16 Áng Thơ Xúc Động Về Thiên Tai Bão Lũ
Nội dung bài viết
1. Bão Quê Nhà - Nỗi Niềm Xa Xứ
Bão Quê Nhà
Tác giả: Trần Đức Lực
Bão về quê mẹ xót xa
Mái tranh xiêu vẹo nắng tà chiều hôm
Tha phương ai kẻ chạnh lòng
Niêu cơm nước lã nhọc nhằn mẹ cha.
Mưa ngập lối cũ đêm qua
Chắc mẹ thao thức nhớ xa đứa về
Đời cò lận đận sông quê
Một đời vất vả não nề nhớ thương.
Gió cuồng sớm dịu nắng lên
Rau dập măng già đắng môi quê nghèo
Chiều xa lòng quặn xót xa
Nghe bão quê nhà lòng đau như cắt.


2. Mùa Bão Lũ - Nỗi Niềm Thương Nhớ
Mùa Bão Lũ
Tác giả: Phạm Hồng Giang
Đài báo mưa giông suốt mấy hôm rồi
Thương em thao thức giấc ngủ chơi vơi
Nước dâng mấp mé bờ gianh vách lá
Chốn ấy giờ đây có được bình yên?
Cầu Khỉ trôi theo dòng lũ cuồng quay
Lối em về giờ chỉ là hư ảo
Thu vừa sang mà mưa gió giăng đầy
Mái nhà xiêu vẹo liệu có trụ vững?
Trẻ tới trường đường trơn dốc cheo leo
Cặp sách nhỏ đong đầy niềm hi vọng
Nhà xa xôi núi đồi nhấp nhô
Cơm nắm muối vừng cùng trang vở mới
Sáng thức dậy cả vùng chìm trong nước
Thời gian như cuốn theo dòng lũ đi
Dân nghèo khổ càng thêm phần vất vả
Ai thấu cho cảnh "đất rộng trời cao"
Khăn tang trắng tiễn người về cát bụi
Ông trời ơi...
Sao quá...
Phũ phàng!


3. Bão - Sức Mạnh Hủy Diệt Của Thiên Nhiên
Bão
Tác giả: Chu Long
Xuân ấm nắng vàng giờ đâu mất
Để bão cuồng nổi giận khắp nơi
Ngạo nghễ vươn mình không kiêng nể
Cả đất trời người thảy coi thường
Bão qua cảnh vật tiêu điều quá
Sông ngập ao tràn nỗi xót xa
Nhà cửa tan hoang đồng nát vụn
Thuyền không bến đỗ - bờ lạnh lùng
Tôm cá bơ vơ giữa dòng chảy
Chim mất tổ xưa, cò lạc phương
Núi đá trơ trọi thân xơ xác
Đất cằn nắng gắt ánh dương tàn
Bão quật ngã rừng cây rũ rượi
Đê vỡ toang hoang nước ngập tràn
Lũ quét kinh hoàng đời chao đảo
Cuộc sống nghèo càng thêm lao đao
Bão đi qua miền đất nào
Chỉ còn hoang phế với đau thương...


4. Sau Cơn Bão - Khúc Tráng Ca Về Sự Hồi Sinh
Sau Bão
Tác giả: Đoàn Thị Hồng Sương
(Bút danh: Đan Mộc)
*****
Bão đi qua để lại
Cả vùng quê xơ xác tiêu điều
Nhưng mẹ ơi, em vẫn bình yên
Đó là điều quý giá nhất đời con
Con nơi xa dẫu vất vả
Sao sánh bằng mẹ nơi quê nghèo
Ruộng dưa ngập nước thảm thương
Cây me già gục ngã bật gốc
Mẹ và em gầy guộc
Nhưng vượt qua rồi, trời phật thương
Con nơi này nguyện cầu
Cho quê hương sớm ngày bình an
Bão lũ đi qua
Chỉ còn lại đổ nát hoang tàn
Nhưng còn đây xóm làng
Còn bộ đội, dân quân sẵn sàng
Các anh sẽ xây lại
Mái nhà ấm cho em yêu
Cuốc giùm mẹ nương khoai
Để đời vẫn tiếp nối yêu thương
Mẹ ơi đừng bi lụy
Mất mát rồi ta xây lại mai sau
Lau khô nước mắt đi nào
Nắm tay nhau đứng dậy hiên ngang
Sóng gió nào quật ngã
Những con người từng trải phong ba
Chúng ta từng dời non lấp biển
Chắc chắn sẽ xây lại cuộc đời!
Sương - Long An


