12 Áng thơ tinh túy nhất của nữ sĩ Xuân Quỳnh
Nội dung bài viết
1. Khúc tự tình trái tim
Em chẳng đời đem trái tim đổi vàng
Trái tim ấy, anh từng thấu hiểu lắm
Người vốn coi thường phù hoa vật chất
Nên nếu cần, anh sẵn sàng trao đi
Em cũng chẳng mong thành mặt trời rực rỡ
Vì hoàng hôn đến sẽ lụi tàn nhanh
Để anh đơn côi trong đêm tịch mịch
Cách xa bao nhịp đập yêu thương
Em trở về với đúng nghĩa trái tim
Hồi sinh những điều tưởng đã chết
Gom nhặt yêu thương từng đánh mất
Rút ngắn khoảng cách giữa đôi ta
Em trở về với đúng nghĩa trái tim em
Biết khát khao những giấc mơ anh ấp ủ
Biết rung động qua bao thăng trầm cuộc sống
Biết yêu anh và cảm nhận được tình anh
Thu nay sao gió bão triền miên
Cửa tàu mở phóng phì phào gió
Đồng hoang vắng, rừng sâu thăm thẳm
Em lạc loài giữa cõi lòng anh
Em băn khoăn trước dặm dài tương lai
Trái tim gõ nhịp điều không thốt nên lời
Trái tim cồn cào cơn khát tình
Ngọn lửa leo lét giữa cô liêu
Em trở về với đúng nghĩa trái-tim-em
Là máu thịt đời thường ai chẳng có
Sẽ ngừng đập khi trái tim ngừng bơm máu
Nhưng tình yêu dành cho anh vẫn sống mãi ngàn năm

2. Khúc tình cuối ngả thu
Trời cuối mây trắng phiêu du
Lá vàng thưa thớt gió thu se lòng
Phải chăng lá trở về rừng
Thu đi theo lá biển Đông mênh mông
Thu hòa cùng sóng đại dương
Thu vào cúc nở đôi đường chia xa
Chỉ còn em với mình ta
Thu xưa ở lại thiết tha nồng nàn
Chỉ còn em với mình ta
Là thu cũ chẳng phôi pha bao giờ
Gió heo may chợt vô bờ
Lối quen nay hóa bất ngờ lạ thay
Cỏ nghiêng theo áng mây bay
Đêm về sương đọng bàn tay lạnh lùng
Tình như cây vượt bão giông
Như sông qua thác êm nồng thủy chung
Thời gian tựa ngọn gió đông
Mùa đi theo nhịp thời gian vội vàng
Tuổi xuân theo lá thu tàn
Chỉ còn ta với mơ màng yêu thương
Chỉ còn ta với nỗi niềm
Cùng tình yêu ở lại bên đời nhau
Kìa bao lứa đôi mới đầu
Đi trong heo may thu màu xa xăm

3. Điệu valy hoa cỏ may
Cát lặng, sông tràn, cây ngơ ngác,
Không gian chuyển mình sang độ thu.
Ai gọi tên sau vòm lá rụng,
Lối xưa em bước đã phai mù.
Mây trắng theo làn gió phiêu du,
Lòng trong vắt thuở ban sơ.
Đắng cay gửi lại mùa cũ kỹ,
Thơ viết đôi dòng theo gió xa.
Hoa cỏ may tràn khắp lối đi,
Vương đầy áo mỏng nỗi phân ly.
Tình yêu mong manh như sương khói,
Lòng anh ai biết có đổi suy?

4. Bóng hình anh
Cây bút gãy trong tay vụng về,
Mực khô đáy lọ chẳng buồn nghe.
Đèn phòng tắt, anh về phố vắng,
Từ cơn mưa, từ ngọn gió quê.
Từ quá khứ chưa kịp nguôi ngoai,
Từ tương lai chưa kịp tới nơi,
Từ nỗi đau em mang trong dạ,
Anh trở về với bóng đơn côi.
Đừng buồn nữa anh ơi,
Rèm xanh phơi nỗi nhớ,
Trang thơ dở trên tay,
Tách trà nguội chờ đợi.
Ngoài kia gió vẫn về,
Mưa rơi trên phố nhỏ,
Cây bàng đêm thao thức,
Lòng anh đầy trống trải.
Anh - con đường xa thẳm,
Anh - bức tranh vô màu,
Anh - ngàn nỗi ưu tư,
Anh - câu thơ đầy gió...
Em - người đời bình dị,
Biết được chăng lòng anh?

