10 áng tản văn lay động nhất về sắc tím bằng lăng
Nội dung bài viết
1. Khúc biến tấu hai mùa tím
Nắng đã chín vàng, không còn e ấp như buổi giao mùa. Nắng miên man trải dài trên phố thị, đùa giỡn cùng gió qua vòm lá, báo hiệu mùa hạ tím đang về.
Hạ đến mang theo những cơn mưa rào, cây cối khoác lên mình tấm áo xanh mướt. Hoa gạo nhường chỗ cho sắc tím bằng lăng, hương dâu da nồng nàn và màu rực lửa của phượng vĩ. Tất cả như bản hợp xướng rộn ràng chào đón mùa hạ.
Tuổi thơ ùa về với hình ảnh lũ trẻ tắm sông, thả diều trên triền đê. Những chiều hè oi ả, chúng tôi rong ruổi khắp cánh đồng bắt cào cào. Ký ức ùa về về thằng Hồng, thằng Quang cùng trò đổ dế cháy tóc. Giờ đây chỉ còn tiếng ve sầu vang vọng như khúc ca tiễn biệt tuổi học trò.
Câu chuyện cổ tích về nàng công chúa Bằng Lăng Tím và chàng thư sinh nghèo vẫn nguyên vẹn trong ký ức. Loài hoa ấy trở thành biểu tượng cho tuổi học trò hồn nhiên, trong trắng. Mỗi lần bắt gặp sắc tím bằng lăng giữa phố phường, lòng lại bồi hồi nhớ về một thời áo trắng.
Hạ về, cổng trường khép lại. Bạn bè mỗi người một ngả, kẻ phương trời xa, người đã về với cát bụi. Tôi cầm trên tay hai mùa hạ - quá khứ và hiện tại, đong đầy những yêu thương và nuối tiếc. Bằng lăng tím vẫn nở, vẫn rụng, như nhịp đời cứ thế trôi...
Lê Minh


2. Sắc tím thủy chung
Hai sứ giả báo mùa hè - phượng đỏ rực rỡ và bằng lăng tím thầm. Nếu phượng vĩ chiếm lĩnh thơ ca bằng sắc màu cháy bỏng, thì bằng lăng lặng lẽ khắc sâu vào ký ức bằng màu tím thủy chung. Không ồn ào phô trương, sắc tím ấy cứ âm thầm lắng đọng, trở thành nỗi nhớ da diết trong từng trang viết.
Trong thế giới hoa tím, bằng lăng có lẽ là loài hoa kiêu hãnh nhất. Violet mong manh, hoa xoan bé nhỏ, chỉ có bằng lăng vươn mình kiêu hãnh với những chùm hoa dài đến nửa mét. Mỗi cây bằng lăng như chiếc váy tím khổng lồ mà thiên nhiên khoác lên phố phường khi hè về.
Sớm hè, phố bỗng bừng sáng giữa hai màu đối lập - đỏ rực một bên, tím ngát bên kia. Phượng như ngọn lửa rực cháy, bằng lăng tựa dòng sông êm đềm. Âm dương hòa quyện tạo nên bức tranh hè độc đáo, điểm xuyết bằng khúc đồng ca ve sầu.
Có những con đường được gọi tên bằng sắc tím - đường Bằng Lăng. Dạo bước dưới tán hoa, ta như lạc vào thế giới cổ tích. Những cánh hoa rung rinh như thì thầm câu chuyện tình học trò. Một thời áo trắng ùa về với hình ảnh cô bạn nhỏ tặng cành hoa tím thay lời chưa nói...
Bằng lăng giờ đây không chỉ là loài hoa. Nó là kỷ vật, là nhân chứng cho những mối tình đầu ngây ngô. Màu tím ấy giờ đã hóa nỗi nhớ, thành niềm thương da diết. Mỗi độ hè về, sắc tím lại gợi bao câu hỏi: Người năm ấy giờ nơi đâu? Còn nhớ chăng một thời chúng ta?
Đỗ Xuân Thu


