10 Áng tản văn lắng đọng nhất về tháng bảy
Nội dung bài viết
1. Những cơn mưa tháng bảy
Tháng bảy về mang theo những hạt mưa dài rả rích. Khắp Tây Nguyên chìm trong màn nước trắng xóa, bầu trời thấp xuống như hòa cùng mặt đất. Mưa khiến bước chân người vội vã hơn, không gian trầm mặc hơn. Với người quê tôi, mưa tháng bảy luôn gợi bao nỗi niềm sâu lắng...
Thuở ấy, mưa tháng bảy làm đường làng nhầy nhụa bùn đất. Tiếng mưa rơi nhè nhẹ mà chất chứa bao nỗi lo âu - lo lũ cuốn trôi mùa màng, lo mái tranh dột ướt giường chiếu. Thế nhưng, trong ký ức tuổi thơ tôi, mưa tháng bảy cũng đong đầy những kỷ niệm ngọt ngào.
Bọn trẻ chúng tôi coi mỗi trận mưa chiều là dịp vui chơi thỏa thích. Những giọt mưa mát lành rơi trên da thịt như bàn tay mẹ dịu dàng vỗ về. Chúng tôi hồn nhiên thả thuyền bẹ chuối xuống dòng nước, đuổi bắt nhau trong mưa mà tiếng cười giòn tan hòa cùng tiếng mưa rơi. Khi màn đêm buông xuống, niềm vui ấy nhường chỗ cho nỗi lo - lo gió lùa qua vách lá, lo giấc ngủ trẻ thơ bị đánh thức bởi những giọt nước lạnh.
Lớn lên, tôi lại cùng bà con làng xóm lội bì bõm giữa cánh đồng ngập nước để vớt vát từng bông lúa chín. Trong cái lạnh cắt da, niềm vui nhỏ nhoi là những bao lúa ướt sũng. Tiếng cười sảng khoái của trai gái làng, ánh mắt ấm áp trao nhau giữa dòng nước lũ - tất cả như xua tan cái lạnh của mưa tháng bảy.
Giờ đây khi đã xa quê, mỗi khi nghe tiếng mưa rơi, ký ức ùa về như thước phim quay chậm: Những chiều tắm mưa, đêm mưa dột, và đặc biệt là ánh mắt trong veo của cô thôn nữ năm nào. Gọi điện về quê hỏi thăm, người bạn cũ bảo rằng giờ đê bao vững chãi, đường làng sạch sẽ, không còn cảnh dầm mưa vớt lúa nữa. Mưa tháng bảy giờ chỉ còn là kỷ niệm - kỷ niệm đẹp nhưng cũng man mác nỗi niềm...
Lê Quang Thọ


2. Những suy tư tháng bảy
Tháng bảy xa quê, tôi - cô sinh viên năm hai chợt nhận mình đã mang nét 'già dặn' của thời gian. Nhớ sao những tháng bảy tuổi thơ với áo trắng mực tím, ngây ngô mà đẹp đẽ lạ thường. Phải chăng tháng bảy luôn ẩn chứa những chiêm nghiệm về dòng chảy cuộc đời? Đêm nay ngước nhìn vì sao xa, lòng bâng khuâng nghĩ về bao mùa tháng bảy đã qua...
Tháng bảy với sắc phượng đỏ thiêu đốt trái tim mộng mơ. Tháng bảy vô tình trở thành miền ký ức. Tháng bảy nhớ về ai đó xa lạ, dài như sợi mưa giăng giữa cánh đồng vắng. Chiều quê, bánh xe lăn chậm rãi, con thuyền tre dập dềnh chở hồn nhiên thuở nào. Gió lùa qua ngọn cây, lòng se lại trước sắc đỏ nồng nàn hoa gạo...
Tháng bảy với tiếng ve tàn rụng giữa sân trường xưa. Những dòng tên viết vội ngày chia ly, bài ca ve ngân nga gọi ký ức quay về. Một gương mặt hiện lên trong mưa, đôi mắt buồn dõi theo cánh phượng bay. Đời vẫn chật, mơ vẫn đầy, ghế đá vắng lời thân quen: 'Tháng bảy về rồi đấy...'
Mẹ ta gom lá cuối vườn, khói lam chiều quyện sương. Ta chợt giật mình trước bánh xe thời gian nghiệt ngã. Hoa cúc quỳ nở muộn, sương đêm trong vắt trên cỏ non. Tiếng dế kêu thăm thẳm gọi chiều tàn...
Tháng bảy ơi, ngồi một mình ôm ký ức tuổi thơ như cổ tích, để mai này đối mặt sóng gió. Tháng bảy với điệp khúc buồn, tháng bảy với nỗi chơi vơi. Chợt nhận ra nụ cười xưa trong miền ký ức - phải anh không?
Tháng bảy lại về, khoác tấm áo mùa hạ rực rỡ mà trầm tư bên dòng sông suy tưởng. Vẫn âm thanh quen thuộc mà lòng chẳng bình yên. Những đóa hoa mưa nở trên mái tranh, giọt nước mắt mặn hơn, xót xa hơn...
Tháng bảy dần trôi.
Nguyễn Hường


