10 bài văn xuất sắc nhất đóng vai bé Thu kể lại câu chuyện Chiếc lược ngà
Nội dung bài viết
1. Hồi ức xúc động: Bé Thu kể lại Chiếc lược ngà - Bài mẫu số 4
Khi bác Ba - đồng đội của ba trao cho tôi chiếc lược ngà - kỷ vật cuối cùng ba để lại, nước mắt tôi tuôn rơi. Đó là chiếc lược ba tỉ mỉ làm từ ngà voi suốt nhiều tháng trời. Ba giữ trọn lời hứa làm lược cho con gái, nhưng lại thất hứa về cuộc hội ngộ. Tôi ân hận khôn nguôi vì đã không nhận ra ba ngày ấy...
Lần đó ba về thăm nhà với vết sẹo dài đỏ ửng trên mặt. Tôi hoảng sợ, nhất quyết không chịu nhận người đàn ông lạ lẫm ấy là ba mình. Dù má ép gọi, dù ba cố gắng gần gũi, tôi vẫn cứng đầu không thốt nên lời. Thậm chí khi ba gắp cho miếng trứng cá ngon lành, tôi hất đổ khiến ba phải đánh. Bực tức, tôi bỏ sang nhà bà ngoại.
Ở đó, sau khi nghe bà giải thích về vết sẹo chiến tranh, tôi mới vỡ lẽ mình đã sai. Sáng hôm sau trở về, thấy ba chuẩn bị lên đường, tôi đau đớn gào lên: "Ba ơi!" - tiếng gọi chất chứa bao nhớ thương, hối hận. Ba ôm chặt tôi, hứa sẽ mang về chiếc lược. Nhưng số phận nghiệt ngã...
Qua trải nghiệm đau lòng này, tôi hiểu rằng phải trân trọng từng khoảnh khắc bên người thân. Đừng để khi mất đi mới hối tiếc, bởi dù có gọi bao nhiêu tiếng "ba" nữa, cũng chẳng còn ai đáp lời.

2. Dòng hồi ức đứt đoạn: Bé Thu kể lại Chiếc lược ngà - Bài số 5
Chiếc lược ngà bác Ba trao cho tôi hôm ấy như ngọn lửa nhỏ nhen nhóm lại bao ký ức. Ba đã giữ lời hứa làm lược cho con gái, nhưng chiến tranh đã cướp đi cơ hội trao tận tay. Tôi ngậm ngùi nhớ lại ngày gặp ba - lần đầu tiên và cũng là cuối cùng...
Thuở ấy, tôi chỉ biết ba qua tấm ảnh cũ. Khi người đàn ông lạ mặt với vết sẹo dài đỏ ửng gọi tên tôi, tôi hoảng sợ bỏ chạy. Những ngày sau đó, tôi cố tình xa lánh, thậm chí hất đổ cả miếng trứng cá ba gắp cho. Cái tát của ba khiến tôi bỏ sang nhà bà ngoại, nơi bí mật về vết sẹo chiến tranh được hé lộ.
Đêm ấy, tôi thao thức hiểu ra bao điều. Nhưng khi trở về, ba đã chuẩn bị lên đường. Tiếng gọi "Ba ơi!" bật ra từ sâu thẳm trái tim, cùng cái ôm siết chặt không muốn rời. Ba hứa sẽ mang về chiếc lược, nhưng số phận khắc nghiệt...
Giờ đây, mỗi lần chải tóc bằng chiếc lược ngà, tôi như thấy bóng hình ba. Món quà nhỏ bé ấy chứa đựng cả đại dương yêu thương, và bài học sâu sắc: đừng để sự ngờ vực che mất tình yêu thương.