3. Khúc hát tháng tư
Một sớm tháng tư, phố bỗng bừng sáng dưới tán bằng lăng tím biếc. Không như phượng vĩ gắn với tuổi học trò, sắc tím ấy cứ lặng lẽ rung động những tâm hồn biết yêu thương.
Giữa những khu vườn ngập tràn hoa kiểng đắt giá, bằng lăng khiêm nhường nép mình. Nhưng chính trên phố phường, loài hoa ấy mới thực sự tỏa sáng - biến những con đường thành 'phố tím' mộng mơ, khiến lòng người xao xuyến mỗi độ tháng tư về.
Vẻ đẹp của bằng lăng là câu chuyện của sự kiên nhẫn. Những tháng ngày không hoa, cây chỉ là bóng hình lặng lẽ. Nhưng khi hè sang, bằng lăng bừng tỉnh, phô sắc tím ngát giữa trời xanh, bất chấp sự cạnh tranh của muôn hoa khác.
Không hương thơm nồng nàn, bằng lăng dồn hết tinh túy vào sắc hoa. Mỗi cánh hoa mới nở đã khoe màu tím đậm đà, không phai nhạt theo thời gian. Sớm mai, hoa tím hồng trong nắng. Chiều tà, sắc tím lung linh dưới ánh hoàng hôn. Đêm về, màu hoa thẫm lại trong sương khuya.
Ngồi dưới tán bằng lăng, nhâm nhi ly cà phê, ngắm dòng người hối hả, bỗng thấy lòng bình yên lạ. Phải chăng đó là món quà mà loài hoa này dành tặng cho phố thị ồn ào? Ai đã từng hẹn hò dưới tán bằng lăng hẳn không quên những cánh hoa rơi nhẹ trên vai, như lời thì thầm của tình yêu thuở ban đầu...
Lặng lẽ mà kiêu hãnh, bằng lăng không chỉ làm đẹp phố phường, mà còn thắp lên những xúc cảm dịu dàng trong tâm hồn người.
Nguồn: Báo Gia Lai


4. Lời thủ thỉ cùng bằng lăng
Thiên nhiên ban tặng cho đời biết bao loài hoa kỳ diệu, và bằng lăng tím chính là món quà dịu dàng nhất của tháng ba. Dù phố vắng hay người qua vội vã, bằng lăng vẫn kiên nhẫn tỏa sắc, như lời nhắc nhở về vẻ đẹp bền bỉ giữa nhịp sống hối hả.
Sắc tím bằng lăng - màu của mộng mơ và hoài niệm. Ai từng là học trò hẳn không quên được cảm giác bồi hồi dưới tán hoa tím ấy. Mỗi chiều về, tôi lại được tặng món quà tinh thần vô giá - ngắm nhìn dãy bằng lăng dài tít tắp trước công sở, những vòm hoa tím biếc vẫy gọi trong nắng chiều.
Bằng lăng không kiêu sa với hương thơm nồng nàn, nhưng hãy thử hít sâu làn gió ban mai dưới tán hoa, bạn sẽ cảm nhận được hương đất trời hòa quyện cùng mùi hoa dịu nhẹ. Đó là bản giao hưởng tinh tế của tạo hóa, là lời thì thầm rằng cuộc sống vẫn còn biết bao điều lãng mạn đáng trân quý.
Mùa bằng lăng về gợi nhớ bao kỷ niệm thuở cắp sách - những buổi chia tay đẫm nước mắt dưới tán hoa tím, những ánh mắt ngượng ngùng trao nhau. Chiều nay, phố như bừng sáng dưới những chùm hoa rực rỡ. Các cụ già ngồi lặng ngắm hoa, miên man với ký ức xa xăm. Trẻ nhỏ hồn nhiên đạp xe dưới tán lá. Tất cả tạo nên bức tranh sống động mà êm đềm.
Đời người phai tàn theo năm tháng, nhưng tình yêu với sắc tím bằng lăng thì vẹn nguyên như thuở ban đầu. Dẫu mai này lá đổi màu, người xa vắng, những cánh hoa vẫn sẽ tiếp tục nhuộm tím con đường kỷ niệm - con đường trong trái tim tôi mãi mang tên Bằng Lăng.
DIỄM KIỀU