3. Tháng Bảy - Khúc gọi hồn quê
Tiếng thở dài của mẹ qua điện thoại: 'Thời gian sao trôi nhanh thế!' Một tháng Bảy nữa lại về, mang theo hương cuối hạ và những tâm tình sâu lắng. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng hiếm hoi giữa bộn bề, tôi lắng nghe hơi thở nhẹ nhàng của ký ức, của quê hương thân thương...
Tháng Bảy trong tôi là chuỗi cười vang trẻ thơ, là con đường làng gập ghềnh in dấu chân trần. Nắng như đổ lửa mà lũ trẻ vẫn rong ruổi trên cánh đồng nứt nẻ. Mái tóc cháy nắng mùi rơm rạ khiến bà ngoại hít hà 'thơm lắm cháu ơi!'. Những câu đồng dao, trái cây dại lủng lẳng đã nâng đỡ tôi qua tháng ngày gian khó, để giờ đây cứ tiếc nuối khôn nguôi.
Tháng Bảy - mùa tất bật của những bàn tay lam lũ. Cha mẹ tôi hơn hai mươi năm lặn lội giữa đồng sâu, đánh đổi tuổi xuân cho những vết chai sần, làn da sạm nắng. Tôi lớn lên từ bùn đất, nên thương cha mẹ, thương tháng Bảy quê nhà đến nao lòng...
Tháng Bảy còn là mùa thi cử. Nắng hè theo các em vào phòng thi, mồ hôi thấm vào trang giấy cùng bao hy vọng của cha mẹ nơi xóm nghèo.
Giữa dòng đời xô bồ, tôi tìm về vòng tay mẹ. Vẫn dáng hình gầy guộc đứng chờ nơi ngưỡng cửa, đôi tay run run vuốt ve khi tôi thiếp đi trong cơn mệt nhọc. Giọng hát mẹ ru tôi qua bao thăng trầm, cho tôi tìm lại sự bình yên đã mất...
Tháng Bảy còn gợi nhớ ngày Thương binh liệt sĩ - khi triệu trái tim cùng thổn thức tri ân. Tôi thầm nhủ không bao giờ quên những câu chuyện hào hùng của cha ông. Từng con đường, bãi bồi, cánh chim trời... đều thấm đẫm xương máu tiền nhân. Tháng Bảy ngân vang khúc tráng ca bi tráng.
Như bản giao hưởng đa sắc, tháng Bảy khắc vào tâm khảm những nốt lặng sâu xa. Tôi mong mỗi tháng Bảy qua đi sẽ để lại bình yên cho mẹ, cho quê hương và cho chính mình. Để khi nhớ về, lòng chỉ còn nhẹ nhàng thanh thản...
Tháng Bảy - khúc gọi hồn quê!
THÙY HƯƠNG


4. Tháng Bảy - Bản hòa âm thanh bình
Khi những đóa hoa xấu hổ bung nở tựa bông tuyết nhỏ, lá e ấp khép mình trong làn mưa bụi, ấy là tháng Bảy gõ cửa, mang theo thanh bình dịu ngọt.
Tháng Bảy tuổi thơ là những ngày thả bước trên bờ mương, là những trận mưa rào ướt át mà vẫn cười khoái trá. Mưa tháng Bảy như bàn tay khẽ lật từng trang ký ức. Nhớ những đêm gió giông, nép trong vòng tay mẹ ấm áp, nhớ buổi theo chị ra đồng bắt cua về nấu nồi canh rau tập tàng đạm bạc mà ngọt ngào tình thương.
Tháng Bảy chẳng vội vàng, nhẹ nhàng như bong bóng nước chao nghiêng, như con thuyền giấy thả trôi mơ màng. Tuổi thơ khó nhọc của tôi, những điều giản dị ấy trở thành cả thế giới diệu kỳ, in sâu vào miền ký ức.
Lớn lên rồi, tháng Bảy trong tôi vẫn nguyên vẹn sắc xanh non tơ. Bình yên là sớm tháng Bảy hít đầy lồng ngực hương cỏ đồng nội, là ngọn gió mát lành vuốt ve mái tóc, là giọt sương long lanh vương vấn trên đầu ngọn cỏ. Bình yên còn là chiều đạp xe dưới hàng cây rợp mát, cảm nhận từng giọt nước mưa còn đọng rơi nhè nhẹ trên da.
Trời tháng Bảy mây trắng bồng bềnh như những cục bông ngọt ngào tan dần khi thu sang, để lại bầu trời xanh trong vắt, cao vời vợi.
Ngọc Lý


