Top 20 Bài thơ đặc sắc nhất viết về mảnh đất và con người Thái Bình
Nội dung bài viết
1. Thái Bình - Khúc tráng ca quê hương tôi
Thái Bình ơi quê tôi đó
Gió Đồng Châu mát rượi tâm hồn
Sông Trà Lý uốn quanh bờ bãi
Thái Thụy xa thấp thoáng nắng hồng
Đất anh hùng bao đời vất vả
Những con người chân chất thủy chung
Chiến tranh qua tay cày tay súng
Gạo nuôi quân, máu lửa xẻ chung
Nay no ấm xóa đi nghèo khó
Bình yên về trên mỗi mái nhà
Hạnh phúc ơi, xin ngừng chân lại
Ở nơi này - Thái Bình quê ta!
Tác giả: Đặng Thiện


2. Thái Bình - Khúc tình quê
Thái Bình ơi, thoáng qua thôi
Mà lòng vương vấn khôn nguôi bao tình!
Quê hương thịnh vượng an bình
Dân no ấm sống yên lành bên nhau
Kiến Xương, Tiền Hải đất màu
Vũ Thư, Thái Thụy cánh cò chao nghiêng
Đồng xanh bát ngát triền miên
Vựa lúa năm tấn ghi tên một thời
Người đi khắp chốn muôn nơi
Vẫn mang hồn đất Thái Bình trong tim
Quỳnh Phụ - đất tổ đi tìm
Hưng Đạo Vương đền, A Sào linh thiêng
Đông Hưng đặc sản đủ đầy
Bánh Cáy thơm ngọt đắm say lòng người
Ngàn năm sử sáng chói ngời
Triều Trần dấy nghiệp đất trời vang danh
Địa linh nhân kiệt rạng vàng
Lê Quý Đôn với sử vàng lưu truyền
Doanh điền sứ bậc hiền nhân
Tài đức vẹn toàn, sử xanh ghi tên
Bến Không Chồng thuở chiến chinh
Gái trung kiên mãi anh linh đời đời
Thái Bình ơi, đẹp tuyệt vời
Phồn vinh thịnh vượng sáng ngời tương lai!
Tác giả: Phạm Văn Đại


3. Duyên phận Thái Bình
Thái Thụy trai tài dáng thanh tao
Biển quê thơ mộng, vựa tôm đầy
Tiền Hải duyên lành em gửi gắm
Kiến Xương đồng lúa ngát hương say
Quỳnh Phụ tìm nhau vẹn nghĩa tình
Hưng Hà đôi lứa đẹp đôi hình
Vũ Thư cải trắng ngời sắc thắm
Phố thị chợ Bo rộn tiếng tình
Đền thiêng đôi lứa nguyện ước thề
Đông Hưng son sắt chẳng hề phai
Trăm năm gắn bó tình chung thủy
Thái Bình quê mẹ đẹp lâu dài
Tác giả: Lão Nông TB


4. Thiếu nữ quê lúa
Em là con gái Thái Bình
Duyên dáng đất vựa lúa xinh dịu hiền
Cầu mới bắc nhịp sông quen
Trà Lý đôi bờ bồi lở phù sa
Đồng Châu biển thắm bao la
Cồn Đen sóng vỗ mặn mà hương vị
Bánh cáy thơm, gỏi nhệch quý
Quỳnh Phụ củ ấu ngọt bùi mùa đông
Vũ Thư hoa cải trắng đồng
Chùa Keo hội hát mênh mông tình người
Đồng Xâm bạc chạm tuyệt vời
Đền Trần lễ hội đất trời giao duyên
Cồn Vành biển biếc triền miên
Chả rươi Nguyên Xá đậm duyên quê nhà
Hưng Hà cảnh sắc nên thơ
Đền thiêng gốc tổ bến đò Sa Cao
Nhớ ngày gặp buổi ban đầu
Chùa Tiền duyên nợ, chợ Bo ổi ngon
Đông Hưng kính bạc sáng tròn
Thái Bình đẹp mãi trong hồn đôi ta
Tác giả: Lão Nông TB