5. Dịu dàng sắc tím
Con đường quen thuộc ấy bỗng một ngày khiến tôi ngỡ ngàng.
Suốt một năm qua, tôi vẫn hờ hững băng qua con đường này với tâm trí đầy những toan tính đời thường. Cho đến một chiều tháng tư, khi ngước nhìn lên vòm lá, trái tim tôi chợt rung động trước cả biển hoa tím rung rinh trong nắng chiều dịu dàng.
Hóa ra giữa cuộc sống xô bồ, tôi đã vô tình bỏ quên một kiệt tác của thiên nhiên. Những tán bằng lăng tím ngát, không phô trương như phượng đỏ, không kiêu sa như điệp vàng, mà lặng lẽ tỏa sắc bằng vẻ đẹp khiêm nhường nhưng đầy ma lực.
Tôi dừng xe, đứng lặng ngắm nhìn. Cụ già đi ngang qua với ánh mắt rưng rưng, chắc hẳn đang tìm về miền ký ức xa xăm. Sắc tím ấy gợi nhớ bao hình ảnh thân thương - màu mực tím thuở học trò, tà áo dài dịu dàng của chị, bông hoa an ủi từ tay bạn hiền...
Những cánh hoa rơi lả tả dưới chân. Tôi nhặt lên, ngắm nghía từng cánh hoa mong manh. Nhưng bằng lăng chỉ thực sự tỏa sáng khi ở trên cao, khi những chùm hoa đan vào nhau tạo thành tấm thảm tím biếc dưới bầu trời. Chúng không còn là những bông hoa riêng lẻ, mà trở thành một khối thống nhất của cái đẹp.
Cuộc sống vẫn còn nhiều lo toan, nhưng giờ đây, tôi đã tìm thấy liều thuốc tinh thần giữa sắc tím bằng lăng. Hãy thử một lần dừng lại, ngước nhìn và để lòng mình hòa vào vẻ đẹp ấy, bạn sẽ hiểu vì sao tôi đã phải lòng sắc tím này đến thế.
TRẦN NGỌC MỸ


6. Thương nhớ mùa hoa cũ
Tháng tư về mang theo nắng hè oi ả, đánh thức trong tôi bao ký ức xưa. Tiếng ve râm ran, cơn mưa đầu mùa bất chợt, và đặc biệt là sắc tím bằng lăng - màu hoa tôi yêu nhất mỗi độ hè sang.
Giữa nhịp sống hối hả nơi giảng đường đại học, tôi vẫn giữ cho mình những khoảnh khắc lặng yên để đón nhận vẻ đẹp dịu dàng của bằng lăng tím. Cả khuôn viên trường như khoác lên tấm áo mới khi những chùm hoa tím biếc bung nở dưới nắng hè. Sắc hoa ấy đẹp kiêu sa trong nắng sớm, rực rỡ giữa trưa hè và trở nên thơ mộng lạ thường khi hoàng hôn buông xuống.
Mỗi lần đi qua con đường rợp bóng bằng lăng, lòng tôi lại bồi hồi nhớ về thuở áo trắng. Nhớ tiếng giảng bài trầm ấm của thầy, nhớ tiếng cười giòn tan của bạn bè, nhớ những bức thư tình ép cánh hoa tím trao tay trong e ấp. Những buổi chiều tan trường, tôi và cô bạn nhỏ thường tìm đến ghế đá dưới tán bằng lăng, để sắc tím ấy thấm đẫm những tâm tình chưa dám thổ lộ.
Thời gian trôi, mang theo bao kỷ niệm. Giờ đây, mỗi độ hè về, khi bằng lăng lại nhuộm tím góc sân trường, lòng tôi lại nao nao nhớ về một thời đã xa. Màu tím ấy giờ không chỉ là sắc hoa, mà đã trở thành màu của hoài niệm, của những yêu thương còn mãi trong tim.
HỨA PHÁT ĐẠI


