11 Bài văn mẫu đặc sắc kể lại những kỷ niệm khó quên nhất trong ngày khai giảng (Dành cho học sinh lớp 7)
Nội dung bài viết
Bài văn số 4: Ký ức ngọt ngào về ngày đầu tiên cắp sách tới trường
Mỗi độ thu về, khi những tán bàng thay lá, lòng tôi lại bồi hồi nhớ về buổi sáng khai trường năm ấy. Trong tiết trời thu dịu mát, tôi nép sau lưng mẹ, đôi mắt tròn xoe háo hức ngắm nhìn ngôi trường mới.
Cánh cổng trường rộng mở như vòng tay chào đón. Nhìn các anh chị lớp trên ríu rít chơi đùa, bỗng dưng tôi thấy lo sợ. Ngôi trường to lớn khác hẳn trường mẫu giáo, khiến tôi bỗng thấy mình thật bé nhỏ. Nước mắt cứ thế trào ra, tôi khóc nức nở nép vào lòng mẹ. Đến giờ vẫn chẳng hiểu vì sao mình khóc - phải chăng vì nhút nhát, hay vì lưu luyến hơi ấm mẹ trao?
Mẹ âu yếm vuốt mái tóc tôi, đôi bàn tay chai sạn lau vội dòng nước mắt. Ánh mắt mẹ long lanh yêu thương: 'Con gái mẹ nín đi nào! Cô giáo sẽ dạy con bao điều hay, bạn bè sẽ cùng con vui chơi. Nào, mẹ dắt con vào lớp nhé!'
Bỗng một cô giáo duyên dáng trong tà áo dài tiến lại gần. Giọng cô ấm áp: 'Để cô dẫn em vào lớp nhé! Hôm nay là ngày đặc biệt của em đó.' Theo bước cô, tôi dần bình tâm hơn. Lớp học sáng sủa với những gương mặt bỡ ngỡ giống tôi. Cô Hằng - giáo viên chủ nhiệm - giới thiệu bằng giọng nói dịu dàng khiến lòng tôi ấm áp lạ thường. Tôi bỗng thấy mình lớn hẳn, ngồi ngay ngắn chuẩn bị tập viết những nét chữ đầu đời.
Giờ đây nhớ lại mới thấu hiểu nỗi lòng mẹ. Đằng sau nụ cười động viên ấy là bao nỗi lo âu giấu kín. Suốt buổi học, bóng mẹ vẫn lặng lẽ đứng ngoài cửa lớp như tiếp thêm sức mạnh cho con. Ngưỡng cửa tri thức đầu tiên ấy đẹp mãi nhờ có mẹ - người đã trao cho tôi tình yêu thương và can đảm để bước vào thế giới mới.

Bài văn số 5: Hành trình đầu tiên đến ngưỡng cửa tri thức
Trong kho tàng ký ức tuổi thơ, ngày khai trường đầu tiên luôn chiếm vị trí đặc biệt trong trái tim tôi. Dù thời gian trôi qua, từng khoảnh khắc, từng cảm xúc của ngày ấy vẫn nguyên vẹn như mới hôm qua. Đó là lần đầu tiên tôi bước ra khỏi vòng tay gia đình, đối diện với một thế giới hoàn toàn mới lạ - nơi chứa đầy những bỡ ngỡ, lo âu nhưng cũng vô cùng kỳ diệu.
Trước thềm lớp Một, tôi là cô bé ngây thơ sống trong sự bao bọc của gia đình. Trường học với tôi khi ấy là một khái niệm xa lạ. May mắn thay, bố mẹ đã khéo léo vẽ nên bức tranh tuyệt đẹp về nơi ấy - một ngôi nhà thứ hai với thầy cô như cha mẹ, bạn bè như anh em. Những câu chuyện hấp dẫn của anh trai sau mỗi buổi học càng thổi bùng lên trong tôi trí tò mò và niềm háo hức khôn tả.
Tôi vẫn nhớ như in cảm giác nâng niu từng quyển vở mới, chiếc cặp hồng xinh xắn in hình búp bê, đặc biệt là bộ váy xinh đẹp bố tặng - món quà đánh dấu bước ngoặt trưởng thành. Đêm trước ngày khai giảng, tôi trằn trọc không yên, mong trời mau sáng để được khoác lên mình bộ đồ mới, cắp sách đến trường.
Sáng hôm ấy, mọi thứ diễn ra như trong mơ. Tôi dậy sớm hơn mọi ngày, hoàn thành mọi việc với năng lượng tràn đầy. Trên đường đến trường, tôi cứ líu lo hỏi bố đủ thứ, lòng đầy hồi hộp. Khi đứng trước cổng trường ồn ào, nhộn nhịp, thoáng chút e dè len lén trong lòng nhưng tan biến ngay khi có bố ở bên. Khoảnh khắc được xướng tên đầu tiên trong danh sách lớp, nhìn ánh mắt tự hào của bố, tôi biết mình đã sẵn sàng cho hành trình mới.
Ngày khai trường ấy giờ đã thành kỷ niệm, nhưng bài học đầu tiên về sự trưởng thành, về tình yêu thương gia đình dành cho tôi sẽ mãi là hành trang theo tôi suốt cuộc đời.