5. Khải hoàn hôm nay
Ngàn cây non reo vui bên lối
Lòng dâng trào tựa sóng biển khơi
Giữa phố đông, nghẹn ngào hạnh phúc
Trong niềm vui, trong nhớ thương vời vợi
Như mật ngọt ấp ủ bao mùa
Như mầm xanh vươn từ hạt thóc
Chiến thắng hôm nay khởi nguồn từ đó
Từ con đường nhỏ giữa đại ngàn
Con đường in dấu bước quân hành
Cành củi ướt đêm khuya nhóm lửa
Phá rừng già, mở đường lịch sử
Đoàn quân đi nối bước Trường Sơn
Từ thời làng quê chìm trong đêm
Tiếng giầy đinh "tố cộng" rợn người
Mẹ giữ trong tim hình Bác Hồ
Ngước nhìn sao Bắc Đẩu gọi con
Dưới hầm sâu, nơi cát nắng chang
Cả chi bộ trầm tư bàn bạc
Thương đồng đội, nén căm hờn lại
Đến từng nhà thắp sáng niềm tin
Người đồng chí nằm lại ven rừng
Trao áo ấm cho đồng đội
Nhường viên đạn cho người sau chiến đấu
Để hôm nay đoàn quân tiến về
Pháo gầm vang khúc khải hoàn
Xe tăng tiến vào dinh địch
Sức mạnh dân tộc như thác đổ
Chiến thắng này - chiến thắng của yêu thương
Tấm lòng sắt son những bà mẹ nghèo
Tiễn con ra trận lời thiêng liêng:
"Con của má, giờ là con nước"
Gạo cuối cùng má nhường cho con
Em bé đưa tin, cô gái chèo đò
Người tù băng bó vết thương Trỗi
Ai gõ tường an ủi chị Quyên?
Ai dán truyền đơn, ai dẫn lối đêm đen?
Triệu anh hùng không thể gọi tên
Cho hôm nay Sài Gòn toàn thắng
Chiến thắng của nhân dân kiên cường
Chiến thắng của niềm tin bất diệt
Của Việt Nam - trái tim rực lửa

6. Khúc ca cỏ hoang
"Cỏ hoang quen dãi nắng dầm mưa
Làm sao hủy diệt được bao giờ
Khi mùa nước lớn tràn về tới
Cỏ vẫn tiên phong mọc trước nhất"
Ý thơ chợt hiện giữa cánh đồng
Khi tôi lạc bước giữa rừng cỏ
Không nhà không bóng cây che chở
Cứ bạt cỏ mà đi thẳng đường
Người chiến sĩ tựa súng lắng nghe
Khúc ca về vườn cây trái ngọt
Bỗng nhớ về miền quê cỏ dại
Nỗi nhớ đầu - nhớ mảnh đất xưa
Bom đạn và chất độc chiến tranh
Đã thiêu rụi tất cả không còn
Chỉ trơ lại sắt thép lửa cháy
Và đất mẹ kiên cường vẫn đây
Lòng căm thù cùng khẩu súng trên vai
Cùng đồng đội trở về làng cũ
Đầu tiên thấy mầm cỏ xanh biếc
Sự sống đầu hồi sinh quê hương
Có lần anh tìm gặp bà con
Khi mọi người vây quanh thăm hỏi
Giữa câu chuyện bỗng lòng quặn thắt:
"Đất quê mình cỏ đã lên chưa?"
Trong cuộc sống bình yên muôn thuở
Gần gũi nhất vẫn là cây lúa
Trưa nắng khát mong về vườn quả
Xa nhà nhớ dáng mây trời
Nhớ dòng sông, núi, rừng xanh biếc
Làn khói chiều, hương đồng gió thoảng...
Mấy ai nhớ về ngọn cỏ dại
Mọc vô tình bên lối ta qua
Dù nhỏ nhoi chẳng đáng nhớ nhung
Không nghĩ tới nhưng luôn hiện hữu

