10 Áng tản văn xuôi lắng đọng nhất về hoa sữa
Nội dung bài viết
1. Hoa sữa - Những tầng ký ức dịu ngọt
Cái tên hoa sữa tự nó đã ẩn chứa sự ngọt ngào, thanh khiết. Loài hoa này nghiêng mình đón thu về trên khắp phố phường Hà Nội, thường bung nở rộ nhất vào khoảng tháng 9, tháng 10, đôi khi còn lưu luyến mãi tới tiết lập đông. Không như ngọc lan e ấp dưới tán lá, hoa sữa kiêu hãnh khoe sắc thành từng chùm trắng muốt, tinh khôi, như muốn níu chân bao người qua lại.
Hương hoa thoang thoảng dịu nhẹ ban ngày, nhưng khi đêm về lại trở nên nồng nàn quyến rũ. Có khi hương thơm ấy đậm đặc đến mức khiến người ta choáng ngợp, thậm chí có người còn đùa rằng: "Muốn trừng phạt ai, chỉ cần trói họ bên gốc hoa sữa". Nhưng chính sự quyến rũ ấy lại làm nên nét duyên riêng của hoa sữa - biết tỏa hương vừa đủ để cân bằng cái se lạnh của tiết trời giao mùa, đủ để gợi nhớ, đủ để yêu thương.
Trong thơ ca nhạc họa, hoa sữa trở thành biểu tượng của tình yêu. Với nhạc sĩ Hồng Đăng, đó là góc phố quen với tiếng hát làm rung động trái tim: "Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm/ Có lẽ nào anh lại quên em...". Còn nhà thơ Nguyễn Phan Hách lại gắn hoa sữa với mối tình đầu chớm nở: "Hương hoa sữa thơm trên áo em và mái tóc". Nhưng rồi tình yêu ấy cũng tan vỡ khi thu qua đông tới:
"Tại vầng trăng, tại em hay tại anh?
Tại sang đông không còn hoa sữa?"
Mỗi mùa hoa sữa về lại khơi dậy ký ức xưa:
"Hương hoa sữa cứ thơm về mỗi độ
Hương của tình yêu đầu nhắc nhở
Có hai người xưa đã yêu nhau".
...Với tôi, hoa sữa đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận. Mỗi khi phố thơm hương hoa sữa, tôi thường dạo xe chậm rãi qua Hồ Thành, để gió lùa qua tóc, mang theo hương hoa phả vào mặt, như một món quà nhỏ của tạo hóa. Còn anh, dù bận rộn vẫn không quên gửi cho tôi những chùm hoa sữa đầu mùa cùng lời nhắn giản dị: "Anh bận chưa có thời gian ngắm phố và hoa, gửi trước cho em hoa sữa từ nguồn in tơ net".
Làm sao có thể không yêu, không nhớ một loài hoa đã khắc sâu vào ký ức như thế?
Lê Thị Đáng