5. Tác phẩm thơ: Cơn bão lòng - Tác giả Trịnh Thanh Hằng
Cơn bão lòng
Thơ: Trịnh Thanh Hằng
Luống rau xanh mướt chiều nay
Mẹ già cần mẫn đôi tay vun trồng
Đàn gà ríu rít khắp vườn
Mổ thóc bới giun vội vàng chiều buông.
Hiên nhà văng vẳng lời ru
Võng đưa nhè nhẹ khúc ca à ơi
Cả đời dành dụm mái nhà
Nợ còn chưa trả nhưng đà an yên.
Nào ngờ sấm chớp ầm vang
Lũ về cuồn cuộn đất trời tối sầm
Núi rừng tan nát khắp ngàn
Ầm ầm đổ xuống ngập tràn khắp nơi.
Cuốn phăng tất cả tơi bời
Mái nhà mới dựng cũng trôi dòng lũ
Tiếng ai thảng thốt trên đồi
Trời ơi cứu lấy con tôi về cùng.
Lời kêu xé cả không trung
Xót xa thân mẹ một đời lam lũ
Bão lòng nào chỉ mưa giông
Nhà tan cửa nát héo lòng tuổi thu.
Kêu trời trời vẫn xa xăm
Tuổi già cô quạnh biết nương nhờ ai
Lệ trào nghẹn ứ đắng cay
Nhân gian ai thấu nỗi này hỡi ai?
Giá như mưa gió ngừng đi
Đừng thêm xối xả sân si nữa mà
Để mẹ những tháng ngày già
Được chút bình an ấm áo nắng tà.


6. Thi phẩm: Nỗi niềm mùa lũ tháng bảy - Tác giả Lan Thanh
Nỗi niềm mùa lũ tháng bảy
Tác giả: Lan Thanh
Mưa rơi... mưa chẳng ngừng
Nước tràn ngập bản làng
Rừng đâu ngăn dòng lũ
Đâu nụ cười trẻ thơ.
Chỉ nghe nước gầm réo
Và núi chìm trong mơ
Mặt trời như quân cờ
Lặn vào trong mây đục.
Em - cô gái lạc loài
Thân ướt sũng bùn đất
Bước xiêu vẹo lê từng bước
Gục ngã chờ vòng tay.
Ôi quê hương xót xa
Đường thành sông cuộn chảy
Mưa bóc trần sườn đồi
Trắng xóa màu tang tóc.
Mưa vẫn không ngớt hạt
Mẹ - cắn môi nén đau
Cha - sốt ruột đi về
Trẻ giật mình hoảng sợ.
Đau lòng, xót xa quá
Trận đại hồng thủy vì đâu?
Lan Thanh


7. Thi phẩm: Cơn dông lòng mẹ - Tác giả Hồ Viết Bình
Cơn dông lòng mẹ
Tác giả: Hồ Viết Bình
Con ơi hãy ôm mẹ thật chặt
Dẫu gió mưa quật ngã bốn bề
Bên con mẹ vẫn sắt son
Đôi tay gầy guộc chở che bão giông.
Cây nghiêng ngả trước cơn cuồng phong
Nhà chao đảo giữa dòng nước lũ
Mẹ chạy trong mưa mắt dõi xa
Cha con ngoài khơi chưa kịp về.
Những lần trước cha về bình yên
Trận bão này đổi chiều bất ngờ
Con thuyền cha vật vờ sóng dữ
Tìm bến an lành giữa biển khơi.
Con có hay bão trong lòng mẹ
Gió ngoài kia sao sánh cho bằng
Ấp con mẹ ngóng tin chồng
Dẫu bão giông dữ mẹ không nao lòng.
Con có thấy chân trời rạng rỡ
Đoàn thuyền về phấp phới cờ bay
Cha con dựng lại mái nhà
Ngày mai lại vượt muôn trùng sóng xa.


