12 Áng thơ tinh tuyển của Nghệ sĩ - Thi nhân Lâm Bình
Nội dung bài viết
1. Tác phẩm: Đếm sương rơi
ĐẾM SƯƠNG RƠI...
Thơ: NS Lâm Bình
Em! Tựa giọt sương mai mong manh...
Lững lờ trôi theo vòng xoáy phù sinh
Anh! Bờ vai vững cho em nương tựa
Thay chốn xa hoa gối lụa đêm trường.
Vòng tay ấy... dịu dàng mà bí ẩn!
Cuộn tròn nhau tựa mối tơ vương
Từng giọt ngọc... từng hạt long lanh đọng
Nhịp đong đưa khẽ động khúc sầu thương.
Hơi thở hòa trong miền mộng mị
Đếm thời gian chờ gió thoảng qua song
Cây nghiêng bóng, lá xôn xao thì thầm
Trong tịch lặng... đếm sương rơi lặng lẽ
Hồn vấn vương....
TP.HCM 8/6/2017
P/S: Gửi tặng Quang Ngọc & Đồng Mai - đồng môn khóa 2 Sân khấu Kịch. Mong điều diệu kỳ luôn ở lại....

2. Thi phẩm: Sen của riêng em
SEN CỦA RIÊNG EM
Thơ: NS Lâm Bình
Một đóa sen hồng tỏa ngát hương
Trăm năm lưu giữ nét đoan trang
Dẫu đời mưa gió không ngơi nghỉ
Sắc ngọt hương thanh vẫn rạng ngời.
Cánh sen cuối mùa bên lặng lẽ
Thầm thì hương sắc những say mê
Khoảnh khắc diệu kỳ ngừng ngắm mãi
Ngát hương lòng cuối độ sen tàn.
Em đi rồi... sen vẫn theo hoài
Trong giấc mơ về đầm bát ngát
Hà Nội anh ơi sen đang khát
Cơn mưa rào thấm đẫm cánh rơi...
Khiêm nhường sen tỏa nhựa tươi
Tinh khôi sắc hương rạo rực lòng người
Bên sen quyến luyến ngày thầm lặng
Giọt mồ hôi cùng cạn kiệt đôi.
Mặn mòi trong dạ gái phương Nam.
Cô gái miền Nam ra Bắc hái
Nhọc nhằn ngọt ngào cuối độ sen
Dẫu biết cuối mùa không lộng lẫy
Vẫn ôm trọn một mùa say.
Chờ người với tịnh đế hương
Hương sen quyện mãi vấn vương tình nồng.
TP.HCM 1/8/2018

3. Thi phẩm: Lạnh nhớ anh
LẠNH NHỚ ANH
Thơ: NS Lâm Bình
Đêm đông lạnh, em co mình trong nhớ
Vai gầy run, lệ ứa giọt sầu rơi
Lòng thầm trách sao duyên đến muộn màng
Để bây giờ tim mãi bồi hồi xao xuyến...
Gối ướt đẫm dòng lệ đêm thổn thức
Nước mắt nào cũng phải ngược vào trong
Khóc hôm nay để ngày mai cười rạng rỡ
Hạnh phúc về, hoa nở rộ xuân sang.
Trời se lạnh... tiếng gọi nghẹn ngào
Mơ anh về, sóng dậy trong tim nhỏ
Thôi bình yên nhé anh!
Đêm cô tịch mơ về bóng hình quen thuộc
Thạch sùng gõ nhịp... "Chờ Anh"!!!
TP.HCM 2018