7. Mùa hạ trong cách ly
Nắng hè trong vắt, sắc tím bằng lăng, hương dâu da nồng nàn và màu phượng đỏ rực... Tất cả như bản hợp xướng rộn ràng chào đón mùa hạ. Thế mà lòng tôi vẫn chưa thể hòa nhịp, bởi một mùa hè khác thường trong những ngày giãn cách.
Nhìn bằng lăng nở, tôi biết tháng năm về. Nhưng nhịp sống dường như ngưng đọng, khi đại dịch buộc chúng ta phải sống chậm lại, phải trân trọng hơn những điều giản dị mà lâu nay ta vô tình bỏ quên.
Tôi nhớ da diết con đường quen rợp bóng bằng lăng, nhớ mùi hương hoa thoảng trong gió, nhớ những ngày bận rộn bên người thân, bạn bè. Giờ đây, sắc tím bằng lăng trở thành nỗi nhớ thương khắc khoải - nhớ tiếng cười học trò vắng bóng, nhớ mùa thi lỡ hẹn, nhớ những nụ cười trong trẻo không kịp nở dưới tán hoa.
Hạ về trong nỗi niềm trăn trở. Phố vắng, bằng lăng vẫn nở, vẫn rụng, như nhịp đời cứ thế trôi dù con người đang phải dừng bước. Tôi tự hỏi, khi mùa dịch qua đi, liệu chúng ta có nhìn cuộc sống bằng đôi mắt trân quý hơn, yêu thương hơn?
"Ai đã thấm cánh hoa vào giọt mực
Dán lên trời một minh hoạ thơ ngây"
(Thơ: Đỗ Huy Chí)
Những ngày bận rộn mới thực sự là ngày đáng sống. Mùa hạ sẽ lại về, bằng lăng sẽ lại nở, và tôi tin rằng chúng ta sẽ trân trọng hơn từng khoảnh khắc được sống trọn vẹn.
Tác giả: Lê Minh


8. Sắc tím hậu giãn cách
Khi xuân nhường chỗ cho hạ, những nụ bằng lăng e ấp hé mở trên cành xanh mướt. Tôi đứng ngắm nhìn những chùm nụ hồng phớt đung đưa bên chiếc xe trắng - một khung cảnh bình dị mà đẹp đến nao lòng.
Theo ngày tháng, nụ hoa lớn dần, chờ đợi nắng hạ để bung tỏa sắc tím dịu dàng. Bằng lăng như muốn làm dịu đi cái chói chang của mùa hè bằng vẻ đẹp tinh khôi của mình. Những tán hoa tím biếc phủ lên phố phường như tấm voan mỏng, điểm tô cho Hà Nội một vẻ duyên dáng rất riêng.
Trong sắc tím ấy, ký ức ùa về. Tôi nhớ đến người bạn phương xa, nhớ buổi trò chuyện trong quán cà phê mùa đông năm nào. Giờ đây, tôi chỉ có thể gửi cho anh hình ảnh bằng lăng qua điện thoại - mùa hoa năm nay tuy không rực rỡ như trước, nhưng lại đằm thắm lạ thường.
Hai mùa bằng lăng qua đi trong cách ly, hoa vẫn nở mà phố vắng tanh. Giờ đây, khi cuộc sống trở lại bình thường, sắc tím ấy mới thực sự tỏa sáng. Những em nhỏ tung tăng đến trường, tà áo dài thướt tha của thiếu nữ Hà Thành - tất cả tạo nên bức tranh sống động dưới tán bằng lăng.
Tôi thả bước trên con phố quen, lòng tràn ngập niềm vui khi được chứng kiến nhịp sống trở lại. Một bạn trẻ xin chụp cho tôi bức hình dưới tán hoa - khoảnh khắc đẹp của sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên.
Mùa bằng lăng năm nay đặc biệt hơn bao giờ hết, khi chúng ta biết trân trọng những điều giản dị sau cơn bão dịch. Ngước nhìn bầu trời xanh qua vòm hoa tím, tôi cầu mong cho sự bình yên sẽ mãi ở lại trên mảnh đất này.
Đỗ Thu Yên


