10 Bài văn hay kể lại truyền thuyết "Bánh Chưng, Bánh Giầy" bằng lời văn cảm xúc của học sinh lớp 6
Nội dung bài viết
1. Bài tham khảo số 4
Trong chương trình Ngữ văn lớp 6, em đã được học về nhiều truyền thuyết dân gian. Mỗi câu chuyện đều mang lại một bài học sâu sắc, nhưng em yêu thích nhất vẫn là truyền thuyết "Bánh Chưng, Bánh Giầy". Câu chuyện bắt đầu như sau:
Vua Hùng Vương thứ sáu khi đã tuổi cao sức yếu muốn chọn người kế vị. Ngài có tới hai mươi người con, không biết nên truyền ngôi cho ai. Khác với truyền thống chỉ nhường ngôi cho con trưởng, vua muốn chọn người có tài đức, biết yêu thương dân lành. Sau nhiều suy nghĩ, ngài triệu tập các con và tuyên bố:
– Đất nước nay đã yên bình. Ta mong có người kế tục chí ta, chăm lo cho dân chúng. Nhân dịp lễ Tiên vương, ai dâng được lễ vật hợp ý ta, người đó sẽ được nối ngôi.
Các hoàng tử đua nhau tìm sơn hào hải vị để dâng vua. Nhưng Lang Liêu, người con thứ mười tám, vốn sống thanh bần, chỉ có trong tay lúa gạo và khoai sắn. Một đêm, chàng nằm mơ thấy thần mách bảo:
– Hạt gạo là tinh túy trời đất, con hãy dùng gạo làm bánh lễ Tiên vương.
Tỉnh dậy, Lang Liêu mừng rỡ. Chàng vo gạo nếp trắng, dùng đậu xanh và thịt lợn làm nhân, gói bằng lá dong tạo nên bánh vuông. Rồi chàng giã gạo làm bánh tròn. Đến ngày lễ, vua xem qua lễ vật của các con, dừng lại trước mâm bánh giản dị của Lang Liêu. Nghe chàng kể về giấc mộng, vua vô cùng hài lòng và nói:
– Bánh hình tròn tượng trưng cho Trời, gọi là bánh giầy. Bánh hình vuông tượng trưng cho Đất, gọi là bánh chưng. Lang Liêu đã hiểu được đạo lý lớn, xứng đáng kế vị.
Từ đó, dân ta giữ mãi truyền thống làm bánh chưng bánh giầy mỗi dịp Tết đến xuân về như một cách bày tỏ lòng biết ơn trời đất và tổ tiên.


2. Bài tham khảo số 5
Vua Hùng Vương thứ sáu mở cuộc thi tìm người kế vị, với lời hứa rằng: trong lễ Tiên vương, ai dâng được lễ vật khiến vua hài lòng, người đó sẽ được truyền ngôi. Các hoàng tử liền tỏa đi khắp nơi tìm của ngon vật lạ, nào là yến sào, sơn hào hải vị, mong được nhà vua để mắt. Riêng Lang Liêu, chàng hoàng tử nghèo khó, trăn trở nhiều đêm không biết làm sao để có món quà xứng đáng. Không mưu cầu quyền lực, chàng chỉ mong dâng lên tổ tiên một lễ vật chân thành, gói trọn lòng hiếu thảo.
Trong giấc mộng, chàng gặp một cụ già râu tóc bạc phơ, ánh mắt sáng như sao trời. Cụ hỏi: “Trên đời, điều gì cao nhất?” – “Dạ, là Trời.” – “Thế điều gì gần gũi và quý giá nhất?” – “Là Đất.” – “Vậy con hãy dùng sản vật do chính tay mình làm ra để tạo nên món ăn tượng trưng cho Trời và Đất.”
Tỉnh dậy, Lang Liêu mừng rỡ. Sáng hôm sau, chàng cùng mẹ chuẩn bị nguyên liệu: gạo nếp thơm, đậu xanh mịn, thịt heo ngon, những chiếc lá dong xanh mướt. Bánh vuông được gói cẩn thận, như hiện thân của mặt đất bao la. Bánh tròn, trắng mịn như vầng trăng sớm, biểu tượng cho trời cao.
Ngày lễ đến, hai mẹ con Lang Liêu mang mâm bánh vào cung. Giữa trăm món ăn cao lương mỹ vị, chỉ mâm bánh mộc mạc kia khiến vua Hùng dừng chân suy ngẫm. Hương thơm của bánh như gợi lại ký ức làng quê, ruộng đồng, khói lam chiều… Vua cắt bánh, mời các quan nếm thử. Ai nấy đều tấm tắc khen ngon. Lang Liêu quỳ tâu rõ ý nghĩa hai loại bánh. Vua xúc động, phán:
– Con không chỉ hiếu thảo mà còn biết quý trọng lao động, hiểu rõ đạo lý trời đất. Người như con mới xứng kế nghiệp ta. Từ nay, con sẽ là người trị vì thiên hạ.
Trước văn võ bá quan, nhà vua long trọng tuyên bố: Lang Liêu sẽ kế vị ngai vàng. Và hai loại bánh này – bánh chưng và bánh giầy – sẽ được gìn giữ như lễ vật dâng tổ tiên mỗi độ Tết đến xuân về.