7. Thuở ấy một thời
Có một thời vừa bước chân ra
Xuân đã đợi ngoài hiên rộn rã
Chẳng ngoảnh lại dấu chân trên cỏ
Vườn hoa nào cũng ở phía trước mình
Đường không xa, núi chẳng ngăn chia
Trong đáy mắt trời xanh vĩnh cửu
Trang nhật ký xé đi viết lại
Tình yêu nào cũng đẹp như nhau
Có một thời ngay cả nỗi đau
Cũng rộn rã không thể giấu nổi
Mơ ước viển vông, niềm vui ngây dại
Tuổi xuân tưởng mãi chẳng phai
Và tình yêu không ai khác ngoài anh
Chàng trai mới vài lần thoáng gặp
Hy vọng rồi thất vọng đan xen
Tiếng cười tiếng khóc vu vơ
Vầng trăng tuổi trẻ trên đầu
Thảm cỏ xanh rờn trước mặt
Mái tóc dần pha sương trắng
Nỗi vui buồn khác thuở nào
Tiếc từng giây từng phút trôi qua
Như kẻ hà tiện từng đồng xu nhỏ
Biết xuân rồi cũng sẽ qua mau
Hôm nay xanh, ngày mai úa
Tôi đã đi qua bao dặm dài
Vượt núi rừng, qua biển rộng
Gửi mơ ước vào trang giấy
Chôn nỗi buồn sâu tâm can
Em yêu anh hơn cả thuở nào
(Thời tưởng chết vì tình ái)
Em chẳng chết, em không đổi thay
Em hòa anh vào cuộc sống
Em biết quên điều đáng quên
Em biết giữ điều phải giữ
Hoa cúc tím trong ca khúc cũ
Vẫn giai điệu ngày xưa
Quá khứ đẹp đẽ, đáng trân trọng
Nhưng không phải điều em tiếc nuối

8. Kinh đô xưa
Dấu chân thú in trên gạch lăng tẩm
Dòng sông xưa lặng lẽ khói sương vờn
Áo trắng bay về nơi nao vời vợi
Thuyền khuya trăng gọi nguồn xa
Nắng ngàn xưa trong mắt người xưa cũ
Mảnh vườn xưa hương ký ức ngọt ngào
Hiện tại mà như quá khứ xa xăm
Là quê hương dù chẳng phải quê nhà
Nơi đây tôi có nỗi buồn thơ trẻ
Có hạnh phúc, có những ước mơ xanh
Thuộc từng ngọn cỏ, từng nhành cây lá
Thương trời mây vời vợi thuở nào
Đường xa ngái lòng thêm da diết nhớ
Dòng nước nào ra biển chiều nay
Giờ chia ly sao mà nao lòng quá
Sông xưa vườn cũ kỷ niệm xưa
Như giã biệt tuổi thơ vàng thuở trước
Bạn bè ơi dẫu có trở về
Cố đô sẽ khác, lòng tôi cũng khác
Thời gian ơi xin hãy ngừng trôi

9. Dẫu biết anh rồi sẽ trở về
Thị trấn nào anh bước chân qua
Tường đông lạnh, gió mùa cắt da
Dẫu biết chẳng phải là vĩnh biệt
Mà lòng quặn thắt lúc chia xa
Làng xóm nào anh sẽ đi ngang
Đồng lúa chín, vườn cây, bãi dâu...
Dẫu biết anh rồi sẽ trở lại
Gió vẫn buồn hiu quạnh không anh
Thời gian trôi qua cánh cửa đơn côi
Hạt mưa bụi rơi thầm trên mái cũ
Tờ lịch mỏng bay theo ngày mong nhớ
Con đường xa núi biếc sông dài
Gọi tên anh ngàn lần vẫn trống không
Lá thu rụng dạt dào hè phố vắng
Dẫu biết anh cũng đang thương nhớ
Nhưng lòng em nào lúc nào nguôi

10. Điệu Vũ Của Sóng
Khi cuồng nhiệt khi dịu dàng êm ái
Khi ồn ào khi lặng lẽ thì thầm
Sông chẳng hiểu nỗi lòng mình day dứt
Sóng tìm ra biển rộng để yêu thương
Ôi con sóng thuở nào xưa cũ
Và mai sau vẫn thế không thay
Khát khao tình yêu trong tim trẻ
Bồi hồi nhịp đập ngực thanh xuân
Trước muôn trùng sóng vỗ biển khơi
Em nghĩ về anh, về chính em
Em nghĩ về đại dương mênh mông
Từ đâu sóng bắt đầu lên?
Sóng khởi nguồn từ cơn gió
Gió bắt đầu từ chốn nào?
Em cũng chẳng thể biết
Khi nào tình ta nồng say
Sóng sâu thẳm dưới đáy đại dương
Sóng nhấp nhô trên mặt nước
Ôi con sóng thao thức nhớ bờ
Ngày đêm không chịu ngủ yên
Lòng em nhớ anh da diết
Cả trong giấc mơ vẫn thức
Dù xuôi về phương bắc lạnh
Dù ngược phương nam xa
Nơi nào em cũng hướng về
Một phương anh duy nhất
Ngoài kia đại dương bao la
Trăm ngàn con sóng vỗ
Con nào rồi cũng tới bờ
Dù bao xa cách trở
Cuộc đời dẫu dài rộng
Tháng năm vẫn trôi qua
Như biển kia mênh mông
Mây vẫn bay xa tắp
Ước gì hóa thân thành
Trăm con sóng nhỏ bé
Giữa đại dương tình yêu
Vỗ mãi đến ngàn sau

