10 Áng Thơ Hay Nhất Ngợi Ca Vẻ Đẹp Tây Ninh
Nội dung bài viết
1. Chiều Gửi Tây Ninh
Chiều nay dừng bước Tây Ninh,
Thăm nơi Tu Viện Chơn Như bình yên.
Đường về thoáng qua Củ Chi,
Bỗng nhìn khoai mì, khoai lang quen.
Khoai mì Củ Chi ngọt bùi,
Cùng ly nước mía sầu riêng đậm đà.
Vị ngọt quyện trong từng thớ,
Lòng chợt bâng khuâng nhớ bóng em xa.
Tây Ninh - nơi em chào đời,
Trên trang Face Book kể chuyện quê nhà.
Tây Ninh một thuở vang danh,
Mở lòng đón khách phương xa dịu dàng.
Nhớ em - cô gái núi Bà,
Chiều vàng ngắm Tây Ninh rực rỡ.
Tuyển chọn


2. Tây Ninh yêu dấu
Ôi quê hương đẹp tựa tranh tình
Lòng người rạng rỡ sáng bình minh
Nam nhi trung hiếu vẹn đạo nghĩa
Nữ tú đảm đang trọn phận mình
Thuở trước cha ông gìn giữ nước
Ngày nay con cháu hưởng an bình
Thơ ca ngần ấy lời chưa đủ
Tả hết non sông cảnh hữu tình!
Tác giả: Hồng Cẩm


3. Về thăm Tây Ninh
Mời bạn về thăm đất Tây Ninh
Biên cương yên ả nở ngàn hoa.
Mây giăng lưng chừng đỉnh Bà Đen
Hồ Dầu Tiếng lấp lánh ánh dương.
Muối tôm đậm đà hương vị quê
Bánh tráng phơi sương ấm tình người!
Kiên cường, trung dũng đất anh hùng
Nhân dân bất khuất nghĩa tình sâu.
Nơi đây lưu dấu bước tiền nhân
Mở cõi phương Nam rạng Tiên Rồng!
Tuyển chọn


4. Linh địa Tòa Thánh Tây Ninh
Gió nội ô thổi nhẹ nhàng
Mơ màng giữa cõi trần gian ngộ thiền
Bồ đề lá rủ êm êm
Từ tâm gột rửa ưu phiền trần duyên.
Đại Đồng Xã... bóng xa hiền
Tòa Thánh uy nghi tỏa chiếu đạo vàng
Tổ đình mở cõi thiên đàng
Cửu trùng khai hóa sen vàng ngát hương.
Tháng giêng vía Đức Chí Tôn
Bước chân hành hương nối dài lữ khách
Trăng rằm tháng tám sáng trong
Hội Yến rực rỡ, tứ linh hòa cầm.
Tam kỳ phổ độ chúng sinh
Từ bi rưới mát muôn vàn khổ đau
Lạc viên giữa chốn trần ai
Tâm hồn thanh thản, nhẹ nhàng thảnh thơi.
Cõi tạm sắc không vô thường
Tu tâm dưỡng tính giữa đường nhân gian
Ai về đất thánh Tây Ninh
Ghé thăm Tòa Thánh - báu vật quê mình!
Phan Công Phúc


5. Hoài niệm Tây Ninh chiều hạ
Chiều hạ về thăm lại Tây Ninh
Đất anh hùng vang vọng sử xanh
Sông Sài Gòn lững lờ sóng vỗ
Đồng lúa mênh mông dưới nắng vàng
Gò Dầu thân thương nơi ta đến
Thạnh Đức chờ mong tự bao giờ
Đất nghĩa tình người chan chứa yêu
Công trình vươn mình cùng thời đại
Tân Biên giản dị với tre trúc
Bến Cầu chiều vẳng khúc dân ca
Dương Minh Châu phù sa bồi đắp
Truông Mít xanh ngàn khóm mía ngọt
Tân Châu, Ninh Điền xa tít tắp
Non nước quấn quýt nghĩa đồng bào
Dầu Tiếng lãng mạn nước hồ trong
Xa rồi Tây Ninh lòng vấn vương
Ghi vội đôi dòng vào trang giấy
Hẹn ngày trở lại chốn thân yêu
Nhớ Gò Dầu như nhớ người thương
Như cây cứ xanh trên đất mẹ
Nguyễn An Đệ


6. Đêm trăng Tây Ninh
Đêm Tây Ninh trăng nghiêng mái ngói
Hương trầm thoảng trong vườn dừa im
Vó ngựa đều đều nhịp chậm rãi
Mùi mía đường như lạc gió đêm
Tòa Thánh uy nghiêm từng cửa mở
Lễ tan áo trắng hòa ánh trăng
Chuông ngân vang giữa trời tím ngắt
Như nỗi lòng ai chưa yên ắng
Lần đầu đến đất Tây Ninh lạ
Lòng chợt nhớ về xứ Cà Mau
Phải chăng đất nước không ngừng rộng
Để hương rừng gợi nhớ biển sâu?
Tiếng súng phương xa chợt vọng về
Núi Bà lặng im nghiêng tai nghe
Sương trắng bâng khuâng phủ mái tóc
Trăng trong vằng vặc tỏa bốn bề...
Xuân Hoàng
11-1977


