10 áng tản văn xuôi sắc nhất về tháng chạp
Nội dung bài viết
1. Phố tháng mười hai
Tháng chạp về, khẽ chạm ngõ hồn người qua từng làn gió đông se sắt. Mỗi tâm hồn đón nhận tháng cuối năm bằng những rung cảm riêng - khi thì rộn rã niềm vui, lúc lại chùng xuống nỗi niềm hoài cổ. Đây là khoảnh khắc giao thoa giữa cũ và mới, khi trẻ thơ háo hức thêm tuổi, còn người từng trải chợt giật mình trước dòng đời vụt trôi. Như có nhà thơ đã từng thổn thức: 'Ai về níu bước thời gian/Giữa muôn vàn tiếc nuối/Tháng chạp chênh vênh nỗi buồn/Khói thuốc hóa thơ tình...'
Trong cái lạnh tê tái khiến người ta co ro, lại ẩn chứa bao điều kỳ diệu. Những tia nắng vàng mật ong rớt nhẹ trên thềm, những quầy ngô nướng thơm lừng tỏa hơi ấm, những đôi tay tìm nhau trong giá buốt. Tháng chạp không hề lạnh lẽo như người ta tưởng, mà ấm áp bởi những khoảnh khắc sum vầy, bởi ánh mắt trao nhau đầy yêu thương. Như Huỳnh Minh Nhật đã viết: 'Bỗng sớm mai sương giăng đầy ngõ/Gió khẽ đưa phiền muộn đi xa/Tháng chạp lặng lẽ qua phố/Ta giật mình: đã lại mười hai!'
Đây còn là mùa của hoa cải vàng rực bên sông, của những bông cúc họa mi e ấp nói lời từ biệt. Trong không gian ấy, lòng người chợt thấy bâng khuâng nhớ về 'thì con gái' thuở nào. Tháng chạp là thời điểm để ta chậm lại, nhìn về một năm đã qua với bao chiêm nghiệm, để rồi bước sang năm mới bằng niềm tin và hi vọng mới.
Hà Nội tháng chạp tựa nàng thơ khi e ấp trong sương, khi rạng rỡ dưới nắng vàng. Mỗi trang lịch rơi là một lời nhắc nhẹ nhàng: hãy trân trọng từng khoảnh khắc đang qua.
Trần Hiền


2. Tháng chạp gọi miền ký ức
Tháng chạp quê tôi bắt đầu bằng hình ảnh cha dậy sớm nhóm lửa. Ngọn lửa hồng xua tan giá lạnh, chờ mẹ xuống bếp thổi nồi cơm sáng. Cha cần mẫn chẻ từng thanh củi khô, chất đầy góc bếp - sự chuẩn bị chu đáo cho cả mùa đông dài. Mùi khói bếp quyện cùng hương cơm mới, thoang thoảng sương đông, trở thành mùi vị không thể quên của tuổi thơ.
Đây cũng là mùa vụ rau Tết - vụ mùa quan trọng nhất năm. Dẫu gió đông lạnh buốt, người làng tôi vẫn hối hả ra đồng từ tinh mơ. Có năm nắng gắt, rau lớn vùn vụt phải bán non. Có năm rét đậm, rau èo uột không kịp thu hoạch. Tháng chạp với cha mẹ là những ngày dài lo toan.
Bọn trẻ chúng tôi thì đếm từng ngày chờ Tết. Những buổi chăn trâu giữa đồng không, co ro trong manh áo mỏng. Để xua tan cái lạnh, chúng tôi nhóm lửa bằng rơm rạ, đôi khi 'liều mạng' bẻ trộm ngô khoai đem nướng. Miếng ngô thơm lừng, củ khoai nóng hổi trở thành món quà ấm lòng nhất. Bên đống lửa hồng, lũ trẻ ngồi kể cho nhau nghe những ước mơ thoát khỏi ruộng đồng - giờ nghĩ lại thấy chân thành đến nao lòng.
Những đêm đông gió lùa, cha kịp thời đan cho chiếc nệm rơm êm ái. Từng sợi rơm vàng óng trở thành vị cứu tinh xua tan cái lạnh. Giờ đây, dù đã rời quê lên phố mấy chục năm, tôi vẫn không nguôi nhớ về tháng chạp nơi làng cũ. Nhớ bếp lửa hồng, nhớ mùi khoai nướng, nhớ cả những ước mơ ngây ngô thuở ấu thơ. Ước gì được một lần trở lại làm cậu bé ngày xưa, vô lo vô nghĩ giữa cánh đồng quê hương.
Mai Hoàng