2. Đêm thu Hà Nội - Bản giao hưởng hương hoa sữa
Hương đêm thu như dải lụa mềm quấn quýt lấy những con phố, lan tỏa trong không gian tĩnh lặng mà đầy xao xuyến. Hoa sữa - đóa tinh hoa của đất trời - gieo vào lòng mỗi người những cảm xúc riêng, tô điểm cho từng góc phố những sắc thái khác biệt. Nhưng tất cả đều hòa chung trong vẻ đẹp thanh tao, dịu dàng của thu Hà Nội. Làn hương nồng nàn ấy hòa quyện cùng cái se lạnh đầu mùa, len lỏi qua từng mái ngói phong rêu, thấm vào từng lớp khăn mỏng, quyện cùng tiếng rao đêm tạo nên bản hòa tấu đặc trưng của phố cổ.
Những thân cây xù xì vươn mình như nét bút thư pháp của tạo hóa, điểm tô cho Hà Nội vẻ đẹp cổ kính. Ánh đèn vàng xuyên qua tán lá vẽ nên những bức tranh sống động trên mặt đường. Nhưng phải chăng chính hương hoa sữa mới là linh hồn của bức tranh đêm ấy? Một tách trà sen Tây Hồ nghi ngút khói, hòa quyện cùng làn hương ngan ngát - đó là khoảnh khắc tuyệt diệu mà bất cứ ai yêu Hà Nội đều khắc sâu trong tim.
Khi hoàng hôn buông xuống, phố phường lột xác. Dòng người thưa dần, nhường chỗ cho sự tĩnh lặng. Chính lúc này, hương đêm mới thực sự tỏa ngát, đánh thức mọi giác quan. Đó có thể là hương trà, hương đời... nhưng nổi bật nhất vẫn là mùi hương sang trọng, đặc trưng của hoa sữa - linh hồn của đêm thu Hà Nội.
Đêm khuya, khi thành phố chìm vào yên tĩnh, chỉ còn tiếng rao đêm vọng lại như khúc nhạc trầm của cuộc mưu sinh. Nhưng giữa nhịp sống hối hả ấy, thu vẫn âm thầm gieo vào lòng người những khoảnh khắc lắng đọng. Một nụ cười vu vơ bên hồ, một hơi thở sâu đón nhận làn hương... để rồi chợt nhận ra: suýt nữa ta đã bỏ lỡ mùa thu, bỏ lỡ hương sữa nồng nàn - món quà vô giá của đất trời.
Cảm ơn mùa thu đã ban tặng cho ta những khoảnh khắc dịu dàng, những làn hương ngọt ngào xoa dịu những trái tim chai sạn vì cuộc sống. Phố có hương, phố có hồn - đó là điều kỳ diệu Hà Nội dành tặng những ai biết lắng nghe.
Gì Linh


3. Tháng Chín - Khúc dạo đầu mùa thu
Tháng Chín - khoảnh khắc giao mùa đẹp nhất trong năm, khi đất trời tràn ngập những mùi hương quyến rũ. Khác với sắc màu rực rỡ của tháng Năm, tháng Sáu, tháng Chín mang đến bản hòa tấu hương thơm: nồng nàn hoa sữa, thanh khiết quả thị, và thiết tha hương cốm mới.
Tuổi thơ tôi gắn liền với cây thị già góc vườn nhà ngoại. Mỗi độ thu về, ông dùng chiếc sào tre khéo léo hái từng trái thị vàng ươm. Những quả thị được xếp vào giỏ len nhỏ xinh, trở thành món đồ chơi thơm ngát của lũ trẻ. Chỉ một trái thị chín cũng đủ làm căn nhà ngập tràn hương thu. Đó là thứ hương cổ tích - hương Tấm thảo thơm trong truyện xưa.
Tháng Chín còn là mùa hoa sữa nồng nàn. Nhớ những chiều tan học trên phố Nguyễn Du, tôi thường ngắt một nhành hoa sữa cất vào cặp sách, như muốn giữ lại cả mùa thu trong ký ức. Hoa sữa có cái duyên kỳ lạ - ở xa thì quyến rũ, nhưng khi quá gần lại có thể khiến người ta ngột ngạt. Cũng như vẻ đẹp của người thiếu nữ - khi dịu dàng, khi gắt gỏng, nhưng luôn đáng yêu.
Và làm sao quên được hương cốm tháng Chín? Những hạt lúa nếp non qua bàn tay khéo léo của người làng Vòng trở thành thứ quà tinh túy của đất trời. Hương cốm quyện cùng chuối tiêu chín, múi bưởi ngọt, tạo nên bữa tiệc vị giác đậm chất thu. Đằng sau mỗi hạt cốm xanh là cả một trời ký ức: khói bếp chiều, cánh cò trắng, và lũy tre xào xạc trong đêm thu.
Tháng Chín - tháng của những mùi hương đắm say. Hương thị, hương sữa, hương cốm hòa quyện cùng nắng vàng như mật, tạo nên bức tranh thu viên mãn. Những hương thơm ấy cứ phiêu lãng mãi trong ký ức, như tình thu năm nào còn vương vấn.
Cao Phan Long