3. Bài tham khảo số 6
Hùng Vương thứ sáu khi tuổi đã xế chiều, lòng trăn trở về người kế vị xứng đáng. Hai mươi hoàng tử đều tài ba, khiến ngài khó lòng chọn lựa. Sau bao cuộc chinh chiến giữ yên bờ cõi, giờ đây điều hệ trọng nhất là mang lại ấm no cho dân. Vua triệu các con về, truyền rằng:
– Người nối ngôi không cần là con trưởng, mà phải là người hiểu chí ta. Các con hãy dâng lên lễ vật thể hiện tấm lòng với trời đất và Tiên vương. Ai khiến ta hài lòng, sẽ được trao ngôi báu.
Ngay sau đó, các hoàng tử vội sai người đi khắp bốn phương tìm vật phẩm quý hiếm. Chỉ riêng Lang Liêu – người con thứ mười tám, mồ côi mẹ từ nhỏ, sống ẩn dật nơi đồng ruộng – chẳng biết lấy gì dâng tiến. Trong nhà chỉ có khoai sắn, gạo lúa… những thứ quá đỗi bình thường.
Một đêm, trong giấc mơ, Lang Liêu gặp một vị thần hiền từ:
– Hỡi Lang Liêu, gạo là tinh hoa của trời đất, là hạt ngọc nuôi sống muôn dân. Hãy dùng chính những hạt gạo ấy để làm lễ vật dâng Tiên vương. Đó mới là điều quý giá nhất.
Thức giấc, Lang Liêu bừng tỉnh. Chàng lựa thứ gạo nếp dẻo thơm, đậu xanh vàng ruộm, thịt lợn béo ngậy, gói bằng lá dong thành chiếc bánh vuông vắn – biểu trưng cho đất mẹ. Lại dùng chính gạo ấy đồ lên, giã nhuyễn nặn bánh hình tròn – tượng trưng cho bầu trời cao rộng.
Đến ngày dâng lễ, giữa muôn mâm sơn hào hải vị, mâm bánh mộc mạc của Lang Liêu khiến nhà vua dừng chân suy ngẫm. Khi nghe chàng kể lại giấc mộng thần linh, vua cảm động vô cùng. Ngài chọn bánh của Lang Liêu để tế Tiên vương.
Sau lễ, nhà vua công bố:
– Bánh tròn là trời – bánh giầy. Bánh vuông là đất – bánh chưng. Nhân bánh là sản vật nuôi dưỡng con người, lá bọc là tình thân, sự đùm bọc. Lang Liêu hiểu sâu nghĩa trời đất, sống gần dân gian lao – chính là người xứng đáng kế vị.
Từ đó, Lang Liêu lên ngôi, dân chúng chuyên cần làm nông. Phong tục Tết gói bánh chưng, bánh giầy ra đời, lưu truyền mãi đến muôn đời sau.