3. Nhật ký tâm hồn: Bé Thu và chiếc lược định mệnh - Bài số 6
Chiều tà trên căn cứ, tôi nằm dài trên tấm lá dừa khô, đôi mắt đăm chiêu dõi theo những tia nắng xuyên qua tán lá cháy xém bởi chất độc da cam. Bầu trời miền Nam vẫn đẹp đến nao lòng, dù kẻ thù đã cố tàn phá. Từ túi áo, tôi lấy ra chiếc lược ngà - di vật cuối cùng của ba. Những lược chải nhẹ nhàng trên mái tóc như bàn tay ấm áp của ba đang vuốt ve. Tiếng gió xào xạc trong vòm lá khơi gợi dòng hồi ức...
Tôi sinh ra ở Cù Lao Giêng, nơi con kinh nhỏ hòa vào dòng Cửu Long mênh mông. Ba tôi - người chiến sĩ kiên trung - đã ra đi từ thuở tôi còn chưa tròn tuổi. Sau Hiệp định Genève, khi bọn Mỹ thay chân Pháp, cuộc chiến lại tiếp diễn. Ba ở lại miền Nam hoạt động bí mật, chỉ để lại cho tôi tấm ảnh nhỏ làm kỷ niệm.
Bảy năm chờ đợi, ngày đoàn tụ đến trong sự ngỡ ngàng. Người đàn ông với vết sẹo dài đỏ ửng khiến tôi hoảng sợ, không dám nhận cha. Ba ngày ngắn ngủi ấy, tôi đã đối xử tệ bạc với ba bằng sự cứng đầu trẻ dại. Chỉ đến đêm cuối, khi ngoại giải thích về vết thương chiến tranh, tôi mới vỡ lẽ. Sáng hôm sau, tiếng gọi "Ba ơi!" xé tan không khí chia ly, cái ôm siết chặt không muốn rời cùng lời hứa về chiếc lược ngà đã trở thành khoảnh khắc thiêng liêng nhất đời tôi.
Nhưng chiến tranh tàn khốc đã cướp ba tôi đi. Giờ đây, khi trở thành nữ giao liên dũng cảm, tôi hiểu rõ hơn bao giờ hết giá trị của độc lập tự do. Chiếc lược ngà không chỉ là kỷ vật, mà còn là lời thề tiếp bước con đường ba đã chọn. Bom đạn có thể hủy diệt sự sống, nhưng không bao giờ giết chết được tình yêu và lý tưởng cao đẹp mà ba đã truyền lại cho tôi.

4. Tình phụ tử trong chiến tranh: Bé Thu kể lại Chiếc lược ngà - Bài số 7
Buổi chiều định mệnh ấy in sâu trong tâm trí tôi như bức tranh không thể phai mờ. Tiếng gọi "Thu! Con" vang lên giữa trò chơi trẻ thơ khiến tôi giật mình quay lại. Người đàn ông lạ mặt với vết sẹo đỏ ửng khiến lòng tôi hoảng sợ. Khi ông tiến lại gần, gọi "Ba đây con!" bằng giọng run run xúc động, tôi như chết lặng. Tại sao người này không giống ba trong tấm ảnh má vẫn cho tôi xem? Tôi bỏ chạy, để lại sau lưng ánh mắt đau đớn của người cha.
Những ngày tiếp theo là cuộc chiến ngoan cố của đứa trẻ 8 tuổi. Tôi từ chối mọi sự vỗ về, nhất quyết không chịu gọi "ba". Đỉnh điểm là khi hất miếng trứng cá ba gắp cho, cái tát của ba khiến tôi bỏ sang nhà ngoại. Chỉ khi nghe lời giải thích về vết sẹo chiến tranh, tôi mới vỡ òa nhận ra người cha thật sự của mình.
Sáng hôm sau, khoảnh khắc ba chuẩn bị lên đường, tiếng gọi "Ba ơi!" bật ra từ sâu thẳm trái tim. Cái ôm siết chặt, những nụ hôn vội vàng lên vết sẹo, và lời hứa về chiếc lược ngà trở thành kỷ vật cuối cùng. Chiến tranh đã cướp ba tôi đi, nhưng tình yêu và nỗi nhớ gửi gắm trong chiếc lược nhỏ vẫn sống mãi.
Năm tháng trôi qua, từ cô bé bướng bỉnh ngày ấy, tôi đã trở thành người lính tiếp bước con đường ba chọn. Chiếc lược ngà không chỉ là kỷ vật, mà còn là lời nhắc nhở về tình phụ tử thiêng liêng vượt qua bom đạn chiến tranh. Ở nơi nào đó, ba tôi hẳn đang mỉm cười tự hào về đứa con gái đã trưởng thành từ những ngây thơ, bướng bỉnh thuở nào.