5. Tháng Bảy - Những chuyến đò ký ức
Tháng Bảy với tôi là câu hát se lòng: 'Tháng Bảy chưa mưa, em đi thành phố lạnh...' - khúc dạo đầu cho những hoài niệm ngọt ngào nhất. Dù người quê bảo tháng Bảy mang xui rủi, sao tôi lại thấy nó đẹp đến nao lòng?
Tháng Bảy tuổi thơ là buổi sáng không chuông báo thức, được nằm cuộn tròn trong chăn ấm nghe tiếng gà gáy xa xa. Là những ngày thảnh thơi không lo đến trường, chỉ biết đói thì ăn, khát thì uống, chiều về nằm dài ngắm diều bay. Khói rơm bếp mẹ quyện vào hoàng hôn, tiếng sáo mục đồng du dương như bản nhạc đồng quê.
Giờ đây, tháng Bảy mang theo cả niềm vui lẫn nỗi buồn. Đó là tờ giấy đại học hân hoan trong tay, cũng là ngày cha tôi ra đi mãi mãi. Là chuyến thiên di đầu đời, là bóng mẹ đứng lặng dưới giàn mướp hương khi tôi rời quê lên phố.
Tháng Bảy bây giờ, tôi thức giấc nơi thành phố lạ, pha trà trên ban công đầy hoa, nghe bản nhạc không lời mà lòng bồi hồi nhớ về miền quê xưa. Ký ức tháng Bảy như ngọn gió mát lành vỗ về tâm hồn, mang theo cả những vụn vỡ đầu đời và những yêu thương chưa bao giờ cũ.
HOÀNG KHÁNH DUY


6. Tháng Bảy - Khúc tráng ca và hoài niệm
Câu thơ về mẹ của Phạm Ngọc Cảnh cứ vấn vương: 'Nắng đã chiều vẫn muốn hắt tia xa...' như lời tri ân với những hy sinh thầm lặng.
Tháng Bảy với bầu trời ngổn ngang mây bạc, ẩn chứa sau làn mây trắng bồng bềnh là những cơn giông dữ dội nơi chân trời xa. Thiên nhiên như đồng điệu với tâm hồn người, gợi nhớ thương những anh hùng đã ngã xuống.
Bài hát 'Màu hoa đỏ' bỗng vang lên: 'Có người lính ra đi từ đó không về...'. Màu đỏ ấy như ngọn lửa thiêng liêng, như máu các anh đã thấm vào đất mẹ, hóa thành Tổ quốc thiêng liêng.
Ráng chiều tháng Bảy oi ả, không gian như nén chặt lại. Chiến tranh qua đi nhưng vẫn còn đó những 'cơn giông' đời thường - những cơn sốt rét âm ỉ, những vết thương nhức nhối khi trở trời. Nhưng trong vòng tay cộng đồng, các anh tìm thấy mái ấm từ những ngôi nhà tình nghĩa, từ sự sẻ chia của đồng đội.
Ký ức ùa về với chiếc ba lô lỗ chỗ vết đạn, tiếng võng dù kẽo kẹt đêm rừng. Tất cả thấm đẫm nỗi nhớ như sương khói, làm cay sống mũi, cồn cào gan ruột, rồi hòa vào ráng chiều đỏ rực - nơi hội tụ của được mất, cho nhận...
Bỗng chốc, cầu vồng tháng Bảy hiện lên lung linh như phép màu. Đó là biểu tượng của sự hồi sinh, khát vọng, lời nhắn gửi từ quá khứ đến hiện tại. Cầu vồng ảo ảnh mà chân thực, như tiếng nói của những người đã khuất gửi đến người đang sống...
Nguyễn Ngọc Phú