3. Tháng chạp, những nỗi nhớ chưa bao giờ vơi
Tháng chạp về, bạn lại thở dài với câu hỏi quen: 'Sao thời gian trôi nhanh thế?'. Nỗi nhớ quê trong bạn cồn cào, khiến tôi chợt giật mình nhận ra mình đã bao mùa đông không về thăm quê. Phố thị đã vô tình làm trái tim tôi chai sạn hay chính cuộc mưu sinh đã khiến tôi đánh mất những rung cảm thuở nào?
Trong căn gác trọ nhỏ, tiếng gió bấc vi vu hòa cùng âm thanh hỗn độn của phố thị. Tôi thèm được ngồi bên bếp lửa hồng quê nhà, nơi mẹ vẫn thường nhóm lửa mỗi sớm, cả nhà quây quần trong hơi ấm gia đình.
Tôi nhớ như in những sáng tháng chạp quê mình. Mẹ luôn chuẩn bị chậu nước ấm nơi góc nhà, gọi tên từng đứa con thân yêu. Giọng mẹ ngọt ngào như dòng suối nhỏ chảy qua trái tim tuổi thơ. Những khoảnh khắc ấy giờ chỉ còn trong hoài niệm.
Tháng chạp tuổi thơ tôi rực rỡ sắc màu. Đó là cánh đồng hoa cải vàng óng bên sông, là hương ngô non thoảng trong gió, là cánh đồng trơ gốc rạ mà vẫn đẹp lạ lùng. Bọn trẻ chúng tôi chạy nhảy giữa đồng không, đôi bàn chân trần ấm dần lên theo từng bước chạy. Tiếng cười giòn tan hòa cùng tiếng lửa reo khi nướng những bắp ngô, củ khoai trộm được.
Tôi nhớ mãi hình ảnh ông nội tỉ mẩn đan từng chiếc đệm rơm cho đàn cháu. Những sợi rơm vàng óng trở thành chiếc nệm ấm áp nhất đời. Giờ đây, dù chưa thành đạt như mong ước, tôi vẫn hạnh phúc vì đã có những tháng ngày gian khó nuôi dưỡng tâm hồn.
Tháng chạp quê tôi yên bình đến lạ. Không tiếng còi xe, không ồn ào công trường. Chỉ có tiếng gà trưa, tiếng chó sủa xa xa và những câu chuyện thủ thỉ của các mẹ, các bà. Tôi thương những bước chân mẹ hối hả, thương dáng cha lom khom trên đồng ruộng. Họ đã dành cả đời chắt chiu yêu thương cho con cái.
Tháng chạp lại về, mang theo bao ký ức ùa về. Tôi chợt nhận ra mình đã vô tâm với quê hương quá lâu. Xin được gửi lời xin lỗi đến những tháng chạp xưa cũ, những người thân yêu đã khuất và cả phần tuổi thơ tươi đẹp của chính mình.
Tản văn của CAO VĂN QUYỀN