5. Tiếng gọi ba đầu đời: Bé Thu kể lại Chiếc lược ngà - Bài mẫu số 8
Hạnh phúc đôi khi là thứ ta cầm nắm được mà không hay biết. Tôi - bé Thu ngày ấy - đã không nhận ra hạnh phúc đang đứng trước mắt mình cho đến khi quá muộn. Giờ đây, khi đã trưởng thành, ký ức về ba vẫn sống động như ngày nào...
Ba tôi ra đi khi tôi vừa tròn một tuổi. Tám năm sống trong vòng tay má, nhưng lòng tôi luôn khát khao hình bóng người cha. Rồi ngày ba về, thay vì niềm vui đoàn tụ là nỗi hoảng sợ trước người đàn ông với vết sẹo dài đỏ ửng. Tôi cứng đầu từ chối mọi cử chỉ yêu thương của ba, nhất quyết không chịu gọi một tiếng "ba". Cái tát khi tôi hất văng miếng trứng cá đã đẩy tôi sang nhà ngoại, nơi bí mật về vết sẹo chiến tranh được hé lộ.
Đêm ấy, tôi thao thức hiểu ra bao điều. Sáng hôm sau, khi ba chuẩn bị lên đường, tiếng gọi "Ba ơi!" đã bật ra từ sâu thẳm trái tim. Cái ôm siết chặt, những nụ hôn vội vã lên vết sẹo, và lời hứa về chiếc lược ngà đã trở thành kỷ vật cuối cùng. Chiến tranh đã cướp ba tôi đi, nhưng tình yêu thương ba dành cho tôi vẫn sống mãi qua từng thớ ngà.
Giờ đây, khi đã trở thành người chiến sĩ giao liên dũng cảm, tôi hiểu rằng ba luôn đồng hành cùng tôi. Trong từng bước chân nơi chiến trường, trong từng đêm rừng lạnh giá, tôi cảm nhận được hơi ấm của tình phụ tử thiêng liêng. Chiếc lược ngà không chỉ là kỷ vật, mà còn là ngọn đuốc soi đường, nhắc nhở tôi về tình yêu và trách nhiệm với quê hương.

6. Ký ức không phai: Hành trình nhận cha của bé Thu - Bài mẫu số 9
Tôi lấy từ trong túi ra chiếc lược ngà nhỏ xinh, nhẹ nhàng chải từng sợi tóc. Cảm giác êm ái ấy khiến tôi bồi hồi nhớ về bàn tay ấm áp của ba năm xưa. Ôm chiếc lược vào lòng, ký ức ùa về sống động như một thước phim quay chậm. Tôi nhớ ba da diết, lòng trào dâng niềm hạnh phúc lẫn nỗi ân hận khôn nguôi.
Quê tôi nằm bên vàm kinh nhỏ thuộc Cù Lao Giêng, nơi dòng Cửu Long hiền hòa uốn lượn. Ba tôi ra đi theo tiếng gọi kháng chiến từ những ngày đầu năm 1946, khi quân thù tràn vào chiếm đóng quê hương. Hiệp định Genève 1954 vừa ký kết, bóng dáng quân Pháp chưa kịp mờ nhạt thì đế quốc Mỹ đã vội vã nhảy vào, tiếp tục gieo rắc đau thương lên mảnh đất miền Nam yêu dấu.
Ba tôi - người chiến sĩ kiên trung ấy - được phân công bám trụ lại miền Nam, cùng đồng đội thắp lên ngọn lửa đấu tranh. Trong một đêm khuya thanh vắng, ba lặng lẽ lên chiến khu, mang theo trọn vẹn tình yêu dành cho quê hương và đứa con gái bé bỏng chưa tròn tuổi.
Suốt thời thơ ấu, hình ảnh ba trong tôi chỉ là tấm ảnh nhỏ nhoi mà má nâng niu. Mỗi lần má lên thăm ba, tôi đều nằng nặc đòi theo nhưng nào có được. Con đường lên chiến khu xa xôi, hiểm nguy rình rập, má nào dám đưa đứa con nhỏ vào chốn nguy nan. Tôi đành ôm nỗi nhớ ba vào lòng, ngày đêm mong ngóng.
Những lần má trở về từ chiến khu luôn là khoảnh khắc hạnh phúc nhất. Má kể ba vẫn khỏe, ba nhớ tôi nhiều lắm. Ba dặn má chăm cho tôi thật tốt, dạy tôi từng con chữ. Nhưng giữa buổi loạn ly, chữ nghĩa trở thành thứ xa xỉ với đứa trẻ làng quê như tôi.
Bảy năm dài đằng đẵng trôi qua trong nỗi chờ mong. Rồi cái ngày định mệnh ấy cũng đến. Khi chiếc xuồng chưa kịp cập bến, ba đã vội nhảy lên bờ với vẻ mặt háo hức khôn tả. Tiếng gọi "Thu! Con" vang lên khiến tôi giật mình. Đôi mắt ba rưng rưng xúc động, đôi tay mở rộng chờ đón. Nhưng tôi chỉ thấy bối rối, lạ lẫm - người đàn ông trước mặt có vết sẹo dài khác hẳn hình ảnh ba trong tấm ảnh. Tôi vụt chạy, để mặc ba đứng đó với nỗi thất vọng khôn cùng.
Ba ngày ngắn ngủi trôi qua trong sự cự tuyệt của tôi. Tôi không cho ba ngủ cùng, thậm chí còn cắn vào tay ba khi bị ép. Dù má giận dữ, dù ba dịu dàng vỗ về, tôi vẫn nhất quyết không chịu gọi tiếng "ba". Mãi đến khi nghe ngoại giải thích về vết sẹo chiến tranh trên mặt ba, tôi mới vỡ òa trong hối hận.
Sáng hôm ba lên đường, tôi chạy đến ôm chặt lấy ba, gào lên tiếng "ba" xé lòng. Tiếng gọi chất chứa bao năm dồn nén ấy khiến ai nấy đều rơi nước mắt. Tôi hôn lên vết sẹo - biểu tượng của sự hy sinh thầm lặng - và dặn ba mua cho chiếc lược. Ba hứa sẽ trở về, nhưng số phận khắc nghiệt đã không cho phép điều đó thành hiện thực.
Chiếc lược ngà - kỷ vật cuối cùng ba để lại - với dòng chữ "Yêu nhớ tặng Thu con của ba" giờ đây trở thành báu vật vô giá. Mỗi lần chạm vào, tôi như cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay ba năm xưa. Chiến tranh có thể cướp đi sinh mạng, nhưng không thể xóa nhòa tình phụ tử thiêng liêng và lòng yêu nước sâu sắc trong trái tim tôi.