4. Bài tham khảo số 7
Ngày xưa, khi Hùng Vương thứ sáu tuổi đã cao, ngài trăn trở về việc tìm người kế vị ngai vàng. Nhưng giữa hai mươi hoàng tử tài năng, ai mới xứng đáng? Giặc ngoại xâm đã lùi bước, nhưng nếu lòng dân chưa yên, thì ngai vàng cũng khó vững. Vua cho triệu các con về và phán:
– Ai có thể dâng lễ vật lên trời đất và tổ tiên mang ý nghĩa sâu sắc nhất, người đó sẽ nối ngôi ta.
Các hoàng tử nghe lệnh, nô nức lên đường, tranh nhau tìm của ngon vật lạ để dâng cha.
Riêng Lang Liêu – người con thứ mười tám, hiền hậu, hiếu thảo nhưng mồ côi mẹ từ nhỏ – ngồi lặng lẽ, lòng trĩu nặng suy tư. Không ai dạy bảo, chàng không biết phải làm món gì cho xứng đáng với kỳ vọng của vua cha.
Rồi một đêm, trong giấc mơ, một vị thần xuất hiện nói:
– Trong trời đất, hạt gạo là quý nhất. Nó nuôi sống muôn người, không bao giờ chán ăn. Những thứ cao lương mỹ vị tuy hiếm nhưng không tự tạo ra được. Con hãy lấy gạo nếp mà làm bánh – bánh vuông tượng đất, bánh tròn tượng trời; bên trong có nhân, ngoài bọc lá – tượng hình Cha Mẹ sinh thành, dưỡng dục.
Tỉnh giấc, Lang Liêu lòng hân hoan. Chàng lựa những hạt nếp trắng ngần, tròn mẩy, vo sạch. Lấy đậu xanh, thịt lợn làm nhân, gói bằng lá dong xanh mướt thành bánh vuông. Lại lấy gạo nếp đồ chín, giã nhuyễn, nặn thành bánh tròn.
Ngày hẹn, muôn hoàng tử mang đầy mâm lễ quý hiếm. Nhưng chính chồng bánh giản dị của Lang Liêu khiến vua cha dừng lại. Khi nghe chàng kể lại giấc mộng, Vua Hùng trầm ngâm nếm thử, rồi mỉm cười hài lòng. Ngài phán:
– Bánh tròn tượng trời – gọi là bánh giầy. Bánh vuông tượng đất – gọi là bánh chưng. Nhân bánh, lá bọc, đều hàm chứa nghĩa tình, vạn vật. Lễ vật của Lang Liêu khiến lòng ta ưng thuận, vậy hãy truyền ngôi cho chàng.
Từ đó, đất nước thịnh trị, dân chăm nghề nông. Phong tục gói bánh chưng, bánh giầy mỗi dịp Tết đến xuân về cũng bắt đầu từ đây.


5. Bài tham khảo số 8
Khi tuổi đã xế chiều, Hùng Vương mong muốn tìm người kế vị xứng đáng. Dù đã có đến hai mươi người con trai, ngài vẫn chưa chọn được ai. Giặc ngoại bang đã yên, nhưng lòng dân có được yên vui thì giang sơn mới bền vững. Ngài gọi các hoàng tử đến và truyền rằng:
– Tổ tiên ta đã trải qua sáu đời truyền ngôi. Nhờ phúc đức Tiên vương, giặc Ân nhiều phen xâm lược đều bị đánh bại. Nay ta già yếu, muốn tìm người kế tục chí lớn. Không nhất thiết là trưởng nam. Nhân lễ Tiên vương năm nay, ai dâng lễ vật hợp lòng ta nhất, sẽ được truyền ngôi.
Ai nấy đều nỗ lực tìm của quý, mong được lòng vua cha. Mâm cỗ nào cũng đầy ắp sơn hào hải vị.
Lang Liêu – người con trai thứ mười tám, mồ côi mẹ từ nhỏ – không khỏi buồn bã. Không như các anh được nuôi nấng chu đáo, chàng chỉ biết cày cấy, quanh năm gắn bó ruộng đồng. Trong tay chỉ có khoai, lúa – những thứ tưởng chừng quá đỗi giản đơn.
Đêm nọ, chàng mộng thấy một vị thần đến mách bảo:
– Trong trời đất, chẳng gì quý hơn hạt gạo. Gạo nuôi sống con người, ăn mãi chẳng chán. Những thứ khác tuy ngon nhưng không thể tự tạo ra. Hãy dùng gạo mà làm lễ vật dâng Tiên vương.
Lang Liêu tỉnh giấc, lòng tràn đầy niềm vui. Chàng chọn loại nếp thơm nhất, vo sạch từng hạt, lấy đậu xanh, thịt lợn làm nhân. Lá dong trong vườn được gói khéo léo thành bánh vuông, nấu kỹ suốt một ngày đêm. Chàng còn đồ gạo, giã nhuyễn, nặn thành bánh tròn để thêm phần ý nghĩa.
Đến ngày lễ Tiên vương, các hoàng tử dâng lễ vật trịnh trọng. Nhưng chính chồng bánh giản dị của Lang Liêu khiến vua cha chú ý. Khi nghe chàng kể lại giấc mộng, nhà vua trầm ngâm rồi cho tế bánh ấy lên Tiên vương.
Sau lễ, vua cho quần thần nếm thử. Ai cũng khen ngon và thấm thía ý nghĩa sâu xa. Nhà vua tuyên bố:
– Bánh tròn là biểu tượng trời, gọi là bánh giầy. Bánh vuông tượng đất, gọi là bánh chưng. Nhân bánh, lá gói là hình ảnh cỏ cây, muông thú và sự gắn kết của vạn vật. Lang Liêu đã thể hiện lòng thành và trí tuệ. Ta chọn chàng làm người kế vị.
Từ ấy, nghề nông thịnh hành, dân an cư lạc nghiệp. Mỗi dịp Tết đến, người người lại gói bánh chưng, bánh giầy như một truyền thống linh thiêng không thể thiếu của dân tộc.