5. Hành trình di sản Hưng Hà
(Gửi tặng 35 xã thị trấn Hưng Hà - Thái Bình)
Mời bạn về thăm đất Hưng Hà
Phà Tịnh Xuyên cũ nay đà xa xưa
Đình Cổ Trai, Thọ Phú đẹp mơ
Chiếu Hới trải nghiệm, nhãn Hồng An ngon
Nước khoáng Duyên Hải mát trong lành
Than nâu Hưng Hà, rượu Đô Kỳ say
Dệt Phương La, Mộc Vế Riệc tài
Đền Trần gốc tổ, hào khí ngàn năm
Đền Tiên La hội tháng Ba về
Thục Nương kiều diễm, lễ hội tưng bừng
Bánh chưng phố lẻ, bún khu Mẽ
Sông Tiên Hưng lặng, làng Me miến ngon
Hành Cung Lỗ Giang dấu xưa còn
Đồng Lâm Cung Điện vương triều thuở nào
Hưng Nhân nhãn ngọt, canh cua thanh
Đất sét trắng Cộng Hòa, gốm sứ tinh hoa
Sông Hồng, sông Luộc uốn quanh làng
Đền Trần Thủ Độ - anh hùng lưu danh
Văn Lang, Văn Cẩm chốn thư hiền
Lê Quý Đôn đại trí, sử xanh còn ghi
Tự hào đất võ Hưng Hà ơi
Hai lần Bác đến, ấm tình quê hương
Chi Lăng, Hòa Tiến đón chào nhau
Tây Đô, Đông Đô rạng ngời nét xưa
Hưng Hà - Thái Bình đẹp như thơ
Di sản cha ông mãi chờ đón ta!
Tác giả: Lão Nông TB


6. Lời tự tình quê hương
Thái Bình ơi, đất chật người đông
Biển nhỏ sông ngòi chẳng mấy mênh mông
Tài nguyên ít ỏi bao đời vất vả
Trông chờ vào lúa thóc đồng không
Nắng mưa dâu bể đẫm mồ hôi
Bão lũ gió giông xé nát đời người
Không rừng không núi che thân chở đỡ
Khó nghèo vẫn đeo bám suốt đời thôi
Tha phương mỗi lần ghé lại quê
Bâng khuâng bao nỗi nghĩ suy tràn về
Tuổi thơ trong veo còn nguyên ký ức
Tiếng mẹ à ơi vọng giữa đêm khuya
Thương cha lưng còng dưới nắng trưa
Chị em tình nghĩa vẫn chưa phai mờ
Sài Gòn đất khách bao mùa trăng khuyết
Thái Bình ơi, lòng mãi đợi chờ
Chị đi lấy chồng xa tít tắp
Ba em nhỏ nắm tay dắt dìu nhau
Giờ mỗi đứa một phương trời cách biệt
Nhớ quê da diết, nhớ lắm Thái Bình ơi!
Thơ: Nguyễn Thanh Ru


7. Khúc tráng ca Thái Bình
Em sẽ về thăm Thái Bình quê anh
Nơi gió đồng nồng nàn hương lúa mới
Nơi những luống cày in dấu đời cha mẹ
Cánh cò trắng thả nhịp thở thì thầm
Họ Bùi ta một nắng hai sương
Gieo mầm sống trên vùng đất mặn
Cánh đồng muối trắng tinh như trang giấy
Lúa vàng ươm gửi gắm nỗi niềm riêng
Về thăm Phương La dệt thắm tơ vàng
Biển Đồng Châu sóng vỗ dịu dàng
Chùa Keo vang vọng lời kinh tiếng kệ
Cồn Vành, Cồn Đen - thiên đường xanh mát
Về Đồng Xâm ngắm bạc chạm tinh hoa
Chiếu Hới mời gọi những đêm trăng
Bài thơ này như lời tâm tình tha thiết
Họ Bùi ta rạng rỡ mãi ngàn năm
Thơ: Bùi NiNa