4. Thi phẩm: Chiếc áo của anh
CHIẾC ÁO CỦA ANH
Thơ: NS Lâm Bình
Em khoác lên chiếc áo của chàng
Với đôi chân dài miên man mộng
Thuở say đắm nào xa xăm lắm
Dẫu lớp vải che kín vẻ kiêu sa.
Là nét dịu dàng tinh khôi ẩn giấu
Vẻ gợi cảm mong manh dưới lớp vải mỏng
Chỉ riêng anh thấu hiểu mà thôi...
Em ngượng ngùng trong nụ hôn vụng về.
Anh đón nhận từng giọt mặn nồng
Chiếc áo thay anh mang hương ngai ngái
Quyện quanh phòng - bí mật của riêng em
Ngày tháng vô danh...
Em mạnh mẽ hay em yếu đuối?
Người phụ nữ của anh
Một lần vụng về che giấu
Lại trở về trong vỏ ốc nhỏ nhoi
Không dám vùng vẫy giữa biển khơi
Sợ mênh mông, sợ bão giông gào thét...
Rồi một sớm!
Em lại khoác lên chiếc áo xưa
Nghe ngào ngạt hương hoa cỏ lá
Suối thì thầm khúc hát núi đồi
Biển sáng nay như cơn sóng khát
Kéo em về thỏa thuê mùa say
Mắt long lanh, bước chân nhanh thoăn thoắt
Trao nụ cười - đóa hoa tặng người.
TP.HCM 10/7/2018

5. Thi phẩm: Bờ vai ấy
BỜ VAI ẤY
Thơ: NS Lâm Bình
Nhẹ thôi sau bờ vai ấy
Bao điều muốn gửi đến anh...
Ước một lần chạm khẽ vai gầy
Bỗng giật mình! Anh vội vàng rút lại...
Sợ mong manh tan biến mất
Trong hoang mang anh lạc bóng hình
Thoắt ẩn thoắt hiện xa gần
Nào hay em vẫn ngồi im lặng...
Đọc được những gì anh giấu kín
Khi ngoài kia bão tố ập về
Bìm bịp hồ Tây gọi bạn
Lá xào xạc vội bay đi.
Em vẫn thế... còn anh mải miết
Tìm nơi trú ẩn trái tim cô đơn
Khi chiếc lá lìa cành trôi lặng lẽ
Cũng là lúc anh chợt quay nhìn...
Em! Vẫn lặng thinh ngồi sau lưng!
TP.HCM 2/7/2018

6. Thi phẩm: Tòa vệ nữ riêng anh
TÒA VỆ NỮ RIÊNG ANH
Tòa Vệ Nữ xưa... vô tình ai đánh cắp
Nay trở về bên anh buổi sáng Hồ Tây
Ngược thời gian... anh tìm sắc xanh thăm thẳm
Để hiểu em cho trọn vẹn mối tình đầy.
Cám ơn đất trời ban tặng dáng ngọc
Lưu giữ ngàn năm tựa ánh sao mai
Bầu trời xanh hôm nay trong trẻo quá
Không vướng bụi trần, không vị chát phôi phai...
Giữa đắng cay ngấm bao mùa gió bụi
Em hiện ra bên chén rượu nồng nàn
Lặng nhìn em... lòng anh càng say đắm
Muốn đến gần mà cách mãi ngàn gang.
Em ngồi đó - thiếu nữ thuở ban sơ
Ở lại trong anh - phút giây ngây ngất
Dẫu năm tháng có phai mờ ký ức
Vẫn ùa về trong nhịp thở khắc khoải...
Biết thời gian trôi mau trong dại khờ
Thanh xuân rồi cũng theo ngày qua mất
Em vẫn đây hiển hiện trong nỗi nhớ
Tỉnh giấc rồi mới biết mộng mơ thôi!
Trong sâu thẳm góc tim bé nhỏ
Có một Tòa Vệ Nữ - chỉ riêng anh!
TP.HCM 25/4/2018 NS Lâm Bình