6. Bài tham khảo số 9
Hùng Vương thứ sáu, khi tuổi đã xế chiều, băn khoăn trong việc truyền ngôi vì có đến hai mươi người con trai. Ngài triệu tập các hoàng tử và phán:
– Mảnh đất Lạc Việt đã truyền nối sáu đời. Giặc Ân từng lấn chiếm nhiều phen nhưng đều bị đẩy lùi nhờ công đức Tiên vương. Nay ta già yếu, không thể mãi ngồi ngai vàng. Người kế vị phải là kẻ hiểu lòng ta, không cần là trưởng tử. Nhân lễ Tiên vương năm nay, ai khiến lòng ta hài lòng nhất sẽ được chọn nối ngôi.
Các lang đều náo nức lên đường, vượt rừng băng suối để tìm sản vật quý hiếm. Trong số đó, Lang Liêu – người con thứ mười tám – là người chịu nhiều thiệt thòi. Mẹ chàng mất sớm, sống cảnh đơn độc, quanh năm chỉ gắn bó ruộng đồng, gạo khoai sắn là những gì thân thuộc nhất.
Một đêm, Lang Liêu mơ thấy thần mách bảo:
– Trong trời đất, chẳng thứ gì quý bằng hạt gạo. Những món ăn khác tuy lạ miệng nhưng hiếm và không tự tạo ra. Gạo thì gần gũi, nuôi sống muôn dân. Hãy dùng gạo mà làm lễ vật dâng Tiên vương.
Tỉnh dậy, Lang Liêu mừng rỡ. Chàng bắt tay vào việc: chọn gạo nếp trắng ngần, hạt đều và căng tròn; vo sạch, dùng đậu xanh và thịt mỡ làm nhân. Lá dong trong vườn được gói tỉ mỉ thành chiếc bánh vuông vắn. Cùng nguyên liệu ấy, chàng còn đồ lên, giã nhuyễn để nặn thành bánh hình tròn.
Đến lễ Tiên vương, các lang lần lượt dâng mâm cỗ đầy ắp cao lương mỹ vị. Nhưng nhà vua lại dừng chân trước chồng bánh giản dị của Lang Liêu. Nghe chàng kể về giấc mộng kỳ lạ, vua gật đầu thán phục:
– Bánh hình vuông tượng trưng cho đất, có nhân thịt và đậu, lá dong bao bọc là biểu tượng của cỏ cây muông thú và tình đoàn kết. Bánh hình tròn tượng trưng cho trời. Hai chiếc bánh này giản đơn mà sâu sắc, đầy ý nghĩa. Lang Liêu dâng lễ hợp ý ta, xứng đáng kế nghiệp.
Vua liền dâng bánh lên Tiên vương, sau đó cùng bá quan thưởng thức. Ai cũng trầm trồ khen ngợi. Lang Liêu được truyền ngôi, trở thành vị minh quân. Từ đó, người dân chăm chỉ làm ăn, bánh chưng bánh giầy trở thành món không thể thiếu mỗi dịp Tết đến xuân về.
Truyền thuyết Bánh chưng, bánh giầy không chỉ ngợi ca công lao dựng nước của các vua Hùng mà còn lý giải cội nguồn một phong tục đẹp đẽ, đậm đà bản sắc dân tộc.