8. Gửi em gái quê lúa
Chào em thiếu nữ quê mình
Duyên dáng dịu hiền, đằm thắm yêu thương
Dù anh phiêu bạt muôn phương
Vẫn nguyên vẹn bóng quê hương trong lòng
Cánh cò nghiêng giữa mênh mông
Lúa xanh rờn ngát đồng không bình yên
Quê nhà đổi mới triền miên
Đường quê phố hóa bao niềm mến thương
Máy móc thay sức đồng trường
Nông thôn mới mẻ con đường xanh tươi
Sông Trà uốn khúc chơi vơi
Phù sa bồi đắp cho đời nở hoa
Tuổi thơ ai chẳng thiết tha
Một dòng sông nhỏ chan hòa ước mơ
Quê mình thay áo từng giờ
Anh về gieo lại tình thơ ngày nào
Thơ: Nam Nguyễn


9. Ánh nắng quê lúa
Mời anh về thăm quê em
Hoàng hôn buông xuống dịu êm mộng mơ
Sông Trà lững lờ đôi bờ
Đồng Châu sóng vỗ khúc thơ ngọt ngào
Phi Lao rì rào trong gió
Khúc nhạc đồng quê dịu dỗ tâm hồn
Trời xanh mây trắng bồng bềnh
Hương lúa chín thơm dưới nắng thu vàng
Bến đò chờ đợi sang ngang
Chiếu hoa em dệt mời chàng nghỉ chân
Chùa Keo hội lớn xa gần
Đồng Xâm bạc chạm tinh thần nghệ nhân
Bát ngát cánh đồng lúa xanh
Đay tơ cói sợi dệt thành quê hương
Gái quê duyên dáng thơm hương
Một lần ghé đến vấn vương suốt đời
Tình người ấm áp tuyệt vời
Xin đừng e ngại anh ơi đến nhà
Quê em rộng mở tình ta
Đón anh nồng hậu thiết tha nghĩa tình!
Thơ: Song Linh


10. Khát khao hóa thân thành cô dâu miền lúa chín
Em chỉ muốn theo anh về miền quê lúa
Nơi mạ non xanh rờn dưới làn gió mới
Hương lúa đương thì thoang thoảng bay khơi
Dịu dàng quyện trong say đắm khôn nguôi
Tình em trao nguyên vẹn chẳng phai phôi
Dẫu một mai lòng anh xa cách vời
Trái tim này vẫn chỉ biết yêu người
Em ước thời gian ngừng trôi mau quá
Để hiểu thế nào là yêu thương thật
Ước cuộc đời không sóng gió đa đoan
Cho em được trọn đời bên cạnh anh
Thơ: Kiều Trang


11. Mối duyên hương lúa
Về thăm xứ lúa Thái Bình
Trái tim dào dạt nghĩa tình đậm sâu
Môi hồng, tóc mượt, má nâu
Em khiến kẻ lãng du đắm sầu vì ai
Mây hồng lơ lửng chốn này
Bên em anh đọng giấc say tương tư
Ai về Vũ Thư bây giờ
Hiểu sao duyên lúa đượm tình đến đâu!
Nắng nghiêng cánh vạch ngang trời
Chợt vương hết cả vào nơi mắt huyền
Mưa ơi xin chớ vội quên
Kẻo người lỡ ướt lệ miêm lệ tràn
Hoa ơi xin mãi thắm nồng
Xóa tan phiền muộn cõi lòng thế nhân
Đừng mau sớm nở chiều tàn
Kẻo kẻ đa tình lệ ngấn đôi mi!
Tim bỗng thổn thức thì thầm
Thái Bình duyên lúa... đắm đằm mến yêu!