4. Khi gió thu gọi mùa hoa sữa
Đêm thu, gió lạnh khẽ luồn qua khe cửa mang theo hương hoa sữa dịu ngọt. Tôi đứng bên khung cửa, cảm nhận làn hương mỏng manh vấn vít trên da thịt. Một nỗi bâng khuâng xưa cũ ùa về. Hương hoa sữa trong gió lạnh năm nào giờ đã trở thành hương vị của tuổi thanh xuân.
Thành phố tôi những ngày giao mùa đón những cơn mưa vội vàng - không nóng bức cũng chẳng giá buốt. Khoảnh khắc đất trời dịu dàng này khiến lòng người cũng bình yên lạ. Cùng với gió heo may, hàng triệu đóa hoa sữa li ti bung tỏa hương thơm nồng nàn, vừa hăng nồng vừa ngọt ngào...
Hoa sữa có cái quyền lực kỳ lạ - có thể chiếm lĩnh không gian bằng hương thơm đặc quánh của mình. Không phải ai cũng đủ kiên nhẫn để yêu thứ hương nồng nàn này. Nhưng với những tâm hồn đồng điệu như tôi, nơi nào hương sữa đậm đặc nhất, nơi ấy chính là thiên đường.
Tôi biết đến hoa sữa qua những giai điệu về Hà Nội trước cả khi được tận mắt chiêm ngưỡng. Những ngày đầu xa nhà, giữa sự xô bồ của thủ đô, chỉ có hương hoa sữa là thứ khiến tôi thêm yêu mảnh đất này. Những bông hoa trắng muốt, bé nhỏ như những vì sao lấp lánh giữa phố phường.
Có một truyền thuyết kể rằng hoa sữa chính là linh hồn của một thiếu nữ yêu thầm, không trọn vẹn. Có lẽ vì thế mà mỗi độ thu về, hoa lại nở rộ như một nỗi niềm khắc khoải. Hoa sữa - loài hoa của những câu chuyện dang dở, của những mảnh tình chưa vẹn.
Tôi yêu hoa sữa, còn anh thì không. Nhưng cuộc hôn nhân của chúng tôi vẫn ấm êm - không quá nồng nhiệt nhưng đủ để không phải hối tiếc. Mỗi mùa thu về, anh vẫn nắm tay tôi dạo bước dưới những tán hoa sữa. Hương thơm ngọt ngào ấy như một thứ gia vị không thể thiếu của mùa thu, khiến những tâm hồn cô đơn muốn tìm đến nhau để sẻ chia hơi ấm.
Tăng Thuý


5. Hương sữa - Linh hồn mùa thu Hà Nội
Bước trên những con phố quen, tôi chợt nhận ra đất trời đã khẽ chuyển mình. Thu về thật rồi! Mấy ai cảm được nhịp chuyển mùa tinh tế ấy? Với tâm hồn nhạy cảm như tôi, chỉ một chạm khẽ của thu cũng đủ khiến lòng rung động. Đó là khoảnh khắc lá vàng xao xác trong làn gió heo may, là làn sương mờ ảo quyện lấy phố phường, là nắng thu dịu dàng tô bóng vạn vật. Và đó cũng là lúc tôi tìm thấy thứ hương thơm đặc biệt nhất.
Hoa sữa - sứ giả báo hiệu thu sang - đang tỏa hương khắp các ngõ phố. Không phải ai cũng đón nhận thứ hương nồng nàn này, bởi đôi khi người ta trồng quá nhiều, khiến hương thơm trở nên quá đậm. Nhưng với tôi, đó lại là điều kỳ diệu.
Đêm thu, hương hoa len lỏi qua khe cửa, đánh thức những giác quan tinh tế nhất. Bước đi dưới ánh đèn vàng, làn tóc bay trong gió, hít sâu hương hoa sữa - còn gì bình yên hơn? Thứ hương nồng nàn ấy dường như có thể chạm tới trái tim của những tâm hồn biết rung động.
Cây hoa sữa của tôi khiêm nhường nép mình bên những gốc cổ thụ, lặng lẽ tỏa hương. Khi màn đêm buông xuống, khi vạn vật chìm vào yên tĩnh, hương hoa lại càng thêm đậm đặc. Sáng mai, những kẻ đa cảm như tôi lại phải rướn người lên để hít lấy chút hương còn vương vấn. Hoa sữa như một thiếu nữ e thẹn - ban ngày ngại ngùng, đêm về mới dám thỏa sức khoe hương.
Giữa dòng người hối hả, hương hoa sữa bỗng trở thành liều thuốc tinh thần. Nó khiến lòng ta dịu lại, hòa vào cái se lạnh của gió, của sương, để cảm nhận trọn vẹn yêu thương mùa thu ban tặng.
Hương hoa sữa có thể khiến người ta ngột ngạt, nhưng khi xa lại thấy nhớ. Nó trở thành dấu hiệu báo thu về, gợi lên bao cảm xúc khó tả. Trong vòm cây quen thuộc ấy, dưới làn hương nồng nàn ấy, ta như tìm lại được những rung động đầu đời, ấm áp lạ thường.
Tác giả: Phạm Phương Anh