7. Tháng Bảy - Những dòng sử xanh
Tháng Bảy mang trong mình ngày linh thiêng - ngày cả nước nghiêng mình tri ân những người con đã ngã xuống vì Tổ quốc. Con số 7 như bảy sắc cầu vồng sau mưa, như bảy nốt nhạc trầm bổng, như bảy đóa sen hồng dâng lên đài tưởng niệm.
Những người lính năm xưa trở về chiến trường cũ với làn da in hằn dấu sốt rừng, thân thể mang đầy thương tích. Chiến tranh đã lùi xa nhưng trong họ vẫn còn nguyên những cơn 'báo động' - những nỗi đau thể xác khi trái gió trở trời, những ký ức không thể nào quên.
Trên khắp biên cương, người lính vẫn ngày đêm canh giữ sự bình yên cho Tổ quốc. Họ như những người lính Điện Biên năm nào, vẫn miệt mài 'kéo pháo' qua những dốc núi cuộc đời, chống chọi với bao cám dỗ để không sa vào vực thẳm.
Tháng Bảy gợi nhớ những nghĩa cử cao đẹp: hình ảnh người lính đứng trước nghĩa trang với nén hương thơm, lời nguyện cầu 'Xin được thắp hương nơi đầu gió/Hương khói đừng quên nấm mộ nào'. Hay tấm lòng người vợ liệt sĩ dành cả vòng hoa duy nhất cho đồng đội của chồng: 'Cả cánh rừng chỉ có hai ngôi mộ/Viếng mộ anh có chị đến đây rồi!'.
Tháng Bảy cũng là tháng của những người mẹ - những 'bệ phóng' thầm lặng đã tiễn con ra trận. Họ như câu thơ của Phạm Ngọc Cảnh: 'Nắng đã chiều vẫn muốn hắt tia xa' - dù tuổi đã xế chiều vẫn không ngừng hy vọng, vẫn kiên cường như dáng hình đất nước.
Từ Trường Sơn đến Vị Xuyên, từ Thạch Hãn đến Ngã ba Đồng Lộc, tháng Bảy vang lên khúc tráng ca bất tử. 'Đò lên Thạch Hãn xin chèo nhẹ/Đáy sông còn đó bạn tôi nằm' - lời nhắn nhủ đầy xúc động về sự hy sinh vĩ đại.
Tháng Bảy không chỉ là tháng tri ân, mà còn là tháng của nghĩa tình, của lòng biết ơn sâu sắc với những người đã ngã xuống để bảo vệ từng tấc đất, từng dòng sông của Tổ quốc. Như Chế Lan Viên đã viết: 'Ôi Tổ quốc nếu cần ta chết/Cho mỗi ngôi nhà ngọn núi, dòng sông...'.
NGUYỄN NGỌC PHÚ


8. Tháng Bảy - Bức thư tình gửi quê hương
Thời gian như chuyến tàu vụt qua không đợi chờ ai. Tháng Bảy về, mang theo nửa năm đã trôi và nỗi nhớ quê nhà da diết khôn nguôi. Những đêm thao thức, con như nghe tiếng gọi từ miền ký ức xa xăm.
Tháng Bảy tuổi thơ là cái nắng cháy da cháy thịt từ sớm tinh mơ đến tối mịt. Con nhớ hình ảnh mẹ lom khom giữa đồng, lưng ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt nheo lại vì giọt mặn xót xa. Tháng Bảy là những nhọc nhằn mẹ gánh để nuôi con khôn lớn. Con nhớ cha với dáng người gầy guộc, đôi tay chai sạn vôi vữa, khóe mắt hằn những vết chân chim. Mỗi trưa hè, con lại thầm mong trời dịu nắng để cha đỡ vất vả.
Những đêm mất điện, cả nhà quây quần bên bờ ao, cha trải manh chiếu cũ, kể chuyện ngày xưa nghèo khó. Khoảnh khắc ấy giản dị mà ấm áp vô cùng, giờ đây trong phố thị ồn ào, con tìm mãi chẳng thấy.
Tháng Bảy còn là ánh mắt mờ đục của ông khi nhớ về đồng đội. Những chuyến đi cùng ông dọc Trường Sơn, thắp nén hương cho những ngôi mộ liệt sĩ, dạy con hiểu giá trị của hòa bình. Tấm huân chương trên ngực ông lấp lánh những năm tháng hào hùng.
Giữa tháng Bảy nắng vàng, con chỉ mong sớm được trở về, quây quần bên mâm cơm đạm bạc mà ấm áp tình thân. Để được sống lại những khoảnh khắc bình yên nhất đời.
Tản văn của CAO THƠM