Bài văn số 6: Những cảm xúc đầu đời dưới mái trường thân yêu
Giờ đây khi đã là học sinh lớp 7, nhưng ký ức về ngày khai trường đầu tiên vẫn in đậm trong tâm trí em như một bức tranh rực rỡ. Mỗi khi hồi tưởng lại, từng hình ảnh, âm thanh và cảm xúc của ngày ấy lại ùa về sống động lạ thường.
Em nhớ như in những ngày trước khai giảng, lòng rộn ràng khó tả. Bài hát 'Tạm biệt búp bê' bỗng trở nên thiêng liêng lạ thường, như một lời chào tạm biệt tuổi thơ ấu để bước vào thế giới mới. Cả gia đình em như được thắp lên niềm vui mới, ai nấy đều bận rộn chuẩn bị cho em từng thứ nhỏ nhất.
Đêm trước ngày trọng đại, em được mặc thử bộ đồng phục mới tinh - chiếc áo trắng cổ lá sen thanh thoát cùng váy xanh tím than, điểm xuyết đôi xăng đan nâu nhã nhặn. Nhìn hình ảnh mình trong gương, em bỗng thấy mình lớn hẳn lên. Lời khen của bà nội: 'Cháu gái bà đã thành học sinh lớp Một rồi!' khiến em vừa hãnh diện vừa hồi hộp.
Sáng hôm sau, trên con đường cùng ông nội đến trường, em như lạc vào thế giới cổ tích. Cổng trường rực rỡ băng rôn đỏ, những dãy cờ đuôi nheo tung bay như bàn tay nhỏ vẫy chào. Không khí ngày khai trường thật đặc biệt - bầu trời trong xanh, nắng thu dịu dàng, tiếng chim ríu rít chào ngày mới.
Giữa sân trường đông đúc, em thoáng chút rụt rè nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nhớ lời mẹ dặn. Hồi trống khai giảng vang lên giòn giã, lá cờ Tổ quốc bay phần phật trong gió, tiếng Quốc ca hùng tráng - tất cả tạo nên một buổi lễ trang nghiêm mà em chưa từng được chứng kiến.
Khi được cô giáo chủ nhiệm dẫn về lớp 1A, em may mắn gặp lại hai người bạn cũ từ trường mẫu giáo. Những cái bắt tay làm quen, những ánh mắt e dè nhưng thân thiện của các bạn mới khiến em cảm thấy ấm áp lạ thường. Tan học, trên đường về nhà, em cứ líu lo kể cho mẹ nghe về ngày đầu tiên đi học đáng nhớ ấy. Lời dặn của cô hiệu trưởng: 'Hãy chăm ngoan, học giỏi' từ đó trở thành phương châm học tập của em.

Bài văn số 7: Ký ức không phai về ngày đầu đến lớp
Trong hành trình dài của tuổi học trò, mỗi ngày khai trường đều mang những dấu ấn riêng. Nhưng có lẽ không gì sánh bằng cái ngày đầu tiên cắp sách đến trường - khoảnh khắc thiêng liêng đánh dấu bước ngoặt đầu đời.
'Ngày đầu tiên đi học
Mẹ là cơn gió mát
Dìu dịu đưa con đi
Qua ngõ nhỏ đường quê...'
Giai điệu bài hát năm xưa vẫn còn vang vọng đâu đây. Sáng hôm ấy, em dậy từ khi gà chưa gáy, chuẩn bị từng thứ thật chỉn chu. Con đường làng quen thuộc bỗng trở nên khác lạ, như thể chính em cũng đang thay đổi - từ cô bé rong chơi ngày nào giờ đã trở thành học sinh lớp Một.
Ngôi trường hiện ra trước mắt thật lộng lẫy trong bộ áo mới. Sân trường được tô điểm bởi những hàng ghế thẳng tắp, những bồn hoa rực rỡ. Các cô giáo trong tà áo dài thướt tha như những nàng tiên bước ra từ cổ tích. Khi mẹ khẽ buông tay, lòng em chợt thắt lại. Nhưng rồi niềm tự hào khi được xướng tên trong đội diễu hành đầu tiên đã xua tan mọi lo lắng.
Tiếng trống khai trường vang lên như một lời tuyên ngôn trang trọng: Từ hôm nay, chúng em chính thức bước vào thế giới tri thức. Âm thanh ấy đã trở thành dấu mốc không thể nào quên, khởi đầu cho hành trình dài phía trước. Giờ đây nhìn lại, em vẫn cảm thấy xúc động vô cùng về cái ngày đầu tiên ấy - ngày em bắt đầu trở thành một người trò nhỏ.