8. Thi phẩm: Hà Nội những ngày giông bão - Tác giả Doãn Kim Oanh
Hà Nội những ngày giông bão
Tác giả: Doãn Kim Oanh
Ngày mai bão về rồi đấy
Đêm nay trời đổ cơn mưa
Hà Nội ngập tràn biển nước
Từng dòng người lội bơ vơ.
Con nhớ lời mẹ dặn lòng
Đường trơn con bước cho cẩn
Nhìn con lội dòng nước đục
Lòng mẹ chợt thấy xót xa.
Hà Nội xưa êm đềm quá
Dịu dàng thanh lịch biết bao
Giờ thành dòng sông cuộn sóng
Phố phường ngập nặng trôi đi.
Đâu còn chốn dạo quanh chiều
Giao thông tắc nghẽn khốn khổ
Việc nhỏ đi chợ thôi mà
Sao thành gian nan đến thế.
Mưa lũ tràn về từng cơn
Đê vỡ bao người mất tích
Thương quê nhà da diết
Ai cơm nguội nước sôi.
Mưa đêm ngõ nhà ngập trắng
Mẹ buồn lắm phải không con?
Mẹ ngồi thẫn thờ trước ngõ
Mắt nhìn xa xăm vô cùng.
Cầu cho trời ngừng cơn giận
Cho mây trôi lặng bình yên
Cho tất thảy người người
An lành bước trên phố cũ.


9. Thi phẩm: Cơn bão nội tâm - Tác giả Phan Thúc Định
Cơn bão nội tâm
Tác giả: Phan Thúc Định
Sóng vỗ bờ cuốn trôi tiếng thở dài
Em nén lòng giữa phồn hoa phố biển
Anh vô tình mà tim em dậy sóng
Vị mặn chát giữa đại dương trêu ngươi!
Anh mãi đuổi theo lẽ phải trần gian
Giữ vững vàng trước cuộc đời nghiệt ngã
Cánh hải âu vẫn chao nghiêng vội vã
Lời thề xưa liệu có nghĩa gì đâu?
Ánh bình minh vuốt ve tuổi thanh xuân
Khi bãi cát in hằn bao dấu ngọc
Bước chân nào sóng xô rồi phủ lấp
Anh cuồng điên giằng lại được hay chăng?
Từng giọt buồn rơi rụng mái đầu xanh
Dẫu nhuộm mãi cũng không thành xuân sắc!
Anh vẫn tin trên đường đời gió bão
Những điều thiêng mãi vẹn nguyên không phai...


10. Thi phẩm: Hà Giang mùa nước lũ - Tác giả Nguyễn Lan Hương
Hà Giang mùa nước lũ
Tác giả: Nguyễn Lan Hương
Hoa tam giác mạch có còn nở rộ?
Khi lũ về cuốn phăng cả mái nhà
Tiếng khèn Mông liệu có vẫn ngân xa
Cô gái Dao có còn về xuôi núi?
Đêm chợ tình chợt trôi nhanh quá đỗi
Chén rượu ngô chưa kịp ấm bàn tay
Đồng văn mây phủ kín lối chim bay
Còn hay mất giữa ngàn cơn lũ dữ?
Trách nước lũ chợ Khâu Vai xa vắng
Lỗi tại ai hay định mệnh trớ trêu?
Nhà cửa trâu bè trôi theo dòng nước
Mưa rơi hay lệ đắng mặn môi người.
Hãy giữ mãi cờ bay đầu Lũng Cú
Cho mây trời phủ trắng những triền đèo
Cho chim hót trên vách đá cheo leo
Tình yêu ơi xin về nơi hội tụ.
Tam giác mạch vẫn nở bông theo lối cũ
Gái Dao cười e ấp nắng ban mai
Trai Mông vẫn say điệu khèn tình tự
Chợ Khâu Vai ta hẹn buổi xuống đồi.