12. Thiết tha mời gọi về miền quê lúa
Anh có muốn về thăm quê lúa với em?
Nơi cánh đồng hoa rực rỡ sắc màu
Điệu hò quê ấm áp tựa hơi thở
Thái Bình em rạng ngời sắc xuân tươi
Anh có muốn về Quỳnh Phụ cùng em?
Nơi tình người mênh mang như biển lúa
Thị trấn nhỏ hoa dâu thơm ngát hương
Quyện trong vành nón lá dịu dàng
Anh có qua Trà Lý sóng vỗ êm?
Nơi cát trắng ôm lòng phù sa đỏ
Dịu đi cái nắng trưa hè oi ả
Xuôi theo dòng ra tận biển Đông xa
Quê em nơi cuối nguồn sông Hồng
Cửa biển chờ mong tình người tha thiết
Hưng Hà đất địa linh nhân kiệt
Lê Quý Đôn - trí tuệ sáng ngời
Thái Bình hôm nay vững bước tương lai
Mời anh về quê hương năm tấn
Thái Bình em mở lòng chân thành đón đợi
Bằng tình yêu sâu nặng tự đáy lòng
Gái quê lúa (xuỵt) nói khẽ ngọt ngào.
Thơ: Nguyễn Hiền Hương


13. Bức tranh quê Thái Bình
Ôi Thái Bình - quê hương lúa ngọt ngào!
Mênh mang đất trời nhuốm màu thơ mộng
Cầu Tân Đệ soi dòng Hồng cuộn sóng
Phù sa hồng ấp ủ những niềm thương
Miền quê trù phú giữa đồng lúa mênh mang
Cánh cò trắng chao nghiêng trong nắng sớm
Khúc sáo diều vi vu cùng gió thổi
Điệu chèo quê ngân nga say đắm lòng người
Về thăm quê lúa những chiều êm ả
Bao đôi lứa nên duyên trên chiếu hồng
Biển Tiền Hải vỗ về cơn sóng nhớ
Bánh quê thơm nức tiếng gọi phương xa
Dẫu đi xa lòng vẫn nhớ khôn nguôi
Nhớ hình bóng Cha Mẹ nơi quê nhà
Nét đẹp Thái Bình - hồn quê đất Việt
Con người nhân hậu, nghĩa tình sắt son!
Thơ: Võ Sơn Lâm


14. Miền thương nhớ Thái Bình
Bao mùa con mới trở về
Miền quê xa vắng Thái Bình thân yêu
Thu sang nắng ửng vàng chiều
Giàn hoa tím ngát lưng trời thướt tha
Thái Bình ngọt mát trái cây
Biển lúa mênh mông lòng ai xốn xang
Cây bòng trĩu quả oằn cành
Luống rau xanh mướt gọi mời tay hái
Bà con quê chất phác thay
Sớm trưa chăm chỉ miệt mài nương dâu
Xa quê lòng dạ khôn nguôi
Tiếng gà sớm gọi nhớ nhung khôn tả
Ai ru điệu hát ngân nga
Ngọt ngào câu hát thiết tha nghĩa tình
Lắng nghe lòng dậy sóng tình
Thái Bình ơi nhớ thương mình biết bao
Thơ: Hồng Chiên


15. Hành trình trở về miền quê lúa
Em có muốn về Thái Bình cùng anh
Ngắm bình minh hồng trên biển lúa mênh mông
Dòng Trà Lý lững lờ như tơ lụa
Sóng Cồn Vành vỗ nhịp những ước mơ
Em có muốn về miền đất tứ thơ
Nong tằm vàng óng dưới nắng ban mai
Lá dâu non xanh ngát một màu biếc
Điệu chèo quê thắm thiết giữa chiều phai
Tay trong tay dạo bước giữa trưa hè
Phố nhỏ ngân nga khúc nhạc ve sầu
Chùa Keo vẳng tiếng chuông buồn man mác
Tình quê hương chân chất nghĩa ân sâu
Ôi Thái Bình - mảnh đất của yêu thương
Mời em về cùng bạn bè thăm viếng
Anh ước được cùng em nơi đây sống trọn
Giữa nhịp đời dịu ngọt tựa vần thơ
Thơ: Phùng Nhuận