4. Tâm tình tháng chạp
Khi tháng cuối năm gõ cửa, lòng người chợt xốn xang những nỗi niềm khó tả. Tháng chạp đến mang theo bao ký ức - có những điều phai nhạt theo thời gian, có những vết hằn chẳng thể nào nguôi ngoai.
Giữa mùa đông lạnh giá, cây bàng trơ trụi đứng đó như chịu đựng thách thức của thiên nhiên. Nhưng tháng chạp cũng mang đến sắc vàng rực rỡ của hoa cải, màu đỏ thắm của hoa trạng nguyên, màu xanh mơn mởn của những luống cải bắp - những mầm sống kiên cường giữa giá rét.
Tháng chạp này tròn một năm chị ra đi, để lại sau lưng người chồng đơn độc, những đứa trẻ ngơ ngác thiếu vắng hơi ấm mẹ hiền. Ánh mắt trẻ thơ thường đăm đắm nhìn xa xăm, như tìm kiếm hình bóng người mẹ đã khuất trong ký ức. Nhìn các con thủ thỉ với di ảnh mẹ, lòng tôi quặn thắt. Như cây bàng mùa đông tưởng chừng đã chết khô, rồi sẽ lại đâm chồi khi xuân sang, mong rằng các con sẽ vượt qua nghịch cảnh để trưởng thành.
Tháng chạp khiến ta giật mình nhận ra thời gian đã cuốn đi tuổi thanh xuân. Người từng hứa đồng hành cùng tôi suốt đời, cuối cùng đã buông tay trước ngã rẽ vật chất. Lời thề non hẹn biển giờ chỉ còn là ký ức. Không oán trách cuộc đời, chỉ tự nhủ mình duyên phận mỏng manh. Đôi khi trong cô đơn, ký ức lại ùa về với ánh mắt dịu dàng năm nào, nụ cười ấm áp và bàn tay nắm chặt qua những mùa đông giá rét...
Tháng chạp đưa ta về với những điều giản dị nhất. Là quê hương với tuổi thơ chân trần chạy trên bờ đê, là tình bạn hồn nhiên thuở cắp sách, là giọng thầy giảng bài văng vẳng đâu đây, là dáng cha mẹ tảo tần sớm hôm. Trong nhịp sống hối hả, tháng chạp cho ta khoảng lặng để trở về với những giá trị đích thực của đời người.
Nguyễn Thị Hải


5. Nhịp đếm ngược của năm cũ
Gió mùa về báo hiệu tháng chạp sang. Một năm đầy biến động sắp khép lại với bao dự định còn dang dở. Ở phương Nam này, con nhớ da diết cái rét cắt da cắt thịt của quê nhà - món quà đặc biệt của tạo hóa mà con luôn yêu thích. Dù Sài Gòn chỉ có hai mùa mưa nắng, nhưng trái tim con luôn hướng về phương Bắc, nơi có mẹ đang đón những ngày đông giá.
Như chim non rời tổ, con mang theo hành trang là tri thức, nhiệt huyết tuổi trẻ và nhất là lời mẹ dặn: 'Sống ngẩng cao đầu, không hổ thẹn với lương tâm'. Đó là kim chỉ nam giúp con vững vàng trước bao cám dỗ cuộc đời. Con tự hào vì được thừa hưởng từ mẹ tấm lòng nhân hậu và ý chí không ngừng vươn lên.
Tháng chạp về, chắc giờ này mẹ đang tất bật chuẩn bị Tết. Càng lớn, con càng thấu hiểu nỗi vất vả của mẹ để có cái Tết đủ đầy. Nhưng con vẫn mong ngóng ngày đoàn viên ấy, bởi như ai đó đã nói, trên đời có hai điều không nên bỏ lỡ: người mình yêu và chuyến tàu về quê cuối năm.
Con gửi mẹ bài thơ 'Lời nói dối của mẹ' như lời tri ân sâu sắc:
Giờ con lớn mới hay ngày xưa ấy
Mẹ nhường con phần ngon, giữ phần xương
Cá gầy mẹ chọn đầu, bảo bổ xương
Để lũ trẻ ngây thơ không thắc mắc
Mẹ nói dối rằng xưa được ăn sung
Nên giờ già chẳng cần nhiều thịt cá
Lời nói dối ngày xưa con vô tâm quên mất
Giờ thấm thía lòng mẹ bao la.
Mai Tuấn Anh


6. Noel - Mùa yêu thương không biên giới
Tháng chạp về với cái lạnh dịu dàng, bầu trời cao vời vợi không còn những cơn mưa dai dẳng. Không khí Giáng sinh lan tỏa khắp phố phường, mang đến hơi ấm kỳ diệu xua tan giá lạnh. Dù cuộc sống có bộn bề, dù lòng người có cô đơn, thì Noel vẫn luôn là điểm tựa dịu ngọt cho tâm hồn.
Đâu cần hiểu thấu ý nghĩa tôn giáo, đâu cần biết rõ nguồn gốc từ ngữ, chỉ cần cảm nhận được niềm vui và ấm áp trong tim là đủ. Noel không của riêng ai, mà là của tất cả những trái tim biết yêu thương.
Với người theo đạo, đó là dịp đến nhà thờ bày tỏ lòng thành. Với các đôi yêu nhau, đó là thời khắc cầu nguyện cho tình yêu. Còn với gia đình chúng ta, đó là khoảnh khắc quý giá để sum vầy sau một năm bộn bề.
Những cây thông lấp lánh, những món quà được gói cẩn thận, và đặc biệt là ánh mắt trẻ thơ háo hức chờ đợi ông già Noel - tất cả tạo nên một Noel thật diệu kỳ. Cha mẹ nào cũng muốn một lần hóa thân thành ông già tuyết, để nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của con trẻ khi nhận quà.
Noel là dịp để ta trao nhau yêu thương, để gắn kết những tình cảm đẹp đẽ. Chúc cho mọi nhà có một mùa Giáng sinh an lành, ấm áp. Chúc cho những ước nguyện giản dị của trẻ thơ đều thành hiện thực, và niềm vui ấy sẽ là món quà ý nghĩa nhất với những người làm cha mẹ.
Tản Văn: Lê Minh


