quê.
Thu về
hoa sữa thơm ngát
Hạ say
tiếng ve, phượng đỏ sưởi ấm trời.
Mùa đông
bấc gió tìm về
Anh vẫn say
với vị nồng
môi em!

13. Bài thơ: TỔ QUỐC VÀ TÌNH YÊU!
TỔ QUỐC VÀ TÌNH YÊU!
Tác giả: Phạm Hùng
Tôi tìm mãi hình bóng đất nước
Ôi, hai từ "Tổ Quốc" thiêng liêng cao cả!
Tổ tiên phá vỡ xiềng xích
Máu đổ, xương rơi, nhưng đất vẫn kiên cường!
Đặt trong lời ru của Mẹ, tôi nghe
Làng quê tôi vẫn nặng nhọc bao la
Nắng vàng vương trên tóc Chị
Sương đêm ướt áo Bà, oằn mình gánh nặng!
Cô giáo dạy trên từng thước đất
Những anh hùng ngã xuống trong sương mù
Nước tôi, mọi ngả đường rực rỡ
Chiến công, đau thương, hòa trong tâm hồn!
Tôi nhìn thấy tay Cha chai sạn
Khi ruộng hoang giờ đã thành lúa
Giọt mồ hôi đổ xuống mảnh đất
Chắt chiu đưa trái vàng về nhà.
Tôi nghe tiếng tre vi vu
Hương bưởi ngào ngạt bay khắp nơi
Tôi nghe tiếng dừa ru lặng lẽ
- Đừng tìm nữa, cậu chưa hiểu đâu sao?
Hồn đất nước rộng bao la
Nhưng chính là những mái tranh nghèo
Vườn quê trái ngọt tươi mát
Cả thành phố đèn vàng, đỏ, xanh rực rỡ.
Từ rừng hoang đến biển xa
Gió mưa, lá mềm trong sương đọng
Ẩn trong ngày, hoà vào đêm
Khi ánh chiều tắt, khi trăng lên cao.
Tôi đứng lặng, nhìn theo gió
Nghe cỏ xào xạc gọi về
Bỗng dưng... nghẹn ngào cõi lòng
"Hồn thiêng đất nước" phải tìm đâu?
Trong trái tim nhỏ bé của tôi
Cảm nhận đi, để thấy ánh sáng
Tình yêu vĩ đại giữa nhân gian
Hai từ TỔ QUỐC, mái nhà thiêng liêng!
PH. 01.04.2016.

14. Bài thơ: HÃY VỀ THĂM ĐẤT CẢNG
HÃY VỀ THĂM ĐẤT CẢNG
Tác giả: Phạm Hùng
Mời em về thăm quê anh, thành phố Cảng
Nơi cửa sông vỗ bờ, sóng vỗ về
"Hoa Phượng Đỏ" rực rỡ qua bao năm tháng
Tiếng còi tàu vang vọng trong mộng mơ.
Mời em về quê anh, thành phố Cảng
Nơi Bà Trưng từng dẹp giặc quét bờ đê
Khai phá đất đai, sáng lên An Biên
Ngàn năm sử sách vẫn ghi đậm tình vàng.
Nay phố phường lấp lánh ánh đèn
Tàu thuyền ra vào đầy ắp những chuyến hàng
Xứ biển mặn nở trong gian khổ
Nhưng tấm lòng hiếu khách bao la, thênh thang.
Mời em nhé, hãy dạo quanh với ta
Khắp nơi náo nhiệt, phố xá đông vui
Vòng Tam Bạc rồi ghé chợ Sắt
Xuống chợ Ga, chợ Đổ dọc Cát Dài.
Vượt Cầu Đất, Lạch Tray rồi Lê Lợi
Vào Ngã Năm, Ngã Sáu ghé Lê Lai
Đất Cảng ấy, muôn vàn niềm vui chờ đón
Ta đi giữa vệt nắng, bóng ngả dài.
Dừng chân nơi đây, ta ghé bánh Cuốn
Bánh Đa Cua, đặc sản của Hải Phòng
Hay em yêu, ghé hàng Nem Cuộn
Bún Đậu đây... người thưởng thức thật đông.
Cùng nhau viếng thăm Trạng Trình Vĩnh Bảo
Thăm Thủy Nguyên, ruộng đồng bao la
Sang Tiên Lãng, núi Voi, An Lão
Tới thành nhà Mạc, sát triền sông xa.
Rời Kiến Thụy, ra biển nơi biển xanh
Thăm Đồ Sơn, phong cảnh thật hữu tình
Bạch Long Vỹ, thẳng tiến trên trùng khơi
Đến Cát Bà, Cát Hải, ngắm bình minh sáng.
Quê anh đấy... phượng đỏ khoe sắc
Áo thợ xanh khắp nẻo phố phường
Người đất Cảng không ngại gian khó
Tiếng còi tàu vang vọng trong làn sương.
Về em nhé, hãy về thăm đất Cảng!
Dạo phố phường, ngắm những dòng sông
Em sẽ hiểu, tình người tỏa sáng
Nụ cười em rạng ngời trên môi hồng!
PH.19.11.2016.