Hóa thân thành bé Thu - Kể lại câu chuyện xúc động 'Chiếc lược ngà' (Bài mẫu số 9)
Nhập vai bé Thu - Tái hiện truyện ngắn cảm động 'Chiếc lược ngà' (Bài mẫu số 10)
Chiếc lược ngà nằm gọn trong lòng bàn tay tôi, dù đã mấy mươi năm trôi qua nhưng ký ức vẫn sống động như mới hôm qua. Thuở ấu thơ khi tôi chưa tròn tuổi, ba đã lên đường theo tiếng gọi Tổ quốc. Suốt những năm tháng ấy, hình ảnh ba trong tôi chỉ là tấm ảnh nhỏ nhoi mà má nâng niu.
Rồi cái ngày định mệnh ấy đến. Một người đàn ông với vết thẹo dài đỏ ửng xuất hiện, gọi tôi bằng giọng run run: "Ba đây con!". Nhưng làm sao tôi có thể nhận ra ba trong hình hài ấy? Vết thẹo kinh hoàng đã che khuất gương mặt hiền lành trong ảnh. Tôi bỏ chạy, để mặc ba đứng đó với nỗi thất vọng khôn cùng.
Ba ngày ngắn ngủi trôi qua trong sự cự tuyệt của tôi. Tôi nhất quyết không chịu gọi tiếng "ba", dù má giận dữ, dù ba dịu dàng vỗ về. Mãi đến khi nghe ngoại giải thích về vết thẹo chiến tranh, tôi mới vỡ òa trong hối hận.
Khoảnh khắc ba lên đường là lúc tình phụ tử bừng tỉnh. Tiếng "ba" xé lòng vang lên, tôi ôm chặt lấy ba, hôn lên vết thẹo - chứng tích của chiến tranh tàn khốc. Chiếc lược ngà ba hứa tặng trở thành kỷ vật thiêng liêng, minh chứng cho tình yêu vượt qua bom đạn.
Chiến tranh đã cướp ba tôi đi, nhưng tình phụ tử ấy vẫn sống mãi. Mỗi lần cầm chiếc lược, tôi như thấy bóng hình ba hiện về, đôi mắt trìu mến nhìn tôi và nụ cười đôn hậu. Ký ức ấy sẽ mãi là ngọn lửa ấm áp sưởi ấm trái tim tôi giữa những tháng ngày gian khổ.