7. Những dòng tâm tình gửi tháng cuối năm
Tháng chạp về mang theo cái rét ngọt ngào, nhắc ta nhớ một năm sắp qua đi. Những trang lịch mỏng dần như chính thời gian đang trôi. Lòng ta bỗng rộn ràng niềm hy vọng về năm mới, nôn nao ngày được trở về bên mẹ hiền. Tháng chạp chất chứa bao điều mong đợi, những cuộc đoàn viên ấm áp nghĩa tình.
Ta nhớ quê da diết - cánh đồng vào vụ cấy, nước xâm xấp gốc rạ, đàn cò gầy lặn lội kiếm ăn. Nhớ những sớm mai theo bà ra đồng, tay xước đầy vết cỏ cắt. Nhớ chiều hồn nhiên cùng bạn chạy trên đê, dang rộng vòng tay như muốn ôm trọn cánh đồng, dòng sông. Những kỷ niệm ấy vẹn nguyên trong ta như ngọn lửa ấm giữa mùa đông.
Ta nhớ hình ảnh mẹ tảo tần sớm hôm - bước chân vội vã ra đồng, ánh mắt liếc mặt trời để kịp về nấu bữa chiều. Nhớ bữa cơm gia đình ấm cúng trong tiếng cười át cả gió rét. Nhớ dáng cha lom khom trên đồng ruộng, năm này qua tháng khác dãi nắng dầm mưa nuôi con ăn học.
Tháng chạp này, ta hứa sẽ sớm trở về - về với quê nghèo, về bên cha mẹ, về với miền ký ức thiêng liêng nhất đời người.
Nguyễn Hoa Xuân


8. Tháng chạp - Khúc giao mùa của tâm hồn
Những sớm mai se lạnh báo hiệu tháng chạp về, những trang lịch mỏng dần như thời gian đang thì thầm trôi. Dù bận rộn với bao lo toan áo cơm, ta vẫn không khỏi xao xuyến trước mùi hương đặc trưng của tháng cuối năm - thứ mùi gợi nhớ những điều xưa cũ mà thân thương.
Tháng chạp là những đêm dài nghe tiếng nhạc Giáng sinh vẳng xa, là những ký ức ùa về trong giấc chợt tỉnh giữa đêm. Nhớ mưa phùn giăng mắc lối về, nhớ bàn tay ấm tìm nhau trong giá rét, nhớ khuôn mặt ai áp sát trong đêm mờ ảo...
Phố phường tháng chạp rực rỡ đèn hoa, không khí lễ hội tràn ngập. Người người hối hả hoàn thành công việc năm cũ, lòng rộng mở đón chờ điều mới. Tháng chạp như nốt lặng giữa bản nhạc đời, cho ta dừng lại chiêm nghiệm rồi tiếp bước.
Tạo hóa khéo tặng cho tháng chạp vẻ đẹp lạ kỳ - trời trong, nắng vàng, hoa thắm. Những đôi trai gái chọn tháng này để về chung nhà, biến nó thành mùa cưới. Có lẽ họ muốn lưu giữ khoảnh khắc đẹp nhất của tình yêu trong tháng cuối năm.
Chiều nay ngồi quán quen, nhâm nhi ly cà phê thơm nồng, ngắm nắng vàng rơi trên thềm đầy lá, ta chợt thấy lòng bình an lạ. Đôi khi, hạnh phúc đơn giản chỉ là được sống trọn vẹn khoảnh khắc hiện tại.
Tháng chạp ơi, xin ngàn lời tri ân!
ĐOÀN TÂM