6. Hương hoa sữa - Ký ức tuổi thanh xuân
Rời xa gốc hoa sữa duy nhất nơi xóm trại nghèo, tôi và bạn cùng nhau đến phố Máy Tơ - nơi hai hàng hoa sữa chứng kiến những năm tháng sinh viên đầy mơ mộng. Năm mùa hoa rơi bên những hộp sữa chua đầy vơi, những đêm thức trắng hoàn thành tiểu luận.
Mỗi sáng thu, tách cà phê sữa ngọt ngào cùng hình ảnh hoa sữa đầu mùa bạn gửi khiến tôi bỗng nhận ra: bạn vẫn luôn ở đó, dù chúng tôi chẳng còn gặp nhau thường xuyên. Hương hoa sữa mỗi độ thu về như nhắc nhớ về tình bạn thuở nào.
Thời gian chẳng phải đường thẳng vô tận, mà là vòng tuần hoàn của ký ức. Như trái tim tôi luôn dành riêng một góc cho bạn - người cùng tôi trưởng thành qua 18 năm với bao lần đầu trải nghiệm.
Gốc hoa sữa già đầu ngõ giờ chắc đang tỏa hương. Chẳng biết bà Ghi còn đòi chặt cây vì mùi hương nồng nàn ấy không. Ba trồng cây rồi đi xa, lời hứa trở về mờ nhạt theo năm tháng. Chỉ còn hai cô bé ngày ấy vẫn tìm tình yêu qua ánh mắt mẹ nhìn những bông hoa rơi.
Năm mùa hoa sữa nở trên phố Máy Tơ chứng kiến chúng tôi trưởng thành. Những đêm ôn thi căng thẳng, chỉ cần hít sâu hương hoa sữa là lại tràn đầy năng lượng. Những tâm sự về mối tình đầu e ấp dưới tán hoa đêm.
Bên tấm bằng cử nhân, tôi đặt chùm hoa sữa - chứng nhân cho thời sinh viên với giấy trắng bảng đen, những trò nghịch ngợm và tình bạn trong sáng. Cuộc sống bận rộn kéo chúng tôi xa nhau, nhưng mỗi độ thu về, hương hoa sữa lại đưa tôi về với những kỷ niệm ngọt ngào.
Thương Thương