Hóa thân thành bé Thu - Kể lại câu chuyện cảm động 'Chiếc lược ngà' (Bài mẫu số 10)
Nhập vai bé Thu - Tái hiện truyện ngắn 'Chiếc lược ngà' (Bài mẫu số 1)
Là đứa trẻ sinh ra trong khói lửa chiến tranh, tôi lớn lên với hình ảnh ba qua tấm ảnh cũ kỹ. Năm tám tuổi, khi người đàn ông có vết sẹo dài gọi tôi bằng tiếng "ba", lòng tôi dấy lên sự hoài nghi. Sao ba trong ảnh hiền lành mà người trước mặt lại đáng sợ thế?
Mấy ngày sau, trong cơn giận dữ vì bị đánh, tôi chạy sang nhà ngoại. Chính ngoại đã mở lòng tôi bằng câu chuyện về vết sẹo chiến tranh. Khoảnh khắc ấy, tôi hiểu ra tất cả. Sáng hôm sau, khi thấy ba chuẩn bị lên đường, tiếng "ba" đầu tiên đã bật ra từ sâu thẳm trái tim. Chiếc lược ngà - kỷ vật cuối cùng ba để lại - trở thành báu vật vô giá, minh chứng cho tình phụ tử thiêng liêng vượt qua bom đạn.

Đóng vai bé Thu - Kể lại truyện ngắn xúc động 'Chiếc lược ngà' (Bài mẫu số 1)
Nhập vai bé Thu - Tái hiện truyện ngắn 'Chiếc lược ngà' (Bài mẫu số 2)
Chiếc lược ngà nhỏ bé trong tay tôi giờ đây trở thành báu vật vô giá. Mỗi lần chạm vào, ký ức về ba ùa về sống động. Năm tám tuổi, khi người đàn ông lạ mặt với vết sẹo dài gọi tôi là con, lòng tôi dấy lên sự hoài nghi. Tại sao ba trong ảnh hiền lành mà người trước mặt lại đáng sợ thế?
Suốt ba ngày ngắn ngủi, tôi cứng đầu không chịu nhận ba. Cho đến khi ngoại giải thích về vết sẹo chiến tranh, tôi mới vỡ òa trong hối hận. Khoảnh khắc ba lên đường, tiếng gọi 'ba' đầu tiên đã bật ra từ sâu thẳm trái tim. Chiếc lược ngà với dòng chữ 'Yêu nhớ tặng Thu con của ba' giờ đây là minh chứng cho tình phụ tử thiêng liêng vượt qua bom đạn.

Đóng vai bé Thu - Kể lại truyện ngắn xúc động 'Chiếc lược ngà' (Bài mẫu số 2)
Hóa thân thành bé Thu - Tường thuật lại 'Chiếc lược ngà' (Bài mẫu số 3)
Bên vàm kinh nhỏ đổ ra dòng Cửu Long, ngôi nhà nhỏ của hai mẹ con tôi đã vắng bóng ba suốt tám năm dài. Tuổi thơ tôi lớn lên với hình ảnh ba qua tấm ảnh nhỏ nhoi mà má nâng niu.
Rồi cái ngày định mệnh ấy đến. Người đàn ông với vết sẹo dài đỏ ửng bước xuống từ chiếc xuồng, gọi tôi bằng giọng nghẹn ngào: "Thu! Con". Nhưng làm sao tôi có thể nhận ra ba trong hình hài ấy? Vết thương chiến tranh đã che khuất gương mặt hiền lành trong ảnh. Ba ngày ngắn ngủi trôi qua trong sự cự tuyệt của tôi, cho đến khi ngoại giải thích về vết sẹo - chứng tích của chiến tranh tàn khốc.
Khoảnh khắc ba lên đường là lúc tình phụ tử bừng tỉnh. Tiếng "ba" đầu tiên vang lên xé tan không gian, tôi ôm chặt lấy ba như muốn giữ mãi trong lòng. Chiếc lược ngà - kỷ vật cuối cùng ba để lại - với dòng chữ "Yêu nhớ tặng Thu con của ba" giờ đây trở thành báu vật vô giá, minh chứng cho tình yêu vượt qua bom đạn.

Hóa thân thành bé Thu - Kể lại câu chuyện xúc động 'Chiếc lược ngà' (Bài mẫu số 3)
Có thể bạn quan tâm

12 lý do giới trẻ đam mê phượt

Trứng bắc thảo khi thưởng thức, có cần phải luộc qua không? Và ăn nhiều trứng bắc thảo có mang lại lợi ích hay gây hại cho sức khỏe?

Hướng dẫn làm bánh dày (bánh giầy) thơm ngon, mềm mịn, dẻo dai ngay tại nhà, đơn giản mà đầy đủ hương vị truyền thống.

Top 10 Mô tô với quãng đường di chuyển ấn tượng nhất chỉ với một bình xăng

Top 5 điểm đến giải trí thu hút nhất tại Hạ Long