9. Thư gửi tháng cuối năm
Tháng chạp về, những trang lịch cuối cùng lật mở. Tháng của những xúc cảm chồng chất - vừa hối hả hoàn tất năm cũ, vừa rạo rực đón chờ điều mới. Tháng của sum vầy, khi những người con xa xứ tìm về bên gia đình thân yêu.
Ta nhìn lại hành trình 11 tháng qua với bao cảm xúc. Có người thở phào mãn nguyện, có kẻ tiếc nuối điều chưa tròn. Nhưng tháng chạp vẫn luôn khoan dung, cho phép ta được là chính mình, được nghỉ ngơi trước khi bước vào hành trình mới.
Cuộc sống vẫn miệt mài chảy trôi dù ta có đứng yên. Từ hè rực lửa, thu vàng phơi phới, đến đông lạnh giá rồi cũng sẽ qua. Ta chợt nhận ra sự vô tâm của đời thường qua hình ảnh đôi trẻ quên lời cảm ơn khi được chỉ đường, hay bác xích lô gầy guộc còng lưng chở khách Tây to lớn trong sớm mai se lạnh.
Về thăm quê tháng chạp, những cánh đồng cuối vụ vẫn xanh mướt dưới bàn tay chăm sóc của người nông dân. Ta ước sao cho họ một mùa bội thu, bát cơm cuối năm đủ đầy hương vị.
Tháng chạp có sinh nhật ba - một lời nhắc về thời gian đang trôi. Ta xót xa khi thấy mái tóc ba bạc thêm, vết chân chim hằn sâu nơi khóe mắt mẹ. Mười năm đã qua từ ngày nội đi xa, nhưng hình bà với nụ cười móm mém vẫn sống mãi trong tim.
Tháng chạp ơi, hãy cho ta thêm chút thời gian để hoàn thành những điều còn dang dở. Ta sẽ gói lại niềm vui mang sang năm mới, để nỗi buồn ở lại phía sau. Và tin rằng, những điều tốt đẹp nhất luôn đến vào phút cuối...
Lâm Hùng


10. Dấu chân về qua tháng chạp
Tháng chạp chạm ngõ, mang theo bao nỗi niềm thổn thức. Những ngày cuối năm, lòng tôi thường man mác nhớ về góc bếp nhỏ với ánh lửa hồng mẹ nhen lên mỗi chiều đông. Giọng nói ngọng nghịu của đứa cháu nhỏ qua điện thoại khiến tim tôi se lại, mong ngày trở về.
Về nhà, tôi thấy mẹ vẫn tảo tần bên luống rau xanh mướt. Những hạt giống mẹ gieo đã lún phún mầm non, giá đỗ trong chum đất bật lên tươi tốt. Đứa cháu nhỏ tíu tít theo ngoại ra vườn, thủ thỉ cùng cây cỏ như thuở tôi còn bé.
Bữa cơm gia đình đơn sơ với đọt bí luộc, mắm cà, dưa muối trong khạp nhỏ. Mùi khói bếp quyện cùng hương thuốc bắc mẹ đun tạo nên thứ hương vị quê nhà không thể lẫn. Đêm về, tiếng lá reo trong gió, tiếng gà lục tục về chuồng, tất cả như ru tâm hồn tôi vào miền bình yên thân thuộc.
Tháng chạp ơi, xin cho tôi gói ghém những hương vị này mang theo, để nỗi nhớ quê thôi cồn cào mỗi khi xa cách. Để dù đi đâu, tôi vẫn tìm thấy chính mình trong hơi ấm gia đình.
Trần Văn Thiên


Có thể bạn quan tâm

Top 8 Phòng khám đa khoa chất lượng và uy tín nhất tại Đồng Nai

Khám phá Đà Nẵng: Những món ăn hấp dẫn và các hoạt động thú vị không thể bỏ qua.

Khám phá ngay 7 điểm đến tuyệt vời tại Xín Mần (Hà Giang) đang thu hút du khách

Nữ tóc dài tạo dáng chụp ảnh trước gương với phong cách che mặt đầy cuốn hút

12 Bài văn mẫu sinh động tả hình ảnh người thợ mộc say mê lao động - Dành cho học sinh lớp 5