7. Bài tham khảo số 10
Mùa xuân lại đến, mang theo không khí náo nức trên từng con phố, khi mọi người háo hức chuẩn bị đón Tết đoàn viên. Trong căn bếp ấm áp, mẹ em cặm cụi gói từng chiếc bánh chưng xanh vuông vức – hương vị truyền thống không thể thiếu trong ngày đầu năm mới. Nhìn bánh chưng nghi ngút khói, lòng em chợt ngân lên những hồi ức về truyền thuyết cảm động Bánh chưng, bánh giầy.
Ngày ấy, vua Hùng tuổi đã cao, muốn truyền ngôi nhưng có đến hai mươi hoàng tử, chẳng rõ ai thật xứng đáng. Đất nước đã yên, nhưng muốn bền vững thì ngai vàng phải về tay người nối chí. Ngài triệu tập các con và phán:
– Lạc Việt từ thuở khai thiên lập địa đã trải sáu đời vua. Giặc Ân từng nhiều phen xâm phạm nhưng đều bị đẩy lùi nhờ đức Tiên vương. Nay ta đã già, ngai vàng cần người nối chí, không trọng trưởng thứ. Nhân lễ Tiên vương, ai dâng được lễ vật khiến lòng ta mãn nguyện sẽ là người kế vị.
Các lang đua nhau tìm của ngon vật lạ để dâng lễ, chỉ riêng Lang Liêu, người con thứ mười tám, sống nghèo khó, quanh năm vất vả nơi đồng ruộng. Mẹ mất sớm, chàng chỉ biết đến lúa, khoai, gạo nếp. Bối rối vì không có gì quý giá để cúng Tiên vương, đêm ấy chàng nằm mộng, thấy thần hiển linh:
– Lang Liêu! Trên đời, chẳng có gì quý bằng hạt gạo – thứ nuôi sống con người. Các món ngon khác tuy lạ miệng nhưng hiếm, còn gạo là tinh hoa đất trời. Con hãy dùng gạo để làm lễ vật dâng Tiên vương.
Chàng tỉnh dậy, lòng rạng rỡ. Lang Liêu chọn gạo nếp trắng, đậu xanh, thịt lợn, cùng lá dong trong vườn để gói bánh hình vuông, ninh kỹ trong nồi lớn. Với phần gạo còn lại, chàng giã nhuyễn, đồ chín, nặn thành bánh hình tròn để đa dạng mâm lễ.
Đến ngày lễ, trước sân rồng rộn ràng kẻ tới người lui, các hoàng tử lần lượt trình lễ vật. Khi vua cha nhìn thấy chồng bánh của Lang Liêu, ánh mắt dừng lại. Chàng kể về giấc mơ thần kỳ, vua trầm ngâm rồi nói:
– Bánh tròn là bánh giầy, tượng trưng cho trời. Bánh vuông là bánh chưng, tượng trưng cho đất. Lá ngoài ôm trọn nhân trong là hình ảnh đùm bọc của nhân dân. Lễ vật của con giản dị mà sâu sắc, hợp lòng ta. Lang Liêu xứng đáng kế vị ngai vàng.
Kể từ đó, đất nước ta phát triển nghề nông, lấy gạo làm gốc. Tết đến xuân về, nhà nhà lại làm bánh chưng, bánh giầy để tưởng nhớ tổ tiên, thể hiện lòng biết ơn trời đất. Truyền thuyết ấy không chỉ giải thích phong tục truyền thống mà còn đề cao lòng hiếu đạo và tinh thần dân tộc.