Bài văn số 8: Những rung động đầu đời dưới mái trường thân yêu
Trong hành trình học tập của mỗi người, những ngày khai trường luôn để lại dấu ấn sâu đậm. Với tôi, kỷ niệm đáng nhớ nhất chính là buổi khai giảng đầu tiên dưới mái trường Trung học cơ sở - bước ngoặt đánh dấu sự trưởng thành.
Sau bao nỗ lực vượt qua kỳ thi chuyển cấp, tôi đã chạm tới ước mơ được học tại ngôi trường chuyên của huyện. Buổi sáng hôm ấy, trong bộ đồng phục mới tinh, chiếc cặp sách đựng đầy ắp hi vọng và chiếc xe đạp mới - phần thưởng xứng đáng từ bố, tôi đạp xe tới trường với tâm thế của một học sinh cấp hai chính hiệu.
Ngôi trường hiện ra trước mắt thật khác lạ. Sân trường được trang hoàng lộng lẫy với những hàng ghế thẳng tắp, tấm băng rôn 'Lễ khai giảng năm học 2020 - 2021' rực rỡ sắc màu. Đúng 7h30, hồi trống giòn giã vang lên khai mạc buổi lễ. Không khí trang nghiêm mà cũng thật hào hứng khi chúng tôi diễu hành qua lễ đài, cảm nhận ánh mắt đầy tin tưởng từ các thầy cô.
Khoảnh khắc không thể nào quên khi tôi được vinh dự đại diện học sinh khối 6 phát biểu. Những giây phút đầu run rẩy, nhưng rồi tôi đã vượt qua nỗi sợ hãi, hoàn thành bài phát biểu trôi chảy. Tiếng vỗ tay vang dội của toàn trường khiến lòng tôi trào dâng niềm tự hào khó tả.
Hồi trống khai trường của thầy hiệu trưởng vang lên trong không khí trang nghiêm, như lời hứa về một năm học đầy nỗ lực phía trước. Tiết học đầu tiên môn Ngữ Văn cùng cô bạn thân Hoa đã khép lại ngày khai giảng đặc biệt ấy bằng những kiến thức mới mẻ và tiếng cười rộn rã.
Dẫu thời gian có trôi đi, buổi khai trường năm lớp 6 ấy vẫn mãi là kỷ niệm đẹp đẽ nhất trong quãng đời học sinh của tôi.

Bài văn số 9: Những rung động đầu đời dưới mái trường mới
Trong chuỗi ngày khai trường của đời học sinh, buổi lễ đầu tiên bước vào cấp hai luôn chiếm vị trí đặc biệt trong tâm trí tôi. Đó không chỉ là sự kiện chuyển cấp, mà còn là bước ngoặt đánh dấu sự trưởng thành.
Ngày ấy, tôi bước tới trường với tâm thế của một học sinh lớp sáu - khác hẳn cô bé rụt rè ngày nào. Cánh cổng trường rộng mở chào đón, không khí nhộn nhịp tiếng cười nói khiến lòng tôi vừa hân hoan lại vừa lo âu. Đúng 7h30, hồi trống giòn giã vang lên khai mạc buổi lễ, từng nhịp trống như hòa cùng nhịp tim đập rộn ràng trong lồng ngực.
Khi lớp tôi diễu hành qua lễ đài, tôi cảm nhận rõ ánh mắt trìu mến từ thầy cô, sự cổ vũ nồng nhiệt của các anh chị khóa trên. Không khí ấy khiến tôi hiểu rằng chúng tôi chính là niềm hy vọng mới của ngôi trường. Những lời phát biểu đầy tâm huyết, các tiết mục văn nghệ rộn ràng càng làm tăng thêm không khí tưng bừng.
Nhưng khoảnh khắc khiến tôi xúc động nhất là hồi trống khai trường của thầy hiệu trưởng. Âm thanh ấy vang vọng trong không gian trang nghiêm, như lời hứa về một hành trình mới đầy triển vọng. Tôi chợt nhớ đến những dòng văn đầy chất thơ của nhà văn Thanh Tịnh: 'Hằng năm cứ vào cuối thu... lòng tôi lại nao nức những kỷ niệm mơn man của buổi tựu trường'. Giờ đây, tôi đã thực sự cảm nhận được cái 'nao nức' ấy.
Buổi lễ kết thúc trong niềm hân hoan khó tả. Tôi biết rằng từ ngày mai, mình sẽ chính thức bước vào thế giới mới - nơi có thầy cô mới, bạn bè mới và những tri thức mới đang chờ đón.