7. Hương sữa nồng nàn - Linh hồn thu Hà Nội
Đêm thu se lạnh, tôi thong thả dạo quanh hồ, bất chợt đón làn gió heo may mang theo hương hoa sữa thoảng qua. Loài hoa đặc biệt chỉ khoe sắc mỗi độ thu về, càng cuối mùa hương càng đậm đà. Mỗi lần hoa sữa báo hiệu thu sang, lòng tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả - bồi hồi, lưu luyến, và cả chút bâng khuâng.
Hoa sữa giản dị mà tinh tế, từng chùm hoa nhỏ li ti trắng muốt, khi nở rộ cả cây như khoác tấm áo trắng tinh khôi. Nhưng sức mạnh thực sự của loài hoa này nằm ở mùi hương độc đáo - không quyến rũ như hoa hồng, không ngọt ngào như hoa ly, mà là thứ hương nồng nàn đặc trưng, đủ làm say đắm những tâm hồn đang mải miết với phố phường. Đặc biệt về đêm, khi thành phố lắng xuống, hoa sữa mới thực sự tỏa hương ngào ngạt.
Hương hoa sữa đã đi vào thơ ca nhạc họa như biểu tượng của Hà Nội mùa thu. Trong những bản tình ca bất hủ của Trịnh Công Sơn: "Hà Nội mùa thu... mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió". Với nhiều người, hoa sữa không đơn thuần là loài cây, mà còn gắn với những kỷ niệm khó phai. Đó có thể là mối tình đầu với những lần hẹn hò dưới tán hoa, để hương vương vấn trên tóc, trên áo. Hay những ký ức tuổi thơ ngây ngô bẻ cành hoa về nhà rồi bị mẹ mắng vì mùi quá nồng.
Có những cô bé tuổi mới lớn tìm đến gốc hoa sữa để an ủi nỗi buồn điểm kém. Có nhạc sĩ tìm cảm hứng giữa đêm khuya dưới tán hoa. Cô bán hàng rong tìm chút nghỉ ngơi sau ngày dài mệt nhọc. Và cả những giọt nước mắt chia ly được giấu kín dưới gốc cây. Tất cả những mảnh ký ức ấy đều được cất giữ cẩn thận, để mỗi độ thu về lại ùa về trong ký ức.
Đêm nay, để hương hoa quấn quýt, lòng tôi bỗng dịu lại. Bước chân chậm rãi, tôi lắng nghe từng làn gió mang hương hoa sữa, như nghe thấy cả tiếng hát vọng từ phía xa: "Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm..."
Nguyễn Hoa Xuân


8. Mùa hoa - Khúc tình thu Hà Nội
"Tháng mười về như cơn say dịu ngọt/ Ta chìm đắm trong hương sữa nồng nàn/ Hà Nội thu sang nắng vàng lả lướt/ Bâng khuâng lòng giữa nhớ - quên mơ màng..."
Những vần thơ bật ra khi hương hoa sữa đầu mùa len lỏi khắp phố. Gió heo may se lạnh khẽ đánh thức tâm hồn những kẻ đa cảm, khiến lòng người chùng xuống trước vẻ đẹp mong manh của thu sang.
Ẩn mình trong tán lá xanh mướt, từng chùm hoa li ti như ngàn sao nhỏ tỏa hương ngầy ngất. Phải chăng vì hương thơm đặc biệt ấy mà người ta gọi nó là hoa sữa? Loài hoa đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho thi ca, nhạc họa và những mối tình đẹp tựa tranh vẽ:
"Em vẫn từng đợi anh
Trên những chặng đường quen
Tiếng hát ai xao động
Thoảng mùi hoa êm đềm..."
Cây hoa sữa - hay còn gọi là mò cua - với thân gỗ cao lớn, nhựa trắng như sữa, đã trở thành biểu tượng của Hà Nội mùa thu. Không chỉ người Tràng An mê đắm, mà du khách phương xa cũng say mê thứ hương đặc biệt này mỗi độ thu về.
Màu xanh cốm của hoa tựa vẻ đẹp thanh xuân thiếu nữ, còn hương thơm thì e ấp mà đằm thắm. Hoa sữa đã trở thành phần hồn không thể tách rời của mùa thu Hà Nội - giản dị mà sâu lắng.
Kỳ lạ thay, hoa sữa và tình yêu có nhiều điểm tương đồng. Xa thì nhớ nhung, gần quá lại ngột ngạt. Cũng như tình yêu cần khoảng cách vừa đủ để giữ mãi niềm đam mê. Dù hương hoa có nồng nàn đến đâu, mỗi độ thu về, người ta vẫn thèm được tay trong tay dạo bước trên những con phố rợp hoa, để đắm chìm trong đêm thu dịu ngọt.
Hà Nội mùa này - hoa sữa nở trắng xanh ngời...
Phố Hoa