8. Bài tham khảo số 1
Lửa bập bùng dưới nồi bánh chưng như sưởi ấm không gian, mang hơi thở mùa xuân lan tỏa qua từng con ngõ nhỏ. Lửa như đánh thức ký ức xa xưa – ký ức về truyền thuyết cảm động của dân tộc: Bánh chưng, bánh giầy.
Chuyện kể rằng, đời Hùng Vương thứ sáu, vua muốn chọn người nối ngôi nhưng có đến hai mươi người con, lòng không dễ quyết đoán. Vua tập hợp các con và nói:
– Trải qua sáu đời trị vì, đất nước ta luôn giữ vững cõi bờ, nhờ công Tiên vương và sức dân đoàn kết. Nay ta đã già, cần chọn người nối chí lớn. Nhân lễ Tiên vương sắp đến, ai dâng được lễ vật hợp lòng ta sẽ được truyền ngôi, có tổ tiên chứng giám.
Các hoàng tử đua nhau tìm của ngon vật lạ, lên rừng xuống biển, mong làm đẹp lòng vua cha. Riêng Lang Liêu – người con thứ mười tám, sống thôn dã, quanh năm gắn bó ruộng đồng, chỉ có khoai sắn, gạo nếp trong tay. Một đêm, chàng mơ thấy thần mách bảo:
– Lang Liêu! Trong cõi trời đất, hạt gạo là thứ quý nhất. Nó nuôi sống muôn dân, bình dị mà thiêng liêng. Hãy dùng gạo làm lễ vật dâng Tiên vương.
Tỉnh giấc, lòng tràn ngập niềm vui, Lang Liêu bắt tay vào làm bánh theo lời thần dạy. Chàng chọn gạo nếp thơm, đậu xanh bùi, thịt lợn béo, lá dong xanh thắm để gói nên chiếc bánh hình vuông. Phần gạo còn lại chàng giã nhuyễn, nặn thành bánh tròn, trắng ngần như trăng rằm.
Ngày lễ đến, sân rồng rộn ràng nghi thức. Khi các lang dâng lễ, vua Hùng dừng bước trước bánh của Lang Liêu, lắng nghe chàng kể lại giấc mộng linh thiêng. Vua phán:
– Bánh hình vuông là đất, nhân đậu thịt là muôn loài, lá ngoài bao bọc tượng trưng cho nghĩa tình dân tộc. Bánh hình tròn tượng trưng cho Trời. Hai thứ bánh này giản dị mà thấm đẫm triết lý. Lang Liêu dâng lễ vật hợp lòng ta, xứng đáng nối ngôi, có Tiên vương làm chứng.
Bánh được dâng lên tổ tiên, rồi cả triều đình cùng thưởng thức, ai nấy đều khen ngon. Lang Liêu trở thành vị vua hiền đức, khai mở thời kỳ nông nghiệp trù phú. Từ đó, bánh chưng, bánh giầy trở thành biểu tượng Tết cổ truyền – kết tinh của đạo hiếu, của hồn cốt dân tộc.


9. Bài tham khảo số 2
Bánh chưng và bánh giầy không chỉ là hai món ăn quen thuộc mỗi dịp Tết đến xuân về, mà chúng còn mang trong mình những giá trị văn hoá sâu sắc, gắn liền với truyền thống dân tộc. Mỗi khi nhắc đến Tết, người Việt lập tức nghĩ đến những chiếc bánh này, vừa giản dị, vừa thiêng liêng. Chúng tượng trưng cho tấm lòng thành kính của con cháu đối với ông bà tổ tiên, cũng như sự trân trọng những giá trị truyền thống.
Chuyện kể rằng, vào thời Hùng Vương thứ sáu, sau khi đánh đuổi giặc Ân, vua Hùng quyết định tìm người xứng đáng nối ngôi. Vào dịp đầu năm, khi khí xuân tràn ngập đất trời, vua tổ chức một cuộc thi để chọn ra người sẽ kế thừa ngai vàng. Ông yêu cầu các hoàng tử tìm ra một món ăn độc đáo và có ý nghĩa để dâng lên.
Trong số các hoàng tử, Lang Liêu là người nghèo khó nhất, vì mẹ mất sớm, chàng phải tự mình lo toan mọi việc. Tuy nhiên, với trái tim hiếu thảo và tấm lòng thành, Lang Liêu vẫn quyết tâm làm một món ăn vừa ý vua cha. Một đêm, trong giấc mơ, thần linh hiện lên và mách bảo:
– Hỡi con, trong mọi thứ trên đời, gạo chính là món ăn quý giá nhất. Gạo là nền tảng nuôi sống con người, vì vậy con hãy làm bánh hình vuông tượng trưng cho đất và bánh hình tròn tượng trưng cho trời. Lá bọc ngoài và nhân bên trong sẽ là biểu tượng của tình yêu thương cha mẹ.
Với sự trợ giúp của thần linh, Lang Liêu vui mừng bắt tay vào làm bánh. Chàng chọn những hạt gạo nếp ngon nhất, làm thành bánh chưng vuông vắn và bánh giầy tròn đầy. Lá dong bao bọc bên ngoài là sự che chở của cha mẹ, một hình ảnh đầy ý nghĩa. Mặc dù bánh của Lang Liêu không phải là những món sơn hào hải vị, nhưng lại mang trong mình một giá trị tinh thần vô giá.
Khi các hoàng tử dâng lễ, vua Hùng rất ngạc nhiên trước món bánh giản dị của Lang Liêu. Sau khi nghe chàng giải thích về giấc mơ, vua nhận ra ý nghĩa sâu xa trong từng chiếc bánh. Vua đã quyết định truyền ngôi cho Lang Liêu, và từ đó, bánh chưng, bánh giầy trở thành biểu tượng của Tết, không thể thiếu trong mỗi gia đình Việt Nam.