Bài văn số 10: Ký ức không phai về ngày tựu trường cấp hai
Tháng chín mùa thu, ngày khai giảng luôn là khoảnh khắc đong đầy háo hức của mỗi học trò. Với tôi, ký ức đẹp nhất chính là buổi lễ khai giảng năm lớp 6 - lần đầu tiên bước vào ngôi trường Trung học cơ sở thân thương.
Khi tiếng ve im bặt, cũng là lúc chúng tôi náo nức trở lại trường. Ngôi trường với bề dày năm mươi năm lịch sử hiện ra trước mắt tôi với vẻ trầm mặc cổ kính. Từng hàng cây, dãy nhà đến sân trường đều thấm đẫm kỷ niệm, hứa hẹn bốn năm gắn bó đầy ý nghĩa.
Sáng hôm ấy, tôi dậy từ tinh mơ trong bộ đồng phục mới tinh. Tự đạp xe đến trường, tôi cảm nhận rõ mình đã lớn khôn. Cổng trường rộn rã tiếng cười, sân trường được trang hoàng lộng lẫy với dòng chữ "Lễ khai giảng năm học 2020-2021" nổi bật trên sân khấu.
Buổi lễ bắt đầu đúng 7h30 với màn diễu hành ấn tượng. Khi lớp tôi bước qua lễ đài, cảm giác hàng trăm ánh mắt đổ dồn khiến tim tôi đập rộn ràng. Lễ chào cờ trang nghiêm, lời phát biểu đầy tâm huyết của thầy cô, những tiết mục văn nghệ sôi động và nhất là tiếng trống khai trường vang xa mãi trong ký ức.
Buổi học đầu tiên với cô giáo chủ nhiệm dạy Toán đã mở ra năm học mới đầy hứng khởi. Ngày khai giảng ấy không chỉ là kỷ niệm đẹp mà còn là hành trang quý giá đồng hành cùng tôi suốt quãng đời học sinh.

11. Bài văn xuôi sâu sắc kể về kỷ niệm khó quên nhất trong ngày tựu trường
"Thời gian như bóng câu qua cửa sổ", những giai điệu da diết trong bài hát "Mong ước kỷ niệm xưa" đã khơi dậy trong tôi bao cảm xúc về ngày khai giảng đầu tiên dưới mái trường Trung học cơ sở thân yêu.
Bầu trời thu trong vắt như chính tâm hồn non nớt của cô học trò nhỏ ngày ấy. Tôi nhớ như in cảm giác hồi hộp khi khoác lên mình bộ đồng phục mới, tự đạp xe đến trường - hành trình đầu tiên của một nữ sinh cấp hai.
Cổng trường ngập tràn sắc cờ hoa, tấm băng rôn xanh biếc với dòng chữ vàng "LỄ KHAI GIẢNG" như mở ra một chân trời mới. Chiếc trống trường được trang hoàng lộng lẫy, im lìm chờ đợi khoảnh khắc thiêng liêng.
Khi được vinh dự đại diện học sinh khối 6 phát biểu, trái tim tôi như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Nhưng nhờ ánh mắt khích lệ của cô giáo chủ nhiệm, tôi đã vượt qua nỗi sợ hãi để cất lên những lời tri ân chân thành nhất. Tràng pháo tay nồng nhiệt ấy mãi là động lực cho tôi trên con đường học vấn.
Lời dạy của thầy hiệu trưởng cùng tiếng trống khai trường vang xa đã khắc sâu vào tâm khảm tôi bài học về trách nhiệm và lòng tự hào mái trường. Ngày ấy không chỉ là kỷ niệm, mà còn là bệ phóng cho những năm tháng thanh xuân rực rỡ sau này.