11. Thi phẩm: Cơn dông quê mẹ - Tác giả Bùi Thế Uyên
Cơn dông quê mẹ
Tác giả: Bùi Thế Uyên
Ninh Bình ơi đất mẹ thân yêu
Gió quật ngang trời mưa xối xả
Lòng con khắc khoải lời cầu nguyện
Xin gió ngừng lay, mưa ngừng rơi.
Mong sao đất mẹ lại thanh bình
Quê cha tươi đẹp như thuở trước
Dù xa cách vẫn luôn hướng về
Nghe bão giông lòng đau quặn thắt...


12. Thi phẩm: Cơn mưa trái mùa - Tác giả Chu Long
Cơn mưa trái mùa
Tác giả: Chu Long
Giữa đông lạnh giá căm căm
Sao trời nổi giận bão dông bất thường
Chớp giật sấm rền điên cuồng
Mưa như trút nước tơ vương ngang trời.
Trời sao nỡ để đất rơi
Đông về lạnh lẽo - nắng vời xa xăm?
Sông buồn đất khóc âm thầm
Suối khe núi thẳm bạc màu sương phai.
Dân làng chỉ biết than trời
Đồng không mông quạnh trắng trời lúa ngô.
Cây côi lá rụng xác xơ
Rau tàn củ héo vì mưa dập vùi.
Trâu bò gục chết tơi bời
Gia cầm lạnh cóng chẳng hồi xuân sang.
Chồng chất nợ nần gian nan
Mưa dông trái vụ rét càng thấu xương.
Xuân này e chẳng về thôn
Miền quê khô cằn quê hương nghèo nàn...


13. Thi phẩm: Nỗi đau đất lở - Tác giả Trương Túy Anh
Nỗi đau đất lở
Thơ: Trương Túy Anh
Ôi sông Tiền mênh mang câu hát
Chở phù sa bồi đắp quê nghèo
Lúa chín vàng trải dài bát ngát
Đôi lứa yêu thầm đợi trăng lên.
Bỗng tiếng ầm vang đêm tĩnh mịch
Sông giận dữ xé toang bờ đê
Cuốn phăng đi mái nhà đơn sơ
Mẹ ngồi khóc lệ rơi vô hồn.
Cả đời lam lũ dãi dầu mưa nắng
Chỉ một đêm thành mây khói tan
Nước lũ về nhấn chìm tất cả
Mất nhà mất cửa xót xa lòng.
Rừng bị chặt, sông bị ngăn đập
Biển nổi giận sóng vỗ ầm ầm
Cá chim giật mình kêu thảng thốt
Lỗi tại ai hay tại chính ta?
Chiều nay về thăm lại quê xưa
Nghe câu hò đau đớn lòng hơn
Ước mưa thuận gió hòa dịu lại
Cho dân làng bớt khổ bình yên.