10. Bài tham khảo số 3
Ngày Tết đến, khắp nơi đều tràn ngập hương sắc của bánh chưng, bánh giầy. Nhưng ít ai biết rằng, những chiếc bánh ấy không chỉ là món ăn quen thuộc, mà còn mang trong mình những giá trị sâu sắc, gắn liền với một câu chuyện đầy ý nghĩa. Câu chuyện về sự khôn ngoan của Lang Liêu, người con thứ mười tám trong gia đình vua Hùng, sẽ giải đáp phần nào thắc mắc về nguồn gốc của bánh chưng, bánh giầy.
Khi vua Hùng Vương thứ sáu già yếu, ông muốn truyền ngôi cho một trong các hoàng tử. Nhưng với hơn hai mươi người con, vua không biết chọn ai. Vì vậy, ông quyết định tổ chức một cuộc thi để tìm ra người xứng đáng kế vị. Các hoàng tử đều háo hức chuẩn bị những mâm cỗ thật ngon, thật đặc biệt để dâng lên vua. Tuy nhiên, Lang Liêu, người con nghèo khó nhất, lại không có gì ngoài khoai lúa. Mẹ chàng qua đời từ khi chàng còn nhỏ, và chàng luôn phải tự mình lo liệu mọi thứ.
Vào một đêm, sau một ngày làm việc mệt nhọc, Lang Liêu nằm ngủ thiếp đi và trong giấc mơ, một ông lão hiền từ hiện lên, nói:
– Hỡi con, trong trời đất này, không gì quý bằng hạt gạo. Gạo là thức ăn nuôi sống con người và là nền tảng của cuộc sống. Hãy lấy gạo để làm món lễ dâng lên tổ tiên.
Tỉnh dậy, Lang Liêu cảm nhận được lời thần linh rất hợp lý. Chàng quyết định chọn gạo nếp thơm ngon, làm thành bánh chưng hình vuông, tượng trưng cho đất, và bánh giầy hình tròn, tượng trưng cho trời. Chàng khéo léo nấu bánh với lá dong và nhân đậu xanh, thịt lợn, đem lòng thành kính dâng lên vua Hùng.
Khi các hoàng tử khác dâng lên những món ăn sang trọng, vua Hùng dừng lại trước mâm bánh của Lang Liêu. Sau khi nghe Lang Liêu kể lại câu chuyện giấc mơ, vua cảm động và nhận ra ý nghĩa sâu sắc trong món bánh. Ông quyết định trao ngôi cho Lang Liêu, và từ đó, bánh chưng, bánh giầy trở thành món ăn không thể thiếu trong dịp Tết, đồng thời cũng là biểu tượng của sự tôn kính đối với tổ tiên.


Có thể bạn quan tâm

Học cách chế biến khô bò đơn giản với nồi chiên không dầu để có món ăn vặt thơm ngon, đậm đà hương vị ngay tại nhà.

Khám phá cách tìm lại vị trí của file Word đang mở - Hiển thị rõ ràng vị trí lưu trữ trong Word.

Top 15 Món Ăn Ngon Nhất Đà Nẵng

Hướng dẫn chi tiết cách tải phông chữ từ Dafont

Hướng dẫn làm bánh tằm khoai mì mềm mịn, dẻo thơm, một món ăn dân dã nhưng vô cùng hấp dẫn, chắc chắn sẽ khiến bạn mê mẩn.