1. Tản văn cảm động về kỷ niệm khó quên trong ngày khai giảng
Giờ đây đã là học sinh lớp bảy, nhưng ký ức về ngày khai giảng đầu tiên vẫn sống động trong tôi như một thước phim quay chậm.
Con đường đến trường quen thuộc bỗng trở nên lạ lẫm trong buổi sáng thu ấy. Chiếc xe đạp cũ của mẹ chở theo cả những bồi hồi của đứa trẻ lần đầu bước vào thế giới tri thức. Cánh cổng trường rộng mở đón chào những chủ nhân tương lai bằng sắc màu rực rỡ của cờ hoa.
Hình ảnh cô giáo chủ nhiệm trong tà áo dài thướt tha với nụ cười ấm áp đã xoa dịu bao lo lắng trong tôi. Tiếng trống khai trường vang lên như lời hứa hẹn về một hành trình mới, nơi những trang sách sẽ mở ra chân trời kiến thức vô tận.
Ngày đầu tiên đi học ấy không chỉ là kỷ niệm, mà còn là viên ngọc quý trong kho tàng ký ức tuổi thơ tôi. Mỗi khi nhớ lại, lòng lại bồi hồi với cảm giác trong trẻo, hồn nhiên của buổi ban đầu cắp sách đến trường.

2. Tản văn xúc động về kỷ niệm ngày khai trường đáng nhớ
Dù đã là học sinh lớp bảy, tôi vẫn không thể quên buổi khai giảng đầu tiên khi mới bước vào lớp một - khoảnh khắc đánh dấu bước ngoặt trong cuộc đời học trò.
Đêm trước ngày khai trường, cả nhà tôi bận rộn như đón Tết. Mẹ chuẩn bị từng quyển vở mới tinh, bà nội âu yếm ngắm nhìn tôi trong bộ đồng phục đầu tiên. Chiếc xe máy cũ của bố được đánh bóng để sáng mai đưa con gái đến trường.
Cổng trường tiểu học hiện ra rực rỡ với băng rôn đỏ thắm, những dải cờ đuôi nheo như bàn tay nhỏ vẫy chào. Tôi nép vào mẹ, choáng ngợp trước ngôi trường ba tầng đồ sộ. Tiếng trống trường vang lên giòn giã, xé tan không khí hồi hộp. Những giọt nước mắt đầu đời lăn trên má khi tôi rời tay mẹ bước vào thế giới mới.
Buổi lễ khai giảng diễn ra trang nghiêm dưới lá cờ Tổ quốc bay phần phật. Lời cô hiệu trưởng ấm áp như dòng sữa ngọt ngào tiếp thêm can đảm. Lớp 1A của tôi là một thế giới thu nhỏ với những ánh mắt ngây thơ, những nụ cười rụt rè làm quen. Tan học, tôi chạy òa vào lòng mẹ như chú chim non, líu lo kể về ngày trọng đại.
Kỷ niệm ấy như viên ngọc quý trong hành trang cuộc đời, mãi lấp lánh trong ký ức tuổi thơ tôi.

3. Hồi ức sâu sắc về ngày khai trường đáng nhớ
Ngày đầu tiên cắp sách đến trường tiểu học vẫn mãi là ký ức ngọt ngào nhất trong em. Buổi sáng thu ấy, trên con đường đến trường, em ngồi sau xe mẹ với bao cảm xúc lẫn lộn.
Những câu hỏi trẻ thơ cứ thế tuôn ra: "Cô giáo có nghiêm khắc không?", "Bạn bè có thân thiện không?". Mẹ chỉ mỉm cười, giọng ấm áp kể về ngày đầu đi học của mẹ năm xưa. Khi ngôi trường hiện ra trước mắt, em siết chặt tay mẹ, tim đập thình thịch.
Mẹ dịu dàng hát khẽ: "Ngày đầu tiên đi học...", rồi ân cần động viên: "Con yêu, đây là thế giới mới của con, nơi con sẽ gặp những người bạn đầu đời, học những bài học quý giá. Hãy mạnh dạn lên nào!". Câu nói "Mẹ tin con sẽ làm được tất cả" như truyền thêm sức mạnh cho em.
Nụ hôn ấm áp của mẹ, bàn tay buông lỏng đầy tin tưởng đã giúp em can đảm bước qua cánh cổng trường. Kỷ niệm ấy mãi là hành trang quý giá theo em suốt chặng đường học tập sau này.

Có thể bạn quan tâm

2 phương pháp chuyển chữ thường thành chữ hoa trong Excel

10 Cách Trang Trí Phòng Bé Sáng Tạo Và Đầy Cảm Hứng

Hàm CHISQ.INV.RT: Trả về giá trị nghịch đảo của xác suất phần bên phải trong phân phối khi bình phương, hỗ trợ tính toán phân phối xác suất trong Excel một cách chính xác.

Hướng dẫn cách đặt Tab trong Word để công việc soạn thảo dễ dàng hơn.

Top 9 homestay đẹp nhất tại trung tâm, gần biển ở TP. Quy Nhơn, Bình Định