7. Thi phẩm: Tóc thôi bay
TÓC THÔI BAY
Ngôi Nhà Văn Chương 5
Lâm Bình
Gió thổi tóc bay trời mê đắm
Xuân thì yêu kiều toả hương xưa
Lặng thầm qua ngày... chờ... lặng lẽ
Ngập ngừng đón nhận chút yêu thương...
Lòng mãi hướng về miền bình yên ấy
Người đắm say trong nỗi biệt ly
Biết sống là cho, không đòi lại...
Vẫn đau niềm khát vọng chờ mong.
Tóc theo gió bay...
Tháng ngày cũ ngỡ còn vương vấn
Long lanh mắt thời xuân nữ...
Dịu dàng nỗi nhớ đau!
Tháng 6/2017
Ảnh: Cố nghệ sĩ Minh Châu (chụp năm 1992)

8. Thi phẩm: Xin được tựa bờ vai anh
XIN ĐƯỢC TỰA BỜ VAI ANH
Thơ & Ảnh: NS Lâm Bình
Lời bình: Nguyễn Gia Bảo
Em chỉ mong được một lần cuối tựa vào bờ vai anh...
Mùa đông về, lòng se sắt những nhớ thương
Ước mơ giản dị không cần màu son phấn
Chỉ thầm khao khát một tình yêu chung thủy, vẹn tròn
Nơi cuối chân trời xa thẳm ấy
Trái tim non héo hon theo bóng cha về
Hoàng hôn vội vã phai nhạt
Lòng em giá buốt giữa chiều tà
Cuối con đường...
Vẫn có người đợi chờ anh
Thôi về đi! Dù "người ấy" đã cũ
Vẫn có bếp hồng ấm áp, bữa cơm đạm bạc mà đầy tình nghĩa
Em chọn buông tay để lòng thanh thản
Sống an nhiên giữa cõi đời phiêu bạt
Anh hãy giữ niềm tin nơi sâu thẳm
Đừng vướng tình ai, đừng gieo thêm muộn phiền
Sương thu lạnh rơi trên lá
Em ngẩn ngơ chờ bước chân xưa...
Nửa đời ngang qua nhau
Một đóa hồng tình khắc sâu tim mình!
Tphcm 21/10/2017
##################################
Cảm nhận của Gió:
"Đi qua những ngày mưa
Ngỡ trời xanh nhuốm màu kỷ niệm cũ
Ai còn nhớ gì không
Khi nỗi buồn phai, hương sắc hóa hư không
Ta gửi yêu thương cho em
Dẫu muộn màng cũng chỉ là hoài niệm không tên
Vuột mất giữa kẽ tay..."
Có người từng nói, chúng ta sống trước hết là vì chính mình. Yêu hay từ bỏ cũng là lựa chọn của riêng ta. Thời gian trôi, ký ức có thể phai mờ, nhưng nỗi đau đôi khi vẫn còn đó, như giấc mơ đã tỉnh mà lòng người vẫn mải miết tìm về. Hạnh phúc mong manh, lòng người bất định. Tình yêu lỡ làng rồi, biết tìm đâu những gì đã mất?
Lời nguyện cầu của người phụ nữ trong mối tình vô vọng - nơi cô phải là người buông tay, chấp nhận nỗi đau chia ly. Bởi cô hiểu, người đàn ông ấy không thuộc về mình. Anh thuộc về một mái ấm khác, nơi có vợ hiền, con thơ đang chờ. "Xin được tựa bờ vai anh" - ước nguyện giản dị mà sao xa vời đến thế! Một tình yêu không trọn vẹn ngay từ thuở ban đầu...
Khi yêu mà phải chia xa, mùa nào cũng thành đông giá lạnh. Cái lạnh của thời tiết đâu thấm vào đâu so với giá buốt trong tim. Người phụ nữ ấy đơn độc với ước mơ nhỏ nhoi, bờ môi khao khát hơi ấm tình yêu trong vô vọng. Nước mắt mặn chát thấm đẫm môi, vị đắng ngấm sâu vào từng tế bào đang rạo rực nhớ thương. Chỉ mong "được tựa vai anh lần cuối" mà thôi.
Nơi xa kia, cuối con đường hun hút
Trái tim non nớt mong ngóng bóng cha về
Hoàng hôn vội vã phai mờ
Lòng em lạnh giá giữa chiều tà
Thôi anh cứ về đi! Về nơi có người đàn bà dù đã cũ nhưng vẫn chung tình, vẫn bếp lửa hồng ấm áp, vẫn bữa cơm đạm bạc đầy tình nghĩa. Em là ai giữa cuộc đời anh? Chỉ là bóng hình thoáng qua...
Em chọn buông tay để lòng thanh thản
Sống an nhiên giữa cõi đời phiêu bạt
Anh hãy giữ niềm tin nơi sâu thẳm
Đừng vướng tình ai, đừng gieo thêm muộn phiền
Đêm nghe mưa rơi tí tách trên lá, hay chính là tiếng lòng em thổn thức? Sương thu lạnh hay giọt lệ em rơi? Đời người ngắn ngủi mà sao em thấy dài đằng đẵng khi không có anh? Hai nửa cuộc đời chạm nhau rồi lại xa, đóa hồng tình yêu nở trong tim nhưng gai nhọn đâm đau...
Rót trên lá, sương rơi trong thu lạnh
Em ngẩn ngơ chờ bước chân xưa...
Nửa đời ngang qua nhau
Một đóa hồng tình khắc sâu tim mình!
Anh đã về nơi không có em. Em chấp nhận khắc kỷ niệm vào góc khuất tâm hồn. Ước nguyện "tựa vai anh lần cuối" mãi chỉ là hư ảo. Một bài thơ đầy tâm trạng, nơi nhiều người phụ nữ có thể tìm thấy bóng hình mình trong đó. Bởi tình yêu vốn nhiều éo le, cần lắm sự tinh tế để thấu hiểu...
"Như chiếc lá thu vàng rơi rụng, để lại cành cây trơ trọi giữa mùa đông. Tình yêu dẫu sâu đậm cũng có lúc nhạt phai, tan vào hư không như lá úa..."
Xin cảm ơn tác giả!