7. Tây Ninh - Hồn quê đất biên
Tôi ngỡ sẽ say mê bởi núi Bà Đen hùng vĩ,
Bởi nữ tu làm thơ dẫn lối Giải phóng quân,
Bởi Tòa Thánh vàng son đầy bí ẩn,
Hay rừng cao su bạt ngàn tận chân mây...
Biên cương một màu xanh, dấu nối lặng im,
Ba mươi năm đất này bao lối mòn in dấu,
Chiến khu xưa khiến quân thù khiếp sợ,
Nơi khai sinh ngọn cờ sao sáng giữa trời.
Những đồng cỏ mênh mông, đất đỏ phù sa,
Vườn tiêu xanh, vườn cây trĩu quả,
Cô gái áo đen, dao cài lưng, mắt sắc,
Tiếng vó ngựa chiều vang vọng núi đồi...
Nhưng Tây Ninh hiện ra dịu dàng hơn thế:
Dòng sông trong, cầu cổ nép bóng cây,
Mái ngói nhỏ nằm im dưới tán lá,
Nụ cười chân chất thấm đẫm tình người.
Tôi xúc động trước dáng mẹ tảo tần,
Cô học trò chiều về cuốc đất,
Ánh nắng dịu dàng vương trên mái tóc,
Những hầm trú ẩn như nhắc chiến tranh.
Tôi quên đi những kỳ quan tráng lệ,
Chỉ còn đây tấm lòng chân thật nhất,
Cùng những người nơi biên ải,
Làm khiên che cho cuộc sống yên bình.
Vườn tiêu xanh, mía ngọt trĩu cành,
Tây Ninh ơi, giản dị mà sâu lắng,
Đất này đâu cần gì hơn thế,
Để hồn tôi tìm về chốn mộc mạc nhất.
Bằng Việt


8. Tây Ninh - Quê hương yêu dấu
Sông Vàm Cỏ Đông chảy mãi không ngừng
Hoàng hôn buông áo đỏ phủ dòng sông
Con thuyền ai lướt nhẹ theo dòng nước
Khúc hát ngân nga khiến lòng bâng khuâng
Đất Đồng Khởi kiên cường trong lửa đạn
Vượt qua bao thương đau vẫn hồi sinh
Hai cuộc chiến đi qua còn in dấu
Châu Thành nay đang vươn mình lớn mạnh
Núi Bà Đen sừng sững giữa trời xanh
Điện Linh Sơn lơ lửng giữa lưng đồi
Truyền thuyết Thánh Mẫu còn lưu mãi
Thiên Hương huyền thoại vẹn nguyên tình
Hồ Dầu Tiếng bình minh soi bóng nước
Gợn sóng lăn tăn vẽ nét thủy mặc
Suối Mơ - Suối Trúc như tranh họa
Bức họa thiên nhiên đẹp tựa chốn tiên
Tòa Thánh uy nghi nơi đất đạo
Tam Kỳ Phổ Độ độ trì nhân gian
Cao Đài Đại Đạo nơi linh thiêng
Gieo duyên lành khắp thế gian
Thành phố trẻ tràn đầy sức sống
Vượt thời gian vươn lên từng ngày
Hạ tầng kiên cố vững bền
Nhà nhà ấm áp nghĩa tình
Bạn ơi hãy về thăm quê tôi
Chân thành mời bạn ghé qua
Nhắn gửi người lữ khách phương xa
Quê hương luôn chào đón bạn!
Tác giả: Hồng Cẩm


9. Tây Ninh - Miền đất thương
Tây Ninh ơi núi Bà sừng sững
Tòa Thánh vàng sen nở ngát hương
Dầu Tiếng hồ xanh trời mênh mông
Vàm Cỏ sông soi bóng trăng vàng
Đỉnh trời mây vờn quanh đỉnh núi
Kênh đồng tưới mát nẻo quê hương
Mía ngọt, mì xanh trải ven đê
Cao su thẳng tắp cánh cò bay
Ai về ghé thăm nơi Điện Bà
Cáp treo lơ lửng giữa không gian
Chùa Bà khói hương quyện mơ màng
Mây trắng bồng bềnh đẹp như mơ
Ai về thăm Rồng Nhang rực rỡ
Cộ Tiên lấp lánh ánh bình minh
Đêm rằm Hội Yến rộn ràng
Tứ linh hội tụ phúc lành ban
Ai về nhớ Trảng Bàng quê tôi
Bánh canh, muối ớt ấm tình người
Ôi yêu sao mảnh đất thân thương
Trao trọn tấm lòng - quê hương ơi!
Tác giả: Phan Công Phúc


10. Tây Ninh – Khúc tình quê
Anh trở về với Tây Ninh thương nhớ
Lắng nghe câu chuyện tình ta vấn vương
Núi Bà Đen sừng sững giữa trời xanh
Huyền thoại xưa vẫn còn vang khắp chốn
Tòa Thánh uy nghiêm như bức tranh thần
Từng bước chân về với cội nguồn thiêng
Căn cứ xưa giờ đây rừng thẳm xanh
Chim hót vang khúc ca một thời oanh liệt
Lò Gò, Xa Mát ơi lòng bao nhung nhớ
Điền Sơn xanh thắm nụ cười ấm áp yêu thương
Hồ Dầu Tiếng chiều về lấp lánh sóng
Ai giăng lưới bắt đầy cá tươi ngon
Xin mời anh ở lại nơi đây
Để em thổ lộ bao lời chân thành
Tay trong tay cùng nhau thề ước
Thương em dãi nắng dầm mưa đời bên nhau
Tây Ninh nắng cháy tình chung thủy
Mãng cầu kết trái ngọt ngào duyên phận
Bánh tráng phơi sương mời anh thưởng thức
Rau rừng thịt luộc quên lối về quê xưa
Bánh canh nóng hổi tình đậm sâu
Trảng Bàng ghé lại kết nhịp cầu yêu
Món chay thanh tịnh nức tiếng miền Đông
Tây Ninh muối ớt khiến lòng say đắm
Mắm chua, ốc núi hương vị đậm đà
Thằn lằn núi liệu anh có đành lỡ?
Ngày mai duyên lành se tơ hồng
Tây Ninh đất mẹ mãi trong tim ta.
Tác giả: Thiên Ân