14. Thi phẩm: Miền quê tôi - Tác giả Phan Thúc Định
Miền quê tôi
Tác giả: Phan Thúc Định
Xứ Nghệ này nắng trở nên xa lạ
Trời cao xanh bỗng biến mất từ lâu
Mây đen kéo về từ phương nào đó
Ngày tháng trôi trong mưa dầm dề sầu.
Đồng ngập trắng ếch nhái vui ca hát
Khúc tình ca vang vọng khắp đêm trường
Trăng thẹn thùng lúc tỏ lúc mờ ảo
Cuộc tình dang dở giữa chốn bão giông.
Núi còn trẻ mà đầu đã pha sương
Suối khóc than dòng lệ tràn khe núi
Cánh chim ướt nặng trong cơn gió dữ
Bèo dạt trôi phiêu lãng khắp phương trời.
Mái nhà nghèo lỗ chỗ những vết thương
Bóng người thấp thoáng già trẻ qua lại
Dòng nước đục đùa cùng trăng bạc nhạt
Ngôi nhà nghiêng như chiếc thuyền trôi.
Gà mái hoa kêu thảng thốt đêm dài
Gà trống gáy đáp lời nhưng vô vọng
Nước ngập làng chia cách đôi tình lứa
Xứ Nghệ ơi đau đớn biết bao nhiêu!
Bao mùa lũ về quê tôi khốn khó
Người xứ Nghệ có làm gì nên tội
Mà nắng mưa cứ dội xuống tơi bời...


15. Thi phẩm: Nhớ thương xứ Nghệ - Tác giả Nguyễn Lan Hương
Nhớ thương xứ Nghệ
Tác giả: Nguyễn Lan Hương
Lời ca giận thương đưa em về Nghệ
Đất quê nghèo nắng cháy cả tâm hồn
Ba tháng bão dài đằng đẵng
Mà điệu ví dặm vẫn ngọt ngào hơn.
Mẹ vẫn dạy là con gái xứ Nghệ
Phải kiên cường như sóng vỗ sông Lam
Dẫu biển động gió gào cuồng nộ
Vẫn thách thức mọi phong ba.
Cho em về ấm lại bao nỗi nhớ
Giữa gió mưa vẫn rạng ngời sức sống
Nghe tin bão chiều nay về biển động
Đất Nghệ An ngập trong nước mắt mưa.
Ôi sông Lam khi đục khi trong
Câu hát cũ đong đầy thương nhớ
Gửi về đó chút nắng ấm
Liệu mười thương có đủ giữ quê nghèo?
Dù đi khắp bốn phương trời
Vẫn nguyên vẹn tình xứ Nghệ
Nơi đất cha ông bám trụ
Thương lắm thay quê hương mình!


16. Thi phẩm: Nỗi nhớ quê hương - Tác giả Hoàng Minh Tuấn
Nỗi nhớ quê hương
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ôi quê hương da diết nhớ thương!
Bão giông bất chợt quét qua làng.
Nước dâng biển rộng mênh mông,
Xóm thôn giờ đã tan hoang đi rồi!
Sóng cồn gió thét ầm ầm,
Trời như trút hết cơn hờn vô biên!
Tiếng ai gào khóc tìm con,
Núi rừng nghe cũng đau buồn xót xa!
Mẹ ngồi thẫn thờ đăm chiêu,
Gà con, ruộng lúa đâu rồi hỡi trời!
Màn trời chiếu đất chơi vơi,
Bờ đê mong manh biết trụ vào đâu?
Mưa vẫn trút xuống ào ào,
Ai hay khi nào ngừng hạt mưa rơi?
Bao giờ lại được cày bừa?
Trẻ tới trường, trâu ra đồng như xưa?
Bao giờ nước rút về sông?
Bao giờ đồng ruộng hết trong biển người?
Dẫu rằng lỗi tại ông trời,
Nhưng phần nào cũng bởi người đấy thôi!
Rừng xanh bị chặt không ngừng,
Lấy chi chống lũ, đỡ đần dân đau?
Liệu lòng người có tỉnh mau?
Đừng phá rừng nữa khổ đau vô cùng!
Bão giông còn đến bao lần,
Cầu mong lần tới sẽ dành lối đi!


Có thể bạn quan tâm

Chọn bột rau câu hay bột Gelatin cho thạch?

10 Xu Hướng Thời Trang Nữ Được Yêu Thích Nhất Hiện Nay

Hướng dẫn ẩn và hiện thanh công cụ Ribbon trong Word và Excel

Hướng dẫn chi tiết cách tách chuỗi trong Excel

Hàm VLOOKUP - Hướng dẫn sử dụng chi tiết kèm ví dụ minh họa