9. Tác phẩm: Đời nghệ sĩ - Hành trình của những phù du nghệ thuật
ĐỜI NGHỆ SĨ
Thơ: NS Lâm Bình
Khi màn sân khấu khép lại...
Em là ai giữa đời thường?
Bước chân phiêu bồng theo nhịp điệu
Hào quang sân khấu vẫn vấn vương
Ngọt ngào rồi chợt phai nhạt
Như mối tình xưa cũ
Say trong men nghệ thuật
Tỉnh giữa đời thực bộn bề
Có những khoảng lặng chơi vơi giữa cõi hư vô...
Vẫn bước đi trên con đường ảo ảnh
Cô đơn mòn mỏi vì đam mê
Bao lần tự nhủ hãy quên đi
Những ngày ngây dại thuở nào
Nhưng ký ức cứ ùa về trong nỗi nhớ
Biết cười biết khóc cùng nhân vật đời thường
Ánh đèn sân khấu vẫn đêm đêm vẫy gọi
Giam cầm tâm hồn trong khát vọng không nguôi...
Dẫu biết đời người nhiều ngã rẽ
Hạnh phúc mộng mơ thoáng chốc phai tàn
Bỗng giật mình!
Trong đêm dài thao thức
Ngộ ra rằng!
Đời nghệ sĩ - kiếp phù du...
Để lại sau lưng ánh đèn rực rỡ
Giờ đây em mới thực là em!
HCM 2018