16. Thiết tha mời gọi về Thái Bình
Anh có muốn về quê mẹ cùng em
Nơi cánh đồng thẳng cánh cò bay
Chiều buông xuống ta cùng nhau dạo bước
Lúa thì con gái ngả màu vàng tươi
Anh có muốn về bên bãi sông Hồng
Nơi phù sa đỏ nặng nghĩa tình
Ngô xanh mướt trải dài bát ngát
Nếu đồng lòng xin hãy đến thăm em
Đất này in dấu sử xanh ngàn năm
Tiếng trống Tiền Hải vang dội trời
Lê Quý Đôn lưu danh hậu thế
Vũ Thục Nương kiên trung thuở nào
Anh có muốn về thăm bác thợ cày
Vẫn miệt mài trên ruộng đồng quê
Hội Tiên La truyền thống bao đời
Chùa Keo cổ kính đẹp như tranh
Thái Bình ơi triệu trái tim chung
Xây quê hương ngày thêm đổi mới
Bên dòng Trà thành phố trẻ trung
Bánh cáy Nguyễn thơm ngon đậm vị
Biển Cồn Vành sóng vỗ mênh mông
Cảng Diêm Điền tàu về tấp nập
Hải sản tươi đêm đêm đầy khoang
Thuyền ra khơi ngày càng thêm đông
Quê em ơi điệu chèo ngọt ngào
Đang chờ đón đôi ta về đó
Mau bước chân đến với Thái Bình
Cùng góp sức xây ngày mai tươi sáng
Thơ: Hoàng Thị Oanh


17. Khúc tình tự quê hương Thái Bình
Ôi Thái Bình - quê mẹ yêu thương
Bốn mùa thương nhớ đồng xanh bát ngát
Con đê dẫn lối về nguồn cội
Triều Trần đất tổ - nghề truyền bao đời
Đất lành chim đậu - địa linh nhân kiệt
Quê hương như bức tranh thủy mặc
Bao đời gươm giáo lại văn chương
Chắt chiu hạt ngọc gửi phương xa
Bao dòng sông chở nặng phù sa
Bồi đắp cho đời hương lúa ngọt ngào
Nước lên xuống theo dòng thời gian
Lối quê in dấu chân cha mẹ
Xa quê mà lòng vẫn đau đáu
Dòng sông tuổi thơ chảy mãi trong tim
Mỗi bước đi lòng thổn thức
Kỷ niệm xưa ùa về trong ký ức
Ai về thăm quê mẹ hôm nay
Mang theo tấm lòng son sắt
Quê cha đất tổ nguyện ghi tạc
Dù xa cách vẫn nhớ về nguồn cội!
Thơ: Đăng Vinh Trần


18. Khúc tình quê Thái Bình
Anh có muốn về Thái Bình cùng em?
Nơi bình minh hồng nắng sớm long lanh
Cánh đồng lúa mênh mông xanh ngút mắt
Bãi bồi phù sa ngô khoai trĩu nặng
Thiếu nữ quê tóc dài duyên dáng lạ
Quê đổi mới gái trai chung sức
Yêu cha mẹ, yêu quê hương sâu nặng
Tiếp nối cha ông cấy cày vun trồng
Về Triều Dương quê em thanh bình quá
Làng Hới chiếu đỏ rực rỡ sắc màu
Tay em dệt gửi tình yêu thương ấy
Đêm trăng vàng đón gió nhẹ lay lay
Đường quê nắng vàng trải dài bất tận
Hương rơm rạ ngào ngạt thơm nồng
Vườn cây trái cành sai oằn trĩu quả
Ngắm đất trời càng thêm yêu quê hương
Cồn Vành đây sóng vỗ khúc tình ca
Đồng Châu gọi mời tôm cá đầy khoang
Sóng xô sóng chiều về khi bóng xế
Từng đoàn thuyền hối hả vượt trùng dương
Về nơi đây bao cảnh sắc tuyệt vời
Em sẽ dẫn anh đi khắp mọi nơi
Mùa lễ hội nghe điệu chèo say đắm
Cánh cò trắng nghiêng cánh đồng xanh
Tác giả: Vũ Loan