9. Tháng Bảy - Khúc ngẫm tri âm
Tháng Bảy về, mang theo những suy tư miên man. Những ngày nắng dài mong mưa tới, ngày mưa dầm lại nhớ nắng vàng. Tiết trời dùng dằng giữa hạ và thu, khiến lòng người lắng lại, trầm tư hơn.
Tháng Bảy - tháng của tri ân. Những người lính già tay run run ôm nhau, kể chuyện đồng đội nằm lại nơi chiến trường xưa. Những thông báo tìm mộ liệt sĩ vẫn day dứt theo năm tháng. Càng thấm thía sự hy sinh lớn lao của bao thế hệ cho nền độc lập hôm nay.
Tháng Bảy âm lịch - mùa Vu Lan báo hiếu, gợi nhớ huyền tích Mục Kiền Liên cứu mẹ khỏi địa ngục. Như Nguyễn Du từng viết: 'Tiết tháng bảy mưa dầm sùi sụt' - tháng của lòng từ bi, hướng thiện. Bông hồng trắng cho người mất mẹ, bông hồng đỏ cho người còn cha - biểu tượng của tình hiếu nghĩa.
Tháng Bảy còn là chuyện tình Ngưu Lang - Chức Nữ, một năm chỉ gặp một lần vào mồng bảy tháng bảy. Giọt nước mắt chia ly hóa thành mưa Ngâu, thấm đẫm nỗi niềm trắc ẩn.
Với tôi, tháng Bảy là tháng của tâm linh, của những chiêm nghiệm sâu lắng về đời người.
Loc Trang


10. Tháng Bảy - Bản tình ca thời gian
Tháng Bảy về với những sợi mưa ngâu mảnh mai vắt ngang triền đê. Nắng hạ dịu đi trong làn gió mát, sen tàn mà hương vẫn đọng lại đâu đây. Lối mòn cỏ may vương vấn nỗi nhớ, hương nhãn chín thoảng trong chiều gọi bước chân ngập ngừng.
Bằng lăng rụng tím góc phố, phượng vĩ lưu luyến chẳng muốn rời cành. Tiếng ve ngân cuối hạ, mùa thu chớm về trong cơn mưa nhạt nắng. Hương ổi chín đâu đây gọi tuổi thơ ùa về. Tháng Bày là bóng cha lội đồng, lưng mẹ còng gánh lúa, là cánh cò trắng miệt mài giữa đồng quê.
Tháng Bảy - giao mùa của những xao xuyến. Mưa ngâu như giọt lệ Ngưu Lang Chức Nữ, thương những chuyến đò xa bến cũ. Ta bỗng thèm được chân trần chạy trên con đường đất ngày xưa, nơi tuổi thơ với những cánh diều no gió, những que kem đá ngọt lịm tuổi hồn nhiên.
Tháng Bảy mang theo ký ức tuổi trẻ - những chia ly đầu đời, những trang lưu bút phai màu. Bạn bè mỗi đứa một phương trời, chỉ còn lại đóa phượng rơi và nỗi nhớ khắc khoải mỗi khi trở gió.
Tháng Bảy là khói lam chiều trên mái tranh nghèo, là dáng mẹ gầy dưới giàn bầu, là bì thư chắt chiu gửi theo con vào đại học. Tháng Bảy chênh vênh giữa nhớ và quên, giữa những chuyến tàu đi và bến đợi.
Tháng Bảy - bản tình ca của thời gian, của những yêu thương chưa bao giờ cũ.
Trần Hiền


Có thể bạn quan tâm

Khám phá những ý tưởng chụp ảnh Tết tuyệt đẹp cho bé trai và bé gái, mang đến những khoảnh khắc ngọt ngào và đầy ắp niềm vui xuân.

Hướng dẫn thay đổi thư mục tải xuống trên iPhone và iPad

Hướng dẫn chia đôi màn hình trên iPhone

Khám phá 5 địa điểm tuyệt vời ở Hà Nội để chụp những bức ảnh áo dài Tết, nơi mà giới trẻ đang tranh thủ lưu lại những khoảnh khắc đáng nhớ.

Hướng dẫn chiếu màn hình iPhone lên máy tính đơn giản và hiệu quả