15. Bài thơ: BỨC TRANH
BỨC TRANH
Tác giả: Phạm Hùng
Bức tranh vẽ một bầu trời bao la
Với Ông, với Cha, vẫn mãi xa vời
Con chỉ đứng ngoài ngắm nhìn thôi
Chưa bao giờ bước chân ra ngoài lối.
Ông ngã xuống, tô đỏ thêm bức tranh
Máu chảy thành sông, giống bao người anh hùng
Bà vất vả chèo đò qua gian khó
Giữ niềm tin trong ánh vàng của đồng lúa.
Mẹ khóc tìm bóng dáng Cha đã khuất
Giữa rừng xanh, vất vả gian truân
Hết gian khó, hết nỗi buồn tăm tối
Cha trở về, nhưng không còn nguyên vẹn.
Qua thế kỷ, một bức tranh mờ nhạt
Con ngắm mãi mà chẳng hiểu gì
Đánh giặc, đuổi kẻ thù đâu đó
Nhưng đất nước hôm nay có gì?
Bức tranh vẽ bằng máu và mồ hôi
Một phần tư con cháu của giống Rồng
Bức tranh chưa xong, mắt con mờ mịt
Lệ tuôn dài, hậu duệ Tiên Công thương.
Bức tranh ấy giả tạo, thanh bình lừa dối
Trong khi tham quan đục khoét làm giàu
Đảo chìm ngoài khơi trong bão tố
Con đứng bên lề, cúi mặt, đau đớn.
Người ta vẽ bức tranh đầy loạn lạc
Màu đen tượng trưng cho thảm họa
Họ vẽ những toan tính gian manh
Đổ màu vàng, đổ lỗi cho kẻ ương ngạnh.
Những mảng tối mang tên "nghìn tỷ"
Vẽ ra rồi, bỏ mặc bụi bám đầy
Những biệt phủ mọc lên như nấm
Khi bao trẻ em vẫn đói lòng trong đêm.
Bức tranh giả vẫn treo được, đớn đau
Những người nghèo hằng ngày chịu đựng
Bức tranh thật, con ước mong một ngày
Đất nước hùng mạnh, vững vàng, giàu sang.
PH. 24.7.2017.

Có thể bạn quan tâm

Bí quyết xem trọn vẹn mọi bình luận trên bài viết Facebook

Hướng dẫn khóa tường Facebook: Ngăn người khác đăng bài lên tường cá nhân của bạn

Khám phá cách làm kem trà sữa trân châu đường đen thơm ngon ngay tại nhà

Khám phá 6 loại kem dưỡng tay L'occitane đỉnh cao, giúp làn da tay của bạn luôn mềm mượt và đầy sức sống.

Danh sách hạn chế Facebook là gì? Khám phá ngay!