9. Sắc màu tuổi trẻ
Nắng tháng năm vàng rực, len lỏi qua từng tán lá, đánh thức những nụ hoa đang say ngủ. Tôi nép mình bên quán cà phê vắng, ngắm phố phường rực rỡ sắc màu, lòng bồi hồi nhớ về một thời thanh xuân đã xa.
Phố bỗng ngập tràn sắc vàng kiêu sa của muồng hoàng yến, những chùm hoa như chiếc đèn lồng nhỏ đung đưa trong gió. Rồi bất chợt, sắc tím bằng lăng trải thảm khắp lối đi, từng cánh hoa mong manh rơi lả tả như muốn phủ lên phố một tấm voan dịu dàng. Màu hoa cuối mùa phớt hồng khơi gợi bao kỷ niệm - nơi góc phố ấy, tôi đã đánh rơi mối tình đầu.
Tháng năm về mang theo lửa phượng rực trời. Dưới gốc cây già, những tà áo dài trắng thướt tha, những trái tim non nớt rộn ràng trước giờ chia ly. Tôi chợt nhớ đến bức thư tình chưa kịp gửi, vẫn còn đó trong ngăn bàn cùng cánh hoa ép khô.
Giữa phố xá nhộn nhịp, hình ảnh người phụ nữ tần tảo với thúng sen ngan ngát gợi nhớ bóng mẹ năm xưa. Mùi bùn non quyện với hương sen theo mẹ suốt chặng đường dài, như tình yêu thương không bao giờ vơi cạn.
Chiều về, hương ngọc lan thoang thoảng dẫn lối tôi qua phố nhỏ. Bóng áo dài thướt tha khẽ nhặt cánh hoa rơi cài lên mái tóc - khoảnh khắc đẹp như bài thơ giữa đời thường.
Tháng năm qua đi mang theo bao cảm xúc. Liệu mai này, khi nhìn lại, ta có tiếc nuối những tháng ngày rực rỡ ấy - nơi có những vấp ngã, đớn đau, nhưng cũng chan chứa yêu thương và nhiệt huyết tuổi trẻ?
Nguyễn Thắm


10. Tình khúc bằng lăng
Thiên nhiên luôn có cách cân bằng kỳ diệu. Bằng lăng tuy không hương nhưng vẫn khiến lòng tôi xao xuyến. Sau những ngày coi thi mệt nhoài, tôi tìm về con đường bằng lăng thân thuộc. Và nỗi nhớ anh lại ùa về.
Những chiều tà nắng tắt, con phố nhỏ với hàng bằng lăng từng chứng kiến chúng tôi. Những câu chuyện vu vơ, cái nắm tay vội vã - giờ chỉ còn là kỷ niệm. Anh đã đi xa, về nơi không còn đau đớn, nơi chỉ có hoa bỉ ngạn nở đỏ. Liệu anh có còn nhớ sắc tím bằng lăng xưa?
Thời gian trôi, tôi tập sống với sự vắng mặt của anh. Nhưng mỗi mùa bằng lăng nở, trái tim lại quặn thắt nhớ về người đã khuất. Tôi vẫn thường trở lại con đường cũ, gửi theo cánh hoa lời thương nhớ. Tôi tin anh vẫn đâu đó bên tôi, vẫn nhặt giùm tôi cánh hoa rơi trên vai.
Ngày ấy, tôi vốn không yêu bằng lăng. Nhưng từ khi quen anh - người say mê vẻ đẹp khiêm nhường của loài hoa này, tôi cũng dần đổi thay. Rồi một ngày chớm hạ, khi bằng lăng vừa hé nụ, anh ra đi mãi mãi. Căn bệnh ung thư đã cướp anh đi khi mới hai mươi lăm xuân. Tôi chỉ kịp đặt vào tay anh bông hoa đầu mùa trước khi vĩnh biệt.
Hôm nay trở lại con đường xưa, trái tim tôi đã lành vết thương nhưng không nguôi nỗi nhớ. Một người bạn từng nói: "Muốn người đã khuất thanh thản, hãy sống thật tốt". Anh mãi là miền ký ức đẹp nhất tuổi thanh xuân của tôi.
Bằng lăng vẫn nở tím con đường cũ. Có người đi qua, mắt ướt lệ nhưng nở nụ cười. Trên cành hoa mới nở, gió vẫn thì thào lời yêu thương tự thuở nào.
Thanh Nguyễn


Có thể bạn quan tâm

Khám phá 15 kiểu tóc vic đẹp, cực kỳ ấn tượng, phù hợp với mọi loại khuôn mặt, mang lại vẻ ngoài cuốn hút và thời thượng.

Cách tạo Watermark cho tài liệu Word đơn giản và hiệu quả.

Cách tính tổng các giá trị trong một hàng ngang trên Excel rất dễ dàng. Bạn chỉ cần sử dụng công thức cộng đơn giản để tính toán.

Hướng dẫn cách tạo mục lục tự động trong Word một cách nhanh chóng và dễ dàng

Top 10 Thương hiệu máy hút bụi gia đình nổi bật nhất