19. Khúc tự hào Thái Bình
Tự hào thay mảnh đất Thái Bình
Quê hương năm tấn rạng ngời sắc xuân
Ôi Thái Bình - xứ sở ân tình
Xin gửi trọn vẹn triệu lời yêu thương
Phồn vinh tỏa khắp nẻo đường quê
Tình người đất mẹ đượm nồng thiết tha
Phù sa màu mỡ ruộng đồng ta
Bốn mùa trĩu quả, vườn xanh ngát hương
Từ làng quê đến phố thị gần xa
Đẹp tựa tranh dân gian thuở nào
Sánh vai cùng thủ đô ngàn năm
Chung tay dựng xây non nước hùng cường
Tài hoa khéo léo vốn sẵn giàu
Người Thái Bình tinh thông nghề nghiệp
Việc nước việc nhà đều thạo thông
Thi ca nhạc họa rộn ràng khắp nơi
Quê hương năm tấn đẹp tuyệt vời
Địa linh nhân kiệt sáng ngời sử xanh
Đêm rằm trẩy hội lung linh
Điệu ca câu hát ngọt lành yêu thương
Con Lạc cháu Hồng tự hào
Thái Bình quê mẹ ngàn năm vinh quang
Mong ước được một lần về thăm
Miền đất trù phú tiếng vang muôn phương
Tác giả: Nhiêu Nguyễn


20. Thái Bình - Khúc tình ca đất và người
Bao mùa xuân chưa ghé thăm đất Châu Giang
Nơi phù sa bồi đắp những mùa vàng bất tận
Cánh đồng lúa mênh mông chạy dài tít tắp
Bãi dâu xanh, đồng cói tựa tranh thơ
Chị tôi kể mãi niềm mong hội ngộ
Gửi vần thơ vơi bớt nỗi nhớ quê nhà
Chùa Keo cổ kính qua lời kể mẹ cha
Lòng bồi hồi, xuyến xao bao cảm xúc
Hè về rộn rã tiếng ve sầu lác đác
Mưa chiều rơi dịu mát những trưa hè
Em lắng nghe dòng sông thì thầm kể chuyện
Sóng biển khơi vỗ mãi khúc tình quê
Thái Bình ơi! Chị bảo rằng đẹp lắm
Phố phường tươi màu đô thị mới xây
Thái Bình nay khoác áo tươi thay đổi mới
Tượng đài Bác sáng ngời cháu con ghi nhớ
Ôi Thái Bình! Rạng rỡ tựa mặt trời
Con người ấy luôn trăn trở không ngơi
Danh lam thắng cảnh đọng mãi trong tim nhớ
Để nỗi nhớ cứ dâng đầy, lan tỏa.
Tác giả: Đỗ Thanh Khương


Có thể bạn quan tâm

Hướng Dẫn Mở Khóa Tập Tin PDF Được Bảo Mật

Top 5 địa chỉ nối mi chất lượng và uy tín nhất tại Tam Kỳ, Quảng Nam

Hướng dẫn chi tiết cách tạo máy ảo sử dụng VirtualBox

Phương pháp Tìm kiếm Dữ liệu Trùng lặp trong Excel

Hướng dẫn tải bản đồ Google Map về điện thoại để sử dụng Offline, không tiêu tốn dung lượng 3G, 4G