10. Hành trình đi tìm bản thể: Một nửa của tôi ơi
TÔI TÌM VỀ... MỘT NỬA ĐỜI TÔI!
Thơ: NS Lâm Bình
Ngoài biển vắng, hai tâm hồn đồng điệu
Chia sẻ cùng nhau những nốt trầm cuộc sống
Sóng biển mênh mang khẽ hát khúc tình ca
Gió biển vi vu mang lời thì thầm thiết tha...
Ánh mắt em long lanh chứa cả vũ trụ
Nụ cười em xoa dịu những vết thương xưa
Dẫu trái tim tôi đã khô cằn nắng hạn
Vẫn chờ mong cơn mưa tưới mát hồn ta
Biển đêm nay ngọt ngào như bờ môi em
Không phô trương dưới ánh trăng vàng lãng mạn
Điệu vũ trời xanh tôi từng mơ ước
Giờ hiện hữu trong khoảnh khắc diệu kỳ
Ngày xa cách trong màn mưa năm ấy
Để bây giờ lòng tiếc nuối khôn nguôi
Điệu vũ hôm nay em dành tặng riêng
Nụ cười em thắp lửa tim tôi
Em và biển tựa Mẹ hiền nhân hậu
Vỗ về tôi trong giấc ngủ an lành
Biển chiều nay sao lạ lùng xao xuyến
Đã tìm thấy! Một nửa đời tôi ơi!
HCM 7/4/2018

11. Thi phẩm: Những món nợ tình - Anh còn nợ em
NHỮNG MÓN NỢ TÌNH
Thơ: NS Lâm Bình
Anh vẫn còn nợ em những chiều phố nhỏ
Gó heo may luồn qua kẽ tay mềm
Trời chớm đông, hoa cúc vàng rực phố
Giữ hồn những ngày xưa chưa kịp tên
Anh vẫn nợ em đêm đông giá lạnh
Lá thu rơi dưới ánh đèn vàng
Cửa sổ đêm gió về hờ hững
Nhịp thở dồn nghe tựa bước chân quen
Anh còn nợ em lời yêu cháy bỏng
Hoàng hôn tàn trong nỗi nhớ mênh mang
Hoa sữa thơm lẫn mùa bằng lăng tím
Khúc nhạc tình vương vấn mãi không thôi
Anh vẫn nợ em nụ hôn vội vã
Vòng tay siết ấm cả bờ vai
Sương đêm đọng thành niềm thương nhớ
Ru em vào giấc ngủ thuở nào
Anh còn nợ em...
Anh mãi nợ em
Và sẽ không bao giờ trả hết
HCM 2018

12. Thi phẩm: Khúc hoài niệm - Dòng sông Hương trong em
DÒNG SÔNG HƯƠNG THƯƠNG NHỚ
Thơ: NS Lâm Bình
Em là cô gái phương Nam
Chưa từng đến Huế ngỡ ngàng thơ say
Mái chèo khẽ động sông dài
Người xa vọng lại lời ai ngân nga
Bến sông con đò nhỏ qua
Trăng thanh tỏa sáng đợi ta phương nào
Cầu Tràng Tiền mấy nhịp cầu
Thương từng bước nhịp dạt dào tình xưa
Đèn sông le lói đêm khuya
Thuyền ai neo đậu ngóng chờ bóng ai
Hoa tàn nhớ nụ cười phai
Thương hoa thương cả một thời xa xăm
Kiếp đời Kỹ nữ long đong
Vẫn không trôi nổi giữa dòng thời gian
Cuộc đời "Cô gái sông Hương"
Ngàn năm vẫn chảy một dòng thủy chung
Thông reo bờ bãi mênh mông
Cô lái thoát khỏi vòng vây trần gian
Đêm nay trăng sáng ngập tràn
Khép lại tháng năm u hoài xa xưa
Cuộc đời "Cô gái sông Hương"
Ngàn năm vang mãi khúc đường tình duyên...
HCM 10/4/2018
P/S (Tựa đề phim "Cô gái trên sông" - kiệt tác điện ảnh Việt Nam thời hoàng kim)

Có thể bạn quan tâm

Giá gà Minh Dư hôm nay (03/05/2022) ghi nhận mức tăng 3.000 VND/kg, đánh dấu sự điều chỉnh tích cực trong thị trường gia cầm.

Nguyên nhân khiến ăng-ten không thể thu sóng

Cách giảm thân nhiệt tự nhiên hiệu quả

Hướng dẫn Khởi động lại hộp cáp

Hướng dẫn Kết nối Macbook Pro với TV