11. Mối tình thuyền và biển - Khúc tình ca của sóng nước
Em xin kể anh nghe
Chuyện tình thuyền với biển:
"Từ thuở nào xa lắc
Thuyền nghe biển gọi mời
Cùng hải âu dạo bước
Phiêu du khắp chân trời
Lòng thuyền đầy khát vọng
Biển ôm trọn tình yêu
Thuyền đi hoài bất tận
Biển vẫn sâu diệu hiều
Đêm trăng vàng lãng đãng
Biển tựa thiếu nữ thơ
Thổn thức bao nỗi niềm
Sóng vỗ về mạn đò
Có khi trời đùng đùng
Biển cuồng phong dữ dội
(Vì tình yêu chân thật
Nào bao giờ đứng yên?)
Chỉ thuyền hay biển rộng
Mênh mông đến nhường nào
Chỉ biển hiểu thuyền mãi
Lạc nẻo nào phương nao
Ngày xa cách dài đăng đẵng
Biển bạc đầu nhớ thương
Ngày thuyền vắng bóng hình
Lòng đau nhói tan hoang
Giã từ thuyền ra đi
Biển còn chi ngoài gió"
Nếu cách xa anh rồi
Em thành cơn bão tố.

12. Khúc nhạc trưa - Tiếng gà gọi tuổi thơ
Dừng chân nơi xóm vắng
Giữa hành quân xa xôi
Bỗng vang lên tiếng gọi:
"Cục... cục tác cục ta"
Nắng trưa như xao xuyến
Chân đi bỗng nhẹ tênh
Ký ức ùa về đậm
Tiếng gà trưa
Ổ rơm vàng trứng ấm
Này cô mái hoa cà
Lốm đốm màu sương sớm
Nàng gà nâu mượt mà
Ánh lên màu nắng hạ
Tiếng gà trưa
Vẳng lời bà dọa dẫm:
- Nhìn gà đẻ buổi sáng
Mặt sau này rỗ đầy!
Cháu vội vàng soi gương
Lòng trẻ thơ hoảng hốt
Tiếng gà trưa
Bàn tay bà nâng niu
Từng quả trứng hồng hào
Cho gà mẹ ấp ủ
Mỗi độ đông về
Khi gió may lạnh lẽo
Bà canh từng hơi thở
Đàn gà nhỏ yêu thương
Để Tết đến xuân sang
Cháu thêm bộ áo mới
Ôi cái quần phồng xòe
Chấm gót chân tung tẩy
Áo cánh phất phơ bay
Tiếng vải cười ròn rã
Tiếng gà trưa
Mang trọn niềm hạnh phúc
Giấc mơ đêm tuổi nhỏ
Ngập tràn sắc trứng hồng
Hôm nay cháu cầm súng
Vì non nước quê hương
Vì mái nhà thân thuộc
Bà ơi, cũng vì bà
Vì tiếng gà buổi trưa
Ổ trứng hồng ngày ấy

Có thể bạn quan tâm

Khám phá cách chế biến cháo cá diếc rau răm thơm ngon, bổ dưỡng, giúp chăm sóc sức khỏe cả gia đình.

Người mắc bệnh tiểu đường có thể ăn cam không? Những điều cần lưu ý khi tiêu thụ loại trái cây này.

10 địa chỉ làm nail đẹp chuẩn chất tại TP. Vinh, Nghệ An dành cho tín đồ làm đẹp

Hướng dẫn mẹ chế biến bột ngũ cốc dinh dưỡng giúp bé tăng cân hiệu quả

Bí quyết mở hộp sữa bột dễ dàng và tiện lợi, một mẹo cực kỳ hay dành cho các bà mẹ bỉm sữa.