9. Đêm thu - Giao hưởng hoa sữa và mưa
Đêm thu thao thức, tiếng mưa rì rầm bên khung cửa như giọt ký ức rơi nghiêng, vỡ tan trên tán lá rồi chảy tràn vào miền ký ức. Những mảnh ghép về người xưa chợt hiện về, khiến lòng bồi hồi nghĩ về kiếp người mong manh tựa hạt mưa thu.
Cuộc đời như chuỗi luân hồi bất tận - hạt mưa bốc hơi thành mây, lang thang khắp chân trời rồi lại hóa mưa rơi. Tiếng mưa lúc thủ thỉ, lúc ào ạt như nhịp đập trái tim đưa ta về miền ký ức xa xăm.
Mưa tạnh, đêm thu trở lại với cái se lạnh đặc trưng. Nhưng trong lòng vẫn còn vương vấn những giọt buồn vui đan xen. Và rồi hương hoa sữa thoảng qua như tấm khăn voan mỏng phủ lên chuỗi kỷ niệm, khiến chúng trôi êm đềm hơn:
'Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm...'
Hương hoa sữa - thứ mùi hương kỳ lạ khiến người yêu kẻ ghét. Tôi yêu nó đơn giản vì em từng yêu. Dù giờ đây:
'Chỉ còn mùi hoa sữa nồng nàn trong căn phòng nhỏ...'
Còn em và tôi đã xa nhau tự bao giờ.
Nhớ những đêm thu đạp xe qua phố vắng, em reo lên khi ngửi thấy hương hoa sữa. Ánh đèn vàng hắt bóng hai đứa, tiếng cười em vang lên giữa đêm khuya tĩnh lặng. Đôi mắt sáng, nụ cười tươi, bàn tay ấm - tất cả đã trở thành miền ký ức đẹp đẽ nhất.
'Hoa sữa thôi rơi, ta bên nhau một chiều tan lớp'
Những chiều thu ấy, chúng tôi ngồi bên nhau lặng im mà lòng ngập tràn giai điệu tình yêu. Giờ đây, mỗi mùa thu về, hoa sữa vẫn nở, mưa vẫn rơi, chỉ có em là mãi không trở lại.
Con đường xưa giờ chỉ còn mình tôi bước đi, mỗi bước chân lại đánh thức những kỷ niệm ngủ quên.
Tuan Pham


10. Tháng Mười - Tinh túy mùa thu
Những ngày giữa thu, lòng tôi bỗng dâng lên những cảm xúc về một thời đã xa. Phố phường nhộn nhịp ngược xuôi, nhưng không gian vẫn dịu dàng với hương thảo mộc ngọt ngào. Người ta dễ say trong men rượu đất trời, dễ xao xuyến trước bóng hình quen thuộc.
Mùa thu mang nhiều hương vị: hương cốm gợi nhớ quá khứ, mùi ổi chín ven đê, thảm lá vàng mơ mộng, làn sương mai bảng lảng... Nhưng với tôi, linh hồn mùa thu chính là hoa sữa - loài hoa bé nhỏ khiêm nhường mà "vì thơm quá nên xấu đến ngậm ngùi".
Hoa sữa tỏa hương đậm nhất về đêm. Khi ta đang miên man trên con đường quen, bỗng khựng lại trước làn hương nồng nàn, khắc khoải. Thứ hương vừa hữu hình vừa vô hình ấy khiến lòng ta xao xuyến thật sự. Hoa sữa là hiện tại, là quá khứ, là tương lai:
"Kỉ niệm ngày xưa,
Vẫn còn đâu đó
Những chặng đường quen,
Những con đường nhỏ,
Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm..."
Hoa sữa là cầu nối ký ức, là sợi dây yêu thương. Nó đưa ta về miền xưa cũ để tìm lại những mảnh vỡ của tuổi trẻ. Để trái tim tưởng đã khô cằn bỗng rung lên nhịp yêu thương. Hãy chậm lại những guồng quay hối hả, chậm lại để cảm nhận mùa thu đang vội qua, chậm lại để yêu thương...
Đặng Mai Phương


Có thể bạn quan tâm

Hướng dẫn Gỡ bỏ Facebook Messenger

Kích thước chữ chuẩn khi soạn thảo văn bản trong Word là một yếu tố quan trọng để đảm bảo tính chuyên nghiệp và dễ đọc cho tài liệu. Vậy đâu là cỡ chữ phù hợp để tạo nên những văn bản Word hoàn hảo?

Những câu nói ý nghĩa về tình anh em

Khám phá ngay 12 kiểu váy không thể thiếu trong mùa hè, giúp nàng luôn tươi mới và phong cách.

Khám phá công thức mảng trong Excel - Hướng dẫn chi tiết và các ví dụ thực tiễn
